“Thư Tình nhà tôi nhỏ như vậy, làm sao có thể đánh người chứ!” Lâm Duyệt gặp thái độ không tốt của đối phương, bắt đầu tích cực hưởng ứng.
“Thiên Kỳ nhà tôi cho tới bây giờ cũng chưa từng đánh người, không phải là người khác động thủ trước, nó nhất định sẽ không động thủ!” thanh âm của Lâm Tử Hàn cũng không nhỏ. Trong khoảng thời gian ngắn, hai vị thiếu phụ đều tự ôm bảo bối của mình , cãi nhau túi bụi.,
Cô giáo sợ hãi, nguyên bản tưởng rằng mời phụ huynh đến thì có thể giải quyết tốt một chút, không nghĩ tới, phụ huynh cũng thực là giang hồ, hơn nữa ai cũng không nhường ai.
Như thế lo lắng đánh gãy lời của hai người đang cãi nhau túi bụi kia, lớn tiếng nói: “Tiêu phu nhân, Vương phu nhân, các người cũng không thể ngừng một chút được sao? Nghe tôi kể đầu đuôi sự tình đã.”
“Hừ!” Hai vị nữ tử hừ lạnh một tiếng, xoay mặt không thèm nhìn nhau, tay càng không ngừng trấn an đứa nhỏ không ngừng khóc nháo trong lòng, trông không khác gì hai tiểu hài tử đang khóc nháo kia.
Cô giáo kia thấy hai vị nữ tử đã im lặng lại, cố gắng lấy dũng khí nói: “Sự tình là như thế này, tôi vừa mới thưởng cho Thiên Kỳ một đóa hoa hồng nhỏ, Vương Thư Tình thấy được thực thích, liền tiến lên đoạt lâý, kết quả hai đứa liền đánh nhau như vậy…”
“Nghe được chưa? Là Vương Thư Tình nhà cô động thủ trước nha” Lâm Tử Hàn nói mát Lâm Duyệt, đắc ý la lên.
“Như vậy cũng không thể động thủ đánh người chứ?” Lâm Duyệt không phục nói, sau đó dắt tay Thư Tình: “Cục cưng, chúng ta đi, trở về mẹ cho con một xe tải hoa hồng nhỏ, không cần của nó!”
“Một xe tải thì tính cái gì, Thiên Kỳ đừng khóc, trở về mẹ cho con một khu vườn hoa hồng đỏ.” Lâm Tử Hàn không chút nào yếu thế dắt tay tiểu Thiên Kỳ , cũng hướng cửa nhà trẻ đi đến.
Hai tiểu hài tử rốt cục cũng vừa lòng mặt giãn ra cười rất vui, cao hứng lại bắt đầu sôi nổi lên, còn nói sẽ tặng đối phương một bông hoa hồng đỏ. Khiến cho hai vị thiếu phụ cãi nhau mặt đỏ tai hồng kia tức giận đến trợn tròn mắt, rất có cảm giác giống như bị lường gạt.
Cổng nhà trẻ, hai chiếc xe cao cấp cơ hồ chậm rãi dừng lại một chỗ, hai vị nam tử khí suất mê người bước ra khỏi xe, đồng thời nhìn về phía cổng lớn nhà trẻ ngay sau đó một tiểu cô nương chừng 5, 6 tuổi từ trong một chiếc xe nhảy xuống, hưng phấn mà hét lớn ‘mẹ’ với người đang ở cổng lớn nhà trẻ .
Lâm Duyệt nguyên bản là muốn hướng về phía Mạc Lặc Nghị Phàm ngoắc ngoắc hắn, ánh mắt lại bị Tiêu Ký Phàm bên cạnh thu hút mà dán chặt vào, bản chất đam mê soái ca của nàng được dịp dâng trào không chút rụt rè, cười khanh khách hướng phía vị soái ca lần đầu gặp mặt đi đến.
Mà tiểu Thư Tình cũng đã xoay người hướng phía bên kia chạy tới, còn hô lớn ba ba.
“Uy, đó là lão công của tôi, cô nhầm rồi thì phải?” Lâm Tử Hàn thấy nàng đại sắc nữ hướng phía Tiêu Ký Phàm bên người dựa vào, ghen tuông mười phần khẽ nhắc nhở.
“Là lão công của chị thì thế nào? Tôi lại thích lão công của người khác đấy.” Lâm Duyệt đùa dai cười, không để ý tới Mạc Lặc Nghị Phàm âm trầm sắc mặt, cố ý chọc ghẹo nàng.
Lâm Tử Hàn tức giận ngút trời, căm giận chuyển hướng tiểu Thư Tình đang chạy tới, há mồm liền kháng nghị nói: “Uy! Anh còn không quản vợ của mình đi?! Anh… Nghị ca ca…? Anh là Lãnh Nghị?” Lâm Tử Hàn kinh hỉ kêu la hướng lòng Mạc Lặc Nghị Phàm bay tới, hai tay vòng qua cổ hắn gắt gao ôm lấy hắn, cho hắn một cái ôm ấp nhiệt tình.
Lúc này lại đổi thành sắc mặt Tiêu Ký Phàm nháy mắt âm trầm xuống, một bên tiểu Thư Tuyết ai thán lắc đầu, giữ chặt tay Tiêu Ký Phàm trấn an nói: “Ai… Ba ba, mẹ còn trẻ, tha thứ mẹ một lần đi.”
Lâm Duyệt thấy chiêu câu dẫn lão công người khác của chị ta so với chính mình cao minh gấp một trăm lần, hổn hển hướng nàng kêu lên: “Chị buông Nghị ca ca của tôi ra! Không được ôm anh ấy!” Chị ta cư nhiên gọi hắn Nghị ca ca? Còn ôm hắn? Bọn họ không chỉ là có quen biết, vẫn là quen biết thâm tình sao ?
“Tôi cứ ôm, muốn ôm, Lãnh Nghị ca ca, em thật lâu không có nhìn thấy anh…” Lâm Tử Hàn kích động ở trong lòng Mạc Lặc Nghị Phàm mồm miệng không rõ nói.
Lâm Duyệt tức giận đến sắp hộc máu, lại chỉ có thể bất đắc dĩ mà lo lắng suông. Mạc Lặc Nghị Phàm giơ tay, đem Lâm Tử Hàn từ trong lòng mình đẩy ra, bình tĩnh nói: “Lâm tiểu thư, tôi nói rất nhiều lần rồi, tôi gọi là Vương Nghị.”
“Em mới mặc kệ anh tên là cái gì Nghị đi, chúng ta thật lâu chưa gặp mặt, tối nay về nhà của em ăn cơm được không, còn tiểu bảo bảo đáng yêu này, bộ dạng thật đáng yêu nha.” Nói xong một tay lấy tiểu Thư Tình từ trên đất ôm lấy, ôm vào trong иgự¢ tinh tế quan sát, ha ha cười nói: “Nguyên lai tiểu nữ oa này là nữ nhi nhà anh a, trời ạ, chúng ta thật có duyên phận nha.”
“Di di, cháu không gọi là tiểu bảo bảo, cũng không kêu tiểu nữ oa, cháu gọi là Vương Thư Tình.” Tiểu Thư Tình vui cười lớn tiếng sửa cho đúng.
Tiểu Thư Tuyết hưng phấn mà kêu lên: “Em kêu Thư Tình? Chị gọi là Thư Tuyết nha.”
“Đúng vậy, thực có duyên phận nha, Thư Tuyết, Thiên Kỳ, mau tới mang Thư Tình muội muội đến trên xe, về nhà chúng ta làm khách đi.” Lâm Tử Hàn thu xếp. Hai tiểu tử kia liền vô cùng cao hứng đem tiểu Thư Tình dẫn đi rồi.
Lâm Tử Hàn thấy Mạc Lặc Nghị Phàm cũng không có muốn tới Tiêu gia làm khách , chuyển hướng Tiêu Ký Phàm, ôm chặt cánh tay hắn nói: “Ký Phàm… Anh cũng rất lâu rồi không có gặp Nghị ca ca đi nha? Mau mời Nghị ca ca cùng tiểu phu nhân đanh đá này về nhà làm khách đi.”
“Ôi! Chị nói ai là tiểu phu nhân đanh đá nha, chị là đại phu nhân đanh đá thì có!” Lâm Duyệt khó chịu kêu lên.
“Hắc hắc, tôi là đại phu nhân đanh đá, không ầm ĩ không quen biết nha, tôi thành tâm mời cô đến Tiêu gia làm khách.” Lâm Tử Hàn cào cào tóc ha ha cười gượng nói, cùng một người mẹ nhỏ ầm ĩ lâu như vậy, cũng là rất không nên nha.
Tiêu Ký Phàm ôm chặt lấy người đang nói không dứt Lâm Tử Hàn, cúi đầu dừng ở nàng khẽ cười nói: “Em yêu, em làm sao mà biết bọn anh thật lâu không có gặp mặt chứ?” Nói xong liếc liếc mắt một cái nhìn Mạc Lặc Nghị Phàm.
“Ai nha, em mặc kệ, anh mau mời một nhà ba người Nghị ca ca đến Tiêu gia làm khách đi.” Cô thật sự là rất hưng phấn, cũng quá tò mò đi, Lâm Duyệt rốt cuộc là dạng nữ nhân như thế nào, có thể hòa tan được băng sơn ngàn năm A Nghị nha, còn nguyện cưới nàng làm vợ, sinh con đẻ cái!
“Nghị, nếu cậu có thể nói lời thoái thác, tôi sẽ không miễn cưỡng cậu” Tiêu Ký Phàm nhìn Mạc Lặc Nghị Phàm, tựa tiếu phi tiếu nói. Bởi vì hắn biết rõ, Mạc Lặc Nghị Phàm không thích náo nhiệt!
“Tôi hôm nay không nghĩ thoái thác.” Mạc Lặc Nghị Phàm nở nụ cười, khi nói ra câu này khiến cho mọi người đều thực không ngờ nha, đây cũng không giống tính cách của hắn! Lâm Tử Hàn không nghĩ nhiều như vậy, hưng phấn mà kêu một tiếng, kéo Lâm Duyệt liền hướng chiếc xe thương vụ xa hoa đi đến.
Trở lại Tiêu gia, tiểu Thư Tuyết mang theo hai vị hài tử nho nhỏ chơi ở trong hoa viên, Lâm Tử Hàn lại lôi kéo Lâm Duyệt tránh ở trong phòng hỏi thăm mọi thứ, đem những thắc mắc trong đáy lòng bản thân hỏi đi ra.
Lâm Duyệt bị cô ấy hỏi sửng sốt lại là sửng sốt, bởi vì nàng cái gì cũng không biết, cái gì đều đáp không được.
Lâm Tử Hàn nóng nảy, lớn tiếng nói: “Ai nha, em trực tiếp nói cho chị biết em cùng Lãnh Nghị như thế nào mà có thể quen biết, thế nào mà có thể ở cùng một chỗ, sau đó thì thế nào…”
“Tiêu phu nhân!” Lâm Duyệt nhịn không được đánh gãy lời nói không ngớt của cô, nhìn cô nói: “Chị mới bao nhiêu tuổi nha? Liền bà tám như vậy?” Xem bộ dáng của cô, nhiều lắm cũng 26 hoặc 27 là cùng? Nữ nhi đều đã năm sáu tuổi, khẳng định cũng không phải loại nữ nhân thiện nam tín nữ gì! Nhưng lại bát quái như vậy.
“Này… Bà tám cùng tuổi không liên quan nha.” Lâm Tử Hàn cười hắc hắc nói: “Chị là thật sự rất muốn biết Lãnh Nghị làm thế nào mà yêu phải em, lúc trước Tử Y ra sức dùng toàn bộ chiêu thức của bản thân, cũng không có đổi lấy được anh ấy liếc mắt nhìn một cái, ha ha… Rất kỳ quái…”
“Tử Y là ai?” Lâm Duyệt đột nhiên hỏi, rõ ràng thực cảm thấy hứng thú đối người này.
“Nó… Là em gái của chị, ba năm trước đây lấy việc trêu cợt Lãnh Nghị làm trò vui, bất quá em thả lỏng tâm tình nha, nó chẳng qua là thích Lãnh Nghị, cũng không có yêu anh ấy.” Lâm Tử Hàn dè dặt cẩn trọng giải thích nói.
“Thích cũng không được!” Lâm Duyệt theo bản năng kêu lên, bất kể cô ta là ai đi nữa , dám trêu cợt Nghị ca ca của nàng, sống nhất định cũng không được yên thân nha?
Lâm Tử Hàn sửng sốt, không nghĩ tới ghen tuông của nàng lại lớn như vậy , nhìn nàng ha ha nở nụ cười, nói: “Thâи áι, em yên tâm đi, nó đã lập gia đình.”
Cái này còn nghe được chút! Lâm Duyệt cuối cùng cũng gỡ bỏ sầu đau, còn tưởng rằng lại là nữ nhâи áι mộ Nghị ca ca nhà nàng xuất hiện chứ. Nguyên lai người ta đã lập gia đình nha.
“Hiện tại có em thể nói cho chị biết chuyện xưa của hai người rồi chứ?” Lâm Tử Hàn nịnh nọt cười nhìn nàng, cười tủm tỉm nói.
Lâm Duyệt hắc hắc cười gượng nói: “Tôi đã không còn nhớ rõ, chị vẫn là tha cho tôi đi, nếu không chị hỏi Nghị ca ca đi.”
“Nghị ca ca mới không thèm nói cho chị biết nha” Lâm Tử Hàn đô đô cái miệng nhỏ nhắn tức giận nói, nhận thức hắn lâu như vậy, tổng cộng cũng chưa nói qua mấy chục câu, nhưng lại là thời điểm ở cưới cùng một mái nhà với cô nữa chứ. Cô cũng không tin tưởng Mạc Lặc Nghị Phàm sẽ cùng cô nói những chuyện bà tám này.
“Nếu không chị nói cho tôi biết về chuyện chị cùng Tiêu thiếu gia đi, tôi cũng thích nghe tám chuyện.” Lâm Duyệt ái muội chớp hai mắt, nhận thấy nên đổ thừa snag người khác thì vẫn hay hơn ?
Quả nhiên, Lâm Tử Hàn đột nhiên cứng lại, nhìn nàng ha ha nở nụ cười, không được tự nhiên mở miệng nói: “Chị… Cái kia, hay là thôi đi.” Muốn cô nói ra, cô năm đó vì đào hôn đến khách sạn đi tìm vịt ૮ɦếƭ, còn ép buộc Tiêu Ký Phàm trở thành vịt ૮ɦếƭ cao cấp ư, không phải là muốn Gi*t người chứ??
“Là vậy đi, chuyện quá khứ hay là thôi đi, ha ha.” Lâm Duyệt vì bản thân thông minh hơn người mà vui sướng không thôi, cuối cùng là có lý do đem lòng siêu cấp hiếu kỳ của chị ta đề nén xuống dưới.
Nàng căn bản cũng không biết nên làm thế nào để nói ra chuyện xưa của nàng và Mạc Lặc Nghị Phàm, bởi vì lý do bọn họ ở cùng một chỗ thực quá mức buồn cười, đến ngay cả chính nàng cũng cảm giác mình đang nằm trong mộng nữa là.
“Chán ghét, đứa nhỏ này sao lại phá hư như vậy chứ!” Lâm Tử Hàn chu cái miệng nhỏ nhắn, tức giận mắng, chọc Lâm Duyệt một trận cười ha ha.
Trong thư phòng lầu hai, Tiêu Ký Phàm cẩn trọng xem kỹ hình khắc con rắn trên vòng cổ, trầm ngâm sau một lúc lâu, ngẩng đầu. Nhìn chăm chú vào Mạc Lặc Nghị Phàm nói: “Nếu tôi không có nhớ lầm, thì hình ảnh này là biểu tượng của gia tộc Dĩ Mã Lợi La lừng lẫy ITALY.’’
“Dĩ Mã Lợi La?” Mạc Lặc Nghị Phàm nhiu mi, kinh ngạc nhìn lại Tiêu Ký Phàm, gia tộc Dĩ Mã Lợi La này hắn có biết quá, gia tộc Dĩ Mã Lợi La thanh danh hiển hách ở Italy, sản nghiệp của gia tộc này cơ hồ trải rộng ở Italy, khống chế 60% lượng dầu mỏ xuất khẩu ở Italy, tộc trưởng Daniel – Dĩ Mã Lợi La là giáo mục của Nors Terra, 3 năm trước giao thiệp với giới chính trị, trở thành bộ trưởng bộ tài nguyên của Italy, trong vòng nửa năm ngắn ngủn, tài sản của gia tộc mở rộng gần gấp đôi, là tỷ phú quen thuộc trong thương giới toàn cầu.
“Đúng vậy, một gia tộc thế mạnh cực kỳ lớn. Nếu vòng cổ cùng hắn có liên quan thật, cậu nhất định phải cẩn thận một chút khi làm việc.” Tiêu Ký Phàm nghiêm trang nhắc nhở nói.
“Ân.” Mạc Lặc Nghị Phàm gật đầu một cái, mối quan hệ lợi hại này hắn vẫn luôn ý thức rõ.
“Người thần bí kia muốn cậu đem vòng cổ giao cho người trong ủy viên quốc hội, nhất định là có liên quan chặt chẽ đến cính phủ Trung Quốc, có lẽ là tin tức trong vòng cổ có liên hệ đế vận mệnh của Trung Quốc đó’’Tiêu Ký Phàm ngả người dựa hẳn vào sofa, cân nhắc mở miệng nói.
Mạc Lặc Nghị Phàm liếc Tiêu Ký Phàm, nói: “Mà tôi lại cảm thấy việc này cùng mất trí nhớ có liên quan, lúc trước khi người thần bí kia giao cho tôi, đã từng nhắc tới, ông ấy mất đi một phần trí nhớ.”
“Ông ta có nói nguyên nhân vì sao lại giao chuyện anỳ cho cậu đi làm hay không?” Tiêu Ký Phàm hỏi.