Khi vào hạ, thành thị như một cái lò hấp làm cho con người ta càng mong ngóng đến bờ biển để thư giãn, tránh khỏi cái nóng của nơi đô thị phồn hoa. Lý Thiên Hạo bởi vì công tác nên ngày mai phải đi thành phố 8, đây chính là thành phố nội địa có bờ biển nổi danh nhất cả nước về thắng cảnh du lịch.
Công ty chuẩn bị xây dựng công trình ở thành phố 8, đích thân Lý Thiên Hạo phải đi một chuyển để đàm phán, vừa vặn con gái bảo bối học cao nhị (lớp 11) được nghỉ hè, Lý Kiều gần đây cùng hắn làm nũng, than phiền thời tiết nóng, muốn đi biển chơi. Chọn thời điểm không bằng lúc này cả nhà cùng đi du lịch.
Nghỉ hè này, Lý Kiều sẽ không ôm một đống bài tập như bảo bối. đang đăng nhập vào QQ nói chuyện với bạn bè thì nghe tiếng gọi của Trình Tuyết truyền đến: "Tiểu Kiều, con đi ra ngoài mua một ít hoa quả, hôm nay mẹ quên mua, đợt lát nữa ba con về ăn một ít"
Đột nhiên Trình Tuyết kéo cửa phòng Lý Kiều ra, nói một thôi một hồi, không đợi Lý Kiều trả lời đã nói tiếp: "Mua nho, còn có mua cả tảo. Con đi nhanh đi, cả ngày ngồi ngốc ở nhà không làm gì cả". Trừng mắt nhìn liếc Lý Kiều một cái liền xoay người đi xuống tầng.
Lý Kiều bị tức đến nghẹn họng, nếu không phải chứng kiến từ nhỏ, cô thật hoài nghi mình không phải do Trình Tuyết sinh ra. Hít sâu vài cái, đóng máy tính, xuống lầu đi qua phòng bếp, không bất ngờ lại bị Trình Tuyết thúc giục một phen.
Mẹ cô trong lòng cũng chỉ có baba, đối với cô không mặn không ngọt. Dù sao không có chuyện gì phiền toái, nàng sẽ không quản dạy quan tâm đến mình.
Trình Tuyết đối với Lý Kiều không vui không phải không có nguyên nhân. Bởi vì năm ấy Trình Tuyết hạ sinh Lý Kiều, țử çɥñğ bị tổn thương. Sau đó lại hoài thai nhưng không thể giữ, thai nhi đã hình thành là một bé trai, bà nội của nàng lại đối với nàng chỉ trích miết. Trình Tuyết vì lý do này, luôn oán thầm Lý Kiều là sao chổi của đời nàng.
Lý Kiều vô cùng ủy khuất, chính cô vô tội, bất quá nhiều năm như vậy trôi qua, cô đã sớm mang theo khát vọng rồi thất vọng.
Trình Tuyết trong lòng cô như người dưng sống chung một nhà. May mắn baba Lý Thiên Hạo vô cùng trân trọng, yêu thương cô.
Vừa nghĩ đến baba trong lòng Lý Kiều cũng hết giận. Mở cửa ra, không để ý bên ngoài Lý Thiên Hạo cũng vừa vặn về đến nhà, do đó hai người liền va phải trán đối phương. Cạnh cửa nhà có một bậc tam thấp, sự việc phát sinh đột ngột, Lý Thiên Hạo cũng lờ mờ một chút, theo bản năng ôm lấy thiên hạ trong lòng lảo đảo lùi về phía sau một bước.
"A,Kiều Kiều có bị làm sao không?" Lý Thiên Hạo phục hồi lại tinh thần, lo lắng nhìn Lý Kiều ở trong lòng.
Tiệm bán hoa quả ngay ở trong tiểu khu, Lý Kiều ra ngoài chỉ mặc áo phông cùng quần sooc đùi. Bị Lý Thiên Hạo ôm ở trong lòng, иgự¢ của cô bị cơ иgự¢ của hắn đè ép, theo cổ áo nhìn xuống nổi lên hai bầu иgự¢ tròn, Lý Thiên Hạo chỉ cần cúi đầu là có thể nhìn thấy bộ иgự¢ trắng nõn nà của cô. Hạ thân hắn tiếp xúc với cặp đùi trắng như tuyết, đôi chân dài mảnh khảnh.
Ánh mắt Lý Thiên Hạo lóe lên, trong lòng dâng lên dòng nhiệt lưu kỳ dị, hô hấp không khỏi nhanh hơn, tay đặt ở eo nhỏ tinh tế của Lý Kiều cũng siết chặt lại.
"A, baba ôm đau con". Lý Kiều nũng nịu bĩu môi kêu đau.
"Còn không phải do con tiểu quỷ nghịch ngợm này, vội vã đi đâu hả? Ngã sấp xuống thì làm sao bây giờ". Lý Thiên Hạo buông tay rất nhanh, kéo khoảng cách hai người ra, tránh cho Lý Kiều phát hiện hạ thân của hắn khác thường. Chỉ là tâm tư đang còn nhớ lại va chạm vừa rồi, ôm trong tay nhuyễn ngọc ôn hương.
Lý Kiều nhìn hắn, ủy khuất nói: "Mẹ bảo con lười, sai con đi mua hoa quả à".
Lý Thiên Hạo ôn nhu sủng nịch cười, xoa đầu nàng nói: "Đi đi, nhớ mua dâu tây con thích ăn nhất".
"Vẫn là baba tốt nhất, con đi đây!". Lý Kiều vừa nói vừa đi ra khỏi cửa, khuôn mặt cười tươi. Vừa mới rồi baba cười lên thật đẹp trai.
Lý Kiều ngũ quan lập thế, mặt mày tinh xảo, dáng người cao gầy, đi ở trên đường thu hút không biết bao nhiều ánh mắt kinh diễm, thưởng thức.
Nhưng Lý Kiều tập mãi sớm thành thói quen, ở trường nhận được rất nhiều thư tình, nhưng đối với những nam sinh mơ ước này nàng thấy thật nông cạn, cho nên đều không thèm để ý.
Ăn cơm xong, cả gia đình ngồi trong phòng khách ăn trái cây. Lý Thiên Hạo đặt cái dĩa trong tay xuống, đem kế hoạch cả gia đình du lịch ở bờ biến thành phố S nói ra.
Lý Kiều kinh hô một tiếng, bổ nhào đến hôn Lý Thiên Hạo một cái.
Lần trước có có đề cập qua nguyện vọng nho nhỏ được đi biển, không ngờ baba lại sắp xếp an bài tốt như thế. Cô hưng phần rất nhiều, không chú ý đến hành vi của mình đã gây ảnh hướng đến Lý Thiên Hạo nhiều như thế nào.
Thế nhưng Trình Tuyết thấy vậy rất không vui. Lý Thiên Hạo bình thường quản lý công ty bận rộn, cơ hội cùng nàng đi du lịch gần như không có, lần này có cơ hội như vậy, sao có thể mang theo cái bóng đèn Lý Kiều, rõ ràng có thế tận hưởng chuyến du lịch ngọt ngào của hai vợ chồng lại biến thành chuyến du lịch của cả gia đình. Như vậy bảo trong lòng nàng vui làm sao được.
"Anh có con gái liền vui vẻ..." Trình Tuyết giọng nói có vẻ hờn ghen vang lên.
Lý Thiên Hạo còn đang đắm chìm cảm xúc mềm mại non mịn của cảnh môi mà nụ hôn vừa rồi con gái mang đến, nào còn tâm trí đâu mà tập trung nghe xem Trình Tuyết oán thán gì.
Hắn tùy ý nói: "Cả nhà vui vẻ là tốt rồi. Ngày mai buổi sáng xuất phát, tối nay mọi người chuẩn bị đồ một chút đi".
"Con về phòng chuẩn bị đồ đạc đây, cảm ơn baba". Lý Kiều nói xong liền chạy lên tầng.
Lý Thiên Hạo nhìn theo bóng dáng con gái. Quần sooc bao quanh cặp ௱ôЛƓ vểnh đáng yêu, phối hợp với thắt lưng xoay động, trong lòng hắn lại run lên.
Con gái bảo bối từ nhỏ đã xinh đẹp, sau này lớn lên càng xinh đẹp diễm lệ hơn, dáng người đầy đặn, đường cong ẩn hiện sau lớp áo, giơ tay nhấc chân đều toát ra vẻ thanh thuần cùng mị lực quyến rũ, ngay cả hắn cũng thấy kinh diễm không thôi.
Đột nhiên hắn nghĩ, may mắn mình quản thúc con gái nghiêm khắc, không cho bóng dáng nam sinh nào có cơ hội bén mảng đến gần tiếp cận Lý Kiều.
Bên kia Trình Tuyết nói một hồi liền phát hiện Lý Thiên Hạo không tập trung, nói nữa cũng vô ích, liền đi về phòng thu thập đồ đạc.
Ban đêm, Lý Thiên Hạo mặc dù lâu ngày không có ℓàм тìин, nhưng đêm nay hắn không thấy có hứng thú, cho dù Trình Tuyết có ôm hắn, đùa nghịch như thế nào thì hắn cũng không hứng trí nổi.
Trình Tuyết cũng gần 40 tuổi, mặc dù bình thường bảo dưỡng tốt, nhưng cũng không thể nào sánh với tuổi trẻ, làn da đã bắt đầu lỏng, thắt lưng mập ra, ✓ú rủ xuống, làm chuyện ấy đôi khi cũng không tận hứng, nghĩ đến càng ngày càng mệt mỏi.
Trình Tuyết trừng mắt nhìn chồng, trong lòng bùng lên cơn giận. Lần đầu tiên gặp phải tình trạng như vậy, mệt mỏi cũng có thể nói với nàng, nàng cũng có nhu cầu.
Bị Lý Thiên Hạo cự tuyệt như vậy, cơ thể dục hỏa nửa vời, nam nhân này rốt cuộc bị làm sao đây? Lăn lộn qua lại, sau lại mơ mơ màng màng ngủ, trong đầu lại hiện lên ý nghĩ: Có phải bên ngoài hắn gặp được hồ ly tinh dụ dỗ không?
Nghe Trình Tuyết bên cạnh truyền đến tiếng hít thở đều đều, Lý Thiên Hạo cũng đi vào giấc ngủ, kỳ thật đêm nay hắn cũng có Dụς ∀ọηg, nhưng bất quá không phải đối với Trình Tuyết.
Lý Thiên Hạo nhắm mắt lại, cảm giác ôm con gái mềm mại ôn nhu trong lòng lại hiện lên. Trong cơ thể lại dâng lên khát vọng mạnh mẽ đối với con gái bảo bối, nghĩ tới con gái hạ thể hắn lại sưng đau...
Lý Thiên Hạo bị chính ý niệm của mình dọa sợ tới mức mở mạnh mắt ra. Trong lòng xấu hồ không thôi, cô chính là con gái của mình, loại ý tưởng này là không đúng, hơn nữa việc này tuyệt đối không có khả năng xảy ra.
Ngày hôm sau, Lý Thiên Hạo thức dậy, Trình Tuyết đã sớm chuẩn bị thức ăn sáng thật tốt, đang trong phòng khách kiểm tra lại hành lý. Lý Thiên Hạo nhìn vào không thấy Kiều Kiều, hỏi: "Kiều Kiều đâu? Con bé còn chưa có rời giường à?"
Trình Tuyết liếc mắt một cái: "Con gái bảo bối của anh chính là đồ lười, chính anh đi xem đi, em còn đang bận nhiều việc lắm".
Lý Thiên Hao không nói cái gì nữa, đem bữa sáng ăn xong, sau đó lên tầng tìm Lý Kiều. Gõ cửa xong liền đẩy vào, Lý Thiên Hạo luôn rất thân thiết với con gái, gõ cửa cũng chỉ xuất phát từ thói quen lịch sự.
Mà Lý Kiều cũng không cảm thấy baba tùy ý tiến vào phòng mình là có gì không ổn, nhìn Lý Thiên Hạo một cái: "Baba, con còn chưa có sắp xếp xong, áo tắm không biết chạy đi đâu rồi!". Quay đầu tiếp tục lật tìm.
Lý Kiều vẫn chưa thay váy ngủ, chiếc váy vừa ngắn vừa mỏng gắn vào đường cong xinh đẹp của cô. Theo cửa số sát đất, tia nắng xuyên qua lớp vải ngủ mỏng manh, căn bản không che dậy được đường cong lung linh phập phồng.
Lý Thiên Hạo đi qua giường ngồi xuống, vừa vặn nhìn thấy khuôn mặt nghiêng của Kiều Kiều, thậm chí hắn còn có thể nhìn thấy những cọng lông tơ mềm mại trên khuôn mặt ấy, giờ phút này tầm mắt của hắn đều bị Lý Kiều thu hút.
Váy ngủ mỏng manh lộ ra ҨЦầЛ ŁóŤ nhỏ, hai cánh ௱ôЛƓ vênh lên, xuống dưới là cặp chân dài như tuyết trắng hấp dẫn.
Bụng dưới của hắn chậm rãi dấy lên lửa nóng, ánh mắt như có lửa gần như tham lam ςướק đoạt sự mềm mại trước mắt, trong đầu tưởng tượng ra khe hở bên trong ҨЦầЛ ŁóŤ, còn có dương v*t của hắn xâm nhập nó từ sau lưng!
Lý Thiên Hạo chống đỡ hai tay ở sau lưng, chính mình tinh tế thường thức con gái, biết rõ ý niệm trong đầu là không đúng, thế nhưng hắn lại không thể khống chế chính mình thôi thưởng thức vẻ gợi cảm của con gái.
Lý Kiều hồn nhiên không biết baba của mình ở sau lưng nàng ăn đậu hũ, vẫn bận bịu tìm kiếm áo tắm, cuối cùng cũng phát hiện ra chúng kẹp trong túi quần áo khác.
"Tìm được rồi". Lý Kiều vui mừng nhảy dựng lên. Vì cúi người giữ nguyên tư thế trong môt thời gian dài làm cho khí huyết không lưu thông, trước mắt có biến thành màu đen, đầu cảm thấy choáng váng, cơ thể mất cân bằng, liền ngả về một phía,vừa vặn ngã vào trong lòng Lý Thiên Hạo, đôi môi liền hôn lên hầu kết của Lý Thiên Hạo.
Trên người mỹ nhân chỉ mặc một bộ váy ngủ mỏng manh, Lý Thiên Hạo bị cô cọ đến dục hỏa nổi lên. Thân thế mềm mại của con gái kề sát vào người hắn, liều mạng áp chế dục hỏa, hầu kết vì khẩn trương mà trượt lên trượt xuống, Lý Kiều nhìn thấy liền vui vẻ, quên mắt chính mình còn đang nằm ở trên người baba "Baba, nơi này của ba đang chuyển động nha, thật đáng yêu".
Nói xong, bàn tay nhỏ bé liền vuốt ve hầu kết của hắn. Lý Thiên Hạo thừa dịp cô không chú ý, hai tay nhẹ nhàng đặt ở eo nhỏ của Lý Kiều vuốt ve, làm bộ lơ đãng nói: "Phải không, Kiều Kiều của ba cũng thật đáng yêu". Lý Kiều nghe vậy cười hì hì, cơ thể ngồi thẳng.
Nếu không phải biết Lý Kiều ngây thơ hồn nhiên, Lý Thiên Hạo nhất định cảm thấy biểu hiện của Lý Kiều chính là cố ý. Lý Kiều ngồi ở trên bụng dưới của hắn, cánh ௱ôЛƓ đầy đặn chỉ cần di chuyển một chút nữa có thể phát hiện ra dương v*t đã phát trướng đau của hắn.
Hơn nữa hôm nay Lý Kiều mặc một bộ váy ngủ ngắn, cảnh đào nguyên kia chỉ cách hắn một tầng ҨЦầЛ ŁóŤ mỏng manh, cọ sát vào hắn. Lý Thiên Hạo trong lòng cười khổ, đây có phải là tra tấn ngọt ngào hay không?
Vì sợ Lý Kiều phát hiện chính mình khác thường, Lý Thiên Hạo nắm eo con gái nâng người cô lên "Tốt lắm, chính con sắp xếp đồ đạc tốt đi, ba mẹ dưới tầng chờ con".
Hắn phải nhanh chóng rời khuê phòng của con gái, nếu không hắn sợ kìm chế không nổi.
Lý Kiều bĩu môi, trong lòng vì động tác vừa rồi của Lý Thiên Hạo mà cảm thấy ủy khuất. Baba có phải hay không không thích cô nữa rồi, cô cũng không phải rất nặng!
Nghĩ đến giây phút ngắn ngủi vừa rồi, cảm giác khi tiếp xúc với cơ иgự¢ cường tráng của baba, sắc mặt lại nổi lên rặng mây hồng, e lệ không thôi.
Đâỵ là lần đầu tiên cô tiếp xúc gần gũi với nam nhân thành thục như vậy, cho dù là baba của mình cũng không nên có cảm xúc như vậy đi.