Chương 193: Tình địch? Mị lực của nữ vương?

Tác giả: Nhữ Phu Nhân

Sau khi mọi người quét hình qua xong, quân nhân kia kêu bộ hạ bỏ đi hàng rào chắn, sau đó nói với Tần Thượng Phong: “Chờ lát nữa chiến sĩ của chúng tôi sẽ mang các vị vào bên trong căn cứ. Đến lúc đó sẽ an bài cho các vị địa phương nghỉ ngơi.”
Tần Thượng Phong gật đầu nói: “Cảm ơn!”
Lúc này, một chiến sĩ lái một chiếc môtô ba bánh ra, một chiến sĩ trong đó đi lên, vẫy tay với bọn anh, tỏ ý đi theo bọn họ.
Ba chiếc xe cứ như vậy lái vào ngoại vi căn cứ, phóng về căn cứ Kinh Vân chân chính.
Thấy ba chiếc xe rời xa cửa vào, quân nhân kia trực tiếp đi vào trong một căn phòng nhỏ bên cạnh, trong phòng nhỏ có một đài vô tuyến điện, cùng với một binh lính thông tin. Thấy quân nhân kia tiến vào, binh lính thông tin nhanh chóng đứng lên cúi chào nói: “Thượng tá, xin chỉ thị!”
Thượng tá kia nói với binh lính thông tin đó: “Liên lạc tổng bộ, có thủ lĩnh căn cứ mới vào.”
“Vâng!” Binh lính thông tin nhanh chóng ngồi xuống, chờ đợi thượng tá phân phó.
Thượng tá kia mở ra thiết bị quét hình, nhìn nội dung tin tức bên trong, quy nạp tổng kết nói: “Căn cứ Lăng Thiên, thủ lĩnh một: hệ lôi điện cấp ba; thủ lĩnh hai: hệ khí cấp ba; hai thị vệ cận thân thủ lĩnh hư hư thực thực, một người hệ thủy cấp hai, một người hệ thổ cấp hai; một đội trưởng hộ vệ hư hư thực thực: người biến dị tốc độ cấp hai; bảy hộ vệ: đều là người thức tỉnh cấp một, ba người thức tỉnh lực lượng, hai người thức tỉnh hệ hỏa; tốc độ, hệ mộc mỗi loại một người. Còn lại hai bạn gái là người thường.”
Binh lính thông tin gửi đi toàn bộ những tin tức này, sau đó nói: “Thượng tá, đã gửi đi hoàn tất!”
Thượng tá gật đầu, lạnh mặt xóa bỏ toàn bộ tin tức trong thiết bị quét hình trong tay, chuẩn bị đi ra nghênh đón đợt khách tiếp theo.
Quân nhân giám thị tình hình xung quanh bên ngoài, quân hàm thoạt nhìn không khác biệt bao nhiêu với thượng tá, thấy thượng tá đi ra, vội hỏi: “Thế nào? Lục thượng tá, nhóm người ban nãy có uy Hi*p hay không?”
Lục thượng tá nghe thấy câu hỏi, lắc đầu nói: “Chu tham mưu, căn cứ Lăng Thiên đó không có gì đáng chú ý, xem ra hẳn là một căn cứ siêu nhỏ.”
Chu tham mưu nghe xong lời này nhất thời thở dài một hơi, liên tục nhiều ngày mỗi một thủ lĩnh căn cứ xuất hiện, khiến cho những quân nhân phụ trách an toàn bảo vệ như bọn họ rất khẩn trương, chỉ sợ đến một người thức tỉnh nghịch thiên uy Hi*p đến an nguy của căn cứ, đây cũng là lý do bọn họ không kháng cự dùng thủ đoạn này thu thập tư liệu của những thủ lĩnh đó.
“Vậy vì sao sắc mặt cậu nghiêm túc như vậy?” Chu tham mưu khó hiểu nhìn thoáng qua đồng bọn mang vẻ mặt cứng ngắc trước mắt, đối với nhân vật nhỏ như vậy, căn bản không cần dùng bộ biểu tình ngưng trọng này chứ, thật giống như có chuyện khó giải quyết nào đó.
Lục thượng tá nghe vậy sửng sốt, hỏi: “Thực sao? Tôi chỉ cảm thấy trong lòng nặng trịch, dường như chưa làm tốt được vậy, xem ra tâm tình của tôi có chút không thích hợp.”
Chu tham mưu thở dài một hơi nói: “Dùng loại thủ đoạn này thu thập tư liệu của những người đó, nói thật trong lòng tôi cũng rất không thoải mái, nhưng vì sự an toàn của căn cứ chúng ta, vì những người sống sót bình thường kia, cho dù vi phạm đạo đức của chúng ta, vi phạm ý nguyện của chúng ta, chúng ta cũng nhất định phải làm, Lão Lục, cậu tự cho mình áp lực quá nhiều.” Bạn bè lâu năm mới lắm miệng khuyên một chút, hắn không hy vọng người bạn này bởi vì qua không được cánh cửa trong lòng mà bị hủy.
Vẻ mặt Lục thượng tá mê mang, chẳng lẽ sự không thích hợp của hắn là điều này? Vì sao trong lòng có một thanh âm đang kêu gào, không đúng không đúng. . . Vì sao trong lòng có một luồng cảm giác nguy cơ như là đã để sót gì đó? Là mình suy nghĩ nhiều sao? Thôi đi, có lẽ đúng như Chu tham mưu nói, hắn tự cho mình áp lực quá lớn, vì căn cứ, hắn tự mình làm loại chuyện có chứa tính chất lừa dối này, đúng thực đích xác đã để cho hắn thừa nhận áp lực không nhỏ.
“Hy vọng đỉnh điểm hội nghị lần này có thể bình an vượt qua. . .” Lục thượng tá thở dài nói. Lúc này hắn lại thấy có đoàn xe mới xuất hiện, liền chấn chỉnh tinh thần, lần nữa đi lên quét hình thu thập tin tức mà bên trên cần.
Lúc này, bộ tổng chỉ huy ẩn mật nhất của căn cứ, thông tấn viên chạy băng băng cầm tin tức mới nhất trong tay đưa qua.
Tổ tham mưu tập hợp hết thảy tình báo lại chung với nhau, lúc này trên địa đồ Trung Quốc được trải trên nguyên cả mặt tường, góc nào đó ở bắc bộ xuất hiện tên một căn cứ mới《 Lăng Thiên 》.
Một đại lão quân đội trong đó tùy ý hỏi một tiếng: “Tình hình căn cứ đó thế nào?”
Nghe thấy câu hỏi, tham mưu đang biểu thị căn cứ Lăng Thiên lập tức ngừng việc trong tay, cung kính trả lời: “Bàng tướng quân, theo tin tức từ cửa vào truyền đến, thủ lĩnh căn cứ hẳn có hai người, một người là người thức tỉnh hệ lôi điện cấp ba, một người là người thức tỉnh hệ khí cấp ba. Tin tức chúng tôi tra được, căn cứ này vừa mới thành lập, phỏng đoán thời gian nhiều nhất mới được một tháng. Mà lần này bọn họ cũng dựa theo yêu cầu của chúng ta mang đến bạn gái thân mật bình thường của bọn họ.”
“Ừm, hành vi này đúng thực truyền đến tin tức hữu nghị a. Tiểu Từ, đánh dấu căn cứ Lăng Thiên là căn cứ có thể liên hợp.” Một đại lão khác nghe xong lời nói của Từ tham mưu nhất thời cười nói.
“Vâng Hồ tướng quân.” Sau khi Từ tham mưu kính lễ hai vị tướng quân, liền dán lên phía dưới căn cứ Lăng Thiên mảnh giấy ghi chú màu xanh.
Lúc này một thanh niên u ám, hắn mặc quân phục thiếu tướng cười lạnh nói: “Sở dĩ phối hợp như thế, chỉ sợ cũng là bởi vì thực lực bản thân chưa đủ đi. . .” Cấp ba, đối với hắn đã tiến vào cấp năm mà nói, quả thực chính là con kiến, thứ rác rưởi lật trong tay là đã có thể tiêu diệt.
“Tiểu Viên, tuy rằng thực lực căn cứ Lăng Thiên yếu kém, bất quá chúng ta nhất định phải liên hợp hết thảy thế lực có thể liên hợp, để lại cho nhân loại đầy đủ mồi lửa a.” Ông già ngồi ở chủ vị hòa khí đầy mặt nói.
Viên thiếu tướng kia nghe thấy lời nói của ông già đó, chỉ đành thu liễm tâm tình, đè xuống sát khí trong lòng, hắn cúi đầu, khóe miệng lộ ra một nụ cười khó coi. Hắn tuyệt đối sẽ không để cho một người khác có được hệ lôi điện, dị năng có năng lực công kích cường đại nhất đó chỉ hắn mới xứng có được, mấy con kiến khác muốn vọng tưởng đều nhất định phải thanh trừ.
Còn Sở Chích Thiên ở trên xe, không biết bởi vì loại hình dị năng của mình đã khiến cho người thức tỉnh cường đại nào đó trong căn cứ ghi nhớ. Lúc này anh đang suy nghĩ nắm giữ tình hình của căn cứ Kinh Vân như thế nào, Sở Chích Thiên là một người thích khống chế toàn cục, anh muốn làm người chơi cờ, mà không phải quân cờ của bất kỳ kẻ nào.
Cứ như vậy, đoàn xe của Sở Chích Thiên theo chiến sĩ dẫn đường lái vào bãi đỗ xe căn cứ chuyên biệt mở cho các đại căn cứ. Bãi đỗ xe đã có rất nhiều xe dừng ở đây, là xe của những căn cứ khác đến nơi đây sớm hơn một bước. Xe rất dễ phân biệt, gián tiếp chứng minh thực lực cao thấp của căn cứ, đương nhiên không bài trừ có người cố ý giả heo ăn cọp tồn tại.
Tiến vào bãi đỗ xe, chiến sĩ trông coi bãi đỗ xe giao cho bọn họ ba thẻ số, về sau dùng xe có thể dựa vào thẻ số này để lĩnh xe. Thấy căn cứ đều đã an bài thỏa đáng hết thảy, Sở Chích Thiên cũng không lưu lại đội viên trông coi xe.
“Sở thủ lĩnh, mời bên này!” Nữ sĩ quan phụ trách nghênh đón ở cửa, nhận được tin tức chiến sĩ dẫn đội mang đến, lập tức chỉ dẫn bọn anh đi vào cửa khách sạn.
Sở Chích Thiên ấm áp cười nói: “Đa tạ đã chiêu đãi.” Khi Sở Chích Thiên không cười lạnh mặt sẽ có một luồng khí phách không giận tự uy, thế nhưng khi anh nụ cười đầy mặt sẽ khiến cho luồng khí phách đó biến mất vô tung vô ảnh, cả người trở nên ôn hòa, khiến người ta có loại cảm giác như tắm gió xuân, thập phần tri kỷ tự nhiên, mà nụ cười của anh càng hiển hiện ra được khuôn mặt tuấn tú của anh, thập phần chói mắt, mị lực vô cùng đập thẳng vào mặt đó, khiến cho nữ sĩ quan kia nhịn không được đỏ mặt.
Đi vào đại sảnh, trong đại sảnh có không ít người, có ngồi cũng có đứng, những người đó chia làm mấy đoàn thể nhỏ, đang trò chuyện. Nghe thấy tiếng chào hỏi của nữ sĩ quan ở cửa, thủ lĩnh căn cứ mới tới, căn cứ theo ý nghĩ biết người biết ta, mọi người dừng đàm luận, tập trung đường nhìn tới cửa đại sảnh.
Liền thấy một nhóm đội viên mặc đồng phục kiểu quân phục màu đỏ chói mắt vây quanh một thanh niên tuấn tú mặc áo khoác màu đen đi đến. Trong lòng thanh niên đó ôm một cô gái mặc váy dài màu trắng cúi thấy đầu không rõ dung mạo, mà thanh niên hàm hậu đồng dạng mặc đồng phục màu đỏ bên cạnh, trong khuỷu tay của anh ta lại có một nữ nhân mắt sáng mặc váy dài màu tím đỏ, xinh đẹp quyến rũ, mỗi ánh mắt mỗi động tác đều mang theo phong tình vô hạn, trong nháy mắt hấp dẫn hết thảy đường nhìn của nam nhân ở đây.
Hiện tại nữ nhân đẹp hơn so với cô có rất nhiều, quyến rũ hơn so với cô cũng không ít, khiêu gợi hơn lại càng nhiều vô số kể, thế nhưng cô lại có thể thoáng cái hấp dẫn đường nhìn của nhiều người như vậy là bởi vì cô có loại tự tin cường đại mà trong mạt thế này sớm đã mất đi.
Sau khi mạt thế giáng lâm, địa vị của nữ nhân thoáng cái giảm xuống điểm băng. Ngoại trừ những nữ nhân cường đại thức tỉnh dị năng còn có thể bảo lưu được tôn nghiêm với tự tin, trên cơ bản nữ nhân dựa vào thân thể duy trì sinh tồn đều đã mất đi những điều đó, các cô lấy lòng nam nhân của mình còn không kịp, lấy từ đâu tự tin với tôn nghiêm chứ? Mà các cô mất đi những điều đó, cũng từ từ mất đi hào quang vốn có của các cô, nhất thời trở nên bình thường.
Đổng Hạo Triết hung ác nhìn quét những đường nhìn mang theo mơ ước kia, tuyên thệ chủ quyền. Mặc dù như thế, anh vẫn thập phần bất mãn ngắt Trần Cảnh Văn trong lòng một phen, hận người không an phận này thế mà không biết thu liễm, rước lấy nhiều tình địch như vậy cho anh.
Trần Cảnh Văn đập một cái cho cái tay xấu xa của Đổng Hạo Triết hạ xuống, ánh mắt hung hăng trừng Đổng Hạo Triết một cái, cảnh cáo Đổng Hạo Triết không nên quá đáng.
Loại cách làm không biết sống ૮ɦếƭ này của Trần Cảnh Văn khiến cho hết thảy nữ nhân ở hiện trường hít ngược một hơi khí lạnh, bắt đầu lo lắng cho cô, đắc tội ân chủ quả thực chính là hành vi tự tìm đường ૮ɦếƭ. Thế nhưng một màn kế tiếp lại khiến cho hết thảy nữ nhân đố kị hận a, chỉ thấy Đổng Hạo Triết bất đắc dĩ gãi gãi đầu, trên mặt đẩy lên nụ cười lấy lòng, lần nữa mặt dày mày dạn quấn lên, tựa hồ đang nói mấy lời lấy lòng gì đó, cuối cùng cũng dỗ dành được Trần Cảnh Văn hài lòng, Đổng Hạo Triết một lần nữa ôm Trần Cảnh Văn vào trong иgự¢, lúc này mới lộ ra nụ cười thỏa mãn ngốc hề hề, để cho mọi người hiểu rõ, nam nhân hàm hậu đó đã yêu thảm nữ nhân gợi cảm xinh đẹp kia rồi.
Tuy rằng được lấy lòng, nhưng Trần Cảnh Văn chỉ cao ngạo ngẩng đầu, liếc Đổng Hạo Triết một cái, mang tính cảnh cáo lúc này mới xinh đẹp dựa qua, phong phạm nữ vương cường đại đập thẳng vào mặt đó khiến cho hết thảy nữ nhân đố kị, vì sao nữ nhân còn không giống nữ nhân hơn so với các cô đó lại may mắn như vậy, tìm được nam nhân thương tiếc cô ta như thế chứ.
Trên sô pha ở một góc nào đó, một nam nhân thấy một màn như vậy ánh mắt nhất thời sáng ngời, tâm tình vốn muốn đùa giỡn nữ nhân trong lòng đã không còn, gã thu tay, như cười như không theo dõi Trần Cảnh Văn, dường như đang tính toán.
“Lão đại, có muốn em đi hiểu rõ tình hình một chút không. . .” Đàn em bên cạnh nhìn thấy ánh mắt của lão đại, đã biết lão đại có hứng thú với nữ nhân ngạo khí kia, lập tức cúi người hỏi.
Nam nhân đó gật gật đầu, rất nhanh đàn em bên người gã đã tìm người đi hỏi thăm tình hình.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc