Một Đêm Mê Loạn Đại Ca Xã Hội Đen Đừng Tới Đây - Chương 03

Tác giả: Chân Huyến Lệ

Vào mười hai giờ đêm
Đây là lần thứ sáu Ngũ Y Y phải bò dậy đến nhà vệ sinh
“ Ax, đau quá. Ai nha, không thể sống nổi mất…….”- Ngũ Y Y khẽ rên. Một tay chống tường, khó khăn di chuyển vào nhà vệ sinh.
Tại sao lại nhưvậy. Từ đó đến giờ hệ tiêu hoá của cô rất tốt, từ nhỏ đến lớn cũng ít khi ngã bệnh. Tại sao mới đến Ngũ gia trang buổi đầu tiên liền không ngừng đau bụng? Nếu cứ tiếp tục đau như vậy, không khéo cô ૮ɦếƭ mất.
Không được, không thể để như vậy được. Cô phải đi xuống lầu tìm một chút coi có viên thuốc đau bụng nào không.
Gương mặt Ngũ Y Y đổ mồ hôi lạnh, chống tường khi ra khỏi phòng của cô. Sau đó cô vừa bước qua phòng của Ngũ Nhân Ái liền nghe được cuộc đối thoại ở bên trong.
“ Chị hai, em còn tưởng chị thật lòng muốn đem con nhỏ kia làm em gái của mình đấy” – Ngũ Nhân Tâm mồm nhai đồ ăn rắc rắc, mơ hồ nói
“ Chị ba, chị thật ngốc. Chỉ có chị là kích động, trước mặt ba cũng không biết che giấu một chút. Chị hai làm sao có thể đem cái con nhỏ kia nhận làm em gái? Chị nói giỡn sao? Có đúng vậy không, chị hai?”
Ngũ Nhân Ái lạnh lẽo cười một tiếng, nói:
“ Ngũ gia này, chỉ có ba vị tiểu thư, chỉ có ba mà thôi! Ngũ Y Y là cái thá gì! Xuất thân của nó, cái huyết thống của nó lại muốn trở thành tiểu thư của Ngũ gia sao? Ta nhổ vào! Nó không xứng!”
Ngũ Nhân Tâm nghi ngờ hỏi:
“ Chị hai, nếu như ngày mai ba phát hiện Ngũ Y Y đã ૮ɦếƭ trong nhà vệ sinh, ba có nghi ngờ chúng ta không?”
Tam tiểu thư nghe vậy cũng bị doạ theo, hoảng sợ nói:
“ Đúng vậy, chị hai, lỡ như ba đi báo án, khiến cho cảnh sát nhập cuộc, tiến hành tra xét. Vậy việc chúng ta đem thuốc tiêu chảy bỏ vào ly sữa của Ngũ Y Y , có hay không sẽ bị tra được?”
Ngũ Nhân Ái không thèm để ý , cười một tiếng:
“ Yên tâm đi, ly sữa tươi bị chúng ta bỏ thuốc vào, chị đã kêu dì Trương đem ra ngoài đổ. Đừng nói cảnh sát, cho dù là chó nghiệp vụ cũng không tìm được cái ly sữa tươi đó. Ha ha ha ha……………”
Ngũ Nhân Tâm vui vẻ cười to:
“ Ha ha ha, đến bây giờ em mới biết chị lợi hại như vậy! Khiến cho con nhỏ Ngũ Y Y ૮ɦếƭ đi cũng không biết lí do vì sao mình ૮ɦếƭ! Ha ha ha…”
Ngũ Nhân Lệ cũng khúc khích cười theo:
“ Ha ha…,đến lúc làm tang lễ cho cô ta, chúng ta dùng ít nước tiêu , làm bộ chúng ta khóc rất thương tâm. Chính là vì em gái đột nhiên qua đởi mà đau lòng nha.”
