Một Đêm Mê Loạn Đại Ca Xã Hội Đen Đừng Tới Đây - Chương 115

Tác giả: Chân Huyến Lệ

Ngũ Y Y cảm thấy mình thấp đi một nửa.
Hoắc Phi Đoạt nhẹ nhàng bắt lấy bàn chân Ngũ Y Y để vào trong chăn, giúp cô đắp chăn kín đáo, anh cũng không đứng lên, vẫn ngồi bên cạnh Ngũ Y Y, lạnh lẽo nhìn Phúc Hi đứng trước cửa, hỏi: “Phúc Hi, sao em chạy đến bệnh viện vậy?”
Không chờ Phúc Hi trả lời, Hoắc Phi Đoạt cao giọng hỏi: “A Trung, sao cậu để như vậy, trong bệnh viện nhiều vi trùng như vậy, tại sao để Phúc Hi đến đây? Cậu làm ăn cái gì thế không biết?” KenhTruyen24h.Com
Ý nói rất rõ ràng, anh đang chỉ trích A Trung không ngăn cản Phúc Hi lại, sao lại để Phúc Hi thoải mái xông vào.
A Trung vẻ mặt khó xử, bộ dáng có chuyện mà không nói nên lời.
“Anh đừng hung dữ với anh ta, việc này không trách A Trung được, là em dùng súng để ở huyệt thái dương ép buộc anh ta để em vào.” Phúc Hi cười khổ, nhìn Hoắc Phi Đoạt: “Bởi vì em thử qua, chĩa súng vào đầu A Trung cũng không có tác dụng gì, anh ta thà rằng ૮ɦếƭ cũng không cho em đi vào. Không còn cách nào khác, em chỉ có thể chĩa súng về phía mình! Y Y, cô thật sự rất giỏi, chiêu bài thật ghê gớm, thế nhưng tôi khó khăn như vậy mới có thể nhìn thấy mặt cô.”
Thạch Ưng đứng sau lưng Phúc Hi, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Ngũ Y Y, rét lạnh mà lại không thể coi thường.
Hoắc Phi Đoạt thật tự nhiên nắm lấy bàn tay Ngũ Y Y, rồi đặt vào lòng bàn tay anh, yêu thương vuốt ve, nhìn Phúc Hi, gật gật đầu: “Em đã đến đây, vậy thì vào đây ngồi với Y Y một chút đi. Phúc Hi, em không chỉ đến tìm Ngũ Y Y, mà còn là bạn tốt của cô ấy sao? Sau khi anh nghe nói chuyện này thì rất vui, trước tiên cô gặp mặt, rồi trở thành bạn thân, sau này trở thành người một nhà, ở chung thật tốt quá.”
“Cái gì? Cô cái gì? Cái gì mà người một nhà?”
Phúc Hi ngạc nhiên mở to hai mắt, thân hình lắc lư.
Không phải chứ, anh Phi Đoạt muốn công khai quan hệ của bọn họ sao?
“Phúc Hi, em thấy rồi đó, anh với Y Y là người yêu, tương lai Y Y chính là chị dâu của em, không phải em là cô em chồng nhỏ của cô ấy sao?”
Ngũ Y Y giật mình, nhẹ nhàng dùng ngón tay véo nhẹ vào lòng bàn tay Hoắc Phi Đoạt.
“Cái gì? Chị dâu? Anh không nói đùa chứ anh Phi Đoạt?”
“Em xem bộ dáng anh đang đùa sao?” Hoắc Phi Đoạt lạnh lùng trả lời.
Phúc Hi nghiêm mặt, sắc mặt tái nhợt, nhìn Ngũ Y Y rồi lại nhìn Hoắc Phi Đoạt, miễn cưỡng nở nụ cười, nói: “Thật sao? Nếu là thật, vì vậy em chúc mừng hai người. Y Y, cô thật hạnh phúc.”
Y Y đối mặt với nụ cười miễn cưỡng của Phúc Hi, thế nhưng cảm thấy bản thân mình rất có lỗi với cô ấy. Aizz, cô cảm thấy bản thân mình đã ςướק đi thứ gì đó của Phúc Hi?
“Phúc Hi, chuyện xảy ra rất đột ngột, thật ra lúc đầu tôi và Hoắc lão đại không có ý này, sự việc này nói thế nào đây? Chính là tạo hóa trêu người, cũng không biết sao lại thế này, tôi và anh ấy đã đến với nhau rồi. thật ra……………..”
Ngũ Y Y không biết mình muốn nói cái gì, dù sao đối mặt với Phúc Hi, đầu óc của cô rất rối loạn.
“Em cái gì cũng không cần nói, Y Y.”
Phúc Hi đưa tay vén loạn tóc, mượn việc này để che giấu cảm xúc của mình: “Thật ra tôi đã biết từ lâu, sớm muộn gì sẽ có một ngày anh Phi Đoạt sẽ tìm được người trong lòng, bởi vì anh Phi Đoạt luôn xem tôi là em gái. Bởi vì anh Phi Đoạt là một người rất hoàn mỹ, người phụ nữ nào cũng yêu anh Phi Đoạt, tôi cũng không ngoại lệ.” KenhTruyen24h.Com
\'Nhưng tôi giống như một cô bé vậy thôi, tôi đã chuẩn bị tâm lý, nhưng tôi không ngờ anh ấy đã tìm được cô gái anh ấy yêu nhanh như vậy, càng không nghĩ đến sẽ là cô. Nhưng mà, tôi còn muốn chúc các người hạnh phúc."
nói xong, Phúc Hi không muốn lên tiếng nữa.
"Phúc Hi, cô thật vĩ đại, tôi khâm phục cô." Ngũ Y Y giơ ngón tay cái về phía Phúc Hi.
Phúc Hi cười khổ một tiếng, nhìn về phía Hoắc Phi Đoạt: "Anh Phi Đoạt, anh không thể như vậy được nha, hơn nữa bây giờ anh có bạn gái rồi, không thể không để ý đến đứa em gái này nha? Em gọi nhiều cuộc điện thoại cho anh như vậy sao anh không nghe máy? thật ra em muốn hỏi anh một chút, bữa cơm chiều anh có về nhà ăn không? Anh xem anh đi, không nghe điện thoại làm hại em phải chạy đến bệnh viện tìm anh."
Hoắc Phi Đoạt cười nhẹ: "hiện tại em đã thấy, Y Y bị bệnh, anh phải ở lại canh giữ bên cạnh cô ấy. Vì vậy sẽ không về ăn cơm. Em về nhà trước đi."
Vẻ mặt Phúc Hi lập tức hiện lên nỗi thất vọng.
Ngũ Y Y dùng chân huých vào Hoắc Phi Đoạt. "Nếu không anh về nhà ăn cơm đi, không phải ở đây còn có Giang Đình sao? Hơn nữa, anh cũng không phải là bác sĩ hay y tá, anh ở trong này cũng không có làm gì."
Hoắc Phi Đoạt trừng mắt Ngũ Y Y: "trên người em đang có bệnh, bác sĩ nói không có cách nào trị được, chỉ có mình tôi mới có thể trị được thôi."
Ngũ Y Y nín bặt người, vẫn không rõ.
Phúc Hi đứng bên cạnh tức giận cắn chặt môi.
Hoắc Phi Đoạt thuận tay kéo chiếc vớ trên chân Ngũ Y Y: "Tất chân thối rồi, tôi đi giặt giúp em."
Phúc Hi nhìn Hoắc Phi Đoạt cầm lấy chiếc tất thối của Ngũ Y Y, một chút cũng không ghét bỏ.
Cả người cô ta nhịn không được liền run rẩy.
Anh Phi Đoạt rất thích sạch sẽ, anh luôn sạch sẽ, đồ người khác dùng qua anh đều ngại bẩn, drap trải giường của anh chỉ cần người khác làm bẩn một chút anh sẽ thay cái khác.
Mà bây giờ....
Anh lại không ngại đôi tất thối của Ngũ Y Y
Ông trời ơi!
Ngũ Y Y xấu hổ đỏ bừng mặt, cố gắng bắt lấy tay anh: "Tôi không cần anh giặt. Tự tôi giặt được rồi. Tôi không cần anh giúp, để tất của tôi lại đây."
thật mất mặt, đôi vớ thối của cô lại để cho Hoắc lão đại đi giặt. KenhTruyen24h.Com
Hoắc Phi Đoạt cầm lấy đôi tất của Ngũ Y Y đi vào nhà vệ sinh, vẻ mặt thản nhiên liếc mắt nhìn Phúc Hi, cất giọng nói: "Phúc Hi, em trở về đi."
Phúc Hi vô lực gật đầu: "Tốt lắm, em đi về đây. Y Y, cô dưỡng bệnh cho tốt nha. Chờ thân thể cô khỏe lại, chúng ta cùng đi dạo phố. Nhất định hai chúng ta sẽ trở thành chị em tốt."
Ngũ Y Y cười híp mắt: "Được, nhưng mà tôi không có sức lực lớn để đi dạo phố."
Phúc Hi nở nụ cười cứng ngắt, nhìn Hoắc Phi Đoạt. thật đáng tiếc, cô chỉ nhìn Hoắc Phi Đoạt đang giặt tất, vậy mà Hoắc Phi Đoạt không nhìn cô.
Phúc Hi vẫy tay với Ngũ Y Y rồi đi ra ngoài.
Phúc Hi vừa đi, Ngũ Y Y ở lại phòng bệnh, chợt phát điên gào tô: "Họ Hoắc kia! Ai cho phép anh chưa được sự đồng ý của tôi đã nói lung tung vậy hả? Ai muốn gả cho anh chứ? Ai nói? Sao anh lại có thể nói như vậy? Còn nữa, ai cho anh giật tất của tôi? Anh thật mù quáng khó chịu!"
Hoắc Phi Đoạt phơi đôi tất, lau khô tay, đi đến trước mặt Ngũ Y Y, bàn tay giữ chặt gáy Ngũ Y Y: "Em nhìn xem, đây là lần đầu tiên tôi giặt đồ cho người khác. Tôi không chê em, em lại ngại tôi sao? không có lương tâm."
"Người ta không cho anh làm việc, anh làm gì phải hoảng hốt làm loạn chứ? Có biết anh làm như vậy, người ta đều không vui!"
Hoắc Phi Đoạt tức giận: "Lại nói nhiều, tôi đây sẽ đem em đi tắm rửa sạch sẽ."
Ách....
Ngũ Y Y sửng sốt, lập tức ngậm miệng không dám lên tiếng.
Lăn qua lăn lại.... Đáng ghét, Hoắc lão đại vừa nói chuyện thôi đã háo sắc như vậy? Lại khiến cô suy nghĩ lung tung rồi?
một lát sau, Ngũ Y Y cười xấu xa, nhìn Hoắc Phi Đoạt, đề nghị: "Hôm nào đó tôi cho anh nhảy thoát y có được không?"
Hoắc Phi Đoạt nhướng mày, liếc nhìn Ngũ Y Y: "Em nói cái gì đó?" KenhTruyen24h.Com
Ngũ Y Y suy nghĩ: "Hắc hắc, dáng người anh đẹp như vậy, anh nhảy thoát y, lột từng món đồ ra, tôi lấy di động quay lại cho anh xem, hắc hắc."
Hoắc Phi Đoạt ôm đầu Ngũ Y Y, làm cô hoảng hốt: "Em xong đời em rồi! Vật nhỏ, bây giờ em đến nông nỗi bị tình dục thiêu đốt rồi đấy.
Hàn Giang Đình ở bên ngoài nhìn mấy người đầu bếp bưng mâm thức ăn đi vào, hương thơm ngào ngạt từ đồ ăn bay vào phòng bệnh.
"Ai da, nhiều đồ ăn ngon như vậy, tôi có thể ăn cùng Y Y không?"
A Trung mất mặt: "Cậu? Cậu ở trong này thật sự làm bóng đèn. đi, chúng ta cùng nhau đi ăn cơm."
Hàn Giang Đình vui vẻ theo A Trung đến phòng ăn, vừa nhìn lên bàn ăn, lập tức sa sầm mặt: "Thế nào chỉ có bốn món ăn, Y Y bên kia có ít nhất mười món ăn."
"Cậu là con gái sao?"
"Tất nhiên là không, có thể kiểm tra cậu em ở bên dưới."
Về chuyện này, Hàn Giang Đình trả lời rất xấu xa.
"Cậu có biết Hoắc lão đại có siêu năng lực tra tấn không?"
Hàn Giang Đình dùng sức lắc đầu: "Tất nhiên không có!"
"Vậy cậu ngoan ngoãn ở trong này ăn cơm với tôi, nếu không đến cả cái gì cũng không có mà ăn."
Hàn Giang Đình thở dài, nhận lệnh ngồi xuống, nhịn không được hỏi "Bọn người Y Y đều ăn thức ăn ở đâu?"
"Có đầu bếp chuyên chế biến món ngon. một bữa cơm sẽ tiêu hao hàng vạn."
"A! Trời ơi, kiếp sau tôi nhất định sẽ đầu thai thành con gái."
Hoắc Phi Đoạt đợi sau khi Ngũ Y Y ngủ say, đắp chăn cho cô rồi đi ra ngoài.
"A Trung, đến đây một chút!"
A Trung lập tức đi đến.
Hai người đến phòng trống không có người. KenhTruyen24h.Com

"Lão đại...."
"Nhất định phải làm tốt việc bảo vệ Y Y, hiện tại tôi đang lo lắng Phúc Hi, sau sự kiện hạ dược này, tôi hơi nghi ngờ Phúc Hi."
"A, ngài nói tiểu thư Phúc Hi đối với Ngũ Y Y...." A Trung ngạc nhiên trừng to hai mắt.
"Chỉ là nghi ngờ, vẫn chưa xác định." Hoắc Phi Đoạt híp mắt lại: "Hiển nhiên tôi không hy vọng là cô ấy. Nhưng mọi việc cần phải cẩn thận một chút, việc bảo vệ an toàn cho Y Y phải làm tốt."
"Vâng!"
Phúc Hi và Thạch Ưng ra khỏi bệnh viện, vẫn chưa lên xe, Phúc Hi nhịn không được rơi nước mắt.
"thật quá đáng! Anh Phi Đoạt thật quá đáng! Vì sao anh ấy lại đối xử với tôi như thế? Làm sao không để ý đến cảm nhận của tôi, cứ như vậy tuyên bố gọn gàng tin tức chuyện anh ấy và Ngũ Y Y?"
Thạch Ưng đưa khăn giấy cho Phúc Hi, nói: "Tôi đoán Hoắc Phi Đoạt cố ý nói như vậy."
"Hả? Anh nói cái gì?"
Phúc Hi trừng to hai mắt đẫm nước mắt, không hiểu nhìn Thạch Ưng.
"cô nghĩ xem, từ nhỏ Hoắc Phi Đoạt là người biết nhận thức, có khi nào cô gặp anh ta nói chuyện hiền lành như vậy, anh ta là loại người im lặng là vàng, đều không nói gì cho người ngoài nghe. Mặc dù anh ta thích Ngũ Y Y, muốn kết hôn với Ngũ Y Y, chuyện như vậy anh ta cũng sẽ không nói cho người khác."
"Đúng vậy, anh Phi Đoạt làm việc chưa bao giờ nói ra, bình thường anh ấy rất ít nói."
Thạch Ưng gật đầu: "Vì vậy mới nói, anh ấy làm như vậy chỉ có một lí do, đó chính là, bên ngoài muốn nói cho cô biết, anh ta rất để ý Ngũ Y Y, đồng thời cũng cảnh cáo cô, không có ý nghĩ động đến Ngũ Y Y."
"A?" Phúc Hi phát hoảng "Anh, ý của anh là..."
"Đúng, Hoắc Phi Đoạt đã nghi ngờ cô rồi."
Phúc Hi lập tức nhíu mày: "Vậy làm sao bây giờ?"
"Hôm nay biểu hiện của cô không tệ, lúc đó tôi sợ cô nổi trận lôi đình lên, như vậy thật sự xong đời, Hoắc Phi Đoạt hoàn toàn nghi ngờ cô. Trong thời gian này cô phải diễn thật tốt, cố gắng làm bộ dạng rất thích Ngũ Y Y, loại bỏ cảm giác và nghi của Hoắc Phi Đoạt đối với cô."
"Hả? Muốn tôi phải luôn thích cô ta sao? Việc này rất khó! Đối với tôi quả thật là một dày vò, tôi hận không thể lập tức Gi*t ૮ɦếƭ cô ta!"
Phúc Hi bất mãn nhăn mặt lại.
Thạch Ưng mở cửa xe cho Phúc Hi, thở dài: "không còn cách nào khác, nếu để cho Hoắc Phi Đoạt nghi ngờ đến cô, tôi nghĩ rất nhanh cô phải rời khỏi Trung Quốc."
Phúc Hi cúi đầu lau nước mắt, nghẹn ngào: "Được rồi, tôi sẽ cố gắng, tôi sợ đến lúc đó tôi không làm được, Ϧóþ ૮ɦếƭ con nha đầu ૮ɦếƭ tiệt kia!"
Hoắc Phi Đoạt chuẩn bị trở lại phòng bệnh, đến hành lang thấy Hàn Giang Đình ngáp liên tục, anh đi qua, vỗ vai Hàn Giang Đình, nói: "Giang Đình, hay là cậu về nhà đi, có anh em ở đây chăm sóc Y Y rồi. Mấy ngày nay cậu cũng mệt rồi, về nhà nghỉ ngơi thật tốt."
"Hả?"
Hàn Giang Đình bị doạ sợ hãi, chớp chớp mắt, gật đầu nói: "Được rồi, tôi đi về đây."
Vừa đi được hai bước, anh quay đầu lại, dường như nhớ tới điều gì: "Đúng rồi, có một chuyện tôi phải nói một chút."
"Ừ, cậu nói đi."
"Hôm nay ba của Y Y đến bệnh viện thăm Ngũ Nhân Ái, nhưng không đến thăm Y Y, kết quả tôi nghe thấy Y Y nói chuyện với ba cô ấy, rất thương tâm. Tôi biết rõ Y Y, tuy rằng bề ngoài cô nguỵ trang kiên cường, thật ra nội tâm cô ấy rất khát vọng được quan tâm, nhất là một gia đình ấm áp."
"Hả?"
Hoắc Phi Đoạt nhướng mày, dường như đã hiểu rõ, gật đầu: "Được, tôi đã hiểu. Cảm ơn cậu luôn quan tâm đến Y Y."
Hàn Giang Đình gãi đầu: "Hắc hắc, không có việc gì, Hoắc lão đại, có phải anh nên suy nghĩ một chút chuyện thu nhận tôi làm đệ tử không? Tôi muốn đi theo anh học võ."
Hoắc Phi Đoạt nghiêm túc nói: "Tôi thật không có thời gian, bằng không tôi đến công ty tìm một cao thủ dạy võ cho cậu, để cậu bái anh ta làm sư phụ, rồi dạy võ cho cậu. Thế nào?"
"Oa! thật là tốt quá."
Ngũ Học Phong đang ngủ, điện thoại vang lên, ông ta bất mãn trở mình mấy lần, ngồi dậy bật đèn, miệng xụ xuống: "Nửa đêm là ai đây, nếu là gọi điện thoại nhầm số thì tuyệt tử tuyệt tôn."
Ông nhận điện thoại, miệng còn ngáp, cất giọng chất vấn: "Ai đó? Phiền ૮ɦếƭ đi."
"Tôi là Hoắc Phi Đoạt."
"A... A, ai ai? Ngài nói ngài là ai đó?" Hai mắt Ngũ Học Phong trừng to như viên đạn.
"Hoắc Phi Đoạt tập đoàn Đế Vương."
"........."
Ngũ Học Phong choáng váng vài giây, lúc này chuyện bé xé ra to cao giọng nói: "Là ngài à? Tổng giám đốc Hoắc ngài khoẻ! Ngài rất rất rất rất khoẻ!"
Ngũ Học Phong sợ đến mức từ trên giường nhảy xuống, đứng trên mặt đất, cúi đầu, khom lưng.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc