Một Đêm Mê Loạn Đại Ca Xã Hội Đen Đừng Tới Đây - Chương 123

Tác giả: Chân Huyến Lệ

"Không xuống? Tốt, tôi ôm em xuống."
Hai cánh tay hữu lực của Hoắc Phi Đoạt đưa qua, đưa đến trước đùi Ngũ Y Y.
"A, anh làm gì? Không cho anh ép buộc tôi! Tôi không muốn xuống xe! Anh buông tôi ra, Giang Đình, cứu mình! Giang Đình, cậu nhanh giúp mình một chút!"
Ngũ Y Y dùng hai tay đánh loạn trên người Hoắc Phi Đoạt, giống như đánh lên sắt thép, ánh mắt Hoắc Phi Đoạt vẫn không chớp một cái.
Hàn Giang Đình sợ tới mức cả người run rẩy, run giọng nói: "Bây giờ mình đang ngủ, tỉnh lại sẽ trả lời cậu."
Hu hu, Hoắc lão đại rất mạnh, trong ánh mắt đều là sát khí không thể xâm phạm, cậu ta không dám ngăn cả Hoắc lão đại.
Cậu còn muốn sống thêm vài năm nữa.
Hoắc Phi Đoạt tách hai đùi Ngũ Y Y ra, sau đó để cô quấn vào mình, bàn tay to ôm ௱ôЛƓ cô, nâng cô từ trong xe ra.
"A a a! Buông tôi ra, buông tôi ra!"
Ngũ Y Y gấp đến độ giật loạn xạ trên tóc Hoắc Phi Đoạt.
A Trung đứng một bên nhìn mà trợn mắt há mồm.
Ông trời ơi, lão đại của bọn họ chưa bao giờ chật vật như thế.
Lại còn có con gái dám giật tóc lão đại.
Ngũ Y Y xấu hổ muốn ngất đi.
Hiện tại đây là tư thế gì của cô?
Cái tư thế gì a a a!
Hai chân cô đều tách ra vòng qua bên hông Hoắc Phi Đoạt, anh tay đang ôm lấy ௱ôЛƓ cô, lâu lâu còn bị anh ta nhéo vài cái, cái tư thế này..... có phải quá sắc rồi không?
Hàn Giang Đình từ trong xe nhìn ra, nhìn bóng dáng cao lớn của Hoắc Phi Đoạt đang đùa giỡn với Ngũ Y Y, nhìn như vậy cảm thấy Ngũ Y Y thật nhỏ bé? Giống như Hoắc lão đại đang bế con mình.
Ngũ Y Y luôn thét chói tai, lắc lắc thân mình, đánh loạn lên người Hoắc Phi Đoạt.
Sau khi đặt Ngũ Y Y vào trong xe, tiện thể anh cũng áp đến, anh ở trên, Ngũ Y Y ở dưới, đem cả người cô nhốt chặt lại.
Hai chân cô đều nâng cao lên, quấn chặt vào hông anh.
Ngũ Y Y run sợ vài giây.
Ách, tư thế này....Thế nào cũng giống như tư thế ma sát trên giường vậy?
Xe hơi chuyển động.
Ngũ Y Y giật mình phản ứng lại: "Anh, anh muốn làm gì? Tôi không muốn ngồi xe của anh, anh thả tôi đi, tôi là tự do, anh không thể ép buộc tôi!"
Hai bàn tay của Ngũ Y Y quơ loạn trên người Hoắc Phi Đoạt.
Cô bị thân hình cao lớn của anh bao phủ làm cho vị trí thật bất lợi, còn có khí thế nào đáng nói?
"Ầm ĩ muốn ૮ɦếƭ."
Hoắc Phi Đoạt lầm bầm, đè ép thân mình, bắt lấy hai cánh tay Ngũ Y Y ngăn không cho cô đánh loạn, sau đó dùng một tay nâng mặt cô lên, không cho Ngũ Y Y một giây thời gian này, trực tiếp áp xuống chiếm lấy môi cô.
Đó là cái hôn rất тһô Ьạᴏ.
Như mưa rền gió dữ, trực tiếp đem Ngũ Y Y Gi*t ૮ɦếƭ.
Anh mang theo loại тһô Ьạᴏ và tà khí, hoàn toàn khóa chặt môi cô, dùng sức ʍúŧ chặt đôi môi mọng nước của cô, làm cô suýt ngất đi.
Khó khăn lắm anh mới buông cô ra một chút, cô vội vàng thở dốc, lưỡi của anh từng bước tiến vào càn quét môi cô.
Cô hoàn toàn bị lạc phương hướng.
Chỉ có thể theo tiết tấu của anh, đi theo ngọn lửa của anh, run run, thở dốc, than nhẹ
"Không, không...."
"Đừng, đừng...."
"Buông, buông tôi ra..."
Ngũ Y Y nói những lời vụn vặt khi môi hai người được tự do.
Ngược lại càng có không khí ái muội triền miên.
Ngũ Y Y bất tri bất giác nhắm chặt hai mắt lại, tùy ý để người đàn ông đòi lấy.
Dần dần, cô lại bắt đầu dâng tặng anh, đáp lại anh.
Hoắc Phi Đoạt càng thêm cuồng nhiệt, dường như muốn hút hết hơi thở của cô, hôn đến khi cô muốn hít thở không thông mới buông ra.
Không được, cô sắp nghẹn ૮ɦếƭ rồi!
Nhanh rời khỏi một chút, cô muốn thở!
Hiện tại yêu cầu của cô không cao, để cho cô thở một ngụm, không nghẹn ૮ɦếƭ cô là được rồi.
Hai móng vuốt nhỏ bé của cô bám chặt vào cơ bắp cứng rắn của anh, hy vọng có thể đẩy anh ra xa một chút, nhưng không cẩn thận lại ᴆụng đến một vật cứng rắn khổng lồ, bị móng vuốt nhỏ bé của cô cọ sát, cái vật kia ngày càng bành trướng thêm!
Cứng rắng như bàn ủi!
“ Ôi……..”
Hoắc Phi Đoạt than nhẹ, hung hăng hít một hơi thật sâu, bụng lập tức căng thẳng lên !
Dưới thân nóng rực, một trận lửa nóng như dung nham.
“ Cô bé, em đùa với lửa……..”
Hoắc Phi Đoạt híp đôi mắt đẹp, lỗ mũi thở khí nóng lên mặt Ngũ Y Y.
Cô thở hổn hển……Hiện tại cái gì Ngũ Y Y cũng không nghĩ đến, chỉ há miệng thở dốc.
Không khí, khí oxy, mau tới đây đi.
Trong ánh mắt Hoắc Phi Đoạt đều mê loạn, bàn tay bá đạo nắm chặt lấy cái tay nhỏ bé của Ngũ Y Y đặt lên hạ thân của anh, cả người đều nóng như lửa, hung hăng hôn lên cổ Ngũ Y Y.
Ầm………
Ngũ Y Y muốn hôn mê rồi.
Sao, sao lại thế này ?
Trong tay cô là thứ gì vậy?
Lửa nóng trên người đàn ông này là cái gì?
Không phải chứ!
“ Buông tôi ra, Hoắc Phi Đoạt, anh không thể đối xử với tôi như vậy, anh không được ép buộc tôi, buông tôi ra!”
Hoắc Phi Đoạt nhẹ nhàng bắt được hai tay cô, sau đó đặt cố định trên đỉnh đầu cô.
“ Tôi nói rồi…….Sau khi em ra viện sẽ không bỏ qua cho em…. Đã quên rồi sao?”
Hoắc Phi Đoạt chậm rãi thổi khí nói, trong ánh mắt đều là lửa nóng thiêu đốt.
Ngất!
Ngũ Y Y sửng sốt, sợ tới mức run bắn người!
Không phải chứ?
“ Hai chúng ta đã chia tay, đều không có quan hệ gì với nhau, vì sao anh còn không chịu buông tha cho tôi ?”
“ Loại quan hệ này không thể miễn cưỡng! Phải là lưỡng tình tương duyệt! Hiện tại tôi không đồng ý!”
“ Không có việc gì, chờ đợi, từ từ em sẽ đồng ý. Tôi cam đoan em sẽ rất hưởng thụ.”
A a a, Ngũ Y Y sắp điên rồi.
Hoắc Phi Đoạt nở nụ cười quỷ dị, cách lớp quần áo bắt được иgự¢ nhỏ của cô.
Anh ʍúŧ, khẽ cắn.
“ A……”
Ngũ Y Y đỏ bừng mặt, cả người run rẩy, nhịn không được thở gấp, thét chói tai.
Rất, rất nhạy cảm…..
Hai chân nhịn không được phát run.
Xe hơi từ từ dừng lại.
Hoắc Phi Đoạt nhẹ nhàng cười, ôm lấy Ngũ Y Y xuống xe.
Ngũ Y Y từ trên người Hoắc Phi Đoạt đánh giá mọi nơi, lúc này mới phát hiện đã đến biệt thự Vọng Hải.
Ôi!
Anh ta đưa cô đến đây làm gì?
Chẳng lẽ……..
Tim Ngũ Y Y đập thình thịch…..
“ Tôi muốn đi nhà vệ sinh, anh thả tôi xuống!”
Ngũ Y Y tìm lý do, rốt cuộc cũng nhảy từ trên người Hoắc Phi Đoạt xuống.
Có ý định chạy trốn vào rừng cây, lại phát hiện xung quanh đều là vệ sĩ, không có cách nào, Ngũ Y Y đành kiên trì chạy vào trong biệt thự.
Hoắc Phi Đoạt cho A Trung một cái liếc mắt, A Trung gật đầu, đa số vệ sĩ đều canh giữ ở bên ngoài.
A Trung rút một điếu thuốc, một tên tiểu tử lập tức bật lửa,cười hắc hắc: “ Anh Trung, lão đại đưa phụ nữ vào đây làm gì vậy?”
A Trung hít một hơi cấp cho tên tiểu tử một cái liếc mắt, cười xấu xa: "Có khả năng gì? Đàn ông phụ nữ không phải về chuyện đó sao, còn có thể làm gì được?"
"Ha ha ha....."
Mấy tên tiểu tử đều cười ầm lên.
Ngũ Y Y nhanh chân chạy vào biệt thự, vòng vo vài vòng lúc này mới giật mình phát hiện, sao trong biệt thự lớn lại không có một người nào?
Người hầu lúc trước đâu? Đi đâu rồi hả?
Lão quản gia cũng không thấy tăm hơi đâu!
"Đừng tìm nữa, tôi cho tất cả nghỉ phép hết rồi."
Hoắc Phi Đoạt xấu xa nói, nhàn nhã ϲởí áօ khoác, con ngươi như nước vẫn luôn nhìn chằm chằm vào Ngũ Y Y, cười nhạt: "Bây giờ trong này chỉ có tôi và em thôi."
"A!"
Ngũ Y Y sợ tới mức ôm chặt hai tay.
Toàn bộ biệt thự lớn, cao mấy tầng, chẳng lẽ chỉ có hai người cô và Hoắc Phi Đoạt thôi sao?
"Anh, anh đưa tôi đến đây làm gì? Tôi còn muốn đi học đó!"
Ngũ Y Y đứng ở phía sau ghế sô pha, ánh mắt phòng bị trừng Hoắc Phi Đoạt.
Tiểu tử, làm gì mà ϲởí áօ khoác sớm thế.
Áo khoác làm bằng len cũng cởi, hiện tại ở trên người chỉ còn áo trong bó sát người.
Đáng ૮ɦếƭ không biết phụ nữ nhìn thân thể cường tráng của đàn ông sẽ chảy nước miếng, cũng sẽ thất thường sao? Kém cỏi!
"Có một số việc, hai chúng ta cần phải bình tĩnh nói chuyện một chút, được rồi...khai thông một chút."
Khai thông? Từ này nghe sao kỳ quái vậy?
Hẳn là khai thông đi?
"Không có gì tốt! Hai chúng ta đã kết thúc. Tất nhiên nếu tôi biết tình hình này, căn bản là không có bắt đầu. Anh cứ xem tôi như những người khác cả bắt đầu cũng không có đi! Nếu anh là đàn ông, là anh hùng, là đại hào kiệt, bây giờ anh phái người đưa tôi đi, ép buộc một người phụ nữ thì không phải là đàn ông!"
Hoắc Phi Đoạt giận quá hóa cười: "Ha ha, tốt lắm, ở trước mặt em, tôi không phải là anh hùng, không phải là hào kiệt, không phải là đàn ông chân thực."
"Hả? Làm sao anh có thể như vậy? Không thể vô lại như vậy!"
"Ở trước mặt cô gái mình thích, tôi dựa vào da mặt dày thì có gì à?"
"Tôi mới không phải là cô gái anh thích! Tôi không phải!"
"Hoắc Phi Đoạt tôi lớn như vậy, chỉ hôn môi một cô gái, lần đầu tiên ᴆụng chạm một cô gái cũng là em, tất cả lần đầu tiên đều cho em, em còn mặt mũi nói tôi không thích em?"
"Hả?" Ngũ Y Y bị dọa cho sợ hãi.
Không đùa chứ? Anh ta là Hoắc Phi Đoạt, Hoắc lão đại đó! Lão đại xã hội đen còn duy trì tấm thân xử nam hả?
Anh ta nói cái gì? Lần đầu tiên hôn môi cô, lần đầu tiên làm chuyện đó cũng là cô?
"Đừng nói ngốc nữa! Tôi không tin!"
"Tôi có tính sạch sẽ, luôn luôn chướng mắt với phụ nữ bên cạnh, cảm giác các cô ấy đều rất bẩn, ai biết em lại gặp may mắn thế nào, đến khi chạm phải em, tất cả giác quan của tôi đều không nhạy bén, đều không ghét bỏ được."
Ngũ Y Y đầu đầy vạch đen.
Hoắc lão đại là lần đầu tiên?
Bọn họ là lần đầu tiên nha!
Thật đúng là cô có lời rồi!
"Phúc Hi đã có thai con của anh, anh còn mặt mũi nói lần đầu tiên của anh à? Phi, nói dối không đỏ mặt là trứng thối."
Hoắc Phi Đoạt chợt ngẩn ra.
Sau đó vẻ mặt nghi ngờ: "Phúc Hi có thai con của tôi?"
"Anh đừng nói là anh không biết!"
"Ha ha, buồn cười ૮ɦếƭ mất! Tôi đều không hôn môi Phúc Hi, nhiều nhất chỉ là hôn mặt cô ta, ý vẫn là chuồn chuồn lướt, chứ như vậy cô ta có thể mang thai? Chẳng lẽ thụ tinh với không khí?"
Ngũ Y Y đỏ mặt thấp giọng mắng: "Đồ xấu xa! Làm gì nói hai chữ thụ tinh dõng dạc như vậy? Trứng thối!"
Hoắc Phi Đoạt nở nụ cười: "Phúc Hi nói những lời nói dối thấp hèn này em cũng mắc lừa, chứng tỏ em rất rất để ý đến tôi."
"Mới không có! Tôi không có để ý đến anh! Tôi chỉ là không muốn làm tiểu tam bị người ta phỉ nhổ thôi!"
"Em còn không xứng đáng làm tiểu tam."
"Gì?"
"Gương mặt này của em, chỉ xứng đáng làm người phụ nữ của Hoắc Phi Đoạt tôi, cũng chính là vợ chính thức, muốn làm tiểu tam, còn chưa đủ tư cách. Nhìn trước mắt xe, tiểu tam là Phúc Hi, hơn nữa còn quyết tâm làm tiểu tam."
"Hả?" Ngũ Y Y bị những lời nói của Hoắc Phi Đoạt làm cho mơ hồ.
Cô nghe xong không hiểu hiện tại Hoắc Phi Đoạt đang khen cô hay chửi cô, thương hại cô.
Hoắc Phi Đoạt bắt đầu tháo dây thắt lưng, ૮ởเ φµầɳ.
"Cô bé, em còn chưa biết những lời tôi nói sao?"
Ngũ Y Y theo bản năng lắc đầu, lắc lắc đầu mới giật mình hét to: "Này, anh làm gì? Vì sao anh lại ૮ởเ φµầɳ? Anh mặc vào đi, không được thiếu văn minh!"
Hoắc Phi Đoạt cười xấu xa: "Tôi ở trong nhà mình, trước mặt người phụ nữ của mình, vì sao tôi gọi là thiếu văn minh?"
Ngũ Y Y tức giận đến trợn trắng, lại không có cách nào với Hoắc Phi Đoạt, đành phải giả vờ không nhìn anh, lại vẫn vụng trộm nhìn bên dưới thân anh vài lần!
Rầm!
Cô nhịn không được nuốt từng ngụm nước miếng.
Mẹ ơi, phụ nữ sau khi trải qua chuyện nam nữ, thật dễ dàng trở nên háo sắc.
"Ý của tôi chính là, tôi chỉ có một người phụ nữ, chưa từng chạm qua người phụ nữ khác, tôi và Phúc Hi chưa có quan hệ gì đó, tính ra Phúc Hi vẫn còn là xử nữ, ba cô ấy đối với cô ấy có yêu cầu rất nghiêm, cô ấy không dám dính vào mấy chuyện đó."
Ngũ Y Y trợn mắt há hốc mồm.
Phúc Hi vẫn còn là xử nữ?
"Anh nói cái gì tôi đều tin cái đó sao? Nếu như anh đang nói dối tôi thì sao?"
"Vậy thì tôi sẽ bị bắn ૮ɦếƭ!" Hoắc Phi Đoạt nghiêm túc thề thốt,
"A? Anh là đồ ngốc, nào có ai nguyền rủa mình chứ? Đồ ngốc! Anh nhanh chóng phi vài tiếng, lời đã nói vừa rồi xem như chưa tính gì hết, anh nhanh một chút."
Ngũ Y Y gấp đến độ dậm chân.
Hoắc Phi Đoạt cười: "Tôi không nói."
"Anh nhanh chút! Nhanh phi vài tiếng!"
Ngũ Y Y thực gấp gáp.
"Tôi nói, chỉ cần em phải tin tôi mới được."
"Tin tin tin! Anh có thể nói chưa?"
"Phi phi."
Hoắc Phi Đoạt nghe những lời mê tín của Ngũ Y Y rồi làm theo phi hai lần, lúc này Ngũ Y Y mới thở phào nhẹ nhõm.
Hoắc Phi Đoạt chợt mạnh mẽ nhảy đến, ôm Ngũ Y Y vào иgự¢.
"A!" Ngũ Y Y sợ tới mức hét chói tai.
Hoắc Phi Đoạt thấp giọng cười: "Ha ha, không phải em rất sợ người đàn ông của em ૮ɦếƭ sao? Sợ em thủ tiết đúng không?"
Ngũ Y Y giận đến phát điên: "Không được nói những lời có từ ૮ɦếƭ nữa, điềm xấu!"
Hoắc Phi Đoạt nhướng mày: "Qủa nhiên rất sợ tôi ૮ɦếƭ..."
"Hoắc Phi Đoạt! Ưm ưm...."
Những lời nói phía sau của Ngũ Y Y bị Hoắc Phi Đoạt nuốt vào.
Giọng nói của cô bị cái hôn nồng nhiệt che lấp.
Ngũ Y Y đã không có ý nghĩ cự tuyệt.
Lời Hoắc Phi Đoạt vừa nói, không tin sẽ đánh mất cô.
Là anh có tài ăn nói quá tốt sao?
Hay là cô căn bản không muốn nghĩ xấu về Hoắc Phi Đoạt?
Ngũ Y Y hôn trả anh, làm cho cả người Hoắc Phi Đoạt nóng lên, cũng căng lên nơi nào đó từ từ dựng thẳng lên.
Hoắc Phi Đoạt vòng tay ôm sau lưng cô, không để cho cô có đường thoát, mạnh mẽ ʍúŧ lấy nước bọt của cô.
Ngũ Y Y đầu óc mơ màng, chân muốn nhũn ra, căn bản là đứng không nổi, cả người suýt ngã xuống.
Hoắc Phi Đoạt tiến lên phía trước ôm cô lên, chuyển đến trước ghế sô pha, sau đó đặt cô nằm lên ghế sô pha.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc