Một Đêm Mê Loạn Đại Ca Xã Hội Đen Đừng Tới Đây - Chương 95

Tác giả: Chân Huyến Lệ

“Tôi nghe được mấy người đó nói, không phải là đóng cửa, hôm nay hình như có nhân vật quan trọng nào đó tới đây, bọn họ bao hết quán này”
Hoắc Phi Đoạt ngã lưng vào sô pha, hài lòng đong đưa đôi chân dài
Cố Tại Viễn dựa vào quầy bar uống rượi
“Lạo đại, anh nói đi, sao lại ra đây? Không phải nhóc con đó đang ở chỗ anh sao?”
Cố Tại Viễn hỏi Hoắc Phi Đoạt, nhưng ai đó không thèm trả lời chỉ lo ừng ực uống rượi
Hoắc Phi Đoạt nhíu chân mày, đơn giản nói, “ Có chút nản chí rồi. Còn cậu thì sao? Cậu không phải chưa bao giờ làm thêm sao? Bình thương ở công ty cũng khó thấy mặt, thế nào cả ngày chủ nhật cũng muốn theo anh tới công ty”
“Ai, ai, số tôi thật khổ a! Vừa nhắc tới, cái này là lịch sử đầy chua sot và huyết lệ của em a”
Hoắc Phi Đoạt miễn cường cười một cái, ngồi thẳng lưng, lấy một ly rượi, uống cạn
Hoắc phi Đoạt cho tới bây giờ luôn nổi danh là gian trá, mặc kệ là buôn bán hay thủ đoạn cạnh tranh, nếu đi ra ngoài đàm phán hay dự tiệc, đều là hắn tình kế người khác, không có thể đấu lại
Đã từng thấy hắn uống rượi, nhưng chừa từng thấy hắn thật sự say bao giờ
Tửu lượng người này như thế nào, không ai biết được
Hoắc Phi Đoạt uống rượi rất trầm lăng, người khác luôn uống nhanh một hơi, nhưng hắn lại thích từ tống uống từng chút một
Cho nên, thấy hắn một hơi uống cạn ly rượi, Cố Tại Viễn giật mình
Hoắc lão đại làm sao vậy? Xem ra lần này có chuyện hay rồi?
Cố Tại Viễn lập tức nghĩ tới: Hoắc ca thời điểm bị kích thích, rất thích tìm người luyện tập với mình
Nhớ tới võ công cao cường của lão đại nhà mình, Cố Tại Viễn da đầu liền tê dại
“ Lão ca, đừng uống nhanh như vậy, anh uống từ từ thôi, uống nhanh sẽ say đấy”
Cố Tại Viễn sợ hãi khuyên ngăn Hoắc phi Đoạt
Hoắc Phi Đoạt lấy tay ngăn lại, tiếp tục uống rượi, trầm giọng hỏi, “ Chuyện của cậu làm sao”
“Ai nha, nói mới nhớ, em thật sự muốn tìm cái hố chôn mình a! Tối hôm qua, thật sự quá xấu hổ xấu hổ mà, lão tử dạo chới trong bụi hoa nhiều năm như vậy, vẫn là lần đầu tiên mất mặt như vậy”
“Nói trọng điểm”
“Oh, trong điểm thì trọng điểm. Chính là lúc đang tận hứng với đàn bà, thì bị một cô gái đột nhiên xông vào. Cái này không nói, đã xông vào nhầm phòng còn không thèm đóng cửa, lết quả, làm em lạnh cóng đến nỗi chảy nước mũi. Khốn nỗi nó lại chảy xuống mặt cái cô đang nằm bên dưới! Ai yêu, thật là mất mặt! Em chưa rừng bị mất thể diện như vậy! Em nói, lúc đó nếu nước mũi chảy xuống miệng cô gái kia…..Em thề không ᴆụng tới đàn bà nữa! Đóng cửa, tu thân”
Hoắc Phi Đoạt ngồi nghe, miệng cũng câu lên
Cố Tại Viễn âm thầm thở nhẹ một hơi
Tốt rồi, nhờ có tế bào hài hước của hắn, lão đại ít nhất cũng không buồn nữa
Hoắc Phi Đoạt uống cạn ly rượi, “ Cạu thật ba hoa”
“Không có ba hoa! Là chuyện thật 100% đấy!”
Hai huynh đệ tốt vừa uống rượi, vừa nói chuyện phím, thời gian cũng dần dần trôi
Mang theo mùi rượi, cảm giác sáu phần say
“Hoắc tiên sinh đã về? Có muốn uống một chút canh giải rượu không?”
Lão quản gia đuổi theo Hoắc Phi Đoạt hỏi
“Không cần, tôi không sao” Hoắc Phi Đoạt khoát khoát tay, đem áo khoát vứt lên sô pha, đi lên lầu
Đi vào phòng ngủ, dựa theo ánh đèn nhàn nhạt, Hoắc Phi Đoạt híp mắt laị
Đi vào phòng ngủ, Hoắc Phi Đoạt dựa người vào khung cửa
Trên chiếc giường King size, Ngũ Y Y thân hình bé nhỏ đang nằm chính giữa
Cô thân mình vặn thành hình bánh quai chèo, một tay còn đè lên aó sơ mi của hắn
Xem ra, cô bé này đã nằm đè lên chồng áo mới của hắn mà ngủ rồi
Thật là!
Hoắc Phi Đoạt nhịn không được cười nhạt
Đi tới, đem mấy cái áo sơ mi đắt tiền bị cô làm nhàu nhẹ nhàng rút ra, tùy tiện ném qua một bên, chỉnh lải tư thế cho cô, lấy chăn đắp lên
Ngũ Y Y bị động tỉnh lại, mở mắt, ánh mắt cô vừa vặn chống lại khuôn mặt tuấn tú đang cúi xuống của Hoắc phi Đoạt
“A! Anh đã trở lại” Ngũ Y Y còn tưởng Hoắc Phi Đoạt muốn hôn cô
Mặt của hắn cách mặt cô gần như vậy để làm gì a, thật là cho người ta hiểu lầm
“Ừ” Hoắc Phi Đoạt dựng thẳng người, bắt đầu ૮ởเ φµầɳ áo
Ngũ Y Y bị dọa vội vàng nhảy xuống đất, cà lăm nói, “ Cái kia, óa sơ mi của anh thật nhiều…., tôi sửa tới bây giờ cũng không hết, dù sao còn một ngày mai nữa, tôi ngày mai sẽ sửa xong cho anh. Anh nghỉ ngơi đi, tôi không quấy rầy nữa”
Ngũ Y Y muốn chạy, lại bị Hoắc Phi Đoạt bắt được cổ tay kéo lại
Ngũ Y Y sợ hãi quay mặt nhìn hắn
“…Em ngủ ở đây”
Hoắc Phi Đoạt dễ dàng nói ra mấy chữ
Nếu không phải uống say, hắn sẽ không nói mấy lời này
“A” Ngũ Y Y run lên, lập tức lắc đầu nói, “Không không cần, tôi ngủ phòng khách cũng được”
Muốn thoát khỏi bàn tay kia, nhưng cố gắng mấy cũng không thể thoát khỏi giam cầm của hắn
Ngũ Y Y luống cuống, mí mắt run lên, len lén nhìn Hoắc Phi Đoạt
Không phải đâu? Hoắc lão đại không phải là uống say rồi muốn cô cùng lăn lên giường với hắn chứ?
Hoắc Phi Đoạt thở dài, buông tay, xoay người đi chỗ khác
Hắn rất sợ, nếu nhịn không được , sẽ dùng sức mạnh bức ép cô
Nếu thật là như vậy, thì không còn cách nào có thể vãn hồi
Hắn muốn, không chỉ là thân thể, mà còn trái tim của cô nữa
Ngũ Y Y thừa lúc Hoắc Phi Đoạt thất thần, nhanh chóng chạy ra ngoài
Hoắc Phi Đoạt thở dài, nhanh chóng đi tắm
Trong đầu lại nghĩ tới giả thiết khác
Nếu là Tiêu Lạc, cô sẽ không chạy đi, đúng không?
Ngũ Y Y chui vào phòng khách, đè lại trái tim đang đập liên hồi
Mình làm sao vậy!
Mới vừa rồi ở trong phòng Hoắc Phi Đoạt, suýt nữa thì đồng ý ngủ lại với hắn rồi!
Thật là hoang đường mà!
Cô sao lại có ý nghĩ như vậy chứ
“Không được nghĩ bậy, không được nghĩ bậy. Không được nghĩ bậy” Ngũ Y Y vừa niệm chú ngữ vừa đi vào phòng tắm
Thời điểm sửa áo cho Hoắc Phi Đoạt, mắt suýt nữa mở không ra,nói ngủ một chút liền ngủ tới bây giờ
Hiện tại đã tắm rửa sạch sẽ, nằm lên giường , cô thế nào cũng không thể ngủ tiếp được
Lăn qua lộn lại
Một con dê, hai con dê, ba con dê….
Đếm tới đếm lui hơn 700 con rồi, nhưng vẫn không ngủ được
Một một lại một, hai hai lại hai…
Khẩu quyết niệm đọc đi đọc lại mười mấy lần, cũng không thể ngủ được
Muốn điên rồi!
Chẳng lẽ đây là hậu di chứng của thuốc kích tình?
Nghĩ đến thuốc trợ tình, hình ảnh tối hôm qua cô với Hoắc Phi Đoạt lại hiện lên trong đầu
Thật đáng ૮ɦếƭ, thế nào mà ngay cả chi tiết bé nhất cũng nhớ lại vậy?
Ầm!
Bên ngoài đột nhiển nổi lên mấy tiếng sấm, đem mớ suy nghĩ của Ngũ Y Y dọa cho bay mất
Nhìn ra ngoài cửa sổ, đúng lúc một tia chớt đánh xuống
A! Sấm đánh trời sẽ mưa a?
Đùng Đùng!
Lại nổ thêm hai tiếng, cảm giác giống sắp đánh xuống người cô vậy, Ngũ Y Y bị dọa sợ hét lên một tiếng, liền chui vào trong ổ chăn
Trời lạnh run.
Sấm sét không ngừng.
Ngũ Y Y thật không chịu được, để chân trần bỏ chạy ra ngoài.
Thông thạo tìm được cửa phòng của Hoắc Phi Đoạt, cạch một tiếng liền đi vào.
Thất đáng sợ, thật đáng sợ mà!
Ngũ Y Y không dừng lại, nhanh chóng chạy vào phòng ngủ chính, mặc kệ Hoắc Phi Đoạt đang ngủ ngon lành, xốc một góc chăn lên, cô như con cá chạch chui vào.
Hoắc Phi Đoạt đang ngủ nhíu mày lại.
Đang muốn hỏi ai, chợt một bàn tay lạnh lẽo đặt lên bụng anh.
Sau đó, cả cơ thể mềm mại của Ngũ Y Y dựa sát vào, dính sát vào người anh, cái mũi ướt sũng của cô dán chặt vào cánh tay anh.
Cả người Hoắc Phi Đoạt đều căng thẳng lên.
Vừa nghĩ muốn đưa tay ôm cô, nhưng không làm việc, trước tiên bình tĩnh hỏi: “Em làm sao vậy?”
Đầu Ngũ Y Y đều trốn trong chăn, giọng ồm ồm nói: “Thật đáng sợ, sét đánh thật đáng sợ. Tôi sợ bị sét đánh.”
Hoắc Phi Đoạt run bắn người, dở khóc dở cười.
“Không sao. Xung quanh biệt thự này đều có cột thu lôi, sẽ không có việc gì.”
Cả người Ngũ Y Y nhích lại gần anh: “Đừng đuổi tôi đi! Để cho tôi ở lại đây đi! Chờ hết sấm sét rồi tôi sẽ đi.”
Hoắc Phi Đoạt hít một hơi thật sâu, cảm thấy chỗ bụng dưới càng khó chịu.
Cả người ngày càng nóng lên.
Thật đáng ૮ɦếƭ! Cô bé này, cô có biết làm như vậy giống như đang làm gì không?”
Tối hôm qua thưởng thức vẻ đẹp ngọt ngào trên người cô như vậy, anh giống như ăn phải thuốc phiện.
