- Sao hai người lại đi với nhau?
Giữa khung cảnh lãng mạn như vậy, Trang bỗng từ đâu xuất hiện kèm theo giọng nói chua ngoa.
- Sao cậu lại ở đây?
Khôi ngạc nhiên, đây là khu nhà của cậu và Trinh, sao tự dưng Trang lại xuất hiện ở đây lúc này?
- Tớ đến tìm cậu, nhưng sao hai người lại đi chung với nhau vậy chứ?
Trang hậm hực trách móc, cậu ta không hiểu nổi chẳng phải Khôi không thích Trinh sao? Hai người họ còn đang có khúc mắc nữa cơ mà? Bây giờ lại đi chung tình tứ như vậy, thật làm người ta tức ૮ɦếƭ.
- À bọn tôi chỉ tình cờ gặp rồi đi chung thôi, cậu đừng hiểu lầm.
Trinh thấy Trang tức giận như vậy thì lên tiếng giải thích. Nếu để cậu ta biết Khôi đã giúp Trinh thì chắc chắn bọn họ sẽ cãi nhau vì dù sao Khôi và Trang đã là một đôi, thấy bạn trai mình quan tâm một cô gái khác sao Trang có thể bỏ qua. Hơn nữa Trang lại ghét cô như vậy, cô chỉ đành nói dối để tránh gây thêm phiền phức. Hôm nay đã đủ mệt lắm rồi, cô không muốn lại phát sinh thêm chuyện gì nữa đâu.
- Tình cờ? Cậu nghĩ tôi là con nít 3 tuổi sao? Tôi đã cảnh cáo cậu rồi mà, người Khôi thích là tôi, cậu đừng làm phiền cậu ấy nữa.
Trang cầm lấy tay Trinh Ϧóþ mạnh, sức lực này đủ làm cho tay Trinh để lại một vết hằn lớn.
- Trang, cậu hơi quá đáng rồi đó. Tớ và Trinh chỉ là tình cờ thôi.
Khôi thấy Trang áp bức Trinh như vậy trong lòng lại vô cùng khó chịu, vô thức muốn giúp Trinh.
- Cậu còn nói giúp cho cậu ta ư? Hai người lén lút sau lưng tớ đúng không?
Trang như phát điên lên, tay lại tăng thêm lực càng khiến Trinh đau đớn gấp bội.
- Bỏ ra đi, tôi nhịn cậu đủ rồi. Tôi đã nói giữa chúng tôi không có gì xảy ra, chẳng qua là bất đắc dĩ mới đi chung với nhau thôi. Hơn nữa, hai người nếu đã là một đôi thì nên tin tưởng nhau mới đúng chứ? Sao cậu lại đi ghen tuông vì chuyện vớ vẩn như vậy chứ?
Trinh dùng lực hất mạnh tay Trang ra, cổ tay cô vì bị Ϧóþ mạnh nên ửng đỏ lên trông vô cùng chói mắt. Điều này đã gây sự chú ý của Khôi, cậu sao lại thấy xót cho cô như vậy chứ?
- Tôi....
Trang bị Trinh nói cho cứng họng, lúc nãy quả thật là cậu ta đã quá nóng vội rồi. Liệu Khôi có nghĩ cậu ta cố tình gây chuyện không?
- Tôi sẽ nói rõ ràng với hai cậu luôn vậy. Từ nay tôi sẽ không theo đuổi Khôi nữa. Nếu cậu đã có người mình thích rồi thì tôi sẽ chúc phúc cho hai người. Chỉ mong sau này ở trong lớp chúng ta vẫn sẽ là bạn của nhau, tôi chỉ muốn vậy thôi. Và tôi nhấn mạnh, tôi sẽ không bao giờ chen chân vào mối quan hệ của hai người đâu, vì thế Trang cứ yên tâm cũng đừng làm phiền tôi nữa.
Trinh nghiêm túc vạch rõ ranh giới với Khôi. Cô không muốn vì mình mà làm ảnh hưởng đến cậu và người cậu thích. Sau này giữa hai người chỉ nên dừng lại ở mức bạn bè.
Trinh nói xong liền quay lưng về nhà. Bỏ lại hai con người với hai cảm xúc khác nhau. Một người thì ánh mắt ngơ ngác, hiện rõ một chút gì đó mất mát khó tả. Còn người kia thì sung sướng, hân hoan vì mình là người chiến thắng.
--------------------------
Khôi trở về nhà với tâm trạng bực bội xen chút thất vọng. Không hiểu sao khi nghe Trinh nói từ nay sẽ không thích cậu nữa Khôi lại cảm thấy vô cùng khó chịu, giống như bản thân đã đánh mất một thứ gì đó rất quan trọng. Tại sao lại như vậy chứ? Chẳng lẽ cậu có tình cảm với Trinh? Không...không thể nào, từ nhỏ cậu đã cảm thấy Trinh rất phiền phức, chỉ muốn nhanh chóng cắt đi cái đuôi này. Bây giờ như ý muốn rồi cậu phải vui mới phải.
Khôi cố gắng cắt đứt dòng suy nghĩ phức tạp này. Bàn tay đang bấm điện thoại vô thức ấn vào cuộc trò chuyện với Trinh liền bất ngờ tột độ khi thấy Trinh đã thay đổi chủ đề và biểu tượng cảm xúc của cuộc trò chuyện. Lúc trước chính Trinh là người đã đặt
chủ đề tình yêu kèm biểu tượng trái tim mặc cho cậu có đổi bao nhiêu lần, cô vẫn không chịu từ bỏ, lại đặt lại bấy nhiều lần. Lâu dần Khôi cũng bất lực đành giữ nguyên như vậy. Bây giờ Trinh lại xóa nó, là có ý gì? Cô thật sự từ bỏ rồi sao?
Khôi trong lòng lại càng như lửa đốt, cậu khó chịu vô cùng. Sao cậu lại có cảm giác này chứ? ૮ɦếƭ tiệt.
- Trinh, rốt cuộc cảm giác của tôi với cậu là gì?