Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời - Chương 148

Tác giả: Tần Nguyên

Lão đại nhà mình tính tình bá đạo, làm việc cũng ngoan tuyệt, hắn đều biết.
Nhưng mà, này......, ăn giấm của đại cữu tử tương lai...., cũng là loại giấm chua nhất trên đời a.
Tô Yên theo Tô Giang rời đi.
Khi về đến nhà, Tô Nam ở bên ngoài vội một đêm cũng vừa lúc trở lại.
Ba người khó có dịp ngồi ăn sáng cùng nhau.
Tô Nam bởi vì đêm qua không ở nhà, cho nên cũng không biết Tô Yên đêm qua cũng một đêm không về.
Thế cho nên ba người, ngồi trước cái bàn, không khí thực hòa hợp.
Chỉ là ăn ăn, đến lúc sắp kết thúc, Tô Nam nhìn về phía Tô Yên ra tiếng
"Mấy ngày nay đừng đi ra ngoài, bên ngoài rất loạn."
Tô Yên gật gật đầu
"Vâng, nhị ca."
Tô Nam thấy cô nghe lời như vậy, cũng cười ôn hòa
"Tào gia mấy hôm này đều không thuận lợi."
Tô Giang bên cạnh cắn màn thầu, nuốt xuống
"Ách? Nhà bọn họ đã xảy ra chuyện?"
Tô Nam gật đầu
"Hai nhi tử của Tào lão gia, Tào Lập Tào Lộ, trước sau bị Gi*t. Nghe nói, đêm qua Tào Lộ mang theo một đám người ra ngoài, còn mang cả súng, kết quả ngày hôm sau, không ai trở về."
Tô Giang uống nước miếng, cười ha ha lên
"Hừ! Hai tên Tào Lộ cùng Tào Lập kia mới không phải cái thứ gì tốt. Sớm đã nhìn không vừa mắt, cường đoạt dân nữ, chuyện ác gì còn chưa làm qua?"
Vừa nói lên, Tô Giang giống như ăn ruồi bọ, sắc mặt trở nên ghê tởm.
Sau đó, hắn như là nghĩ đến cái gì, vỗ đùi
"Ta nhớ rõ.... Tào lão gia tử bảy năm trước bị trúng đạn một lần ngoài ý muốn, không đứng lên được. Hiện giờ hai nhi tử lại bị Gi*t ૮ɦếƭ, Tào gia vô hậu?"
Nói xong, Tô Giang lại gặm hai miếng màn thầu.
Ân, đây là hỉ sự.
Ít nhất đối với rất nhiều người, loại bỏ Tào gia là hỉ sự.
Tô Nam lắc đầu,
"Tào lão gia tử thời còn trẻ từng có một đứa con riêng, hiện tại đang làm thuộc hạ của hắn."
Tô Giang vừa nghe đang muốn cảm thán một câu, kết quả, lại nghe được Tô Nam một câu biến chuyển
"Nhưng mà....."
Nói xong tầm mắt Tô Nam nhìn về phía Tô Yên.
Tô Giang không phát hiện, tiếp tục hỏi
"Nhưng mà cái gì?"
"Nhưng mà đứa con tư sinh kia vào đoạn thời gian trước cũng bị Tô tiểu thiếu gia của chúng ta một đao đâm thành người thực vật."
Nói xong, Tô Giang vỗ tay cười lớn.
"Đệ nói, Tô tiểu thiếu gia này thật đúng là lợi....."
Tô Giang đột nhiên yên tĩnh, quay đầu liền nhìn về phía Tô Yên
"Em làm?!"
Tô Yên chớp chớp mắt, đầu tiên là trầm mặc trong chốc lát, sau đó chậm rì rì trả lời
"Ca ca là nói người nào?"
Tô Nam nghe Tô Yên nói, mày nhíu một cái
"Người nào? Xem ra em làm không ít chuyện a."
Tô Yên dừng một chút, sau đó gật đầu
"Ân"
Tô Giang cùng Tô Nam, một người tính tình bạo, một người tâm tư nhiều, tuy là như thế, nhưng mà Tô Yên cảm thụ được, hai người kia là thiệt tình đối tốt với cô.
Huống hồ, tâm nguyện của nguyên thân, chính là muốn bảo hộ hai người bọn họ.
Cho nên, cũng nói thật với bọn họ.
Tô Nam nhìn Tô Yên, như là muốn cẩn thận nhìn một chút muội muội này của mình.
Nhưng mà, trên mặt Tô Yên không có bất luận biểu tình gì.
Hắn ra tiếng
"Đao Sẹo là do em đâm?"
Nghe Tô Nam nói Đao Sẹo, Tô Yên mới phản ứng lại.
Ách, hóa ra người kia chính là con riêng của Tào lão gia.
Trách không được mặt mày tương tự với hai tên họ Tào đã ૮ɦếƭ kia như vậy.
Cô thành thành thật thật gật đầu.
Tô Nam sắc mặt bắt đầu nghiêm túc.
Mà Tô Giang lại là đánh lên bàn một cái phách
"Làm tốt lắm!!"
Hắn sớm nhìn tên Đao Sẹo kia không vừa mắt.
Hiện giờ hắn ta bị tiểu muội đâm thành người thực vật, tuy rằng không nói cái gì, nhưng mà trong lòng cũng thực tự hào.
Đúng là nhà có con gái mới lớn.
Ách... đương nhiên Tô Giang sẽ không nói loại lời văn vẻ này.
Hắn chỉ biết vỗ vỗ иgự¢, thực tự hào một câu, làm tốt lắm!
Trái lại, Tô Nam sắc mặt thực thận trọng.
Bởi vì hắn còn nhớ rõ Tô Yên vừa mới nói câu kia.
" Ca ca nói người nào? "
Đây rõ ràng không chỉ dừng lại ở việc đâm người.
Cảm giác, bộ dáng rất quen thuộc a.
Hắn hỏi lại,
"Em còn đả thương những ai?"
Hỏi xong, Tô Nam đẩy đẩy mắt kính, thực nghiêm túc
"Tô Yên, ta là ca ca của em, sẽ không hại em, mau nói thật đi."
Tô Yên do dự,
"Quá nhiều, nhớ không được."
Cũng không thể mỗi lần đều phải bắt đối phương tự nói ra tên rồi cô mới động thủ chứ.
Hơn nữa đôi khi, tên của bọn họ cô cũng không nhớ được.
Tuy rằng hiện tại dung lượng não đã tăng, nhưng so với trước kia, vẫn là nhỏ hơn rất nhiều.
Tự nhiên mà hình thành thói quen như vậy, những thứ vô dụng, sẽ tự động lãng quên.
Tô Giang trừng lớn đôi mắt. Tô Nam cũng sửng sốt.
Đại khái, hai lão ca cũng chưa từng nghĩ đến muội muội ngoan ngoãn đáng yêu của bọn họ, có thể nói ra lời kinh người như vậy.
"Chắc hẳn có thể nhớ kỹ một hai người, em thử nói xem."
Tô Yên suy nghĩ trong chốc lát, gật đầu.
Cô xác thật nhớ kỹ hai tên
"Một người là Tào Lập."
Dừng một chút,
"Còn có một người là Tào Lộ."
Giọng nói vang lên, choang một tiếng, cái ly trong tay Tô Giang rơi xuống đất vỡ tan chia năm xẻ bảy.
Tô Giang trừng mắt nhìn muội tử nhà mình
"Em.... không nói giỡn?"
Tô Yên trả lời nghiêm túc
"Không có"
Tô Giang cùng Tô Nam đều trầm mặc, vẫn luôn không nói chuyện.
Cuối cùng vẫn là Tô Nam đánh vỡ bình tĩnh
"Em Gi*t?"
Tô Yên gật đầu.
Tô Nam lại lần nữa hỏi
"Lý do đâu?"
"Ách....hai người bọn họ xây dựng cái thôn trang, bên trong nhốt lại rất nhiều nữ nhân, cưỡng bách các cô làm một ít chuyện không tốt...."
Nói một nửa, Tô Nam nheo lại mắt,
"Từ từ, em sao lại biết cái thôn trang kia nhốt lại rất nhiều nữ nhân?"
Tô Yên ngẫm lại
"Đêm qua em đi tới đó."
Tô Nam ngay lập tức đứng dậy, nhìn thẳng Tô Yên
"Việc đêm qua, em ở đó??"
"Ân...."
Càng hỏi, Tô Nam càng cảm thấy trong lòng run sợ.
Đây vẫn là muội muội vừa thấy máu liền run liền khóc của hắn sao?
Từ khi hạ nhân tới báo Tô Yên đánh Đao Sẹo, nói thật, hắn không tin.
Thậm chí còn cảm thấy khôi hài, cho đến lúc người kia nói rất nghiêm túc, còn có không ít chứng cứ.
Quan trọng nhất chính là, hỏi Hồng Đậu luôn đi cùng Tô Yên, Hồng Đậu làm chứng.
Lúc này mới khiến Tô Nam khi*p sợ.
Tên Đao Sẹo kia, ở Tào gia công lao đứng đầu, mà công phu, tuyệt đối là số một số hai.
Ai có thể nghĩ đến, thế nhưng bị tiểu muội một của hắn một đao đâm thành người thực vật. nKhông chỉ thế, mà còn ở tiệm ăn chém ba đầu ngón tay người khác.
Cho dù là không tin, nhưng mà hiện tại nghe Hồng Đậu nói, vậy cũng phải tin.
Vốn dĩ ba người cùng nhau ăn cơm nên tính toán hỏi một chút việc này. Ai có thể biết, càng hỏi càng kinh ngạc.
Thế nhưng, là Tô Yên ngày hôm qua ૮ɦếƭ hai người Tào gia kia.
Đây, sao có thể?!
Tuy là Tô Nam kiến thức rộng rãi, trải qua vô số trắc trở, nhưng chuyện này, vẫn là không cách nào tiếp thu nổi.
Tô Yên không từ chối được, chỉ có thể chậm rãi đem chuyện phát sinh ngày hôm qua nói một lần từ đầu tới đuôi.
Chỉ là, một màn dã thú tới kia hàm hồ lược bỏ đi.
Tô Giang sợ ngây người, Tô Nam cũng không rên một tiếng.
Nghe xong cô nói, phỏng chừng hai người bán tín bán nghi, hoặc là càng nghe càng không tin.
Tô Giang lắc đầu, thanh âm thô cuồng
"Tô Yên, em không thể bởi vì chúng ta cưng chiều em, liền nói chuyện vô căn cứ, công phu của em mấy cân mấy lượng ta cùng nhị ca em còn không biết?"
Giọng nói vang lên, tay Tô Yên đã dừng ở trên cổ tay Tô Giang.
Tô Giang cùng Tô Nam còn đang nghi hoặc, cô đây là muốn làm cái gì?
Giây tiếp theo.
Tay cầm đũa của Tô Giang run một chút, lạch cạch, rơi xuống bàn.
Hắn đứng dậy.
Phát hiện cánh tay mình không nghe sai sử, như là bị chặt đứt vậy.
૮ɦếƭ lặng không cảm giác.
"Này, này...."
Tô Giang khi*p sợ.
Tô Yên chậm rì rì nói
"Qua một lát liền tốt rồi."
Sau khi cô nói những lời này, cả ba người đều trầm mặc.
Tô Giang cùng Tô Nam bốn mắt nhìn nhau.
Hai người lại đồng thời quay đầu nhìn về phía Tô Yên, thế nhưng một câu cũng nói không nên lời.
Tô Giang nuốt một chút nước miếng,
"Em,..."
Cả nửa ngày sau, rốt cuộc nghe được
"Hai nhi tử Tào gia cộng thêm đứa con riêng kia, đều là em làm?"
Tô Yên gật gật đầu.
Tô Nam phản ứng nhanh chóng
"Chuyện này, còn có những người khác biết hay không?"
Tô Yên ngẫm lại, thành thành thật thật gật đầu.
Tô Nam nhíu mày
"Ai?"
"Túc Cửu Từ."
Tô Nam cùng Tô Giang sửng sốt.
Tức khắc Tô Giang nổi giận,
"Con mẹ nó, lão tử nhìn tên kia đã thấy không phải cái gì tốt, hắn có phải lấy cái này uy Hi*p em hay không"
"Không...."
Lời nói còn chưa nói xong, Tô Giang đã tức giận đập bàn một cái
"A, hắn quả nhiên uy Hi*p em, tên kia thế mà sẽ dùng thủ đoạn đê tiện này."
Đối với Túc Cửu Từ cái tên thời thời khắc khắc nhớ thương muội muội hắn, Tô Giang tất cả đều là thành kiến.
Mẹ nó nữa, đều biến Tô Yên thành bộ dạng nam nhân rồi, như thế nào vẫn còn bị hắn coi trọng?
Chẳng lẽ....Túc Cửu Từ chính là có đam mê nam nam??
Nghĩ như vậy Tô Giang cả người run lên.
Hiển nhiên, suy nghĩ của hắn đã bắt đầu bay cao, hiện tại đang cân nhắc, có nên để Tô Yên khôi phục thành nữ nhi hay không.
Như vậy có khi tên kia sẽ không thích nữa?
Nhưng là lại nghĩ, muội muội hắn lớn lên đẹp như vậy, nếu là biến thành nữ nhi.... Chắc hẳn sẽ đưa tới càng nhiều hổ rình mồi.
Tức khắc, một cái hán tử thô cuồng bắt đầu ưu sầu.
Vì cái gì, ông trời phải cho hắn một người muội muội hoàn mỹ như vậy? Làm hắn ngày ngày lo lắng, sợ có tên móng heo nào nhòm ngó đây?
Tô Nam bên này còn bình tĩnh hơn nhiều.
Hắn cũng không biết chuyện Tô Yên và Túc Cửu Từ. Chỉ là suy nghĩ chuyện này nên giải quyết như thế nào để có thể không dính líu tới Tô Yên.
Bịa chuyện?
Giấy không gói được lửa.
Quan trọng nhất chính là, tên Túc Cửu Từ kia hắn nhìn không thấu, vạn nhất nếu sau lưng hắn để lại một chiêu, chỉ sợ phải tổn thất thảm trọng.
Cho nên chi bằng trực tiếp đối đầu với Tào gia.
Đương nhiên dựa vào thực lực Hồng Bang hiện tại mà đối đầu với Tào gia thì vẫn có vẻ yếu thế.
Nhưng nếu như liên thủ với Túc Cửu Từ.
Vậy tất cả, liền đơn giản rất nhiều.
Trong đầu xẹt qua không ít phương án.
Cố tình tên Túc Cửu Từ kia từ khi đi vào Diệp thành, một đường cao điệu.
Cũng chưa bao giờ thấy hắn liên thủ cùng ai, chỉ làm việc một mình.
Càng quan trọng là trước đó vài ngày, Hồng Bang vừa mới liên minh cùng Tào gia đánh úp hắn.
Chắc hẳn Hồng Bang cũng đã bị hắn ghi hận.
Mà Tô Yên đâu.
Cô nhìn nhìn nhị ca, lại ngó ngó đại ca.
Cuối cùng cúi đầu, cầm lấy chiếc đũa, yên lặng ăn cơm.
Ừm, hôm qua ngủ không đủ, ăn no lại đi ngủ một lát.
Tô Yên yên lặng nghĩ chuyện sau đó.
Ngay lúc này, hạ nhân đi vào nói
"Bang chủ, ngoài cửa có một nữ tử tên Tần Tình Nguyệt, muốn gặp Tô tiểu gia."
Thuộc hạ kia lại nói tiếp
" Nữ tử kia nói, Tô tiểu thiếu gia là ân nhân cứu mạng, cô ấy tới đây báo ân."
Ánh mắt Tô Giang nhìn về phía Tô Yên, im lặng dò hỏi.
Tô Yên nhớ tới Tần Tình Nguyệt, gật đầu
"Ân, ta biết rồi."
Sau đó Tô Giang xua tay ý bảo.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc