Cuối tuần sáng sớm, Lý Kiều rời giường từ sớm, rửa mặt đánh răng, sau đó xuống lầu ăn sáng.
Nhà ăn chỉ có một mình Trình Tuyết, Lý Kiều ngồi xuống ở một bên, nghi hoặc hỏi:"Chào buổi sớm mẹ, baba con đâu?"
Trình Tuyết đã sắp dùng xong bữa sáng, khóe mắt liếc nhìn cô một cái mới trả lời:"Ở trong thư phòng, baba con gần đây công tác bận rộn, con đừng luôn quấn quít quấy rầy hắn, hiểu không?"
Thu dọn bát đũa tiến vào phòng bếp, đi ra bàn ăn còn nói tiếp: "Mẹ buổi chiều phải đi ra ngoài một chút, con nhớ nhắc baba ăn cơm trưa, không cần cả ngày ở trong phòng."
"Vâng, con biết rồi." Lý Kiều không thèm để ý đến lời nói của Trình Tuyết, tâm tư bị Lý Thiên Hạo ở trên tầng cùng Trình Tuyết buổi chiều không có ở nhà chiếm giữ.
Khai giảng tới bây giờ đã tròn một tháng, bởi vì học cấp ba năm cuối, nhiệm vụ học tập càng nặng, cô càng muốn chăm chú vào đó. Cho nên kể từ lần trước, cô và baba vẫn chưa tìm được cơ hội ở chung một chỗ.
Trình Tuyết thay quần áo rồi đi ra ngoài, trong nhà tựa hồ im ắng hơn rất nhiều.
Lý Kiều thu dọn bàn ăn vài cái liền chạy lên tầng. Ngoài cửa thư phòng, Lý Kiều dừng lại bước chân.
Đây là lần đầu tiên sau khi phát sinh quan hệ, có chủ động đi tìm hắn, Lý Thiên Hạo đối với cô mà nói không phải là baba đơn thuần, trong lòng khó tránh khỏi không yên.
Bên trong thư phòng, ngoài cửa sổ bóng cây dập dờn, âm thanh gió thoang thoáng qua, Lý Thiên Hạo ngồi trước bàn làm việc chuyên chú nhìn màn hình máy tính, cho đến khi Lý Kiều gõ cửa tiến vào, hắn mới có động tác khác.
Lý Kiều tựa vào cánh cửa, không có lập tức đi qua chỗ hắn. Bàn tay bé nhỏ xoay tới xoay lui trên bộ váy màu tím mỏng manh, bộ иgự¢ đẩy đã ở đằng sau váy áo phập phồng rõ ràng, có có chút khẩn trương, đợi nửa ngày mới dám nhìn Lý Thiên Hạo nói: "Mẹ đi ra ngoài rồi...con...".
Nói chưa xong, Lý Thiên Hạo đột nhiên cười rộ lên, vẻ mặt nghiêm túc lạnh lùng vừa mới được thay thế bằng vẻ mặt sung sướng, Lý Thiên Hạo hướng cô vươn tay:"Lại đây".
Cô bị Lý Thiên Hạo cười mê mẩn cả người, nghe được ý tứ của hắn, lập tức đi qua.
Bàn tay to nắm giữ bao bọc bàn tay nhỏ bé của cô, khẽ dùng lực lôi kéo một cái, Lý Kiều lên ngồi trên đùi của hắn, cái trán cô đặt ở cầm của nam nhân.
Bởi vì bộ иgự¢ tiếp xúc với иgự¢ của nam nhân, truyền đến độ ấm làm cho cô cảm thấy yên tâm, cô không giãy dụa, nhu thuận nép vào trong lòng Lý Thiên Hạo.
Lý Thiên Hạo vuốt ve sợi tóc mảnh như mực, hơn một tháng không được ôm ôn hương nhuyễn ngọc, giờ phút này tâm tình kích động không có ngôn ngữ nào có thể biểu đạt.
Cả hai đều không nói lời nào, một người hưởng thụ, một người thẹn thùng.
"Kiều Kiều..." Lý Thiên Hạo cúi đầu dùng âm thanh khàn khàn quyến rũ gọi tên cô.
Lý Kiều ngẩng đầu nhìn hắn. Lý Kiều làn da trắng nõn non mịn, nhìn lại gần cũng không thấy lỗ chân lông, khuôn mặt hồng nhuận khỏe mạnh, khóe mắt phát ra quyến rũ phong tình, trong đồng tử đen biếc kia, chiếu vào trong mắt nam nhân chính là cam tâm mị hoặc.
"Baba?" Nghi hoặc nhìn Lý Thiên Hạo không có nói tiếp, Lý Kiều thẳng thẳng thân mình.
Ngón cái đột nhiên đè lên phiến môi anh đào, Lý Thiên Hạo không thích cô xưng hô như vậy "Kêu ông xã." Nói xong cũng thấy cách xưng hô này không sai, lại nở nụ cười.
Lý Kiều ngạc nhiên, cánh tai mềm mại càng hồng nhuận. Nam nhân này thật sự là không để cơ hội vụt mất, được một tấc lại tiến thêm một tấc.
"Con...con không nói..." Nàng thẹn thùng khép mắt, nhỏ giọng lầu bầu nói.
"Ngoan, ba phải nghe con nói, ân?" Nam nhân ở bên vành tai mẫn cảm của cô dụ hoặc nói, khẽ cắn vào vành tai khéo léo như bạch ngọc kia.
Nơi này là điểm mẫn cảm nhất của cô, một có điện lưu rung động theo sống lưng truyền đến: "Ân..." Lý Kiều không khỏi hừ nhẹ ra một tiếng.
Lý Thiên Hạo cố ý không dừng động tác lại, chính mình đã muốn hỗn loạn theo từng cái đùa nghịch của hắn.
Lý Thiên Hạo đắc ý xem phản ứng của Lý Kiều, lại truy vấn: "Nói hay không?"
Lý Kiều hơi ngửa đầu, ánh mắt ngập nước, ủy khuất không tiếng động lên án, nhấp miệng. Cô chủ yếu là không chuẩn bị tâm lý ạ, nói không nên lời mà, đã thế Lý Thiên
Hạo xấu xa kia còn dùng mỹ nam kế để quyến rũ cô.
Nam nhân nâng thân thể của cô lên một chút, tách chân của Lý Kiều ra, cả người giống như tiểu hài tử ghé vào trên người Lý Thiên Hạo.
"Nói ra, cục cưng ngoan..."Lý Thiên Hạo không có ý buông tha cô, bàn tay to vuốt dọc lưng cô thúc giục nói.
Lý Kiều không phục, lúc trước vài lần âи áι đều là Lý Thiên Hạo làm chủ đạo, nhìn cô không thể khống chế được trầm luân trong đó, hiện tại hắn lại dùng thủ đoạn khiến cho chính mình nói ra, cô lại càng cố tình không nói.
Đến thời điểm này, Lý Kiều quyết từ bị động hóa chủ động. Đẩy đầu Lý Thiên Hạo ra, ngồi thẳng chân trừng mắt nhìn hắn. Lý Thiên Hạo bị con gái hờn dỗi sinh ra hứng thú, cũng không ngăn lại động tác của cô, ngẩng đầu lên xem Lý Kiều phát huy như thế nào.
Lý Kiều đè lại hai tay đang dao động của hắn, bĩu môi một bên đi qua cắn bạc môi của Lý Thiên Hạo, cái lưỡi thơm tho vói vào miệng hắn cùng hắn triền miên.
Nam nhân mặc dù bị nàng ngăn chặn hai tay, nhưng đối với sự chủ động này của Lý Kiều hắn phi thường hưởng thụ.
Lý Kiều để ý phản ứng của Lý Thiên Hạo, thấy hắn bộ dáng hưởng thụ, lập tức tách hai người ra, cánh môi hồng nhuận ngẩng đầu lên, bộ dáng có chút đắc ý.
Môi anh đào men theo cằm nam nhân trượt xuống, dừng lại ở hầu kết của hắn khẽ liếm liếm, dần dần Lý Kiều cảm nhận được Dụς ∀ọηg của nam nhân đang dâng lên, dưới lớp vải mỏng có một cây gậy cứng rắn chống lên, như trước vẫn không cho Lý Thiên Hạo chủ động.
Tiểu Kiều ௱ôЛƓ có ý xấu đè ép dương v*t ¢ươиg ¢ứиg của hắn, Lý Thiên Hạo nhiệt độ cơ thể càng ngày càng tăng cao.
Lý Kiều bắt tay với vào иgự¢ của hắn, vuốt ve da thịt rắn chắc của hắn rồi cười trộm, khiêu khích nhìn Lý Thiên Hạo.
Lý Thiên Hạo vẻ mặt bất đắc dĩ dung túng tiểu Kiều nhi, trong mắt hắn chỉ tràn đầy ánh lửa Dụς ∀ọηg.
Lý Kiều không tiếp nhận được ánh lửa ấy, chỉ tiếp tục đại kế trả thù của mình.
Cởi ra áo khoác của chính mình, lộ ra bên trong áo ren đơn giản liền thân, ở nhà nàng không có mặc nội y, hai quá anh đào hằn lên vải ren mỏng manh.
Lý Thiên Hạo có thể dễ dàng nhìn thấy hình dạng hai luồng nhũ thịt, liền cảm thấy miệng khô ráo khát nước, trong lòng khát vọng như mãnh thú muốn trào ra, bàn tay to lặng lẽ sờ lên lại bị Lý Kiều một phen ngăn lại, ánh mắt trừng Lý Thiên Hạo, cảnh cáo nam nhân không được chủ động.
Lý Kiều kéo hai dây áo mảnh mai xuống, váy áo bị tháo bỏ, dừng ở eo nhỏ chưa đầy một nắm tay, lộ ra da thịt trắng mịn như bạch ngọc, cùng với çặק √ú đẫy đà.
Lý Kiều nhìn phản ứng của Lý Thiên Hạo. Vẻ mặt hắn như là bị dục hỏa thiêu đốt nhìn chăm chăm thân trên lõa lồ của cô, cơ thể căng cứng buộc chặt phản ứng.
Nữ nhân hai tay đẩy cao bầu ✓ú của chính mình, học động tác vuốt ve bình thường của Lý Thiên Hạo, eo nhỏ xoay ௱ôЛƓ cọ xát cây gậy ở dưới, môi nhỏ dễ dàng phát ra tiếng ՐêՈ Րỉ thoải mái.
Lý Thiên Hạo nhìn động tác dụ hoặc của Lý Kiều, trong cơ thể dục hoả đã sớm quay cuồng, nhịn không được vuốt ve thắt lưng của cô, nắm trong tay xoa Ϧóþ ௱ôЛƓ đẹp theo tiết tấu, khàn khàn thấp giọng: "Đủ rồi, bảo bối..."
"Không đủ, còn muốn con nói hay không?"
Nữ nhân ngồi trên đùi bĩu môi làm nũng.
"Muốn... cục cưng nói...Ba sẽ thật cao hứng." Nói xong Lý Thiên Hạo cuối đầu xuống ngậm một bên ภú๓ שú.
"Ân...con...ân...a..." Xem cô không nguyện ý nói, Lý Thiên Hạo tà ác cắn cắn nụ anh đào, Lý Kiều chịu đau đến phát ra tiếng ՐêՈ Րỉ mềm mại.
Lý Kiều tính tình nổi lên, thừa dịp Lý Thiên Hạo không có chuẩn bị, dùng sức đẩy hắn ra, cũng không quản mình quần áo không hoàn chỉnh, liền kéo cửa chạy về phòng
mình.
Lý Thiên Hao xuy môi nở nụ cười, hành động của Lý Kiều hoạt bát ngây thơ,chính mình còn chưa đủ thông minh. Nghĩ nghĩ trong lòng một mảnh sùng nịch mềm mại.
Đứng dậy đi ra ban công thông với phòng của Lý Kiều. Lý Kiều đã muốn chui đầu vào chăn, nghĩ rằng ngoài cửa vì sao còn chưa thấy gõ, chẳng lẽ Lý Thiên Hạo còn tức giận? Cô bất quá chỉ muốn trêu trọc một chút, nam nhân kia sẽ không nhỏ mọn như vậy đi...
Ổ chăn đột nhiên bị kéo ra lộ ra khuôn mặt nhỏ nhắn hồng hồng, Lý Kiều nhất thời bị dọa sợ. Lý Thiên Hạo vào khi nào vậy? Lý
Thiên Hạo một bên thoát quần áo, một bên nhìn chăm chăm Lý Kiều, trong mắt toàn ám chỉ của nam nhân.
Quần áo rất nhanh được thoát hết, lộ ra dáng người cao lớn tráng kiện, nhìn đến chỗ dương v*t thô to nhếch lên, nhất thời. Lý Kiều thẹn thùng cúi đầu.
Lý Thiên Hạo đi qua đứng ở bên giường, kéo bàn tay nhỏ bé của nữ nhi sở trên thịt căn thô to phỏng tay kia. Lý Kiều tò mò lặng lẽ đánh giả bộ phận đặc trưng của nam giới, cô cũng là lần đầu tiên quan sát nó, tại sao có thể thô dày như thế, bỏ vào hoa huy*t của mình làm sao đây, mỗi lần đút vào đều hơi trướng đau, nhưng sau đó sẽ làm cho mình thật sướng thật thoải mái a...
Nam nhân nhìn bàn tay nhỏ bé của bảo bối trượt trên thịt căn, ánh mắt lại nhìn chăm chăm đôi môi kiều diễm của con gái gần trong gang tấc.
Con gái có thể ngậm vào dương v*t của mình... Lý Thiên Hạo không thể điều khiển được suy nghĩ của mình, tưởng tượng đến một màn kia.
"A..." gậy gộc tráng kiện kia đã ở trong tay hơn phân nửa, Lý Kiều kinh ngạc kêu lên, một có kích thích hưng phấn hỗn loạn ngượng ngùng bốc lên ở trong lòng.
Lý Kiều nhìn thịt căn trước mắt, tò mò quy đầu chảy ra một ít chất lỏng. Đột nhiên đưa đầu lưỡi ra liếm một chút, hương vị đầy nam tính, thật chán ghét.
Cô không có chủ ý động tác của chính mình đã kích thích Lý Thiên Hạo nhiều đến thế nào.
Lý Thiên Hạo cả người run lên, thớ dốc dồn dập, động tác vừa rồi của Lý Kiều đánh thẳng vào trái tim của hắn.
Phản ứng của Lý Thiên Hạo lớn như vậy, Lý Kiều đương nhiên biết, lúc trước Vương Đình Đình nó tới đề tài căm kị này, tựa hồ
cũng nói qua nam nhân thật thích phương thức khẩu giao như vậy.
Mà xem phản ứng của Lý Thiên Hạo, cũng thật là hưởng thụ, chính mình cũng không chán ghét làm như vậy...
Môi anh đào lập tức hướng lại gần thịt căn, hôn lên từng chút một, đầu lưỡi ở quy đầu liếm một vòng từng chút một, cái miệng nhỏ nhắn đem bao quy đầu nhập vào trong.
Lý Thiên Hạo nhìn con gái ngậm ʍúŧ dương v*t của mình, Dụς ∀ọηg bị đánh sâu nhất, khoải hoạt tới quá nhanh, vốn là vô tâm chuẩn bị, lúc này không nhịn được hưng phấn phát ra tiếng ՐêՈ Րỉ.
Lý Kiều vì tình dục cũng quay cuồng, ✓ú nặng trịch, hạ thể đã chảy ra rất nhiều dâm thuỷ, muốn Lý Thiên Hạo cho cô hưởng thụ, cô đành phải lấy lòng hắn trước thật tốt.
Cái miệng ẩm ướt đem dương v*t ngậm thật sâu, đầu lưỡi ở bên trong càng khiêu khích ʍúŧ ʍúŧ.
Lý Thiên Hạo đỡ cái gáy của cô, cảm thụ cái miệng nhỏ nhắn tuyệt vời của Lý Kiều hút chính mình, một bên nhẹ nhàng co rúm.
Không đến vài cái, Ký Kiều liền không nhận nổi nữa, nôn ra một trận. Lý Thiên Hạo đau lòng nàng, rút dương v*t ra, đem Lý Kiều áp đảo ở trên giường.
Không có bất kỳ động tác nào nữa, đem hai chân cô đặt trên tay mình, nam căn thô dài liên dùng sức đâm vào hoa huy*t tràn đầy dâm dịch.
" A.....Ân...Chậm một chút,...a...". Huyệt nhỏ của Lý Kiều hẹp, hơn nữa đã lâu chưa ℓàм тìин, nhanh như vậy lại trở lại như thời trinh nguyên, Lý Thiên Hạo lại đâm thô lỗ như vậy, mới đầu khiến cho cô hơi nhói đau.
Lý Thiên Hạo phải phối hợp chậm lại một chút, để cho động nhỏ phía dưới có thể tiếp nhận cây gậy gân guốc kia.
Lý Thiên Hạo hứng trí tăng vọt, hoãn lại một chút, đỏ mắt xem nam căn chính mình bị phấn nộn hoa môi bao vây phun ra nuốt vào, tựa như cái miệng nhỏ nhắn của Lý Kiều.
Nam nhân động tác quá mức nhanh, thiên hạ dưới thân vô lực tiếp nhận, bầu ✓ú nảy nở rung động, Lý Thiên Hạo co rúm lấy hai tay xoa Ϧóþ, tâm trí Lý Kiều đã phân tán theo từng động tác của hắn. Chỗ ɠเασ ɦợρ khoái cảm không ngừng kích thích.
"Chậm một chút...a...Ông xã..." môi anh đào vô ý thốt ra lời nói khiến Lý Thiên Hạo kinh hỉ không thôi, kẹp ௱ôЛƓ dùng sức đưa đẩy mấy ngàn cái, sau đó rút nam căn
ra bắn đầy тιин ∂ị¢н trên hoa môi đỏ thắm.