Vừa đúng lúc chạm vào một cái bình hoa, bình hoa ᴆụng đến tường trắng.
Choang!
Mảnh vỡ nện ở trên người cô ta. Cùng với một tiếng thét chói tai, bình hoa vỡ đầy đất.
Tô Yên cúi đầu, lật xem một chút sổ nhật ký trong tay.
Trong đầu, thanh âm Tiểu Hoa vang lên
"Ký chủ, đây là quyển nhật ký kia."
Nghe xong, Tô Yên xác định, đem cất sổ nhật ký vào ba lô.
Xử lý xong chuyện này, Tô Yên vẫn luôn đứng đó không đi.
Cô chỉ lẳng lặng nhìn Trương Tiểu Nhã thét chói tai, cũng biết, rất nhanh vệ sĩ bên ngoài sẽ tiến vào.
"Ký chủ?"
Tô Yên ra tiếng
"Đây coi như là ăn miếng trả miếng đi."
Vốn dĩ thù nguyên thân bị khi dễ, hẳn là do cô ấy tự giải quyết.
Nhưng mà hiện tại cô chiếm cứ thân thể người ta.
Mà Trương Tiểu Nhã bây giờ cũng khi dễ tới trên đầu cô rồi.
Không bằng, thuận tay cũng thay nguyên thân báo thù luôn.
Tô Yên đi đến bên người Trương Tiểu Nhã, ngồi xổm xuống, nhặt lên một khối mảnh vỡ nhỏ trong đó.
Ở cánh tay Trương Tiểu Nhã sờ soạng trong chốc lát.
Sau đó tại một chỗ, cứa vào thật mạnh.
Chỉ nghe tiếng la thảm thiết của Trương Tiểu Nhã.
Tô Yên đã lui bước, đi tới bên cạnh.
Sau đó, không hề liếc mắt nhìn lâm Tiểu Nhã, xoay người đi ra ngoài.
Tiểu Hoa nghi hoặc
"Ký chủ??"
"Ừm?"
"Cô ta.... sẽ thế nào?"
"Về sau tay phải kia, khả năng sẽ không linh hoạt nữa rồi."
"Hả???"
"Nếu cứu trị kịp thời mà nói, nếu hàng năm điều dưỡng, còn phải dựa vào vận khí của cô ta."
Tiểu Hoa yên lặng nuốt nuốt nước miếng.
"Ký chủ thật là ân oán phân minh!"
"Ân."
Tô Yên lên tiếng, ý cười nhợt nhạt.
Bởi vì việc cái vòng kia gây ra, cô ngã một lần khôn hơn một chút, là tuyệt đối không để quyển sổ này gây ra sóng gió gì.
Biện pháp tốt nhất, chính là hủy thi diệt tích.
Ở cửa hàng tiện lợi mua một cái bật lửa, đốt cuốn sổ nhật ký trước thùng rác.
Tận mắt nhìn thấy nó cháy chỉ còn lại tro tàn, lúc này mới yên lòng.
Tô Yên một bên đi về phía trước, một bên bắt đầu cân nhắc phải mua cho Kỷ Diễn lễ vật gì
"Tiểu Hoa."
"Sao vậy? Ký chủ?"
"Em nói, ta phải mua tặng hắn món quà nào đây?"
"Ký chủ, theo em......"
Tiểu Hoa vừa nói chuyện, vừa nhanh chóng xem tư liệu.
Sau đó từ ngữ có tần suất xuất hiện lớn nhất chính là
"Nhẫn!"
"Nhẫn?"
"Đúng rồi, ký chủ, chị chẳng lẽ không phát hiện người cầu hôn đều sẽ đưa nhẫn sao?
Đó là bởi vì nhẫn có ý nghĩa là cả đời chỉ có một người là anh."
"Em vừa mới nói, là lúc cầu hôn mới đưa sao?"
"Đúng vậy, nhưng mà cũng có cặp tình nhân sẽ tại một thời khắc ấm áp đưa cho đối phương.
Ký chủ, chị không cảm thấy lúc này rất thích hợp ư?"
Đối với những việc này, Tô Yên dốt đặc cán mai.
Khi Tiểu Hoa tiến hành một trận tẩy não cảm thấy....... cái chủ ý này không tồi.
Kết quả là, một người một hệ thống, đi đến cửa hàng châu báu.
Tô Yên chọn rất nhiều cửa hàng, rốt cuộc, vừa ý một cái nhẫn nam.
Chờ cô chọn lựa xong, đã là buổi chiều.
Cô tính toán bắt xe trở về.
Phía sau đột nhiên truyền đến thanh âm
"Tô Yên!"
Là thanh âm Hướng Trùng, hắn thở hồng hộc, một đường chạy chậm đến trước mặt cô.
Tô Yên chớp chớp mắt
"Anh tìm tôi?"
Hướng Trùng có chút bực, nhưng bởi vì có mục đích còn phải giả bộ một bộ dáng bất đắc dĩ.
"Anh tìm em thật lâu, rốt cuộc tìm được em."
"Có việc?"
Hướng Trùng tiến lên, muốn an ủi Tô Yên
"Chúng ta dù không thành người yêu, ít nhất cũng là bạn bè, có phải hay không?"
Cô lắc đầu
"Không, tôi cùng anh không thân."
Bộ dáng cô xa cách như vậy, làm Hướng Trùng sửng sốt một chút.
Hắn cười, một bộ biểu tình cái gì cũng hiểu.
"Tô Yên, em không cần đối với anh như thế này.
Dù là lãnh đạm với anh, anh cũng biết, em còn thích anh."
Nghe hắn nói, Tô Yên cúi đầu mắt nhìn di động.
Cảm thấy có chút lãng phí thời gian, không muốn nói chuyện với hắn.
Kết quả vừa chuyển đầu, liền phát hiện Kỷ Diễn mặc bệnh phục, từ một chiếc màu đen đi xuống.
Phía sau, Hướng Trùng xông tới, ngăn ở trước mặt Tô Yên
"Anh biết, em khẳng định có điều ủy khuất, nhưng mà anh nguyện ý nghe em giãi bày."
Cô không biết Hướng Trùng vì sao lại chạy tới nói lời không thể hiểu được với cô.
Nhưng lại nhìn thấy vị kia đứng trước mặt chiếc xe màu đen, Kỷ Diễn đồng chí, giống như....lại héo.
Hướng Trùng ríu rít, Tô Yên nghe thấy, nhắm mắt lại.
Lúc mở mắt ra, hai ngón tay ấn vào vị trí nào đó trước иgự¢ hắn ta.
Giây tiếp theo, sắc mặt Hướng Trùng ngay lập tức tái nhợt, che иgự¢ quỳ xuống trên mặt đất.
Rốt cuộc, an tĩnh.
Cô đi đến phía Kỷ Diễn.
Kỷ Diễn đứng bên cạnh cửa xe, đưa tay kéo cửa.
Một bộ muốn chạy, lại không dám đi.
Cúi đầu giống như không muốn cùng cô nói chuyện, nhưng Tô Yên biết, hắn chính là đang đợi cô giải thích.
"Anh như thế nào biết em ở chỗ này?"
Cô nghi hoặc.
Sau đó lại nhìn Hướng Trùng đằng sau.
Hai người kia thế nhưng đồng thời ngẫu nhiên gặp được cô, lại còn cùng một thời điểm.
Kỷ Diễn cúi đầu, chậm rì rì
"Có người phụ nữ ở nhà, nói em tới cùng hắn gặp mặt."
Lúc nói, thanh âm Kỷ Diễn có điểm khổ sở.
"Lúc trước, em cũng là, cùng hắn gặp mặt, không nói với anh."
Chắc là sự việc lần trước khiến Kỷ Diễn để lại bóng ma tâm lý.
Vừa nghe đến hai chữ Hướng Trùng, trong lòng lập tức cảnh giác mẫn cảm.
Tô Yên từ trong túi lấy ra hộp nhẫn kia.
Cô trực tiếp vứt hộp đi, lấy nhẫn bên trong ra.
Sau đó, kéo tay Kỷ Diễn, đeo lên ngón áp út của hắn.
"Vốn dĩ, muốn trở về tặng anh, nhưng anh đã đến rồi, hiện tại đưa anh luôn đi."
Nguyên bản, Kỷ Diễn còn có chút khổ sở, lúc nhìn đến chiếc nhẫn kia, thân thể cứng lại.
Sau đó giây tiếp theo, trong mắt mừng như điên, tiếp đến lôi kéo tay Tô Yên, đem cô ôm ở trong lòng иgự¢.
"Anh, anh...."
Kỷ Diễn quá kích động, cho nên trong khoảng thời gian ngắn không biết nói gì.
Tô Yên thực nghiêm túc nói
"Em ra cửa là mua quà cho anh, tên kia, em không thân."
Kỷ Diễn ôm Tô Yên gật gật đầu, đại khái trong lúc này, cho dù Tô Yên nói cái gì hắn đều sẽ kích động gật đầu.
Tô Yên nhìn, cũng cười.
Ân, Tiểu Hoa thật là lợi hại. Biết Kỷ Diễn sẽ thích cái này.
Kỷ Diễn cúi đầu, hôn hôn Tô Yên.
Lỗ tai đỏ bừng.
Miệng mân mê hơn nửa ngày, mới nói
"Anh yêu em."
Tô Yên gật đầu.
Đồng ý xong, cô như nhớ tới cái gì.
"Anh có nguyện vọng gì không?"
Hỏi xong, Tô Yên lại tiếp một câu
"Em sẽ hoàn thành cho anh"
Kỷ Diễn suy nghĩ thật lâu, nhìn ra được hắn thực nghiêm túc.
Hơn nửa ngày sau, nói
"Em sẽ vẫn luôn yêu anh, anh cũng sẽ luôn luôn yêu em, hai chúng ta kết hôn, về sau mãi mãi ở bên nhau."
Tô Yên nghe, lộ ra ý cười
"Được"
Khi cô đồng ý, trong đầu, thanh âm Tiểu Hoa vang lên
"Oa, ký chủ, thật là lợi hại a."
Dưới ánh mặt trời, bên cạnh chiếc xe màu đen.
Một nam tử mặc bệnh phục gầy ốm, ôm một nữ tử, hai người chắc là người yêu, cười tốt đẹp như vậy.
Tô Yên cùng Kỷ Diễn vượt qua cả đời tốt đẹp.
·······
Khi Tô Yên lần nữa tỉnh lại, đã là ở trong không gian. Tiểu Hoa thanh âm
"Leng keng, chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ, thêm 7 điểm giá trị, ký chủ, chị muốn thêm ở đâu?"
Tô Yên nghĩ nghĩ,
"Giá trị thể lực thêm 4, dung lượng não thêm 3."
"Leng keng, ký chủ trước mặt chị là bảng số liệu
【dung lượng não 】: 18
【giá trị thể lực】: 25
Sau đó Tiểu Hoa nói
"Ký chủ, giá trị thể lực của chị đã vượt qua thể lực của người bình thường."
Tô Yên gật gật đầu
"Ân"
Sau khi đồng ý, cô nói
"Bắt đầu vị diện tiếp theo đi."
"Dạ, ký chủ"
Vị diện truyền tống ·······.
Tô Yên là bị một trận thanh âm ầm ĩ đánh thức.
Cô mở to mắt, phát hiện mình đang ở địa phương tứ chi hài cốt bay loạn. Bên người là hai thi thể đã ૮ɦếƭ.
Tiểu Hoa ra tiếng
"Ký chủ, tình huống nguy hiểm, em không thể truyền tống ký ức bây giờ, chị cẩn thận, hiện tại chị là nữ giả nam trang nha~."
Tiểu Hoa thanh âm vừa ra, ầm một tiếng, lại có một người bị gạt ngã ở trước mặt cô, ૮ɦếƭ ngay lập tức.
Mùi máu tươi nồng đậm tràn ngập. Mà một người đàn ông có bộ mặt hung thần sát ác, mặc quần đen cùng áo thun trắng, trong tay cầm một cây đao.
Khi hắn nhìn thấy Tô Yên, liền sửng sốt, giây tiếp theo, trên mặt lộ ra ý cười dữ tợn.
"Ha, Tô tiểu gia, ngài trốn ở nơi này a."
Tô Yên nghe, nửa ngày sau, phối hợp gật gật đầu
"Ừ"
Tên kia sửng sốt, sau đó nâng lên khảm đao, cười
"Ngại quá, mày hôm nay, ૮ɦếƭ ở nơi này rồi."
Nói xong, nâng lên khảm đao, bổ tới chỗ Tô Yên.
Phản ứng Tô Yên là......
Cho nên, nơi này Gi*t người là không vi phạm pháp luật??
Nghĩ đến đây, cô đứng dậy, đoạt đao từ tay người ૮ɦếƭ bên cạnh. Đứng dậy, hai thanh khảm đao va vào nhau. Giây tiếp theo, Tô Yên nghiêng người một cái, nháy mắt xoay người, không biết từ khi nào trong tay có nhiều thêm một con dao gọt hoa quả.
Phập! Thọc vào trong thân thể người kia.
Một kích mất mạng.
Tô Yên cứ như vậy nhìn người kia ngã trên mặt đất. Không có dao động phập phồng gì.
Cô đảo mắt qua, nơi này như là đang tiến hành hỗn chiến giữa hai thế lực. Mùi máu tươi nồng đậm che trời lấp đất, làm người buồn nôn.
Lúc này, ở phía sau cô, truyền đến một tiếng cười nhẹ nhàng nhợt nhạt chọc người. Ý cười kia, không có tính công kích gì, chỉ là cảm thấy thú vị. Ở địa phương Gi*t đỏ cả mắt này có vẻ không hợp nhau.
Cô xoay người, liền thấy được một người con trai. Cánh tay hắn giống như bị thương.
Hắn dựa vào khung cửa bên cạnh. Bên chân có một cây đao, không phải rất dài, nhưng mà mắt thường có thể thấy được, rất sắc bén.
Bên cạnh có vô số thi thể, toàn bộ nơi này, chỗ hắn chính là ૮ɦếƭ nhiều người nhất.
Người nọ mặc một cái áo thun màu đen, quần cũng màu đen, mặt trên không biết là máu hay là mồ hôi, cơ hồ là ướt đẫm.
Khuôn mặt tinh xảo, một đôi phượng nhãn nhẹ nhàng nhìn lên, hắn đang cười, nhìn qua vô hại lại lười biếng. Tư thái như vậy, cho dù là ở địa phương hỗn loạn như vậy, chỉ cần liếc mắt một cái là bị hấp dẫn đi.
Cơ hồ là trong nháy mắt khi Tô Yên quay đầu lại, trong đầu Tiểu Hoa thanh âm vang lên
"Ký chủ, hắn là nam chủ ~~ Túc Cửu Từ."
Ánh mắt Tô Yên nhìn hắn, lực chú ý dừng ở trên cánh tay bị thương kia.
Lúc này, bên cạnh lại lần nữa truyền đến tiếng la
"Ở đằng kia! Túc Cửu Từ ở đằng kia!!"
Vừa nói xong đã có sáu người chạy đến, đều là bộ dáng kia hung thần ác sát mắt mang sát khí, chính là muốn đẩy Túc Cửu Từ vào chỗ ૮ɦếƭ.
"Chịu ૮ɦếƭ đi!"
Chỉ nghe trong sáu người kia có một người rống giận.