La Khắc mỉm cười ở một bên nói: “Tiểu thư có lẽ không rõ rồi, trên thực tế đây là một yến hội giao hữu, đến lúc đó sẽ có rất nhiều danh nhân trong thương giới góp mặt, nếu như có thể được Kiều Tư gia tộc coi trọng, khi đó cô có thể trở thành cô gái được mọi người ngưỡng mộ.”
Lâm Duyệt làm một cái biểu tình hộc máu, nheo nheo mắt: “Không phải chỉ là một yến hội xem mặt sao, chẳng qua nam chủ chỉ có một, nữ chủ có một đống, mặc cho tên nam nhân kia bừa bãi lựa chọn.”
Morgan tiên sinh nở nụ cười, nói: “Đi xem cũng không sao, đỡ phải con suốt ngày buồn ở nhà, bộ dáng này dễ dàng sinh bệnh.”
“Con mới không đi đâu.” Tuy rằng nàng không có người thương không có người yêu, nhưng là không đến mức chạy tới làm thức ăn cho tên ngựa đực như hắn lựa chọn chứ ?
“Kiều Tư gia tộc là gia tộc nổi tiếng ở Anh, chỉ kém Cameron gia tộc, nếu như có thể trở thành một thành viên trong gia tộc, đó là phi thường may mắn.” La Khắc vẫn như cũ cười nói, nếu như Lâm Duyệt có thể gả vào Kiều Tư gia tộc, đó chính là một lựa chọn chính xác nhất.
“Tôi nhường cho Anna đi là tốt rồi.” Lâm Duyệt cười nói, Anna là con gái của La Khắc, tuổi trẻ xinh đẹp đang học đại học.
La Khắc cuống quít khoát tay, ân huệ này ong không dám loạn tính, người ta mời Lâm Duyệt, là để mặt mũi cho Kiều Tư gia, nếu như bị đổi người, sẽ gây ra hậu quả gì có trời mới biết được.
Lâm Duyệt nhìn đến biểu tình bị dọa hoảng của ông ta, cười ha ha, tùy tay đem thi*p mời ném vào thùng rác bên cạnh. Morgan tiên sinh cũng không có bức nàng, hết thảy tự chính nàng là tốt rồi, đến lúc đó cùng lắm thì ông lấy lý do con gái hơi nhiều tuổi để từ chối là ổn thôi
Đang lúc cười đùa, trong vườn nghe được một hồi tiếng chuông của, La Khắc chạy chậm hướng cửa sắt lớn đi đến. sau khi kéo cửa ra , phát giác xuất hiện ở cửa là một chiếc xe hơi cao cấp. Một tiểu nha đầu từ trong xe thò đầu ra, giương mắt to tò mò đánh giá tòa nhà lớn trước mặt.
Mà khuôn mặt nhỏ nhắn kia … La Khắc cả kinh tròng mắt đều nhanh trợn ngược lên tiểu tử kia cư nhiên có bộ dạng giống y như đúc tiểu thư nhà ông. La Khắc đấu tranh một lúc rồi đi qua, cúi đầu nhìn chằm chằm người trong xe lắp bắp nói: “Tiên sinh… Xin hỏi các vị….”
“Cháu tìm mẹ cháu.” Tiểu Thư Tình cười hì hì hướng La Khắc la lớn. Từ nhỏ đi theo bên người Mạc Lặc Nghị Phàm, tiếng Anh của nó cũng không thua kém so với tiếngTrung.
La Khắc sửng sốt, kinh ngạc đánh giá nó: “Mẹ của cháu?” Không phải là tiểu thư nhà ông chứ ?
“Cytheria Lia Morgan.” Mạc Lặc Nghị Phàm bình tĩnh phun ra cáitên này, vẻ mặt rất bình tĩnh, kỳ thực trong lòng một chút cũng không bình tĩnh, bởi vì hắn một chút cũng không dám khẳng định Lâm Duyệt có ở tại đây hay không.
“A… La Khắc kêu một tiếng sợ hãi, quả nhiên là tìm tiểu thư nhà ồng, nhưng là, tiểu thư nhà ông mới hai mươi tuổi, làm sao có thể sẽ có con gái lớn như vậy chứ?
Không đợi La Khắc từ trong kinh hoảng hoàn hồn lại, tiểu Thư Tình liền ra sức đẩy cửa xe ra, nhày khỏi xe hướng cửa lớn chạy đến..
“Uy tiểu hài tử! ” La Khắc ra tay muốn ngăn nó lại, tiểu Thư Tình lại giống như con cá chạch luồn ở bên hông ông ta chạy đi, Mạc Lặc Nghị Phàm cũng tùy theo xuống xe. Không bao lâu liền nghe được thanh âm kinh hỉ vạn phần của tiểu Thư Tình hô to mẹ
Mạc Lặc Nghị Phàm khi*p sợ, học tập tiểu Thư Tình nhanh nhẹn chạy vào trong hoa viên , nhìn người đang quỳ gối dưới đất kia, kinh ngạc ngẩng đầu lênn kia quả nhiên là người vợ mà hắn đang tìm kiếm trời long đất nở hơn ngày kia.
Lâm Duyệt nhìn hai người một lớn một nhỏ đột nhiên xuất hiện trước mắt kia, cả kinh há to miệng. Nụ cười như hoa tự nhiên cứng đờ trên mặt, cư nhiên là hắn…
“Mẹ!” Tiểu Thư Tình hoan hô một machwj nhảy vào trong lòng nàng, oa oa nói: “Mẹ nha, con cùng ba ba tìm mẹ, tìm mẹ rất vất vả nga, mẹ là người xấu!” Nói xong, không quên dùng bàn tay nhỏ bé của nó làm nũng đánh nhẹ lên lưng nàng, bất mãn làm nũng.
“Bảo bối,hai người thế nào lại tới được nơi này…?” Lâm Duyệt kích động ôm chầm khuôn mặt nhỏ nhắn của nó, lắp bắp mở miệng nói. Khuôn mặt nhỏ nhắn phấn nộn của tiểu Thư Tình bị bàn tay vừa mới rút ra khỏi bùn đen của nàng làm cho đen ngòm nhem nhuốc.
“Đương nhiên là tới tìm mẹ nha! Vì sao lâu như vậy mẹ cũng không tới thăm người ta chứ ?.” Tiểu Thư Tình đem bất mãn trong đáy lòng biểu lộ ra không chút nghi ngờ, thời điểm Morgan tiên sinh nhìn đến Mạc Lặc Nghị Phàm, đã đủ kinh hoảng. Nhìn đến tiểu Thư Tình sau đó cả người liền ngây ngốc sửng sờ đứng tại chỗ, mất cả hồn vía.
Lâm Duyệt không có tâm tư hướng tiểu Thư Tình sám hối, buông nó ra đứng lên, kinh ngạc nhìn khuôn mặt khí suất lạnh lùng của Mạc Lặc Nghị Phàm đang đứng cách nàng chừng bước kia, lăng lăng mở miệng nói: “Ách… Nghị ca ca, sao anh lại tới đây? Có chuyện gì sao?”
Mạc Lặc Nghị Phàm vài bước đã đi đến trước mặt nàng, bắt lấy cánh tay của nàng đem nàng ôm vào trong lòng, cúi đầu dừng ở nàng cười lạnh nói: “Em yêu, em nói xem?”
“Cái kia… Diệp Giai đâu? Diệp Giai ở nơi nào?” điều đầu tiên Lâm Duyệt nghĩ đến là điều này, Diệp Giai nhất định là hướng hắn nói ra thân phận của mình, nhưng là, vì sao hắn còn đuổi theo nàng chạy đến Anh chứ? Rốt đã cuộc xảy ra chuyện gì?
“Phỏng chừng đã ૮ɦếƭ, anh không biết.” Mạc Lặc Nghị Phàm không phải là cố ý nói chuyện giật gân,m trên thực tế, hắn thật sự không biết. Đối với người bên ngoài, hắn luôn luôn không buồn quản, Diệp Giai có còn sống hay ૮ɦếƭ, hắn cũng không muốn chú ý.
“Cái gì? Vì sao chị ây slại ૮ɦếƭ? Nghị ca ca, anh làm sao có thể Gi*t ૮ɦếƭ chị ấy chứ, chị ấy là vợ của anh nha ! ” Lâm Duyệt hổn hển kêu lên, Diệp Giai thật sự đã ૮ɦếƭ sao? Không cần a….
“Anh nói rồi, vợ của anh là Lâm Duyệt, không phải là cái gì Diệp Giai!” Mạc Lặc Nghị Phàm không nhẫn nại hướng nàng gầm nhẹ nói: “Anh đã từng nói rất nhiều lần, vì sao em cứ nhất định không tin anh chứ?”
“Nhưng là em thực sự chưa từng có kết hôn nha, càng không có từng sinh đứa nhỏ.” Lâm Duyệt thấp
giọng biện giải nói, nếu Diệp Giai bởi vì nàng mà ૮ɦếƭ, nàng sẽ oán hận bản thân cả đời!
“Rốt cuộc có hay không, em chỉ cần hỏi ba ba của em là rõ ràng ngay.” Mạc Lặc Nghị Phàm châm biếm nói một tiếng, nhìn về phái Morgan tiên sinh đã sợ hãi đến mức muốn bỏ chạy.
“Ba ba!” Lâm Duyệt xông lên, nắm chặt quần áo Morgan tiên sinh kéo ông trở về nghiêm túc hỏi: “Ba vì sao phải bỏ đi? Nghị ca ca nói như vậy là có ý tứ gì?” Vì sao mỗi một câu mà Mạc Lặc Nghị Phàm nói nàng đều nghe không hiểu chứ?
Morgan tiên sinh bị bắt trở lại trước mặt Mạc Lặc Nghị Phàm, cố ra vẻ cười gượng nói : “Bảo bối, con nghe đều không hiểu, ta thế nào hiểu được cậu ta đang nói gì chứ?” Trời biết trong lòng ông kỳ thực có bao nhiêu bối rối, sự tình sắp sửa bại lộ, ông nên làm cái gì bây giờ?
“Nghị ca ca, ba em nói không biết.” Lâm Duyệt nhìn Mạc Lặc Nghị Phàm, lớn tiếng nói.
“Thật không?” Mạc Lặc Nghị Phàm thong thả đi đến trước mặt Morgan tiên sinh, đánh giá ông, mỉa mai mở miệng nói: “Có lẽ Morgan tiên sinh ngay cả bản thân mình là ai cũng đã quên thì phải? Hai năm trước ông ςướק mất người từ bên cạnh tôi, dùng thủ đoạn lấy mất đi hai năm trí nhớ của người đó, Duyệt Nhi, em hẳn là biết, ba ba em thực có khả năng này!”
Lâm Duyệt kinh ngạc nhìn về phía Morgan tiên sinh, truy vấn nói: “Ba ba, có phải như vậy hay không?” Rốt cuộc có phải như vậy hay không? Vì sao nàng một chút ấn tượng đều không có đâu? Liền ngay cả Mạc Lặc Nghị Phàm cũng cho rằng gần đây mới nhận thức.
Morgan tiên sinh giật mình mấp máy đôi môi, cuối cùng không có nói được ra lời, không nghĩ tới sự tình cuối cùng cũng bại lộ, trời ạ!
“Duyệt Nhi, em năm nay đã 20 tuổi, căn bản không phải chỉ có 18 tuổi, anh cũng đã nói qua với anh.” Trước kia, hắn chỉ là đoán, sau lại ở Sơn Khẩu Tổ nhìn thấy Morgan tiên sinh, nghe được chính ông ta nói đã lấy mất hai năm trí nhớ của Lâm Duyệt sau đó mới xác định bản thân nguyên lai chưa từng đoán sai. Chính là, hắn không rõ Morgan tiên sinh vì sao phải làm như vậy!
“Ba ba! Con muốn người mở miệng nói chuyện!” Lâm Duyệt hổn hển lay lay cánh tay Morgan tiên sinh, la lớn. Sự tình rốt cuộc là xảy ra chuyện gì, nàng thật sự rất muốn biết, nàng đều đã vội muốn ૮ɦếƭ!
Morgan tiên sinh biết sự tình rốt cuộc giấu giếm không được nữa, đành phải vỗ tay Lâm Duyệt nói: “Bảo bối, ba ba phải làm như vậy, là vì không hy vọng con gả cho Cameron tiên sinh, hơn nữa, con tuổi còn nhỏ, căn bản không nên kết hôn.” Về phần tiểu hài tử bên cạnh kia, ông là hoàn toàn thật không ngờ có sự tồn tại của nó, con gái của ông, cư nhiên mới 18 tuổi liền đã sinh con gái.
”Vậy Nghị ca ca nói đều là sự thật?” Lâm Duyệt ngơ ngác hỏi, hai tay buông thong xuống, buông cánh tay Morgan tiên sinh ra. Trời ạ! Nguyên lai nàng thật là Cameron phu nhân, mà tiểu Thư Tình… Cư nhiên thật là do nàng sinh ra!
Lại nhìn khuôn mặt giống mình y như đúc của tiểu Thư Tình ở đưới chân, quả thực không thể tin được, đây lại là con gái của nàng . Nó vì sao mà đến, thế nào ở trong bụng nàng trưởng thành, nàng cứ vậy mà quên, hoàn toàn đã quên!
“Ba ba, người làm sao có thể làm như vậy!? Lâm Duyệt tức giận quát, nàng thiếu chút nữa mất đi con gái cùng chồng, mà người khiến nàng mất đi trí nhớ lại chính là người thân của nàng chứ? Hại nàng còn tưởng rằng Cameron phu nhân là Diệp Giai, thương tâm lâu như vậy không tính, còn làm hại Diệp Giai sinh tử không rõ. Ba ba của nàng thật là rất quá đáng!
“Cameron tiên sinh không phải là nam nhân có thể dựa vào cả đời, làm ba ba, ta không thể không ngăn cản con gả cho cậu ấy.” Morgan tiên sinh ngay cả một chút áy náy cũng không có, dù sao cũng không ai nguyện ý đem con gái giao cho một người sát thủ quanh năm suốt tháng hành tẩu khắp nơi trên thế giới.
, “Nhưng mà ba ba cũng không thể cứ như vậy mà lấy mất trí nhớ của con.” Lâm Duyệt lớn tiếng lên án nói.
“Lúc trước khi ta đem con trở về, con nháo loạn với ta, ta không có cách nào mới phải làm như vậy.” Morgan tiên sinh thở dài mở miệng, nhớ tới năm đó khi Lâm Duyệt khóc nháo với bản thân, kia đúng thật là gà chó cũng không yên, khiến không ai được an bình.
“Morgan tiên sinh, nếu công việc của tôi khiến ngài lo lắng, tôi thực có lỗi, nhưng tôi đối Duyệt Nhi là thật tâm, vậy nên xin ngài giơ cao đánh khẽ.” Mạc Lặc Nghị Phàm hướng Morgan tiên sinh cúi thấp đầu, nghiêm trang mở miệng nói.
Morgan tiên sinh đánh giá hắn, trêu chọc cười nói: “Cameron tiên sinh, nếu như tôi nói không muốn, cậu nhất định sẽ giống như ba năm trước đây mạnh mẽ đem nó đi đi?” Đối với Mạc Lặc Nghị Phàm, ông đúng là thừa hiểu biết.
“Đúng vậy.” Mạc Lặc Nghị Phàm lạnh lùng ngang ngạnh đáp, mặc kệ người khác phản đối thế nào, hắn quyết định sẽ không buông Lâm Duyệt ra. Hắn cùng Morgan tiên sinh nói những lời này, là vì hắn thấy mình là vãn bối mà nể mặt ông ấy, để cho ông ấy an tâm.
“Nếu như vậy, các người hiện tại có thể đi rồi.” Morgan tiên sinh buông tay, một mặt bất đắc dĩ nói. Sau đó đi hướng tiểu Thư Tình, vỗ vỗ cái đàu nhỏ của nó: “Tiểu bảo bối, hi vọng khi lớn lên sẽ không nghịch ngợm giống mẹ cháu, đúng thật là khiến người ta đau đầu nha.”
“Ông ngoại, cháu sẽ không.” Tiểu Thư Tình lớn tiếng hứa hẹn nói, giang hai tay ra, Morgan tiên sinh liền ôm lấy nó.
Lâm Duyệt nhìn Morgan tiên sinh, do dự đi đến trước mặt ông, hạ thấp thanh âm nói: “Ba ba, người vì sao muốn nói như vậy? Có phải người tính không nhận đứa con gái này nữa?” Nàng nhớ rõ nhà hào môn, rất nhiều nhà cha và con gái đoạn tuyệt quan hệ, ông ấy không phải định dùng chiêu này chứ? Vậy nàng thật sự là trúng chiêu rồi!
Morgan tiên sinh dùng khăn giấy chà lau khuôn mặt nhỏ nhắn đen thùi của tiểu Thư Tình, mỉm cười nói: “Bảo bối, con đừng lo lắng, ba ba không phải là không cần con mà là nguyện ý đem con giao cho người khác chiếu cố thôi. Con cũng biết, ta căn bản không thể chiếu cố tốt cho con.”
Ở Sơn Khẩu tổ nhìn thấy cảm tình của Mạc Lặc Nghị Phàm đối với Diệp Giai ông cũng đã tin tưởng hắn đối Lâm Duyệt là thật tâm. Cameron gia tộc là danh gia vọng tộc cực nổi tiếng ở Anh, để Lâm Duyệt gả vào Cameron gia tộc, ông cũng không có gì phải lo lắng.
“Ba, người đừng nói như vậy , tuy rằng hành vi ba lấy mất hai năm trí nhớ của con thật là đáng trách, nhưng là, phần lớn thời gian khác ba ba đều rất đáng để con kính trọng.” mũi Lâm Duyệt có chút chua xót, cảm động nói, tuy rằng nàng không phải là con gái thân sinh của Morgan tiên sinh, nhưng Morgan tiên sinh từ nhỏ đã đối xử với nàng thực tốt, đem nàng trở thành con gái máu mủ mà đối đãi.