Sau hôm đó, mình và bé đã thật sự quen nhau.. mình cũng may mắn hơn khối thằng khác khi vất vả đi làm quen, vì chính bé tự rơi vào lưới của mình đó chứ mình còn chưa kịp làm quen thì bé đã bắt chuyện, rồi nhờ mình lai về, với mình thì cái câu vạn sự khởi đầu nan nó sai bét nhè ra rồi
mấy hôm sau đi học, thi thoảng gặp cá sấu vẫn cười gặp bé cười tươi như vớ được vàng
lần đấy ra chơi, học thể dục mệt vã mồ hôi, ra mua chai nước khoáng uống giải khát đang tu cho đã thì tí phọt hết ra vì thấy bé đang hớn hở với cái thằng ૮ɦếƭ tiết nào đấy mình chả biết là ai nhưng có j mách bảo mình chả làm gì cả, đợi 2 đứa nói chuyện xong, mình lấy 1 phong apenlibe, ngọt ngào như vòng tay âu yếm ngày đó quảng cáo ấy xem thích dã man..hehe.. rồi đi ra chỗ bé, giấu tayy sau lưng, nhỏ nhẹ:
-hey e, a thấy e ăn quà vạt nhiều lắm nhá, cẩn thận béo đấy
-ui, a ko thấy em bé thế nè à( cao có 1,59 hết phân)
-ùa đã lùn còn béo thì giống quả bóng lắm nhỏ
-lùn thì sao nói giọng rất là cục cằn
-ờ không sao, quan trọng là học giỏi với đáng yêu là được rồi ( e bắt đầu giong lưỡi đê tiện)
-ọe
-cái gì đấy :-w mặt đầy tâm trạng :ѕєχy
-không, không thèm nói nữa, e vào lớp đây
-này...........
-gì
-e kém tuổi mà ăn nói với anh thế à
-ơ, e không coi a như người ngoài, e nói thế cho dễ gần, không được à
-hử?? giỏi chống chế nhỉ, a có cái nè cho e này đưa phong kẹo apenlibe
bé cũng há mồm, rồi như hiểu, cười, lại cái nụ cười ấy
-xin anh, nhìn cái mặt ngố mà cũng đáng yêu ghớm nhỉ, hehe
mình cười không nói gì, cúi mặt xấ hổ, ngẩng lên đã thấy chạy vào lớp mất oy