My Osin - Chương 18

Tác giả: Bin_Lum

Nó cầm cuộng bồng trên tay.... mắt mơ màng.... cứ thế nhúng tất cả vô lọ cồn...
Thật kì lạ.... Joe và cô gái, giữa họ là quan hệ gì..., nó tò mò cũng hok phải là không có bằng cớ.... vì nghe nói từ trước đến nay Joe chưa từng cóa bạn gái...
Mà sao nó lại phải suy nghĩ nhìu tới thế.... nó có là gì của cái gã máu lạnh đó đâu nhỉ??? Sự thật là vậy... chính xác là vậy đó......
_ Nhưng mà.... nhìn cái kỉu đỏ ửng mặt của hắn.... ĐÁNG CHẾT!!!
Nó hét lên.... lôi túm bông ra tuơng thẳng vô....
_ Á!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Adan hét loạn nhà.... ôm cái ông đỏ ửng....
_ Bà làm cái gì thế???
_ Thì đắp ௱ôЛƓ cho em chồng....
_ Cái gì??? Bà mún tôi lộn tiết hả??? Ai thèm làm em chồng bà...
_ Không thèm thì cũng phải làm chú ah!!!
Nó cười hề hề... tay lăm lăm cục bông.... nhìn Adan với ánh mắt thú dữ...
_ này... này... cấm cóa lại gần nghe chưa???
Adan giơ hai tay ra chắn trước mặt nó.... nhưng không thể ngăn nổi đà tiến công của kon bé osin....
_ Á!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! !!!!!!!
Hét típ đợt hai....
Adan đau đớn vô ngần.... hum qua về nhà thằng anh thì thổi còi toe toe ngoài phòng khách hem sao.... riêng cậu thì bị hai quí anh chăm sóc.... nhiệt tình nhất vẫn là Mike.... kòn ông Chun tuy còn vất vưởng nhưng cũng kịp bồi thêm hai cây gậy vô giữa ௱ôЛƓ thằng bé.... đã thía lại kòn đẩy kon bé osin vô chăm sóc tận tình.... Oh my god!!!! May mà kon mụ hồ ly kia hem vô chăm cùng... thịt ra bi h nó đang khóc ròng trong phòng vì hem được tận tay chăm sóc cậu em chồng quý hóa...
_ Dậy coi!!!
Adan mún nằm ra giường giả ૮ɦếƭ cũng chẳng xong... con mụ osin túm cái đầu vuốt keo sành điệu của nó lên....
_ Nghe chị hỏi???
_ Dạ!!! Đại ca.....
Thằng bé nhún nhuờng chỉ vì nó đang đau....nó mà hok đau thì mụ này chít...........
_ Cô gái hum qua là ai vậy???
_ Ah!!! Kon đỉa Tiny chứ gì??? Mà đại ca hỏi làm mô???
Adan nheo nheo mắt thăm dò...
_ Nè!!! Đừng nói là mụ tính bắt cá hai tay chứ???
_ Nói vớ vẩn gì vậy.....
Nó dúi đầu Adan vô cái gối như cũ....
_ Đại ca hỏi là vì lo cho em chồng.... sắp thành dâu cả rùi... phải quan tâm tới các em chút chút chớ....
_ Vậy ah???
_ Uh!!! Thui nói đi...
_ Hem nói...
_ Cái thằng này.... nói....
_ Hem nói...
_ Nói...
_ Hem...
_ Nói....
_ IM GIÙM CÁI MỒM CÁI!!!!
Chun tông cửa xông vô.... làm nó ngã nhào lên người Adan....
_ Ariel!!
_ Dạ!!!
_ Ngoan bất ngờ...
Adan lầm bầm...
_ Ra đây anh nói chuyện....
_ Hả???
Nó tròn mắt... lại gì nữa đây???
_ Reng.....
_ Phụp!!!
_ Reng...
_ Phụp!!!
.........................................
Joe nhẹ nhàng lại gần cái điện thoại.... rút phựt cái giắc ra..... cậu cẩn thận đặt nó lên bàn.... rồi nhảy lên giường.... trùm chăn kín mặt....
Reng!!!!
Trống иgự¢ Joe lại đập tưng bừng.... sao rút giắc ra rùi mà......
_ Alo....
Trời đất.... là điện thoại bên phòng ông Mike.....
Joe vuốt иgự¢ phì phì...+ thở phò phò.... suốt chìu nay kon bé Tiny khủng bố điện thoại..... Trốn được nó 2 năm đã phải gặp lại gòi....
Cấp 3 với Joe là một quãng thời gian buồn chán.... với cái tính cách như của cậu thì cuộc sống toàn những đứa kon gái vô vị bám lấy thật phiền phức và đầy sự bực mình...
Nhưng cậu vẫn có ấn tượng sâu sắc về quãng đời đó.... chắc cũng vì Tiny.... lúc đầu... khi gặp kon bé... Joe khá ấn tượng vì vẻ thông minh sắc sảo của nó.... nó đối với Joe rất bình thường... mà không... đúng hơn là cũng có chút tình ý nhưng hok giống cách mà bọn con gái bình thường hay làm.... điều đấy làm Joe đã từng thấy nó dễ chịu.... không phải là thik... nhưng cậu đã từng nghĩ kon bé này có thể làm bạn mình... chính vì thế mà có lẽ cậu thân với kon bé hơn một chút...
Nhưng cũng vì thế mà tai họa xảy ra... cử chỉ của Joe khiến kon bé lầm tuởng là cậu thik nó.... và thế là nó.... với bản năng thú dữ lúc đó mới lộ ra của mình.... xua đuổi tất cả những sinh vật gắn mác female lảng vảng gần cậu.... từ kon mèo con.... con..... mỗi khi Joe tỏ ra yêu thik hay thân mật với một đối tượng nào đó... nó đều phá đến cùng.... thì treo lên cây.... mèo thì lựa lựa rùi bán vô hàng tiểu hổ.... mỗi ngày nó gọi cho cậu ngót 100 cuộc.... nhìu lần theo dõi để bít nhà.... tra tấn vô hình = con mắt say đắm nhưng không kém phần ma quái.... Ông chun đã từng phải phá 50 cái máy điện thoại.... đổi điện thoại đúng hơn nghìn lần.... NHưng cũng may điều Joe sợ nhất cũng không xảy ra.... may là kon bé chưa tự tử vì cậu.... nhưng mà tự nhiên nó tóm được điện thoại như vậy chắc cái tương lai nó tự tử vì cậu cũng dễ có lắm....
Lăm lăm ôm cái gối.... Joe mò xuống nhà duới cho yên tĩnh.... ít ra thì nhìn khu vườn.... tâm trạng cậu cũng thoải mái đôi chút....
Joe mở cửa.... hít thở không khí trong lành.... có tiêng nước chảy đâu đây.... cậu nhìn quanh.... hóa ra là kon bé osin đang tưới rau.......
Joe lặng lẽ nhìn nó.... hum qua nếu không phải nó rỉ tai với ông Chun là thấy cậu và bạn gái cậu đi tới công viên thì chắc bi h cậu cũng đang lăn lộn trên giường giống thằng Adan...
Mà nó nói từ bạn gái của Joe nghe ngọt xớt.... đúng rồi.... với nó.... cậu là loại động vật không máu.... không tim.... không phổi mà...
_ Này!!!!
Nó quăng cái vòi phun nước.... chạy ra chỗ Joe như vừa bắt được vàng....
_ Sao????
Joe nhăn mặt... cái vẻ hơn hở của cái kẻ đang yêu thật đáng bực mình...
_ Cả ngày không thấy ra khỏi phòng đương nhiên là cần quan tâm chứ.... I\'m osin....hehe...
_ Cười gì nghe ghê thế không bít!!!!
Nụ cuời trên môi nó tắt phụt....
_ Thì thôi.... nhưng mà cô bạn hum qua là.... ấy ...ấy hả???
_ Can chi tới cô.... cứ làm tút việc của mình là được.... nhà bẩn lắm đấy...
" Cốp!!! "
Nó gõ cộc vô đầu Joe....
_ Cái đầu này của anh.... nhồi cho lắm vô.... chắc nhìn đâu cũng thấy vi trùng hả???
Joe rùng mình khi tay nó chạm vô mặt cậu.... trong thoáng chốc.... gương mặt ngượng ngùng của Joe làm cả hai đứa cứ như tội phạm bị truy nã... cúi mặt hem đáp....
_ Làm nốt đi.... osin....
Joe phá vỡ không khí bằng một câu nói mang đầy tính tự ái cá nhân... nó bắt đầu thấy nóng mặt.... không phải chị đây đã hẹn đi ăn với anh chú ngày mai thì kòn mứt mới hìn thía nhá....
_ Meo.....
_ Meo meo cái mứt.... thik bị treo đuôi lên cây nữa hem.... Jozy...
< Bật mí chút... Joe điên = Joe crazy = Jozy >
--------------
11h trưa.....
_ Hai đứa nói gì đi chứ....
Ông Trần nhìn Ella và Chun.....
_ Ặc!!!
Câu nói của ông làm Chun hem thể giữ được bình tĩnh...
_ Sao vậy???
_ Dạ... không.....
_ Làm nhìu chiện xấu xa quá mà...
Ella lắc đầu...
_ Con im đi.....
Ông Trần lên tiếng..... còn Chun thì hả hê trong lòng...
_ Dạ thưa bác....!!!!
Chun lễ phép...
_ Cháu có yêu cầu....
_ Yêu cầu gì??? Cháu nói đi....
_ Cháu và Ella mún tìm hiểu nhau nhìu hơn nữa.... vậy nên.... bọn cháu có thể nói chuyện riêng một lát được không???
_ Chuyện đó.... haha.... có vẻ bác đã ngăn cản hai đứa nhỉ.... vậy.... bác đi trước nhé.....
Ông Trần cười lớn.... trước khi đi kòn quay lại nói với Ella...
_ Kon gái.... fighting!!!!
--------------
Khi bóng ông Trần đã mất... Ella tắt phụt nụ cười dễ xương... quay sang Chun...
_ Anh đang âm mưu gì vậy???
_ Âm mưu tán tỉnh cô....
_ Đồ vô vị.....
Ella nhăn nhó....
_ Nhanh lên bác oi!!!
Nó giục bác tài rối rít và không rời mắt khỏi cái đồng hồ... Nếu không phải tại con mèo điên - kiêm cậu em chồng quý hóa ấy cứ bắt nó dọn cho xong cái nhà để xe đống cửa đã ngót 5 năm trời... thì nó đâu có phải vắt chân lên cổ mà nhìn đồng hồ như vậy....
Tuy nhiên... lại nói về cuộc hẹn hum nay... nó thấy hơi chạnh lòng... cuộc hẹn trong mơ của nó là khi chàng hoàng tử cưỡi ngựa.... chít quên... lái ô tô đến đón nó cùng với một bó hoa hồng rực đỏ.... nhẹ nhàng mời nó lên xe... chiếc xe ấy sẽ đến một nhà hàng sang trọng.... chàng hoàng tử sẽ mở cửa xe.... nắm tay nó.... và hai người sẽ cùng sánh đôi giữa hai hàng nhân viên đang kéo piano....đi đến bên bàn ăn được thắp nến sáng choang....
Phịch!!!
cái taxi dừng bánh.... đầu nó suýt tí nữa thì lao đánh ầm vô cái ghế bọc đô em như bông.......
Thực tế... thì Chun chỉ gọi đúng 1 cuộc... thời gian chưa tới 2 s... nói địa điểm cuộc hẹn và bảo nó gọi taxi tới... mặc cho nó ú ú ớ ớ với bao nhiu thắc mắc...
_ Bao tiền ah???
Nó ngoi lên trên để gửi tiền choa ông lái xe tốt bụng.... lâu lắm rồi nó mới mặc váy... hôm trước đi công viên nó mặc quần ngố.... hehe... không hỉu Chun có thik nó trong bộ dạng này không đây....
_ Bọn trẻ... thật là....
_ Có chuyện gì sao... thưa chủ tịch...
_Không... là chuyện rất tốt....
Ông Trần cười hả hê.....
" Oh my god!!!! "
Nó rên lên trong đầu... rồi quay phắt 180 độ.... nhảy vọt vô cái taxi đang chuẩn bị lăn bánh...
_ Sao vậy cô???
_ Bác cho cháu núp nhờ một tí....
Nó run lẩy bẩy.... tại sao daddy iu quí lại có mặt ở đây??? Suýt tí nữa thì nó tiu đời.... hix.... trời ơi!!! Tim nó mún vọt ra ngoài mất....
Nó ghé mắt nhìn chiếc xe bạc mất hút dần trong đám đông rồi thở dài một cái rất chuẩn.... may ghê gúm..... cẩn thận... lần sau phải cẩn thậnk hơn...
--------------
Chun chăm chú liếc đồng hồ.... và liếc ra cửa... còn Ella chăm chú ăn.... và chăm chú ngó Chun...
_ Đợi ai ah???
_ Mắc chi tứoi cô???
_ Vừa nãy anh bảo là tán tỉnh tôi... sao ngồi mãi vẫn chưa thấy anh nói gì???
_ Cô thik tôi tán tỉnh cô???
_ Mún thử xem bản lĩnh của giám đốc tới đâu thui...
_ Bản lĩnh của tôi tới đâu hẳn cô biết quá rõ rồi...
_ Đúng vậy... người ςướק đi nụ hôn đầu của tôi đương nhiên phải có bản lình...
_ Cái gì??? Tôi cấm cô nhắc lại cái chuyện xấu hổ đó.... tôi tôi....
_ Chun!!!
Nó xuất hiện đúng lúc làm Chun tự cảm tạ trời phật.... còn nó.... hok ít ngạc nhiên khi thấy Ella ngồi cùng bàn ăn với CHun....
_ Thì ra anh đợi cô ấy ah???
Ella khoanh tay nhếch mép...
_ Đương nhiên... người yêu tôi mà....
Chun đứng dậy... đường hoàng khoác vai nó.... và tươi cười...
_ Một lần nữa giới thiệu lại với cô.... đây là Ariel bạn gái tôi....
" Dùng nó làm lá chắn để từ chối tôi ah???? " - Ella thầm nghĩ...
_ Tôi biết rồi... có nhất thiết phải nói lại lần nữa đâu.... mặc dù ghét tôi nhưng cũng không cần anh phải làm chuyện này.... Thôi... khỏi động chạm tới riêng tư hai người... tôi về trước...
_ Khoan đã....
Chun chạy ra nắm tay Ella kéo lại....
_ Sao nữa???
_ Ở lại ăn chung đi???
_ Cái gì???
_ Sao phải nghạc nhiên vậy... dù sao cô và Ariel cũng là bạn tốt.... hai người gặp nhau... chẳng lẽ không có việc gì để nói sao???
Ella nhìn vô mắt Chun... gã này đang nói cái quái gì vậy....
Ariel còn thấy khó hỉu hơn thế...
_ Ôi chao!!! Dễ xương quá...
Chun biểu lộ cảm xúc cực độ khi đeo cái bờm tai thỏ lên cái đầu bé nhỏ của nó.... cảm thấy như vậy vẫn chưa đủ.... ông cả khuyến mại thêm một cái kiss nhẹ nhàng lên má làm trái tim kon bé càng thêm bay bổng.... :k12
Hum nay Chun có vẻ cưng kon bé đến lạ... Trong bữa ăn... nếu không đút... thì cũng nựng....khoác vai... chung quy là làm đủ trò thân mật với nó.... Tới bi h, khi đi chợ chiều... Chun và nó vẫn tay trong tay... tươi cười và thắm thiết cứ y như chúng nó là một đôi vợ chồng son vậy.... mặc dù chúng ta không quên cái đuôi dù không muốn nhưng vẫn bắt buộc phải đi theo???
Ella nhăn nhó mặt mày khi sis là độc giả duy nhất và trung thành được mục kích một cảnh yêu đương trực típ... nhìn kon bé em iên tục bị sờ mó.... tuy chưa đến nỗi quá đáng nhưng cũng thật ngứa mắt.... nhưng sis cũng hỉu là tại sao Chun lại cóa vẻ bất thưuờng như vậy : " Mún ta bỏ cuộc??? Đừng mơ??? " :k29
Lại nói tới nó... lúc đầu nó cũng rất luống cuống và ngại ngùng khi có mặt Ella mà Chun lại tự nhiên như vậy.... dẫu sao đấy cũng là chị nó.... để người nhà thấy... nó cứ có cảm giác như bị quan sát vậy??? Nhưng rồi nó cũng thoải mái dần.... và hết thắc mắc về việc tại sao Ella có mặt ở đây????
_ Anh thấy được không???
Nó giơ cái kính to bự chảng trước mặt CHun...
_ Được chứ... em cứ chọn típ đi...
Và thế là nó lại lúi húi trong đống tạp phẩm.... Trong khi Chun lén lút quan sát thái độ của Ella... và đây là độc thoại nội tâm???
" Sao bà già vẫn cười mỉm... từ nãy h diễn vậy mà hok xi nhê tí nào sao??? Chẳng lẽ mún mình làm gì đó hơn thế??? Không không.... sao mình có thể làm??? Từ nãy tới h mình đã phải hết sức cố gắng hoàn thành vai diễn... chẳng lẽ con mụ phù thủy đó lại cao tay hơn mình.... không buông mình ra ư??? Sao ngày xưa mình lại dại dột bóc tem nụ hôn của nó... để bi h nó đeo mình đến mức này???? Oaoaoa!!! " :k59
Chun khóc trong lòng.... :k19 nhưng miệng vẫn cười toe đùa vui với nó...Riêng nạn nhân đáng thương thì vẫn rất vui vẻ...
" Em ơi!!! Có điện thoại!!! "
Tiếng thằng Adan léo nhéo phát ra.... Cái thằng bé... tự nhiên lấy nhạc chuông vớ vẩn này cho Chun.... Là trợ lý Kim... chuyện gì vậy nhỉ???
_ Đợi anh chút...
Chun nhìn nó trấn an... rùi cầm điện thoại rút ra chỗ khác... :k27
_ Này!!!
Ella bi h mới có cơ hội típ cận em gái...
_ Gì ạ???
_ Sao cô nai vàng thế.... mới mí ngày trước nói là hắn với em là con số không.... là hắn thế này... hắn thế kia??? Sao bi h thắm thiết thế???
_ Dạ.... chị..... em...
_ Tôi về mách bố....
_ Ấy!!! Em sẽ hậu đãi mà.... chẳng là anh ý.... mà chị đừng ghét anh ý nhá...
_ Mồm dẻo như kẹo ý... cô hiểu hắn là kon người nào mà bênh dữ vậy???
_ Thế chị biết ah??? Nói em nghe hén...
_ Không nói... mà cũng chẳng có gì để nói....
_ Đi mà.... Ella... thương em....
Ella khoanh tay... vênh mặt....nói thì mất hay... nhưng khi thoáng thấy bóng Chun quay lại.... Sis nhếch mép cười.... :k71
_ Mún nghe thịt hả???
_ Uh!!!
Nó hào hứng....
_ Lại đây....
Ella vẫy nó lại gần... rùi ghé sát tai kon bé...
_ Hắn ah!!! Hắn là một người....
_ Cô làm cái gì thế???
CHun giật Ella ra khỏi nó.... mặt đầy vẻ giận dữ...
_ Anh làm cái gì thế.... chị em chúng tôi nói chuyện tử tế tình cảm... can chi tới anh...
Chun bắt đầu thấy lúng túng khi chạm phải ánh mắt ngơ ngác soi mói của nó.... nhanh ng.... Chun kéo Ella ra một góc....
_ Đồ cáo già... cô nói xấu gì tôi với cô ấy???
_ Có gì đâu??? Tôi chỉ nói anh là một con người tốt bụng này, ga lăng này, dễ mến này... toàn điều tốt đó chứ???
_ Cô tưởng tôi tin cô.... ah há!!! Cái mặt cáo già như cô thì nói được cái mô tốt đẹp???
_ Thế cái mặt sói đói như anh thì có gì mà tử tế???
_ Sói còn tốt hơn cáo.....
_ Cáo không ác như sói....
Chun nghiến răng kèn kẹt... con cáo này không chịu thua tới một câu....
_ Không bàn đến chuyện cáo và sói.... cô thấy đấy... tôi và Ariel rất iu nhau... cô hãy khuyên chủ tịch quên việc hôn sự này đi.... tôi sẽ không bao h cưới cô...
_ Rất tiếc phải báo cho anh biết... tôi nhất định phải cưới anh.... anh yêu ai??? Đâu phải việc của tôi???
_ Cô.... cô.... tại sao???
_ Vì tôi thik vậy???
_ Cô không sợ sẽ làm tổn thưuơng Ariel sao??? Cô và cô ấy thân nhau mà....
_ Sao tôi phải sợ... cô ấy và tôi mới quen nhau không lâu... cô ấy có bị tổn thương là do anh chứ có do tôi đâu???
_ Đồ máu lạnh...
_ Đồ hán gian....
_ Cái gì???
_ Nhìn mặt thấy gian còn nói....
_ Cáo già mún chít hả????
_ Theo tôi thấy bây h cãi nhau là không nên chút nào.... người yêu anh đang đợi đấy....
Ella nói xong.... lắc đầu quay đi.... bỏ lại một mình Chun thở hồng hộc...
_ Ơ.... nhưng mà.... kon bé đi đâu gòi???
Chun nhìn quanh quất.... Ariel trong vòng 5 phút đã biến mất hem chút vết tích...
Bộp!!!! "
Mũi nó bành ra trên khung cửa kính....
_ Áo.... váy.... đẹp quá....
Nó cử động môi trên tấm kính dày.... mặc cho bao nhiêu ánh mắt đang dõi theo ghê sợ...
_ Nhưng mà hết xiền gòi...
Nó chững người khi sờ vô túi.... nghĩ hum nay đi ăn với chàng => được bao là dĩ và tất => chẳng mang theo xu nào???
_ Bi h mà Sis và chàng có ở đây nhỉ???
Nó xịu mặt.... không hiểu giữa hai người họ đã xảy ra chuyện gì???
" Brừ....................... "
Điện thoại rung bần bật.... là Chun...
_ Em đi đâu vậy???
Chun quát vào tai nó...
_ Em chỉ đi loanh quanh chút thôi...
_ Về đây ngay???
_ Biết anh ở đâu mà về???
_ Vậy hiện tại em ở đâu???
_ Em á.... em...
" Phụt!!! "
Tín hiệu tắt ngóm làm nó giật mình.... di động hết pin.... vui ghê...
" Pim!!! Pim!!! "
Tiếng còi ô tô thúc giục đâu đây.... cũng chẳng phải là để gọi nó... đút điện thoại vào túi.... nó lết ra chỗ đón xe bus cách đó không xa... về nhà rùi trả cũng đuợc....
" Pim !!! Pim!!! "
Tiếng còi vẫn đuổi theo nó.... nhưng nó thì vẫn tỉnh bơ....
_ Này!!!!
Có ai đó vừa nắm tay nó.... Chun....
Nó quay ra rồi thở dài...
_ Anh làm gì ở đây???
_ Tôi hỏi cô mới đúng đó.... h này hem về nấu cơm còn lang thang dọc đường...
Joe cắm cảu...
_ Anh chạy ra đây chỉ để lôi tôi về nấu cơm thui hả???
_ Đó là thiên chức + nghĩa vụ của cô... đương nhiên là phải làm thui, mà anh Chun đâu gòi???
_ Sao anh bít tôi đi cùng Chun...
_ Adan bảo thế??? Thế anh ấy đâu???
_ Không biết....
_ Không biết???
Joe trợn mắt nhìn nó.... kon bé có vẻ bất cần... giận nhau ah???
_ Alo!!!
Joe rút điện thoại phone cho ông anh.... nhưng...
_ Đừng có gọi....
Nó giật điện thoại của Joe.... và tắt nguồn...
_ Cô làm gì đó???
_ Tôi hem thik gặp Chun.... đói rồi.... đi ăn....
Nó nhún vai... rồi chui tọt vô con camry mui trần của Joe...
_ Về nhà hả???
Joe nhìn nó dò hỏi....
_ KHông.... đi ăn... ai bảo anh về....
_ Ăn thì ăn...
Joe chẹp miệng... bởi dẫu sao cậu cũng đang đói....
----------------
" Soàn!!!! Soạt!!! Soát!!! Soàn!!!! Soạt!!! "
Mì cứ như một dòng cũ cuốn vô mồm nó.... Trong khi mì trong miẹng Joe như thác chảy.... vì cậu mải há mồm nhòm nó...
_ Ăn không sợ nghẹn ah???
_ Không....
_ Cô và anh cả sao vậy???
_ Chả sao cả???
_ Chả sao sao hok mún gặp...
_ Không thik....
_ Sao không thik...
_ Không biết...
Joe lắc đầu... pó chíu....
_ Mà này!!!
_ Sao nữa....
_ Theo anh... Chun là người như thế nào....
_ Sao cô lại hỏi vậy...
_ VÌ anh là em anh ấy, đương nhiên phải hiểu rõ anh ấy hơn tôi...
_ Tôi không thể trả lời được...
_ Tại sao???
_ Không thể áp đặt suy nghĩ của người khác vào suy nghĩ của mình.... cô hãy tự tìm hiểu đi...
_ Đúng là.... nói cho người ta biết một chút cũng không được...
_ Đấy là vì người ta là cô...
_ Bộ anh ghét tôi lắm hả???
_ Sao cô nghĩ vậy???
_ Anh hay nổi khùng vô cớ với tôi... đôi khi tôi thấy anh gườm gườm nhìn tôi....
Ặc!!!!
Nó làm Joe phát sặc... sao ánh mắt thương yêu say đắm của Joe qua mắt nó lại thành gườm gườm được nhỉ??
_ Không phải là ghét... vì cô làm tôi bực mình...
_ Tôi lại chả ng chạm gì anh... tại sao anh phải bực mình...
_ Không biết... nhìn thấy bản mặt là khó chịu rồi...
_ Anh.... anh.....
Nó bức xúc.... thẳng cũng không cần thẳng như vậy...
_ Thắc mắc vừa thôi... tôi nghĩ sao cũng đâu liên quan tới cô...
_ Thì đúng vậy.... nhưng vẫn ghét...
_ Ghét ai???
_ Ghét anh...
Nó dập vô mặt Joe... rồi đứng dậy.... chạy ra ngoài....
_ Đã ăn của người ta kòn có thái độ vậy...
Joe lầm bầm... cầm lưng bát mì tu sạch...
-------------------
_ Anh hai....
Adan ՐêՈ Րỉ....
_ Đừng có đi đi lại lại trước mắt em như vậy.... em chưa ăn tối... anh mà cứ vậy em lăn ra đây ngay này...
_ Im đi.....
Chun hét lên... rồi típ tục đi đi lại lại...
_ Có cần thiết vì kon mụ osin ấy mà phải sốt ruột đến vậy hok???
_ Đương nhiên là cóa anh gửi con dấu công ty trong túi nó... bi h nó biến đâu mất... làm ăn cái gì được,....
_ Nhưng em thấy anh lo cho người nhiều hơn lo cho dấu đó...
_ Thôi không nói nữa... đau đầu quá...
" Bừm!!! "
_ Hình như anh tư về...
Adan ôm mống.... nhòm ra cửa sổ...
_ Về cùng mụ osin...
_ Hả???
Chun vội lao ra cửa chính.... thoáng thấy bóng nó....kưa liền chạy ra....
_ Em đi đâu vậy??? Biết anh lo hok???
Chun hét nó như té nước... nó đứng im... chẳng biết nói gì...
_ Em đi trên đường thì gặp cô ấy...
Joe bước xuống xe...
_ Gặp sao không gọi cho anh một tiếng...
_ Em để quên di động ở nhà... số của anh em lại hok nhớ....
_ Vậy sao đang gọi lại tắt máy...
Chun quay ra phía nó...
_ Hết pin...
Nó nói đúng một câu, rồi đi thẳng vào nhà... Chun hơi bất ngờ về thái độ dửng dưng của nó...
- Xem lại đối xử của anh đi... sao lại để nó một mình lang thang ngoài đường...
Joe vỗ vai Chun... rồi đi vào nhà.... còn mình Chun đứng bơ vơ.... chẳng lẽ kon bé ghen mình với Ella????
Theo dõi page để cập nhật truyện hay