Mê Loạn Tình Dục - Chương 33

Tác giả: Hồ Tiên Tiểu Long Hồ

Chương 33: Ngoại truyện 1

Dòng nước ấm áp tràn đầy bọt nước bao quanh cơ thể trắng nõn làm lộ ra một lượng lớn khí nóng tỏa quanh làn da hồng phấn sáng bóng nõn nà.
Lý Kiều nhẹ nhàng xoa xoa cơ thể còn đang lưu lại bọt nước, trong lúc vô thức, hai tay liền trượt xuống cái bụng đã nhô lên rõ ràng, nhẹ nhàng ôn nhu vỗ về tiểu sinh mệnh bên trong.
Mặc dù sinh mệnh bé nhỏ chưa quá 4 tháng, chưa thể dùng đến máy kiểm tra thai nhưng mỗi một thời khắc, nàng đều có thể cảm nhận một cách chân thực sinh mệnh nhỏ đang tồn tại này, mà bản thân nàng cũng đang dần trưởng thành, học cách làm một người vợ tốt, một người mẹ tốt.
Lý Kiều bớt đi sự non nớt lại càng tăng thêm nét kiều diễm ướƭ áƭ, trên mặt hiện lên vẻ hạnh phúc vui vẻ, không hề nhìn ra dáng vẻ của một người đang có thai, thậm chí từ lúc mang thai đến nay nàng cũng không có trải qua quá trình nôn nghén khổ sở, nàng lại càng yêu thương tiểu bảo bối trong bụng.
Lý Thiên Hạo cũng thường hay nói bé con không giống một cô gái nhỏ chỉ biết ở trong bụng của nàng làm áo bông nhỏ tri kỉ của nàng thôi.
Sự thật cũng không khác biệt lắm. Lý Kiều quan sát thấy tủ quần áo ở trong phòng riêng bên ngoài trống không, không khỏi lấy tay vỗ vỗ cái trán, nghe nói phụ nữ có thai thì trí nhớ cũng sẽ chịu ảnh hưởng, nếu không thì tại sao nàng lại quên cầm quần áo ngủ đây.
Lý Kiều thật bất đắc dĩ lớn tiếng gọi Lý Thiên Hạo, nàng không dám quấn khăn tắm ra ngoài, phụ nữ có thai sợ nhất là bị bệnh dù là bệnh nhỏ thôi cũng không được, uống thuốc đối với bé con không tốt mà không uống thì bản thân mình lại càng khó chịu hơn.
May là phòng cưới vẫn là ở chỗ cũ, không có không gian biệt thự rộng mở, hiện giờ chỉ cần nàng gọi một chút thôi Lý Thiên Hạo cũng có thể nghe được.
Chỉ một lát sau, khuôn mặt Lý Thiên Hạo lo lắng bất đắc dĩ đi vào, trong tay hắn chính là váy ngủ cùng áo khoác ngoài của nàng.
Thượng đế thật ưu ái người đàn ông này, đã qua mấy năm rồi mà trên gương mặt tuấn tú vẫn không lưu lại vết tích, sự cứng rắn lạnh lẽo trên người hắn cũng nhu hòa đi rất nhiều, so với quá khứ càng thêm ổn trọng, tràn đầy tuấn tú cùng tiêu sái.
"Con a... Nếu như không có ba ở trong phòng có phải con sẽ lõa thể mà đi ra không, làm bảo bối của ba bị lạnh thì sao hả" Lý Thiên Hạo đưa tay ra nhéo nhéo mũi Lý Kiều trêu ghẹo nói. Cầm quần áo đặt trên hộc tủ, đưa khăn tắm cho Lý Kiều vây lấy cơ thể.
Lý Kiều nhăn mặt nhăn mũi chu môi kháng nghị: " Trong lòng ba giờ chỉ có bảo bối mà không có con, hừ"
Lý Thiên Hạo sững sờ cười cười nói: "Được rồi, được rồi, đều đã sắp làm mẹ rồi mà còn cùng bé con ăn dấm a, nàng là tiểu bảo bối còn con là đại bảo bối, cả hai người ba đều yêu!"
Lý Kiều cũng giả bộ vờ vịt không phải muốn cố tình làm khó Lý Thiên Hạo, nâng lên khuôn mặt kiêu ngạo: "Con đây bỏ qua cho ba hừ!"
"Được rồi, nhanh mặc quần áo, đừng để mình bị lạnh" Lý Thiên Hạo thúc giục xong liền xoay người đi ra khỏi phòng tắm.
Ra khỏi phòng tắm, Lý Thiên Hạo đi lên sân thượng, cho đến khi ra ngoài bị không khí lạnh lẽo bao chùm cả người, hắn mới trầm tĩnh lại.
Lý Thiên Hạo bất đắc dĩ nhìn hạ thân đang cương lên. Lý Kiều mang thai 4 tháng, hắn liền cấm dục bốn tháng.
Vợ nhỏ của hắn từ lúc mang thai đến nay, mị lực không hề suy giảm, nhan sắc càng thêm quyến rũ kiều diễm. Dưới tình huống này, không thể kiềm chế được cũng không hiếm thấy, nhưng hắn lại tình nguyện chờ đợi.
Xoa xoa giữa chân mày, nghĩ tới Lý Kiều hẳn là đã thay xong quần áo đi ra. Lý Thiên Hạo đi vào trong phòng, đóng thật kĩ cửa sổ sát đất. Bên trong phòng tỏa ra hơi ấm, mà cho dù có đủ ấm thì hắn vẫn sẽ lo lắng cho cơ thể Lý Kiều.
Lý Kiều khi ngủ vẫn không thích mặc nhiều lắm, váy ngủ vẫn là chất liệu đơn giản, bình thường bên ngoài đều khoác một chiếc áo lông dê, nhưng trong nhà tỏa ra hơi ấm, cũng đủ để giữ ấm rồi.
Lý Thiên Hạo lấy máy sấy, ý bảo Lý Kiều ngồi ở trên giường, thay nàng sấy tóc. Hắn dùng khăn lông mềm lau qua tóc nàng trước sau đó mới lấy máy sấy khô tóc cho nàng.
Khuôn mặt Lý Kiều hưởng thu ôm lấy eo Lý Thiên Hạo, hắn đứng ở bên giường nên độ cao rất vừa vặn.
Từ lúc mang thai, Lý Kiều ngoại trừ cả người lười biếng, những phản ứng thái quá đều không có.
Lý Thiên Hạo tinh tế đem mái tóc nàng sấy khô hoàn toàn, cúi đầu thấy nàng ngáp ngủ rã rời, vội vàng nói: " Được rồi, có thể ngủ rồi."
Tiếp đến kéo tay Lý Kiều, đem máy sấy trả lại phòng tắm.
Lý Kiều nghe tiếng máy sấy tóc ong ong bên tai đã cảm thấy mệt rã rời, chứ cũng không phải thực sự buồn ngủ, huống chi nàng còn muốn có Lý Thiên Hạo bên cạnh cùng nàng ngủ thì nàng mới ngủ được
Vuốt vuốt mắt, nàng nhỏ giọng làm nũng: "Con muốn cùng baba ngủ"
Lý Thiên Hạo đặt máy sấy xuống đi đến bên giường, để cho Lý Kiều nằm xuống giường đắp kín chăn trước, sau đó đóng của phòng lại cùng tắt đèn mới chui vào ổ chăn ôm Lý Kiều kéo vào lòng, bất đắc dĩ lại cưng chiều nói: "Ngoan, cục cưng ngủ đi."
Mỗi ngày Lý Thiên Hạo đều tắm trước Lý Kiều, bởi vì bảo bối của hắn phải đợi có hắn mới chịu đi vào giấc ngủ, thật là gánh nặng ngọt ngào à!.
Lý Thiên Hạo là người rất quy củ, chỉ là trên người ôm Lý Kiều, hạ thân lại phải duy trì khoảng cách với nàng, chỉ sợ bản thân mình lại không chịu nổi kích thích.
Thế nhưng, mỗi đêm hắn bị kích thích cũng không ít. Sau khi Lý Kiều mang thai, dáng người càng thêm gợi cảm đầy đặn, đặc biệt là çặק √ú cao ✓út, lúc này ôm nàng trong иgự¢, ánh mắt chỉ cần thoáng cúi thấp xuống là có thể nhìn thấy mỹ cảnh, cực dễ dàng khiến hắn dục hỏa đốt người a.
Lý Kiều không giống mọi ngày đi ngủ sớm như vậy, đôi mắt đẹp mở to, ngọn đèn giường yếu ớt dưới đất bên giường ở trong mắt nàng chuyển động, đốt sáng lên sự chú ý của Lý Thiên Hạo.
"Sao còn chưa ngủ?" Lý Thiên Hạo cười khẽ hỏi, thuận tiện đem sợi tóc rơi trên khuôn mặt Lý Kiểu đặt ở sau tai nàng.
Lý Kiều cầm tay hắn đi xuống cách lớp áo ngủ đặt ở bụng mình, mới nói: " Ba sờ một chút xem, có phải lại lớn lên rồi hay không, nãy con tắm liền cảm giác được nó lai mập lên"
Bàn tay to đặt trên bụng Lý Kiều vuốt ve một hồi, Lý Thiên hạo mới chần chờ nói: "Hừm, hình như là có lớn lên một chút." Sau đó lập tức thu tay lại.
Có lẽ vì động tác nhanh chóng của Lý Thiên Hạo, Lý Kiều kì quái nhìn hắn một cái, cho rằng hắn không tin lời nàng nói, phụ nữ có thai tính tình liền thật cố chấp.
"Ba xem một chút, có đúng là lớn lên hay không" Lý Kiều ngồi dậy, sờ bụng làm cho Lý Thiên Hạo trông thấy rõ ràng.
Lý Thiên Hạo không có cách nào, chỉ có thể ngồi dậy theo nàng, trái xem phải xem, chăm chú nghiên cứu hình dạng, một lúc lâu mới nói: "Lớn, lớn"
Bốn tháng lớn lên hẳn là rất bình thường đi, không biến đổi mới là bất bình thường ấy! Nhưng những lời này hắn không dám nói ra, phụ nữ có thai là lớn nhất, bảo bối của hắn là lớn nhất.
Lý Kiều lót cái gối đầu ở phía sau, cười hì hì nhìn Lý Thiên Hạo, tràn đầy tinh thần, nói: " Ba mau nói chuyện với tiểu bảo đi, trong sách nói bốn tháng là có thể dưỡng thai rồi"
"Con không mệt hả?"
"Không buồn ngủ, không buồn ngủ" Lý Kiều lắc đầu nói.
Thấy thế, Lý Thiên Hạo đương nhiên là nghe theo lời vợ yêu. Nằm rạp người hướng về phía bụng Lý Kiều hôn một cái, cùng tiểu bảo bảo trong bụng chào hỏi.
Đột nhiên bị hôn một cái, Lý Kiều không kịp thích ứng mà uốn éo thắt lưng. Nàng mang thai mấy tháng, Lý Thiên Hạo cũng không có chạm vào nàng, bời vì mang thai mà ℓàм тìин sẽ có hại cho thân thể, bình thường hắn cũng chỉ có hôn nhẹ cùng ôm ôm.
Lý Thiên Hạo hôn môi nhẹ nhàng, giống như một cơn gió nhẹ thổi qua mặt hồ, đương nhiên làm cho nàng có chút nhộn nhạo.
Lại nhìn xuống nam nhân đang không ngừng nói chuyện với cái bụng của mình, thật là ngu ngốc đáng yêu, một chút thông minh của tổng giám đốc cũng không có a, hướng về phía bụng nàng một cách dung túng, nàng hẳn là cũng nên cho hắn một chút bồi thường đi.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc