Một Đêm Mê Loạn Đại Ca Xã Hội Đen Đừng Tới Đây - Chương 02

Tác giả: Chân Huyến Lệ

"Ngươi không phải có thể cưỡng bách tôi !!" - Cô kêu to.
Người đàn ông kia giống như nghe được một câu chuyện cười, khoé môi liền giật nhẹ:
“ Hả? Vậy sao?”
Lúc này, cô có cảm giác như mình bị điện giật vậy, cả người cô kích động, run rẩy một hồi.
Đáng ૮ɦếƭ, sao bộ dạng của anh ta lúc này giống như đang đùa giỡn với một chú chó nhỏ vậy!
Chẳng lẽ, anh ta coi cô như là chó sao?
Hai cánh tay nhỏ bé của cô dùng sức trụ lại bả vai của anh, cố gắng ngăn cản anh ép thân thể xuống. Thấy vậy, đôi môi nhỏ bé, màu đỏ hồng bĩu môi nói:
“Này! Anh…! Anh dám khi dễ đàn bà, con gái sao đáng mặt đàn ông được! Nếu có bản lãnh, hãy dùng sức quyến rũ của anh để đổi lấy sự đồng ý của tôi!”
“ Ha ha, tôi lại cho là, có thể vuốt ve một tiểu miêu bướng bỉnh như em mới là có bản lãnh nha, vật nhỏ”
Ba!
Khăn tắm trên người cô bị anh ta kéo ra, sau đó thuận tay ném ra ngoài.
"A! Khốn kiếp! Lưu manh!"
Từ trước đến nay, cô không có một chút dũng cảm nào. Dù sao, cô cũng mới 18 tuổi, cũng không hiểu chuyện đó, cứ như vậy mà đối diện với một người đàn ông lực lưỡng như anh ta .
Tất cả , toàn thân thể của cô từ trên xuống dưới hiện ra dưới ánh sáng mờ ảo…………..
Cô vội vàng lấy tay che bộ иgự¢ của mình, bỗng nghe được tiếng huýt sáo hưởng thụ của anh, cô liền di chuyển theo tầm nhìn của anh tới………….
Đáng ૮ɦếƭ! Ánh mắt của anh đang nhìn phía dưới của cô!
Ba!
Cô nhanh chóng đem bàn tay xuống dưới che lại.
Phía trên. . . . . . Phía dưới. . . . . . Một hồi che đi che lại, cô bị chọc giận đến điên mất rồi.
Người đàn ông kia nở một nụ cười xấu xa:
“ Đừng che……..khắp mọi nơi đều đã bị tôi thấy….Em quả thật là xử nữ sao?”
Đây là một loại chất vấn, cũng là đối nàng một loại khiêu khích!
Cô trợn mắt, lớn tiếng nói:
“ Đương nhiên là thật”
Trả lời xong câu hỏi của anh, cô mới ý thức được. Cô chẳng phải sẽ nhanh chóng bị tên đàn ông xa lạ này ăn hết sao, sao lại cùng anh ta biện chứng những thứ này làm gì. Trước tiên, cô phải nghĩ cách thoát thân đã!
Cô liếc nhìn chiếc khăn tắm quấn bên hông anh ta, còn một tấm khăn tắm cản trở, cô cũng không sợ. Cô có thể đại khái biết vị trí hạ bộ của anh ta, sau đó hung hăng hít một hơi, dùng tất cả khí lực của mình, mạnh mẽ nâng đầu gối lên!
Tôi đâm ૮ɦếƭ tiểu bảo của anh!
Ai kêu anh dám cường bạo cô!
Ba …..
Người đàn ông này thế nhưng chỉ cần một cánh tay nhanh chóng đè đầu gối cô xuống. Một tay anh chống giường, trong ánh mắt có chút vui mừng :
“ A! Nha đầu, em có học quyền đạo sao?”
Quyền thứ nhất chưa trúng, trong lòng cô có chút thất vọng, cũng không thèm suy nghĩ, một lần nữa xuất kích. Cô giơ tay đấm về vào mặt của anh, cô nghĩ rằng, chỉ cần anh tránh né một quyền này, cô liền sử dụng một chân khác đá vào chỗ đó của anh ta.
“ Cô nãi nãi đây là cao thủ quyền đạo!”
Thật ra thì cô chỉ học một chút quyền đạo thôi, ai bảo cô không có tính nhẫn nại.
"Vậy sao? Vậy thì càng thú vị rồi. . . . . ."
Anh không nhanh không chậm nói, khuôn mặt khẽ tránh sang một bên tránh quyền kia của cô, sau đó dùng lực đè đầu gối xuống, nhanh chóng đặt giữa hai chân của cô, khiến cho cô không thể cử động. Sau đó anh bắt lấy hai cánh tay rồi chia ra, đặt cố định trên đầu cô.
Lồng иgự¢ cường tráng của anh cứ như vậy mà ᴆụng chạm với bộ иgự¢ mềm mại của cô.
“ Anh thật khốn khi*p! Mau buông tôi ra!”
Đột nhiên cô cảm thấy rất sợ hãi…….
Cái gọi là công kích của cô, trong mắt anh cũng chẳng là gì , cứ thoải mái mà gạt bỏ tất cả.
Là do cô không được việc, hay là do anh quá mạnh mẽ?
“ Nha đầu, bữa ăn khởi động làm nóng người này có phải hay không nên sớm kết thúc?”
Cái gọi là công kích của cô, trong mắt anh cũng chẳng là gì , cứ thoải mái mà gạt bỏ tất cả.
Là do cô không được việc, hay là do anh quá mạnh mẽ?
“ Nha đầu, bữa ăn khởi động làm nóng người này có phải hay không nên sớm kết thúc?”
Bữa ăn khởi động làm nóng người!
Cái gì gọi là bữa ăn khởi động làm nóng người?
Cô ngẩn người một lúc, rốt cục hiểu được “ bữa ăn” trong ý tứ của anh ta là gì. Khuôn mặt cô sau một giây bỗng trở nên đỏ hồng.
“ Anh dám động vào tôi, anh dám ૮ưỡɳɠ ɓứ૮ tôi, thì…anh hãy chờ đó, tôi sẽ hận anh cả đời! Tôi Ngũ Y Y xin thề!”
"Ngũ Y Y? Tên của em sao?"
“ Cho dù chỉ còn lại một hơi thở cuối cùng, tôi nhất định đến tìm anh để trả thù!”
"Ha ha, vậy sao?" - Đôi môi anh tiến đến gần sát mặt cô, toả ra luồng hơi nóng, cũng không phải là hôn cô, chỉ là dán mặt sát mặt của cô , thổi hơi nóng:
“ Lời nói hận tôi cả đời….nghe cũng không tồi.”
"A a a a, tay của anh …”
Bàn tay của anh ta đang đặt ở chỗ nào a a a a a…
Cô cắn môi, toàn thân cũng đều trở nên nóng rực, còn có chút run rẩy.
Tay của anh từ từ, nhẹ nhàng vuốt ve thân thể của cô.
Ba!
..............Chiếc khăn tắm trên người anh đã bay xuống sàn nhà…..
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
Một năm trước.
Ngũ Y Y đeo cặp sách trên vai,Cô từng bước nhẹ nhàng bước vào phòng bệnh, cô không dám tin rằng:
"Mẹ. . . . . . Mẹ của tôi, bà ấy…….” – Hai đôi mắt to của Ngũ Y Y run rẩy, trong hốc mắt cũng xuất hiện mấy hạt nước mắt.
Tấm vải trắng che lấp một thân thể gầy yếu, mỏng manh. Trước đây cũng đã từng là một thời tao nhã.
“ Y Y , mẹ con đã lên thiên đường, lúc bà ấy đi rất bình thản……Y Y……….”
Ngũ Phong – ba của Ngũ Y Y cũng đỏ mắt nghẹn ngào, bàn tay ông vỗ nhẹ vào vai Y Y.
Nhìn xem, đứa nhỏ Ngũ Y Y này sao lại gầy như thế, bộ dáng cũng chỉ có 1m6 , thân thể gầy teo. Bây giờ, đầu vai của nó đang run rẩy dữ dội.
"Không …………….! ! !"- Y Y lớn tiếng khóc
“ Không! Mẹ sẽ không đi! Mẹ vẫn còn muốn ở lại với tôi! Bà ấy sao lại có thể bỏ tôi ở lại một mình? Bà ấy sẽ không chịu đi! Bà ấy sẽ không bỏ mặc tôi! Mẹ! Mẹ…Y Y cầu xin người, xin người tỉnh lại có được hay không? Y Y về sau nhất định sẽ ngoan ngoãn, không bao giờ chọc cho người giận nữa. Y Y nhất định sẽ làm được! Mẹ ơi, cầu xin người hãy tỉnh lại đi, xin mẹ đấy………..Xin mẹ hãy ở lại với Y Y,….Ô ô ô…….Mẹ…….”
Ngũ Y Y nhào tới bên cạnh giường bệnh rồi khóc nức nở.
Ngũ phong đứng cách đó một thước cũng lấy tay mà lau đi nước mắt.
“ Con gái, hãy để cho mẹ yên nghĩ đi. Bà ấy đã rất mệt mỏi, về sau còn có ba chăm sóc cho con. Từ hôm nay trở đi, con hãy theo ba về Ngũ gia trang ở đi.”
Ngũ gia trang ? Ha ha. . . . . .
Ngũ Y Y cười lạnh mấy tiếng.
Nếu nói là Ngũ gia trang, đứa con gái riêng, không cùng huyết thống như cô có thể ở sao?
Lúc trước, mẹ còn ảo tưởng rằng mình có thể đường đường chính chính mà bước chân vào Ngũ gia trang, có thể cầm đôi tay nhỏ bé của cô rồi ưỡn иgự¢ tiến vào cái Ngũ gia trang đó…………….Nhưng tất cả, cũng chỉ là một giấc mộng!
Mẹ nằm mơ, đơn giản chỉ là nằm mơ!
Cái giấc mơ này, trực tiến ςướק đi mười tám năm đẹp nhất của mẹ!
Đợi mười tám năm, âm thầm chảy nước mắt mười tám năm, mẹ cũng không có đợi đến ngày được gả cho ông ta!
Hiện tại. . . . . .
Mẹ đã mất, người ba này lại đột nhiên nghĩ muốn cho cô đến Ngũ gia trang ở sao?
“ Sớm nhỉ? “ – Ngũ Y Y ngơ ngẩn nói mấy chữ
"Cái gì?" - Ngũ phong có chút không rõ.
“ Sớm nhỉ? “ – Ngũ Y Y ngơ ngẩn nói mấy chữ
"Cái gì?" - Ngũ phong có chút không rõ.
Ngũ Y Y ngẩng đầu lên, đôi mắt to nhìn thằng Ngũ Phong, gằn từng tiếng nói:
“ Ông nói thật sớm. Ông đã làm những gì? Khi mẹ tôi còn sống, ông tại sao không cho bà một cái danh phận! Ông tại sao lại không cưới bà? Mẹ tôi cũng chỉ có một nguyện vọng như vậy, ông cũng không thực hiện cho bà, chính ông khiến cho bà ૮ɦếƭ không nhắm mắt! “
“ Ba………….” – Ngũ Phong há miệng, cũng không nói gì được, chỉ là nặng nề thở dài.
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
Ngũ gia trang viên.
Ánh mặt trời chiếu sáng cà phòng khách, ba vị tiểu thư của Ngũ gia đang trợn mắt há mồm mà nhìn Ngũ Y Y.
Ngũ Phong xoa xoa tay, giới thiệu Ngũ Y Y :
“ Đây là em của các con, Ngũ Y Y . Từ hôm nay trở đi, Y Y sẽ sống ở đây với chúng ta, chúng ta chính là người một nhà, không ai được bắt nạt Y Y . Nghe rõ chưa?"
Khuôn mặt Y Y lạnh như băng, ánh mắt cô lướt nhìn qua ba người kia.
Ha ha, cô đã từng nghe nói là ba vị tiểu thư danh môn vọng tộc của Ngũ gia đều rất nổi tiếng trong những cuộc xã giao.
Nhị tiểu thư – Ngũ Nhân Tâm nói nhỏ:
“ Cái gì thế này? Người đàn bà hát rong kia ૮ɦếƭ đi thì thôi, lại để đứa nhỏ này đến ở cùng chúng ta?”
Ánh mắt nghiêm nghị của Ngũ Phong bắn tới khiến đó Ngũ Nhân Tâm lập tức rụt cổ lại.
Còn Đại tiểu thư – Ngũ Nhân Ái cũng lập tức dùng cánh tay mình ᴆụng một cái vào đứa em này ra hiệu, rồi nói:
“ Được rồi, ba, chúng con đã biết rồi, rất hoan nghênh em đã đến đây sống cùng chúng ta, Y Y từ đây chính là em gái của chúng ta .”
Ngũ Nhân Ái cứng rắn nở ra một nụ cười giả dối.
Nhũ Y Y biết rõ tất cả, lông mày nhướng lên, kiên cường nói:
“ Không cần dùng cái giọng thương hại này để nói với tôi, tôi không cần! Mặc dù là con riêng, nhưng lại cùng chung dòng máu với Ngũ Phong. Vì thế, cho dù tôi không muốn đến đây ở cũng không được. Ai bảo ông ta lại chính là ba ruột của tôi.”
Ngũ Y Y lạnh lùng nói xong, liền đem cái túi trên lưng của cô ném xuống đất. Sau đó quay người đi lên lầu.
Đại tiểu thư và tam tiểu thư chợt ngẩn ra…
Nha đầu đáng ૮ɦếƭ này…………nó coi nó là ai!
Ở đây, ba chị em họ đối với cô đều là bậc trưởng bối mà cô lại kêu ngạo như vậy! Hãy chờ đấy, Ngũ Y Y !
"Ba. . . . . . Người xem Y Y. . . . . . Em ấy tại sao lại nói như vậy” – Tam tiểu thư Ngũ Nhân Lệ tiến lại ôm cánh tay Ngũ Phong, lắc lắc, bĩu môi làm nũng nói.
Nhị tiểu thư thấy vậy liền nói:
“ Hừ! Thật là không có một chút gia giáo nào cả! Quả nhiên là con gái của người đàn bà kia!”
Ngũ Nhân Ái nhanh chóng ngắt lời của Ngũ Nhân Tâm, rồi nhìn Ngũ Phong cười nói:
“ Không có chuyện gì đâu ba, Y Y vẫn còn nhỏ. Từ nhỏ, em ấy đều cùng mấy người không tốt kia sống, đứa bé có ngoan như thế nào cũng sẽ bị dạy hư. Không có chuyện gì đâu ba, chúng con sẽ dạy em ấy, nhất định sẽ khiến em ấy trở thành một tiểu thư có hiểu biết.”
Ngũ Phong nghe vậy, liền thở dài gật đầu một cái:
“ Đứa nhỏ Y Y này rất đáng thương, mẹ nó vừa mới qua đời. Các con đều là chị, hãy chăm sóc cho nó thật tốt.”
Ngũ Nhân Tâm tức giận nói:
“ Thật là, tại sao lại bắt chúng con chăm sóc cho nó! Nó nghĩ nó là ai chứ?”
"Nhân tâm! Tại sao con có thể nói chuyện như vậy!"- Ngũ phong trừng mắt lên
Ngũ Nhân Tâm thấy vậy lập tức ngậm mồm lại. Khuôn mặt có chút không vui, tức giận, thở mạnh…
Ngũ Nhân Ái lập tức cười nói:
“ Ba, ba hãy yên tâm đi. Chúng con sẽ giúp đỡ Y Y thật tốt, Y Y bây giờ chính là em gái của tụi con mà”
“ Haiz, cũng chỉ có đứa con này là hiểu chuyện , khôn khéo thôi.” – Ngũ Phong giơ tay vuốt nhẹ mái tóc của Ngũ Nhân Ái, cũng không để ý thấy ánh mắt nham hiểm đang lẩn tránh kia.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc