Mật Tình - Tổng Tài Giả Ngốc Cấm Dụ Dỗ! - Chương 120

Tác giả: Uyên Tố Tố

Lên Đài
Diệp Hàm Huyên cùng Bạch Thiên Ân xuyên qua đoàn người, tiến về phía đài cao làm lễ xa xa. Dọc đường đủ mọi ánh mắt nhìn hai người.
Mỹ nhân bình thường hấp dẫn ánh mắt người ta đã đành, đằng này lại là hai đại mỹ nhân, mỗi người một vẻ. Một người mang vẻ đẹp tươi trẻ, ngông cuồng. Một mang vẻ đẹp lạnh lùng bí ẩn....
Đối với những ánh mắt tìm tòi có, tò mò có, ghen tị có, hâm mộ có, kinh diễm có....Diệp Hàm Huyên cảm giác lớp mặt nạ da người của mình như sắp bị xuyên thủng, cô biết trong đám người kia có Cyril trà trộn, y đứng một góc và quan sát như con hổ dữ rình mồi...
Kể ra cũng phải cảm ơn Tần Gia Dung, à không, phải nói là chấp niệm, si mê của cô ta dành cho Kính Thiên Minh mới đúng. Sau khi được Cyril cứu khỏi ngục, cô ta đã lén lút đi tìm Sở Kinh Dực, bày mưu lập kế, cô ta không can tâm tình nguyện làm con cờ dưới tay Cyril- vì thế đã xảy ra sai số!
Vốn dĩ kế hoạch ban đầu của Cyril chính là bắt cô làm con mồi rồi dụ Kính Thiên Minh đến. Diệp Hàm Huyên chắc chắn một điều: dù cô có đến ௱ôЛƓ Cổ hay không, y cũng sẽ tìm mọi cách bắt cóc được cô. Sau đó từng chút, từng chút làm lung lay ý chí, đạp đổ niềm tin của cô. Vào thời khắc cô yếu mềm đó, y dùng thuật thôi miên cô, thao túng cô nhảy xuống vực tự vẫn.
Mà Kính Thiên Minh cũng vì thế mà nhảy xuống cùng cô. Nếu không có gì ngoài ý muốn thì cô và anh sẽ cùng chôn thân dưới đáy vực thẳm, dưới lòng sông đầy đá nhấp nhô. Diệp hàm Huyên mới điều tra kĩ về lưu lượng dòng chảy của con sông, vốn bình thường sông rất cạn, trùng hợp thay đúng dịp đó có trận lũ trên thượng nguồn đổ xuống, cũng cuốn trôi mọi toan tính của Cyril...
Đã có đêm Diệp Hàm Huyên gặp ác mộng, Kính Thiên Minh vì làm tấm đệm thịt cho cô mà cơ thể nát vụn, anh ૮ɦếƭ rất thảm.....
Diệp Hàm Huyên đã dụ được ông ta và bẫy do cô giăng ra, thậm chí cô còn có cơ hội kết liễu ông ấy- nhưng cô không làm được....... Suy cho cùng cô vẫn không đủ độc, đủ ác, đủ nhẫn tâm- thành ra không bảo vệ được bản thân làm liên lụy tới những người xung quanh!
Cho nên đêm nay cô sẽ không tiếp tục nhân nhượng ông ấy nữa....
Ông ấy đã tuyệt tình- đừng trách cô tuyệt nghĩa..........
Còn về phía Tần Gia Dung, cô ta với Sở Kinh Dực ban đầu muốn chia rẽ cô với Kính Thiên Minh. Tần Gia Dung muốn dùng gương mặt của cô, chiếm đoạt mọi thứ của cô một lần nữa! Xem ra đợt này cũng phải tính luôn thù cũ nợ mới với cô ta rồi................
"A Ân, ai đây em?" Tần Cảnh Dật đôi mắt đen thâm thúy lóe sáng, cưng nhiều nhìn Bạch Thiên Ân hỏi.
"Đây là cô cô của em đấy, không phải đã có lần em kể cho anh rồi sao?" Bạch Thiên Ân kiềm chế cơ miệng không giật giật với giọng nói ngọt sớt của ai kia, bình tĩnh nói.
Diệp Hàm Huyên sớm đã có chuẩn bị từ trước, ưu nhã bước lên nói, "Nghe danh đã lâu, Tần thượng tướng. Tôi là Trầm Tịch Hy, lần này tới đây vì muốn thay mặt anh trai xem xem bạn trai của con bé thế nào!"
Ba chữ "Trầm Tịch Hy" vừa vang lên như có ngọn đá ném mạnh vào mặt hồ tĩnh lặng. Cái tên này người trong hắc bạch giới có ai không biết? Trầm Tịch Hy chính là em gái cưng của Trầm Uyên- lão đại của Hắc Hy, một trong bốn tứ trụ. Một cô gái nổi tiếng với thủ đoạn tàn khốc, lãnh huyết không kém nam nhân, lại còn là một sát thủ nổi đứng đầu bảng vàng trên thế giới.
Mọi người ai nấy tưởng như hít phải một ngụm khí lạnh. Theo như những gì Trầm Tịch Hy nói, quan hệ của cô ta với bạn gái của Tần Cảnh Dật xác thực không tệ, còn rất tốt. Không lẽ Tần gia và Hắc Hy sắp liên hôn?
Diệp Hàm Huyên và Tần Cảnh Dật bắt tay nhau, nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Dật ca, Diệp Hàm Huyên thật muốn cười lớn một trận. Lần này mượn tạm thân phận của Trầm Tịch Hy, dùng khuôn mặt của Trầm Tịch Hy xuất hiện, tính về vai vế, Dật phải gọi cô một tiếng "cô cô".
Một cái đại thân phận này cũng đủ hố cha a!
"Cô cô không cần khách sáo...."
Bạch Thiên Ân dường như cảm nhận được lời tiếp theo của Tần Cảnh Dật không tốt đẹp gì, vội kéo tay Diệp Hàm Huyên, điềm đạm nói, "Cô cô đừng lo. Dật đối xử rất tốt với cháu. Việc riêng này hay là nói sau đi cô cô..."
"A Ân, trai lớn lấy vợ, gái lớn gả chồng, sao có thể không vội?" Tần Cảnh Dật mím môi, thanh âm khàn khàn mang theo nhu tình nói.
Bạch Thiên Ân nhìn Tần Cảnh Dật với ý tứ cảnh cáo: đừng chạm tới giới hạn của tôi!
Tần Cảnh Dật: sẽ có một ngày, anh chính là giới hạn của em!
Hai đạo ánh mắt giao vô chạm trong không gian, người ngoài nhìn vào lại là một màn "liếc mắt đưa tình, tình ý dạt dào".
Tần Gia Dung từ phía sau bước lên, đưa tay nhìn Diệp Hàm Huyên nói, "Hoá ra là Trầm tiểu thư, lần trước tôi thất lễ rồi. Mong cô bỏ quá cho, tôi là Diệp Hàm Huyên." 
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc