*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Edit: Bánh Bao/ Beta: PDTRBL"Phải rồi cụ tổ, con có mang theo đồ bấm móng tay. Con cắt cho cụ nha." Hai mắt Nam Tầm sáng bừng bừng.
Thẩm Duệ Uyên cười bất đắc dĩ: "Bé cắt không được đâu, móng này cứng lắm. Đến hừng đông sẽ ổn thôi. Cụ tổ chờ ở đây, bé tự tìm bọn họ nhé."
"Con không tin, cụ tổ cứ để con thử!"
Nam Tầm gấp gáp đẩy cụ tổ ngồi qua bên, móc đồ bấm nhỏ xinh trong túi mình.
Tiểu Bát tấm tắc làm lạ: "Cả bấm móng cũng mang theo nữa, phục ngươi luôn."
Nam Tầm trả lời: "Cái bấm này ta đặt làm riêng đấy nhé, tốn mười ngàn* lận đó."
[*10k rmb = 32tr vnđ]Bấm móng tay được chế tác cực kỳ tinh xảo. Mặt trên đính viên pha lê hình vuông hơi nhô, trên pha lê lại có một lá bùa tí hon.
Thẩm Duệ Uyên thấy lá bùa, ánh mắt lóe lên, hỏi: "Bé con, đây là bùa trừ tà trừ sát lần trước nhờ ta vẽ?"
Có một hôm Nam Tầm hỏi mượn cụ tổ giấy vàng cũ. Sau khi đo kích cỡ thì cẩn thận cắt một mảnh nhỏ, rồi cầm 乃út gỗ đào nét mảnh nhất tới nhõng nhẽo đòi cụ tổ vẽ bùa trừ tà trừ sát mini.
Thẩm Duệ Uyên phải nói là chiều Nam Tầm vô đối, chẳng hỏi muốn bùa nhỏ làm gì đã vẽ cho cô. Cây 乃út nhỏ là thế mà anh vẫn vẽ liền mạch lưu loát. Lá bùa tụ được một lượng nguyên khí trời đất cực lớn, uy lực trừ tà trừ sát không thua bất cứ bùa cỡ thường nào.
Thẩm Duệ Uyên không ngờ lá bùa tí hon đó được sử dụng với mục đích này.
Nam Tầm nghịch ngợm nháy nháy mắt: "Cụ tổ cụ nói xem, cái bấm có bùa của con liệu cắt được móng cụ không?"
Thẩm Duệ Uyên nhìn cô mỉm cười không nói.
Nam Tầm thật cẩn thận cầm ngón tay anh.
Tách.
Móng thật sự bị bấm đứt.
Nam Tầm cười hết sức đắc ý.
Cô nghiêm túc cắt từng móng cho cụ tổ. Sợ anh không thoải mái còn đặc biệt chừa lại một đoạn, chẳng qua đều bị cô dũa vừa bằng vừa cùn.
Thẩm Duệ Uyên cụp mắt nhìn cô bé, ánh mắt càng thêm dịu dàng.
Cơ thể anh đã chẳng còn độ ấm từ lâu, nhưng lúc này mỗi ngón tay được bé con nắm lại có cảm giác ấm áp. Trái tim sớm đông cứng dường cũng được sưởi tan.
"Cụ tổ, đổi tay." Nam Tầm nhắc.
Thẩm Duệ Uyên hơi khựng lại, đưa tay kia cho cô.
Nam Tầm ngẩng đầu cười với anh: "Cụ tổ hợp tác ghê. Nếu cụ thích, sau này con sẽ thường xuyên cắt cho cụ, nha?"
"... Ừ." Thẩm Duệ Uyên nhẹ nhàng đáp.
Chờ hai tay đều cắt sạch sẽ, Nam Tầm cầm khen: "Tay cụ tổ thật đẹp quá đi mất, móng tay được con cắt cũng đẹp xuất sắc."
Thẩm Duệ Uyên nhắm trán cô 乃úng một phát: "Toàn nịnh nọt."
"Nào có, con chỉ đang nghiêm túc trần thuật sự thật thôi mà. Cụ tổ không thích lời thật lòng thì sau này con không nói nữa." Nam Tầm phồng má nhìn anh.
Thẩm Duệ Uyên nhìn cô, chợt buông chữ: "Thích."
Bấy giờ Nam Tầm mới cười.
Cụ tổ đã trở lại như thường, móng tay cũng được xử lý. Nam Tầm vội nắm tay anh đi tìm người.
Thẩm Duệ Uyên nhìn bé con vội vội vàng vàng, bảo: "Từ từ nào, đừng gấp. Những người đấy không sao đâu."
"Sao cụ biết ạ?" Nam Tầm hỏi.
"Vừa rồi tính một quẻ."
"Cụ lừa con. Con đâu thấy cụ dùng mai rùa với xu, cụ tính kiểu gì được?"
"Bấm đốt ngón tay."
"Cụ tổ siêu quá! Con chỉ biết bấm đốt ngón tính Can Chi*, còn chưa biết đoán mệnh."
[*Can Chi gồm Thiên Can = Giáp, Ất, Bính, Đinh,... và Địa Chi = Tý, Sửu, Dần, Mẹo,...]"Không sao, về ta dạy bé."
"Nhưng con muốn nghe bây giờ cơ." Mắt Nam Tầm lấp lánh nhìn anh.
Thẩm Duệ Uyên nắm tay cô vừa đi vừa nói: "Thật ra rất đơn giản. Tay trái chỉ âm, tay phải chỉ dương. Hầu hết dùng tay trái để tính. Mười hai Địa Chi nằm ở đốt ngón tay trên, Thiên Can vờn quanh Địa Chi. Mười Thiên Can phối với trời, mười hai Địa Chi phối với đất. Tại thiên thành tượng, tại địa thành hình, tại nhân thành vận*. Mười hai Địa Chi và mười Thiên Can tổ hợp thành 60 giáp, mỗi giáp tượng trưng cho một loại cát hung họa phúc..."
[*Câu này đại khái nghĩa là: Bói trời xem thời tiết, bói đất xem địa hình, bói người xem thời vận. Vì không tinh thông phong thủy huyền học nên câu giải thích chưa chắc đúng, hiểu sơ là vậy nha quý vị!]Nếu người khác giảng ba cái lời buồn tẻ này có lẽ Nam Tầm đã ngủ mất. Nhưng giọng cụ tổ quá êm tai, ngữ điệu lại không nhanh không chậm nên cô nghe vô cùng nghiêm túc.
"Ta vừa bấm đốt tính, quẻ tượng thể hiện tính mạng bọn họ tạm thời không đáng ngại. Ngoài ra, họ đang ở phía Nam chúng ta."
Nam Tầm ngạc nhiên: "Ngay cả vị trí cụ tổ cũng xem rồi ạ?"
Mặc dù vu thuật có thể tính ra vị trí cụ thể, nhưng thường phải có đồ trung gian. Cụ đổ chỉ bấm ngón tay đã tính được vị trí nhóm Lý Nhã, thật quá đỉnh.
"Bé ngốc, mấy quyển sách đợt trước bảo bé đọc đã xem hết chưa?" Thẩm Duệ Uyên mỉm cười.
"Tàng Thư Các ý ạ? Con có đọc, nhưng đọc chưa hết." Có thể là do ngọc bội nên chỉ cần ngủ là Nam Tầm mơ thấy Tàng Thư Các cụ tổ tặng cô. Cô thường xuyên vào đó đọc sách, hơn nửa năm nay đã đọc hơn phân nửa.
"Mười hai Địa Chi: Tý, Sửu, Dần, Mão, Thìn, Tỵ, Ngọ, Mùi, Thân, Dậu, Tuất, Hợi nằm ở đốt ngón nào, bé biết chứ?"
"Con đương nhiên biết!" Nam Tầm vội vươn tay trái, cẩn thận chỉ vị trí mười hai Địa Chi.
Đột nhiên, Thẩm Duệ Uyên cầm tay cô nhẹ nhàng chỉ đầu ngón trỏ và ngón giữa.
Ngón tay Nam Tầm hơi run run.
"Hai nơi Tỵ, Ngọ này thuộc Hỏa. Một âm một dương, ứng Nam."
Sau đó anh lại nhẹ nhàng chỉ hai nơi khác: "Đây là Dần, Mão thuộc Mộc; cũng là một âm một dương, chỉ hướng Đông. Mà chỗ này: Tuất, Hợi thuộc Thủy, ứng Bắc. Thân, Dậu thuộc Kim, ứng Tây. Còn lại Tý, Sửu, Thìn và Mùi thuộc Thổ. Hai dương hai âm, chỉ Trung.
Có điều biện pháp này chỉ tính được vị trí đại khái, cụ thể hơn thì không."
Nam Tầm nghe xong hết sức sùng bái nhìn cụ tổ. Cụ tổ thật sự quá lợi hại.
Thẩm Duệ Uyên không nhịn được véo mũi cô, cười nhẹ nói: "Rất đơn giản. Bé thông minh như vậy khẳng định học hiểu ngay."
"Còn không phải ư. Con do chính tay cụ tổ dạy ra mà, chắc chắn thông minh giống cụ!" Nam Tầm lập tức bò lên cái thang cụ tổ đưa, có thể nói là cực độ không biết xấu hổ.
Hai người đi thẳng về hướng Nam, đi được nửa đường thì bất ngờ nghe tiếng chó sủa.
Thẩm Duệ Uyên nói: "Nghe tiếng có vẻ là chó mực, máu chó mực có tác dụng trừ tà. Bọn họ cũng khá thông minh, biết mang chó mực vào rừng."
Nam Tầm "woa" một tiếng: "Cụ tổ đỉnh quá đi, nghe tiếng đã biết là giống chó gì?"
Thẩm Duệ Uyên bất đắc dĩ nhìn cô, ánh mắt cưng chiều vô đối.
Tiểu Bát đột nhiên chen vào: "Tầm chân chó, có tin tốt này nghe không?"
Tuy rằng Tiểu Bát đã cố nhịn, nhưng giọng vẫn không khỏi giương cao.
Nam Tầm: "Bớt lằng nhằng đi, nói."
"Vừa rồi cụ tổ giảm giá trị ác niệm. Mặc dù nhỏ giọt 2, 3 điểm một lần nhưng giảm liên tục! Gia kích động đến độ không dám cắt ngang hai ngươi luôn, giờ mới ngừng này. Ngươi đoán tổng cộng giảm bao nhiêu? Chắc cũng phải 20 điểm đó nha! Hiện tại chỉ còn 57 thôi, muah ha ha..."
Còn chuyện giá trị hắc hóa tăng 15 điểm... Tiểu Bát tỏ vẻ không quan trọng, không cần báo.