Một Đêm Mê Loạn Đại Ca Xã Hội Đen Đừng Tới Đây - Chương 84

Tác giả: Chân Huyến Lệ

Ngũ Y Y hít thở một hơi thật sâu, cười nhạt một tiếng nhìn về phía Phúc Hi, Phúc Hi vội vàng điệu chỉnh tốt vẻ mặt, khuôn mặt ngây thơ nhìn về phía Ngũ Y Y, Ngũ Y Y nói, “Đừng nói tới những chuyện không vui này nữa, cô nói muốn đi đến trung tâm mua sắm? Muốn mua đồ sao?”
Hai người người bắt đầu bàn luận từ quần áo, giày dép, túi xách, những chủ đề nữ nhân luôn thường nói với nhau
Đến khu mua sắm, Ngũ Y Y xuống xe, sửng sốt một chút
Đó không phải là chỗ Hoắc Phi Đoạt đã từng đưa cô đi sao?
Phúc Hi kéo tay Ngũ Y Y, giới thiệu, “Khu mua sắm này, không phải thuộc công ty Bách Hóa của Phi Đoạt ca, chúng mặc dù mua đồ trong này, nhưng có thể dung thẻ của anh ấy để trả tiền. Đi vào thôi”
Trách không được nhiều cô gái muốn được bao nuôi như vậy
Hai người trực tiệp vào thang máy, đi lên khu nữ trang
Phúc Hi lôi kéo Ngũ Y Y đi xem các quầy hang, đột nhiên, cô nhanh chong đi đến một quầy gần đó, hướng Ngũ Y Y hỏi, “Y Y, cô mau đến xem, cái vày rất đẹp, đúng không?”
Ngũ Y Y gật đều một cái, “Không tệ, cô có thể mặc thử xem”
“Tôi thích nhất nhãn hiệu quần áo này, mặc vào rất có mùi vị nữ nhân”
Ngũ Y Y đối với nhãn hiệu quần áo tỏ ra không sao cả, tùy tiện gật đầu phụ họa theo
Phúc Hi cầm một cái vày đi vào chỗ thử đồ
Lúc này nhân viên phục vụ mỉm cười đi tới chỗ Ngũ Y Y đang ngồi nghỉ ngơi, khách khí nói, “Ngài đã tới a, Ngũ tiểu thư?”
“Hả?” Ngũ Y Y giật mình
Má ơi, người bán hang này tại sao lại biết cô ?
“Ngài không nhớ sao? Tuần trước Hoắc tổng cùng với ngài tới đây mua rất nhiều y phục”
Nhân viên phục vụ giúp Ngũ Y Y hồi tưởng lại
Tuần trước
Ngũ Y Y cau mày cẩn thận suy nghĩ
Hoắc Phi Đoạt mang cô tới đây mua sắm, còn trùng hợp gặp Ngũ đại tiểu thư kia nữa
Đúng rồi, chính là cửa hang này
Trời ạ, thật là đúng dịp nha
“Oh, đúng, tôi nhớ rồi, có thật mua vài món”
Lúc ấy cô ngại y phục nơi này mắc quá, không muốn mua, Hoắc lão đại lại nhất định muốn mua, con mua rất nhiều
Người bán hang này trí nhớ củng quá siêu phàm đi?
Nhân viên phục vụ tiếp tục khom lưng cười, “Ngài có muốn uống chút trà không?”
“Không cần, tôi không khát”
“Ngũ tiểu tiểu thư, ngài nhìn xem, kiểu dáng mới của bộ đồ này, ngài có muốn thử một chút không?”
“Được, tôi sẽ xem”
Ngũ Y Y âm thầm rơi mồ hôi lạnh
Lần này không có Hoắc lão đại coi tiền như rác đi theo, y phục chỗ này đặc muốn ૮ɦếƭ, cô mới không cò nhiều tiền như vậy để mua đồ đâu
Ngũ Y Y tùy tiện đối phó với nhân viên bán hang
“Ngũ tiểu thư, lần này Hoắc tổng có đi cùng với ngài không?”
Ngũ Y Y giật mình, nhìn phòng thử đồ bên kia một chút, nhỏ giọng nói, “Đừng nhắc tới anh ấy, đừng n hắc tới anh ấy”
Lão bà chân chính của người ta đang ở bên trong thử y phục, ngộ nhỡ cô ấy nghe được, hiểu lầm thì làm thế nào, cô có nhảy vào song Hoàng Hà cũng không rửa oan được
“OH, oh, được, vậy không làm phiền ngài nữa”
Nhân viên phục vụ mỉm cười rời đi
Ngũ Y Y lúc này mới vuốt иgự¢, thở phào một hơi
Cửa phòng thử quần áo mở ra
Phúc Hi dính sát vào cửa, nghe được cuộc đối thoại của hai người, tay siết chặt chiếc váy trên tay
Phi Đoạt ca mang Ngũ Y Y tới đây mua đồ
Phi Đoạt ca trước giờ không thích đi dạo phố mua sắm
Hắn cũng chưa từng mang cô đi dạo phố lần nào! Mặc kệ cô cầu khẩn thế nào, hắn cũng cự tuyệt, hắn luôn nói, một đại nam nhân, ở trong trung tâm mua sắm đi dạo còn ra thể thống gì
Không ngờ….
Phi Đoạt ca lại nguyện ý đi cùng với nữ nhân này tới khu mua sắm!
Tức ૮ɦếƭ cô!
Ngũ Y Y, Phi Đoạt ca dành cho cô nhiều tình cảm như vậy, tôi như thế nào có thể tha thứ cho cô
Hoắc Phi Đoạt nhân lúc giữa giờ nghỉ trong cuộc hội nghị, liền gọi điện thoại cho Ngũ Y Y
Ngũ Y Y lục lọi trong túi xách thiệt lâu, mới tìm điện thoại của cô, bấm nghe, “Alô?”
“Buổi chiều tan học không nên chạy loạn, tôi cho A Trung qua trường đón em….”
“Oh….”Ngũ Y Y theo bản năng đạp lại
Đột nhiên nghĩ đến, cô hiện tại đang cùng với vợ chủa vị chủ nợ này đi dạo trong siêu thị, phải nói cho hắn biết, cô hiện tại đang công hiến sức lao động a
“Tôi nói với anh…”
Ngũ Y Y đang muốn nói chuyện, Hoắc Phi Đoạt hé mắt, nhanh chóng nói, “Hội nghị bắt đầu rồi, trước tiên cứ như vậy đi, có chuyện gì thì gửi tin n hắn cho tôi. Cúp”
Hoắc Phi Đoạt nói vài câu liền cúp điện thoại
Ngũ Y Y nhíu mặt nhìn điện thoại càu nhàu, “Thiệt là, người ta còn chưa nói xong liền cúp điện, thoại, thật là thói xấu mà, Lão nương còn chưa nói xong, dám cúp điện thoại của tôi! Lần sau liền không thèm nói chuyện với anh!”
Ngũ Y Y trợn trắng mắt, cất điện thoại vào tron túi xách, nghe sau lưng truyền tới âm thanh, “Y Y , đi thôi”
“Oh? Xong chưa?” Ngũ Y Y vội vàng nở nụ cười, xoay người lại, phát hiện Phúc Hi vẫn còn mặc đồ như cũ, “Ah? Cô không thay cái váy kia sao?”
“Ừ, đột nhiên không thích nữa, cho nên không muốn mua nữa, chúng ta đi nơi khác xem một chút”
“A, cũng được”
Ngũ Y Y âm thầm bĩu môi
Không hổ là vợ của Hoắc Phi Đoạt, đều là dạng khí thế cường hãn, nói không vui liền không vui , thật khó phục vụ a
Tối này, cô nhất định phải cùng Hoắc Phi Đoạt nói chuyện tiền nong. Cô đi dạo với vợ hắn, không biết là rất lãng phí tin h lực sao?!
