Vừa nghĩ tới cha không chịu chi tiền để lập bia mộ cho mẹ, Ngũ Y Y lòng thật lạnh lẽo
“Nhân Lệ! Chị sao nói nói chuyện cùng với nó vậy! Em không nhìn lầm chứ? Chị còn cười với nó nữa?”
Ngũ Nhân Lệ đẩy Ngũ Nhân Aí một cái làm Ngũ Nhân Lệ thiếu chút nữa ngã xuống đất
Ngũ Nhân Lệ nhìn Ngũ Nhân Tâm cùng Ngũ Nhân Aí đang đi tới, vội vàng cúi đầu, nói nhỏ, “Em đâu có cười a, thật sự không có cười. Mới vừa rồi cái tên ૮ɦếƭ tiệt họ Mã kia tới quấy rầy em….Dọa em sợ muốn ૮ɦếƭ”
Ngũ Y Y nhìn ba chị em Ngũ gia đều ở đây, cũng không có chuyện của cô, xoay người muốn đi khỏi chỗ này
“Ngũ Y Y !”
Ngũ Nhân Aí đột nhiên kêu tên của cô
Ngũ Y Y dừng bước, không quay đâu nói, “Chuyện gì? Muốn nói gì mau nói, tôi không rảnh”
Ngũ Nhân Lệ len lén nhìn chị cả một cái, lại nhìn Ngũ Y Y , cộ rụt lại, không dám lên tiếng
Ngũ Nhân Aí cười hả hê nói, “Bắt đầu từ hôm nay, tôi muốn đến chỗ Tiêu Lạc ở”
Ngũ Y Y nhíu mày, cắn môi không nói gì
Mặc dù đã biết trước, muốn đem chuyện quá khứ cho qua, nhưng nghe người khác nói vậy. trong long cô vẫn cảm thấy không thoải mái
Không ngờ, Tiêu Lạc nhanh như vậy đã muốn ở cùng với Ngũ Nhân Aí
Tim, có chút nhói đau
Cô cắn răng cười lạnh , “Thật sao? Tôi biết rồi? Còn chuyện gì nữ không? Không còn thì tôi đi”
“Chỉ là muốn đặc biệt thông báo cho cô một tiếng. Tiêu Lạc nói, căn nhà kia là để cho tôi với anh ấy ở chung”
Ngũ Y Y cắn môi, cứng răn nói, “Yên tâm ,tôi không có lý do gì để đi tìm anh ta cả”
“Thật sao? Nếu giống như cô nói vậy thì tốt, tôi chỉ sợ cô nói một đường lại muốn đi tìm anh ấy….”
Ngũ Y Y nhanh chóng xoay người, nhìn chằm chằm Ngũ Nhân, lạnh lung nói, “Tôi nói này, cô nên quản cho tốt chồng của cô đi, để anh ta không tìm tới tôi là tôi cảm ơn lắm rồi. Có biết không, như vậy tôi rất phiền”
Ngũ Nhân Aí đang cười, nhất thời sắc mặt cực kì khó coi
Ngũ Nhân Tâm mạnh miệng cãi lại, “Tiện nhân! Anh rể tôi mới không tìm đến loại người như mày…Mày cho mày là ai? Đừng tự dát vàng vào mặt mình như vậy! Tao nhổ vào! Mày là cái thá gì a!”
Ngũ Y Y hí mắt nhìn chằm chằm Ngũ Nhân Tâm, nhấn mạnh từng chữ, “Ngũ nhị tiểu thư, cô thật hết cứu rồi! Diện mạo không đẹp, tính tình không khác gì hổ cái, vậy mà cô muốn Hàn Giang Đình để ý tới mình, thật nằm mơ giữa ban ngày rồi.Đại tiểu thự, chồng cô anh ta nếu như muốn đến quấy rầy tôi, mấy lời ngon ngọt anh ta nói với tôi, nếu tôi vui chắc sẽ cùng anh ta chơi đùa một chút, cô phải cẩn thận nha”
Lãnh khốc nói xong, Ngũ Y Y huýt sáo, tay nhét vào túi quần, tiêu sái rời đi
Ngũ Nhân Tâm giận đến phát điên, “Chị!Chị!Chị nghe con tiện nhân đó nói gì không?Cô ta nói muốn chơi đùa với anh rể đó! Đây là loại đàn bà gì a, tâm đê hèn như vậy, da mặt thật là dày a, cũng không biết cái gì gọi là liêm sỉ sao?!”
Ngũ Nhân Aí nhíu mày, “Chỉ là….Cô ta nhắc nhở chị, không được để Tiêu Lạc cơ hội tiếp xúc với Ngũ Y Y”
Ngũ Nhân Tâm nảy sinh ý nghĩ độc ác,tay nắm chặt lại, “Em thật sự muốn đem con nhỏ đó xé thành từng mảnh!”
Ngũ Nhân Lệ ᴆụng ᴆụng Ngũ Nhân Tâm, “Chị hai đừng nói nữa, Hàn Giang Đình tới kia”
“A?Chỗ nào?”
Ngũ Nhân Tâm vẻ mặt hung thân biến mất, thấy Hàn Giang Đình lập tức trở nên dịu dàng thướt tha đi tới, Hàn Giang Đình bộ dạng phong lưu, miệng nhai kẹo cao su, cà lơ phất phơ hỏi, “Có thấy con dâu nuôi từ bé của tôi đâu không?”
Con dâu nuôi từ bé, ba chị em Ngũ gia nghe thấy liền trơn mắt há mồm
“A, ở bên kia! Ngũ Y Y! Chậm một chút…Mình có việc muốn nói với cậu a”
Hàn Giang Đình vội vàng đuổi theo Ngũ Y Y
Ngô Nhân Lệ quay đầu ngốc nghếch hỏi, “Con dâu nuôi từ bé? Hàn Giang Đình là đang nói Y Y sao?”
Ngũ Nhân Ái cải chính lại, “Cái gì Y Y, là Ngũ Y Y! Làm gì mà gọi tên nó thân mật vậy, còn gọi là Y Y “
Ngũ Nhân Lệ cúi thấp đầu, mũi giày khẽ cọ xát
Ngũ Nhân Lệ tay bụm miệng hét lên, “A a a ! Ngũ Y Y có ngày tao sẽ Gi*t mày, đồ lẳng lơ!Tao sẽ Gi*t mày!”
Hàn Giang Đình đuổi theo Ngũ Y Y, đang muốn đùa cô một chút, chợt phát hiện ánh mắt cô tan rã, gương mặt đầy vẻ bi thương
Cùng nha đầu này làm bạn nhiều năm hắn liền biết Ngũ Y Y đã xảy ra chuyện, vội vàng duỗi tay, đem cô ôm vào lòng
Ngũ Y Y thân thể giống như mất đi sức lực, cả người vô lực ngã lên người Hàn Giang Đình
“Như thế nào? Còn đi được không?”
“Không…Đã hết pin rồi”
“Vậy đi thôi! Đi nhà mình , mình nạp pin cho”
Hàn Giang Đình kéo Ngũ Y Y ra ngoài
Ngũ Nhân Tâm vẫn đuổi theo Hàn Giang Đình, khi nhìn thấy Hàn Giang Đình ôm Ngũ Y Y đi ra, cô ta tức điên lên, một đường chạy tới, lúc Hàn Giang Đình đang muốn lên xe, cô ta cực kỳ tức giận la lên, “Giang Đình! Giang Đình! Anh đang làm gì vậy?”
Ngũ Y Y rủ đầu,ngồi vào trong xe
Hàn Giang Đình cau mày, nhìn Ngũ Nhân Tậm, phiền chán nói, “ Tôi đi nơi nào mắc mớ gì tới cô? Cô là lão bà của tôi sao? Hừ, ngay cả lão bà của tôi cũng không có quyền hỏi tôi đi nơi nào đâu! Phiền muốn ૮ɦếƭ!”
“Giang Đình! Anh không được đi hẹn hò với Ngũ Y Y! Em không cho!”
Hàn Giang Đình khinh thường nó, “Hắc, cô làm sao biết tôi muốn ra ngoài hẹn hò cùng với Y Y vậy? Nếu biết hai chúng tôi muốn đi ngọt ngào với nhau, cô còn đứng đây làm gì? Không biết làm trễ hạnh phúc của người khác là rất khốn kiếp sao?”
Nói xong, Hàn Giang Đình tiêu sái lên xe, chở Ngũ Y Y đi mất
“A a a!Tức ૮ɦếƭ tôi rồi! Ngũ Y Y, lần sau tao sẽ không bỏ qua cho mày! Mày chờ đó!”
Ngũ Nhân Tâm đem tóc vò rối lên như mụ điên
Ngũ Nhân Lệ đuổi tới, liền khuyên bảo Ngũ Nhân Tâm, “Chị hai, không nên tức giận, với trí tuệ của Giang Đình, hắn khả năng chỉ mang Ngũ Y Y đi một vòng rồi về thôi. Đừng nóng giận, chị hai”
“Em tránh ra! Chị sẽ không bỏ qua cho nó”
“Chị hai!”
“Chị muốn đi tìm ba tố cáo nó! Kêu ba trừng trị cái đồ không biết liêm sỉ đó”
Ngũ Nhân Lệ bị doa, nhanh chóng kéo tay Ngũ Nhân Tâm lại, “ Chị hai!Không nên đi! Hôm nay là ngày vui của chị cả, ba đang vui mừng, chị đi bây giờ, chỉ khiến ba giận thêm thôi”
Ngũ Nhân Tâm giận đỏ ngầu cả mắt, đẩy Ngũ Nhân Lệ ra, “Chị mặc kệ! Chi ai cũng không quản! Hôm nay chị không trị ૮ɦếƭ tiện nhân kia, ta không phải Ngũ Nhân Tâm”
Ngũ Nhân Tâm bước nhanh vào bên trong
Ngũ Nhân Lệ vẻ mặt đau khổ nói, “Làm sao bây giờ, lần này xong rồi” Nói xong vội vàng đuổi theo Ngũ Nhân Tâm, “Chị hai! Chờ em với, chị hai”
Ngũ Nhân Tâm chạy vào bên trong, mắt trợn to lên, lấm la lấm lét nhìn trái nhìn phải
Đúng lúc nhìn thấy cha mẹ Hàn Giang Đình cùng Ngũ Phong Tập đang cười nói đi ra
Ngũ Nhân Tâm vẻ mặt dữ tợn, bước nhanh qua
“Ba!”
Âm thanh bén nhọn vang lên, dọa mấy đại nhân vật giật mình cũng dọa luôn cô ta
Mẹ Hàn Giang Đình cười nói, “Nhân Tâm à, bởi vì tuần trước cô có chuyện phải đi ra ngoài, cho nên mới không thể mời con đến nhà chơi, không thì chủ nhật tuần này con đến nhà ta, được không? Cô sẽ làm cho còn món điểm tâm cô mới vừa học được, thế nào?”
Ngũ Phong Tập nhìn sắc mặt của Ngũ Nhân Tâm, có chút không hiểu hói, “ Sao cậy, Nhân Tâm? Sao trông con xanh xao vậy?”
“Ba, ba mau quản Ngũ Y Y đi!, Y Y , nó…..ô ô ô…”
Ngũ Nhân Tâm nói xong, liền bĩu môi khóc nấc lên
Ba Hàn vỗ vỗ sau lưng Nhân Tâm “Nhân Tâm à, khóc cái gì a, rốt cuộc là chuyện gì? Chẵng lẽ Y Y khi dễ con sao?”
Ngũ Nhân Tâm toét miệng khóc lể, “Y Y giả bộ ốm, khiến Giang Đình mềm lòng ôm cô ta đi rồi! Con hỏi anh ấy đi nơi nào, con không cho anh ấy đi, anh ấy nói muốn đi hẹn hò, không nghe lời khuyên của con. Trực tiếp lái xe đi rồi! Ba, người phải quản Ngũ Y Y? Cô ta không chê người khác nói xấu mình, nhưng Giang Đinh thì phải chú ý không bị ảnh hưởng a!”
“A?” Ngũ Phong Tập vặn chân mày
Ba mẹ Hàn Giang Đình càng thêm khi*p sợ
“Cái thằng này, làm việc không chú ý gì hết, đúng là không hiểu chuyện mà! Bà xem bà dạy nó thành cái dạng gì kia! Hừ!” Ba Hàn tối mặt, không vui nhìn chằm chằm mẹ Hàn
Mẹ Hàn không chịu thua cãi lại, “Nó vẫn luôn cư xử đúng mực đó chứ, chỗ nào giống người không hiểu chuyện? Ông không được trách nó”
Ngũ Nhân Tâm nghe vậy liền gật đầu phụ họa theo lời me Hàn noí, “Bá bá, người không nên trách oan Giang Đình, Giang Đình là người tốt, chính là anh ấy quá mức tin người. Chính Ngũ Y Y giả bộ đáng thương, muốn cho Giang Đình thương cảm cô ta.Cô ta, chính là đồ chuyện lung lạc nam nhân”
Ngũ Phong Tập trên mặt lộ rõ không vui, quát lớn Ngũ Nhân Tậm, “Nhân Tâm,con nói gì vậy? Sao lại nói chị mình như vậy?”
Ngũ Nhân Tâm quay mặt, nhỏ giọng nói, “Hừ, cô ta mới không phải là muội muội của con”
Ngũ Phong Tập ngượng ngùng cười nhìn chạ me Hàn nói, “Không Nên trách Giang Đình, có thể là Y Y có chút không thoải mái, Giang Đình từ nhỏ lớn lên với nó, tình bạn rất tốt, có thể nó màng Y Y đi tới chỗ bác sĩ xem bệnh không chừng. Không có việc gì, không có việc đầu, mấy đừa đều là con ngoan a”
Ba Hàn nhíu mày, “Không được! Không thể để cho bọn nó cứ như vậy. Bọn nó đều lớn cả rồi, không thể cứ như hồi còn bé được”
Nói xong, phất tay bỏ đi
Mẹ Hàn ngớ ngẩn đuổi theo, “Lão Hàn! Lão Hàn, ông chờ tôi với, ông định đi đâu a?”
Ngũ Nhân Tâm đắc ý cười
Ngũ Phong Tập giận dữ quay đâù mắng Ngũ Nhân Tâm , “Cái nha đầu không hiểu chuyện! Con chạy tới đây kiện cáo cái gì? Con không thể hiểu chuyện một chút hay sao? Sắp tới chúng ta cần Han gia giúp đỡ việc làm ăn, nếu con dám làm hỏng việc này, chuyện tiền bạc còn có thể bù sao! Xú nha đầu”
Ngũ Nhân Tâm vểnh miệng đáp lại, “Không có chuyện gì đầu ba, con bảo đảm chuyện trợ giúp tiền bạc lần này sẽ thành mà. Hàn bá không hy vọng Giang Đình qua lại với Ngũ Y Y! Con nói như vậy, Hàn Bá nhất định sẽ vui a”
“Aí Con làm ta tức ૮ɦếƭ mà”
Ngũ Phong Tập giậm chân một cái, cũng chạy ra ngoài đuổi theo bọn họ
Hàn Giang Đình mang Ngũ Y Y chỗ của hắn, vừa vào nhà, trên mặt đất đều bày oán loạn các loại y phục
Một chỗ trống để đặt chân cũng không có
“Mình nói này, Hàn thiếu gia, muốn mới khách tới chơi, ngài trước tiên có nên quét dọn nơi này một chút không ?”
Nói xong, Ngũ Y Y khom lưng, nhặt một cái bra cũa nữ quơ quơ
Hàn Giang Đình đỏ mặt, vội vàng nhặt lung tung mấy thứ lên, hướng thùng rác nhét vào, “Đây không phải là do liên tục tác chiến , nên mệt mỏi quá không có thời gian dọn dẹp hay sao. Đều là anh em, hai ra còn khách khí cái gì. Đến, ngôi đi”
Ngũ Y Y ngồi trên ghế sa lon, từ dưới ௱ôЛƓ lôi ra một thứ, Hàn Giang Đình đỏ mặt, vội vàng đoạt lấy cái vật là từ silicon từ tay Ngũ Y Y, đần mặt vứt vào thùng rác
Ngũ Y Y nằm trên ghế sa lon, “Ba mẹ cậu để cậu một mình ở bên ngoài, thật là một sai lầm lớn a, cậu xem cái phòng này, thật lâu không có dọn dẹp qua a”
Hàn Giang Đình cởi dép cho cô, đem chân đặt lên ghế, cợt nhã nói, “ Nếu cậu làm lão bà của mình, mình đảm bảo, sẽ cắt đứt với mấy cô nàng kia, chỉ cần một mình cậu. Như thế nào? Có muốn cứu vớt công tử ta đây không?”
Ngũ Y Y lười phản ứng với hắn, đấm đầu một cái, “Đi, pha cho mình một ly cà phê, đau đầu quá”
“A, chỗ mình chỉ có cà phê hòa tan, có uống không?”
“Cũng được, mình cũng không trông cậy vào cậu pha cho mình một ly cà phê tử tế”
Hàn Giang Đình đi pha cà phê,liếc mặt nhìn Ngũ Y Y nói, “Thế nào? Chú Lạc đình hôn, cậu bị kích thích lắm sao?”
“Đứng nói chuyện của anh ta được không, phiền lắm”
Hàn Giang Đình bưng cái ly đi tới, “Phiền cái gì, chú Tiêu cũng Ngũ đại tiểu thư đính hôn, mình cảm thấy là tốt nhất! Lúc đầu nhìn là mình xác định cái lão ấy chắc chắn trước sau gì cũng sẽ chia tay với cô ta thôi, như vậy thật sảng khoái a”
“Cậu nói ít đi” Ngũ Y Y liếc mắt , nhận lấy ly cà phê, kê lên mei6ng5 uống từng ngụm
“Đừng buồn nửa, so với chú Tiêu còn ối người tốt hơn kìa, đây mình lấy tạp chí cho cậu coi”
Ngũ Y Y cầm ly cà phê nóng, vùi đâi trên sô pha, cảm thấy thoải mái một chút, thở phào ra, “Mình cũng không biết tại sao nữa, muốn quên đi anh ấy, nhưng hôm nay thấy anh ấy đứng cùng Ngũ Nhân Aí, cảm thấy có chút khó chịu. Cậu nói xem, Giang Đình, Tiêu Lạc đã xảy chuyện gì? Mình đến bây giờ cũng không hiểu nổi anh ấy. Anh ấy nói, rất thích mình, nhưng lại đi đính hôn với người khác, rốt cuộc là sao?”
Hàn Giang Đình đảo mắt, đầu tự hỏi, một lúc vỗ đùi nói, “Mình biết rồi”
“Như thế nào?’
“Thì đó, Tiêu Lạc mắc chừng cuồng tưởng”
Ngũ Y Y không nói gì, đầu rủ xuống
Biết Hàn Giang Đinh ngây thơ, thế mà cô còn hỏi, đúng là tự tìm ngược mà
“Chú Tiêu đem mình tưởng thành bạch mã hoàng tử! Cảm thấy tất cả nữ nhân trên thế giới này đều yêu hắn muốn ૮ɦếƭ. Đoán chừng hắn không chỉ nói với một nữ nhân những lời như vậy, chắc chắn hắn đã từng nói những lời này với rất nhiều nữ nhân rồi. Mình cảm thấy đây là phân tích chính xác nhất”
“Thật là cẩu huyết! Một chút cũng không đáng tin! Không thèm nói chuyện với cậu nữa”
Ngũ Y Y húp một ngụm cà phê
Tâm tình khá hơn một chút
Đột nhiên nghĩ đến cái gì, Ngũ Y Y hỏi Hàn Giang Đình, “Nếu như Hoắc Phi Đoạt nói yêu mình thì….”
Hàn Giang Đinh trừng mắt nhìn Ngũ Y Y, lập tức ôm Ngũ Y Y kích động nói, “Nếu Hoắc lão đại nói thích cậu, cậu nhất định phải lập tức, lập tức, mặc kệ là tiểu tam, tiểu tứ hay tiểu ngũ gì cũng phải đồng ý! Tốt nhất là đặc biệt nhờ anh ta, nhận mình là đồ đệ, hiểu không!”