Kỹ năng sinh hoạt (3)Vì có phần mềm chat voice, hai người cấu kết với nhau, cuối cùng đã hoàn thành tất cả mười cửa của nhiệm vụ vợ chồng. Vì mức độ thân mật vợ chồng đạt được 500 mà giành được phần thưởng là danh hiệu “Thần giao cách cảm”, cột tượng trưng cho mức độ thân mật vợ chồng trong list quan hệ có một ký hiệu hình ngôi sao lấp lánh.
Trong game, bạn thân, vợ chồng, sư đồ đều có mức độ thân mật tương ứng, năm cấp bậc tương ứng với năm ngôi sao. Khi mức độ thân mật đạt tới 10000 thì cả năm ngôi sao sẽ phát sáng.
Có rất nhiều phương thức tăng mức độ thân mật trong game, ví dụ chat riêng, cùng lập nhóm đánh quái, cùng làm nhiệm vụ… Kỳ Quyên mở list bạn thân, phát hiện người có mức độ thân mật cao nhất trong số tất cả các bạn thân của mình chính là Mr. Bottle, trong khi đó mức độ thân mật với chị em tốt {Chờ Một Ngày Nắng} chỉ chưa tới 300.
Kỳ Quyên liền cảm thấy tâm trạng có chút phức tạp.
Trước đây cô đã chơi rất nhiều game online, mỗi lần đều chơi cùng hai chị em tốt Tiêu Tinh và Vệ Nam. Lần nào mức độ thân mật với hai người họ cũng là cao nhất. Nhưng không ngờ lần này chơi game gặp Mr. Bottle, mức độ thân mật với anh lại đứng đầu, vượt qua cả chị em tốt của mình ngoài đời.
Thật không thể tưởng tượng được.
Lúc ấy Kỳ Quyên mới chợt nhận ra, phần lớn thời gian của mình trong game gần như đều là cùng chơi với anh mà bỏ quên Tiêu Tinh. Hơn nữa bây giờ Tiêu Tiinh vẫn chưa đến cấp 80…
Thấy Tiêu Tinh online, Kỳ Quyên không khỏi cảm thấy hơi hổ thẹn, vội vàng gửi tin nhắn: “Có cần tao dẫn mày nâng cấp không?”.
Tiêu Tinh nhanh chóng nhắn lại: “Lúc nãy chat riêng mày không trả lời, còn tưởng mày không on T_T”.
Lúc nãy? Ặc, chắc là lúc nãy bận trả lời câu hỏi với Bottle, không để ý. Kỳ Quyên hơi chột dạ, vội nói: “Lúc nãy đang làm nhiệm vụ, không để ý. Mày tìm tao có chuyện gì?”.
“Không có gì, chỉ là gặp nhiệm vụ đánh tinh anh quái không qua được, muốn nhờ mày giúp, mày không online, tao đã nhờ đám Nam Cung Ức giúp tao qua rồi”.
“Ngại quá! Mày cấp 78 rồi hả? Hay là tao dẫn mày đến Đảo Đào Hoa nâng đến cấp 80?”.
“Ok ok, bạn yêu mày là tối nhất ^_^”.
“Lên YY đi, nói chuyện cho dễ”.
“Ừm, chờ chút”.
Một lúc sau, Tiêu Tinh đăng nhập kênh YY của Nam Cung Thế Gia. Kỳ Quyên chủ động kéo cô đến phòng số 3 ở khu biệt thự tư nhân. Tiêu Tinh nhìn căn phòng nhỏ được cài mật khẩu chỉ có hai người là Hoa Đỗ Quyên Nở và Mr. Bottle, tâm trạng liền trở nên phức tạp.
Kỳ Quyên không nhận ra có gì bất thường, thấy Tiêu Tinh đến, liền chủ động nói: “Bottle, chị em tốt của tôi đến rồi”.
Ôn Bình mở cửa sổ YY thì thấy trong căn phòng riêng vốn chỉ có hai người đột nhiên thêm một con kỳ đà tên là {Chờ Mọt Ngày Nắng}. Ôn Bình cười, nói vào micro: “Chào Ngày Nắng”.
Tiêu Tinh: “…”.
Ôn Bình nói đùa: “Sao thế? Không có micro à?”.
“Ặc… xin, xin chào”. Tiêu Tinh ngừng một lát, chần chừ nói: “Tôi không làm phiền hai người chứ?”.
Ôn Bình mỉm cười, “Không, chúng tôi vừa làm xong nhiệm vụ”.
Kỳ Quyên lờ mờ cảm thấy không khí có chút kỳ lạ, vội ngắt lời hai người: “Bottle, tôi đưa cô ấy đến Đảo Đào Hoa để cô ấy lên cấp 80, hay là anh đi khai khoáng đi?”.
“Được, hai người nói chuyện đi, có việc gì thì gọi tôi”. Ôn Bình nói rồi liền chủ động ra khỏi phòng số 3.
Lúc ấy Kỳ Quyên mới nói: “Được rồi Tiêu Tinh, mày vào nhóm tao, để tao lên kênh Thế giới gọi người đánh Phụ Bản”.
Tiêu Tinh chủ động vào nhóm của Kỳ Quyên, thấy căn phòng nhỏ lúc này chỉ có hai người mới mở miệng hỏi: “Này Tiểu Quyên, hôm ấy mày đóng giả bạn gái của thầy Ôn đi gặp mẹ thầy ấy, kết quả thế nào?”.
Kỳ Quyên nhún vai, “Thì thế thôi, mẹ anh ta không đáng sợ như tao tưởng, còn rất thân thiện, thuận lợi qua cửa”.
“Ồ”. Tiêu Tinh ngừng một lát, “Sau đó thì sao?”.
Kỳ Quyên sững người, “Sau đó cái gì?”.
“Hi hi, ý tao muốn nói là sau đó thầy Ôn có bày tỏ gì không?”.
“À, để tỏ lòng biết ơn, anh ta tặng tao một chiếc CD có chữ ký của Mạc Phi. Tao không khách sáo với anh ta nên nhận rồi”.
“…”. Mày thật không khách sáo.
Tiêu Tinh im lặng một lúc, “Sau đó nữa thì sao?”.
“Sau đó nữa thì tao về nhà”. Kỳ Quyên bị hỏi tới mức thấy lạ, “Rốt cuộc mày muốn hỏi cái gì?”.
Tiêu Tinh cười khì khì nói: “Tao muốn hỏi, mày có nghĩ mày và thầy Ôn có khả năng tiến thêm một bước không? Bây giờ thầy ấy vẫn độc thân, hơn nữa bị ép xem mặt. Bọn mày nhân tiện hóa giả thành thật cũng được mà”.
“Thôi đi, mấy năm gần đây mày và Vệ Nam giới thiệu bạn trai cho tao còn chưa đủ nhiều đúng không?”. Kỳ Quyên ngắt lời Tiêu Tinh.
“…”.
“Đã nói là đừng có lo cho tao! Ngay cả thầy giáo của mình mày còn muốn vun vào cho tao! Thôi xin, có phải là mày muốn dán dòng chữ ‘thanh lý xả hàng, mua một tặng một’ lên trán tao, sau đó đưa tao đi dạo phố không?”.
“Ặc…”.
“Mau vào Phụ Bản đi”.
Tiêu Tinh đành phải đến cửa Phụ Bản trước sự thúc giục của cô, trong lòng không khỏi nghĩ thầm: Cách mạng vẫn chưa thành công, thầy Ôn vẫn phải nỗ lực! Em đánh giá cao thầy, nhất định không được để em bị thua trong trận cá cược với Vệ Nam!
Cửa Phụ Bản Đảo Đào Hoa tập trung mấy người chưa đến cấp 80 đang tìm nhóm. Có một người quen hét trên kênh phụ cận: “Trên cấp 75 đến Đảo Đào Hoa diệt quái, cần y sư và chiến sĩ, 3 = 2~”.
Mấy người đó chính là mấy người trước đây đã từng cùng vào Đảo Đào Hoa với cô khi cô dùng tài khoản của Mr. Bottle, Tiểu Tâm, Tiểu Như. Bọn họ ba chờ hai, Kỳ Quyên liền giải tán nhóm, cùng Tiêu Tinh vào nhóm của họ.
{Nhóm} {Tiểu Tâm}: {Hoa Đỗ Quyên Nở}, đội chúng tôi có cầm sư rồi, tôi thêm một người bạn pháp sư vào, xin lỗi nhé.
Chưa đợi Kỳ Quyên trả lời, trên màn hình liền nhảy ra một dòng thông báo: “Bạn bị {Tiểu Tâm} mời ra khỏi nhóm”.
Tiêu Tinh hỏi; “Tiểu Quyên, mày bị đá rồi sao? Hay là tao cũng ra, chúng ta tìm nhóm khác”.
Kỳ Quyên không cảm thấy gì, dù sao thì nếu đối phương có nhu cầu trang bị, gặp người cùng nghề trong nhóm sẽ nảy sinh xung đột. Hơn nữa nhóm đánh Phụ Bản này chỉ cần một cầm sư là đủ.
Nghĩ một lúc, cô liền nói: “Nhóm này trước đây đã từng vào Phụ Bản, cũng rất được, hơn nữa bọn họ vừa đủ người, mày cùng bọn họ đánh đi, tìm nhóm khác rất phiền phức”.
“Thôi được. Vậy thì tao đánh với họ vậy. Mày làm việc của mày đi!”.
“Ừm, có chuyện gì thì gọi tao”.
Tiểu Tâm, Tiểu Như, Danh Kiếm Phong Lưu trong nhóm đều ở cấp 78, trước đó đã từng đánh Đảo Đào Hoa vô số lần, rất quen thuộc với Phụ Bản này. Kỳ Quyên giao Tiêu Tinh cho họ cũng không có gì đáng lo.
Cô đi về Quê hương lúa gạo, ngô trồng lúc nãy lại chín rồi. Kỳ Quyên vui sướng thu hoạch ngô rồi lại gieo hạt mới, còn hai mươi phút nữa mới chín. Kỳ Quyên liền tận dụng chút thời gian này, quay về chỗ đầu bếp ở thành Trường An học nấu nướng.
Sản vật trồng được có thể dùng để nấu nướng, Kỳ Quyên học được cách nấu mấy món ăn cấp thấp, sau đó dùng lúa mỳ và ngô vừa mới thu hoạch để chế biến thức ăn.
Một tay cầm nồi, một tay cầm xẻng, đặt lên bếp lò xào nấu. Hình ảnh nấu nướng trong game làm giống y như thật.
“Bạn nhận được {Bánh bao} X 1”.
“Bạn nhận được {Bánh bao} X 1”.
“Bạn nhận được {Bánh bao cháy} X 1”.
Lúc nấu nướng sẽ nhận được sản phẩm phụ với tỷ lệ nhất định, ví dụ {Bánh bao cháy}, {Cháo ngô khê}, đừng tưởng tên không có gì hay ho, thực ra công hiệu rất lớn. Ví dụ bánh bao cháy có thể tăng thêm mười điểm tấn công pháp thuật, kéo dài ba mươi phút, có thể làm đồ ăn vặt khi đánh Phụ Bản, tăng trạng thái có lợi cho nhân vật.
Dĩ nhiên, vì sản phẩm cấp thấp, giá trị thuộc tính tăng lên không cao. Đợi kỹ năng nấu nướng lên cấp 80, sản phẩm phụ xuất hiện khi làm thực phẩm cao cấp, trạng thái tăng lên cũng tương đối khả quan, mang đi bán có thể kiếm được một khoản tiền lớn.
Cô dùng toàn bộ số lúa mỳ ăn trộm được làm bánh bao, mức độ thành thục của kỹ năng nấu nướng cũng tăng lên nhanh chóng. Kỳ Quyên gần như có thể nhìn thấy cảnh tượng mình đếm tiền đến mỏi tay.
Vì có động lực nâng cấp kiếm tiền nên làm đi làm lại bánh bao cũng không cảm thấy nhàm chán.
Cứ như vậy, vừa trồng trọt, vừa làm thức ăn, Kỳ Quyên chạy đi chạy lại giữa hai thành Trường An và Quê hương lúa gạo. Một buổi tối đã nâng kỹ năng trồng trọt và nấu nướng lên cấp 30!
Gần mười hai giờ, Tiêu Tinh cuối cùng cũng lên cấp 80, vui sướng gửi tin nhắn cho Kỳ Quyên: “Tiểu Quyên Tiểu Quyên, hôm nay nhóm này rất năng suất, không bị hỏng lần nào, nhanh chóng đánh xong năm lượt, tao cũng lên cấp 80 rồi ~!”.
“Chúc mừng chúc mừng!”.
“Hi hi, tao ngủ trước đây!”.
“Ừ, G9”.
Không còn sớm nữa, Tiêu Tinh nhanh chóng offline. Kỳ Quyên cũng ra khỏi game, chuẩn bị tắt máy tính đi ngủ thì đột nhiên cửa sổ QQ hiện ra.
“Chưa ngủ à?”. Là tin nhắn của Bottle.
Kỳ Quyên vội trả lời: “Vẫn chưa. Sao vậy?”.
“Tôi chọn vài bức trong đống ảnh đã chụp xử lý một chút, gửi cho cô xem này”.
QQ gửi một file nén là “Ảnh chụp trong game”
Kỳ Quyên nhận file nén, mở ra xem, quả nhiên là hình chụp tối hôm rảnh rỗi cùng anh đi dạo khắp nơi nhân tiện chụp ảnh, có ảnh ôm nhau tại thác nước Thiên Sơn, nhìn nhau âu yếm trong tiểu viện ở ngoại ô thành Trường An, nắm tay nhau đi trên bãi cỏ…
Lúc ấy không cảm thấy gì, bây giờ xem lại, Kỳ Quyên thấy hơi ngượng.
Không khí giữa hai người quả thực quá ngọt ngào, giống hệt những cặp vợ chồng yêu nhau say đắm trong game.
Mặc dù vì tham gia cuộc thi ảnh mà cố tình làm vẻ thân mật nhưng nếu chỉ nhìn ảnh, hoàn toàn không nhận ra hai người giả vờ. Những động tác ấy có vẻ vô cùng thân mật và tự nhiên, như thể họ thật sự là một cặp tình nhân vậy.
Bottle hỏi: “Cô thấy bức nào đẹp nhất để tôi mang đi dự thi”.
Kỳ Quyên nói: “Tùy anh, tôi thấy đều rất đẹp”.
Rõ ràng anh là cao thủ xử lý ảnh. Những bức ảnh vốn rất bình thường sau khi được anh xử lý, cảm giác rất khác. Nhiều bức ảnh thậm chí còn sánh ngang với poster tuyên truyền của hệ thống.
Kỳ Quyên vừa xem ảnh, trong lòng không khỏi thán phục, không thể không thừa nhận, khả năng sửa ảnh của anh đúng là chuyên nghiệp.
Đột nhiên, cô nhìn thấy một bức ảnh rất đặc biệt.
So với sự lãng mạn ở Thiên Sơn, sự náo nhiệt ở Trường An, sự rộng lớn của thảo nguyên… bức ảnh này vô cùng đặc biệt, bối cảnh màu tối quen thuộc là địa đồ “Tuyệt Cảnh ảo ảnh” ở cửa thứ chín trong nhiệm vụ vợ chồng.
Không khí trong Tuyệt Cảnh âm u đáng sợ, chỉ có ánh sáng yếu ớt chiếu sáng con đường trải dài vô tận. Một pháp sư áo trắng như tuyết đứng giữa đường, tay cầm cây pháp trượng màu xanh lam phát ra ánh sáng nhàn nhạt, giống như ngọn đèn soi đường trong đêm tối. Cách đó không xa là nữ thích khách áo đen. Khoảnh khắc chụp ảnh, cô đang quay lại bắt gặp ánh mắt của anh.
Nhìn từ góc chụp, chênh lệch chiều cao của hai người vô cùng hài hòa. Họ không nắm tay, không ôm ấp, không có bất kỳ động tác thân mật nào, nhưng ánh mắt của hai người gặp nhau, nhìn nhau một cách đơn giản nhưng dường như hơn cả hàng nghìn hàng vạn lời nói.
Bộ đồ trắng nho nhã và bộ quần áo đi đêm phóng khoáng gợi cảm, gam màu tối xung quanh và ánh sáng yếu ớt ở giữa, đối lập mạnh về gam màu nhưng lại có sự hài hòa và ăn nhập đến kỳ lạ.
Bức tranh được thêm khung ảnh viền trắng, phía bên trái viết hai dòng chữ nhỏ:
Bất chợt quay đầu
Người ấy đứng nơi ánh sáng nhạt nhòa
Cách xử lý như vậy khiến bức ảnh trông giống như một tấm ảnh cũ kỷ niệm hồi ức quý báu.
Câu chữ và bức ảnh vô cùng hài hòa.
Kỳ Quyên nhìn bức ảnh này, lòng không khỏi cảm thấy phấn khích. Mặc dù cô không có tế bào nghệ thuật, nhưng nhìn thấy bức ảnh đẹp thế này, vẫn không kìm được vỗ tay khen ngợi.
So với những bức ảnh sến súa ngọt ngào kia, cô thấy bức ảnh này còn tuyệt hơn.
Nghĩ vậy, cô lập tức gửi tin nhắn: “Chọn bức Tuyệt Cảnh đi, tôi cảm thấy bức ấy rất đặc biệt, không biết chừng có thể đoạt giải”.
Gần như cùng lúc, Bottle cũng nhắn tin: “Nếu cô không có ý kiến gì, chi bằng chọn bức Tuyệt Cảnh?”.
Kỳ Quyên sững người. Giống hệt lúc cùng đánh quái, cùng làm nhiệm vụ trong game, thần giao cách cảm thường gặp giữa họ lại một lần nữa xuất hiện. Nhưng khoảnh khắc này, đột nhiên Kỳ Quyên thấy rung động.
Chưa từng có ai có thể hiểu tâm ý của cô như vậy.
Không, không được nghĩ nhiều, giữa họ chỉ là bạn trên mạng rất thân thiết mà thôi, không thể có gì khác.
Kỳ Quyên vội vàng gạt suy nghĩ kỳ lạ bất chợt lóe lên trong đầu đi, nói đùa với anh: “Xem ra mắt thẩm mỹ của chúng ta giống nhau. Tôi cảm thấy cơ hội bức ảnh này lọt vào vòng chung kết là khá lớn!”.
“Ừm, phần lớn ảnh tham dự đều là ảnh ngọt ngào âи áι. Bức ảnh này của chúng ta bối cảnh đặc biệt, thủ pháp chụp ảnh cũng khá lạ, không biết chừng có thể khiến hội đồng giám khảo thấy thích thú”.
“Ừm ừm! Dùng nó tham dự đi, hy vọng giành được giải!”.
“Ok :) ”.
“Đúng rồi, có phải là anh đã học về xử lý đồ họa không? Tôi cảm thấy trình độ xử lý của anh rất chuyên nghiệp! Hơn nữa góc chụp cũng có vẻ rất nhi*p ảnh gia”.
“Hồi đại học đã từng học một môn về lĩnh vực này”.
“Quả nhiên là vậy, tôi nghĩ nhà sản xuất nên mời anh làm giám đốc mỹ thuật. Nhưng bức ảnh anh làm còn đẹp hơn ảnh tuyên truyền trên diễn đàn nhiều!”.
“…Thật sao? Cô thật sự thích phong cách xử lý hình ảnh của tôi?”.
“Thật, rất chuyên nghiệp!”.
“Cảm ơn cô :) ”. Tối hôm qua vất vả suốt mấy tiếng đồng hồ để sửa ảnh, cuối cùng đã không uổng công vô ích. Có thể nhận được sự yêu thích và khẳng định của cô, hơn nữa lại được cô khen ngợi, tâm trạng của Ôn Bình liền vui vẻ hẳn lên, cảm giác buồn ngủ vừa mới ập đến cũng tan biến như mây khói.