“ Ha ha ha, ý kiến hay. Cái chủ ý này của em cũng không tệ, ba chúng ta rất đau lòng nha. Ha ha ha………”
Ngoài cửa, thân thể gầy gò của Y Y càng run rẩy, cô gắt gao cắn môi dưới, trừng mắt nhìn ba người kiêu ngạo, hung hăng ở trong phòng kia.
Ba người các ngươi! Họ Ngũ ! Là tôi, Ngũ Y Y quá ngây thơ. Vẫn còn nghĩ rằng bản thân mình sẽ có thêm người thân, thêm chị em…Nhưng là….Hãy đợi xem!
Hàn Giang Đình điện thoại cầu cứu của Y Y liền vội vã chạy tới, nhưng là cô đã choáng rồi ngất đi.
Ngũ Phong xoa ánh mắt của mình, mải mê nhìn Hàn Giang Đình cùng mấy y tá đem Ngũ Y Y lên cáng.
Khuôn mặt của ba chị em Ngũ gia cũng lạnh lùng, nhìn chằm chằm vào Hàn Giang Đình, không nói lời nào.
Đáng ૮ɦếƭ, sao lại là Hàn Giang đình , người thừa kế của công ty Hàn Tinh. Ai lại khiến cho anh ta xuất hiện vào lúc này?
Nếu như không phải tại Hàn Giang Đình, tiểu tiện nhân Ngũ Y Y đã xuống âm phủ rồi! Thật đáng ૮ɦếƭ!
Nếu như không phải tại Hàn Giang Đình, tiểu tiện nhân Ngũ Y Y đã xuống âm phủ rồi! Thật đáng ૮ɦếƭ!
Hàn Giang Đình đột nhiên xoay người lại, ánh mắt nguy hiểm lướt qua ba chị em Ngũ gia, tức giận vô cùng:
“ Nếu như Y Y có chuyện gì, mấy người hãy chờ đó. Tôi sẽ không bỏ qua ! Hừ!”
“ Này, này, tiểu từ thối, đừng tưởng mình lớn lên đẹp trai liền có thể uy Hi*p người khác như vậy. Ăn nói bừa bãi.”
Ngũ Nhân Tâm cà lăm cãi lại. Thật ra thì, cô vẫn luôn thích Hàn Giang Đình. Chỉ tiếc trong mắt anh ta cho tới giờ cũng chưa từng có cô.
Ngũ Nhân Ái lạnh lùng nhìn Hàn Giang Đình bước xuống lầu, hung ác nói thầm:
“ Hàn Giang Đình sao lại quen biết con tiện nhân kia? Thật đáng ghét!”
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .Nhớ lại lúc đó. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
Trong sân trường, Ngũ Y Y đang ngồi trên bãi cỏ
Mặc dù cô không cần trang điểm, mặc đồ tuỳ ý nhưng vẫn như cũ, rất xinh đẹp.
Rất nhiều bạn học nam đi qua cũng kìm lòng không được mà si ngốc nhìn cô.
Mặc dù cô mới là sinh viên năm nhất, nhưng trong trường đại học nổi tiếng vô cùng, cô còn được danh là hhoa khôi của trường.
Mái tóc dài của cô tùy ý xõa trên bờ vai, vài sợ tóc rũ xuống trán, không thể nhìn rõ nét mặt của cô, chỉ có thể nhìn đôi lông mày dài, uốn cong của cô.
"Này, hot girl, sao lại bày ra bộ dáng hồn bay phách lạc thế này?”
Hàn Giang đình đi tới, ngõ vào đầu Ngũ Y Y một cái rồi cũng ngồi xuống bãi cỏ.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Ngũ Y Y nhíu lại, trên khuôn mặt hiện lên một tia ảo não , buồn chán:
“ Này, tiểu tử, mình đã nói bao nhiêu lần rồi, đừng gọi mình là hot girl, nghe thật ghê tởm.”
“Chẳng lẽ lại xưng anh, em sao?”
Hàn Giang đình gối cánh tay lên chính đôi chân dài của mình, nhếch miệng một cái.
Thật là một tư thái tuấn mĩ a.
Ngũ Y Y cũng không để ý tới Hàn Giang đình, gương mặt vẫn như cũ u buồn.
Hàn Giang đình rốt cuộc phát hiện ngũ Y Y có điểm không thích hợp, liền dùng cánh tay ᴆụng một cái, liếc về phía khuôn mặt nhỏ nhắn, tinh xảo của Ngũ Y Y :
“ Này, đã xoay sở đủ tiền để xây mộ cho mẹ chưa? Nếu không được, vậy mình đem cái xe mới của mình bán đi”
Vừa nghe đến cái chữ "Bán" này, Ngũ Y Y liền không nhịn được run rẩy.
Bán? Ha ha, Đúng vậy a, cô cũng chỉ là bán mình để đổi lấy tiền...
Chỉ là , bán . . . .
Ngũ Y Y buồn bã cười một tiếng:
“Không cần, người anh em của tôi, chiếc xe kia là quà sinh nhật của gia gia tặng cho, cậu bán thì sẽ có chuyện gì xảy ra đây. Tiền xây mộ……mình đã…..xoay sở đủ rồi."
"Thật? Ba cậu cuối cùng cũng chịu cho một trăm vạn rồi sao ?"
Hàn Giang Đình vui mừng nhìn Ngũ Y Y, nhưng không cách nào tìm thấy sự vui mừng trên khuôn mặt Ngũ Y Y.
Cô gái này……………….Hôm nay có chuyện gì sao?
"Hắn? Hừ! Ngũ Phong sẽ có lòng nhân từ như vậy sao? Cũng chỉ là một gian thương mà thôi!” – Ngũ Y Y nhắc đến ông ta, gương mặt không nhịn được liền lộ ra vẻ chán ghét vô cùng.
"Không phải ông ta đưa cho cậu tiền à? Một trăm vạn, cậu là làm sao mà kiếm được?”
Hàn Giang Đình cũng nhăn mày.Anh cảm thấy, hôm này, Ngũ Y Y có cái gì đó không đúng. Cô ấy rốt cuộc có chuyện gì?
Bình thường Y Y vô cùng lạc quan, luôn thích nói giỡn.
“ Cậu khi nào lại dài dòng như vậy, giống như con gái vậy.”
Ngũ Y Y che giấu, khoé miệng giật giật cười mỉm, cánh tay nhỏ bé, trắng mềm vỗ vỗ bả vai Hàn Giang Đình, khí phách vô cùng, nói:
“ Không phải chỉ là một trăm vạn sao, cũng không có nhiều, mẹ mình có một kho tiền đó nha!”
“ Không phải chỉ là một trăm vạn sao, cũng không có nhiều, mẹ mình có một kho tiền đó nha!”
Thật ra thì mẹ của cô có gửi tiền ngân hàng, đó là một khoản tiết kiệm của bà. Đi theo Ngũ Phong nhiều năm như vậy, vậy mà bà cũng không có tiền để gửi vào ngân hàng, ngay cả đồ trang sức cũng không bao giờ mua. Nghĩ tới nó, Ngũ Y Y cảm thấy rất đau, rất đau!
Mẹ như vậy, đơn giản cũng chỉ vì tình yêu !
Bà thật lòng yêu Ngũ Phong!
Từ đầu đến cuối, bà đều ngây ngốc yêu tên gian thương kia!
Cho dù có một đứa con gái riêng, cho dù bị hàng nhóm chửi rủa, bà cũng không hốihận. Chỉ vì, đáy lòng bà vẫn luôn chấp chứa một tình yêu tha thiết!
Mẹ cô thật là, tại sao lại đi yêu một tên đàn ông vô tình vô nghĩa như vậy?
Ngũ Y Y hơi khổ sở , ngẩng đầu lên, mở mắt to nhìn bầu trởi xanh bao la kia, hít hít nước mũi.
Hàn Giang Đình cứ như vậy mà bị lừa, cười ha ha rồi nói:
“ A, thì ra là như vậy. Mình đã nói rồi, dì ấy sao có thể lại không có tiền để dành chứ! À, vậy sao lúc đầu cậu lại không phát hiện ra, lại vì xây mộ mà đi vay tiền?”
Coi như đầu óc heo của Hàn Giang Đình vẫn còn có chút suy nghĩ, vẫn nghĩ ra chuyện này.
Ngũ Y Y méo miệng, đôi mắt xinh đẹp liếc qua nhìn Hàn Giang Đình này trong, thoải mái mà nói:
"A, thời gian đầu mình rất đau lòng nên không nhớ đến. Cho nên mới như vậy.”
“ Oh,khồng tồi, cứ như vậy mua cho dì ấy một ngôi mộ để an nghỉ thì được rồi!”
Hàn Giang Đình vui vẻ cười, gương mặt đơn thuần.
"Ừ." - Ngũ Y Y gật đầu một cái.
Ngũ Y Y đột nhiên nghĩ đến một vấn đề, do dự một chút rồi nói:
“ Cái đó……………Giang Đình……….Chính là…….Cái kia………”
Hàn Giang Đình lắc hai chân, nhìn đám mây trắng trên trời , vô cùng thích ý:
“ A, cậu muốn nói cái gì, cậu trở nên dài dòng thôi lôi từ bao giờ? Rốt cuộc có chuyện gì muốn nói?”
"Chính là cái. . . . . ." - Ngũ Y Y khó khăn gãi gãi đầu , vẫn có chút thẹn , không dám mở miệng.
"Cái gì a!"
"Chính là . . . . .Mình muốn hỏi cậu, cậu đã từng xảy ra quan hệ với bạn gái nào chưa?”
"Cái gì? Cậu muốn nói đến cái quan hệ nào?” - Hàn Giang Đình trợn tròn mắt, nghiêng mắt nhìn Ngũ Y Y.
Có phải có chút sai lầm hay không . Tại sao lại thấy nha đầu mặt dày này, giờ phút này trên khuôn mặt có chút ửng đỏ.
"Ai nha, không phải là cái quan hệ kia sao!"
“ Cậu không nói rõ ràng làm sao mình hiểu quan hệ gì? Thật khó hiểu?”
“ Là…Là……Quan hệ ….thân thể…! Thiệt là! Đầu óc cậu thật nhỏ bé như hạt dưa gang á! “ – Từ kia dễ dàng đi ra từ miệng của Ngũ Y Y, khuôn mặt cô đã đỏ ửng rồi.
"Oh? Từ lúc nào cậu lại quan tâm đến cái quan hệ nam nữ kia? Có phải là có người trong lòng, muốn cùng anh ta gạo nấu thành cơm?” – Ánh mắt của Hàn Giang Đình có chút nghi ngờ.
“ Làm gì có người trong lòng! Mình chỉ là muốn biết một chút, không đúng, không phải là điều tra. Không đúng, mình chỉ là thuận miệng hỏi một chút mà thôi.”
"Rất khả nghi a, hì hì."
" Cậu rốt cuộc muốn trả lời hay không?"
“ Tốt tốt tốt, Ngũ Y Y là bạn bè của mình, mình có trách nhiệm phải trả lời tất cả các câu hỏi của cậu! Nói đi, cậu muốn biết cái gì?”
“ Tốt tốt tốt, Ngũ Y Y là bạn bè của mình, mình có trách nhiệm phải trả lời tất cả các câu hỏi của cậu! Nói đi, cậu muốn biết cái gì?”
Ngũ Y Y liếc mắt một cái, chần chờ hỏi:
“ Những người đàn ông, khi cùng xữ nữ làm chuyện kia có phải sẽ có cảm giác áy náy không? “
Hả?
Hàn Giang Đình ngẩn người.
Im lặng năm giây, anh rốt cuộc chịu không nổi liền nghiêng người mà cười lớn:
“ Ha ha ha, cô bé ngốc. Tại sao họ lại phải áy này, cảm giác đó phải nói là rất thành tựu thì đúng hơn.”
"Nhưng, nhưng người ta là xữ nử, sẽ bị đau, còn có máu. Chẳng lẽ họ không có một chút đau lòng, áy náy sao?”
“ Áy náy con khỉ! Đàn ông đều thích con gái xữ nử. Con gái đem lần đầu của mình cho đàn ông, đó chính là vinh dự của nam nhân. Đã làm chuyện đó sẽ cảm thấy rất hưng phấn, tại sao họ lại áy náy? Ừm, rất hưng phấn, cực kì hưng phấn!”
Hàn Giang Đình nhớ lại, khuôn mặt tràn đầy cảm xúc, mấp máy nói.
Ngũ Y Y tức giận nói thầm:
"Hừ, đàn ông thật đúng là biến thái !"
"Hả? Cậu vừ mới nói cái gì?” – Hàn Giang Đình đem tại lại gần cô
"Không có gì! Đem khuôn mặt chó của cậu tránh xa mình một chút!” – Ngũ Y Y tát một cái lên khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần của Hàn Giang Đình, đầy người anh ra.
"Oa nha nha nha, thật không công bằng! Ngũ Y Y, khuôn mặt của mình hoàn mỹ, tuấn tú như vậy, cậu dám tát nó! Làm ơn, gương mặt này rất quan trọng , cậu lại тһô Ьạᴏ như vậy! Còn là một cô gái nữa!”
Ngũ Y Y bật cười một tiếng, dùng chân đạp Hàn Giang Đình:
"Cút xa một chút! Mình không phải là cô gái ngu ngốc, gương mặt cậu thật phiền phức. Tránh xa mình ra!”
Hai người bạn cùng đánh nhau trên bãi cỏ….
Họ là bạn thân từ nhỏ, cùng nhau lớn lên. Nhưng trong mắt người khác, trông họ rất thân mật với nhau.
Tan học.
Ngũ Y Y cùng Hàn Giang Đình đang ngồi trên xa. Anh đeo tai nghe, nhai cao su, chậm rãi lái xe.
Ngũ Y Y giật lấy tai nghe của Hàn Giang Đình :
“ Giang Đình, buổi tối cùng mình đi ăn không?”
“ Sao cậu không về nha ăn cơm? Tại sao phải ra ngoài ăn lung tung, bậy bạ.”
Ngũ Y Y bĩu môi.
Nói thật ra, cái trang viên Ngũ gia kia, nếu nói là “ Nhà “ , cô thật lòng không muốn trở về.
Cùng ba chị e ngũ gia ăn cơm, thật giống như đang chịu cực hình.
Ngũ Y Y đáng thương nói:
“ Mình muốn ăn đồ cay………Một mình mình đi không phải có chút kì lạ sao? Cậu phải đi với mình chứ.”
Còn chưa kịp trả lời, Hàn Giang Đình lại phải nhận điện thoại:
“ Ừ, là anh………Có thật không? Hẹn với anh? Tối nay. Tốt, cô gái xinh đẹp, anh nhất định sẽ đến đúng hẹn! Gặp lại sau!”
Ngũ Y Y trừng mắt.
Hàn Giang đình nhún vai:
“ Cậu nghe thấy rồi đó, mình có hẹn rồi. Cô bé, không cần suốt ngày cứ chạy ra ngoài ăn uống, sẽ không sạch sẽ, nghe chưa? Nhanh về nha đi! Thứ bảy mình với cậu đi chọn một nghĩa trang cho dì! Sau đó cúng vái a!”
"Này! Hàn Giang Đình! Cậu đi ૮ɦếƭ đi! Thật không có nhân tĩnh, mình hận cậu ! “
Ngũ Y Y tức giận kêu gào, Hàn Giang đình tên kia đã nhanh chóng lái xe đi xa.
Đi xa, Hàn Giang Đình giơ cao cánh tay vẫy vẫy …
"Hàn Giang Đình ! Thấy con gái liền bỏ mặc bạn bè! Cậu thật sự rất kém cỏi, kém cỏi.”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc