Kết thúc lãng xẹt (4)“Thực ra, tôi chính là tác giả”.
{Mr. Bottle}: Tìm mình có việc gì à?
{Biên tập Mao Mao}: 999 viêc gạch trong truyện mới của cậu, mình đã giúp cậu tra thông tin rồi. IP đăng nhập của Hoa Đỗ Quyên Nở rất bình thường, không giống như bị trộm nick = =.
{Mr. Bottle}: Ừm, mình biết.
{Biên tập Mao Mao}: ID này của cô ta đăng ký rất lâu rồi, là độc giả lâu năm. Có lẽ là cậu làm sai chuyện gì đắc tội với người ta nên mới ném cậu nhiều gạch như thế. Có thể là rất ghét cậu.
{Mr. Bottle}: Không phải đâu, thực ra cô ta lỡ tay ném nhầm.
{Biên tập Mao Mao}:Lỡ tay? Ném nhầm?
{Mr. Bottle}: Ừm, lúc nãy cô ta tìm mình xin lỗi. Ném nhầm nhiều tiền như thế, chắc cô ta cũng muốn ộc máu.
{Biên tập Mao Mao}: = =.
{Mr. Bottle}: Đúng rồi, cô ta đã xin trả lại tiền, liên hệ với admin xác nhận thông tin, trả lại tiền cho cô ta đi.
{Biên tập Mao Mao}: Nhưng nếu trả lại tiền thì phải xóa gạch dưới truyện của cậu. Cậu không sợ có người tiếp tục chửi cậu sao?
{Mr. Bottle}: Chẳng phải diễn đàn đang chửi bới rồi sao?
{Biên tập Mao Mao}: Đúng vậy, chửi cậu té tát mặt mày.
{Mr. Bottle}: Nếu đã té tát mặt mày rồi thì mắng thêm chút nữa cũng chẳng có gì khác biệt.
{Biên tập Mao Mao}: …
{Mr. Bottle}: Không nói gì tức là đồng ý rồi nhé?
{Biên tập Mao Mao}: Ok ok, mình phục cậu rồi.
{Biên tập Mao Mao}: Này, cuốn “Dị thế du hiệp lục” cậu đừng có mà kết thúc lãng xẹt nữa được không?
{Mr. Bottle}: Không đâu :) .
{Biên tập Mao Mao}: Lần trước cậu cũng nói không, kết quả vẫn kết thúc lãng xẹt…
{Mr. Bottle}: Đó không phải là kết thúc lãng xẹt, mà gọi là chưa viết xong.
{Biên tập Mao Mao}: …
{Mr. Bottle}: Chẳng phải đang viết tập tiếp theo sao, cậu phải tin mình :) .
{Biên tập Mao Mao}: Thôi được, tạm thời tin cậu thêm một lần nữa.
{Biên tập Mao Mao}: Đúng rồi, bản thảo cậu nợ tạp chí đến khi nào mới nộp? Sắp đến thời hạn đăng rồi đấy?
{Mr. Bottle}: Đột nhiên mình nhớ ra mình vẫn chưa tắm. Mình đi tắm cái đã.
{Biên tập Mao Mao}: …
Sau khi cho Mr. Bottle vào danh sách đen, Kỳ Quyên cũng đi tắm. Tắm xong mở trang web, đột nhiên phát hiện mình nhận được tin nhắn của admin.
“Khách hàng {Hoa Đỗ Quyên Nở} thân mến, 999 viên gạch mà khách hàng mua vào lúc 23:00 ngày 1 tháng 6 thuộc về lỗi thao tác. Qua kiểm tra đối chiếu, xác minh thực sự như vậy, vì thế toàn bộ điểm số đã được trả lại, xin hãy kiểm tra số dư tài khoản”.
Kỳ Quyên ngây người click vào số dư tài khoản, quả nhiên phát hiện có thêm 999 tệ.
Tâm trạng cô lên xuống thất thường giống như ngồi trên tàu lượn vậy.
Lẽ nào anh ta đúng là tác giả? Nếu không sao có thể xử lý mọi việc thuận lợi, hơn nữa lại nhanh chóng như vậy?
Kỳ Quyên vội vàng luống cuống add nick Mr. Bottle từ trong danh sách đen. Nhìn avatar giống như cái bình của người bạn qua mạng này, Kỳ Quyên thấy hơi căng thẳng.
“Anh đúng là tác giả sao?”. Kỳ Quyên e dè hỏi.
Đối phương rất dễ chịu, bình tĩnh nói: “Ừm. Tôi không lừa cô, đừng cho tôi vào danh sách đen nữa”.
“…”. Kỳ Quyên ngượng ngùng không biết nên nói gì.
“Lúc nãy tôi đã giải thích với biên tập. Cô ấy giúp cô liên hệ với admin rồi. Cô kiểm tra tài khoản đi, xem tiền đã được trả lại chưa”.
Kỳ Quyên đáp với tâm trạng vô cùng phức tạp: “Trả lại rồi…”.
“Thể thì tốt. Sau này trước khi nhấn nút ‘Có’, hãy chú ý một chút. Nếu uống say thì đừng lên mạng, ném gạch là chuyện nhỏ, ngộ nhỡ cô không cẩn thận nói cho tôi biết mật khẩu thẻ ngân hàng thì không hay đâu”.
Truyện được biên tập và post tại website: WWW.KenhTruyen24h.Com (Thích Truyện.VN)
Kỳ Quyên bị nói tới mức đỏ mặt tía tai.
Trước Mr. Bottle, tác giả mà mình yêu thích, vừa mới bị mắng cho một trận, còn cho vào danh sách đen, lúc này anh ta không những không nổi nóng mà còn ôn hòa như vậy, một người vốn tự hào là rất có tài ăn nói như luật sư Kỳ bỗng chốc không biết phải nói gì.
Kỳ Quyên xoa xoa cái má nóng bừng, nghiêm mặt gõ một hàng chữ: “Xin lỗi, làm phiền anh rồi…”.
“Không sao :) ”.
Bên kia nhắn lại cái mặt cười, coi như kết thúc cuộc nói chuyện.
Kỳ Quyên vốn là một người nóng tính. Hồi đại học đã từng là tổng thư ký hội sinh viên ba năm, làm chuyện gì cũng rất quyết đoán, dứt khoát, nói một là một, hai là hai. Những việc có thể hoàn thành trong mười phút cô sẽ không bao giờ kéo dài tới mười một phút. Cô sợ nhất là đối phó với những người có tính cách ôn hòa như thế này, cảm giác nói chuyện với họ cứ như đấm vào bông vậy.
Sự việc hiểu lầm lần này nói thế nào cũng là do mình uống say phạm lỗi trước, tác giả Thịt Kho Tàu vô tội bị liên lụy. Truyện mới vừa post lên một ngày đã bị vào bảng truyện dở tệ. Anh ta không những không trách cô, còn giúp liên hệ với admin trả lại tiền, thái độ lại điềm đạm, ôn hòa như thế, khiến Kỳ Quyên cảm thấy vô cùng áy náy.
Có phải là nên làm gì đó để bồi thường cho anh ta không nhỉ?
Là một luật sư, Kỳ Quyên luôn có niềm tin “làm sai chuyện gì thì phải chịu trách nhiệm và bồi thường tổn thất”. Nếu lần này là mình sai, vậy thì phải bồi thường.
Kỳ Quyên nghĩ thật kỹ rồi mở trang truyện “Dị thế du hiệp lục”, click chuột vào bảng công cụ, tiện tay tặng 99 bông hoa. 999 viên gạch biến thành 99 bông hoa. Mặc dù rút lại một phần mười nhưng Kỳ Quyên nghĩ rằng có thành ý là được, số tiền còn lại dùng để mua truyện thì thực tế hơn.
Đầu bên kia, Ôn Bình vừa click vào trang truyện mới để xem comment của độc giả, đột nhiên nhìn thấy góc phải hiện lên một thông báo mới: “Hoa Đỗ Quyên Nở tặng 99 bông hoa, chút thành ý nhỏ, mong tác giả đón nhận”.
“…”. Nhất thời Ôn Bình không biết nên nói gì.
Logic của người này thật kỳ lạ. Nếu đã lỡ tay tặng nhầm, vậy thì trả lại là xong, sao lại đổi sang tặng hoa?
Đây chính là kiểu “cho một cái bạt tai rồi lại đền một viên kẹo” điển hình sao?
Là người vô tội bị ăn bạt tai rồi lại được cho kẹo, đột nhiên Ôn Bình có cảm giác mình đúng là nằm cũng trúng đạn. Kể từ đó cái tên Hoa Đỗ Quyên Nở cũng để lại cho anh ấn tượng vô cùng sâu sắc.