Mùi thơm trên cơ thể cô, hô hấp của cô, thậm chí còn có âm thanh ՐêՈ Րỉ của cô đều làm cho anh nghiện.
Cô giống như một khối nam châm hấp dẫn anh thật sâu.
Bên ngoài tiếng sấm sét quả thật lớn, từ trước đến nay chưa từng xảy ra trận sấm sét nào mạnh mẽ như vậy.
Trách không được làm cô bé này sợ hãi như vậy.
Một trận sấm sét kia, giống như đánh vào cửa sổ thật đáng sợ.
Hoắc Phi Đoạt kìm lòng không đậu khép cánh tay lại, ôm chặt Ngũ Y Y.
Ngũ Y Y theo bản năng đưa hai tay ra ôm lấy ngang eo anh.
Xoa dịu đi!
Hoắc Phi Đoạt sức sống thật lớn, cả người như lửa than, tản ra ngoài một lượng nhiệt nóng.
Ưm………
Đột nhiên nghe Hoắc Phi Đoạt phát ra tiếng hừ lạnh.
A! Hoắc Phi Đoạt làm sao vậy? Sao lại than nhẹ vậy?
Chẳng lẽ cô ᴆụng trúng đầu anh sao?
Ngũ Y Y dựa sát vào người Hoắc Phi Đoạt đem đầu từ trong chăn nhô ra, ngẩng lên nhìn Hoắc Phi Đoạt.
Nhờ vào ánh sáng mờ mặt trong phòng, Ngũ Y Y có thể nhìn thấy ánh mắt thâm sâu của anh, chính anh cũng đang nhìn chằm chằm vào cô!
“Anh uống rượu sao?”
Ngũ Y Y bị hù dọa, nhịn không được liền hỏi.
Cái mũi nhỏ ngửi ngửi, đều là mùi rượu.
Nhưng mà loại rượu này có mùi thơm ngát, xem ra buổi tối Hoắc Phi Đoạt uống rượu đỏ không ít.
“Ừm, uống một chút.”
Hoắc Phi Đoạt khàn giọng trả lời.
“Bên ngoài sét đánh anh nghe được không? Âm thanh rất lớn, rất dọa người. Tôi sợ đến mức ngủ không được. Trước tiên anh cho tôi ở lại đây một chút, đợi cho hết sấm sét tôi sẽ đi liền, có được không?”
“Được.”
Hoắc Phi Đoạt trả lời ngắn gọn, nhìn hai mắt của cô bao phủ một tầng sương mù nhìn say mê, Ngũ Y Y đang muốn nói chuyện, phát hiện gương mặt Hoắc Phi Đoạt ngày càng đến gần.
Cơ thể anh hơi nghiêng một chút, một cánh tay bị Ngũ Y Y gối lên, cánh tay kia thuận thế ôm lấy eo cô, gương mặt tuấn tú tìm đúng môi cô, nhẹ nhàng hôn xuống.
Ưm!
Ngũ Y Y mở to hai mắt, trong lúc nhất thời ngây ngẩn cả người.
Anh hôn cô rồi!
Cô lại không kích động một chút nào, cũng không sợ hãi, cũng không có ác cảm với nụ hôn này, bị anh ôm trong lòng, bị anh nhẹ nhàng hôn, cô lại cảm thấy an toàn, ấm áp như vậy.
Hoắc Phi Đoạt hôn rất ôn nhu, từng chút từng chút nhấm nháp môi cô, cũng không tiến công vội vã.
Ngũ Y Y vẫn đang ở trạng thái ngây ngốc ngớ ngẩn.
Không vùng vẫy, cũng không cự tuyệt.
Nhìn gần như vậy Hoắc Phi Đoạt thật đẹp trai, mặc cho tùy ý anh nhấm nháp.
“Đêm nay………….Đừng đi.”
Hoắc Phi Đoạt cất giọng trầm thấp nỉ non, đột nhiên tăng mạnh nụ hôn, cạy mở hàm răng cô ra, chiếc lưỡi nóng ấm tiến quân thần tốc.
Ưm, ưm…………………
Ngũ Y Y lập tức không thể hít thở, từ từ nhắm mắt lại, hồ đồ đáp trả lại anh.
A.
Nụ hôn của cô làm Hoắc Phi Đoạt tê dại, nhịn không được rên nhẹ vài tiếng.
Bàn tay nhỏ bé của Ngũ Y Y chạm vào bụng dưới của anh, làm cả người càng căng thẳng.
Tay Hoắc Phi Đoạt luồn vào trong áo ngủ của cô, ấn ấn nhào nặn иgự¢ cô, loại da thịt tiếp xúc với nhau làm cả người Ngũ Y Y run lên, sau đó không thể khống chế ՐêՈ Րỉ ra tiếng.
“Ưm……..A…………….”
Ngón tay anh lại xoa lên nơi mẫn cảm trên иgự¢ cô, khơi dậy lên vô số dòng điện, lông tơ trên người Ngũ Y Y đều dựng thẳng lên, nhịn không được hít một hơi khí lạnh, cả người run rẩy theo.
Hoắc Phi Đoạt không để cô phản đối câu nào, hôn càng sâu hơn, càng dữ dội hơn, càng mạnh hơn. Hận không thể đem lưỡi cô nuốt vào.
Một nụ hôn mãnh liệt qua đi, hôn Ngũ Y Y cả người đều mềm yếu, không thể hít thở, đầu óc đầu đình trệ hết rồi.
Trong bóng tối, người đàn ông như con thú dữ rất mạnh mẽ cường tráng, đang thở gấp kịch liệt, hoang mang.
“Làm người phụ nữ của tôi đi…………….” Hoắc Phi Đoạt hôn cô, khàn giọng nỉ non: Tôi thích em………………….”
Oanh……………….
Ngũ Y Y mờ mịt.
Có phải cô nghe lầm rồi không?
Sao cô lại nghe Hoắc Phi Đoạt vừa mới nói, anh ta thích cô?
Là thích cô thật sao?
Hoắc lão đại công ty Hắc đế thích Ngũ Y Y cô?
Có phải là sự thật không?
Một trận ngưa ngứa làm Ngũ Y Y tỉnh táo lại, cô cúi đầu nhìn xuống, Hoắc Phi Đoạt đang hôn “tiểu anh đào” của cô, từ góc độ này nhìn xuống, tư thế này thật yêu mị.
Chịu không được rồi!
“A a a! Nhẹ một chút! Đừng như vậy mà! Rất ngứa!”
Thần kinh cả người Ngũ Y Y như bị trêu ghẹo, hận không thể dùng sức vặn vẹo cơ thể, mượn việc này gạt bỏ kích thích trước иgự¢!
Hoắc Phi Đoạt vẫn nhấm nháp cô, giống như đang ʍúŧ trái cây ngọt ngào.
Ở phương diện này Ngũ Y Y như người mới học, hoàn toàn không khống chế được loại nhiệt nóng này, thét chói tai lên.
Một bàn tay Hoắc Phi Đoạt di chuyển xuống dưới, tìm được đùi cô, nhẹ nhàng vui vẻ.
“A…………..”
Ngũ Y Y hậu tri hậu giác, cảm giác như nhị hoa của mình bị người ta chạm vào, cô khó chịu kẹp hai chân lại.
“Anh, anh, tay anh…………Đừng………………….”
Hoắc Phi Đoạt đánh nhẹ tay cô một cái, Ngũ Y Y sắp điên rồi.
Trên dưới đều không giữ được……………Ngũ Y Y đối với chuyện yêu đương này sao có thể chịu đựng được!
Ông trời ơi! Loại cảm giác này thật ngứa, thật làm cho người ta sắp điên rồi, như đang lơ lửng trên chín tầng mây vậy!
Ngũ Y Y há to miệng, nhanh chóng hít thở, không biết làm sao liền ՐêՈ Րỉ.
Ngón tay Hoắc Phi Đoạt đột nhiên dừng lại, Ngũ Y Y như đang ở trên thiên đường, đột nhiên từ trên cao rơi xuống, cảm thấy trống rỗng và khó chịu.
“Ưm, đừng………………….”
Đừng có ngừng………………….
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc