Chương 240: Ngoại truyện 7 (END)

Tác giả: Vũ Thị Dực

Mặt trời ngả về tây, vầng mặt trời dần chìm ở phía chân trời, chỉ còn dư lại ánh sáng màu hồng rơi rớt trên thế giới này.
Bé gái đang chơi đùa trong bụi hoa đột nhiên quay đầu, nhìn thấy một thiếu niên tóc đỏ cao lớn đứng cách đó không xa.
Bé gái chừng bốn năm tuổi bò dậy, hơi cuốn lấy mái tóc màu đen hỗn loạn dính mấy lá cây và hoa, trên áo choàng mặc trên người chỗ thì đỏ, chỗ tím, chỗ đen, hồn nhiên nhìn không ra sáng nay nó còn là một chiếc áo choàng quý tộc, gương mặt phúng phính trắng nõn như dính thuốc nhuộm vậy, chỗ vàng chỗ trắng chỗ đỏ lần lộn trên mặt.
Bạn nhỏ ngửa gương mặt nhiều màu lên nhìn thiếu niên tóc đỏ, “Chú Uy Sắt, có phải chú thích cháu không ạ?”
Uy Sắt, “Không có”
Vẻ mặt bạn nhỏ đầy nghiêm túc và đứng đắn, “Nếu chú không thích cháu, vì sao cứ luôn đi theo cháu thế? Chú đừng cho là cháu còn nhỏ nhé, thật ra cháu cái gì cũng hiểu sất”
Uy Sắt, “….. Chú không có, không phải thế, cháu đừng có nói vậy”
Cô bé rất buồn rầu, dùng cánh tay mũm mĩnh ôm mặt mèo của mình bảo, “Nhưng mà cháu tuổi còn nhỏ, ba cháu nói rồi, cô bé không được yêu sớm, cũng không được cùng chú quái dị ở bên nhau. Nhưng mà cháu biết chú Uy Sắt không phải là chú quái dị, chỉ là thích đi theo cháu thôi, cháu cho phép chú thích cháu, nhưng cháu sẽ không thích chú đâu. Chú đừng đau lòng, sau này chú nhất định sẽ tìm được một người vợ vừa đáng yêu vừa xinh đẹp, nhưng chắc chắn trên thế giới này không có ma nữ nào xinh đẹp giống cháu và mẹ cháu đâu, tuyệt đối là không có, nếu có thì chắc chắn là phẫu thuật mà thành hàng nhái hàng giả thôi”
Uy Sắt, “….”
Uy Sắt quyết định đợi sau này cô bé lớn chút thì tìm cô bé đánh nhau, giờ còn nhỏ, logic như vầy cảm động quá, còn đánh nhau cái gì chứ?
Tuy định xoay người rời đi nhưng nghĩ đến nhóc rồng một mình ở chỗ này chẳng may bị Ma tộc khác bắt cóc thì phải làm sao đây?
Uy Sắt hít sâu, thô lỗ xách nhóc rồng từ trong bụi hoa lên.
“Nhóc rồng, mẹ cháu tìm cháu rồi, về nhà”
Cô bé rồng bám đôi tay vào cánh tay gã, để bản thân mình treo trên tay gã với thư thế thoải mái chút, mới kháng nghị bảo, “Hãy gọi tên cháu là Tiểu Bình Quả!”
Uy Sắt không để bụng, “Cháu chẳng phải là nhóc rồng sao? Nghe những thiên sư nhân loại này nói xem, cháu là một Tiểu Long Nữ đó”
“Cháu là Tiểu Bình Quả, là quả gia tộc mà nhà họ Du chúng cháu thích nhất đó.
Uy Sắt xì một cái.
Tiểu Long Nữ ngâng bàn tay mũm mĩm ôm khuôn mặt nhỏ, tiếp tục nhìn gã, “Chú Uy Sắt, có phải chú lại tìm ba cháu đánh nhau không, sau đó lại thua ba?”
“Không có!” Uy Sắt nói như định đóng cột, “Gần đây chú không tìm ngài ấy để đánh nhau”
“Vậy là đi tìm mẹ cháu đánh nhau rồi, bị mẹ cháu vào nhốt trong phòng tối thông đạo giữa hai giới hả?”
Uy Sắt im bặt.
Cô nhóc lập tức hiểu ngay, thò bàn tay mũm mĩm ra vỗ về an ủi gã, “Được rồi, chú Uy Sắt, chú vẫn phải đợi sau này cháu lớn sẽ cùng đánh nhau với chú, nếu không chú đáng thương quá đi”
“Đánh rắm ý, chú đáng thương hả?” Uy Sắt khịt mũi coi thường, chưa bao giờ có một con ma cuồng chiến đấu là một kẻ đáng thương cả.
“Đương nhiên rồi mà, hiện giờ có thể đánh nhau với chú mà chú không đánh thắng, có thể là chú quá yếu ớt, chẳng bằng đợi chúng cháu thế hệ sau lớn lên cùng đánh nhau với chú vậy” Tuy tuổi Tiểu Long Nữ còn nhỏ nhưng logic rất rõ ràng, “Anh Hề Bảo của cháu rất lợi hại đó, anh ấy là con cháu tộc thông linh và Đại Yêu Vương, chắc chắn có thể đánh bại chú”
Uy Sắt lại cười nhạo lần nữa nói khinh miệt, “Nhóc quỷ bán yêu kia sao? Đợi sau này nó lớn hẵng nói sau đê”
“Yên tâm đi, chỉ cần mười năm nữa chúng cháu đều lớn lên ngay. Đúng rồi, chú Uy Sắt, sang năm ăn tết, chú về ăn tết hẻm Thanh Xuyên chứ? Hay vẫn muốn ở lại Ma giới? Nghe nhóm chú Della nói là đã tìm được đối tượng, quyết định sau này ở lại hẻm Thanh Xuyên, làm công việc trang trí, chỉ còn lại có mình chú độc thân rồi. Chú cũng đừng nghĩ cháu trưởng thành nhận rác rưởi đó nha, ba cháu nói, cháu không cần người rác, chồng cháu sau này chắc chắn phải đánh thắng được ba cháu mới được…”
Dọc đường đi, Tiểu Long Nữ kia cứ mở miệng thì liên tằng không dừng, Uy Sắt nghe mà trán nổi đầy gân xanh, nhiều lần chỉ muốn ném con bé xuống đất mặc kệ nó.
Cuối cùng cũng vội vã mang được cô bé về thành La Tắc A Tư rồi Uy Sắt chạy vội ngay.
Không chạy ai biết nhóc quỷ đó sẽ nói ra cái gì khiến mình nổi giận chứ? Thật không rõ nhóm Du Lệ nuôi con cái thế nào nữa.
**
Thật ra Du Lệ cũng muốn biết mình làm cách nào mà nuôi ra một Tiểu Bình Quả đáng yêu đến thế.
Vừa xử lý xong chuyện ở thành La Tắc A Tư, Du Lệ nhìn thấy con gái yêu nhà mình không rõ đi chơi ở chỗ nào về, mặt đầy nghiêm túc.
“Bạn nhỏ Du Quả Quả, hôm nay con lại chơi chỗ nào rồi hả? Con xem quần áo con đi, giống như chui vào đống rác quá, còn mặt con nữa kìa, đủ màu sắc, giống cái bảng pha màu ghê, nếu con không phải do mẹ sinh ra mẹ cũng không nhận ra con luôn đó”
Du Lệ mắng xong, kéo tay mũm của con gái ra, dẫn cô bé đi tắm.
Tiểu Long Nữ ngồi trong bồn tắm, cho bọt lên đỉnh đầu, tay mũm thổi bọt, nói đầy ngây thơ, “Mẹ ơi, tối nay có phải ba không về nhà không? Con muốn ngủ ở đây với mẹ”
“Không cần, mẹ không ngủ cùng rồng” Du Lệ lạnh lùng cự tuyệt, tắm rửa cho con gái, nhóc rồng này da dày thịt béo, xoa cũng không đau.
“Ba ba cũng là rồng mà, mẹ vẫn ngủ được với ba ba rồng mà, vì sao lại không thể ngủ cùng với nhóc rồng như con được chứ” Tiểu Long Nữ kháng nghị, “Mẹ thật là nói một đằng làm một nẻo, con không yêu mẹ nữa”
“Không sao, mẹ có ba con yêu là được rồi!”
“Mẹ thật quá đáng nha!” Tiểu Long Nữ càng tức giận phồng hai má lên trừng cô, nói lớn tiếng, “Con quyết định rồi, con muốn nhân lúc không có ba, cắm sừng ba, ngủ với vợ của ba”
Du Lệ, “….” Ôi con nhóc miệng lưỡi sắc bén này, chẳng hiểu học ở ai vậy? Quỷ linh tinh!
Thấy cô không nói được câu nào, Tiểu Long Nữ lập tức cảm thấy mình giành được thắng lợi to lớn trong cuộc đối chiến giai cấp với thế lực ác, vui vẻ vô cùng.
Tới tối, Tiểu Long Nữ túm lấy cái thảm nhỏ và gối đầu đi vào phòng tìm mẹ bé.
Đồ Nhĩ Tư xử lý xong văn bản mang đi, ra cửa thấy cô chủ nhỏ, vui vẻ gọi một câu.
“Chú Đồ Nhĩ tư, vất vả rồi, chú cần nghỉ ngơi cho sớm, đừng muộn quá, mép tóc này vểnh lên nhìn khó coi lắm a” Tiểu Long Nữ tri kỷ bảo.
Đồ Nhĩ Tư vô cùng cảm động, cô chủ nhỏ thật sự là đứa bé tốt bụng vô cùng.
Du Lệ đóng máy tính lại, mặt đen xì nhìn con gái ôm cái chăn và gối đầu nhỏ đi cùng.
“Mẹ, ngủ thôi” Tiểu Long Nữ giục.
Du Lệ đành rời khỏi phòng sách, cầm tay con gái về phòng.
Tiểu Long Nữ nhanh nhẹn bò lên giường, vẻ mặt đầy vui vẻ bảo, “Mẹ ơi, chúng ta mau ngủ nha, ba ba về thì con không thể được ngủ cùng mẹ nữa rồi” Con bé còn muốn ngủ với vợ của ba mình.
Du Lệ nói nghiêm túc, “Ngủ cùng mẹ cũng được thôi, nhưng chúng ta cần có ba quy ước, con không thể ngủ đến nửa đêm biến thành rồng, cũng không thể đè lên trên người mẹ, càng không thể đái dầm lên người mẹ”
Tiểu Long Nữ nhìn cô, bĩu môi ra, “Vì sao ba ba cái gì cũng được mà con không được vậy?”
“Bởi vì ba con là chồng mẹ!” Du Lệ nói nghiêm túc.
“Con cũng muốn làm chồng của mẹ!”
“Không được”
“Vì sao?”
“Con là con gái, trên pháp luật con gái không thể làm chồng của mẹ được”
Tiểu Long Nữ sụ mặt, lặng lẽ ngã xuống giường, kéo tay mẹ bé ngủ.
Đến nửa đêm, Du Lệ bị một con rồng con đè cho tỉnh lại.
Cô mở to mắt nhìn con rồng con trong lòng, tròn múp míp thịt, sừng nho nhỏ, cái đuôi cuộn trong bốn chân, áp lên cái bụng mập tròn trông cực kỳ đáng yêu.
Cô không kìm được vui vẻ hôn lên con rồng con một cái, ngay sau đó vẻ vui mừng biến mất.
Con rồng con lại đái dầm.
Sáng hôm sau, lúc Đồ Nhĩ Tư mang văn bản tới thì thấy Du Lệ đang dạy dỗ Tiểu Long Nữ ở trong sân.
Hai người ở cạnh một khu đất trống, treo trên dây phơi là chiếc chăn dính nước tiểu của nhóc rồng.
Tiểu Long Nữ xấu hổ che mặt, nấc nghẹn nghe mẹ bé dạy dỗ, nhỏ giọng cam đoan, “Lần sau con sẽ chú ý, cố gắng không tiểu ra nữa ạ”
Du Lệ hừ một cái, “Từ lúc con bắt đầu ba tuổi đã hứa không biết bao lần rồi hả”
“Con cũng hết cách rồi mà, chỉ là cứ muốn tiểu ra thôi” Tiểu Long Nữ  xị miệng ra, “Ai bảo mẹ thơm thơm quá, đẹp quá, bế trên tay thoải mái như thế, nên không kìm được nước tiểu ra thôi. Con cũng hiểu vì sao ba cứ thích ôm mẹ ngủ rồi”
Hóa ra là thích tiểu trên người mình. Du Lệ suýt nữa thì gào, “Sau này cấm con ngủ cùng!”
Tiểu Long Nữ chán nản ngồi xổm xuống sân như cây nấm hai tay ôm đầu gối, nhìn thảm treo trên dây phơi, ra dáng trẻ nhỏ bị vứt bỏ, cứ cảm thấy u ám mãi.
Một số quý tộc Ma tộc trong thành La Tắc A Tư đi ngang qua không kìm được muốn bật cười nhưng không dám cứ nghẹn lại.
Tuy tiểu Long Nữ còn nhỏ nhưng vô cùng tinh quái, nếu bị con bé hiểu nhầm là cười nhạo nó, thì không yên với nó được.
Mất hơn nửa ngày, toàn bộ thành La Tắc A Tư lại biết chuyện Tiểu Long Nữ đái dầm, sau đó bị mẹ con bé dạy dỗ một trận.
Uy Sắt đang chơi trò chơi trong quán rượu nghe xong, vui vẻ khi thấy người gặp họa, “Cho đáng, nhóc con này cần phải dạy dỗ một chút”
Lúc trời chiều, Chử Hiệt đi tuần tra địa bàn về thấy con gái đang ngồi xổm trong sân như cây nấm.
“Tiểu Bình Quả, sao thế?”
Tiểu Long Nữ nhìn thấy ba thì nhào đến giống như một viên đạn pháo, ôm lấy chân anh, ngửa gương mặt xinh đẹp đáng yêu nhìn anh, đôi mắt đen như quả nhó ngập nước, “Ba ba, vợ ba không thích con gái ba, làm sao đây?”
“Không sao, dù gì cô ấy cũng chỉ có thích mình ba thôi” Chử tiên sinh vô cùng đắc ý đáp.
“Con là con gái hai người đó, sao hai người lại không thích con chứ, con rất tức giận đó!” Tiểu Long Nữ không vui bảo.
Chử Hiệt khom mình bế con gái lên, hôn lên mặt bé bảo, “Biết rồi, ba ba thích con!”
Lúc này Tiểu Long nữa mới vui vẻ hẳn, hai tay ôm lấy cổ ba bé, để ba ôm bé về nhà.
Đợi sau khi thấy mẹ, Tiểu Long Nữ nhút nhát sợ sệt nói, “Mẹ ơi, con thích mẹ, mẹ thích con được không? Con không tranh ba với mẹ nữa, cũng không cần ngủ với vợ ba nữa ạ”
Chử Tiên sinh lập tức muốn ném con nhóc rồng ra khỏi иgự¢, ai muốn nhặt thì nhặt đi.
Du Lệ suýt nữa phì cười, tính gây trò của đứa nhóc này không biết là di truyền từ ai nữa?
“Được, biết rồi, mẹ cũng thích con, chỉ cần con ngoan là được” Du Lệ ôm lấy bé, cũng hôn mấy cái lên mặt bé.
Tiểu Long Nữ vô cùng vui, ôm chặt lấy cổ mẹ nó, “Con sẽ ngoan ạ”
Vì chứng mình là mình ngoan, mấy ngày sau Tiểu Long Nữ cũng không chạy ra ngoài thành chơi như điên, cũng không ra ngoài thành chọc ghẹo ma thú, càng không dám đi bắt nạt các bạn nhỏ Ma tộc khác.
Mấy ngày sau, Du Lệ dẫn Tiểu Long Nữ về vực sâu, nghiêm túc hỏi, “Tiểu Bình Quả, con làm cái gì với Uy Sắt thế? Vì sao chú ấy thấy mẹ  thì trốn rồi?”
Tiểu Long Nữ rất ngoan đáp lại, “Mẹ à, mấy ngày nay con rất ngoan mà, cũng chưa làm gì hết đó, chỉ nói với chú ấy là, con sẽ không yêu sớm, bắt chú ấy tự đi tìm vợ của mình, đừng trông đợi vào chuyện không thể”
Khóe miệng Du Lệ suýt méo, “Ai bảo Uy Sắt thích con hả?”
Cuồng ma chiến đấu kia trong đầu chỉ có đánh nhau, coi như óc hỏng rồi, cũng sẽ không đi thích con nhóc con đâu chứ?
“Chú ấy cứ không có việc gì lại chạy tới nhìn con, không nhìn con mấy lần thì thấy khó chịu, cứ luôn mồm bảo con là lớn nhanh lên, chẳng phải thích con là gì chứ? Tiếc là hoa rơi cố ý, nước chảy vô tình, con phải làm nước chảy vô tình lạnh lùng kia, không thể yêu sớm được ạ” Tiểu Long Nữ nói rất nghiêm túc, tỏ vẻ như con bé không phải là loại phụ nữ ăn chơi đùa bỡn tình cảm vậy.
Mặt Du Lệ đen kịt, rốt cuộc đứa nhóc này giống ai chứ?
Đợi lúc Chử Tiên sinh đi tới, cô đột nhiên tỉnh ngộ. Logic cảm động như vầy, đúng là giống Chử tiên sinh quá ha.
“Ba ba!”
Tiểu Long Nữ nhìn thấy ba, phấn khởi nhào tới, giống quả đạn pháo nhỏ nhảy lên người anh, nhưng rất nhanh con bé lại nhảy tránh đầy ghét bỏ, vừa bịt mũi vừa nhào vào lòng Du Lệ.
“Ba ba thối, vẫn là mẹ thơm thơm”
Du Lệ ngửi thấy mùi trên người Chử tiên sinh, là một mùi vô cùng cổ quái, nếu cần hình dung thì tựa như con người có ác cảm với mùi sầu riêng vậy, người thích thì rất thích mà người không thích thì phải cách xa ngàn dặm.
“Anh đi đâu vậy?”
Chử Hiệt thấy bộ dạng con gái tránh xa ba mét thì bảo, “Bên bờ hồ có mấy loại ma thực đã ra quả, anh muốn đi trích một ít về cho em nếm thử, ai ngờ lại ᴆụng phải một loại quả nổ, làm nước phun đầy người thế này”
Du Lệ còn ổn, Tiểu Long Nữ là Ma Long, khướu giác nhanh nhạy, thật sự chịu không nổi mùi này, kêu lên thảm thiết.
Chử Hiệt đành phải biến thành Ma Long nhảy vào trong hồ gột rửa, muốn gột sạch mùi vị kia đi.
Tiểu Long Nữ là hay quên, thấy Ma Long gột trong hồ trông rất thoải mái, cũng biến thành nhóc rồng nhỏ, vẫy hai cánh nhỏ, bay phình phịch tới, rơi bùm vào trong hồ, sau đó coi Ma Long thành ngọn núi trong hồ, lọ mọ leo lên lắc lư.
Du Lệ nhìn thấy hai cha con chơi mê mải không thèm để ý, xoay người đi vào nhà gỗ.
Hai Ma Long một lớn một nhỏ chơi trong hồ rất lâu, mãi cho đến khi mặt trời khuất núi, bên hồ sáng lên những chấm sáng nhỏ như ngôi sao.
Tiểu Long Nữ ngồi trên lưng Ma Long, thăm dò xem xét liếc mắt nhìn sâu trong hồ, tò mò hỏi, “Ba ơi, trong hồ có thứ gì đó ạ? Rất sáng, rất sáng ạ”
“Là bia Mễ Nại Tư”
“Bia Mễ Nại Tư ạ? Là hòn đá trấn áp Ma giới sao ạ?”
“Ừ”
Chử Hiệt đỡ nhóc rồng đang rất tò mò chở con bé lặn sâu xuống đáy hồ một chuyến, đồng thời cũng thấy được dưới hồ một tấm bia rất lớn đứng lặng trong đó.
“Ba ơi, trông đồ sộ quá ạ” Tiểu Long Nữ kinh ngạc than lên, “Nó rất thân thiết, ba ơi, con thích nó ạ”
Tấm bia cực lớn đứng lặng ở tận đáy hồ sâu thẳm, ngăn cách với thế nhân, yên tĩnh và cô độc canh ở đây, trăm năm, ngàn năm, vạn năm…
Tiểu Long Nữ không chút sợ hãi, lòng dâng lên cảm giác thân thiết tự nhiên, khiến con bé không tự chủ được muốn tới gần nó, tiếp xúc với nó.
Loại tiếp xúc gần gũi này, cứ như cùng chi nguyên lực lượng với nhau vậy, lại phảng phất như huyết mạch liên thông.
Ma Long dùng đuôi cuốn rồng con lại, mang con bé trở lên hồ.
Rời khỏi đáy hồ, Tiểu Long Nữ lại hóa thân thành đứa nhóc hỏi đủ điều, “Ba ba, trước kia bia Mễ Nại Tư vì sao bị vỡ ạ? Ba ba vì nó mà ngủ say rất lâu sao ạ? Nghe chú Mai LợI Nhĩ bảo, là ba ba vì để Ma giới thống nhất lần nữa, ba ba suýt chút nữa bị ૮ɦếƭ đó. Nếu ba ba ૮ɦếƭ rồi, có phải Tiểu Bình Quả không có ba nữa, cũng không cách nào sinh ra được nữa phải không ạ?”
Nghe thấy nhóc rồng hỏi, Ma Long dùng cái đầu cọ nhẹ nhàng lên nhóc rồng.
Vì sao bia Mễ Nại Tư hỏng ư?
Bởi vì anh đã từng cô độc mà đứng canh ở đây, canh rất lâu rất lâu, không hiểu vì cái gì mà sống, sống không hề có ý nghĩa, mãi cho đến một ngày đột nhiên anh mất đi ý thức, lực lượng bia Mễ Nại Tư tán loạn, không cách nào ngưng tụ được, nên mới phân liệt thành từng mảnh nhỏ.
Bia Mễ Nại Tư là hòn đán trấn áp Ma giới, cho dù anh đã mất đi ý thức, cũng sẽ không tự chủ được mà bắt đầu tự cứu.
Vì thế anh đột nhiên tỉnh lại.
Nhưng sau khi tỉnh lại, anh đã quên mất mình là ai, cũng quên đi trách nhiệm của bản thân, rời khỏi Ma giới, đi vào thế giới nhân loại, sau đó gặp được một nhân loại tồn tại rất có ý nghĩa.
Ở hẻm Thanh Xuyên, lúc vừa mới gặp, anh nắm tay cô, một khắc ấy lôi cô từ trong màn sương đen đang vây quanh ra kia….
Thế giới của anh đột nhiên trở nên sinh động hẳn lên!
“Ba ba, sau này nếu bia Mễ Nại Tư lại nát thì phải làm sao đây?” Tiểu Long Nữ rất lo lắng hỏi, “Có muốn con lấy mình tế bia không ạ? Tuổi con còn nhỏ, sống chưa được lâu đâu”
“Không đâu” Ma Long đẩy con gái ngốc ra xa một chút, “Nó sẽ không vỡ vụn nữa”
Tiểu Long Nữ lại hỏi vì sao, Ma Long không trả lời.
Tiểu Long Nữ đợi mãi không biết được đáp án từ ba mình, con bé đã quen với chuyện ba trầm mặc kiệm lời rồi, cứ như chẳng để bụng cái gì cả vậy. Nhưng nếu cho rằng anh chẳng biết cái gì, thì sai hoàn toàn, dám lén anh làm chuyện gì, cuối cùng sẽ bị anh làm cho thảm.
Chuyện này là rất nhiều Cổ Ma đã nếm qua, bị dạy đỗ đến mức thảm không muốn nhìn.
Một lớn, một nhỏ Ma Long bơi mãi trong hồ đến lúc trăng non mọc lên mới lên bờ.
Vừa lên bờ đã thấy người đợi ở vùng đá lớn gần hồ.
“Tiểu Lệ Chi”
“Mẹ”
Ma Long một lớn một nhỏ vui vẻ thò lại gần, lớn thì ôm lấy eo cô, chôn mặt lên cổ cô, còn bé thì ôm lấy chân cô, chôn mặt vào bụng cô.
Du Lệ vỗ vỗ một lớn một nhỏ bảo, “Về nhầ ngủ đi”
Hai con rồng ngoan ngoãn vâng một câu, cả hai cứ bắt cô phải dắt tay mới đi.
Du Lệ đành nắm tay hai con rồng về nhà ngủ. Lúc tối ngủ, Tiểu Long Nữ một mình ngủ mà sợ hãi, chen đến trên giường ba mạ, ngủ ở giữa hai người, ngửa cái bụng nhỏ chìm trong giác ngủ.
Ngủ đến nửa đêm, Chử tiên sinh xách rồng nhỏ ngửa bụng về phòng bên cạnh, sau đó đóng cửa lại rồi trở về phòng ôm lấy vợ thơm tho mềm mại của mình mà ngủ tiếp.
Hôm sau Chử tiên sinh bị con gái khiển trách.
Tiểu Long Nữ vô cùng đau đớn, “Có người làm ba ba như vầy sao? Thế mà để con gái ngủ một mình, con mới có năm tuổi thôi đó, vẫn là trẻ con đó!”
“Năm tuổi không nhỏ nữa rồi” Chử tiên sinh bình tĩnh đáp, ‘Ta từ nhỏ đã ngủ một mình rồi”
“Vậy hiện giờ vì sao ba không ngủ một mình nữa ạ?”
“Vì hiện giờ ta đã có vợ, giống đực kết hôn rồi phải ngủ cùng vợ mình. Nếu con cần người ngủ cùng thì nhanh lớn lên đi, tìm một người đàn ông ngủ cùng con” Chử Tiên sinh dạy dỗ con gái năm tuổi của mình.
Tiểu Long Nữ nghĩ ngợi, “Chú Uy Sắt có thể ngủ cùng con được không?”
“Không được, chú ấy đánh không lại ta”
“Vậy anh Hề Bảo thì sao?”
“Hiện giờ nó cũng đánh không lại ta”
“Anh Hề Bảo sau này có thể đánh bại ba, là có thể ngủ cùng con được rồi chứ?”
“Chắc được” Trong lòng Chử tiên sinh bồi thêm một câu, nếu sau này bọn chúng mà lớn lên thích nhau, dĩ nhiên anh không phản đối.
Tiểu Long Nữ lập tức hăng hái hẳn lên, “Con hiểu rồi, ba ba, con sẽ cố gắng, đợi con đánh bại được ba, con có thể ngủ cùng mẹ là được”
“Sau đó lại tiểu lại trên người mẹ con sao?” Chử Tiên sinh cố gắng bẫy con.
Du Lệ thì quả quyết cự tuyệt, “Đừng có mơ, mẹ không phải bồn vệ sinh”
Tiểu Long Nữ nhìn cha mẹ, òa khóc nức nở, “Ba hư, người ta đã cố gắng không đái dầm rồi, vì sao ba cứ nhắc trước mặt mẹ chứ?”
Tiếng khóc này vô cùng kinh người, khiến đám cá trong hồ sợ kinh hoàng chạy trốn.
Du Lệ không kìm đươck bịt tai, đá đá Chử tiên sinh, “Anh làm nó khóc, anh phải dỗ nó”
Chử Hiệt tiến lên, xách con gái lên, “Tiểu Bình Quả, ba ba mang con bay lên bầu trời nhé”
Tiểu Long Nữ thút thít cự tuyệt, “Không cần, con tự mình cũng bay được”
“Ba ba mang con về thế giới nhân loại tìm Hề Bảo chơi nhé”
“Thế mẹ đâu?”
“Đi cùng nhau”
Rốt cuộc Tiểu Long Nữ cũng nín, đôi mắt xinh đẹp ngập nước mắt, sắp rớt, nói đầy ấm ức, “Vậy sau này ba ba không thể bôi đen hình tượng của con trước mặt mẹ nữa, con hứa sẽ không đái dầm lên người mẹ nữa ạ”
Vẻ mặt Chử tiên sinh nói nghiêm túc, “Được”
Rốt cuộc Tiểu Long Nữ cũng vui sướng, cùng cha mẹ trở về thành La Tắc A Tư một chuyến, sau đó thì về thế giới nhân loại.
**
Vừa đến hẻm Thanh Xuyên, Tiểu Long Nữ kéo dài giọng gọi, “Bà Cô Tổ ơi, Tiểu Bình Quả về rồi đây”
Bà Cô từ nhà hàng xóm bên cạnh chạy ra, vui tươi hớn hở bảo, “Ôi chao, Tiểu Bình Quả của chúng ta đã về rồi, mau tới đây, Bà Cô dẫn cháu đi tìm nhóm lão Trương, bảo họ làm món ngon cho cháu nhé”
Tiểu Long Nữ vâng một câu, vô cùng hào hứng chạy qua, giữ chặt tay bà lão, cùng bà lão đi ăn bữa tiệc lớn.
Du Lệ và Chử hiệt liếc mắt nhìn nhau, thấy Tiểu Long Nữ mang đến niềm vui cho nhóm ông bà lão ở hẻm Thanh Xuyên thì vô cùng vui vẻ, rất yên tâm về nhà.
Hơi muộn chút, nhóm yêu ma quỷ quái trong hẻm Thanh Xuyên đều nghe nói nhà Tiểu Long Nữ đã từ Ma giới về, ồn ào náo nhiệt tan tầm về hẻm Thanh Xuyên.
Hẻm Thanh Xuyên lại bắt đầu liên hoan lần nữa, náo nhiệt giống như ăn tết vậy.
Vợ chồng Giang Úc Linh cũng dẫn theo con trai tới hẻm Thanh Xuyên liên hoan, lúc nhìn thấy trên đầu Tiểu Long Nữ có một cái khay cực lớn, trên đó có đủ loại hoa quả Ma giới, sức bạn nhỏ vô cùng lớn cứ đi lung la lung lay khiến người lớn thấy mà sợ.
Hề Bảo vội vã tiến lên giúp Tiểu Long Nữ đỡ lấy khay.
Tiểu Long Nữ chớp chớp mắt, trên mặt lộ ra nụ cười tươi vui sướng, vui vẻ kêu lên, “Anh Hề Bảo, em đã về rồi, mai chúng mình bắt đầu cố gắng chạy bộ đi”
Hề Bảo:??? Vì sao bọn họ lại cần chạy bộ nhỉ?
“Để đánh bại ba đó!” Tiểu Long Nữ nắm chặt tay lại.
Vợ chồng Giang Úc Linh đi tới, hơi khó hiểu, “Tiểu Bình Quả, vì sao lại muốn đánh bại ba cháu vậy?”
“Chỉ có đánh bại ba cháu thì cháu mới có thể ngủ cùng anh Hề Bảo được ạ” Tiểu Long Nữ nói như đúng rồi.
Giang Úc Linh, “….”
Hề Bảo mặt ngơ ngác đứng yên ở đó, lặng lẽ ôm trái cây xoay người đi.
Hề Từ liếc mặt nhìn cô bé ngập tràn năng lượng một cái, nói nhỏ với con trai, “Hề Bảo à, con có thích Tiểu Bình Quả không? Là kiểu thích cô dâu tương lai gì đó đó?”
Mặt Hề Bảo bỗng chống đỏ bừng lên vì tức giận, nói, “Ba ba, sao tư tưởng của ba không thuần khiết vậy chứ? Tiểu Bình Quả mới bao nhiêu tuổi vậy? Cái gì cũng chẳng hiểu, không cho phép ba nói bậy trước mặt em ấy”
Bị con trai dùng lời lẽ đầy chính nghĩa phê bình, Hề Tiên sinh trầm mặc, thò tay xoa đầu con, nhắc nhở bảo, “Con trai, con mới bảy tuổi, không đúng à?”
“Con đã không còn trẻ con nữa rồi!” Hề Bảo nói nghiêm túc, đừng tưởng bé không hiểu gì hết đó.
Lúc này lại nghe được Tiểu Long Nữ nói, “Em vốn muốn ngủ cùng chú Uy Sắt nhưng ba ba nói chú Uy Sắt là bại tướng dưới tay!”
Mà Uy Sắt vừa bước chân ra từ Ma giới  suýt nữa thì ngã ngửa.
Những yêu ma quỷ quái khác thì không kìm được nhìn Uy Sắt với ánh mắt khiển trách, Tiểu Bình Quả mới được bao tuổi ha, chắc chắn là cuồng ma chiến đấu này dạy hư con bé rồi, cần bức ép công kích gã một trận mới được.
Hề Bảo thì càng tức hơn, trừng mắt về phía Uy Sắt, biết ngay tên tóc đỏ này chẳng tốt đẹp gì mà, thế mà dám dạy xấu em gái.
Ủy Sắt cảm thấy thế giới con người mới thật quá đáng làm sao, xoay người trở lại Ma giới luôn.
Tiểu Long Nữ vẫn còn nói liên tục, “Cháu cũng muốn tìm một người ngủ cùng, cháu muốn ngủ cùng mẹ nhưng ba ba không cho, cháu ngủ một mình cô đơn lắm, cháu vẫn còn là nhóc rồng nhỏ mà…”
Bà lão đau lòng xoa đầu Tiểu Long Nữ, trừng mắt lườm Du Lệ một cái, “Tiểu Bình Quả ngoan, tối nay cháu ngủ cùng cô tổ mẫu nhé”
Tiểu Long Nữ vui vẻ vô cùng, cứ lòng vòng vây quanh bà lão mãi, hét to một cấu lên “Vâng ạ”
Du Lệ nhún nhún vai, đi tới gần Giang Úc Linh bảo, “Đừng để ý con bé, con nhóc này quỷ quái linh tinh lắm, càng nói con bé càng hứng, thật chẳng biết giống ai nữa”
“Chẳng phải giống bạn à?” Giang Úc Linh đáp.
“Sao thế được, mình chính là nữ thần quốc dân đó, sao rửng mỡ giống con bé ấy chứ”
Những người khác cùng bàn luận xem Tiểu Long Nữ  giống ai.
“Cũng không giống Chử tiên sinh lắm, Chử tiên sinh là vị ma cao quý lạnh lùng, đối ai cũng hờ hững hết, Tiểu Bình Quả thì tựa như mặt trời nhỏ, ai tới cùng đều chơi cùng”
“Đúng  đó, con bé Tiểu Bình Quả này thật tốt nha, lần trước còn giúp tôi bắt quỷ đó”
“Trên đường nhặt được tiền rơi đều nộp lên cả”
“Gặp được người xấu bắt nạt con gái sẽ tung đấm đánh người xấu, còn nổi tiếng trên mạng nữa kìa”
“Đúng đó, nếu không phải Giang thị xử lý nhanh thì thân phận Tiểu Bình Quả đã bùng nổ rồi”
“…..”
Cả nhóm thiên sư vừa ăn vừa nói chuyện, nói vô cùng sôi nổi. Tới tối, cả nhà Giang Úc Linh đều ngủ lại hẻm Thanh Xuyên.
Tiểu Long Nữ thì ngủ cùng Bà Cô, may mà không có biến thành nhóc rồng, cũng không tè dầm lên người Bà cô.
Sáng hôm sau Tiểu Long Nữ vô cùng kiêu ngạo tuyên bố, “Con đã là người lớn rồi, ngủ sẽ không biến thành nhóc rồng nữa, cũng không đái dầm nữa, bà cô tổ mẫu đều khen con là bé ngoan đó”
“Vậy con chọn biến thành nhóc rồng đè lên người mẹ, đái dầm lên người mẹ thì thế nào?” Du Lệ tỏ vẻ nổi nóng nói.
Tiểu Long Nữ lập tức ỉu xìu, hai mắt đảo tròn, kêu một tiếng, chạy tới kéo Hề Bảo, “Anh Hề Bảo ơi, hôm nay chúng ta đi cưỡi ngựa đi, Mã vương của anh em thích cưỡi lắm, lần này nhất định phải cưỡi nó”
Hề Bảo xoa xao đầu Tiểu Long Nữ, nói đầy đau lòng, “Em là rồng, cấp bậc còn cao hơn nó nhiều, nó ở trước mặt em sẽ nhũn cả chân. Nếu em muốn tìm vật cưỡi, lần sau chúng ta tới tìm Hổ Vương ở Đông Bắc đi”
Tiểu Long Nữ vui lắm, sung sướng nói một câu” Được ạ”
Mễ Thiên Sư hỏi lén Hề Từ, “Hề Bảo nói Hổ Vương vùng Đông Bắc chắc chỉ La Phách Vương đó chứ?”
Vẻ mặt tiên sinh Hề Triển Vương cao thâm khó dò, “Tôi cũng không biết nha, thằng bé vui vẻ là được rồi”
Mễ Thiên Sư dựng ngón cái lên với anh, lúc Hề lão đại nói dối bạn nhỏ cũng lợi hại lắm.
Trở lại thế giới nhân loại, Tiểu Long Nữ vẫn như cá gặp nước, ngoài không cách nào ngủ cùng ba mẹ ra thì những người khác đều vô cùng thích ôm nhóc rồng ngủ.
Chuyện này cũng khiến Du Lệ phát cáu lên.
Ai ôm con bé ngủ cũng đều là bé ngoan cả, duy chỉ có ngủ cùng cô thì mới biến thành nhóc rồng áp lên người cô, đái dầm lên người cô.
Cái ௱ôЛƓ nhỏ kia quả thật muốn đánh mà.
Chử Hiệt nắm tay cô trấn an, “Em là người Thủ hộ Ma Môn, hơi thở trên người em là tinh khiết nhất, chúng anh đều rất thích, trước khi con bé thành niên cũng không cách nào khống chế nổi”
Du Lệ nói đầy quả quyết, “Trước chưa thành niên, không ngủ cùng con bé”
Chử tiên sinh cười với cô đầy dịu dàng “được”
“Ba mẹ, anh Hề Bảo, ba mẹ, anh Hề Bảo, mau tới đây nha, hôm nay chúng ta cùng đi chơi ở công viên giải trí đi”
Cửa hẻm Thanh Xuyên Tiểu Long Nữ kéo tay Hề Bảo đứng dưới gốc đào, quay đầu nhìn họ nở nụ cười sáng rực.
Cậu bé được cô bé kéo tay cười cười, đôi mắt sáng ngời trong vắt.
Du Lệ cùng Chử Hiệt, Giang Úc Linh cùng Hề Từ đều đồng loạt đồng ý, cùng nhìn nhau, đi đến chỗ hai đứa bé đang nắm tay nhau.
Dưới bầu trời trong xanh, trong ngõ sâu, hoa đào đua nhau nở rộ rực rỡ.
THE END
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc