Cô trả lời dứt khoát, cũng không nghĩ nhiều.
Thật sự, bởi vì Tiểu Hoa không ngừng nhắc nhở bên tai, "Ký chủ, cô không muốn, cô không muốn, cô không muốn!!"
Kết quả là, Tô Yên buột miệng thốt ra.
Cô vừa nói xong, đã thấy khóe môi sắc bên của Khương Nhiên cong lên, làm hắn có vẻ càng thêm không chút để ý.
"Nghe cậu."
Giọng nói của hắn mang theo ý cười, tia sáng trong mắt nhanh chóng hiện lên.
Ánh mắt chậm rãi, nhìn quét qua đám người đang xem náo nhiệt, con ngươi mang theo một tia lạnh lẽo.
Bị ánh mắt này đảo qua, mọi người nhất trí ngậm miệng, hoặc là cúi đầu uống rượu, hoặc là kề vai sát cánh vội vàng nói sang chuyện khác.
Diêu Vũ Phỉ ngồi ở chỗ đó, sống lưng cứng đờ, trên mặt đỏ ửng tất cả rút đi, biến thành trắng bệch, trên mặt tất cả là xấu hổ.
Cô ta đã thể hiện trắng ra như vậy, Khương Nhiên lại dùng cách đó, từ chối cô ta trước mặt mọi người.
Cái này làm cô ta phải nhẫn nhịn như thế nào?
Cô ta đột nhiên đứng dậy, sắc mặt khó coi, đi ra ngoài.
Triệu Nguyệt thấy Diêu Vũ Phỉ đứng dậy ra ngoài vội nói, "Vũ Phỉ, cậu đi đâu vậy?"
Đáp lại cô ta, là một tiếng đóng cửa.
Mọi người nhất trí nhìn về phía Khương Nhiên, chờ mong phản ứng của hắn.
Nhưng mà người nào đó lại lười nhác dựa vào sô pha, cổ áo hơi mở, rũ mắt, khuôn mặt góc cạnh rõ ràng mang theo ý cười, làm lệ khí trên người giảm xuống rất nhiều.
Trình Tinh Dương ngồi ở giữa hoà giải, "Tiếp tục tiếp tục, chúng ta tiếp tục chơi."
Vừa nói xong, người bên cạnh nhanh chóng phụ họa, không khí náo nhiệt trở lại.
Không biết chơi bao nhiêu lần, khi kim đồng hồ đong đưa, dừng lại.
Kim đồng hồ đang chỉ vào Tô Yên.
Đôi mắt Trình Tinh Dương sáng ngời, cậu thở ra một hơi thật sâu. Hứng thú dâng trào...
Xoay cả đêm, xoay cái kim đồng hồ này làm cậu chán muốn ૮ɦếƭ.
Sở dĩ còn kiên trì, không phải là vì giờ phút này sao??! Bạn đang đọc truyện tại KenhTruyen24h.Com
Ánh mắt Trình Tinh Dương thẳng tắp có thể coi như là bức thiết nhìn chằm chằm Tô Yên, "Bạn học Tô Yên, lần này, đến cậu."
Tô Yên nhẹ nhàng vén tóc ra sau tai, "Tôi chọn mạo hiểm."
Trong mắt cô cũng mang theo một tia vui vẻ nhìn chằm chằm chồng thẻ kia.
Trình Tinh Dương cầm thẻ của bên mạo hiểm lên, sau đó định rút một cái.
Đột nhiên giọng nói mềm mại của Tô Yên vang lên, "Tôi có thể tự rút thăm không?"
Trình Tinh Dương sửng sốt, bàn tay dừng lại, "Đương nhiên."
Cậu đặt chồng thẻ tới trước mặt Tô Yên.
Tô Yên không do dự, duỗi tay rút ra tấm thẻ thứ ba từ dưới lên trên.
Sau đó nhìn nội dụng trong đó, cười vui vẻ, "Tùy ý lựa chọn ba loại rượu trong menu và uống ba ly."
Cô không có chút buồn rầu nào mà ngược lại, bộ dáng có vẻ rất cao hứng.
Giống như đã biết nội dung của tấm thẻ mà mình rút.
Sau đó hứng thú bừng bừng cầm menu từ trong tay Trình Tinh Dương, "Bloody Mary, Margaret, Singapore."
Ngón tay trắng nõn của Tô Yên chỉ vào ba ly rượu đẹp nhất trên menu.
Tiểu Hoa yên lặng ở trong khuyên tai nghe thấy, sau đó nghĩ tới sự hiểu biết của mình với ký chủ.
Này... Chẳng lẽ ký chủ đã sớm biết trên tấm thẻ đó viết cái gì?
Rất nhanh, ba ly cocktail đã được người phục vụ mang lên, đặt ở trước mặt Tô Yên.
Đôi mắt cô lấp lánh nhìn ba ly cocktail đang được đặt trên bàn.
Tô Yên chính cầm ly Bloody Mary lên định uống một ngụm, cuối cùng lại bị một bàn tay cản lại.
Tiếp đó, ly Bloody Mary kia dễ dàng bị ςướק mất.
Đôi mắt cô mong chờ nhìn Khương Nhiên. Sau đó nhìn nhìn ly Bloody Mary bị hắn ςướק mất.
Khương Nhiên dựa vào sô pha, lông mày nhíu lại, “Cậu phải kiêng rượu.”
Ngữ khí không thể thương lượng.
Tô Yên nhìn ly Bloody Mary đẹp đẽ kia, hiếm khi phản bác,“Nhưng đây là quy tắc của trò chơi.”
Vừa nói vừa duỗi tay, muốn lấy lại ly Bloody Mary.
Lại bị một bàn tay ấn xuống.
Khương Nhiên nhẹ nhàng đong đưa ly Bloody Mary trong tay, chất lỏng đỏ tươi được đựng trong ly trong suốt càng thêm lấp lánh.
Tiện đà nâng mắt, con ngươi đảo qua Trình Tinh Dương, “Tôi uống thay cô ấy.”
Giọng nói vang lên làm Trình Tinh Dương sửng sốt, sau đó đối diện với đôi mắt của Khương Nhiên một giây, vội vàng gật đầu,
“Đương nhiên, Tô Yên phải kiêng rượu, cũng có thể tìm người uống thay.”
Nguyên bản Trình Tinh Dương chỉ muốn xem náo nhiệt, nào biết, nhìn nhìn mang cả bản thân cuốn vào.
Sau đó, ba ly cocktail, đã bị Khương Nhiên uống từng ly từng ly.
Tô Yên nhìn cocktail, lại nhìn Khương Nhiên.
Khi hắn định cầm ly thứ ba lên, Tô Yên duỗi tay nắm lấy cánh tay hắn, giọng nói mềm mại vang lên, “Tôi cũng muốn uống!”
Ngữ điệu mềm mại, ánh mắt nhìn ly cocktail kia tất cả đều là ngôi sao.
Khuôn mặt Khương Nhiên hơi dịu lại, “Rất muốn uống?”
“Muốn.” Tô Yên gật gật đầu.
Sau đó..., ly cocktail kia vẫn bị Khương Nhiên uống hết dưới ánh mắt chăm chú của cô.
Giây tiếp theo.
Bỗng nhiên một cánh tay mạnh mẽ nắm lấy cổ tay cô, kéo cô về phía hắn.
Sau đó cằm bị người kia nâng lên, khóe môi mỏng lạnh lẽo phủ lên đôi môi mềm mại.
Một cỗ hương vị mang theo vị Whiskey cùng với bạc hà tràn vào khoang miệng.
Cơ thể Tô Yên ngửa ra sau bị động thừa nhận, “Ngô...”
Chồng thẻ trong tay Trình Tinh Dương rơi đầy đất, sống lưng cứng đờ.
Tiếng mọi người hút không khí, mở to mắt đầy mặt khi*p sợ.
Trên sô pha đen, Khương Nhiên ôm Tô Yên, hơn nửa cơ thể đè ép xuống, mang theo sự xâm lược.
Tô Yên cũng bị nụ hôn đột nhiên của hắn làm cho ngây ngốc, bị động thừa nhận dựa vào một góc, nhìn kỹ giống như đang bị bắt nạt.
Nụ hôn này giằng co rất lâu, Khương Nhiên mới chậm rãi nhả ra, giữa hơi thở mang theo whiskey lãnh lẽo trộn lẫn với mùi bạc hà, “Nếm ra hương vị?”
Giọng nói của hắn trầm thấp lười nhác lại quyến rũ.
Tô Yên chớp chớp mắt, trong ánh mắt tất cả là đôi môi của Khương Nhiên.
“Ách... ân.”
Trong khuyên tai, Tiểu Hoa tru lên, “Ký chủ! Cô hôn nam chủ??”
Ngữ khí này đại khái là quá khi*p sợ.
Khương Nhiên ghê sát vào cô, ngữ khí mờ ám trầm thấp, “Lại nếm thử?”
Giọng nói có chút hương vị ân cần dụ dỗ.
Tô Yên nắm chặt góc váy, trong đầu tất cả đều là hương vị của Khương Nhiên và giọng nói của hắn.
Tiểu Hoa thân là một hệ thống, nhìn ký chủ của mình không có chủ ý, chặn lại nói: “Ký chủ, lúc này cô phải thẹn thùng chạy ra ngoài, sau đó nam chủ sẽ đuổi theo cô nha ~”
Tiểu Hoa đọc quyển tiểu thuyết ngôn tình mới nhất hot nhất dạy cho ký chủ của mình.
Tô Yên nghiêm túc nghe Tiểu Hoa nói, sau đó đứng lên chạy ra ngoài.
Tô Yên vừa đi, Khương Nhiên nhìn nàng rời đi đôi mắt hiện lên một tia sáng.
Quay đầu nhìn về phía tất cả mọi người đều đang hóa đá, hắn rũ mắt, ngữ khí hoàn toàn không giống lúc nãy, giọng nói lười nhác lại lạnh lẽo, “Tiếp tục.”
Mọi người lập tức quay đầu, cũng không dám hỏi thêm gì vội vàng làm bộ làm tịch tiếp tục bắt đầu.
Khi Trình Tinh Dương khom lưng nhặt lại mấy tấm thẻ rơi trên mặt đất, tay còn đang run rẩy ——- kích động.
Trời ạ!
Vừa mới người kia... là Khương Nhiên?
Từ trước đến nay đều chỉ có con gái nhào vào trong иgự¢ hắn, Khương Nhiên lạnh lẽo.
Nào biết lúc này hoàn toàn thay đổi, Khương Nhiên dùng sức thông đồng Tô Yên người ta, còn không biết xấu hổ hôn người ta dọa người ta xấu hổ chạy mất??
Tin tức này nếu truyền tới cao trung Đế Đô, quả thực kinh bạo!
Nguyên bản Trình Tinh Dương và đám hồ bằng cẩu hữu đều chỉ suy đoán, có phải Khương Nhiên có ý với người ta không?
Mới cố ý tạo cơ hội này để thử xem.
Nào biết, Khương Nhiên người này căn bản không thèm che dấu, trực tiếp hôn cô.
Tay Trình Tinh Dương cầm tấm thẻ, cười ha ha hai tiếng, “Tới, tiếp tục tiếp tục. Xem tao này, không cẩn thận trượt tay.”
Đám người bên cạnh hỗ trợ tiếp lời, một hồi lâu không khí mới náo nhiệt lại.
Tất cả mọi người đều tránh không nói đến chuyện vừa nãy.
Chỉ là càng trốn, mới càng có việc!
Lần này kim đồng hồ chỉ vào Khương Nhiên, hắn không nói chuyện, Trình Tinh Dương không dám nói hắn.
Cười ha hả duỗi tay, lại tiếp tục xoay kim đồng hồ.
Tô Yên vừa đi, hắn cũng lười che dấu, từ trước đến nay hắn đều không có kiên nhẫn với mấy thứ này.
Trình Tinh Dương lớn lên từ nhỏ với hắn tất nhiên sẽ hiểu, đương nhiên sẽ không động đến hắn.
Lại nói nói tới bạn học Tô Yên đã chạy ra ngoài.
Dọc theo lối đi nhỏ đi về phía trước, đi ngang qua toilet, vừa vặn thấy Diêu Vũ Phỉ từ bên trong đi ra, hai người ᴆụng vào nhau.
Tô Yên lảo đảo vài bước lui về phía sau, đỡ tường đứng vững.
Diêu Vũ Phỉ vốn dĩ đã rất khó chịu, lại thấy người đâm vào mình là Tô Yên, lửa giận trong lòng cuối cùng cũng không khắc chế được, “Tô Yên, cô không có mắt?!”
Tô Yên đỡ tường, không lập tức trả lời, mà là quay đầu lại nhìn về phía sau.
Phát hiện hình như không giống như Tiểu Hoa nói, Khương Nhiên cũng không đuổi theo.
Cô làm vậy, Diêu Vũ Phỉ cho rằng Tô Yên đang khiêu khích mình.Vậy nên lửa giận càng tăng lên, giơ tay lên định tát xuống.
Nhưng mà đột nhiên, như là nghĩ tới chuyện gì đó.
Diêu Vũ Phỉ cầm di động nhắn tin cho một người nào đó.
Cô ta đánh giá Tô Yên từ trên xuống dưới, “Cô đã gặp Doãn Khôn?”
Tô Yên chớp chớp con ngươi, bởi vì trí nhớ tốt, đặc biệt còn là chuyện xảy ra cách đây không lâu, cô lập tức nhớ tới người dẫn theo một đám côn đồ tới khiêu khích mình.
Sau đó gật gật đầu, “Đã gặp.”
Diêu Vũ Phỉ hừ nhẹ một tiếng, khoanh tay trước иgự¢, đi quanh Tô Yên một vòng, sau đó dừng bước, ngoắc ngoắc tay với Tô Yên,
“Đi với tôi.”
Nói xong, đi về phía trước.
Tô Yên đứng ở chỗ đó không động đậy.
Tiểu Hoa nhắc nhở, “Ký chủ, cô gái này không có ý tốt, hừ.”
Chuyện này, tất nhiên cô biết, cho nên, mới không đi theo cô ta.
Vừa nghĩ, Tô Yên xoay người tính toán vẫn nên quay về phòng bao, hôm nay tới ăn sinh nhật người ta, quà còn chưa tặng đâu.
Diêu Vũ Phỉ không nghĩ tới lời nói của mình lại bị làm lơ.
Giọng nói lập tức truyền tới,
“Không phải cô rất thích Khương Nhiên sao? Chỉ cần cô đi với tôi, tôi sẽ nhường hắn cho cô!”