Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời - Chương 141

Tác giả: Tần Nguyên

Tô Yên thân thể ngồi thẳng tắp, chớp chớp mắt, phản ứng một hồi lâu.
Túc Cửu Từ nhìn bộ dáng của cô.
Vốn dĩ một tên nam nhân, được nhiều mỹ nữ đầu bảng vờn quanh như vậy, đút hai ly rượu, nhìn tới cũng không có hại.
Nhưng hắn thấy thế nào, ngược lại Tô tiểu thiếu gia như là bị ủy khuất đây?
Túc Cửu Từ giống như thú vị, thanh âm thong thả ung dung
"Tô thiếu gia, đứng ở trước mặt cậu đều là cô nương được hoan nghênh tại nơi này, cậu nhìn xem, thích người nào, để nàng tự mình đút cậu uống."
Hắn nhìn Tô Yên bộ dáng trúc trắc, chắc là lần đầu tiên tới.
Thế cho nên cứ nhìn như vậy, muốn xem một chút vị tiểu thiếu gia này kế tiếp có phản ứng gì.
Chỉ là đợi nửa ngày, Tô Yên cũng chỉ nháy nháy con ngươi nhìn hắn.
Một câu cũng không nói.
Một đôi môi chạm qua rượu, mang theo ánh nước lóng lánh.
Bên cạnh Trân Châu cô nương tiến lên muốn hôn Tô Yên, kết quả thân thể cô hướng một bên quơ quơ né tránh.
Tô Yên cũng không nói lời cự tuyệt, thậm chí đôi mắt cũng không nhìn Trân Châu.
Cô cứ như vậy trầm mặc nhìn Túc Cửu Từ, một đôi con ngươi ngập tràn thủy quang giống như muốn nhỏ nước đến nơi.
Túc Cửu Từ ánh mắt dao động từ gương mặt đến trên môi cô.
Một lúc lâu sau, mới dao động mở miệng ra tiếng
"Đi ra ngoài đi."
Cô nương chung quanh vây lấy Tô Yên, được mệnh lệnh, tất cả đều rời đi.
Cửa phòng đóng lại, trong phòng cũng chỉ dư lại hai người Tô Yên cùng Túc Cửu Từ.
Tô Yên vẫn ngồi thẳng tắp. Nhấp miệng, một câu cũng không nói.
Trong phòng một lần yên tĩnh.
Cuối cùng, vẫn là Túc Cửu Từ mở miệng trước, cười nhạt nghiền ngẫm
"Tức giận? Vừa mới nãy không phải uống thực vui vẻ sao?"
Tô Yên trầm mặc.
Túc Cửu Từ mày nhíu một chút.
Trong chốc lát, mới dần dần nhận thấy được Tô Yên không thích hợp.
Chỉ thấy Tô Yên quơ quơ thân thể, biểu tình có chút tan rã.
Túc Cửu Từ yên tĩnh trong chốc lát sau,
"Uống say??"
Hắn nói xong, đã có điểm dở khóc dở cười.
Chút chén nhỏ như vậy, liền nhấp một ngụm cũng không đủ.
Uống lên hai ly....đã say??
Hắn đứng lên, đi đến trước mặt Tô Yên.
Phát hiện ánh mắt của cô vẫn luôn nhìn phía trước, cũng không nhìn về phía hắn.
Túc Cửu Từ khom lưng, một bàn tay chống bàn, cách cô cực gần.
Cũng không biết là có suy nghĩ như thế nào, cong môi, thanh âm trầm thấp lại trêu người
"Tửu lượng này của Tiểu thiếu gia, thật sự là không tốt a."
Hắn nói chuyện ở bên tai cô.
Hô hấp ấm áp, còn có ngữ điệu câu nhân kia, làm Tô Yên chớp chớp mắt. Giống như nghe được động tĩnh thong thả quay đầu, nhìn về phía hắn.
Bộ dáng Tô Yên hiện tại nhấp môi không nói lời nào, có điểm hung.
Cô nhìn gương mặt phóng đại trước mặt mình.
Nửa ngày sau
"Túc... Cửu Từ?"
Hắn con ngươi đen nhánh, truyền ra ý cười trầm thấp
"Đúng vậy, là ta"
Tuy rằng hắn cười, nhưng trong mắt lại không có bao nhiêu ý cười.
Tiểu thiếu gia uống say, chắc hẳn sẽ nói lời thật lòng.
Nghĩ như vậy, trong lòng đã có suy tính.
Chỉ là còn chưa mở miệng.
Ngay khi hắn vừa thừa nhận, nháy mắt Tô Yên thả lỏng thân thể, dựa thẳng đến trong lòng иgự¢ hắn.
Động tác này tới đột nhiên không kịp phòng ngừa.
Tô Yên ngã cái đầy cõi lòng.
Túc Cửu Từ theo bản năng ôm lấy cô, bởi vì là cong eo, bị va chạm đột nhiên không kịp phòng ngừa như vậy, hai người cùng nhau trực tiếp ᴆụng vào trên cửa lớn.
Tô Yên trợn tròn mắt, mếu máo.
Túc Cửu Từ lại nhìn cô, ánh mắt ý vị thâm trường.
Vừa mới nãy, hắn sẽ không nhìn lầm.
Ngay khi hắn nói ra tên của mình, tiểu thiếu gia này cả người đều thả lỏng xuống.
Thật giống như tìm được người có thể tin cậy, thẳng tắp ngã vào lòng hắn.
Cậu cứ như vậy tin tưởng, chính mình sẽ không động thủ Gi*t ૮ɦếƭ cậu ta?
Ánh mắt biểu tình thay đổi thất thường, làm lời nói đều tới bên môi hắn dạo qua một vòng, lại nuốt trở vào.
Tô Yên giơ tay, sờ sờ trán mình. Lại nhìn nơi mình vừa mới ᴆụng phải, duỗi tay cũng sờ sờ.
Túc Cửu Từ nhìn bộ dáng cậu ở trong иgự¢ mình sờ sờ chạm chạm, trầm mặc.
Thế nhưng cảm thấy bất đắc dĩ, duỗi tay nắm lấy cổ tay Tô Yên.
"Tiểu thiếu gia, ta là nam nhân."
Tô Yên nghe hắn nói, phản ứng trong chốc lát.
Sau đó gật gật đầu, thanh âm mềm mại
"Ta biết"
Nói xong, liền chui đầu vào trong lòng иgự¢ Túc Cửu Từ, mơ mơ màng màng sắp ngủ.
Mà Tiểu Hoa thân là hệ thống, cũng là không thể tin được.
Uống có hai chén rượu, liền đổ???
Ký chủ đây là bị hạ dược đi?
Không, ký chủ vô địch của nó tuyệt đối không có khả năng bị hai chén rượu đánh bại.
Lần này là ảo giác.....
Sau khi Tiểu Hoa đấu tranh thật lâu sau, phát hiện, đây... không phải ảo giác.
Ký chủ, xác thật uống say.
Không chỉ như thế, còn lấy thân phận nam nhân, nhào vào trong иgự¢ người ta.
Này.....
Tiểu Hoa lặng im trong chốc lát, sau đó là mở ra tài liệu, xem tham khảo các truyện đam mỹ nam nam truy phu ký.
Ân, dù tính là lấy thân phận là nam nhân thì làm sao?
Tình yêu vĩ đại sẽ không bị hạn chế bởi giới tính!!
Tiểu Hoa nắm tay.
Tiểu Hoa cảm thấy, theo đuổi à, còn không phải là ấp ấp ôm ôm hôn hôn sao.
Sau khi nó khắc sâu suy nghĩ trong chốc lát, thử ra chiêu cho ký chủ mình
"Ký chủ? Nếu không, chị hôn hắn một cái đi"
Tô Yên nghe thanh âm trong đầu, nhịn không được duỗi tay ôm đầu.
Tựa hồ là đấu tranh cùng nó, nhỏ giọng nói
"Ta là nam"
Cũng không biết là tự nói với bản thân, hay là nói với hệ thống.
Tiểu Hoa nói
"Không quan hệ! Ký chủ, chị phải tin tưởng mị lực của mình, hôn hắn một cái, càng mau xúc tiến quan hệ hai người a."
Tô Yên mờ mịt ngẩng đầu, tầm mắt nhìn về phía Túc Cửu Từ môi mỏng ngậm cười.
Cô vừa mới nói chuyện, cho rằng thanh âm rất nhỏ chỉ mình nghe được.
Nhưng mà bên cạnh Túc Cửu Từ một chữ cũng không rơi, hoàn toàn nghe được vào tai.
Tò mò
"Cậu nói chuyện với ai?"
Tô Yên
"Trong đầu, vẫn luôn có thanh âm đang nói chuyện."
"Đang nói cái gì?"
"Nói ta hôn anh một cái."
Túc Cửu Từ
".....đây là nội tâm ý tưởng của cậu?"
Hắn cười khổ không được.
Một cái suy nghĩ không thể tưởng tượng hình thành ở trong đầu.
Nhưng mà, chỉ có như vậy mới có thể giải thích rõ ràng.
Tên tiểu thiếu gia này thích chính mình. Mới có thể như vậy đào tim đào phổi đối tốt với hắn.
Mới có thể vừa nãy khi mình khiến cho đám cô nương kia vây quanh hắn, ánh mắt ủy khuất như vậy nhìn hắn.
Nghĩ xong, lại lần nữa duỗi tay xoa xoa đầu tóc đã có chút hỗn độn kia.
Mà Tô Yên, lại là đem hành động này coi như tín hiệu đồng ý.
Chớp chớp mắt, ngẩng đầu, bẹp, hôn một cái.
Túc Cửu Từ sửng sốt.
Chỉ cảm thấy một cỗ ấm áp, đôi môi mang theo một chút mùi rượu dựa lại đây, ngay khi hắn thất thần, trộm hôn hắn.
Túc Cửu Từ bất đắc dĩ,
"Tiểu thiếu gia, xu hướng giới tính của ta bình thường, không có tính toán muốn cùng cậu ở bên nhau."
Tựa hồ, tất cả kiên nhẫn của hắn đều đối với Tô Yên vậy.
Tô Yên dừng một hồi lâu, giống như mới hiểu được lời hắn nói có ý tứ gì.
Cô méo miệng, giống như có chút khổ sở.
Há mồm muốn nói cái gì.
Lúc này bên ngoài truyền đến thanh âm.
Cãi cọ ồn ào.
Ẩn ẩn, hình như còn có thể nghe được thanh âm đại ca Tô Giang to giọng.
Ngoài cửa phòng, thanh âm Tả Lãnh vang lên.
"Tô bang chủ tới đây có chuyện gì?"
Lúc này Tô Giang đã không còn lý trí.
Từ khi nghe được tin tức từ trong miệng Hồng Đậu rằng Tô Yên ngoan ngoãn đi theo Túc Cửu Từ.
Tô Giang đã hoàn toàn không bình tĩnh nổi.
"Chuyện bà nội ngươi, đánh cho ta!"
Phía sau hắn, rất nhiều người mênh ௱ôЛƓ cuồn cuộn tới, cơ hồ là vây đầy toàn bộ bên ngoài.
Tiếng nói thô lệ rơi xuống, không nói hai lời đã khai chiến.
Bên ngoài đánh thành một đoàn. Thanh âm ồn ào truyền vào phòng.
Tô Yên bị động tĩnh này thu hút tầm mắt.
Sau đó, qua lúc lâu sau.
Mới nhớ ra người tới là ai, nghi hoặc
"Đại ca?"
Nghĩ xong, ầm một tiếng.
Một người đầy máu nện ở trên cửa.
Toàn bộ cửa phòng tất cả đều đổ xuống.
Túc Cửu Từ ôm Tô Yên lui sang một bên.
Lúc này, tư thái hai người ôm nhau, bị người bên ngoài xem đến rõ ràng.
Tô Yên mặt đỏ hồng, một bộ dáng mờ mịt, bị thằng nhãi này Túc Cửu Từ ôm vào trong иgự¢.
Một màn này, xem ở trong mắt Tô Giang, mới thật là gân xanh nổi đầy đầu,
"Túc Cửu Từ ngươi tên vương bát đản! Lão tử Gi*t ૮ɦếƭ ngươi!!"
Kêu xong, đã nâng lên đao chém tới Túc Cửu Từ.
Dám chiếm tiện nghi muội muội lão tử? Liều mạng cũng phải khiến ngươi trả giá đại giới!
Chỉ là..., Ngay khi Tô Giang vọt tới trước mặt Túc Cửu Từ.
Liền phát hiện Túc Cửu Từ được Tô Yên bảo hộ ở phía sau.
Tô Giang động tác dừng một chút, trừng mắt nhìn Tô Yên
"Em che chở cái thằng nhãi ranh này?? Hắn, chính là hắn chiếm tiện nghi của em!!"
Tô Giang bị hành động của muội muội nhà mình làm cho tức đến tâm can đều đau.
Ngược lại, càng thống hận Túc Cửu Từ âm hiểm độc ác. Khẳng định là dùng phương thức bất chính lừa gạt Tô Yên.
Bằng không, muội muội luôn luôn nghe lời nhất, như thế nào đảo mắt một cái thế nhưng muốn đối nghịch với mình??
Tô Yên quơ quơ đầu, cho chính mình thanh tỉnh chút.
Từ khi uống rượu xong, nhìn đồ vật đều có hai cái bóng.
Cô chậm rì rì nói
"Hắn không chiếm tiện nghi của em."
Là cô chiếm tiện nghi của hắn. Hôn hắn một cái.
Tô Giang làm sao tin điều này?
Túc Cửu Từ nhướng mày.
"Ngươi mang nhiều người tới như vậy, chính là sợ ta chiếm tiện nghi đệ đệ ngươi?"
Lời nói vừa ra, liền cảm thấy buồn cười.
Lúc này, Tô Giang nghe được Túc Cửu Từ nói, mới phản ứng lại.
Thân thể dần dần căng chặt, bắt đầu thả lỏng.
Hóa ra hắn không biết Tô Yên là con gái. Vậy hẳn là sẽ không có chuyện gì.
Tuy rằng không còn cỗ sát khí như vừa nãy, nhưng vẫn nhìn Túc Cửu Từ không thuận mắt.
Một là vốn dĩ đã đối đầu, thứ hai, muội muội thế nhưng che chở hắn ta!!
Tô Giang buông đao trong tay xuống.
Sau đó, hướng về phía Tô Yên vẫy tay
"Lại đây, về nhà, nhị ca em đang chờ."
Tô Yên tuy rằng uống rượu xong có chút mơ hồ, nhưng vừa nói tới nhị ca.
Lập tức liền gợi lên ký ức cô lần trước bị nhị ca Tô Nam tức giận mắng.
Tô Yên chậm rì rì bước bước chân đi đến chỗ Tô Giang.
Nhị ca, không chọc được.
Một khi hắn mắng, là không dừng được, không cho đi, không cho ăn cơm, cũng chỉ có thể ngoan ngoãn ở đằng kia giáo huấn.
Vẫn là trở về đi.
Nghĩ như vậy, cô đã muốn chạy tới trước mặt Tô Giang.
Nhìn Tô Yên hoàn hảo không xảy ra chuyện gì.
Tô Giang mới dần dần khôi phục bộ dáng ngày thường, ngẩng đầu nhìn lướt qua Túc Cửu Từ, thanh âm thô lệ
"Túc đương gia, gia đệ ngày thường không ra khỏi cửa, cũng không biết Túc đương gia uy vũ, hôm nay, đa tạ Túc đương gia khoản đãi, cáo từ."
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc