Hiện tại, hắn vì tiểu nha đầu này mà đánh mất tất cả phong thái trước đây
“Nóng quá….Nóng quá…thật khó chịu”
“Y Y ! Em đang ở đâu! Này! Em đang ở đâu?”
Rắc rắc!
Điện thoại bị mất tín hiệu
Gọi điện lại, di động lại không có người bắt máy
Hoắc Phi Đoạt hai mắt phóng hỏa, “Vị trí cụ thể đã tra ra chưa?”
“Đã tra ra rồi ạ!”
Hoắc Phi Đoạt xiết chặt nắm đấm,hung hăng nện lên bàn, cái bàn làm bằng gỗ Tùng trực tiếp bị nên thảnh hố nhỏ
Người giúp việc bên cạnh sợ cả người run lên
Thì ra Hoắc tiên sinh cũng có lúc tức giận như vậy
Cái bàn đó làm từ gỗ quý , rất nặng lại cứng , hai người hợp lại cũng không mang nổi
Không ngờ…..Hoắc tiên sinh chỉ dùng một cú đấm, cái bàn tốt liền thành phế phẩm
Hoắc tiên sinh thật đáng sợ!
Hoắc Phi Đoạt huyệt Thái Dương thình thịch giật
Y Y thế nào rồi?
Đã xảy ra chuyện gì rồi?
Tại sao cô ấy lại khó chịu?
Tại sao giọng cô ấy lại yếu ớt như vậy
Nhất định là có chuyện !
Cô ấy nhất định đã gặp chuyện lớn rồi!
Vô số ý nghĩ cấp tốc hiện lên trong đầu Hoắc Phi Đoạt ,nhưng ý nghĩ này cũng chỉ dừng lại một giây đồng hô
Hoắc Phi Đoạt nhanh chóng phán đoàn, nhanh chóng quyết định
“Cho người đến địa chỉ đó! Thông báo địa chỉ đó cho mọi người, lấp tức tới đó bắng tốc độ nhanh nhất! Ta sẽ đem hình Y Y đưa cho các người. Thông báo huynh đệ mang theo νũ кнí, phong tỏa 10m xung quanh chỗ đó!”
“Dạ, lão đại!”
Hoắc Phi Đoạt nhận áo khoát từ tay quản gì, tay nhấc lên, mặc vào người, cả người đầy khí thế đi ra ngoài
Quản gia còn muốn nói cái gì, liền nghe rầm một tiếng, xe của Hoắc Phi Đoạt như ngựa hoang phóng thẳng ra ngoài
Ngay sau đó, mấy chiếc xe đăng sau cũng chạy theo, tất cả giống như gió bão lao đi
“Chuyện này…..Đây rốt cuộc là xảy ra chuyện gì a? Tiên sinh chưa từng như vậy? Lão quản gia xoa xoa chóp mũi, nhìn sau lưng một đám người giúp việc đang đứng ngây ra, liền khoát tay thúc giục, “Ai, các người còn đứng ngây ra đó làm gì? Hoắc tiên sinh vừa rồi mới nói muốn bữa tôi phong phú một chút hay sao? Con không mau đi làm việc?”
“A! Vâng”
Ông chủ bàn hàng vô cùng nhanh trí,nhảy lên, tay bắt được lan can, hai chân chông ngược lên trời
Phía sau ba chiếc xe đen gào thét chạy qua
Ông chủ bán hàng ngơ ngạc nhìn sạp trái cây của mình bị ;ậc ngược bên cạnh, khóc không ra nước mắt
Má ơi, hôm nay gặp phải vận xui rồi,ba chiếc xe kia phá hư hoàn toàn sạp trái câu của ông rồi
Người phụ nữ đứng bên cạnh nhìn thấy, chỉ vào ông chủ bán hang nói, “Ông đừng chửi! Đều do ông chửi loạn nên mới gặp họa đấy! Ông không thấy sao? Ba chiếc xe vừa đi qua, đều là xe của xã hội đen đó! Ông còn chửi nửa, sẽ gặp họa sát thân đấy!”
Ông chủ trái cây trợn mắt há mồm
Xe của lão đại xã hội đen?
Xe của lão đại xã hội đen sao lại chạy qua đường nhỏ như vậy chứ?
Nhất định là gặp chuyện lớn gì rồi!
Đường lớn xe hơi nhiều, bị kẹt xe nghiêm trọng, nên bọn họ mới vội vã chọn đường nhỏ mà đi
“Này! Dám mắng tôi, nhanh mang cái ghế kia lại cho tôi ngồi mau”
“Bao nhiêu nam nhân tốt sao tôi lại gả cho con gấu như ông chứ!”
Bà vợ lầm bầm mang cái ghế ra ngoài, đỡ ông chông của mình ngồi xuống, người đan ông đang muốn ngồi, đột nhiên nghe tiếng bánh xe ma sát, chân liền thụt lại, một chiếc xe sang trong vụt qua, chiếc ghế mới đó liền không thấy tăm hơi
Ông chủ trái cây cùng bà vợ cả mấy người đi đường bị dọa đứng ngơ ngác nhìn
Chiếc xe mới chạy qua, cái này mới gọi là Thầ Tốc a
Chớp một cái, đã không thấy bóng dáng rồi
Chiếc xe vừa chạy qua, chính là xe Của Hoắc lão đại
Ngũ Y Y bị nước lạnh làm tỉnh, cô nằm trên san nhà vệ sinh
Đầu vẫn ong ong như cũ, cô muốn uống nước, tủ lạnh ở chỗ nào vậy?!
Nóng quá a
Ngũ Y Y bị choáng , ý thức bắt đầu không thanh tĩnh được, nhưng cô biết nhất định mình đã xảy ra vấn đề , nhưng là gì, cô lại không biết
Cô muốn đi ra ngoài!
Cô phải rời khỏi chỗ này!
Ngũ Y Y dựa vào ý chí yếu ớt của mình, từng chút một bò ra ngoài, ra khỏi nhà vệ sinh, vịn cái bàn, cô gắng đứng lên, vừa mới gượng đứng một chút, đầu liền o o kêu, mắt nhìn sự vật đều mơ mơ hồ hô. Tát cả mọi thứ đang biến dạng, tủ quần áo lồi ra, cánh cửa lại hãm sâu vào
Hồng hộc hồng hộc….Ngũ Y Y nghe thấy tiếng thở dốc nặng nề của mình, cắn răng, dựa vào tường nhích từng bước di chuyển đến cánh cửa
Cố gắng mấy lần, cả người muốn ngã xuống
Rốt cuộc, cô cũng bắt được tay nắm cửa, nhưng một chút sực lực để mở cửa cũng không có, cửa vẫn không mở ra được
Ngũ Y Y thân thể run rẩy, há ,hốc miệng, từng ngụm từng ngụm thở dốc, mắt nhìn cánh cửa, nghiến răng, thật vất vả mới mở được cái cửa kia
“Cứu mang….Cứu…Cứu mạng”
Ngũ Y Y bước ra , muốn kêu cứu, nhưng lại ngã qụy xuống đất
May mắn trên mặt đất có trải thảm dày, cô cũng không cảm thấy đau đớn gì
Phúc Hi đang sửa mòng tay, bên cạnh là Thạch Ưng mặt không hề đổi sắc, kêu lên,“Nữ nhân này cũng nghị lực thật! Cô ta vậy mà có thể đứng lên! Thật không thể tưởng tượng nổi!”
Rõ ràng đã cho cô ta dùng rất nhiều, loại thuốc đó, cô chỉ cần dùng một nửa, đã sớm điên cuồng rồi, vậy mà cô ta có thể chống lại được
Không ngờ….
Ngũ Y Y, quả thật đáng khâm phục
“Cái gì?” Phúc Hi nhìn hình ảnh trong camera, không tin nổi
Trong màn hình, Ngũ Y Y vậy mà lại từ trong nhà vệ sinh bước ra, thân hình thoáng lắc lư một cái
“Tiêu thư, cô nhìn! Cô ta tỉnh lại rồi, lại có thể đứng lên,nếu cô đi ra ngoài, vậy thì không thể theo dõi tiếp rồi”
Phúc Hi nhíu mày, “Nữ nhân này thật quật cường! Anh không phải nói là đã cho cô ta uống rất nhiều thuốc sao?| Anh nói, thuốc đó, chỉ cần một ít,ngay cả Hà Mã, cũng phải phát tình sao?”
Thạch Ưng nhìn màn hình, lẩm bẩm nói, “Thượng đế phù hộ, cô ta sẽ rất nhanh ngã xuống thôi”
Phúc Hi cũng nhìn màn hình
“Không thể nào? Cô ta đi ra ngoài rồi”
Phúc Hi gật đầu một cái, hạ giọng nói, “ Làm thế nào bây giờ? Cô ta có thể đi ra ngoài hay không?”
Thạch Ưng cau mày, “Không thể nào? Cô ta nào có thể ương ngạnh như vậy?”
Hai người cùng nhau nhìn màn ảnh, mắt thấy Ngũ Y Y sắp đi ra ngoài
Thạch Ưng thở dài, “Làm sao đây? Cô ta thực sự có thể đi ra ngoài. Không có cách nào theo dõi rồi, Làm sao bậy giờ, tiểu thư?”
Phúc Hi suy nghĩ một chút, cười nói, “Không có việc gì, đọi bạn trai cô ta, Tiêu Lạc tới đoán chừng trước đo cô ta lại đi cầu hoan với người khác cũng nên, lúc ấy Tiêu Lạc thấy cô ta cùng người khác y phục không chỉnh tề, chắc sẽ mang cô ta đi vào lại”
Thạch Ưng gật đầu, “Theo lý mà nói, nhất định là như vậy”
Ở chổ khác, một tên đàn ông khỏang chưng ba mươi tuổi đang đi tới, thấy Ngũ Y Y đang nằm trên thảm
“Cô gái, cô làm sao vậy? Cân trợ giúp không?”
Hắn vỗ nhẹ bả vai Ngũ Y Y
“Cứu…Cứu tôi…”
Ngũ Y Y mơ hồ nỉ non
Người đàn ông kia, lật nhẹ người Ngũ Y Y,hất mái tóc dính trên mặt ra, nhất thời ngây ngốc
Cô gái này thật là xinh đẹp!
Da trắng, môi hồng, nhìn thoạt rất mê người
Mắt rất lớn, bây giờ lại đang híp lại, nhỏ dài mà đưa tình
Không biết làm sao, hai má lại trở nên hồng hồng, đỏ ửng không bonh2 thường
Đôi môi càng hồng nhuận, bóng bẩy, như quét một lớp son môi
Theo cần cổ nhìn xuống dưới, gã đàn ông lại kít một ngụm khí lạnh
Cổ trắng như tuyết, y phục bị ướt đẫm, phác họa toàn bộ khuôn иgự¢ no đủ
Thật là kích thích thị giác của đàn ông mà
Gã đàn ông thổ dốc một tiếng, trái phải nhìn trước nhìn sau một chút, phát hiện không có một người, hắn lại hỏi Ngũ Y Y lần nữa, “Cô làm sao vậy? Nơi nào không thoải mái sao?’
Ngũ Y Y thở dốc từng tiếng, tay nhỏ bé ôm иgự¢ mình, khó khăn nói, “Cứu tôi…Tôi thật nóng…”
“Được được, tôi sẽ cứu cô, đưa cô đi bệnh viện, cô không cần gọi nữa, tôi ôm cô dậy”
Gã khẻ đỏa mắt, đem Ngũ Y Y ôm lên, ôn hương nhuyễn ngọc trong иgự¢, một làn hương thơm thổi vào mũi, long gã trở nên nhộn nhạo khó tả
Mở cửa phòng ra, ôm Ngũ Y Y tiến vào, đem cô đặt trên giường,
Gã đàn ông vội vàng cởi cà vạt, trong miệng lẩm bẩm, “Tôi lập tức tới cứu cô ngay, cô đừng vội, tôi lập tức tới ngay”
Ngũ Y Y co rúc một chỗ, tay không ngừng gãi иgự¢ mình , mắt híp lại, khó chịu không thể tả
Gã đàn ông ϲởí áօ sơ mi, quần cũng tuột xuống
Mặc kệ cô gái này bị cái gì, làm trước rồi tính, nếu như làm xong mà có ૮ɦếƭ, cũng không liên quan tới hắn, đem cô ta để vào lối đi nhỏ, dù sao cũng không ai biết
Tiểu mĩ nhân xinh đẹp như vậy,không hưởng dụng thì hắn không phải đàn ông
Loại cơ hội ngàn năm như vậy tuyệt không thể bỏ qua
Tiêu Lạc khẩn cấp dừng xe ở đại sảnh của khách sạn
“Tiên sinh, chỗ này không thể đậu xe, mời ngài để xe bên kia…..”
Nhân viên lễ tân còn chưa nói hết, liền bị Tiêu Lạc đẩy ra xa, “Cút ngay! Không được ngăn tôi”
Nhìn qua là một thanh niên ôm yếu, nhưng lại có thể đẩy được nhân viên lễ tân cao 1m8 đi xa mấy mét, nhân viên lễ tân bị đẩy ra xa, ᴆụng phải hành lý của khách khác, nhất thời hành lý bị đổ ra trên đất
“Khụ khụ khụ……”
Tên tiểu tử kia ôm иgự¢, một lúc lâu sau vẫn không thở được.
Thật là đáng sợ!
Người đàn ông lúc nãy xông vào quán rượu thật đáng sợ.
Nhưng mà suýt chút nữa hắn đã ૮ɦếƭ rồi!
Hắn biết võ mà!
Tiêu Lạc bước nhanh vào trong quán rượu, không hề kiềm chế mà đẩy tất cả những người chuẩn bị vào thang máy ra, gầm nhẹ: “Xin lỗi! Các người hãy để tôi vào thang máy trước!”
Tất cả mọi người đều ngạc nhiên nhìn Tiêu Lạc, đều bị gương mặt ẩn nhẩn sát khí của anh ta làm cho sợ hãi.
Tiêu Lạc từ trong thang máy đi ra, dựa theo số phòng mà tìm Y Y, anh đẩy cửa ra, gọi ta: “Y Y! Y Y! Em thế nào rồ? Em đang ở đâu?”
Bên trong căn phòng thật lớn lại không có một bóng người nào.
Tiêu Lạc thở hổn hển đẩy cửa phòng tắm ra, vòi nước chảy ào ào nhưng không có ai.
Tiêu Lạc thở hổn hển, nhíu chặt chân mày mở áo khoác ngoài ra.
Y Y đi đâu rồi?
Không phải phát bệnh chứ?
Vì sao không có ở đây?
Chẳng lẽ……..
Tiêu Lạc không dám nghĩ nữa, nhanh chóng chạy ra khỏi phòng, sau khi suy nghĩ, nhanh chóng đá văn cửa phòng đối diện ra.
Thình thịch!
Một tiếng va đập mạnh vang lên, bên trong phòng phát ra tiếng hét chói tai.
Cửa phòng tốt như vậy đã bị Tiêu Lạc dùng một cước đá văng.
Tiêu Lạc đi vào nhìn xung quanh căn phòng một lần, trực tiếp đem hai người nam nữa kia đá văng ra ngoài,
“Này! Xú tiểu tử! ai cho mày tùy tiện đi vào? Mày tên gì?” Người đàn ông đang nằ m sấp trên người người phụ nữ kia hậu tri hậu giác liền kêu gào lên.
Người phụ nữ nằm bên dưới hắn bất mãn uốn éo cơ thể: “Mã tổng, thật là! Sao lại nhỏ như vậy? Nhanh lên………mạnh lên…….. Tiếp tục đi mà.”
Tiêu Lạc cứ mở tất cả các cửa phòng ra mà tìm.
Càng tìm càng không thấy, hắn càng lo lắng.
Trước cửa quán rượu vài người bảo vệ vừa mới đứng dậy, liền nhìn thấy hơn mười chiếc xe hơi ngừng lại.
Còn chưa chớp mắt, đã thấy vài chục tên đàn ông cầm súng lục chạy về phía cửa quán.
A a a!
Tên bảo vệ ôm đầu trốn sang một bên.
“Lão đại ra lệnh, phong tỏa toàn bộ chỗ này! Không ai được đi vào, cũng không ai được bước ra khỏi cửa. Vài người kia dựa vào cửa! Vài người kia nữa, quay lại về phía cánh cửa, còn mấy người kia, che chắn cửa lại, những người còn lại đều tập trung ở tầng trệt.
A Trung từ trường học chạy đến, vừa bước xuống xe liền nhìn thấy âm thanh của xe thắng gấp lại, Hoắc Phi Đoạt bước xuống xe.
“Lão đại!”
Mọi người cung kính cúi đầu chào hắn.
Một tiếng gọi ầm ĩ kinh thiên động địa làm tên bảo vệ ôm đầu run cầm cập.
Wow, thật là có khuôn phép!
Hoắc Phi Đoạt nhíu mày, không dừng bước lại, chỉ vội khoát tay, bá đạo nói: “Mỗi người đều có vị trí và cương vị riêng, không được nhầm lẫn.”
“Dạ!”
A Trung đi theo Hoắc Phi Đoạt vào quán rượu.
Trong đại sảnh, lúc nảy có đám người chờ thang máy. Tất cả đều ôm đầu ngồi trốn sang một góc, có hai tên tiểu tử cầm súng chỉ vào bọn họ.
Trong đại sảnh không có một tiếng động.
Từng bóng người mặc áo đen hiện lên, Hoắc Phi Đoạt đã bước vào thang máy, từ từ lên lầu.
Ngũ Y Y cố gắng mở mắt, nhìn bóng dáng mờ ảo của người đàn ông trước mặt: “Cứu, cứu tôi……Nóng quá……….”