Trên cơ bản, hình dáng vị diện này cô đã hiểu đại khái. Tô Yên bắt đầu tìm hiểu nguyên thân.
Nguyên thân vẫn luôn là bộ dáng nữ giả nam trang, sinh hoạt giống như con trai. Yêu thầm có lẽ có, nhưng mà nói đến tình yêu...đó là không có khả năng.
Tuy rằng như thế, nhưng cô cũng không hận Tô Giang cùng Tô Nam. Rốt cuộc những cái tình tình ái ái so sánh với mạng sống càng quan trọng hơn.
Nguyên thân vẫn luôn rất an phận, chỉ là cuối cùng, vẫn ૮ɦếƭ mất. Nửa năm sau, Tào gia dùng thủ đoạn đen tối, Gi*t nhị ca Tô Nam. Nhị ca vừa ૮ɦếƭ, trụ cột Hồng Bang liền không có.
Ngày thường, nhìn như là đại ca che chở, kỳ thật đều là nhị ca Tô Nam bày mưu tính kế.
Rất nhanh, Hồng Bang bị huỷ diệt, đại ca bị Gi*t, lúc sắp ૮ɦếƭ, đại ca Tô Giang quỳ trên mặt đất, cầu xin người Tào gia buông tha Tô Yên.
Hèn mọn đáng thương.
Tuy rằng Tô Yên mềm yếu, nhưng vì không lưu hậu hoạn, cũng bị Gi*t ૮ɦếƭ.
Nghĩ xong, Tiểu Hoa ra tiếng
"Leng keng, nguyện vọng nguyên thân, muốn ký chủ bảo hộ Tô Giang Tô Nam còn sống."
Ký ức trên cơ bản đã tiếp thu toàn bộ.
Tô Yên nghĩ nghĩ, đem Tiểu Hồng từ trong không gian ra. Tiểu Hồng phi thường thích ý bộ dáng nho nhỏ của mình.
Từ khi có thể tùy ý biến to biến nhỏ, nó đã không biến trở về nguyên dạng nữa.
"Tê tê tê tê tê?"
Tô Yên, làm gì?
Tô Yên chớp chớp mắt
"Ta về sau sẽ vẫn luôn mang theo em. Ta muốn em trợ giúp."
Cô nói trắng ra, Tiểu Hồng vừa nghe, giơ giơ đầu lên.
Vẻ mặt kiêu ngạo
"Tê tê tê tê tê"
Không thành vấn đề!
Sau đó, Tô Yên lại nói
"Em muốn trở thành bộ dáng vòng tay, thì phải bất động duy trì một tư thế mới được."
Tiểu Hồng nghi hoặc
"Tê tê tê tê tê tê tê tê?"
Em nên làm như thế nào??
Tô Yên nâng tay lên, chỉ chỉ một cái bát trà nơi xa
"Em vòng ở bên trên, đừng cử động, luyện nhiều lần trong thời gian dài là được."
Tiểu Hồng phun lưỡi rắn tỏ vẻ kháng nghị
"Tê tê tê tê tê tê tê tê!"
Em là rắn, em còn sống mà!
Tô Yên gật gật đầu
"Ta biết a, cho nên mới để em quấn lên đó, ngốc trong chốc lát."
Nếu là nó ૮ɦếƭ rồi...., thì không cần như vậy nữa.
Tiểu Hồng sau khi nghe xong Tô Yên nói, bộ dáng vốn dĩ ngẩng ngẩng đầu lập tức héo. Cuối cùng vặn vẹo thân thể, yên lặng quấn lên chén trà nào đó.
Tiểu Hoa nghi hoặc ra tiếng
"Ký chủ vì sao lại muốn Tiểu Hồng trợ giúp?"
Ở các vị diện trước đủ loại biểu hiện.
Tiểu Hồng ở trong mắt Tiểu Hoa, cơ bản cùng cấp với kéo chân sau*.
*ý gây cản trở
Với Tiểu Hoa mà nói, ký chủ là lợi hại nhất.
Tô Yên nghĩ nghĩ
"Rèn luyện Tiểu Hồng chút, để nó trở thành một con rắn lợi hại hơn."
Tiểu Hoa
"··· ách ··· ân!"
Sau khi tiếp thu tốt ký ức, Tô Yên đi ngủ sớm.
Sáng sớm hôm sau, sắc trời mới vừa sáng.
Cửa liền truyền đến thanh âm
"Thiếu gia, dậy rồi sao?"
"Ưm ···"
Tô Yên mơ màng chớp mắt.
Người hầu bên ngoài nghe được động tĩnh nói
"Thiếu gia, Tô nhị gia đã trở lại, hiện tại đang ở từ đường, nói muốn gặp ngài, muốn ngài dọn dẹp một chút rồi qua đó."
Tô Yên ngồi dậy, cả nửa ngày sau, thần sắc dần dần thanh tỉnh. Đi xuống giường, mặc quần áo rửa mặt.
Tô nhị gia, chính là Tô Nam.
Nhị ca Tô Yên.
Chờ đến khi thu thập tốt, Tô Yên đi ra ngoài.
Sau đó liền thấy được Hồng Đậu— nha đầu vẫn luôn đi theo bên người Tô Yên nhiều năm, đang đứng ở cửa.
Dù sao Tô Yên cũng là nữ nhi, ngày thường cùng một đám đại lão gia ở bên nhau khó tránh khỏi có chút không tiện.
Cho nên, Tô Nam liền tìm nha đầu khôn khéo đáng tín nhiệm hầu hạ bên người.
Hồng Đậu tự nhiên là biết thân phận nữ nhi của Tô Yên.
Tô Yên đi ra, khiến cho Hồng Đậu sửng sốt một cái chớp mắt.
Dáng người mảnh khảnh cao gầy, trên người mặc quần màu đen cùng một chiếc áo sơ mi.
Mái tóc đen ngắn mềm mại, đại khái là mới ngủ dậy, thế cho nên cả người nhìn qua có chút lười biếng.
Môi đỏ thắm, làn da trắng nõn, Tô Yên nhìn Hồng Đậu ánh mắt thực chuyên chú.
Thanh âm mềm mại
"Đi thôi"
Sau khi Hồng Đậu sửng sốt, lấy lại tinh thần liền cười
"Thiếu gia, cậu lớn lên cũng thật đẹp."
Nói xong, liền cùng Tô Yên đi đến từ đường.
Vừa đi, Hồng Đậu vừa nói
"Tô nhị gia nhìn qua thực tức giận, đến bang chủ cũng không dám nói chuyện. Thiếu gia, ngài đừng che chở bang chủ mà hãy tự tìm đường cứu mình nha."
Tô Yên nghe ngoan ngoãn gật đầu.
Tô gia ba huynh muội cảm tình thực tốt.
Cha mẹ ૮ɦếƭ sớm, lúc ấy nguyên thân còn nhỏ, nguyên thân hoàn toàn chính là do một tay Tô Giang Tô Nam nuôi lớn.
Nghĩ xong, đã đi tới cửa từ đường.
Lúc Tô Yên đi tới, còn nghe Tô Nam sắc mặt khó coi răn dạy đại ca
"Đại ca anh có nhớ, lúc em đi đã từng nói với anh, không cần lỗ mãng đối phó Túc Cửu Từ, chờ em trở lại rồi hẵng quyết định hay không?
Anh lúc ấy không phải đáp ứng sao? Vậy mà lại không thể chờ em trở lại?!"
Tô Nam mặc một thân kiểu áo Tôn Trung Sơn, trên mặt đeo mắt kính viền đen, rõ ràng là một bộ dáng thư sinh văn nhược.
Vậy mà lại là răn dạy Tô Giang cao lớn thô kệch bên cạnh đang bận rộn lo lắng gật đầu, một câu phản bác đều không có.
Trong phòng, chỉ có hai người Tô Giang cùng Tô Nam. Bởi vì Tô Giang là Hồng Bang bang chủ, mặt mũi vẫn phải có.
Tô Yên mới vừa đi vào, Tô Giang liếc mắt một cái liền nhìn thấy, vội vàng từ trên ghế đứng lên vội vã đi tới chỗ Tô Yên
"Tiểu Yên? Tới rồi, mau! nhị ca của em đã trở lại rồi đây."
Thấy Tô Yên, Tô Giang vốn dĩ nguôi giận chút, tạch một tiếng, hỏa khí lại nổi lên.
Tức đến cổ đều đỏ.
Chờ đến khi Hồng Đậu rời đi, cửa từ đường đóng lại.
Tô Giang mới mở miệng
"Tiểu Yên, đêm qua trường hợp huyết tinh như vậy, vì sao em lại đi?"
Giống như trước kia, phần lớn thời điểm, Tô Yên đều ở cùng Tô Giang và Tô Nam.
Tô Giang Tô Nam vừa đi, cái nhà này thế nào cũng không an toàn.
Nhưng nếu như gặp được loại trường hợp liều mạng này, Tô Yên đều sẽ lưu tại trong nhà.
Đao thương không có mắt cũng không phải là nói chơi.
Tô Yên vừa nghe, chớp chớp mắt,
"Em.... muốn đi xem"
Nói xong, Tô Yên cũng cảm thấy không tự tin, yên lặng cúi đầu.
Lúc tới, Hồng Đậu đã nói qua, không cần chống đối cùng nhị ca.
Hơn nữa dựa vào kinh nghiệm của nguyên thân trong quá khứ, càng là chống đối, thời gian ăn mắng càng dài.
Quả nhiên, Tô Nam đẩy mắt kính lên trên, tức tới nỗi kéo tay áo chống eo mắng.
Phải nói Tô Nam là nam nhân ôn hòa.
Đa mưu túc trí, ôn nhuận điệu thấp, dù có bị người bắt cóc hay bị địch nhân vây khốn, cũng có thể mặt không đổi sắc, từ từ nói chuyện giảng giải đạo lý.
Nhưng mà chỉ cần ᴆụng một cái tới đại ca cùng tiểu muội hắn, cái gì ôn nhuận như ngọc, quân tử vô song, hết thảy đều biến mất.
Đại khái, cũng là quá quan tâm a.
Mà chuyện đêm qua lớn như vậy, Tô Nam chỉ trong một giây đã nôn nóng bạo tẩu.
Cũng may là phúc lớn mạng lớn, còn có thể trở lại.
Vạn nhất nếu Tào gia có kế hoạch cố ý lợi dụng sau đó phản bội Gi*t ૮ɦếƭ đại ca cùng tiểu muội hắn ở nơi đó, hắn thật sự khóc cũng không có chỗ mà khóc.
Kỳ thật, Tô Giang từ đêm qua đã ý thức được chính mình lỗ mãng.
Nhưng mà làm cũng đã làm, lúc này ai mắng cũng không dám phản bác.
Kết quả là, hai người đứng ở trong từ đường, cứ như vậy bị lão nhị Ϧóþ eo mắng một buổi sáng.
Đến trưa.
Lúc Tô Yên từ trong từ đường đi ra, cả người đều héo.
Một bộ dáng uể oải ỉu xìu.
Có biện pháp nào đâu?
Đó là nhị ca nguyên thân, hơn nữa cũng là vì tốt cho cô ấy.
Chỉ có thể ở đằng kia thành thành thật thật mà nghe.
Nói thật, Tiểu Hoa khó có khi nhìn được bộ dáng cam chịu của ký chủ, nhìn đến làm nó nhịn không được muốn cười.
Hồng Đậu cũng theo sát ở bên người Tô Yên.
Nhìn Tô Yên bị giáo huấn đến héo bẹp, Hồng Đậu vừa muốn cười lại vừa đau lòng
"Thiếu gia, giữa trưa rồi, lát nữa nên cùng bang chủ và nhị gia cùng nhau ăn cơm."
Tô Yên vừa nghe, bước chân dừng một chút
"Không, đi ra ngoài tùy tiện ăn chút."
Nói xong, liền bước chân đi ra ngoài.
Cùng Tô Nam ăn cơm?
Ngẫm lại chuyện vừa mới phát sinh.
Cô cũng không muốn ăn cùng hắn....
Hồng Đậu nghẹn cười
"Vâng, thiếu gia. Vậy chúng ta đi ăn cái gì?"
"Trước tiên ra ngoài đã."
"Vâng, thiếu gia."
Đi ra ngoài ăn cái gì không quan trọng.
Đồ ăn nơi này, Tô Yên cũng chưa từng ăn qua.
Cũng không biết ăn có ngon không.
Hai người ngồi trên xe. Ngay khi xe đi ngang qua một nhà hàng.
Tô Yên ra tiếng
"Ở chỗ này ăn đi."
Hồng Đậu đầu tiên là do dự trong một cái chớp mắt,
"Được, thiếu gia."
Đồng ý xong, mới nhắc nhở nói
"Thiếu gia, nơi này là địa bàn Tào gia."
"Ân"
Tô Yên lên tiếng.
Hai người xuống xe, đi đến tiệm ăn.
Nguyên thân thanh danh rất lớn. Thế cho nên cô vừa đi vào, đã có người nhìn lại.
Ánh mắt trên dưới đánh giá, suy đoán từ từ đều nhìn lại đây.
Tô Yên không có phản ứng gì. Tìm vị trí ngồi xuống. Chuẩn bị cầm thực đơn gọi món ăn.
Hồng Đậu đứng ở phía sau Tô Yên, nhạy bén nhìn hết thảy ánh mắt chung quanh phóng tới.
Tiểu nhị đi đến, cười nói
"Tô tiểu gia, ngài có thể tới cửa hàng chúng ta thật là bồng tất sinh huy*."
* bồng tất sinh huy: nhà tranh rực rỡ/phát sáng (lời khách sáo) | thường dùng khi khách quý tới nhà hoặc được tặng một vật trang hoàng nhà cửa.
Tô Yên không nói chuyện. Chỉ cầm thực đơn nhìn.
Cẩn thận chọn trong chốc lát, sau đó chỉ vào tên trên thực đơn
"Rau trộn thịt bò sợi tơ, thăn bò xào cay, và móng heo."
Điếm tiểu nhị đồng ý
"Được rồi"
Nói xong, cũng hạ 乃út vội vàng nhớ kỹ, rất nhanh xoay người đi đến phòng bếp.
Hồng Đậu khom lưng, châm trà cho Tô Yên. Hầu hạ rất tinh tế.
Hơn nữa, Hồng Đậu bộ dáng lớn lên lả lướt hấp dẫn, khi cùng Tô Yên nói chuyện, bộ dáng cười nhạt.
Lập tức, vốn mọi người đang đánh giá vị Tô tiểu thiếu gia ít khi xuất hiện này. Kết quả không ít người ánh mắt bắt đầu nhìn chằm chằm Hồng Đậu.
Tô Yên thanh danh ở bên ngoài, đặc biệt là so sánh với Đại ca Nhị ca, tất nhiên là không tốt được.
Bất tài vô dụng lại còn ăn bám.
Mà trong mắt một ít người, đang nhìn đến Tô Yên mảnh khảnh trắng nõn, giống hệt bộ dáng tiểu bạch kiểm. Thần sắc coi khinh tự nhiên cũng hiện rõ trên mặt.
Một tên nam nhân mềm yếu bất kham, lại có một nha đầu hầu hạ tướng mạo tốt như thế, đây là kiểu phúc phận gì??
Nhưng mà, phía sau Tô Yên là Hồng Bang. Không ai dám tùy tiện lỗ mãng.
Thời gian một chút một chút trôi qua.
Rốt cuộc có người kìm nén không được, muốn sờ sờ nha hoàn xuân sắc này. Những cái tâm tư đáng khinh đó, không chiếm được, sờ hai cái cũng là tốt.
Rau trộn thịt bò trên bàn, Tô Yên mới vừa ăn được mấy miếng. Hồng Đậu phía trước vừa động, không cẩn thận va tới cái bàn.
Tô Yên nghiêng đầu đi xem.
Chỉ nhìn thấy Hồng Đậu ánh mắt chán ghét, sắc mặt đỏ bừng. Ánh mắt Cô nhìn về phía một tên đàn ông ngồi bàn sau rất gần.
Tô Yên nhìn thoáng qua.
Hắn tựa hồ có chút kiêng kị Tô Yên, thần sắc trốn tránh.
Tô Yên ngẩng đầu hỏi Hồng Đậu
"Làm sao vậy?"
Hồng Đậu đỏ bừng mặt lắc đầu,
"Thiếu gia, không có việc gì."