Thầy Ôn Bình (3)So với sự kinh ngạc tột cùng của Tiêu Tinh, Ôn Bình tỏ ra hết sức bình tĩnh, như thể đã sớm đoán trước tất cả vậy. Anh ta mỉm cười bước đến trước mặt Tiêu Tinh, cúi người nhặt những bức tranh dưới đất rồi ra sau bàn làm việc, dựa vào ghế, nghiêm túc xem tranh.
“Ừm, bức tranh này vẽ rất đẹp”. Ánh mắt của Ôn Bình vô cùng chân thành, “Chí ít tiến bộ hơn lần trước, xem ra thời gian này em đã bỏ công sức thật”.
Tiêu Tinh bừng tỉnh, ngượng ngùng nói: “Em cảm ơn thầy”.
Ôn Bình chỉ tay vào thiếu hiệp áo trắng trên đó, “Bức tranh này tham khảo nhân vật trong game đúng không?”.
Tiêu Tinh gật đầu, “Vâng, em nhìn thấy một người mặc áo trắng trong game, thấy rất đẹp nên chụp lại, dựa vào phong cách ấy vẽ lại một bức tranh nhân vật mang hơi hướng cổ đại”.
Ôn Bình nói với vẻ suy tư: “Sao tôi thấy quen quen nhỉ?”. Ngưng một lát lại hỏi: “Em tham khảo game gì?”.
Tiêu Tinh thật thà nói: “Là game online mới nhất hiện nay, tên là Danh Kiếm”.
“Thật trùng hợp, tôi cũng đang chơi Danh Kiếm”.
“Á?” Vì quá kinh ngạc mà mồm Tiêu Tinh há hốc.
Ôn Bình ngẩng đầu nhìn Tiêu Tinh, mỉm cười hỏi: “Em ở máy chủ nào?”
Tiêu Tinh chần chừ một lúc mới nói: “Ở Mộng Giang Nam”.
“Thật trùng hợp, tôi cũng ở Mộng Giang Nam”.
“…”. Không phải chứ! Thật xui xẻo ở cùng máy chủ với anh ta!
Ôn Bình tiếp tục mỉm cười nói: “ID của tôi là Mr. Bottle, em có thể add tôi làm bạn thân, sau này cùng chơi”.
“…” Đột nhiên Tiêu Tinh muốn khóc.
“Đúng rồi”. Ôn Bình nhìn bức tranh ấy với vẻ đầy suy tư, “Tôi cảm thấy bức tranh mà em vẽ hình như hơi giống tôi”.
“…” Tiêu Tinh hoàn toàn không biết phải nói gì.
Không phải hơi giống anh, thực ra đó chính là anh!
Lần trước khi làm nhiệm vụ đột phá, nhìn thấy pháp sư áo trắng đứng dưới gốc cây ở cổng thành Lạc Dương, Tiêu Tinh thấy anh ta đẹp đến sững sờ, vội vàng chụp ảnh lại lưu trong máy, sau đó tham khảo thiết kế nhân vât này vẽ một bức tranh nhân vật cổ trang để nộp cho thầy Ôn.
Cô hoàn toàn không ngờ người trong tranh lại chính là thầy Ôn, chả trách anh ta nói bức tranh này vẽ rất đẹp – Anh ta có thể nói mình không đẹp sao?
Thầy Ôn suốt ngày tươi cười, tác giả Thịt Kho Tàu đáng yêu mũm mĩm trong tưởng tượng, hiệp khách áo trắng Mr. Bottle phong độ ngời ngời trong game lại là cùng một người. Thật không thể tượng tưởng được!
Sau một hồi kinh ngạc, cuối cùng Tiêu Tinh lấy lại bình tĩnh. Nếu anh ta chính là Mr. Bottle, vậy thì tối qua khi add QQ của mình có lẽ đã nhận ra mình. Bởi vì Tiêu Tinh chơi game và học tập, làm việc đều dùng cùng một nick QQ, không giống anh ta, QQ làm việc và QQ game khác nhau.
Chả trách tối hôm qua anh ta nói những lời kỳ lạ như: “Chuyện đừng đến muộn quan trọng hơn”.
Tiêu Tinh cúi đầu, lè lưỡi, khẽ nói: “… Thưa thầy, thực ra em chính là Chờ Một Ngày Nắng tối qua vừa add thầy”.
Ôn Bình mỉm cười, “Thảo nào tôi thấy nick QQ ấy quen thế, thì ra đúng là em”.
Đúng lúc này, đột nhiên điện thoại của Tiêu Tinh đổ chuông, màn hình hiển thị tên Kỳ Quyên.
Buổi chiều Tiêu Tinh đã nhắn tin cho cô ấy, hỏi cô ấy rốt cuộc chuyện đấu võ cầu thân trong game là thế nào. Chắc là cả ngày hôm nay công việc của Kỳ Quyên rất bận, không nhắn lại, đến tận lúc hết giờ làm mới gọi điện.
Tiêu Tinh nhìn màn hình điện thoại, vội vàng mỉm cười với Ôn Bình rồi nói: “Thầy Ôn, nếu không có việc gì thì em đi trước đây”.
Ôn Bình gật đầu: “Ừ, đi đi”.
Tiêu Tinh vội vàng chạy ra ngoài nghe điện thoại.
Vừa bấm nút nhận cuộc gọi đã nghe giọng nói véo von của Kỳ Quyên, “Tiêu Tinh à, tao đọc tin nhắn mày gửi cho tao rồi, chuyện đấu võ cầu thân tình hình có chút phức tạp, về nhà nói chuyện nhé, tao đi bắt xe đã …”.
Tiêu Tinh vội nói: “A Quyên, mày đừng cúp máy vội! Tao nói với mày chuyện này, hôm nay ở trường tao gặp …”.
“Tiêu Tinh”. Đột nhiên sau lưng vang lên một giọng nói quen thuộc, ngắt đúng chỗ quan trọng.
Tiêu Tinh ngoảnh đầu lại thì thấy Ôn bình đứng ở cửa phòng làm việc, miệng nở nụ cười như có như không, “Chuyện tôi là Mr. Bottle, tạm thời đừng nói với bất kỳ ai… kể cả chị em tốt của em. Được không?”.
Không biết vì sao trong đôi mắt đen sáng lấp lánh ấy như ẩn chứa một vẻ nghiêm túc lạ thường.
Tiêu Tinh sững người, hỏi với vẻ thăm dò: “Chị em tốt của em? Thầy muốn nói đến Kỳ Quyên? Thầy biết cô ấy sao?”.
“Ừ”. Ôn Bình mỉm cười, “Nhưng cô ấy không biết tôi”.
“…”
“Tôi biết em và cô ấy là bạn rất thân, nhất định em sẽ nghĩ cho cô ấy. Bí mật lớn như vậy mà bắt em giấu cô ấy, quả thực là rất khó cho em”. Ôn Bình ngừng một lát, giọng nói cũng trở nên dịu dàng hơn, “Có điều em yên tâm, tôi có thể đảm bảo tôi không hề có ác ý gì với cô ấy. Tôi chỉ không muốn sự tham gia của em làm đảo lộn tiết tấu giữa tôi và cô ấy”.
“…”
“Em là chị em tốt nhất của cô ấy, lại là sinh viên của tôi. Chuyện này em xen vào thì không hay. Cách tốt nhất chính là đứng ngoài cuộc, em hiểu không?”.
Nhìn người đàn ông đột nhiên trở nên nghiêm túc trước mặt, Tiêu Tinh không biết phải nói gì.
Trong ấn tượng của cô, thầy Ôn là một người bề ngoài rất tốt bụng nhưng bên trong thì rất “đen tối”. Nhưng hiếm khi anh ta nghiêm túc nói chuyện với cô như hôm nay, từng câu từng chữ dường như đều rất đáng tin tưởng.
Trước cái nhìn trìu mến, ôn hòa của anh ta, Tiêu Tinh ngoan ngoãn gật đầu, “Em biết rồi… Em không nói nữa vậy”.
Trong lòng không kìm được nghĩ rốt cuộc giữa thầy Ôn và Kỳ Quyên có ân oán gì? Vẻ mặt và ngữ khí của thầy Ôn nghiêm túc như vậy, dường như là có chuyện gì lớn sắp xảy ra!
Bước đầu tiên đã “dọn dẹp” luôn người chị em thân thiết nhất bên cạnh Kỳ Quyên, bước tiếp theo… anh ta sẽ làm thế nào đây?
Đột nhiên Tiêu Tinh cảm thấy rất mong chờ.
Buổi tối sau khi về đến nhà, Kỳ Quyên vừa đăng nhập vào game đã nhận được một đống tin nhắn riêng.
{Chat riêng} {Tiểu Tiểu Pháp Sư}: Sư phụ, có người chửi sư phụ cấu kết với đại sư huynh lừa tiền, sao người không giải thích!
{Chat riêng} {Nam Cung Mặc}: Sư phụ, khi nào người kết hôn với anh Bottle? Nhớ thông báo một tiếng rồi chia kẹo mừng cho đồ đệ nhé ~.
{Chat riêng} {Tự Thủy Vô Ngân}: Đấu võ cầu thân thua đồ đệ của em, không thể lấy được em quả thực rất nuối tiếc, nhưng vẫn chúc phúc hai người T_T.
{Chat riêng} {Nam Cung Ức}: Đỗ Quyên, Tôi nhìn thấy trong chuyên mục tường thuật trực tiếp đấu võ cầu thân trên diễn đàn có người nói cô bỏ trốn không muốn cưới chồng = =||, không phải là thật chứ?
…
Một đống tin nhắn khiến Kỳ Quyên nhìn mà choáng váng.
Chẳng qua cô chỉ out nick mà thôi, không ngờ hậu quả lại nghiêm trọng như vậy.
Cô tò mò click vào diễn đàn xem chuyên mục mà Nam Cung Ức nói. Quả nhiên chuyên mục đó vô cùng hot, lượt comment vượt quá hai mươi trang, sau trận đấu chủ võ đài offline, rất nhiều người bắt đầu nghi ngờ Hoa Đỗ Quyên Nở mở đấu võ cầu thân là lừa bịp quần chúng, may mà cuối cùng có người gửi hình chụp trong game, trên đó là giải thích của Mr. Bottle trên kênh Thế giới.
{Thế giới} {Mr. Bottle}: Mọi người đừng nóng, nhà cô ấy mất điện :) .
{Thế giới} {Mr. Bottle}: Yên tâm, Đỗ Quyên không lừa tiền đâu, cho dù người chiến thắng cuối cùng là ai cô ấy cũng sẽ lấy. Hôn lễ của chúng tôi sẽ tổ chức vào hôm khác, đến lúc đó hoan nghênh mọi người đến xem nhận phong bao :) .
Nhìn những dòng này, tâm trạng của Kỳ Quyên bỗng trở nên vô cùng phức tạp. Cô hoàn toàn không ngờ mình vừa out nick mà đã đẩy Bottle lên đầu sóng ngọn gió, làm người đứng mũi chịu sào, cũng hoàn toàn không ngờ Bottle sẽ ra mặt, thay mình gánh tất cả.
Đúng lúc ấy, góc dưới bên trái hiện lên tin nhắn hệ thống: “Ái đồ của bạn {Mr. Bottle} online”.
Kỳ Quyên lập tức tìm tên của Bottle trong list bạn thân, gửi tin nhắn chat riêng:
“Bottle on không?”.
Bên kia nhanh chóng trả lời: “On”.
Kỳ Quyên mắt dày nói: “Tối qua ta đột ngột out nick, thật là ngại quá, nhà bị mất điện, khụ khụ”.
Bottle nói: “Không sao :) ”.
Kỳ Quyên nói: “Ta đọc chuyên mục trên diễn đàn rồi, rất nhiều người nói hành vi mở võ đài cuối cùng lại thất hứa không lấy nữa thật hèn hạ ==, lẽ nào chỉ có thể kết hôn sao? Ta công khai xin lỗi có được không?”.
Bottle nói: “Kết hôn với đồ đệ khiến người cảm thấy ấm ức sao?”.
Kỳ Quyên vội nói: “Không không, ta không có ý đó”.
“Vậy thì kết hôn đi”.
“…”. Cũng không phải ý này!
“Hôm nay có một cô gái lạ mặt cứ bám lấy đồ đệ nói là muốn lấy đồ đệ. Đồ đệ cảm thấy rất khó chịu, sư phụ mau đến giải cứu cho đồ đệ đi”
“…”.
“Chúng ta kết hôn có thể cùng tránh được vận đào hoa, với sư phụ cũng không có gì xấu, đúng không?”.
“…”. Về lý là như vậy, nhưng Kỳ Quyên vẫn cảm thấy cứ lấy anh ta như vậy có gì đó không ổn.
Trước đây khi chơi game, vì phần thưởng trong nhiệm vụ vợ chồng, cô cũng đã kết hôn rất nhiều lần. Cô cảm thấy kết hôn trong game chẳng qua chỉ là một cách chơi giống như đánh Phụ Bản mà thôi. Nhưng lần này thì khác, đứng trước Bottle, cô không thể phóng khoáng vỗ иgự¢ nói, không sao, lấy thì lấy!
Trong lòng cô có chút bất an, còn có chút khó xử kỳ lạ.
“Không sao, người không cần cảm thấy áp lực, chúng ta chỉ tạm thời kết hôn, làm sáng tỏ mọi tin đồn mà thôi :) ”.
Ngữ khí của Bottle vẫn rất dịu dàng, “Sau khi kết hôn, đồ đệ sẽ không làm phiền sư phụ, sư phụ cứ tiếp tục chơi game của mình, được không?”.
“…”. Đã nói đến thế này rồi, không lấy thì chứng tỏ mình hẹp hòi.
Nhưng phải lấy Bottle, cô cảm thấy không được tự nhiên cho lắm. Đối với cô mà nói Bottle rất đặc biệt, mặc dù bây giờ vẫn chưa thể nói rõ rốt cuộc cảm giác ấy là gì nhưng anh không hề giống những người bạn bình thường trên mạng có thể tùy tiện kết hôn cho vui.
“Cứ như vậy nhé?”.
“… Ừm”. Kỳ Quyên đành gật đầu với tâm trạng phức tạp.
“Đồ đệ đi chuẩn bị hôn lễ :) .” Hình như Bottle rất vui, cười nói: “Sư phụ nhận lời cầu hôn trước đã”.
“… Được”.
Khi thông báo cầu hôn một lần nữa hiện ra, cuối cùng Kỳ Quyên đã miễn cưỡng ấn đống ý.
{Thế giới} {Hệ thống kết hôn}: {Hoa Đỗ Quyên Nở} nhận lời cầu hôn của {Mr. Bottle}, chúc mừng hai người kết thành lương duyên!
Bottle lại nói: “Hôn lễ tổ chức vào tám giờ tối nay, sư phụ thấy được không?”.
Kỳ Quyên cảm thấy hơi nhanh quá, cô vẫn chưa chuẩn bị tâm lý. Bottle nóng vội như vậy, lẽ nào là sợ cô hối hận? Có đều, kết hôn trong game cần phải chuẩn bị tâm lý sao? Kỳ Quyên không hiểu vì sao đột nhiên lại nảy ra ý nghĩ này. Chỉ là game mà thôi, đâu phải kết hôn thật…
“Liệu có nhanh quá không?”. Kỳ Quyên ngượng ngùng hỏi.
Bottle nói: “Không đâu, rèn sắt khi còn nóng :) ”.
Thế là trên kênh Thế Giới lại hiện lên một thông tin:
{Thế giới} {Hệ thống kết hôn}: Hôn lễ của {Hoa Đỗ Quyên Nở} và {Mr. Bottle} sẽ được tổ chức vào tám giờ tối nay, tại hôn lễ sẽ có kẹo mừng và rượu mừng! Hoan nghênh các vị hiệp sĩ giang hồ đến chung vui!
Vì sao lại có cảm giác “Anh đã có âm mưu từ trước” nhỉ? Ngay cả hôn lễ cũng chuẩn bị xong rồi sao?
Kỳ Qyên đang rối bời thì nhìn thấy tin nhắn riêng của chị em tốt Tiêu Tinh, cô ấy gửi ba tin liên tiếp.
“Chị Quyên, chị định lấy Bottle thật sao T_T ”.
“Không suy nghĩ thêm sao T_T”.
“Có lẽ sẽ có người thích hợp hơn, nếu quả thực ghét bị đeo bám thì tao lập nick name khác rồi lấy mày cũng được T_T”.
Kỳ Quyên cảm thấy rất lạ. Cô đi lấy chồng chứ đâu phải đi đám tang, sao Tiêu Tinh lại gửi nhiều biểu cảm mếu máo như thế này.
“Khóc cái gì? Tao kết hôn thì sao?”.
“Nhưng Bottle …”.
“Anh ta làm sao?”.
“Anh ta chính là…” Tiêu Tinh chỉ nhận lời của thầy Ôn không nói cho người khác biết chuyện Ôn Bình chính là Mr. Bottle, không hứa với anh ta không nói với người khác Mr. Bottle chính là Thịt Kho Tàu. Làm như vậy không bị coi là không giữ lời hứa đúng không?
Tiêu Tinh nói với tâm trạng vô cùng phức tạp: “Mr. Bottle thực ra chính là Thịt Kho Tàu. Đại thần Thịt Kho Tàu, tác giả mà mày vừa yêu vừa hận đấy!”.
Kỳ Quyên bình tĩnh nói: “Tao biết rồi”.
“…”. Tiêu Tinh vô cùng kinh ngạc. “Mày biết rồi?”.
Kỳ Quyên tiếp tục bình tĩnh nói: “Đúng, tao biết từ lâu rồi, vì thế tâm trạng của tao hiện giờ cũng hơi phức tạp”.
“…”. Tiêu Tinh khóc ròng.
Nếu mày biết Thịt Kho Tàu chính là thầy Ôn Bình thì tâm trạng của mày chắc chắn sẽ phức tạp hơn gấp trăm lần!
Đúng lúc ấy, Tiêu Tinh đột nhiên nhận được tin nhắn riêng.
“Tiêu Tinh online rồi?”. Tin nhắn từ Mr. Bottle.
Tiêu Tinh lập tức ngồi thẳng người, “Chào thầy Ôn ^_^”.
Ôn Bình nói: “Trong game không cần nghiêm túc như vậy, cứ gọi tôi là Bottle :) ”.
Tiêu Tinh vội vàng đổi cách xưng hô: “Chào Bottle :) ”.
Ôn Bình mỉm cười nói: “Tôi sắp kết hôn với chị em tốt Hoa Đỗ Quyên Nở của em trong game. Nếu cô ấy biết người cô ấy sắp lấy chính là thầy giáo của em ngoài đời, cô ấy sẽ rất khó xử, đúng không?”.
Tiêu Tinh lập tức vỗ иgự¢ thề thốt: “Em đảm bảo sẽ không nói với cô ấy!”.
“Thế thì tốt :) ”.
Tiêu Tinh do dự một lúc rồi gõ một hàng chữ: “À, thưa thầy, em có thể nhân tiện hỏi một câu được không?”.
“Hỏi đi”.
“Vì sao đột nhiên thầy muốn lấy Đỗ Quyên? Thầy có biết cô ấy là ai không?”.
“Biết chứ. Cô ấy là chị em tốt của em, luật sư Kỳ tiếng tăm lừng lẫy”.
“Ặc! Thế mà thầy còn dám lấy cô ấy!”.
“Bởi vì tôi rất dũng cảm”.
“Nếu thầy muốn chơi trò yêu đương trong game, em khuyên thầy nhanh chóng tìm đối tượng khác đi, thật đấy! Cô ấy ghét nhất là bị người khác bỡn cợt. Hậu quả của việc cô ấy giận dữ là vô cùng vô cùng nghiêm trọng!”
“Không sợ”.
“…”. Tiêu Tinh cảm thấy đúng là đàn gảy tai trâu. Thầy Ôn không biết tầm nghiêm trọng của vấn đề, thể nào cũng bị gậy ông đập lưng ông.
Còn Ôn Bình thì lại mỉm cười khi gõ hàng chữ này.
Từ sau khi anh biết Hoa Đỗ Quyên Nở chính là vị luật sư Kỳ ấy, anh bỗng có hứng thú mãnh liệt với con người này, cảm giác từng hành động, từng cử chỉ, lời nói của cô đều rất cá tính.
Từ nhỏ đến lớn, anh chưa bao giờ có suy nghĩ “muốn được tiếp cận, muốn được hiểu nhiều hơn” với một cô gái nào. Có lẽ đây chính là lực hút từ trường trong truyền thuyết!