Tiêu Lạc ngồi xổm xuống bên cạnh Ngũ Y Y, hắn nhìn cô rồi cười ôn nhu.
Ngũ Y Y nhíu mày: “Là tiệc mà ba con nhóc kia đi sao?”
“Ừ. Là bữa tiệc thú vị đó.”
Ngũ Y Y quay mặt sang chỗ khác: “Em không muốn đi.”
Tiêu Lạc sau khi suy nghĩ, hắn liền chỉ trích: “ Ba cô ấy dựa vài cái gì mà có thể đi còn em thì không thể đi? Chẳng lẽ trong lòng em đều sợ hãi vậy sao?”
“Ai sợ chứ? Em không sợ!” Ngũ Y Y trợn tròn mắt la to lên.
“Vậy thì đi thôi, không cần quan tâm người khác đang nghĩ gì, mình chỉ cần đứng thẳng lưng mà bước đi, mình cần phải có một phần kêu ngạo thuộc về mình chứ.”
Đứng thẳng lưng, ba chữ này như dòng điện xoẹt qua đầu Ngũ Y Y.
Mẹ cô cũng từng nói qua với cô như vậy.
Bà vẫn hi vọng cô vẫn có thể đứng thẳng lưng tiếp tục sống.
Ngũ Y Y gật đầu nhìn Tiêu Lạc: “Cũng được….Các cô kia dựa vào cái gì mà không cho em đi thì em sẽ không đi? Tại sao em phải nghe theo lời bọn họ mà tiếp tục sống? Đi thì đi! Ai sợ ai chứ!”
Tiêu Lạc mỉm cười: “Anh có mang đến cho em một bộ lễ phục nè, không biết người nào đó rất mập, có thể mặc được không nhỉ?”
Ngũ Y Y không vui la to: “Ai mập hả? Em không có mập! Mắt anh có bị làm sao không?”
Ngũ Y Y mở to mắt, hung hăng liếc mắt trách mắng Tiêu Lạc, sau đó hai người cùng nhau cười.
Ngũ Y Y ở trong phòng thay bộ lễ phục nhỏ màu ngọc bích rất đẹp.
“Tại sao bộ lễ phục này lại ngắc như vậy?” Ngũ Y Y vừa nhìn bộ lễ phục đang mặc trên người vừa làm động tác khoa tay múa chân.
Quả thực size của Ngũ Y Y rất nhỏ, nhưng cô cũng không quá gầy, mặc vào lại rất đẹp.
Nếu để cho loại người như Ngũ Nhân Ái tay to kia mặc bộ lễ phục này, không chừng sẽ làm rách nát bộ lễ phục này mất.
“Em mặc vào có vừa không?” Tiêu Lạc ở bên ngoài nói vọng vào.
“Ừ…..rất vừa……..” Ngũ Y Y cắn môi xoay người lại, bối rối nhìn dây khóa kéo ở sau lưng.
૮ɦếƭ tiệt! Thì ra là khóa kéo nằm ở sau lưng! Tay cô chỉ dài đến nửa lưng, cô làm cách nào cũng không thể với tới được một đoạn ở giữa lưng.
“Có cần anh giúp một tay không?” Giọng nói Tiêu Lạc nhẹ nhàng mang theo chút ý cười: “Anh nhớ là bộ lễ phục này của em có dây kéo nằm ở sau lưng……Em có thể kéo lại được không?”
Mặt Ngũ Y Y lập tức đỏ lên, sau đó xụ mặt xuống, bất mãn la to: “Anh biết rõ bộ lễ phục này có dây kéo phía sau lưng, sao anh còn nó?”
“Vì bộ này có màu sắc dẹp nhất. Rốt cuộc là em có muốn anh giúp một tay không?”
Ngũ Y Y nhìn nhìn phía sau lưng, bất đắc dĩ thở dài: “Được rồi, anh vào đây giúp em một tay đi.”
Ha ha, nha đầu này chắc chắn rất mắc cỡ.
Y phục có mỏng không? Vì để làm xoa dịu sự ngượng ngùng của cô, hắn cố ý nói sang chuyện khác.
Tay hắn nắm lấy sợi dây kéo kéo về phía trước.
Ngón tay chạm vào da thịt cô, hình như lại có cảm giác rất mềm mại như tơ lụa.
Tiêu Lạc mím chặt môi, hắn không dám thở mạnh.
Anh vòng vo có ý nói em mập có phải không? Vừa lúc em mặc đúng size này.
“Kéo xong rồi.”
Ngũ Y Y nhìn vào trong gương, thoáng giật mình.
Trong gương phản chiếu cô gái có gương mặt xinh đẹp, chính là cô đây sao?
Cô thuận miệng hỏi: “Anh không cần phải cố ý lựa chọn bộ y phục cho em có dây kéo phía sau chứ?”
Tiêu Lạc đứng sau lưng Ngũ Y Y, cũng nhìn vào trong gương, đột nhiên hắn mỉm cười nói: “Chuyện này mà em cũng suy nghĩ được.”
“Hả?” Ngũ Y Y thật không ngờ Tiêu Lạc lại trả lời như vậy, cô hoảng hốt mở to hai mắt nhìn Tiêu Lạc trong gương.
Hắn đứng sau lưng dáng người duyên dáng yêu kiều của cô tựa như như một gốc cây cao lớn và xinh đẹp.
Giờ phút này trong ánh mắt hắn chợt lóe lên một tia sáng.
Hai mắt hắn tràn ngập tình cảm nồng nàn, hắn nhẹ nhàng nói bên tai cô: “Như vậy anh mới có thể ở chung một chỗ với em…………”
Nói xong hắn cúi đầu đặt một nụ hôn lên tấm lưng trần xinh đẹp của cô.
Cả người Ngũ Y Y run lên như bị điện giật, cô tranh thủ chạy thoát ra phía trước, thật là, gương mặt cô đã đỏ bừng lên rồi, sau lưng giống như bị phỏng vậy.
Tiêu Lạc đâu có nghĩ buông tha cho cô, hắn bước tới ôm lấy cơ thể Ngũ Y Y, một tay giữ chặt thắt lưng cô để không cho cô chạy trốn, hắn cúi đầu ánh mắt sâu thẳm nhìn cô rồi nhẹ giọng nỉ non: “Y Y, trong mắt anh em giống như một tinh linh, rất đẹp, rất đẹp…………”
Ngũ Y Y nghiêng đầu nhìn Tiêu Lạc, mê man một hồi.
Tiêu Lạc rất ôn nhu!
Từ lúc bắt đầu biết hắn, hắn đối với cô đều ôn nhu như vậy!
Cả người hắn ấm áp giống như một người mẹ, khiến cô càng muốn đến gần hơn.
Tiêu Lạc rất thích mình sao?
Ánh mắt hắn thâm tình như vậy, giống như muốn hút cô vào trong đó.
Ngũ Y Y mãi suy nghĩ lung tung nên không biết được gương mặt tuấn tú của Tiêu Lạc ngày càng đến gần.
Cô nghe tiếng hít thở của Tiêu Lạc ngày càng hỗn loạn………
Cô bị ánh mắt ấm áp thâm tình của hắn che phủ………
Cô im lặng đứng nhìn bờ môi của hắn ngày càng đến gần………
Trong nháy mắt khi hai đôi môi sắp chạm vào nhau, cô lại có cảm giác sợ hãi.
Vừa muốn quay mặt tránh đi, Tiêu Lạc đã ép chặt môi hắn vào môi cô, tay hắn vòng qua ôm chặt lấy thắc lưng cô, ép cô dựa sát vào người hắn.
“Ưm………” Ngũ Y Y phát ra tiếng rên khẽ.
Đôi môi nóng lên.
Nụ hôn của Tiêu Lạc rất dịu dàng, hắn chỉ sợ làm cô hốt hoảng nên từ từ thăm dò vào đôi môi cô.
Cái lưỡi của hắn nhẹ nhàng như lông chim đang phe phẩy trong đôi môi cô.
Bởi vì khẩn trương mà Ngũ Y Y lấy hai tay nhỏ bé của mình gắt gao nắm chặt vào áo Tiêu Lạc, giống như chỉ cần một chút nữa thoi cô sẽ ngã xuống đất.
Ngũ Y Y mở to đôi mắt, trong ánh mắt tràn đầy mờ mịt, vừa muốn đẩy Tiêu Lạc ra nhưng cô cảm thấy cả người không có một chút sức lực nào.
Trời ơi, vì sao cô lại muốn đẩy Tiêu Lạc ra?
Một người tốt như vậy, cô suy nghĩ có nên đẩy hắn ra hay không?
Đang suy nghĩ miên man, đột nhiên Ngũ Y Y bị Tiêc Lạc cắn mạnh một cái, đầu lưỡi hắn trược tiếp chui vào miệng cô.
“A…….” Ngũ Y Y khó chịu hừ một tiếng, cô co người lại sợ tới mức lui về phía sau một bước.
Tiêu Lạc nhắm mắt lại hoàn toàn chìm đắm trong sợ thăm dò này, hắn căn bản không muốn thả cô ra, lúc cô lui về phía sau, hắn ép cô dựa sát vào gương, cơ thể cứng rắn của hắn đè lên người cô, nhìn vào đôi môi đang sợ hãi của cô, dùng sức truy đuổi môi cô lần nữa.
Oanh….
Đầu Ngũ Y Y như muốn nổ tung ra.
Lưỡi hắn tìm kiếm quấn lấy lưỡi trong miệng cô, trong nháy mắt cô hoàn toàn mất hết phương hướng.
Xong đời, cô muốn khuất phục trước loại nhiệt tình như lửa của hắn, cô muốn ૮ɦếƭ.
Tiêu Lạc từ từ mở mắt ra, hắn thở hổn hển rồi khỏi môi cô, bởi vì kìm nén Dụς ∀ọηg mà giọng nói trở nên khàn khàn: “Vì sao lại nhíu mày?”
“Hả?” Ngũ Y Y dựa người vào gương thở hổn hển.
Suýt chút nữa thở không nổi rồi.
Khi hôn môi cần phải điều chỉnh lại hơi thở, sau này cô cần phải luyện tập thật tốt mới được.
Giống như mỗi lần hôn môi với chú Hoắc, cô như muốn nghẹt thở ૮ɦếƭ.
Ối, tại sao đột nhiên cô lại nghĩ đến Hoắc Phi Đoạt kia chứ?
Cô đang ở đây hôn môi với người đàn ông mà mình thích, thế nhưng lại có thể nghĩ đến người đàn ông kia chứ?
Chuyện này thật kì lạ mà.
Tiêu Lạc nhìn ánh mắt đang thất thần của Ngũ Y Y, trên mặt hơi ưu thương: “Tại sao lúc nãy em luôn nhíu mày?”
“A? Em có sao?”. Ngũ Y Y bỗng giật mình.
Lúc cô và Tiêu Lạc hôn nhau, thế nhưng lại nhíu mày sao?
Tại sao chính cô lại không biết.
Tiêu Lạc lấy tay xoa nhẹ nhàng nơi mi tâm của Ngũ Y Y: “Chỗ này vẫn nhíu chặt như vậy.”
“Phải không?” Ngũ Y Y cúi đầu vẻ mặt hơi ngượng ngùng.
Tiêu Lạc thở dài: “Có phải anh đã quá nóng vội rồi không? Lúc em chưa chuẩn bị sẵn sàng mà anh đã ép buộc em sao? Thật xin lỗi….”
“Anh không cần xin lỗi…………..”
Ngũ Y Y xấu hổ cúi đầu, cô không dám nhìn thẳng vào mặt Tiêu Lạc.
“Anh chỉ muốn có được tình cảm của em, anh sẽ chờ đến một ngày nào đó em đồng ý được không?”
Hắn đưa tay ôm trọn cô vào lòng, nhẹ nhàng thổi khí nóng bên tai cô.
Ngũ Y Y úp mặt vào Ⱡồ₦g иgự¢ ấm áp của hắn, suy nghĩ lại rối loạn lên.
Cô rất thích Tiêu Lạc, rất tham luyến hương vị thuộc về người mẹ ở trên người hắn, nhưng tại sao….Lúc cô bị hắn hôn, cô hơi từ chối hắn? Thế nhưng lại muốn trốn hắn?
Đây là tại sao?
“Anh cho em vài phút để chải lại mái tóc của em, anh giờ em dưới lầu.
Tiêu Lạc cũng hơi xấu hổ, hắn vội vàng đi xuống lầu.
Ngũ Y Y liếm cánh môi, nhìn vào trong gương rồi lấy tay che mặt lại, một lúc lâu sau mới khóc thành tiếng: “Ôi, thật xấu hổ mà……. Lúc mình và Tiêu Lạc hôn nhau, tại sao mình lại không chủ động một chút chứ? Mình đúng là ngu ngốc mà!”
Tóc còn chưa chải xong, chỉ cần cột một cái nơ xinh ở phía sau, hai bên tóc xõa xuống theo bờ vai là được.
“Như vậy thật đẹp. Không có cái gì làm cho đẹp hơn nữa.”
Ngũ Y Y đến trước gương nhìn vào gương mặt nhỏ nhắn của mình.
Mẹ ơi, đôi môi này thật đỏ.
Giống như vừa mới bị người khác cắn qua vậy.
Xấu hổ!
Nói xong mới biết xấu hổ, Ngũ Y Y lắc lắc đầu, mặt cô lúc này lại đỏ.
Ngũ Y Y tràn đầy sức sống đi xuống cầu thang rồi đến phòng khách.
“Lạc, tại sao lại có mùi thuốc lá vậy?”
Ngũ Y Y kinh ngạc nhìn về phía Tiêu Lạc.
Tiêu Lạc đứng một mình ngay cửa sổ sát đất nhìn ra ngoài bóng đêm, trên tay còn kẹp một điếu thuốc.
Nhìn bộ dạng kia……..Cả người hắn đều tràn đầy sự lo lắng.
Tại sao lúc này Tiêu Lạc lại lo lắng như thế?
Hắn đang có tâm sự gì sao?
“Hả? Xong rồi sao? Thật xinh đẹp!” Tiêu Lạc khôi phục lại vẻ mặt ban đầu, lúc này hắn mới ý thức được mình đang hút thuốc, vội vàng dụi điếu thuốc đi rồi mỉm cười nhìn Ngũ Y Y.
Có phải cảm giác của cô đã sai rồi không?
Tại sao cô lại có cảm giác nụ cười tươi của hắn lại miễn cưỡng như vậy?
“Anh gặp phải chuyện gì sao?”
“Hả? không có chuyện gì! Tiểu gia hỏa kia lại nghĩ lung tung nữa rồi. Đi thôi!”
Ngũ Y Y đứng bên cạnh nhìn Tiêu Lạc, trong đầu lại suy nghĩ xấu xa: để cho Ngũ Nhân Ái thấy cô và Tiêu Lạc giống như tình nhân ở cùng một chỗ với nhau, sẽ làm cho Ngũ Nhân Ái tức ૮ɦếƭ.
Ngũ Y Y sung sướng nhìn Tiêu Lạc nói: “Lạc, anh có biết không, nếu anh và em xuất hiện cùng một chỗ sẽ có người rất đau lòng đó.”
Tiêu Lạc điểm nhẹ lên cái mũi Ngũ Y Y: “Mặc kệ người khác nghĩ như thế nào, anh chỉ muốn em vui vẻ là được.”
Ngũ Y Y suy nghĩ rồi cười híp mắt: “Nói chuyện thật biết dụ dỗ người khác…..”
Tiêu Lạc dán mắt vào gương mặt nhỏ nhắn của Ngũ Y Y: “Nếu em còn cười với anh như vậy, anh nhịn không được sẽ hôn em đấy……”
Ngũ Y Y bị dọa sợ tới mức nhanh chóng lấy bàn tay nhỏ bé bịt chặt miệng lại.
Bộ dáng của cô lại chọc cười Tiêu Lạc.
Ngũ Y Y phản ứng kịp thời vội vàng chạy vài bước đuổi kịp theo đánh vào lưng Tiêu Lạc: “Làm sao anh lại hư hỏng như vậy! Tiêu Lạc! anh cũng hư hỏng rồi!”
Tiêu Lạc vừa mở cửa xe cho Ngũ Y Y vừa hỏi lại: “Anh cũng hư hỏng? Có người nào hư hỏng nữa sao?”
“Hoắc Phi Đoạt, chú Hoắc đó!”
Cái tên đó mới đúng là xấu nhất.
Tiêu Lạc đang mở cửa xe đột nhiên cứng người dừng động tác lại, sau khi sững sờ vài giây, sau đó hắn giả vờ như không có chuyện gì rồi bước vào trong xe.
Ngũ Nhân Ái vẫn luôn lo lắng nhìn ra ngoài cửa.
“Tiêu Lạc có thể đưa Ngũ Y Y đến đây sao?”
Tại sao Tiêu Lạc đi lâu như vậy rồi mà vẫn chưa trở lại?
Ngũ Nhân Ái nhíu mày lẩm bẩm.
Ngũ Nhân Tâm ngồi bên cạnh cô nghe được liền trả lời: “Tên ૮ɦếƭ tiệt đó sẽ đến đây!”
“Hả? Em vừa nói cái gì?”
Ngũ Nhân Tâm nhìn qua chỗ khác bĩu môi nói: “Chị không thấy sao? Cố thiếu Cố Tại Viễn cũng đến đây, nếu Ngũ Y Y xuất hiện cùng với Tiêu Lạc, Cố thiếu còn không tức giận trực tiếp tìm Ngũ Y Y gây phiền phức sao? Lần này Ngũ Y Y ૮ɦếƭ chắc rồi!”
Ngũ Nhân Ái híp mắt lại, quả nhiên cái tên đào hoa đang đứng nói chuyện cười vui vẻ với Hoắc Phi Đoạt kia không phải là Cố thiếu sao?
Mỗi lần cái tên kia đều nói ba chị em cô là da đen Châu Phi, thật tức ૮ɦếƭ mà!
Lần này có thể trả thù hắn rồi!
Chẳng trách lúc ba ba kết hôn, tên Cố thiếu kia luôn bênh vực Ngũ Y Y, hắn luôn nói năng không lễ độ với chị em họ, thì ra lúc đầu hai người bọn họ đã cấu kết với nhau rồi.”
Ngũ Nhân Tâm không chú ý đến những lời chị cô nói, cô nhìn về phía bên kia, tức giận dậm chân nói nhỏ: “Cái tên Hàn Giang Đình ૮ɦếƭ tiệt! Hắn ỷ vào hắn đẹp trai, luôn luôn được cái cô gái đến gần, thật đáng ghét mà! Mấy đứa con gái đó tại sao lại không biết xấu hổ chứ, ta thật tức ૮ɦếƭ!”
Tiêu Lạc dừng xe ở cửa ra vào, hắn bước xuống xe trước, sau đó mỉm cười mở cửa xe bên ghế lái phụ ra.
Một bàn tay trắng trẻo mềm mại đặt trong lòng bàn tay hắn, sau đó một người con gái xinh đẹp tuyệt trần từ trong xe bước ra.
Những người vô tình đi qua đều rung động trợn mắt há hốc mồm.
Trời ơi! Một cô gái thật xinh đẹp!
Một cô gái khoảng mười sáu mười bảy tuổi, gương mặt trẻ con nhỏ nhắn vô cùng đáng yêu, đôi mắt to mơ hồ, làm người khác phải hồn xiêu phách lạc, đúng là một cô gái thật mê người.
Cô mặc một chiếc đầm ngang иgự¢ màu xanh da trời, bề ngoài như có thể nhìn thấy đường cong của hai bầu иgự¢ đầy đặn, còn có một khe rãnh rất hấp dẫn.
Lộ ra bời vai trắng như tuyết cùng với xương quai xanh xinh đẹp mê người.
Phần eo của chiếc đầm ôm lấy thân hình gợi cảm của cô, vòng eo thon gọn của cô được vẽ rõ ràng như một bức tranh.
Đầm rất ngắn, chỉ dài đến đùi, để lộ ra hai chân trần trắng noãn.
Một thân hình tuyệt vời như vậy làm người khác đều phải há hốc mồm.
Tiêu Lạc đến bên cạnh nắm lấy tay Ngũ Y Y, hắn quay mặt lại nở nụ cười rạng rỡ với cô, vô cùng ôn nhu.
Hắn nắm lấy tay Ngũ Y Y đặt vào khuỷu tay của mình, hai người giống như tình nhân từ từ bước vào trong bữa tiệc.