Một Đêm Mê Loạn Đại Ca Xã Hội Đen Đừng Tới Đây - Chương 34

Tác giả: Chân Huyến Lệ

Càng nói, Ngũ Y Y càng muốn khóc.
A a a, cô đây là gì muốn cùng người này thảo luận một cái ҨЦầЛ ŁóŤ như thế nào sao?
Hoắc Phi Đoạt bàn đặt lên đầu Ngũ Y Y, vuốt vuốt lung tung, cười nói, “Vật nhỏ, trong đầu phôi thủy rất nhiều nah”(Chu tước: ý nói chị đem tối a)
Ngũ Y Y nhíu khuôn mặt nhỏ nhắn lại, không thể nói gì.
Rốt cuộc cũng giặc xong mấy thứ nhạy cảm kia, Ngũ Y Y thở phào nhẹ nhõm.
Nằm trên giường Hoắc Phi Đoạt, lấy mấy tính của anh chơi trò chơi, cô làm bộ dáng vẻ rất mệt mỏi, đi xuống lầu, tìm Hoắc Phi Đoạt
“Tôi đã giặt xong rồi , còn phải làm cái gì nữa?”
Hoắc Phi Đoạt vẫy vẫy tay, “Lại đây”
“Nha”
Ngũ Y Y chạy tới, ai ngờ, dười chân bị vấp một cái, thân thể lão đão ngã xuống.
“A!”
Tuyệt đối là hôn đất mẹ rồi.
“Nha đầu ngốc”
Hoắc Phi Đoạt thanh đến thân thể cũng đến, đem Ngũ Y Y ôm vào trong lòng.
Lão quả giả ở phía xa trông thấy, cười khúc khích, “Ha ha, anh hùng cứu mỹ nhân”
“Hư, nhỏ giọng một chút, lão đại cũng không muốn nha đầu đó biệt mình nặng bao nhiêu đâu”
Lão quản gia mặt buồn bực
Hắn thật sự muốn nói cho A Trung biết, tối qua hắn thấy Hoắc thiếu gia nửa đêm luyện tập công phu con dơi.
“Em không sao chứ?”
Hoắc Phi Đoạt hỏi Ngũ Y Y.
Ngũ Y Y lắc đầu một cái, “Không có chuyện gì, tôi hay bị như vậy lắm, từ nhỏ tới lơn té không biết bao nhiêu lần, nơi này thường đều bị bần a”
Hoắc Phi Đoạt liếc mắt nhìn mặt đất, phân phó, “Quản gia, buổi chiều cho người làm xử lý tất cả gạch men trong sân đổi thanh sàn gỗ, trong phòng cũng như vậy”
Quản gia lập tức lên tiếng, “Dạ, thiếu gia”
A Trung bĩu môi.
Ngũ Y Y cô này cũng thật biệt phá gai đi.
Kể từ khi quen cô, lão đại luôn luôn tốn tiền, tốn tiền, còn là rất nhiều tiền.
Hoắc Phi Đoạt chắp tay sau lưng, so với Ngũ Y Y cao hơn rất nhiều, “Dạy cho em mấy chiêu phòng vệ?”
“Không phải chứ?”
Ngũ Y Y nâng khou6n mặt đau khổ nhìn, “Muốn dạy võ công cho tôi sao? Cái đó rất mệt a, hơn nữa tôi không có căn cơ, nhất định là không học nổi đâu, có thể không học được không?”
Hoắc Phi Đoạt tối mặt, “Nhất định phải học! Thân là giúp việc của tôi, ngay cả chút công phu cũng không biết, truyền đi nhất định sẽ bị người khác cười nhạo”
Ngũ Y Y méo mặt nghiêng đầu.
Lý do này cũng quá gượng ép đi.
Hoắc Phi Đoạt thở dài, lại bổ sung thêm một câu, “Em về sau có đối phó với ba chị em Ngũ gia kia…..em có thể đem mấy chiêu này đáng gục mấy kẻ đó”
Hả?
Ngũ Y nhìn Hoắc Phi Đoạt.
Thế nào, Chú Hoắc cũng không nhìn nỗi ba con heo kia sao?
Ngũ Y Y nhe răng cười,có hay không chiêu có thể khiến ba con heo kia cùng nhau nằm trên mặt đất?”
Hoắc Phi Đoạt mặt đen hơn trước, “Tôi dạy em công phu không phải dạy ma pháp”
A Trung nhìn cỏ dưới đất, chỉ có mấy chiêu đơn giản, lặp đi lặp lại không biết bao nhiêu lân, nhìn cũng muốn ngán rồi.
Hoắc lão đại thật có lòng kiên nhẫn, dạy lâu như vậy mà không thấy chán.
Chỉ là, Hoắc lão đại đối với Ngũ Y Y cũng rất kiên nhẫn a.
Thời điểm ăn cơm trưa, Ngũ Y Y ăn như hổ đói.
Bởi vì luyện tập võ công, cô cảm thấy rất mật mỏi, lại bị Hoắc Phi Đoạt gạt té nhiều lần, cho nên lượng cơm ăn rất nhiều.
Trong phòng bếp mấy người giúp việc nói nhỏ với nhau, “Cái Ngũ Y Y này ở đâu giông giúp việc a? Nang và thiếu gia cùng nhau ăn cơm, ở cùng một chỗ như vậy, thiếu gia lại chia thức ăn cho nàng, rõ ràng giống nữ chủ nhân hơn”
“Rất xinh đep, lại tốt nữa, khi nói chuyện đều nhẹ nhàng như vậy”
Ăn xong mấy thứ linh tinh, điện thoại của Ngũ Y Y vang lên, Ngũ Y Y miệng đầy thức ăn, nhìn một chút, bấm tiếp nhận cuộc gọi.
Hoắc Phi Đoạt im lặng nhìn cô.
“A, Giang Đình, tiểu tử cậu còn nhớ đến tôi sao?”
“Y Y, cậu đang ở trong nhà của sư phụ hả?”
“Này nhé, ở chỗ này,công việc vô cùng cực khổ, lão nương hai tay hai chân đều muốn đứt rồi”
Hoắc Phi Đoạt ngồi đối diện cắn răng
Để cho cô làm cái gì công việc cực khổ, nhìn cô oán than đậy đất.
“Y Y, cậu có phải không quên tối nay trong trường học tổ chức buổi biểu diễn từ thiện rồi hả?”
“Ồ? Có tổ chức biểu diễn từ thiện à? Mình quên rồi?”
“Cậu còn có một tiết mục biểu diễn đó, cậu đại biếu cho lớp hát , mình còn làm bạn nhảy xui xẻo của cậu nữa a”
“Đúng rồi, đúng rồi, cậu không nhắc nhở mình….mình liền quến luôn”
“Buổi chiều nhớ tới trường học ghi danh.Tám giờ chính thức tổ chức ở sân chính của trường”
“Ừ ừ, buổi chiều mình nhất định đi, buổi chiều gặp”
Ngũ Y Y tắt điện thoại, nhìn Hoắc Phi Đoạt, bày ra bộ dạng khổ sở đáng thương, giọng nói hết sức buồn nôn, “Chủ nợ đại nhân………”
“Có lời cứ nói, nói trọng điểm, không cần vòng vo”
Ngũ Y Y quẹt miệng, “Buổi tối trong trướng học của tối có tổ chức buổi biểu diễn từ thiện, tôi có một tiết mục biểu diễn cá nhân,buổi chiều phải đến trường ghi danh..”
“Buổi chiều tôi có việc phải ra ngoài, em phải đến trướng,tốt lắm” Hoắc Phi Đoạt một lời định đoạt.
“Thật sao, chủ nợ,ngài thật tốt”
Ngũ Y Y hoan hô.
Hoắc Phi Đoạt chọn cho Ngũ Y Y một bộ y phục, Ngũ Y Y nhìn chiếc váy xinh đẹp kia, kéo khóe miệng, “Có thể không mặc được không?”
Hoắc Phi Đoạt liếc Ngũ Y Y một cái.
Ngũ Y Y thở dài, “Mặc bộ váy này có quá phô trương không? Lãng phí quá, đồ tôi mặc còn tốt lăm”
Hoắc Phi Đoạt chọn bộ đẹp nhất nhét vào tay cô,kiên quyết nói, “Mặc cái này đi, bên cạnh tôi, chỉ có thể chọn loại tốt nhất”
Ặc, men quá.
Chú Hoắc kiên nghị nói dáng vẻ rất khốc a.
Ngũ Y Y mặc xong xuôi, đi xuống lầu.
A Trung dứng cạnh xe hơi nhìn cô, cũng không nhịn được trừng lớn mắt, Ừ,lão đại chọn nữ nhân, quả nhiên vô cùng xuất sắc.
“Dừng chỗ này! Dừng lại chỗ này đi”
Ngũ Y Y hốt hoảng hốt kêu lên.
Xe hơi lúc cách trường đại học 100m, Ngũ Y Y liền kêu dừng xe lại.
Hoắc Phi Đoạt nổi tiếng quá mức,huông chi trước sau còn có mấy chiếc mở đường,nếu như vậy cứ đến trường mới xuống, vậy sẽ đem tới kinh động lớn nha.
Xe dừng lại, Ngũ Y Y xuống xe, xoay người hướng Hoắc Phi Đoạt đang ngồi trong xe nói, “Như vậy tí nữa tôi về luôn Ngũ gia trang, ngày mai laị tới chỗ chú làm. Chủ nợ đại nhân,mai gặp lại”
Hoắc Phi Đoạt thở dài, “Được rồi, tùy em. Có chuyện gì cứ gọi cho tôi”
Ngũ Y Y gật đầu một cái. Đi bộ vào trường.
Gọi cho chú Hoắc?
Cô không có số của chú a.
Đột nhiên lại nghĩ tới, tối qua trên xe hơi, Hoắc Phi Đoạt lấy điện thoại của cô. Chú Hoắc không phải…….
Ngũ Y Y lấy điện thoại ra nhìn dang bạ, lật a lật a, rốt cuộc cũng thấy”Tôi yêu Hoắc Phi Đoạt” hiện trên màn hình
Ngũ Y Y không một chút do dự, trực tiếp đem cái tên đó đổi thành Hoắc Phi Đoạt.
Một chiếc xe hơi màu đỏ lướt qua bên người Ngũ Y Y, kéo theo một mùi hương thơm.
Ngũ Y Y híp mắt nhìn sang, thì nhìn thấy Ngũ Nhân Lệ đang ngồi ở ghế sau nhìn Ngũ Y Y.
Ngũ Y Y cắn môi, nặng nề thở dài một tiếng.
Từ khi ở cùng Hoắc Phi Đoạt, cô có thể quên hết mọi thứ, muốn giống như một cô bé đơn thuần mà vui vẻ. Nhưng mà, một khi trở lại với hiện thực, thì cô lại như đi vào sương mù.
Tâm trạng, khi thấy Ngũ Nhân Lệ ở đây thì đột nhiên kém hẳn.
Ai, thực tế a, quả thực vô cùng khắc nghiệt.
Thời điểm diễn tập, lại xảy ra một sự cố nhỏ.
Một cái đèn neon trang trí ở phía trên đột nhiên rớt xuống, vừa vặn đập trúng Ngũ Y Y.
Nếu không phải Hàn Giang Đình lón tiếng kêu lên, Ngũ Y Y theo bản năng nâng tay lên, vậy thì Ngũ Y Y không phải chỉ bị thương một cánh tay như vậy, đó là cái đèn neon, chỗ rơi xuống vừa đúng trên đầu của Ngũ Y Y.
" Chuyện gì xảy ra, là ai quản lý đạo cụ biểu diễn? Đèn này là do ai phụ trách? Y Y, cậu thế nào? Tôi lập tức đưa cậu đi bệnh viện."
Hàn Giang Đình khẩn trương đỡ Ngũ Y Y dậy.
Ngũ Nhân Ái ở dưới đài đi lên, cố ý lớn tiếng nòi, "Ngay cả ông trời cũng muốn để cho loại tạp chủng này rời khỏi thế giới sớm một chút."
Ngũ Nhân Tâm tức giận nhìn Hàn Giang Đình vây quanh Ngũ Y Y, kêu lên, "Giang Đình! Ba mẹ anh đều không cho anh quan tâm tới loại người như vậy đâu."
"Cút ngay! Hai đồ chó sủa tiếng chó! Cút xa một chút!"
Ánh mắt Hàn Giang Đình nhìn chằm chằm Ngũ Nhân Ái cùng Ngũ Nhân Tâm, hét lên.
Ngũ Nhân Tâm càng thêm tức giận, dậm chân một cái, nặng nề ngồi xuống dưới đài.
Ngũ Y Y nhăn mặt, nhỏ giọng nói với Hàn Giang Đình, "Ầm ỹ cùng bọn họ làm gì, cậu có thể nói chuyện với động vật à?"
Hàn Giang Đình đau lòng nói, "Thế nào lại trùng hợp như vậy, hết lần này tới lần khác rơi xuống người cậu, thiếu chút nữa đập đến đầu của cậu! Vô lý! Rốt cuộc là ai giở trò quỷ?"
Ngũ Y Y đau đến hút khí lạnh, "Không có chuyện gì, không nên làm to chuyện, cậu đưa mình đi xuống phòng y tế, băng bó sơ qua một chút, hình như chảy máu."
" Hả? Chảy máu? Ở đâu? Cậu có thể ૮ɦếƭ không? Y Y . . . .. . " Hàn Giang Đình lập tức muốn khóc.
Hàn Giang Đình đỡ NgŨ Y Y đi tới phòng y tế, trên đường, Ngũ Y Y đột nhiên dừng lại, nhìn về phía xa.
Hàn Giang Đình tò mò nhìn theo, "Gì? Đó không phải là Ngũ Tam sao? Cô ấy đang nói chuyện cùng ai vậy?"
" Đổng Triết."
" Nga."
Ngũ Y Y cắn răng, lại bổ sung một câu, "Mình nghi ngờ đèn neon rơi xuống là do có người gây ra."
Hàn Giang Đình giật nẩy người, "Hả?"
Ngũ Y Y nhìn Ngũ Nhân Lệ bên kia, nói, "Đổng Triết, chính là người sửa đường ống lúc nãy."
Hàn Giang Đình ngưng mi, cũng nhìn hai người bên kia nói chuyện.
Ngũ Y Y ở phòng y tế băng bó qua một chút, thực sự chảy máu, vết thương trên cánh tay rách khoảng 2 cm, cánh tay còn sưng lên, nâng lên cũng vô cùng khó khăn.
"Y Y, cậu còn có thể tham gia biểu diễn buổi tối sao? Không được, cậu cũng không cần lên đài biểu diễn, về nhà nghỉ ngơi đi, cậu xem cả cánh tay cũng sưng lên."
Hàn Giang Đình hít hít cái mũi, vô cùng lo lắng.
Ngũ Y Y cười nhạt, "Đây có coi là gì, đối với tôi mà nói căn bản là không có gì, cũng không phải thương gân động cốt (bị thương tới gân và xương), nhìn cậu yếu đuối kìa. Không có sao, càng có người không muốn cho mình lên đài, mình lại càng muốn lên biểu diễn để cho bọn họ xem."
Hàn Giang Đình nhìn lại cánh tay của Ngũ Y Y, thở dài.
"Y Y, cậu đã như vậy, lại còn lên sân khấu sao? Ngộ nhỡ té ngã một cái, đó không phải là tổn hại nặng nề hay sao?" Hàn Giang Đình nhìn cánh tay quấn băng gạc của Ngũ Y Y, cau mày, hết sức đau lòng.
"Dù sao biểu diễn từ thiện này cũng không có gì quan trọng, trong lớp các cậu còn có tiết mục khác, không nhất định phải là cậu lên biểu diễn mà? Bỏ qua đi, có được không, người anh em?"
Ngũ Y Y nhớ lại khuôn mặt đáng ghét của Ngũ Nhân Ái, liền phùng mang trợn má, " Không sao rồi, cậu yên tâm đi, chẳng qua là phá đám một chút, không quan trọng."
"Tôi phải đi cho tên Đổng Triết một trận! Tiểu tử thúi, dám dùng thủ đoạn như vậy với cậu, không muốn sống sao?"
Hàn Giang Đình cuốn tay áo, nhao nhao muốn đi.
Ngũ Y Y véo mũi Hàn Giang Đình để cho cậu ta quay mặt nhìn cô, "Đồ bại não! Mình hỏi cậu, cậu cứ như vậy đi đánh người ta một trận, có lý do gì để đánh?"
"Hắn cố ý làm cho đèn rơi xuống người cậu, này còn chưa đủ để đánh hắn à?"
Ngũ Y Y khịt mũi khinh bỉ, "Đã nói cậu thật ngây thơ mà, Đổng Triết hắn ngu sao, hắn sẽ thừa nhận là mình cố tình làm vậy hay sao?"
"Này . . . . .. . " Hàn Giang Đình chần chờ, gãi gãi đầu, "Vậy làm sao bây giờ? Cũng không thể để cho hắn nhẹ nhàng như vậy!"
Ngũ Y Y khinh thường liếc Hàn Giang Đình một cái, "Bộ dạng giúp đỡ này của cậu, khoa chân múa tay, cậu có thể đánh thắng người ta sao?"
Hàn Giang Đình sợ run lên, vẫn không phục, thanh minh , "Vậy mình cũng không nhất định sẽ thua chứ?"
"Chờ cậu giống như chú Hoắc vậy, luyện thành một thân võ thuật vững vàng rồi sau đó hãy trổ tài, bây giờ thì thành thật ở đây cho mình! Thật ngốc mà!"
Ngũ Y Y nhẹ nhàng động cánh tay trái, không nhịn được nhe răng hít khí lạnh.
Quả thật, rất đau.
Ngũ Nhân Lệ, nếu cô chính là người bày ra âm mưu này, tôi nhất định sẽ báo thù.
Hàn Giang Đình đột nhiên cười cười, "Đúng nga! Nếu như chú Hoắc biết được chuyện này, hắn nhất định sẽ ra mặt thay cậu, võ thuật cua sự phụ giỏi như vậy, rắc một cái là có thể bẻ gãy cổ của tiểu tử Đổng Triết đó!"
Ngũ Y Y bất đắc dĩ thở dài, làm vẻ mặt giống như Hàn Giang Đình không thể cứu chữa, "Giang Đình à, xin cậu có thể không ngây thơ như vậy hay không. Chú Hoắc? Chú Hoắc tại sao lại phải ra mặt thay mình? Người ta cùng mình không quen không biết. Hơn nữa chú Hoắc chính là thủ lĩnh Hắc bang, chuyện của người ta nhiều như lông trâu, bận đến nỗi không nhận rõ phương hướng, người ta mới không có để trong lòng chuyện nhỏ như hạt vừng của mình đâu!"
Ngũ Y Y nói xong, lắc lắc đầu, đi tới phía trước.
Hàn Giang Đình quắt nghiêm mặt, lầm bầm lầu bầu, "Dường như nói cũng đúng nha!"
Chú Hoắc sẽ quan tâm mình bị ức Hi*p hay không sao?
Thiết, thật nực cười.
Cô cùng chú Hoắc chẳng qua là quan hệ chủ nợ cùng người mang nợ mà thôi.
Trong mắt chú Hoắc mới không có Ngũ Y Y cô đâu.
Chú Hoắc người ta cái trường hợp gì chưa từng gặp qua?
Đoán chừng phụ nữ bên cạnh còn nhiều hơn cả cá sông Trường Giang
Người ta mới không quan tâm chuyện của một cô hầu gái phá hỏng xe hơi của hắn đâu!
Chỉ có điều, nếu như mình là người phụ nữ của thủ lĩnh Hắc bang Hoắc lão đại, thì thật tốt quá.
Khi đó, cô có thể hướng phía Đổng Triết cười gằn một tiếng, vung tay lên, liền có mười mấy người đàn ông xông lên phía trước, đem Đổng Triết đang khóc lóc đánh cho một trận, Đổng Triết gào khóc thảm thiết, tè ra quần.
Ha ha ha ha, cảnh tượng kia có thể làm cho lão nương giải hận.
Nghĩ tới đây, Ngũ Y Y không nhịn được thở dài, "Ai ya, xem ra muốn làm kẻ lắm tiền cũng cần phải có năng lực và trình độ."
"Gì? Cậu nói cái gì?"
Hàn Giang Đình đuổi theo bước chân của Ngũ Y Y, buồn bực quắt mặt nhìn Ngũ Y Y.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc