Một Đêm Mê Loạn Đại Ca Xã Hội Đen Đừng Tới Đây - Chương 114

Tác giả: Chân Huyến Lệ

Khóe môi Hoắc Phi Đoạt nhẹ nhàng nhếch lên đường cong, mang theo một loại tà mị kinh diễm, đôi mắt đẹp ngắm nhìn Ngũ Y Y, thổi hơi nóng bên tai cô: “Nhà đầu, không thể tưởng tượng được……..em thế nhưng lại chủ động như vậy.”
“Không phải.” Ngũ Y Y thật muốn đập đầu ૮ɦếƭ đi, bộ dáng hết đường chối cãi phát điên lên: “Tôi không phải cố ý, thật sự! Tôi thề, tôi thật sự không biết chỗ đó của anh, tôi thề tuyệt đối tôi sẽ không ᴆụng đến chỗ vật cứng ấy của anh…………………….”
Có vẻ như càng nói càng không rõ ràng nha.
“Ha ha.” Hoắc Phi Đoạt cười xấu xa, cánh tay đưa, đè lại bàn tay nhỏ bé đang muốn rút ra của Ngũ Y Y, khiến cho tay cô càng gắt gao giữ chặt nơi đó của anh, nhẹ nhàng vuốt ve qua lại.
“Chỗ này của tôi là cái gì?”
Ngũ Y Y trợn mắt há hốc mồm, không dám hít thở.
Mẹ ơi, cô muốn ૮ɦếƭ………………………
Tay cô lại có thể để chỗ quan trọng của tên đàn ông này, hơn nữa hơn nữa, cô còn cảm nhận sâu sắc, bàn tay nhỏ bé của cô đang vuốt ve cái đó, từ từ lớn dần, lại thay đổi đột ngột như vậy.
“Trả lời tôi, chỗ em đang vuốt ve là cái gì?” Hoắc Phi Đoạt dùng chop mũi của anh ta, nhẹ nhàng cọ vào gương mặt Ngũ Y Y.
Ngũ Y Y run rẩy, mặt đỏ bừng, muốn rút tay cô ra nhưng lại không nhúc nhích được.
Hơi thở này càng nóng lên.
“Tôi không biết.” Cô mặt dày nói dối.
“Không biết, em đã ăn nó rồi, thế nhưng còn nói không biết? Hả? Vật nhỏ, không thành thật.” Hoắc Phi Đoạt chợt vươn đầu lưỡi liếm vành tai Ngũ Y Y.
“A……….” Đó là một loại cảm giác nóng hổi như điện giật. Ngũ Y Y nhịn không được phát ra tiếng kêu sợ hãi.
Cô phát ra tiếng kêu tà mị không xương như vậy.
Thật mất mặt nha.
Hoắc Phi Đoạt đúng là càng đùa cô càng nghiện, anh nở nụ cười quỷ dị, nhẹ nhàng nỉ non: “có cảm giác được cái đó trong lòng bàn tay em đang nhảy lên không?”
Tất nhiên Ngũ Y Y cảm giác được rồi.
Vị trí kia của Hoắc Phi Đoạt thật hư hỏng, thế nhưng lại to lớn như vậy, thật đáng sợ.
Nơi đó to lớn vĩ đại của anh ta lập tức chui vào trong đầu cô, trong lúc nhất thời tim đập nhanh hơn.
Cô xong đời rồi.
Cô thành một cô gái dâm dục rồi.
Sờ nơi đó của đàn ông một chút, cô lại có thể suy nghĩ đến những động tác vận động kịch liệt tiếp theo.
Cô thật là mất mặt.
“Không, không có cảm giác.”
Có cảm giác được cũng không thể thừa nhận.
Đáy lòng đang mắng: “Mẹ ơi! Chỗ vị trí quan trọng của Hoắc Phi Đoạt lại ngang ngược như vậy? lại còn có thể dài ra thêm, hù ૮ɦếƭ con gái mà.”
“A, không có cảm giác được sao? Vậy thì lấy ra xem một chút.”
“A, không cần.” Ngũ Y Y bị anh ta nói dọa sợ hãi, chỗ này là bệnh viện, không phải nhà anh, tên tiểu tử kia lại có thể mặt dày đến trình độ này, ở trong phòng bệnh của bệnh viện mà dám làm càn làm bậy, thật kỳ quái!
“Cảm giác được, lúc nãy không phát hiện, bây giờ cẩn thận cảm giác lại, cảm giác được rồi.”
Ngũ Y Y sợ người kia sẽ làm càn, sốt ruột nói.
Một bàn tay Hoắc Phi Đoạt nhẹ nhàng sờ trước иgự¢ Ngũ Y Y, chạy loạn một vòng, cuối cùng hụ hồng kia lộ ra.
Cảm giác được rồi hả?”
“ừ ừ, cảm giác được rồi, xin anh đừng làm càn nữa.”
“Cảm giác được cái gì rồi hả?”
Ách………….Ngũ Y Y chợt ngẩn ra.
Hoắc lão đại này thật là dày vò, sao lại hỏi vấn đề xảo trá như vậy?
“Cảm giác được nó trong lòng bàn tay tôi nhảy lên.”
Ngũ Y Y mặt dày cắn răng nói ra.
Mẹ ơi, có trời đất chứng giám, cô có thể ૮ɦếƭ đi vài chục lần nha.
Rất mất mặt.
“Còn có không?”
“Còn có?”
“Còn cảm giác được cái gì?”
“A………Này này………Còn rất lớn.” Ngũ Y Y bất chấp…………..Nhắm mắt lại rống to.
૮ɦếƭ đi ૮ɦếƭ đi!
“Ha ha………………” Cô nghe được tiếng cười của Hoắc Phi Đoạt xấu xa vang lên.
Đáng ૮ɦếƭ, Hoắc Phi Đoạt đúng là gian trá, phải từng bước một bắt cô nói chuyên mất mặt như vậy anh ta mới hài lòng.
Cô muốn Gi*t ૮ɦếƭ anh ta!
“Ha ha, nhà đầu, không thể tưởng tượng được em thế nhưng lại háo sắc như vậy!”
Ầm!
Ngũ Y Y mở to hai mắt.
Trời đất ơi, người này có nói đạo lý không?
Những lời này là do anh ta lòng dạ đen tối bắt cô nói ra!
Thế nào đổ tới đổ lui, đổ lại thành cô háo sắc chứ?
“Họ Hoắc kia! Anh thật quá đáng!”
“Ha ha………Nhưng mà………….Tôi thích em như vậy……………..”
Hoắc Phi Đoạt thoải mái nói một câu, sau đó ôm chặt Ngũ Y Y.
Hoắc Phi Đoạt cười trông thật mê người.
Bờ môi của anh ta thật gợi cảm!
Hoắc Phi Đoạt áp người xuống hôn nồng nhiệt, hôn đến thật triền miên.
Ngũ Y Y cong người, hai bàn tay nhỏ bé vẽ loạn trên người Hoắc Phi Đoạt, nhịn không được hôn đáp trả lại anh.
Dù sao ngủ cũng đều ngủ qua rồi, chuyện nên làm hai người bọn họ cũng đã làm tất cả rồi, như vậy cô còn dè dặt cái gì nữa?
Người đàn ông này đã là của cô rồi!
Cô đã dùng qua rồi!
Đánh dấn ấn của cô rồi!
Ngũ Y Y bị Hoắc Phi Đoạt trêu chọc cả người nóng lên, máu trong người ngày càng nóng lên.
Cô không được, hai móng vuốt nhỏ vuốt ve lung tung, hận không thể cùng anh hòa làm một.
“Tôi muốn………………………….”
Ngũ Y Y thật không ngờ chính cô lại nói ra những lời không biết xấu hổ như thế!
Quả nhiên là người phụ nữ làm qua những chuyện kịch liệt kia, một khi bị khai phá thì không thể vãn hồi, đều sẽ nhanh chóng biến thành bộ dạng dục nữ!
Cả người Ngũ Y Y ngứa ngáy, móng vuốt nhỏ sờ soạng đai lưng của Hoắc Phi Đoạt, uốn éo cơ thể: “Nóng quá, khó chịu quá, tôi muốn………………….”
Trong mắt Hoắc Phi Đoạt nhóm lên hai ngọn lửa Dụς ∀ọηg.
Đáng ૮ɦếƭ, anh càng muốn.
Anh ăn cơ thể cô mới là nghiện!
Anh cuồng nhiệt hôn cô, vuốt ve cơ thể cô, phía dưới bành trướng nóng lên như bàn ủi!
“Y Y, Y Y…………..Tiểu yêu tinh quyến rũ người này……………….Tôi chịu hết nổi rồi…………………………..”
Ngũ Y Y đột nhiên cười xấu xa, đôi mắt quyến rũ giọng nói nỉ non: “Chú! Đưa người ta đi thôi……………..”
Đôi mắt Hoắc Phi Đoạt chợt nhíu lại, lửa giận văng khắp nơi.
“Vật nhỏ! Lại trêu chọc tôi! Lại gọi tôi là chú?”
Ngũ Y Y không thể nói nữa, cô bị Hoắc Phi Đoạt hôn nồng nhiệt.
Hai người giống như hai con rắn nồng nhiệt, ở trên lộn xộn, cọ sát, vặn vẹo.
Hai người bị vây trong trạng thái không thể khống chế được, ngọn lửa Dụς ∀ọηg vây quanh đến cực điểm.
Bốp!
Hoắc Phi Đoạt chợt bắt được bàn tay nhỏ bé của Ngũ Y Y, rời khỏi môi cô, thở hào hển từng ngụm.
Rõ rang trong ánh mắt anh đều là lửa nóng, nhưng lý trí nói “không thể.”
Ngũ Y Y mở to hai mắt đến cực độ: “Cái gì?”
Anh ta nói cái gì?
Cái gì không thể?”
Ngũ Y Y xụ mặt xuống, bày ra bộ dạng xấu xa: “Mặc kệ, mặc kệ, tôi không sao, cơ thể tôi đã sớm hồi phục rồi.”
Hoắc Phi Đoạt híp mắt, anh đứng dậy thở dài: “Em nghĩ rằng tôi và em không muốn? Tôi còn khó chịu hơn em, nhưng mà bây giờ không thể, muốn phải sau khi xuất viện. Sức khỏe của em là quan trọng nhất.”
Ngũ Y Y ôm chăn bao lấy thân mình, bên trong bất mãn lăn qua lăn lại.
Hoắc Phi Đoạt nhăn đôi mày kiếm, cúi đầu nhìn bên dưới, cao cao nổi lên một khối, bất đắc dĩ thở dài.
Vì sức khỏe của cô, hôm nay anh phải kiềm chế.
Hoắc Phi Đoạt kéo chăn ra, lộ ra gương mặt trắng hồng của Ngũ Y Y.
“ở bên trong ngộp, không sợ bị ૮ɦếƭ ngộp sao?”
Hoắc Phi Đoạt luôn che giấu cảm xúc rất tốt, giờ phút này nhìn bộ dạng có chỗ nào giống như chưa thỏa mãn Dụς ∀ọηg.
Ngũ Y Y hung hăng liếc mắt người đàn ông tuấn tú một cái, “Họ Hoắc kia! Anh nhớ kỹ cho tôi! Hôm nay lão nương tung cành ô liu cho anh! Anh lại không nhận. Chờ xem đi, lão nương mang thù nhất rồi.”
Ngũ Y Y xoay mặt đi, xoa xoa lỗi mũi, hết sức thở phì phò.
A a a a, tức ૮ɦếƭ cô rồi! cô một cô gái chủ động mời anh, thế nhưng anh lại có thể cự tuyệt!
Mặt mũi cô thế nào?
Hoắc Phi Đoạt cười khẽ, kiềm nén ngọn lửa mạnh mẽ trong lòng, vẻ mặt vân đạm phong khinh, dùng ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve bờ môi Ngũ Y Y: “A, không thể tưởng tượng được em thế nhưng lại cấp thiết đến trình độ này rồi? Nhìn không ra em giống như sói như hổ vậy?”
“Cút! Lười phản ứng lại với anh”
“Hung dữ như vậy, cọc cằn như vậy, một chút tư vị của người phụ nữ cũng không có.” Hoắc Phi Đoạt sủng ái vuốt ve mái tóc cô.
“Đúng đúng đúng, anh nói đúng, tôi một chút tư vị của người phụ nữ cũng không có! Không có một chút tư vị của người phụ nữ như cô em gái công chúa của anh, không có tư vị phụ nữ của những người mẫu linh tinh kia, vậy anh đi đi, đi tìm các cô ấy đi, đi tìm người nào giống con gái một chút!"
Hoắc Phi Đoạt nhịn không được cười khẽ: “Ha ha, thật vui.”
Ngũ Y Y tức giận trợn to hai mắt: “Vui vẻ cái đầu anh!”
“Một người nào đấy lúc ăn dấm chua thật là đáng yêu. Vì tôi đánh đổ một bình dấm chua lớn như vậy, tất nhiên là tôi vui vẻ rồi.”
Ngũ Y Y nhăn gương mặt nhỏ nhắn lại, hừ hừ mũi, dùng sức trừng mắt Hoắc Phi Đoạt.
Hoắc Phi Đoạt ôm má cô, bước đến gần, hôn nhẹ lên môi cô, thấp giọng nói: “chờ em ra viện, em cho tôi chờ lâu, mỗi buổi tối tôi không đem em cầu xin tha thứ, tôi sẽ không phải họ Hoắc.”
Ách…………………………….
Người nào đấy dại ra, sau đó chính là sợ hãi, sau đó lại suy nghĩ, trong đầu nhẹ nhàng suy nghĩ, cuối cùng cười to lên.
Di động trong túi Hoắc Phi Đoạt rung lên, Ngũ Y Y trợn hai mắt: “Này, di động của anh vang lên rồi, anh không nhận sao?”
“Lười nhận.”
Hoắc Phi Đoạt lấy di động ra, nhìn thoáng qua, nhịn không được phiền chán thở dài.
“Là điện thoại của ai?”
Ngũ Y Y vừa nhìn thấy, lập tức cũng không vui vẻ.
Là điện thoại của Phúc Hi.
“Nhận đi, vì sao anh không nhận? Thế nào? Yên lặng một chút sợ tôi nghe được sao?”
Ngũ Y Y vểnh môi, nhìn lên trần nhà.
Đáy lòng từng đợt chua xót.
Thì ra, tư vị ghen thật không tốt chút nào!
Phiền muốn ૮ɦếƭ!
Ngón tay Hoắc Phi Đoạt véo nhẹ cái mũi nhỏ của Ngũ Y Y: “Tôi và cô ấy có thể nói cái gì? Em cũng thật đoán mò!”
“Vậy vì sao anh không nhận điện thoại của cô ấy? Còn không dám nói chuyện trước mặt tôi?”
“Tôi biết rồi, Phúc Hi là vị hôn thê của anh! Nhất định phải gả cho anh rồi ! Hừ.”
Hoắc Phi Đoạt rầu rĩ xoa xoa huyệt thái dương, thở dài nói: “Ai nói cô ấy là vị hôn thế của tôi? Cho tới bây giờ tôi vẫn không xem cô ấy là một người phụ nữ, tôi chỉ xem cô ấy là em gái. Tôi làm sao sẽ sinh ra tình cảm với em gái mình? Đây không phải là rất kỳ quái sao?”
“Thật vậy không? Anh thật sự không thích cô ấy sao?”
“Tất nhiên là không thích cô ấy, bằng không thích em làm gì?”
“Nhưng mà Phúc Hi nói cô ấy là vị hôn thê của anh, nhất định phải gả cho anh.”
“Phúc Hi? Em gặp cô ấy rồi sao?”
“Tất nhiên là gặp rồi! Hôm thứ sáu cô ấy chạy đến trường học của tôi tìm tôi đi chơi, còn nói phải làm bạn với tôi, tôi còn đi dạo với cô ấy thật lâu ở cửa hàng tổng hợp nữa.”
Ánh mắt Hoắc Phi Đoạt lập tức nheo lại, suy nghĩ hỏi: “Sau khi em và cô ấy chia tay, em liền bất tỉnh phải không?”
“Ách………….Sau khi tôi và cô ấy chia tay, tôi đến trường thì cảm thấy đầu óc choáng váng. Thế nào? Anh nghi ngờ Phúc Hi làm sao?”
Ngũ Y Y trợn mắt, vẻ mặt không dám tin.
Hoắc Phi Đoạt lắc đầu: ‘Phúc Hi sẽ không làm như vậy. Tuy rằng cô ấy tùy hứng, nhưng mà rất ngoan.”
Ngũ Y Y bĩu môi: “A a. thấy người ta ngoan đúng không? Nói đúng là, người ta ngoan hiền thục nữ, rất ôn nhu, rất xinh đẹp.”
Hoắc Phi Đoạt nắm chặt cằm Ngũ Y Y, cười nhẹ: “Hôm nay em có chuyện gì vậy? Nói những câu thẳng thừng? Tôi đắt tội em chỗ nào hả? Hả?”
Ngũ Y Y đánh vào tay Hoắc Phi Đoạt: “Mới không có! Tôi là ăn ngay nói thật! không phải anh nói tôi bộ dáng không ra gì cả, dáng người cũng không tốt, thuộc loại chờ tàn phế đó sao? Vậy làm sao anh thích người tàn phế như tôi?”
Hoắc Phi Đoạt cười thầm ngước mắt nhìn Ngũ Y Y, than thở: “Không có cách nào, ai bảo lòng dạ tôi không tốt, không nghĩ em đi phá hoại người đàn, rõ ràng là tôi thu nhận em.”
“Hả?” Ngũ Y Y tức giận trừng mắt: “Anh coi tôi là đồ bỏ đi, còn thu tôi? Hoắc Phi Đoạt, tôi không cần anh thu nuôi tôi, Cô nãi nãi đây có thể thiếu đàn ông sao? Anh cảm thấy anh rất tuấn tú phải không? Anh cảm thấy anh thật giỏi có phải hay không?”
Ngũ Y Y vung chân lên đá Hoắc Phi Đoạt.
Hoắc Phi Đoạt cũng không xem ra gì, tùy ý nha đầu này đánh đánh đá đá sau lưng anh.
Nhìn qua, đơn thuần là Ngũ Y Y khi dễ Hoắc Phi Đoạt.
Lúc hai người đang ồn ào, cửa phòng đột nhiên bị mở ra.
Ngũ Y Y hậu tri hậu giác, chân đá sau lưng Hoắc Phi Đoạt thành nghiện. A, hiện tại ông đang ức Hi*p Hoắc Phi Đoạt, thật là sung sướng.
“Xem anh còn nói tôi là tổn thương anh, xem anh còn nói hay không?”
Phúc Hi giật mình nhìn tình cảnh trong phòng bệnh, bàn tay cầm túi xách dần dần nắm chặt lại.
Ngũ Y Y cô gái này đang làm gì?
Giống như đàn bà chanh chua không phân rõ phải trái, dùng chân đá anh Phi Đoạt?
Rất kỳ quái rồi!
“Cô đang làm cái gì đó?”
Phúc Hi nhịn không được gọi to.
“Hả?”
Lúc này Ngũ Y Y giật nảy mình, dừng lại động tác, nhưng mà chân còn nằm trên lưng Hoắc Phi Đoạt.
“Phúc Hi, cô, sao cô lại đến đây hả?”
Má ơi, sao cô có cảm giác như mình cưới đi người đàn ông của Phúc Hi chứ?
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc