Một Đêm Mê Loạn Đại Ca Xã Hội Đen Đừng Tới Đây - Chương 51

Tác giả: Chân Huyến Lệ

Hoắc Phi Đoạt không nói gì thêm, cẩn thận múc một muỗng canh, nếm nếm, nhíu mày gật đầu, “Ừ, mùi vị quả thật không tệ”(Chu tước:Bổn Hoắc ca, người ta cho gì liền uống nấy…. là canh tráng dương đó)
Phúc Hi lập tức cười đến rực rỡ,”Đã nói rồi, nồi canh này, vừa uống ngon lại có công hiệu tốt”
“Công hiệu?Công hiệu gì?”
Bịch!
Phúc Hi mắt choáng váng
Nháy mắt, hốt hoảng nói, “Công hiệu a, là, chính là nhuận phổi trừ hỏa, giúp tinh thần phấn chấn”
Hoắc Phi Đoạt tiếp tục uống canh, nhàn nhạt nói, “Về sau không cần dậy sớm làm mấy việc này, em cứ ngủ, dậy trễ cũng được.Mấy chuyện này để cho người hầu làm là được”
Đây là nữ nhi bảo bối của sư phụ hắn, hắn cũng không muốn làm cho cô bị uất ức.
“Em nhất định phải làm, hơn nữa mỗi ngày đều nấu cho anh ăn! Cho nên, mỗi ngày anh đều phải uống a”
Hoắc Phi Đoạt nhíu mày, cảm giác là lạ ở chỗ nào.
Phúc Hi có cái gì không đúng?
Còn canh này có khác thường?
Ngũ Y Y tùy ý chải tóc một chút, sau đó đi xuống lầu.
Ngũ Nhân Tâm mặc dù không sao, nhưng mặt bị sưng lên, có lả là hậu di chứng do bị đánh một quyền ngay gáy hôm trước.
Cả khuôn mặt sưng vù như cái bánh bao lớn
Ngũ Y Y thiếu chút nữa bật cười ra tiếng.
Ngũ Nhân Lệ liếc Ngũ Y Y một cái, oanh oanh nói, “Ô, người giúp việc tới rồi”
Ngũ Y Y cau mày, làm bộ không nghe được, ngồi xuống tùy tiện lấy đồ ăn của mình
Dù sao cũng phải ăn no , mới có sức đi học, cô cũng lười phản ứng lại với mấy con heo này.
Ngũ Nhân Aí lạnh lùng nói, “Nhân Lệ, không nên trêu chọc người giúp việc cao cấp, không biết sao, chủ nhân của người ta rất giỏ, sẽ tìm tới em đánh người”
Ngũ Nhân Lệ bĩu môi, “Thật giỏ a, Ngũ gia tiểu thư của chúng ta đang làm người giúp việc cho người khác, chuyện mất mặt như vậy, ba còn tưởng là làm cái gì vinh hạnh lắm.Ba không phải già rồi nên hồ đồ chứ?”
Ngũ Y Y không nhịn được, xé miếng bánh mì thành từng mảnh từng mảnh đưa vào trong miệng, mặt âm trầm cười nói, “Người giúp việc thì thế nào?Người giúp việc có thể làm mặt của các ngươi biến thành đầu heo như mặt của vị kia một dạng, các người có muốn thử không?”
Ngũ Nhân Lệ hung hăn trợn mắt nhìn Ngũ Y Y một cái, lại thật không dám nói tiếp nữa.
Cô ta rất sợ Hoắc Phi Đoạt sẽ phái người đến đánh cô ta một trận.
Chị hai là ví dụ điển hình
Ngũ Nhân Tâm giận đến nặng nề ᴆụng dao nĩa, thỉnh thoảng trừng Ngũ Y Y một cái
Ngũ Y Y vội vã ăn vài miếng, liền nghễnh cằm đi ra ngoài.
Ngũ Nhân Lệ túc tới mức ném khăn giấy xuống đất, “Thật ghê tởm! Vì leo lên quyền thế! Nó lại tình nguyện đi làm người giúp việc cho Hoắc Phi Đoạt, biện pháp luồn cúi như vậy cũng dám dùng”
Ngũ Nhân Aí cười gằn nói, “Đoán chừng là nó khóc nhào, muốn ૮ɦếƭ muốn sống mới được làm người giúp việc cho người đó? Loại đê tiện từ trong xương cốt này, còn có chuyện gì không dám làm?Cùng loại người này ở chung một mái nhà, thật là ngán”
Ngũ Nhân Lệ làm cái”Hư” thủ thế, nhỏ giọng nói, “Ba tới”
Ba chị em cùng nhau cấm một tiếng, sau đó làm bộ như thấy Ngũ Phong Tập, cũng khéo léo hướng Ngũ Phong Tập thăm hỏi
Trong trường học, Ngũ Y Y thấy Hàn Giang Đình đang chờ cô, hai người giống như bình thường cười cười nói nói đi vào bên trong.
Trong trường học có ít học sinh đang ghé tai nhau nhỏ giọng bàn tán, “Các bạn nghe thấy không?Đều đang nói hoa khôi của trương ta Ngũ Y Y thế nhưng giàu có rồi, là người tình giấu mặt của kẻ có tiền nha”
“A? Không phải đâu?Nhìn bộ dạng cô ấy rất thuần khiết mà?”
“Thuần khiết cái rắm! Bây giờ nữ nhân, làm gì có ai thuần khiết.Muốn tìm nữ nhân thuần khiết, có thể đi đến trường mẫu giáo mà tìm”
“Ngũ Y Y không biết đang quen với người nào a?”
“Nghe nói là Cố thiếu! Cũng biết Cố thiếu cực kì hoa tâm, hắn không biết đã ngủ với biết bao nhiêu nữ nhân rồi, Minh tinh nổi tiếng không thiếu, nhưng đều bị vứt bỏ a”
"Ai nha, thật mất thể diện, Ngũ Y Y vậy mà lại là loại phụ nữ như vậy, đáng khinh!"
Cô giáo nhìn thành viên trong tổ, đột nhiên nhìn về phía Ngũ Y Y, nói, "Ngũ Y Y, nhiệm vụ phỏng vấn lần này của em là người đứng đầu Cố thị tổng giám đốc Cố Tại Viễn."
"Hả? Cái gì?"
Ngũ Y Y không dám tin, ngẩng đầu nhìn cô giáo.
Cô giáo ba mươi bảy ba mươi tám tuổi mà vẫn còn chưa lấy chồng, không phải là cô ấy độc thân lâu dài nên đầu óc có vấn đề chứ?
"Hả cái gì mà hả, lời của tôi còn phải nhắc lại lần nữa sao? Nhiệm vụ thực tập phỏng vấn này vừa mới phân công xong, tất cả mọi người đều có nhiệm vụ, Ngũ Y Y nhiệm vụ của cô chính là tiến hành phỏng vấn đối với tổng giám đốc Cố Tại Viễn của Cố thị."
Ngũ Y Y quắt mặt thầm thì, "A, nhiệm vụ của bọn họ đều là những người không có danh tiếng, nào là bác sĩ, nào là biên tập viên, đều là người bình thường rất dễ dàng tiếp cận, tại sao hết lần này tới lần khác mình lại phỏng vấn toàn người nổi tiếng? Người ở trên mây như vậy, ngay cả phóng viên chuyên nghiệp cũng rất khó có cơ hội được đến phỏng vấn đó. Đây không phải là cô giáo làm khó mình sao?"
Cả nhóm mười mấy người đều nhìn vào Ngũ Y Y.
Cô giáo “lão xử nữ” nâng mắt kính, mất hứng nói, "Nói như vậy còn chưa rõ ràng sao? Đem nhiệm vụ khó khăn như vậy giao cho cô, còn không phải vì cô cùng Cố tổng có quan hệ không giống bình thường sao?"
Ngũ Y Y đứng bật dậy, "Em và Cố Tại Viễn có quan hệ không bình thường ở chỗ nào? Cô à cô nhất định phải giải thích cho rõ!"
Tất cả học sinh trong lớp đều nhếch miệng hút khí.
Wow! Tính cách của Ngũ Y Y này thật là lợi hại, cũng dám to tiếng với lão ma nữ biến thái này.
Cô giáo già nháy mắt mấy cái, lại nâng mắt kính, hơi uyển chuyển nói, "Mọi người đều biết mà, thời điểm biểu diễn, Cố thiếu quyên một số tiền lớn cho tiết mục của em, nếu như hai người không quen, người ta sẽ quyên nhiều tiền như vậy sao? Được rồi, đây cũng là cơ hội cho em thử nghiệm khả năng, hơn nữa, nếu như lần này phỏng vấn thành công, tòa soạn báo sẽ không chỉ cân nhắc đối với chức vụ của em sau khi tốt nghiệp, hơn nữa còn cho em một khoản tiền thưởng lớn."
Oh?
Tất cả học sinh trong lớp đều trợn mắt.
Tiền thưởng?!
"Bao nhiêu tiền?" Ngũ Y Y hỏi thằng.
"Nghe nói là hai vạn đồng."
"Oa! Hai vạn đồng? Cô à cô xác định sao?"
Ngũ Y Y kích động há to miệng.
Bây giờ cha đang mang nợ, kiếm nhiều tiền một chút, có thể giảm bớt gánh nặng.
Cho nên nói, tất cả cơ hội làm ra tiền hết thảy đều không được bỏ qua!
Cô giáo kia bị ánh mắt như cường đạo của Ngũ Y Y nhìn chòng chọc làm cho cả người sợ hãi, không nhịn được lấy tay che chở trước иgự¢, gật đầu một cái, "Nghe nói là hai vạn đồng, tôi gặp được tòa soạn báo ra điều mục rồi."
Ngũ Y Y nhìn trần nhà một chút, xác định đây không phải nằm mơ, một giây kế tiếp bắt lấy tay cô giáo kia, dùng sức lắc lư mấy cái, "Cô à! Cô đối với em thật là tốt! Em phải cảm kích cô thế nào đây? Cô à, dáng người cô thật xinh đẹp, cuối năm nay cô nhất định có thể lấy chồng."
Ngũ Y Y vui vẻ chạy ra ngoài.
Cô giáo kia hồi lâu cũng không có phản ứng.
Ngũ Y Y rất biết vẽ thiết kế trang phục, nhưng trên thực tế, cô là học tin tức.
Người học tin tức, nhất định là phải làm phỏng vấn, viết bản thảo và hay giao tiếp.
Ngũ Y Y nâng má bắt đầu tính toán hướng đi.
Làm thế nào mới có thể liên lạc với Cố Tại Viễn, hơn nữa hẹn hắn phỏng vấn ở đâu đây?
Hai vạn đồng đó! Cố gắng lên nào Ngũ Y Y!
"Đúng rồi! Mình cũng có số điện thoại của chủ nợ Hoắc Phi Đoạt đã cho, xin hắn để cho Cố Tại Viễn đồng ý cho mình phỏng vấn, thật là một ý kiến hay! Mình thật thông minh."
Ngũ Y Y sau khi nghĩ xong, tìm số điện thoại của Hoắc Phi Đoạt, gọi đi.
Hoắc Phi Đoạt đang cùng vài giám đốc công ty mở cuộc họp, tất cả nhân viên đều đang thu lại cái đuôi, dè dặt ngồi ở đó, chờ bị mắng.
Bản tiến độ kế hoạch ba tháng một lần không làm Hoắc lão đại hài lòng, nhất là bị Hoắc lão đại bắt bẻ nghiêm khắc, giờ còn bị hắn hung hăng mắng cho một trận.
Đột nhiên, điện thoại di động của Hoắc Phi Đoạt rung lên.
Hoắc Phi Đoạt đang định nhấn nút từ chối, chợt liếc nhìn màn hình một cái, phát hiện là Ngũ Y Y gọi tới, tức khắc nhíu chặt chân mày, rùng mình.
Vật nhỏ mà lại chủ động gọi điện thoại cho hắn sao?
Cảm giác vui mừng! Nhanh chóng truyền khắp toàn thân.
Hoắc Phi Đoạt cầm điện thoại di động, suy nghĩ một chút, lại nhìn về phía mấy người đàn ông ở đối diện, phất tay một cái, nhàn nhạt phân công, "Hôm nay họp tới đây thôi, các người đi về trước đi."
Mấy ông giám đốc đều sửng sốt một chút không dám tin, sau đó liền hiểu ra, tất cả đều nhanh nhẹn chạy ra ngoài.
Trời ạ, toàn thân trở ra! Thế nào cũng không nghĩ tới lại may mắn như vậy!
Sau khi ra ngoài, một ông giám đốc nói với người bên cạnh, "Cũng không biết người nào gọi điện thoại tới, mà lại có thể khiến cho Hoắc lão đại không nhận điện thoại lúc làm việc cũng phải phá lệ, thật là không thể tưởng tượng nổi! Mạng mình hôm nay thật lớn."
"Có phải là cha mẹ của lão đại gọi tới không? Bệnh tình nguy kịch chẳng hạn?"
"Suỵt! Lão đại của chúng ta căn bản là không có cha mẹ! Lời nói này trăm nghìn lần không được nói ra ngoài, nếu không nhất định phải ૮ɦếƭ!"
Hoắc Phi Đoạt xoay ghế giám đốc, mặt nhìn về phía cửa sổ, nhìn dòng người qua lại bên dưới, sau đó mới nghe điện thoại.
"A lô?"
"Là chú Hoắc sao?" Giọng nói hề hề như kẻ trộm của Ngũ Y Y truyền qua, làm cho lỗ tai của Hoắc Phi Đoạt có chút ngứa.
"Không phải."
"Hả? Làm sao lại không phải? Nghe giọng nói rõ ràng là đúng mà!" Ngũ Y Y quệt miệng oán trách.
Thiệt là, Hoắc Phi Đoạt phủ nhận cái gì? Tưởng là người khác không nghe thấy giọng nói từ tính đặc biệt của hắn sao?
Hoắc Phi Đoạt chau mày, "Ở nơi này chỉ có Hoắc Phi Đoạt, không có chú Hoắc."
Ôi trời . . . . Thì ra là hắn lại chấp nhặt cái vấn đề xưng hô này.
"Được rồi được rồi, là tôi sai rồi, tôi nói sai rồi, được chưa? Phi Đoạt, Phi Đoạt được chưa? Thiệt là, người ta muốn gọi chú một cách kính trọng, chú lại phản đối, khăng khăng muốn khác người, nhất định bắt tôi gọi tên chú, Phi Đoạt."
Hoắc Phi Đoạt nói một câu hai nghĩa, "Đối với người khác, sẽ là như vậy. Nhưng mà đối với em . . . . . . Tôi không thể làm trưởng bối của em."
Ngũ Y Y trong lúc nhất thời có chút hoảng hốt.
Hoắc Phi Đoạt có ý gì đây?
Cái gì mà không thể làm trưởng bối của cô?
Chỉ có thể cùng vai vế sao?
"Oh, Phi Đoạt, tôi muốn nói với chú, tôi có một chuyện nho nhỏ muốn xin chú giúp. Hì hì." Ngũ Y Y lại cười hề hề như kẻ trộm.
Hoắc Phi Đoạt lại buồn cười, kìm nén, ngón tay xoa xoa huyệt thái dương, tư thế vô cùng đẹp, "Ừ, cũng biết vật nhỏ em không có chuyện gì thì sẽ không gọi đến, chính là sẽ không nhớ đến tôi."
Ai u, chú Hoắc thật là chua.
"Cũng nhớ, thật sự nhớ, ai bảo chú là chủ nợ của tôi cơ chứ."
"Nói đi nha đầu, có chuyện gì cần tôi giúp đỡ?"
"À, là như thế này, cô giáo của tôi phân công nhiệm vụ phỏng vấn cho tôi, nói là phỏng vấn thành công thì sẽ có tiền thưởng, chú nghĩ mà xem, tôi kiếm được tiền thưởng là có thể sớm trả hết nợ cho chú không phải sao?"
Nghe Ngũ Y Y dài dòng, chân mày của Hoắc Phi Đoạt từ từ nhíu lại.
Sớm trả hết nợ cho hắn?
Đó không phải là kết quả mà hắn muốn.
Ngũ Y Y lau nước miếng bay tứ tung, nói tiếp, "Cô giáo phân công tôi đi phỏng vấn Cố Tại Viễn."
Ngũ Y Y lau nước miếng bay tứ tung, nói tiếp, "Cô giáo phân công tôi đi phỏng vấn Cố Tại Viễn."
"Sao?" Hoắc Phi Đoạt nhíu mày.
Cố Tại Viễn?
"Tôi không có cách nào liên lạc với Cố Tại Viễn, chú thì có, chú gọi điện cho Cố Tại Viễn, bảo hắn đồng ý cho tôi phỏng vấn có được không?"
Hoắc Phi Đoạt suy nghĩ một chút, "Điều này rất quan trọng sao?"
"Tất nhiên là quan trọng! Đây là cơ hội thật tốt để tôi tăng lên thực lực của bản thân, hơn nữa còn có thể kiếm được tiền đấy."
"Có thể nói cho em biết số điện thoại của Cố Tại Viễn, nhưng mà em làm thế nào để cảm tạ tôi đây?"
Ngũ Y Y lau mồ hôi lạnh.
Chỉ muốn hỏi số điện thoại thôi, đối với Hoắc lão đại mà nói, chuyện nhỏ này giống như hạ 乃út thành văn, chuyện nhỏ như vậy mà hắn cũng muốn lừa gạt cô, hừ, làm giàu thì thường không có nhân đức.
"Tôi nghèo như vậy, chú còn muốn tôi cảm tạ như thế nào đây?"
"Dùng thịt, tôi không ngại." Lúc Hoắc Phi Đoạt nói ra hai chữ "dùng thịt", chính hắn cũng sửng sốt một chút.
Hắn thế nhưng chưa bao giờ nói những lời mập mờ như thế với bất cứ cô gái nào, đổ mồ hôi lạnh.
"Hả?" Ngũ Y Y giật mình, vài giây sau mới biết rõ cái gì gọi là thịt, sau đó cắn răng nghiến lợi, "Đến mức đó sao? Hỏi chú cái số điện thoại mà cũng cần cảm tạ như vậy, hừ, tôi không cần chú cho số điện thoại, chú thật xấu xa!"
Ngũ Y Y vội vàng cúp điện thoại, hai bàn tay ôm иgự¢, nơi đó có trái tim nhỏ bé, đang nhảy thình thịch thình thịch không ngừng.
Dùng thịt?
Má ơi, quá xấu hổ!
Chú Hoắc vậy mà lại sắc a!
Thật không chịu nổi.
Tinh tinh! Một tiếng, âm thanh có tin nhắn mới.
Ngũ Y Y cẩm điện thoại lên nhìn, là Hoắc Phi Đoạt gửi tới, trên đó viết "Mời tôi uống cà phê. Số điện thoại của Cố Tại Viễn: . . . . . . "
Ngũ Y Y mím môi nở nụ cười.
Cũng biết Hoắc Phi Đoạt không phải là người xấu xa như thế.
Chú Hoắc à chú Hoắc, mặc dù giọng nói của hắn nghiêm khắc, tính tình lại rất xấu, nhưng mà gặp phải chuyện gì đi tìm hắn là chính xác.
Ka ka ka ka ka, quá tuyệt vời! Có số điện thoại của Cố Tại Viễn, giống như hai vạn đồng kia đã là vật trong túi.
Cố Tại Viễn đang xem tài liệu, chuông điện thoại vang lên.
Hắn cầm di động lên nhìn, là Hoắc Phi Đoạt.
"Lão đại . . . . "
"Nha đầu kia muốn tìm cậu phỏng vấn."
Ngay từ đầu Hoắc Phi Đoạt đã nói những lời này, làm cho Cố Tại Viễn thẳng tắp bối rối.
Nha đầu kia, rốt cuộc ai là nha đầu kia.
"Tôi nói này lão đại . . . . . "
"Nên đối phó với nha đầu kia thế nào, chắc cậu cũng hiểu được?"
"Tôi nói . . . . ."
"Chuyện này xử lý không được, tôi cảm thấy đúng lúc tìm cậu luyện võ."
Không đầu không đuôi nói xong, trực tiếp cúp điện thoại, không cho đối phương có bất kỳ cơ hội thở dốc.
Đơn thuần chính là tính cách làm mưa làm gió, sát phạt quyết đoán của Hoắc Phi Đoạt.
"Tôi . . .. . " Cố Tại Viễn cầm di động, thiếu chút nữa nghẹn ૮ɦếƭ.
"Tôi . . . .. Tôi thật là xui xẻo như vậy! Tôi cũng không biết đối phó với nha đầu nào của anh đấy, đã cúp rồi? Tìm chỗ ૮ɦếƭ, làm gì động một chút là luyện võ chứ, ô ô ô."
Cùng Hoắc Phi Đoạt luyện võ, nói cách khác, chính là đi làm bao cát cho Hoắc Phi Đoạt.
Trừ bị đánh, còn có thể có kết quả khác sao?
Lúc thư kí đưa trà vào, liền thấy Cố tổng coi trọng khuôn mặt xinh đẹp trước sau như một, đang phát điên kéo tóc mình.
Giống như bị điên vậy.
Một lát sau, cuối cùng Cố Tại Viễn cũng hiểu ró, "Nha đầu kia" trong miệng lão đại là chỉ nha đầu đó. (ặc, nha đầu kia với nha đầu đó có khác nhau gì sao?)
"Cố tổng sao? Ha ha ha, chú có khỏe không, tôi là Ngũ Y Y, học sinh đại học hệ tin tức, hắc hắc hắc hắc, chúng ta đã từng gặp mặt rồi, ngài nhớ không, cái tiền quyên góp, cái đó cái đó tôi ca hát quyên tiền từ thiện đó, ha ha ha ha, tôi chính là Ngũ Y Y . . . ."
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc