A Trung bật thốt lên, “Hắn không đồng ý? Anh ta cho là mình có mấy cái đầu a?”
Ngũ Y Y chợt hiểu, đột nhiên rông to, “Thì ra chỉ cần Hoắc Phi Đoạt nói một câu là xong a! Chuyện nhỏ như lông vịt như vậy mà cứ lượn tới lượn lui không chịu giúp? Thiệt là! Hoắc Phi Đoạt cố ý làm khó mình mà!”
A Trung bị âm thanh của Ngũ Y Y làm ông ông cả lỗ tai phải, đồng thời trong lòng bắt đầu mặc niệm cho lão đại đáng thương của mình, này về sau muốn lỗ tai được yên bình là điều không thể rồi, lão đại ghét nhất âm thanh om sòm, chỉ thích yên tĩnh, cô gài này om sòm còn hơn Cố Tại Viễn, lão đại đáng thương
Ngũ Y Y ước lượng chuẩn bị giấy tờ tốt, liền xuống xe
Phía bên cửa chính, cô nhìn thấy Ngũ Nhân Tâm đang chạy từ bên trong ra, hai người đúng lúc đối mặt với nhau
Ngũ Nhân Tâm phản ứng nhanh, trợn to hai mắt, lập tức lôi kéo vị giáo sư bên cạnh, “Trương giáo sư, ngài mau nhìn! Ngũ Y Y đang trốn học kìa! Nhanh mau phê điểm trừ vào học phần của cô ta đi ạ”
Trương giáo sư nhíu mày, giọng đây trách móc, “Bạn học kia đang làm gì vậy? Ỷ vào dung mạo xinh đẹp, chẳng lẽ không coi giáo quy trường học ra gì sao? Trừ điểm!”
Ngũ Y Y thờ ơ liếc nhìn Ngũ Nhân Tâm, Ngũ Nhân Tâm hả hê nói, “Bạn học Ngũ, cô trừ biết làm mấy chuyện bỉ ổi ra, còn có thể làm gì a? Một kẻ thất học muốn vươn cao sao? Không biết xấu hổ!”
Ngũ Y Y không thèm quan tâm hướng giáo sư sau lưng la lớn, “Thầy hiệu trưởng! Thầy hiệu trưởng”
Nghe thấy tiếng kêu, mọi người cùng nhau quay đầu nhìn, quả nhiên, hiệu trưởng đang hướng bên này đi tới
Hiệu trưởng cau mày ngẩng đầu nhìn, thấy Ngũ Y Y thì lập tức giật mình, cứng rắn lộ ra nụ cười thân thiện, bước đi vui vẻ về phái Ngũ Y Y, cúi đầu khom lưng, “ Ai nha, không phải bạn học Ngũ Y Y đây sao? Bạn học Ngũ, em gọi tôi có chuyện gì không?”
Thấy hiệu trưởng khúm núm như vậy, mọi người hoảng sợ trợn mắt
Chưa từng thấy thầy hiệu trưởng có biệt danh kia diệu dàng như vậy nha
Ngũ Y Y ưỡn иgự¢, đĩnh đạc nòi, “Nột, bạn học Ngũ Nhân Tâm kiện em trốn giờ học với Trương giáo sư, học phần của em bị mất điểm rồi, thầy hiệu trưởng, là ai nói sẽ không trừ điểm học phần của em a, thế nào chính sách lại không thi hành vậy, em nên hỏi người kia để cho em một cái công đạo rồi”
Thầy hiệu trưởng vừa nghe, lấp tức liếc mắt, kiên quyết nói, “Đây chắc chắn đo kẻ kgo6ng hiểu chuyện làm rồi, bạn học Ngũ Y Y, mặc dù em đi ra ngoài, trường học tuyệt đối sẽ không trừ điểm học phần của em, em là tấm gương tốt của trường , sao có thể so cùng với mấy học sinh thấp kém kia. Bạn học Ngũ Y Y vì trường dốc không biết bao nhiêu tâm huyết của mình, Trương giáo sư, chuyện gì xảy ra đây? Một cái học trò nói lời phiến diện vậy mà cô cũng tin hay sao? Tại sao dma1 trừ điểm học phần của Ngũ Y Y? Cô muốn bị trừ tiền lương đúng không?”
Trương giáo sư sợ hãi cuối đâu, “Không phải đâu, thầy hiệu trưởng, do tôi không hiểu rõ sự việc nên mới làm bậy như vậy, trách lầm bạn học Ngũ Y Y” Nói xong liền xoay mặt hương Ngũ Nhân Tâm lạnh giọng nói, “Đều do em gây rối tất cả! Em không gây chuyện thị phi thì không thể yên sao? Nhìn người khác nổi trội liền ghen tị gây hiềm khích hại người sao? Em ở ban nào, tên gì, học phần kì này, điểm trừ một nửa!!”
Ngũ Nhân Tâm vừa nghe, mắt mày trắng bệch ra, người phờ phạc, môi run rẩy không nói nên lời
Ngũ Y Y thắng lợi hất cằm, hướng Ngũ Nhân Tâm le lưỡi, hùng dũng đi vào trong
Thật thoải mái! Làm người hầu của Hoắc lão đại, thật hanh phúc a hạnh phúc a!
A Trung trở lại biệ thư, Phúc Hi hào hứng chạy ra ngoài, kêu “Phi Đoạt ca, Phi Đoạt ca…….”
A Trung bước xuống xe, làm khó theo sát Phúc Hi, “Phúc Hi tiểu thư, alo4 đại chưa có trở về, tôi chỉ trở lại lấy chút đồ thôi”
“A? Phi Đoạt ca tại sao chưa về?”
“Lão đại buổi tối còn có xã giao, không thoát đượcm nhất định phải đi. Phúc Hi tiểu thư, cô nên ăn tối trước, không cần đợi”
Phúc Hi nhất thời như trái cà héo, cúi gằm đầu, chậm rì rì đi vào bên trong
Xã giao?
Phi Đoạt ca đi xã giao ở đâu?
Đúng, rồi, cô nên hỏi A Trung rõ ràng, nếu có thể, cô cũng muốn đi tìm Hoắc Phi Đoạt, bảo anh uống ít rượi một chút, không tốt cho sức khỏe
Phúc Hi xoay người chạy ra ngoài, vừa ra khỏi cửa, liền nghe người bên ngoài đang nói chuyện với A Trung, “Trung ca, cô gái ban ngày kia là ai vậy? Lão đại đối với cô ấy thật là tốt! Cả ngày luôn ở cùng còn phục vụ cho cô ấy nữa”
A Trung trợn mắt nó, “Xuỵt! Xuỵt, ngươi nói nhỏ chút, muốn ૮ɦếƭ sao, dám nói loạn gì đó! Nhanh cút!”
Phúc Hi bấu lấy khung cửa, trợn to hai mắt, hô hấp đều biến mất
Mới vừa rồi tài xề kia nói gì?
Cả ngày hôm nay, Phi Đoạt ca luôn ở cùng còn hầu hạ chô một cô gái
Là cô gái nào vậy?
Phi Đoạt ca thân cận với cô ta, còn ở chung một chỗ với cô ta nữa?
Là nói dối, nói xã giao gì chứ, bận tối mày tối mặt, thì ra là bỏ bê công việc, cùng với đàn bà ở bên ngoài tiêu khiển
Phúc Hi dùng sức cắn môi, nước mắt thiếu chút nữa chảy ra
Trở về phòng, Phúc Hi ngồi ngây người trước bàn trang điểm
Thạch Ưng không hiểu gì đứng trong phòng, nhìn Phúc Hi
“Tiểu thư, ngài gọi tôi?”
Phúc Hi như cũ ngơ ngác, ngồi một lúc lâu liền hung ác nói, “Thạch Ưng, anh đi lấy xuân dược cho tôi”
“A?” Thạch Ưng khi*p sợ nhìn Phúc Hi
Phúc Hi cương mặt bi thương nói, “Anh cái gì dcung4 đừng hỏi, cứ dựa theo tôi phân phó mà làm, đi đi!”
Thạch Ưng còn muốn nói gí đó, nhưng nhìn gương mắt quyết liệt của cô, âm thầm thở dài một tiếng, đáp lời, “Vâng” rồi cúi đầu đi ra ngoài
Cửa phòng đóng lại, Phúc Hi nằm lên bàn trang điểm, ô ô khóc lớn
Khóc thật lâu, Phúc Hi nâng gương mặt đầy nước mắt lên, nhìn mình trong gương, cắn răng nói, “Phi Đoạt ca, đây đều do anh ép em! Anh tại sao lại muốn ở cùng cô gái khác bên ngoài? Tại sao! Anh là của em ! Là của em! Em tuyệt đối không cho phép anh ở một chỗ với người đàn bà khác ngoài em!”( Chu tước: Bà điên)
Ngũ Y Y lên xe, lười biếng đạp xe đạp về nhà
Tâm tình, không biết vì sao lại tốt như vậy a
Thậm chí còn hứng khởi bấm còi xe
Một ngày hôm nay, trôi qua thật vui vẻ nha, được đi chơi ở nơi thật là đẹp, được cưỡi ngựa, còn có tă,1 suối nước nóng nữa, rồi chèo thuyền….
Vô cùng hạnh phúc a a!!
Đột nhiên, Ngũ Y Y nghĩ tối ở suối nước nóng, người đông cứng lại….Cô ςướק đi khăn tắm của chú Hoắc, còn thấy hết thân thể người ta nữa
Cô cúi đầu thiếu chút nữa ᴆụng vào chỗ đó…..
Còn lớn gan nắm chỗ đó nữa, còn…cường hôn người ta…
Cạc cạc cạc, hôm này làm nhiều cái thật hoành tráng a
“Ta Ngũ Y Y chính là nữ anh hùng nha! Snh hùng sắc dục nha, oa ha ha ha!!”
Chiếm tiện nghi của lão đại Hoắc, cứ như vậy như vậy thật là vui
Vóc người Hoắc lão đại, chậc chậc, thực không tồi
Hoắc lão đại dù sau này có nghèo đi cũng không sợ, hắn chỉ cần đi làm người mẫu cũng có thể làm no bụng mình a
Nếu đi chụp phim ѕєχ, với cái thứ doạ người kia, thật là được rất nhiều người thích nha, tạch tạch tạch két( Chu tước: Không biết tiếng gì nữa)
Trở lại Ngũ gia trang, Ngũ Y Y thấy trong vườn hoa, Ngũ Nhân Aí cùng Tiêu Lạc đang sóng vai tản bộ, thần trí liền thu hồi lại
Tiêu Lạc làm sao sẽ cùng Ngũ Nhân Aí tản bộ chứ?
Khoan!
Cô hình như quên đi hỏi,chuyện đình hôn của Tiêu Lạc với Ngũ Nhân Aí rồi!
Không được, tối này phải đi hỏi xem, Tiêu Lạc có đồng ý đính hôn với Ngũ Nhân Aí không đã
Ai, tại sao cô lại thích hương vị người mẹ trên người Tiêu Lạc như vậy chứ, nhưng cả ngày hôm nay lại quên mất người này rồi