Nó cầm chặt cây chổi trong tay... Đứng bần thần.... Đã hai ngày kể từ hôm đi dã ngoại.... nói văn hoa vậy thôi nhưng sau khi nó và Joe bị kẹt trong cơn bão.... thì cả nhóm... hết thảy đều không còn hứng khởi gì.... và cứ vậy về nhà... Nó khôn khéo lên xe Ella với Adan.... ngồi cạnh Joe hay Chun lúc đó thì đều không hay cả...
Bây h thì nó lại đứng trước một thử thách mới nữa.... Phải nói cho Chun toàn bộ những gì nó đang suy nghĩ... nhưng nói như thế nào bây h??? Chẳng lẽ lại... : Em hok thực sự yêu anh... người em yêu là Joe... em trai anh???? "
_ Oh my god!!!
Nó ôm mặt nhăn nhó... nhục thật!!!
_ Bây h chưa phải lúc!@!!!
Nó nhấn mạnh lại điều mà nó đã nhấn mạnh ngót 20 lần.... rồi cầm chổi quét nhanh qua phòng Chun....
_ Anh thik cô ta thật hả???
Tiếng Adan to và rõ ràng đến nỗi tim nó vừa đứng lại rồi nhảy bung bung.... nó nghĩ người trong phòng kia cũng đang có tâm trạng y như vậy????
_ Đừng nói Aỉel là cô ta???
_ Vậy là thiệt hả????
Adan giương mắt nhìn Chun chăm chú.....
_ Chuyện đó không liên quan đến em....
Chun đứng đậy.... toan bước ra phòng....
_ Em không hiểu sao anh lại thay đổi nhanh đến vậy.... rõ ràng trước kia còn nói sẽ lợi dụng tình cảm của cô ta để đuổi cô ta ra khỏi nhà mà.... Yêu giả vờ.... làm cho cô ta đau khổ... rốt cuộc lại chính mình đau khổ....
Tai nó ù đi!!! Chuyện gì đang xảy ra.... yêu giả vờ??? Là sao???
_ Im đi!!!
Chun quát to....
_ Nhìn cái bản mặt lo lắng của anh kìa.... ánh cứ thế phản bội chúng em mà coi được ah!!! Em sẽ không bao h chấp nhận... anh không làm, thì chính tay em sẽ đuổi cô ta đi...
_ Một thời gian nữa....
_ Gì cơ????
_ Cứ để....
" Bốp!!! "
Chun ngỡ ngàng.... một cái bạt tai vừa lướt qua má Chun....
_ Ariel!!!
_ Anh nhớ đấy!!!
Nó hét lên.... bằng tất cả sự tức giận trong lòng nó.... nó lườm Chun đến cháy mặt.... rồi vứt cái chổi xuống đất và đi ra ngoài... Adan sợ tái xanh tái xám.... còn Chun thì bần thần.... cảm giác như mình vừa đánh mất một cái gì đó!!!
------------------------------------------------
1 tuần qua là khoảng thời gian kinh khủng nhất đối với Chun nói riêng và cả nhà họ Ngô nói chung.... dĩ nhiên ông bà Ngô là ngoại lệ vì ngoài việc cho nó nơi ăn... chốn ở... chỗ làm và money... thì ông bà chả bok làm gì nữa cả...
Vâng... ta đang đề cập tới một vấn đề : NHỮNG HẬU QUẢ KHI PHẢN BỘI MỘT OSIN!!!!
Mạn phép cho tôi nói kĩ chút nữa về nạn nhân Chun.... sau khi cái ngày định mệnh ấy xảy ra... không lúc nào trên giường Chun không có mấy thứ " Vừa nhầy, vừa dài, đầy lông, biết bò bằng nhiều chân hoặc bằng lông " - y nguyên lời Adan đã sửng sốt hét lên.... Và tất nhiên... chủ nhân của căn phòng nếu không hoảng sợ thì cũng hoảng loạn trước một căn phòng như vậy... để tránh mình biến thành trẻ thiểu năng cấp độ 3... Chun phải tự mình di dời mọi vật dụng vô phòng Adan ở tạm < trừ cái tủ quần áo vì nó khá rắc rối >. Riêng Adan thì cực lực phản đối cái vụ này vì.... " ANH MÀ LÀM VẬY THÌ CÁI BÀ VOLDEMORT ĐÓ SẼ VÔ ĐÂY GÂY HỌA!!! "
_ Voldemort là gì???
Chun hỏi bằng bộ mặt ngây thơ tới mức Adan phát khùng....
_ Là một người vô cùng quái đản.....
Có lẽ sự lo lắng của thằng bé hơi vô căn cứ... khi mà suốt một ngày liền Ariel không hề có hành động gì dã man típ theo....nhưng mà con bé thì đâu có ít biện pháp để cho Chun một bài học thik đáng.....
_ Á!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Tiếng hét như sấm dậy của Chun kéo dài suốt 1 phút.... hậu quả típ sau là cả 3 nhân khẩu còn lại trong nhà.... kể cả con Jozy lúc này đang yên vị trên máy giặt Toshiba < lặng lẽ nhưng đầy sức mạnh > đều dựng hết lông tay lông chân, không thể thiếu cả lônng trên đầu.... kèm động tác run bần bật.......
_ Chuyện gì vậy???
Cả ba cái mồm vừa có mặt tại căn phòng như nghĩa địa của Chun đều la lên... con Jozy vẫy đuôi... góp một tiếng kếu yếu ớt.... : Meooooooooooooo!!!!
Chun đứng như trời trồng bên cạnh tủ quần áo.... tất cả quần áo trong tủ đều biên mất tăm và tồi tệ là Chun sắp có một cuộc họp nội các vô cùng quan trọng với mấy ông hói đầu khó tính....
_ Quần áo hả??? Tôi giặt hết rùi...
Nó thò mặt vô nói tỉnh bơ như không, với cái giọng " đừng thắc mắc, ngươi đáng bị như vậy!!! ".... rồi đẩy chiếc xe quét dọn đi típ....
Trong lúc này ta lại đặt ra một câu hỏi??? Tại sao mí đứa em ngoan ngoãn còn lại lại không giúp ông anh đáng thương của tụi nó một tay....
Câu trả lời là : Mún lắm nhưng hem được....
Ariel bây h trở nên đáng sợ và khó tính dã man.... Con bé thật sự đã thành một mối lo đúng nghĩa đối với mấy anh em.... nó đi khắp phòng.... và lườm mọi người bằng một ánh mắt có thể đốt cháy người ta được....
Adan bây h câm lặng tuyệt đối, phạm vi hoạt động của thằng bé tự mình cấm túc trong căn phòng hoàng tử cùng con Jozy... mặc dù không ai ra lệnh nhưng nó ngoan ngoãn làm... mỗi khi về nhà là nó chui tọt trong phòng.... lôi một lô lốc đồ ăn ra khỏi gầm giường để chống cái đói... nó lo sợ bữa cơm sẽ là thảm họa như mí hum đầu con mụ Voldemort về nhà này.... và dĩ nhiên... thằng bé cố gắng không chạm mặt Ariel mọi nơi mọi lúc...
Mike thì vẫn tin tưởng tuyệt đối vào thiên thần < hay nói đúng hơn là nữ thần > Rainie của mình.... Mike hy vọng bằng tình bạn thắm thiết từ hồi đái dầm... ʍúŧ kem của hai đứa sẽ giúp số phận mình được cải thiện đôi chút so với 3 người còn lại... Nhưng sự việc với Mike đều không khá khẩm chút nào.... Thỉnh thoảng cậu vẫn bị kon bé tập kích bằng mấy bóng trắng di chuyển lặng lẽ ngoài hành lang.... và những cú điện thoại vô nghĩa.....
Riêng Joe thì vẫn bình thản... không hy vọng cũng không sợ hãi... mặc dù nó đối với cậu không tốt hơn.... Joe hiểu nó nghĩ cậu cũng giống như mấy người còn lại.... Lợi dụng nó.... tuy nhiên ngoại trừ bữa ăn cặn bã suốt một tuần thì nó cũng không gây cho Joe một hiểm họa đáng kể nào....
Với tất cả những gì đang diễn ra.... cuộc họp cấp tốc của hội đồng Anti-osin lại một lần nữa được triệu tập.... ở đây bin hem nói nhìu về diễn biến buổi họp.... vì nói chung là toàn cãi nhau và nói những câu vô nghĩa... bin chỉ chốt lại quyết định của buổi họp.... Chun phải ra ngoài ở để chấm dứt tất cả những chuyện tồi tệ trên đây....
_ Nhưng ở đâu???
Chun băn khoăn hết mức....
_ Thì anh thuê phòng mà ở....
Adan gắt lên...
_ Em không chịu được nữa đâu.... mì hộp và bánh mì... chúng thành địa ngục với anh rồi....
_ Thử gọi bố xem....
Joe gật gù....
_ Không được hay lắm.... Mike.... em cho ý kiến cái....
_ Có.... có con ma sau lưng em....
Mike thét lên qua chat room bằng một giọng hãi hùng nhất < thằng bé dùng chat voice >
_ Anh hai!!!
Joe buzz Chun....
_ Sao....
_ pp bảo có chỗ ở cho anh rồi...
_ Cái gì.... mày.... mày nói với pp gòi ah!!!
_ PP vừa vô nik em... bảo qua camera pp bik hết rùi...
_ Thế ở đâu???
Chun sốt sắng....
_ Nhà ông Trần...... bạn...
Chun ngất liền tại trận....
_ Không, dứt khoát không....
Chun hét thật to khiến Joe hoảng loạn....
_ Nhưng pp bảo nếu anh không đi thì đừng trách pp... pp sẽ cho anh thấy điều tồi tệ nhất khi thất nghiệp.. và còn hơn thế....
_ Óe!!!!!
Chun trẹo mồm... hiểu là không còn sự lựa chọn nào khác.... nhưng tới nhà kon điên Ella thì có khác gì ở đây đâu???
Sự dã man....< theo như Chun nghĩ > của ông Ngô làm Chun ngót thêm 7 cân nữa.... người Chun bây h y hẹt một người giấy mong manh... tưởng như chỉ cần một làn gió nhẹ cũng khiên cậu bay lên trời một cách nhẹ nhàng...
Đến ở với Ella... từ trước tới nay cậu chưa từng nghĩ tới.... hoặc đúng hơn là không dám nghĩ.... không gì tồi tệ và kinh khủng hơn thế.... con bé từ thời trung học đã luôn ngáng đường Chun. Từ học tập.... danh tiếng.... Chun bồi hồi nhớ lại....
Khi đó cậu là Hội trưởng nam sinh còn nó là hội trưởng hội nữ sinh... không hiểu sao mới vào trường thì Chun với con bé đó đã như kẻ thù... Chun ghét cái cách nó coi cậu như đồ con trai cao lông ngông với cái đầu ngắn tủn, ghét cái cách nó suốt ngày giơ quyển sách lượn đi lượn lại trước mặt cậu với giọng nói rì rầm....ghét cái cách can thiệp тһô Ьạᴏ của nó mỗi khi cậu cặp kè với một con bé trong trường.. < theo như Ella nói là Chun mắc tội quyến rũ thành viên của sis >...
Vậy mà bây h.... con mụ phù thủy quái hở ấy sẽ còn hành Chun kiểu gì nữa đây....
Hết sức lôi cho được cái vali to tổ chảng ta khỏi phòng... Chun gặp ngay cái nhìn trân trối của con bé osin... hơi giật mình.... nhưng Chun mau ng hắng giọng....
_ Ehem!!!
_ Anh tính chuồn hả???
_ Tôi đi công tác....
_ Tốt thôi....
Nó khoanh tay... trịch thượng như một bà chủ... không hiểu sao... trong một thoáng... nó thấy Ariel giống Ella quá chừng....
_ Cô sẽ không giận nữa chứ....
Nó đứng lại.... và quay về phía Chun...
_ Anh muốn gì....
_ Nếu tôi đi khỏi đây một thời gian... liệu cô có nguôi giận không....
_ Anh nghĩ tôi có nguôi giận được không....
Chun thở dài.... mặt hơi cúi xuống.... vẫn cái giọng rắn như sắt đó....
_ Để coi đã....
Nó nói và mất hút cuối hành lang... Chun đứng lại đó... thấy tảng đá nặng trong lòng nhẹ đi một nửa... Chun không bao h muốn nợ một ai đó..... nhất là với nó...
------------------------------------
Brummmmmmmmm!!!
Bóng cây che khuất chiếc xe đen bóng.... Chun đi.... nó thấy hơi hẫng... nhưng điều đó nên xảy ra... nó vẫn không thể chấp nhận được... cơn giận trong nó giống như một ngọn lữa âm ỉ... nhưng càng ngày lại càng cháy mạnh... Bao nhiêu ngày nay.... nó cũng không sung sướng hơn ai cả....
kéo tấm rèm phòng Adan lại.... nó thở hết lòng căm tức trong lòng mình.... chắc như vậy là đủ rồi....
Phòng Adan trong mấy ngày qua không khác gì một ổ lợn... giường chiếu.... đồ ăn thức uống ngổn ngang... lũ nấm mốc cũng đang kéo quân vô chiếm đóng căn phòng.... vừa hất tất cả giấy rác xuống bàn.... Ariel nhăn mùi vì những mùi khó chịu thoát ra từ chúng....
Một bức thư nằm trên bàn Adan rơi ra cùng lũ rác bẩn.... nó vòng mấy vòng nhẹ như bông... rồi đáp xuống mặt đất một cách tĩnh lặng....
Nó thấy thấp thoáng hàng chữ trên bức thu... Joanne - lớp C3...
Cầm bức thư lên.... nó cười khi lờ mờ hiểu ra điều gì đang diễn ra.... Thằng bé rốt cuộc đã lớn....
_ Joanne là ai???
Nó thấy thật sự tò mò....
---------------------------------------------
Hiểu là những trò trả thù tàn độc của con bé osin đã biến mất.... Adan bây h mới đủ can đảm để ngồi hóng gió bên bể bơi.... Cậu thở dài... cái tuổi 17... sao nó mệt mỏi tới vậy???
_ Joanne là ai thế???
Câu hỏi vang lên làm Adan giật mình...chỉ một chút nữa thôi là cậu lộn nhào xuống bể bơi....
_ Can chi tới chị???
_ Em không muốn gửi thư ah???
_ Không phải chuyện của chị....
_ Em sợ cô bé đó không chấp nhận sao???
_ Chị này!!!
_ Gửi đi....
Adan chăm chú ngó Ariel.... mắt nó vãn tròn vo như vậy...
_ Em gắt lên cũng không được cái gì đâu??? Thử một lần coi....
_ Chị nghĩ sao??? Nếu tôi gửi...
_ Ah thì!!! Thành công thôi,....
Giờ đến lượt mắt Adan tròn vo.... bà mụ này đang cổ vũ cậu sao???
_ Thưa cậu chủ.... ta đến nơi rồi....
" Hiện tại trung tâm theo dõi bin xin thông báo.... Đã lắp đặt thêm 100 camera trong nhà mợ cả Ella... Riêng phòng tắm thì... ậm... ờ.... đã định đặt 3 cái nhưng ông Trần quát bỏ xuống vì xâm phạm đời tư nghiêm trọng của đôi trẻ... ái!!! bin nhầm chút... đời tư riêng mợ cả thui.... ૮ɦếƭ... có vẻ cậu Chun đã phát hiện ra.... Làm ơn cho bin trốn cái đã nghen@@@!! "
Chun giật mình khi cảm nhận có cái gì đó không được bình thường cho lắm từ căn nhà.... phải chăng cậu đã phát hiện ra đội theo dõi đặc nhiệm của ông Trần.... Chun nhăn trán... rùi nhận định chắc nịch...
_ Tại sao????
_ Sao ah???
Ông lái xe ngoan ngoãn đặt vali xuống dưới chân Chun.... tươi cười sẵn sàng giải đáp mọi thắc mắc....
_ Sao cái nhà này lại to được đến như vậy????
Chun lắc đầu quầy quậy để cắt nghĩa... rồi kéo cái va li... đi băng qua vườn hoa.... tới bên cánh cửa to òanh... trên nắm đấm có chạm khắc hình con sư tử khá tinh tế....
" Tinh toong "
Chun thận trọng đút hai tay vô túi quần.... thẳng lưng... cố gắng ra dáng ta vì sắp đặt mới phải đến đây....
Cánh cửa dần mở và....
_ Gào.................................!!!!
Một rổ lông màu trắng lao ra từ bên trong căn nhà.... ngay lậi tức đè Chun ra sàn và làm mặt anh ướt mẹp.....
_ Fang!!! Đi vào ngay....
Giọng Ella đầy quyền uy cất lên.... mau ng tóm cổ con và quăng nó vô cái ổ xinh xắn cỡ một cái giường cho em bé 10 tuổi....
_ Xin lỗi nghen....
Chun vừa nhìn vẻ mặt hiền lành giả tạo của Ella với ánh mắt căm thù...< cô ta bik ta ghét .... chắc chắn vậy >..... vừa lấy tay lau cả đống nước < nước gì thì ai cũng biết > và lông hỗn độn ra khỏi mặt....
" Báo cáo trung tâm... cô Ella đang dìu cậu Chun dậy sau cú ngã có chủ đích nhờ có con Fang... trông hai người thật tình tứ.... ah.... hai cô cậu đã vô nhà... tôi nghĩ bây h ông chủ có thể theo dõi tình hình qua 20 camera được cài tại mọi địa điểm trong phòng khách.... bin - trưởng đội pà - pà - rá - gì... xin kết thúc báo cáo "
----------------------------------------
_ Cái con này tên là.....
Chun liếc nhìn con vật vô cùng đáng yêu đang thè rộng cái lưỡi đỏ và to ra thở hổn hển.... cố gắng vuốt lại đầu tóc....
_ Fang....
_ Hả??? Cô tính đặt tên có để có thể sai nó phang những người mà cô thik sao???
_ Thôi đi... trí tưởng tượng của anh quá phong phú rồi.....
_ Bác Trần đâu....
_ Juventus rồi!!!
_ Hả???
_ Ông ấy muốn con gái và con rể yêu quí của ông ấy có không gian riêng để phát triển tình cảm....
_ Không thể nào....
Chun không tin được vào những gì vừa được nghe.... ở đây một mình với Ella... thật khủng khi*p.....
_ Anh yên tâm.... tôi chẳng làm gì anh đâu.... đúng vậy... tôi sẽ không làm.... nếu không bố sẽ Gi*t tôi....
_ Nhưng sao???
Chun lúng 乃úng.... với đống trà trong miệng...
_ 20 cái camera đang đặt trong căn phòng này....mỗi tội không phát tiếng thôi... chúng ta làm gì thì cả hai ông bố đều có thể thấy....
_ It\'s terrible....
Chun hét lên... rồi ngất lịm... làm cho Ella lại một phen hoảng hồn....
" Thưa chủ tịch... như ngài đang thấy... có lẽ cô Ella đã cho thuốc ngủ vô tách trà của cậu Chun... cô chủ đã làm rất tốt phải không..... "
_ Im ngay!!! Bin.....
Ông Trần cố kìm nụ cười hạnh phúc của mình....
-----------------------------------------------------------
Hôm nay mặt trời dường như mọc ở hướng tây... cả Joe và Mike đều ngỡ ngàng đến nỗi hai cái tách trên tay hai chàng rơi cùng lúc... choang cùng lúc.....Cả hai đều không thể tin vào mắt mình.... Adan vừa ôm Ariel một cái thắm thiết... và hai chị em vừa ríu rít ra ngoài...
_ Joe.... em cho Adan ăn thuốc lú hả????
Mike lắp bắp .....
_ Anh nghĩ em bik pha thuốc lú sao....
Cả hai nhìn nhau.... rồi lén mò ra sân sau nghe ngống...
---------------------------------------------------------
_ Thật hả>???? Cô ấy đồng ý hả???
_ Vâng.... cảm ơn chị....
Dường như Adan đang rất kích động... thằng bé đặt lên má nó một cái hôn không thể nhầm lẫn.....
_ Em không thể tin được....
Adan nhấn mạnh thêm một lần nữa.....
_ Một cô gái tuyệt vời như Joanne...
Nó có thể hiểu thằng bé đang xúc động nghẹn ngòa.....
_ Tuyệt vời tới mức nào....
_ Rất tuyệt....
_ Nói chị nghe xem....
_ Mắt cô ấy lóng lánh như mèo...
_ Hả???
_ Giọng cô ấy trong và cao ✓út như mèo....cô ấy đi đứng nhẹ nhàng như một con mèo... trời ơi... làm sao có thể giống mèo tới vậy???
_ Thằng Adan đang nói gì vậy???
Joe thúc vô Mike một cái rõ đau.....
_ Có vẻ như nó đang miêu tả một con mèo cái....
Mike gật gù nhìn gương mặt Adan đầy vẻ kích động...
_ Chẳng lẽ.... em thik Joanne chỉ vì cô bé giống.....
_ Đương nhiên... chứ vì lý do gì???
_ Vậy tốt nhất em nên chia tay joanne đi...
Nó nhăn nhó.....
_ Hả???? Chị là đồ phản bội.....
Adan đẩy nó ra... rùi vùng vằng chạy vô nhà... thằng bé có vẻ rất bực dọc....
_ Em nói rồi mà..... tình cảm thoáng chốc thì khó bền....
Joe lắc đầu nhìn nó đứng ngơ ngác giữa vườn...
MIke ngồi vuốt ve cánh tay te tua vừa bị Rainie cào cấu cách đây mấy phút.... bởi vì con bé tưởng cậu trốn ra ngoài với một cô bé xinh xắn nào đó.... trong khi Mike không có cách nào nói ra sự thật là cậu trốn ra đây vì mún gặp mặt ông anh tội đồ....
Chủ nhật.... Mike đang ngồi trên ghế dài trong công viên... trước mặt cậu là một sân bóng rộng.... Quang cảnh làm Mike nhớ đến mấy năm trước.... khi 4 anh em rủ nhau ra ngoài sân bóng đá cùng với mấy đứa con trai khác...
Xoành xoạch.....
Mike gãi liên tục... một con muỗi khỉ gió vừa đâm sầm vô cánh tay cậu.... mải miết ngó quanh nhưng vẫn không thấy bóng dáng ông anh quý hóa đâu cả....
_ Phò!!! PHò!!!!
Mike giật mình thon thót.... vội vã quay về phía bên phải.... Chun đã ngồi chễm chệ... thở phì phò.....
_ Anh làm em hết hồn!!!!
Sau câu trách móc tương đối giận hờn của mình... Mike quay ra ngó ông anh kỹ hơn... và đột ngột thốt lên....
_ Mới có hai ngày mà anh gầy thế.... vậy bi h em là người đô nhất trong cả nhóm gòi.... Ơ!!! Mà tay anh sao thế....
Mike nhăn mũi khi nhìn bàn tay của Chun... Nó sưng phồng... da nhợt nhạt như bị ngâm nước lâu ngày... đôi chỗ là những vết xuốc... có cái còn đang chảy cả máu lẫn mủ.... Chung quy trông tay Mike giống như tay mấy con ma ૮ɦếƭ trong phim kinh dị... Tay này mà thực hành trong lễ Halloween thì tuyệt phải bik,.....
_ Rửa bát..... nấu cơm..... vậy đấy....
Chun thở dài nặng nhọc... còn Mike thì không thể kìm được xúc động....
_ Rửa.... anh nói anh làm mí việc ấy ah@@!! Lạ ghê.,.,,
Mike ngạc nhiên là có lý do... từ bé đến h Chun chưa p[hải động tay làm bất cứ 1 việc vặt nào trong nhà.... nấu cơm đã có Joe... rửa bát... tưới vườn thì Mike làm.... dọn dẹp thì chắc chắn là phần của bé Adan.... Trước khi Ariel đên thì mí anh em vãn chăm chỉ lắm... có mỗi ông Chun này là ngồi chỉ tay năm ngón.... Bi h Ariel kiêm thân phận osin gòi nên cả 4 ông đều tha hồ chỉ tay năm ngón.... Nhưng mà....
Mike thở thêm phát nữa....
_ Sao thế????
Chun tò mò....
_ Bi h con bé osin nhà mình nó bỏ bê nhà cửa... có lẽ nó không màng đến tiền nữa.... suốt ngày đi chơi tối về khuya với em và Rainie thui....
_ Chú mà cũng dung túng nó nữa ah!!!!
_ Em mà hok làm vậy khéo hôm nay anh gặp xác khô rùi..... Rainie ép em ra nước...
_ Thì bỏ quách nó đi....
_ Không được mới ác chứ.... ah mà anh tự túc làm hả???
_ Mày nghĩ anh mày ngoan tới mức đó sao??? Là tại mụ dã nhân đó.... nó bắt anh mày tự túc hạnh phúc.... quanh đấy không có lấy một cửa tiệm bán đồ ăn.... pp thìu tịch thu xe, bắt anh đi cùng xe với nó cho tình thương mến thương.... chưa kể ngót 100 cái camera trong nhà theo dõi... đã thế nó kòn sai anh làm việc vặt với lý do chủ nhà người ở....
_ Nhục!!!
Mike nhăn mũi....
_ Quá nhục là đằng khác.... vậy nên tay anh mày mới nẻ vậy chứ....
Mike ngó ông anh thêm phát nữa... công nhận bây h ông ấy thảm thương như thằng ăn mày đói rách với bộ tóc ngả bạc... chiếc áo sơ mi sọc ca ro tả tơi....
_ Ah... đang tiện.... thông báo cho anh tin vui.... Adan có bạn gái gòi...
_ Hả??? mày đang nói đùa hả????
_ Em dựng chuyện làm gì....
_ Thế con bé vô phước ấy là ai vậy???
-------------------------------------------------
Joanne xoay đúng ba vòng trước gương.... hôm nay là một ngày đẹp trời và thật tuyệt vời hơn khi được nắm tay Adan dạo trong khu vườn tuyệt đẹp mà chàng đã từng kể với nó.....
_ Xoay vừa thôi... tôi bắt đầu ng mặt gòi đấy cô ah!!! Không cần hơn hở khi được hẹn hò vậy đâu....
Joanne quay sang bà chị đang mải mê chăm chú vô trang Google....
_ Vậy chị đang làm gì đấy???
_ Tra cứu.... chắc chắn phải có một chỗ nào đó có nói tới biệt thự nhà họ Ngô chứ nhỉ???
< Chắc chúng ta đều hiểu đây là ai gòi nhỉ??? Là người lun săn lùng Joe ý >
_ Thôi đi.... chị hiểu rõ ra bám lấy chàng ta cũng chả được tích sự gì mà....
Tiny dập mạnh cái laptop.... ngó con em gái với ánh mắt sát thủ thường ngày....
_ Không tích sự gì cũng chả hại đến cái mạng chị... lo cho em đi... hum nay tới nhà chàng ah!!! Không te tua mới là lạ....
Joanne giật bắn mình..... Tiny đã chọc đúng nọc mà cô bé đang lo sợ.... trong một lát... cô bé đon đả ngồi xuống cạnh Tiny....
_ Ah đúng gòi!!! Về việc em nhờ chị.... cái việc tới nhà anh ấy cùng em ấy... chị nghĩ sao???
_ Tội gì tôi phải đi khi cô vừa nói mí lời hay ho trên kia với tôi....
_ Ấy kìa!!! Chẳng qua là em nghe nói anh ấy có mí ông anh đẹp trai mà giỏi lắm.... chắng cũng hơn mí anh Joe làng Chèm gì đó của chị ý.... đi nhá.... đi với em...
Tiny liếc Joanne... rùi đứng dậy... vẻ trịch thượng....
_ Thôi được... nể tình chị em 17 năm nay... tôi đi với cô!!!