Phúc Hi tùy ý nhìn quần áo, đột nhiên hỏi,”Y Y, cô cảm thấy Hoắc Phi Đoạt như thế nào?”
“À?” Ngũ Y Y giật mình
Hai người này thề nào đây?
Tối hôm qua, Hoắc Phi Đoạt đột nhiên hỏi cô cái vấn đề này, làm cô tạm thời phát điên, chỉ oán đầu óc đần, nhất thời chưa nghĩ ra từ ngũ gì để ca ngợi Hoắc lão đại
Thế nào hôm này…..Phúc Hi lại hỏi cái vấn đề này, trời ạ, cái này rất tốn nơron thần kinh của cô đấy, chẳng lẽ muốn cô vắt hết óc ra để trả lời sao?
Ngũ Y Y cố gắng ra vẻ, gật đầu nói, “Vô cùng tốt”
Phúc Hi vẫn như cũ nhìn y phục, khóe miệng kéo kéo, dường n hư đối với câu trả lời của Ngũ Y Y rất là hài long
Ngũ Y Y gãi đầu, tiếp tục bổ sung, “Vô cùng tốt! Có tiền, lại có bản lãnh, võ công cao. Cô thật có phúc, tìm được ông xã Vạn người mê như vậy”
Phúc Hi nhìn về phía Ngũ Y Y, từng câu từng chữ nói, “Đúng vậy, Phi Đoạt ca là Vạn người mê, chỉ cần là nữ nhân, thấy Phi Đoạt ca, ai lại không động lòng? Chỉ là , Phi Đoạt ca trong lòng chỉ có mình tôi, anh ấy đối với tôi rất tốt, cơ hồ mỗi lần đều muốn…..”
Ngũ Y Y mắt mở to
Má ơi, không hỗ là người Mĩ, da mặt cũng không phải dày bình thường
lời nói như vậy mà cô ấy còn không biết xấu hổ nói ra như không có chuyện gì vậy
Âu Dương Phúc Hi không cảm thấy gì, ngược lại người nghe cô ta nói như vậy cũng cảm thấy ngượng ngùng
Mỗi đêm đều muốn……
Thế nào đều không đủ?
Trời ạ! Hoắc lão đại thể lực cũng quá cường hãn rồi
Ngũ Y Y thiếu chút nữa đã nói, Phúc Hi, cô thật sự dũng cảm
Tần số vận động nhiều như vậy, cô ấy sao có thể chịu được tới bây giờ a?
Phúc Hi quan sát nét mặt Ngũ Y Y
Không hề nhìn thấy bộ dạng ghen tuông của Ngũ Y Y, ngược lại lại thấy Ngũ Y Y vẻ mặt tràn đầy đồng tình, thương cảm. Giống như nghe được chuyện cô làm là vô cùng ủy khuất , đáng thương vậy
Thạch Ưng điều tra không tệ, Ngũ Y Y này, trong lòng không hề để ý tới Phi Đoạt ca
Phi Đoạt, anh sao lại muốn như vậy?
Người ta không để ý tới anh, anh lại không ngần ngại ân cần quan tâm như vậy
Em đối với anh chân tình như vậy, anh lại không hề để ý dù chỉ một chút
“Bạn trai cô như thế nào? Đối với thân thể cô có hài lòng không?”
“A?” Ngũ Y Y giật mình, há to mồm, một hồi lâu mới phục hồi, nháy mắt mặt đỏ rần lên, “Cái gì chứ, nào có a, tôi với anh ấy không có làm gì cả, hai chúng tôi từ lúc bắt đầu, không phải, thật ra hai người không có qua lại, dù sao….cũng không có làm gì cả”
Mặt Ngũ Y Y đỏ như cà chua
Cái này sao có thể nói trắng trợn như vậy a
Ngũ Y Y không dám nhìn mặt Phúc Hi, mắt đảo lung tung, cũng không dừng lại nơi nào
Thật lúng túng a
Phúc Hi cười yếu ớt, nhìn vẻ mặt ngượng ngùng của Ngũ Y Y, xem ra, cô ta với Phi Đoạt ca không có quan hệ đó rồi, nếu không thì sao lại tỏ vẻ ngượng ngùng như vậy chứ
“Thôi, đều mệt cả rồi, chúng ta đi xuống thôi, đi uống cái đó đi, nghỉ ngơi một chút”
Ngũ Y Y ước gì cô nàng này có thể nói sang chuyện khác, vừa nghe liền vui vẻ gật đầu, “Được, đi uống đồ uống nào”
Vừa đi vừa gạt mồ hôi lạnh
Hai người ngồi ở lầu hai uống đồ uống
Ngũ Y Y đang muốn uống nước chanh, Phúc Hi liền nói, “Ai nha, vòng đeo tai của tôi bị rớt ở chỗ kia rồi”
“Cái gì?” Ngũ Y Y quay đầu xem
Quả nhiên, tại cửa ra vào, trên mặt đất có một vòng tai sáng lóng lánh đang nằm ở đấy
Phúc Hi đấm đấm chân, “Ai, chân của tôi thật mỏi a, , Y Y, phiền cô lên nhặt giúp tôi, được không?”
Ngũ Y Y suy nghĩ một chút, gật đầu một cái, đi tới chỗ rơi chiếc bông tai nhặt nó lên
Phúc Hi thừa dịp Ngũ Y Y quay đầu liền bỏ một chút đồ lạ vào trong cốc nước chanh
Thứ bột kia, mới bỏ vào nhanh chóng hòa tan vào trong nước không thấy tăm hơi
Phúc Hi vội vàng trở lại chỗ ngồi, cười nhìn Ngũ Y Y đang quay lại, tay vươn ra nhận chiếc bông tai, cười hì hì nói, “Cảm ơn cô, cô thật tốt, tôi rất vui vì được làm bạn với cô a”
Ngũ Y Y thả chiếc bông tai vào tay Phúc Hi, ngồi xuống, bưng ly nước vội vàng uống
Thật là mệt mỏi
Hoắc lão đại! Tôi giúp vợ anh đi dạo phố, phí dịch vụ anh phải trả đủ cho tôi đấy
Lão nương chân muốn rã ra rồi!
Ngũ Y Y nhanh chóng tính toán phí dịch vụ Hoắc Phi Đoạt phải trả cho mình
Phúc Hi nhìn đồng hồ, tiếc nuối nói, “Tôi còn phải về nấu canh cho Phi Đoạt ca, không thể đưa cô về được. Cô một mình có thể đi về trường học không
Ngũ Y Y khoát tay: "Cô không cần xen vào việc của tôi, chỗ này tôi rất quen thuộc, tôi ngồi xe buýt về là được rồi, cô có việc thì mau đi trước đi."
Phúc Hi chưa uống ngụm đồ uống nào đã đứng lên, cười nói: "Vậy chúng ta cùng đi thôi!"
"Được." Ngũ Y Y liếc nhìn đồ uống của Phúc Hi, ngầm thở dài.
Đúng là lãng phí mà, vị tiểu thư này la hét khát nước đi vào mua đồ uống, vậy mà một ngụm cũng chưa uống đã muốn rời đi, thuần túy chính là lãng phí tiền bạc.
Bà xã của Hoắc lão đại đúng là giỏi lãng phí.
Hai cô gái cùng nhau ra khỏi trung tâm mua sắm, Thạch Ưng đã ở bên cạnh xe ô tô mở cửa xe.
Phúc Hi vẫy tay tạm biệt Ngũ Y Y: "Y Y, hôm nay thật vui vẻ, có cô với tôi, tôi cảm thấy thời gian trôi thật mau. Hôm nào chúng ta lại cùng nhau đi dạo phố nha?"
Ngũ Y Y chỉ mong sao kiều tiểu thư này mau đi đi, liền gật đầu: "Đừng khách khí, đều là bạn bè mà. Tạm biệt."
Ngũ Y Y nhìn Phúc Hi lên xe, lái đi, cô mới đi về phía trạm xe buýt.
Phúc Hi ngồi trên xe ô tô, nụ cười trên mặt lập tức biến mất.
"Cô ta uống hết thuốc rồi."
Ánh mắt của Phúc Hi lạnh lẽo, tỏa ra một luồng khí ngoan độc.
Thạch Ưng gật đầu: "Tốt. Khoảng vài phút nữa sẽ phát tác."
"Vậy đuổi theo cô ta từ phía xa, đừng để cô ta phát hiện."
"Vâng."
Thạch Ưng quay xe lại, xa xa đi theo Ngũ Y Y.
Ngũ Y Y nhìn thời gian trên điện thoại di động, còn khoảng nửa giờ thì tan học, đúng lúc cô ngồi xe buýt trở lại trường học thì chú A Trung cũng đến đón cô.
Ngũ Y Y 乃úng tay một cái, đi về phía trước.
Đột nhiên!
Cảm giác chóng mặt!
Ngũ Y Y khẩn trương đứng lại, không dám đi về phía trước nữa.
Chóng mặt vẫn là chóng mặt.
Ngũ Y Y nhanh chóng bám lấy cây cột bên cạnh, thân thể tựa vào đó, điều chỉnh lại một chút.
Có thể là quá mệt mỏi, đại não không cung cấp đủ máu.
Đoán chừng nghỉ ngơi một chút là không có việc gì thôi.
Đôi khi dì cả của cô tới cũng sẽ có vài phút choáng váng ngắn ngủi như thế, chỉ cần đứng lại một chút là có thể tỉnh lại.
Ngũ Y Y đứng ở đó, nhắm mắt lại, hít sâu.
Mở to mắt, trời đất vẫn quay cuồng, cô nâng trán vội vàng nhắm hai mắt lại.
Tại sao lần này lại chóng mặt lâu như vậy?
Trong óc ong ong vang lên, huyệt Thái Dương như thình thịch nhảy loạn.
Ngũ Y Y cảm thấy hít thở cũng khó khăn, chân tay vô lực.
Không tốt! Chắc không phải là bệnh cấp tính gì đó chứ?
Ngũ Y Y muốn mở túi xách ra cầm điện thoại gọi cho Hàn Giang Đình đến giúp, vừa mới khom lưng, trời đất liền tối sầm, sau đó cô không biết cái gì nữa.
"A! Ở đây có người té xỉu rồi!" Một cô gái hoảng sợ kêu lên.
Một chiếc ô tô đúng lúc dừng lại bên cạnh, sau đó một người đàn ông đẹp trai lạnh lùng đi xuống, hắn gật gật đầu nói: "Không sao đâu, đây là em gái tôi."
Sau đó, Thạnh Ưng ôm lấy Ngũ Y Y, đặt ở ghế sau xe ô tô.
Lời nói của Hoắc Phi Đoạt sắc bén mà chính xác, tất cả mọi người đều nghe rất cẩn thận.
Một tràng vỗ tay, hắn kết thúc cuộc nói chuyện, đi xuống.
"Lão Đại nói thật sự quá tốt! Có chiều sâu! Có ảnh hưởng!"
Cố Tại Viễn nịnh bợ Hoắc Phi Đoạt, giơ ngón tay cái lên với hắn.
Hoắc Phi Đoạt liếc nhìn Cố Tại Viễn một cái, trực tiếp móc điện thoại di động ra, đổi im lặng thành tiếng vang.
"Tối hôm nay tôi không trở về biệt thự, tôi nói với Phúc Hi là tôi đi công tác cùng cậu hai ngày, thứ hai mới về. Đến lúc đó cậu đừng có phá."
Cố Tại Viễn há to miệng: "A, lão đại, anh cùng Ngũ Y Y đi ngọt ngào cuối tuần sao?"
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc