Mối Tình Đầu Của Nàng Bọ Cạp - Chương 13

Tác giả: Diệp Chi Linh

Tình duyên sư đồ (4)
Kỳ Quyên hít thở sâu mấy lần rồi mới thoát khỏi trạng thái sung huyết não để lấy lại bình tĩnh, nhìn màn hình gõ một hàng chữ: “Lần này thật cảm ơn đồ đệ”.
“Đừng khách sáo :) ”
“Hay là ta dẫn đồ đệ nâng cấp nhé?”
“Không cần đâu, đồ đệ cùng bạn làm nhiệm vụ, hai người làm nhiệm vụ rất nhanh”.
Nếu anh ta đã không cần giúp, Kỳ Quyên chỉ có thể nói: “Vậy đồ đệ đi làm nhiệm vụ đi, sau này nếu có chỗ nào cần giúp đỡ thì cứ tìm ta, ta nhất định sẽ không chối từ”.
“Được, đồ đệ nhớ rồi”.
Mr. Bottle trực tiếp tìm NPC truyền tống rời khỏi đó. Kỳ Quyên muốn ra khỏi Tiêu Diêu Cư, đột nhiên nhớ ra nhiệm vụ của tiểu đồ đệ hình như vẫn chưa xong… Như có thần giao cách cảm, Tiểu Tiểu Pháp Sư cũng đột nhiên nói chuyện.
“Sư phụ sư phụ! Đồ đệ vừa đi vệ sinh, quay lại đã thấy trên kênh môn phái nói sư phụ bị bắt vào địa lao, có thật không ạ?”
“…” Bảo cô phải trả lời thế nào đây?
“Đồ đệ còn nghe nói sư huynh Bottle trong môn phái đã đích thân xuống nhà lao cứu sư phụ ra ngoài, có đúng vậy không sư phụ?!”
Kỳ Quyên im lặng rất lâu rồi mới mặt dày trả lời nghi vấn của cậu ta: “Ừm, tất cả đều là sự thật”.
“Sặc. Sư phụ, đồ đệ sai rồi, là đồ đệ làm liên lụy đến người. Đồ đệ quên rằng thần thú của môn phái là NPC không thể tấn công được!”
Kỳ Quyên sầm mặt nói: “Không sao, mọi chuyện đều qua rồi”.
“Nhưng, nếu không thể tấn công thần thú, vậy thì nhiệm vụ đó phải làm thế nào hả sư phụ?”
“Ta cũng không biết, hay là con vào kênh môn phái mà hỏi bọn họ?”
“Đồ đệ đã hỏi rồi, rất nhiều người đều nói nhiệm vụ này quá khó nên trực tiếp bỏ qua không làm. Nhưng đồ đệ muốn làm, phần thưởng rất nhiều, làm xong đồ đệ có thể nâng cấp luôn”.
“Ồ, chờ chút, để ta tìm người hỏi cho”.
Kỳ Quyên từ trước tới nay đều giúp người đến cùng, nhiệm vụ của tiểu đồ đệ chưa làm xong, cô cũng không tiện bỏ đi, đành phải mặt dày chat riêng với Mr. Bottle. Không hiểu vì sao cô luôn cảm thấy đại đồ đệ Mr. Bottle có sức mạnh vô cùng to lớn, quả thực giống như GM (người quản lý game), nhiệm vụ của Tiêu Diêu Cư, hỏi anh ta chắc chắn không sai.
“Bottle online không?”
“Có, sao vậy sư phụ?”
“Nhiệm vụ {tứ đại thần thú} của môn phái đồ đệ đã làm chưa?”
“Làm rồi”.
“Có thể đến giúp sư đệ của con được không. Cậu ta nói không biết làm”.
{Tin nhắn hệ thống}: {Mr. Bottle} xin gia nhập nhóm của bạn.
Kỳ Quyên lập tức ấn đồng ý, thấy avatar của anh ta vốn dĩ đang là màu xám “hiện đang ở vị trí khác” nhưng lại nhanh chóng bật sáng, rõ ràng là anh ta vừa mới đến địa đồ khác nhưng lại quay về Tiêu Diêu Cư.
Thật là làm phiền anh ta…
Nhìn avatar vụt sáng trong nhóm, Kỳ Quyên có chút khó xử, tìm chuyện nói với tiểu đồ đệ: “Giới thiệu một chút, đây là đại sư huynh của con”.
Tiểu Tiểu Pháp Sư vội vàng ngoan ngoãn chào hỏi: “Chào đại sư huynh!”
Mr. Bottle hờ hững nói: “Ừm”.
Kỳ Quyên đắp thêm một lớp gạch lên da mặt của mình: “Bottle, nhiệm vụ thần thú ấy phải làm như thế nào, đồ đệ dạy cậu ta nhé”.
Mr. Bottle im lặng một lúc, đánh một hàng hướng dẫn làm nhiệm vụ siêu dài: “Nhiệm vụ này kiểm tra kiến thức ngũ hành tương sinh tương khắc. Huyền Vũ là thủy, Chu Tước là hỏa, Bạch Hổ là kim, Thanh Long là mộc. Căn cứ vào nguyên tắc thủy khắc hỏa, hỏa khắc kim, kim khắc mộc, cũng chính là Huyền Vũ khắc chế Chu Tước, Chu Tước khắc chế Bạch Hổ, Bạch Hổ khắc chế Thanh Long”.
“Hiểu rồi chứ?”
Thật… thật là chuyên nghiệp?
Kỳ Quyên thật sự phục sát đất.
Chả trách anh ta làm nhiệm vụ nâng cấp lại lên nhanh như vậy, một nhiệm vụ nho nhỏ cũng có thể suy ra một đống kiến thức lịch sử về thần thú thượng cổ. Nếu đổi lại là Kỳ Quyên với tính cách nóng nảy, nhìn thấy nhiệm vụ mình không biết thì sẽ kiên quyết bỏ qua.
Rõ ràng là Tiểu Tiểu Pháp Sư cũng bị lý luận ngũ hành tương khắc này làm cho sợ hãi, suy ngẫm một lúc lâu mới nói: “Đệ vẫn chưa hiểu, sư huynh có thể nói đơn giản một chút được không? {Toát mồ hôi}”
Kỳ Quyên nói: “Ta cũng không hiểu lắm {Toát mồ hôi}”
Nhìn hai biểu tượng {Toát mồ hôi} trong nhóm, Ôn Bình không kìm được mỉm cười, tiếp tục ôn hòa giải thích: “Đệ đi nói chuyện với Huyền Vũ, lấy thủy linh châu thuần phục Chu Tước, nói chuyện với Chu Tước lấy hỏa linh châu thuần phục Bạch Hổ, rồi nói chuyện với Bạch Hổ lấy kim linh châu thuần phục Thanh Long, vậy là nhiệm vụ hoàn thành, đơn giản như vậy thôi :) ”
“…” Kỳ Quyên dùng dấu ba chấm cũng khó có thể diễn tả tâm trạng lúc này.
Tiểu Tiểu Pháp Sư vui mừng nói: “A! Đệ hiểu rồi! Chính là nói thuộc tính của tứ đại thần thú thực ra là tương sinh tương khắc đúng không? Cơ bản không cần phải Gi*t từng con một mà để chúng khắc chế lẫn nhau là được?”
“Đúng rồi”.
“Cảm ơn đại sư huynh! Đệ hiểu rồi, đệ đi làm nhiệm vụ đây, bye bye sư phụ! Bye bye sư huynh!”
Nhìn Tiểu Tiểu Pháp Sư nhảy chân sáo đi làm nhiệm vụ, nhất thời tâm trạng của Kỳ Quyên khó có thể diễn tả được.
Với tư duy bạo lực của cô, nhìn thấy hai chữ “thuần phục”, phản ứng đầu tiên chính là chém ૮ɦếƭ. Cô chém ૮ɦếƭ Thanh Long, choảng nhau với Bạch Hổ, chưa kể nhiệm vụ chưa hoàn thành, kết quả còn biến thành quan hệ thù hận với Tiêu Diêu Cư. Thì ra nhiệm vụ này hoàn toàn không cần Gi*t thần thú, mà là nói chuyện với chúng, lấy đạo cụ khắc chế lẫn nhau là có thể hoàn thành.
Kỳ Quyên cảm thấy mình thật bi thảm, mất mặt với cả môn phái Tiêu Diêu Cư = =
Mr. Bottle thấy sư đệ hiểu cách làm nhiệm vụ rồi, thế nên nói: “Nếu không có chuyện gì thì đồ đệ đi trước đây?”
Kỳ Quyên vội nói: “Đi đi đi đi, đồ đệ làm việc của mình đi, làm phiền đồ đệ rồi!”
Mr. Bottle nhắn lại một câu: “Sư phụ đừng khách sáo :) ”
Đúng lúc ấy, đột nhiên màn hình hiện lên tin nhắn hệ thống:
Hiệp sĩ {Mr. Virus}, giới tính nam, cấp 45, môn phái {Danh kiếm sơn trang} xin gia nhập nhóm của bạn.
Mr. Virus?
Kỳ Quyên nhìn cái tên này, thầm nghĩ chắc là bạn của Mr. Bottle, nên liền ấn đồng ý.
Mr. Virus vừa vào nhóm là bắt đầu than phiền: “Ở Lạc Dương chưa đến mười giây đã không thấy bóng dáng đâu cả, cậu đang làm cái gì đấy?”
“Giúp người khác làm nhiệm vụ”. Thái độ của Mr. Bottle vẫn rất bình tĩnh, “Đúng rồi, giới thiệu một chút, đây là sư phụ của mình”.
“Sư phụ của Bottle? Xin chào”.
Kỳ Quyên cũng khách sáo chào hỏi: “Ừm, xin chào Mr. Virus”. Ngừng một lát rồi nói, “Đồ đệ tiếp tục làm nhiệm vụ đi nhé, ta off đây”.
{Tin nhắn hệ thống}: {Hoa Đỗ Quyên Nở} ra khỏi nhóm.
Hai người còn lại trong nhóm tròn mắt nhìn nhau.
Sau một hồi im lặng rất lâu, Mr. Virus mới nói: “Sư phụ của cậu nói off là off, ngay cả hai từ bye bye mình còn chưa kịp gõ…”.
“Mình cũng vậy…”
“Đây chính là out chớp nhoáng trong truyền thuyết?”
Mr. Bottle mỉm cười, “Những người nóng vội đều như vậy, quen rồi thì thấy bình thường”.
“Haha, cậu vừa về môn phái cứu người, chính là đi cứu cô ta?”
“Ừm”.
“Xảy ra chuyện gì mà cậu phải đích thân đi cứu?”
Mr. Bottle dùng một câu tổng kết một cách ngắn gọn: “Cô ta bật mô thức tàn sát chạy đến môn phái của bọn mình, đánh ૮ɦếƭ một thần thú trong môn phái, sau đó bị vệ sĩ bắt vào địa lao”.
Mr. Virus im lặng rất lâu, sau khi tiêu hóa câu giới thiệu sơ lược ấy của anh mới thốt lên: “Sư phụ của cậu thật là thú vị”.
Mr. Bottle cũng tỏ ý tán đồng: “Mình cũng nghĩ như vậy”.
Hai người vừa nói chuyện, vừa đến ngoài thành Lạc Dương tiếp tục làm nhiệm vụ. Suốt đường đi từ thành Đông đến thành Tây, nhanh chóng lên cấp 46.
Cấp 46 có một nhiệm vụ độ khó cấp bốn sao tên là {Hộ tống Tiểu Thất}, nhiệm vụ yêu cầu người chơi trong vòng một phút hộ tống NPC {Tiểu Thất} từ trạm dừng chân ở thành Đông Lạc Dương đến quán trà ở thành Tây, trên đường hộ tống sẽ xuất hiện rất nhiều thổ phỉ tấn công NPC {Tiểu Thất}, người chơi phải nhanh chóng Gi*t ૮ɦếƭ thổ phỉ và đảm bảo Tiểu Thất bình an đến điểm cuối cùng.
Hai người lập nhóm bắt đầu nhiệm vụ. Nhiệm vụ cấp bốn sao quả thực rất khó, gần như là cứ đi được năm bước lại xuất hiện thổ phỉ tấn công Tiểu Thất, từ nhóm hai người ban đầu đến nhóm năm người, thậm chí có tinh anh quái cấp ba sao xuất hiện.
Hai người cẩn thận ứng phó, lúc cách mục tiêu cuối cùng là {quán trà} không xa, đột nhiên trên màn hình của Ôn Bình nhảy ra dòng thông báo màu đỏ:
{Tin nhắn hệ thống}: Bạn đang gặp phải sự tấn công của người chơi {Nam Cung Mặc}!
{Tin nhắn hệ thống}: Bạn đang gặp phải sự tấn công của người chơi {Nam Cung Du Nhiên}!
Hai người vốn dĩ vì bị yêu quái bao vây tấn công mà chỉ còn lại một chút máu, đột nhiên bị tấn công bất ngờ, trong phút chốc liền ngã vật ra đất.
{Tin nhắn hệ thống}: Bạn đã bị {Nam Cung Mặc} Gi*t ૮ɦếƭ!
{Tin nhắn hệ thống}: Nhiệm vụ {Hộ tống Tiểu Thất} hết giờ, hộ tống thất bại, hãy từ bỏ nhiệm vụ sau đó quay lại nhận nhiệm vụ!
Hai người bất ngờ bị Gi*t không rõ lý do, nằm tại chỗ không hiểu gì.
Im lặng một lúc, Mr. Bottle không kìm được gõ trên kênh phụ cận hỏi: “Xin hỏi, Gi*t tôi làm gì?”
Mr. Virus: “Câu hỏi tương tự +1”.
Nam Cung Mặc đáp: “Đồ đệ của Hoa Đỗ Quyên Nở, Gi*t ngươi không cần giải thích”.
Nam Cung Mặc ném lại câu nói đó rồi cưỡi bạch mã bỏ đi.
Mr. Bottle và Mr. Virus nằm dưới đất, nhìn xác của nhau, không hẹn mà gặp cùng im lặng.
Rất lâu sau, Mr. Virus không kìm được nói: “Nếu là kẻ thù của sư phụ cậu tìm đến cửa, Gi*t cậu là được rồi, vì sao ngay cả mình cũng không buông tha?”
Bottle thở dài nói: “Chuyện này… quyền quyết định không nằm trong tay mình”.
Mr. Virus tiếp tục than phiền: “Lần đầu tiên mình bị ૮ɦếƭ trong game mà lại là làm bia đỡ đạn. Như thế rất không có mỹ cảm”.
Mr. Bottle: “Mình nhớ cậu đã từng nói rằng giữa chúng ta có thứ gọi là tình bạn”.
Mr. Virus: “Hình như mình chưa từng nói như thế ^_^”
Mr. Bottle: “Cậu nói rồi, mình chụp lại rồi :) ”
Mr. Virus: “…”
Mr. Bottle: “Nếu đã là bạn, cùng bị Gi*t là chuyện rất bình thường, đừng than phiền nữa, về địa phủ thôi”.
Mr. Virus: “…”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc