Mối Tình Đầu Của Nàng Bọ Cạp - Chương 18

Tác giả: Diệp Chi Linh

Nhiệm vụ đột phá (5)
Sau khi cả năm người cùng gục xuống, Đào Hoa Tiên vung tay áo một cách vô cùng phóng khoáng rồi quay về vị trí cũ, ngồi xuống ghế tiếp tục chơi đàn. Dáng vẻ thư thái như thể đang chế nhạo năm kẻ ngu ngốc ૮ɦếƭ dưới chân mình.
Những người nằm dưới đất nhìn Đào Hoa Tiên đầy máu sống lại, không khỏi cảm thấy tức иgự¢.
Sau một hồi im lặng, năm người hiểu ý cùng ấn “quay về trận địa phục sinh”, quay về cửa Phụ Bản.
Chờ Một Ngày Nắng: “Đánh nữa không?”
Ngạo Thị Quần Hào: “Sặc, kỹ năng tấn công theo nhóm thật lợi hại”.
Chờ Một Ngày Nắng: “Đúng vậy, tấn công theo nhóm trong phạm vi lớn lại còn liên tiếp hai lần, muốn tránh trừ phi là chui xuống đất >__<”
Mr. Virus: “Khụ khụ, đăng thông cáo như thế này tôi ngại quá…”
Ngạo Thị Quần Hào: “A a a a, thật quá quá quá quá ngạc nhiên. Tôi chơi game lâu như vậy rồi mà chưa bao giờ được lên thông cáo, cảm ơn các vị, được theo các vị, tôi cảm thấy thật sự rất vinh hạnh!”
Mr. Bottle: “Mọi người hợp tác vui vẻ :) ”
Mr. Virus: “Vô cùng vui vẻ ^_^”
Chờ Một Ngày Nắng: “Hết sức vui vẻ!”
Ngạo Thị Quần Hào: “Thật sự quá vui! Sau này tôi sẽ theo mọi người, nào lại đây, mau add nick!”
Mọi người bận rộn add nhau, nửa phút sau…
Mr. Bottle: “Sư phụ tôi đâu?”
Mr. Virus: “Đúng rồi, Đỗ Quyên đâu?”
Chờ Một Ngày Nắng: “Sao không nói gì? Offline rồi sao?”
Ngạo Thị Quần Hào: “Xúc động tới mức không thể nói lên lời được sao?”
Hoa Đỗ Quyên Nở: “Đang nhặt đồ”.
Mọi người im lặng.
Khi mọi người đều đang kích động vì tên của mình được lên thông cáo toàn máy chủ, Kỳ Quyên đã sớm sống lại quay về chỗ cũ, chạy đến chỗ Boss bị tiêu diệt, nhặt lấy gói đồ bị rơi. Sở dĩ cô bình tĩnh như vậy là bởi vì… cô chơi game thường xuyên được đăng lên thông cáo toàn máy chủ vì thành tích thứ nhất thứ nhì, còn thường xuyên bị người ta đọc loa chửi rủa… đã quen rồi.
Hoa Đỗ Quyên Nở: “Những thứ Boss làm rơi, có nhẫn của cầm sư, dây chuyền của y sư, giày của kiếm khách, tôi đã căn cứ vào nghề nghiệp nhét vào túi mọi người rồi”.
Chờ Một Ngày Nắng: “Cảm ơn chị Quyên ^_^”
Mr. Virus: “3Q3Q (Thank you)”.
Hoa Đỗ Quyên Nở: “Còn có một ít nguyên liệu khâu vá, vải vóc gì gì đó, ai cần?”
Mr. Bottle: “Cho đồ đệ đi, dùng làm trang bị”.
Hoa Đỗ Quyên Nở: “Được, cho đồ đệ”.
Hoa Đỗ Quyên Nở: “Còn có linh châu, có thể đổi điểm cống hiến với sư môn, cho Ngạo Yhị nhé. Cậu chưa lấy gì cả”.
Ngạo Thị Quần Hào: ‘Không sao không sao, không cần cho tôi! Nhóm trưởng cầm đi, sau này tôi đi theo nhóm trưởng là được rồi, hi hi, mọi người không chê tôi kém cỏi, tôi đã rất cảm động rồi!”
Rõ ràng là Ngạo Thị Quần Hào đã coi mấy người này là cao thủ đẳng cấp hiếm gặp trong game, có thể ôm chân đại thần, dĩ nhiên là không nên dễ dàng buông ra.
Có điều Kỳ Quyên vẫn rất nguyên tắc, đồ bị rơi khi đánh Boss, ba người lấy trang bị, một người lấy nguyên liệu, còn lại đạo cụ đổi điểm cống hiến của sư môn dĩ nhiên nên chia cho Ngạo Thị Quần Hào. Mặc dù cậu ta không mấy giỏi giang, nhưng không có công lao cũng có khổ lao, không thể để người ta làm việc không công. Thế nên Kỳ Quyên quyết đoán chia linh châu cho Ngạo Thị Quần Hào.
Ngạo Thị Quần Hào nhìn thấy trong túi của mình có thêm một viên linh châu, cảm động tới mức không thể cảm động hơn được nữa, càng kiên định hơn với niềm tin và quyết tâm “sau này sẽ theo chị Đỗ Quyên”.
Mọi người đang vui sướng tận hưởng thành quả thắng lợi mà đâu biết, cùng lúc đó, cùng một Phụ Bản Đào Hoa Nguyên, các thành viên của một nhóm khác đang nghiến răng nghiến lợi, tức иgự¢ thổ huyết.
Lúc ấy, Đào Hoa Tiên của họ đã bị đánh tới 10% lượng máu, đúng lúc Đào Hoa Tiên vừa mới tự nổ thì đột nhiên trên kênh Thế giới nhảy ra thông tin “Chúc mừng hiệp sĩ Hoa Đỗ Quyên Nở… dẫn đầu tiêu diệt Đào Hoa Tiên hoàn thành thành tựu {tung hoành giang hồ}”.
Là bang chủ của một bang phái lớn nhất nhì trong toàn máy chủ, Nam Cung Ức bày tỏ, cảm giác trong lòng có một vạn con voi chạy qua thật sự không thể hình dung được!
Nam Cung Ức hỏi trong kênh nhóm: “Hoa Đỗ Quyên Nở là ai?”
“Chưa từng nghe nói”.
“Ừm, vậy thì các anh em lưu ý một chút, tôi muốn tư liệu chi tiết về người này”.
“Đại ca, anh muốn làm gì?”
“Cậu nghĩ xem tôi có thể làm gì?”
“Việc này, anh có thể làm được rất nhiều, ví dụ như theo đuổi này, truy sát này… bọn em không đoán ra nên mới hỏi mà”.
“Ừm, lôi kéo sang bên mình”.
“…”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc