Kích tình qua đi, chỉ còn lại nhu tình như mật. Lý Thiên Hạo cũng không có ngủ say cùng Lý Kiều, ngược lại bởi vì phát tiết xong, suy nghĩ lại càng thanh tỉnh hơn.
Nương theo ánh sáng mỏng manh từ cửa số chiếu vào, Lý Thiên Hạo tinh tế đánh giá dung nhan xinh đẹp của thiên hạ trong lòng.
Ngũ quan của có hơi giống hắn, lông mi thanh tú lại hiện lên khí chất dịu dàng, sống mũi cao cao thẳng tắp, chóp mũi xinh xinh, hình dáng đôi môi anh đào tuyệt đẹp, làm hắn nếm đến phát nghiện...
"Leng keng, leng keng" đột nhiên tiếng chuông di động vang lên đánh gãy suy nghĩ mơ màng của Lý Thiên Hạo, ngay sau đó là vài tiếng chuông tương tự nhắc nhở, di động của Lý Kiều đặt ở bên cạnh gối loé ra ánh sáng.
Lý Thiên Hạo xuất phát từ tôn trọng quyền riêng tư cá nhân, tuy cùng với Lý Kiều có thân mặt cũng không chủ động đi xem xét điện thoại của cô. Thứ nhất chính là hắn tôn trọng cùng với tín nhiệm với người mình yêu, thứ hai hắn tin tưởng rằng mị lực của hắn không phải dạng tùy tiện.
Di động lại kêu lên lần nữa, cách một đoạn nhỏ, Lý Thiên Hạo liếc nhìn màn hình điện thoại lại thấy có tin tức hiện ra.
Đã trễ thế này, còn có nhiều người nhắn tin như vậy? Nghĩ là đối phương chắc có việc gấp cần tìm Lý Kiều, Lý Thiên Hạo tùy tiện vớ tay qua lấy, xem một chút.
Nhìn biểu tượng tin nhân là biết bạn tốt của Lý Kiều, Vương Đình Đình, theo sau là một chuỗi tin nhắn: [hình ảnh]
Tin nhắn hơi lạ, nhưng rõ ràng không phải chuyện gì quan trọng, Lý Thiên Hạo không cũng định xem, tùy tiện đặt điện thoại lại chỗ cũ.
Vì màn hình cảm ứng, ngón tay vô tình lướt đến nút mở tin nhắn, màn hình vừa chuyển đổi, hiện lên mục webchat của Lý Kiều và Vương Đình Đình.
Lý Thiên Hạo trong lúc vô ý liếc mắt một cái, động tác trên tay nhất thời dừng lại. Sâu trong đôi đồng tử hiện lên một chút ánh sáng, đôi mắt tản ra lãnh ý nhè nhẹ.
Trong bóng đêm, di động chiếu lên ánh sáng chói mắt. Trên màn hình điện thoại, là ảnh chụp một đôi nam nữ thân mật tay trong tay kề sát nhau.
Suy nghĩ lướt nhanh trong đầu, có thể nhanh chóng nhận ra đây là một đôi tình nhân, thậm chỉ hai người còn không ngại bày tỏ tình ý thân mật.
Ảnh chụp này, người phụ nữ trong hình chính là vợ hắn a, mấy giờ trước còn kêu gào hắn ủy khuất nàng, Trình Tuyết. Trong ảnh, Trình Tuyết rúc vào trên người nam nhân trẻ tuổi, trên mặt là ý cười ôn nhu sung sướng, không thể sai vào đâu được.
Lý Thiên Hạo kỳ thực sớm đoán được, hắn lãnh đạm với Trình Tuyết mấy tháng qua, tình huống này xuất hiện cũng không ngoài ý muốn của hắn, chỉ là đột nhiên xuất hiện làm cho hắn hơi bất ngờ.
Đây là ý trời đi, có lý do này trong tay, hắn có thể tiến hành kế hoạch càng thêm thuận lợi, không cần phải băn khoăn gì nữa.
Chuyển tiếp hình ảnh đến di động mình, tiếp theo là xóa đoạn trò chuyện mà Vương Đình Đình vừa gửi trong máy Lý Kiều đi.
Việc này, không nhất thiết phải để cho Kiều Kiều của hắn lo lắng.
Thu xếp mọi thứ ổn thỏa xong, Lý Thiên Hạo nằm xuống tiếp tục ôm cơ thể mềm mại của Lý Kiều. Vô cùng thỏa mãn nhìn khuôn mặt ngây thơ của tiểu Kiều bé nhỏ đang ngủ say, kề sát mặt, cắn cắn cảnh môi ướƭ áƭ hồng phấn của cô.
Trò đùa dai này càng đùa càng nghiện, càng đùa càng hưng phấn, câu câu cái lưỡi mềm mại của cô.
Đại khái là đang ngủ bị quấy nhiễu, Lý Kiều bị Lý Thiên Hạo hôn làm nũng đáng yêu. Một lát sau, Lý Kiều thu tay, mơ hồ mở mắt ra, ôm lấy Lý Thiên Hạo chu môi lên án: "Ba ba hư."
Lý Kiều tiếng nói có chút khăn khăn sau khi tỉnh dậy, làm nũng hết sức gợi cảm.
Cảm giác được hạ thể của mình lại nổi lên phản ứng, Lý Thiên Hạo nới lỏng khoảng cách của hai người, khắc chế Dụς ∀ọηg của bản thân.
Hắn hôm nay đã làm bảo bối hai lần, làm nữa sợ nơi mềm mại của Kiều Kiều không chịu nổi..
Lý Kiều mơ hồ không hiểu được suy nghĩ của Lý Thiên Hạo, thấy hắn tách mình ra liền khổ tâm: "Không cần,..ôm ôm..." Mơ hồ nói xong, đường cong đầy đặn cũng đè ép thân thể căng cứng của Lý Thiên Hạo, làm cho người hắn lại nổi lên một trận lửa nóng.
Lý Thiên Hạo cười khổ, đây là xem như hắn tự làm tự chịu sao.
Bụng dưới bằng phẳng không có vật gì ngăn cách, côn th*t của Lý Thiên Hạo chọc vào hoa tâm, nhảy lên vài cái, Lý Kiều cực kỳ không thoải mái.
"Hừ, ách......" không khỏi lầu bầu vài tiếng, bụng dưới cọ xát, Lý Kiều thầm nghĩ đầy cây gậy nóng bóng là nguyên nhân khiến cho mình không thoải mái này ra.
Nhưng vì sao cây gậy này càng lúc càng lớn, càng lúc càng nóng vậy. Lý Kiều nghi hoặc thanh tỉnh một chút, kéo chân ra, nhìn xem dưới thân là loại gậy gì, thật đáng giận. côn th*t thô to như có cảm ứng, lập tức cương thẳng đứng dậy, nhảy dựng lên.
Lý Thiên Hạo bình tĩnh, đối với sự tò mò mơ hồ của Lý Kiều vô cùng hưởng thụ.
Lý Kiều xem vài lần liền nhận ra côn th*t cực đại, tinh thần thanh tỉnh lên không ít. Cô đối với Dụς ∀ọηg của Lý Thiên Hạo vô cùng quen thuộc, nam nhân này thật không biết no đủ là gì a...
Xoay người kéo chăn qua, tiếp tục ghé sát vào người Lý Thiên Hạo, thấp giọng nũng nịu kêu: "Chán ghét..."
Ngoài miệng nói chán ghét, trên mặt lại hiện lên vẻ thẹn thùng.
Tim Lý Thiên Hạo như ngâm trong hũ mật, nghịch ngợm đưa đầu lưỡi ra liếm liếm anh đào nhỏ khiêu khích.
Lý Kiều muốn kháng nghị hành động của Lý Thiên Hạo, động tác so với quá khứ càng lớn mật hơn. Xoay xoay ௱ôЛƓ tròng, lộ ra hoa môi chậm rãi ma sát lửa nóng côn th*t, nhắm mắt rầm rì vài tiếng. Trong lòng mừng thầm, chính mình không cho ba ba tiến vào, tra tấn ba ba đáng ghét...
Ánh mắt mang theo lửa nóng của Lý Thiên Hạo dừng ở hai ✓ú đầy đặn của Lý Kiều, hai luồng ✓ú trượt lên xuống trên иgự¢ hắn, hạt đậu đỏ lúc ẩn lúc hiện, bởi vì hắn nằm trên gối đầu, thị giác bị kích thích vô cùng rõ ràng.
Biết rõ lúc này Tiểu Kiều Kiều đơn giản là đùa giỡn chính mình, hắn cũng không nhịn được trầm mê.
Bàn tay to vòng ở eo nhỏ của Lý Kiều, nhục bổng cứng rắn ở bên ngoài tiêu huyệt mềm mại lung tung đâm vài cái, tạm hoãn lại Dụς ∀ọηg đang ngày càng bành trướng.
Bánh bao nhỏ cùng hạt trân châu bị đâm vào, kiều ௱ôЛƓ của Lý Kiều không khởi động đậy đón chào, càng đạt thêm nhiều khoái cảm.
Thần trí bay bổng, Lý Kiều cuối cùng cũng nhớ không nổi hoá ra chính cô trêu chọc Lý Thiên Hạo trước.
Vật thô cứng nóng bỏng cọ xát hoa môi sung huyết mẫn cảm, Lý Thiên Hạo di chuyển chầm chậm, thẳng đến khi chen vào tầng tầng nộn thịt, tìm được cửa huyệt tuyệt vời, chậm rãi sáp nhập.
Nam căn chống đỡ huyệt nộn, hai người cùng lúc ՐêՈ Րỉ thở dài thỏa mãn.
Lý Kiều không có giống như ngày thường rụt rè ngượng ngùng, d*m thủy róc rách chảy ra, hoa tâm ở chỗ sâu nhất ngứa ngáy khó chịu vô cùng, hai tay chống đỡ trên иgự¢ Lý Thiên Hạo, xoay xoay ௱ôЛƓ cùng thắt lưng, cửa huyệt hỗn hợp dâm dịch như cái miệng nhỏ nhắn phun ra ʍúŧ vào côn th*t xanh tím.
"Ân...Tuyệt quá..." Lý Kiều không khống chế được kêu to, thẳng thắt lưng, hai chân ngồi xuống phun ra nuốt vào côn th*t, ✓ú thịt to lớn lắc lư theo động tác của cô, phi thường dâm mĩ.
Khó có khi Lý Kiều chủ động như vậy, Lý Thiên Hạo nhịn xuống xúc động điên cuồng, theo cô như vậy là quá chậm.
Vốn thân thể cũng đã mệt mỏi, Lý Kiều chủ động một lúc liền buông mình nằm úp lên trên người Lý Thiên Hạo hít thở tinh tế.
Không chờ Lý Kiều bình phục hơi thở, Lý Thiên Hạo đã muốn không nhịn được tiểu huyệt ʍúŧ mát bao vây Dụς ∀ọηg sưng tím của hắn, nắm lấy cái ௱ôЛƓ của Lý Kiều, đem đùi nàng tách rộng ra, hắn dùng sức đâm vào...
Tốc độ cực nhanh mang đến khoái cảm cực hạn không thể khống chế được, Lý Kiều anh anh kêu to, hoa tâm chảy ra dâm thuỷ, cùng với động tác đâm ra rút vào phát ra tiếng vang không ngừng...
Không biết qua bao lâu, Lý Thiên Hạo mới phun tinh hoa nóng bỏng vào trong Lý Kiều, côn th*t tráng kiện vẫn chôn ở trong huyệt đạo, ôm lấy Lý Kiều lại một lần nữa đi ngủ.