Sở Chích Thiên nghe vậy cả kinh, không ngờ tới điều anh lo lắng rốt cuộc đã thành sự thực, thế giới này quả nhiên không đơn giản, biến dị thể trên cấp năm quả nhiên đã có, anh đã yên tâm quá sớm. Thần kinh vốn lên tới cấp năm có chút thả lỏng của Sở Chích Thiên lại lần nữa căng thẳng, một luồng cảm giác nguy cơ cường liệt lần nữa giá lâm lên trên người anh, anh còn chưa có tư cách hưởng lạc, nhất định phải tiếp tục nỗ lực.
Thủy thảo cấp năm kia thấy một kích của mình không trúng, lập tức lần nữa tổ chức tiến công, mà lần này, không chỉ là một dây, mà là bảy tám dây xúc tua tráng kiện tập kích đến.
“Màn Điện!”
Theo tiếng quát lăng lệ của Sở Chích Thiên, một đạo Màn Điện trực tiếp xuất hiện ở trước mặt Sở Chích Thiên với Tiêu Tử Lăng, chặn hết thảy xúc tua đánh tới.
“Tiểu Lăng, lập tức rời khỏi nơi đây.” Hai mắt Sở Chích Thiên nhìn chằm chằm xúc tua đối diện, phòng ngừa chúng nó đánh lén, anh không quay đầu lại mở miệng phân phó với Tiêu Tử Lăng phía sau.
Tiêu Tử Lăng nghe thấy phân phó của Sở Chích Thiên, lập tức lĩnh hội được cậu ở chỗ này có thể sẽ ảnh hưởng đến sự phát huy của Sở Chích Thiên, dù sao quyết đấu trình độ cấp năm, tuyệt đối không phải cấp ba như cậu có thể tham dự quan sát, vì vậy lập tức trả lời: “Đã biết, Sở ca.”
“Rời khỏi phạm vi chiến đấu của bọn tôi, xem tình hình rồi nhanh chóng thu thập vật tư trên bến tàu.” Sở Chích Thiên một bên nói chuyện một bên lần nữa thêm vài đạo Màn Điện chặn lại những xúc tua kia, lực công kích của chúng nó rất mạnh, một đạo Màn Điện ngăn cản không được chúng nó quá lâu.
Tiêu Tử Lăng nghe thấy câu nói này của Sở Chích Thiên, trực tiếp sửng sốt, chẳng lẽ Sở Chích Thiên đã biết chuyện cậu có không gian? Bất quá thời gian cấp bách cậu không dám hỏi nhiều, vì vậy trả lời: “Đã hiểu rõ, Sở ca.”
“Đi đi! Chú ý an toàn!” Tay phải Sở Chích Thiên vung ra phía sau, tỏ ý Tiêu Tử Lăng phía sau hành động. Mà thủy thảo biến dị cấp năm trước mắt, thì có anh phụ trách đánh úp.
Tiêu Tử Lăng lĩnh mệnh nhanh chóng rời đi, khi tốc độ cấp ba mở ra toàn diện, khi chạy cậu sẽ lướt đi như bay. Trong chớp mắt Tiêu Tử Lăng đã rời khỏi cách Sở Chích Thiên cự ly trăm mét.
Tiêu Tử Lăng dừng ở đỉnh chóp container nào đó nơi bến tàu, cậu dùng Linh Nhãn mật thiết chú ý tràng diện chiến đấu của Sở Chích Thiên, phát hiện Sở Chích Thiên đã chiến đấu với thủy thảo biến dị cấp năm kia. Quan sát vài phút, phát hiện Sở Chích Thiên ứng đối thành thạo, hẳn là không có nguy hiểm gì, liền yên lòng.
Kỳ thực Tiêu Tử Lăng cũng biết, nếu như Sở Chích Thiên không đối phó được thủy thảo biến dị cấp năm kia, thực sự có nguy hiểm, thì cậu đi lên cũng chỉ là đưa thêm phần rau mà thôi, căn bản không giúp được gì, thế nhưng cậu vẫn sẽ lo lắng an nguy của Sở Chích Thiên, không nhìn rõ thì trong lòng không an ổn.
Tiêu Tử Lăng nghĩ, đó là do không hy vọng chỗ dựa vững chắc của bản thân ngã xuỗng, dù sao cậu lăn lộn ở chỗ Sở Chích Thiên coi như không tồi, nếu như lão đại xảy ra chuyện, không phải hết thảy việc cậu làm đều uổng phí rồi sao?
Tiêu Tử Lăng yên lòng lúc này mới có tâm tư làm chuyện mà lão đại nhà cậu phân phó xuống, thu thập vật tư. Vị trí hiện tại của cậu là ở vào trung gian cả bến tàu, những thứ khác không có, ánh vào mi mắt chỉ có container.
Tiêu Tử Lăng còn chưa từng thu qua container, không biết lấy Thanh Tâm Thuật tầng thứ ba trước mắt, có thể dời thứ bự con này vào trong không gian được hay không. Tiêu Tử Lăng quyết định tìm một container thử xem, nếu có thể thu hết. . . Vừa nghĩ đến khả năng này, Tiêu Tử Lăng liền cảm thấy nước bọt liên tục. Cậu cảm thấy bản thân giống như là chuột sa hũ gạo, thực sự là quá hạnh phúc.
Dưới trạng thái Linh Nhãn, phát hiện một đống dưới chân chính là container chứa đầy vật tư, cậu ngồi xổm xuống, hai tay chạm đến vỏ ngoài của container, tâm niệm một tiếng: “Thu!”
Chỉ cảm thấy dưới chân thoáng trống không, container tầng trên cùng trong nháy mắt biến mất, cậu an toàn đáp xuống đỉnh chóp container phía dưới, dùng tinh thần tra xét không gian của bản thân, phát hiện trong ô một mét vuông kia đã có thêm một container bản thu nhỏ, bất quá linh lực của cậu cũng tiêu hao một chút, tính toán dựa theo linh lực tiêu hao, cậu nhiều nhất chỉ có thể thu được gần năm trăm container.
Đối mặt ngàn vạn container nơi đây, Tiêu Tử Lăng biết cái gì gọi là sự thống khổ có thể nhìn mà không thể ăn. Bất quá hiện ở nơi đây không có tang thi nào quấy rầy, người chiếm hữu duy nhất nơi đây - thủy thảo biến dị cấp năm kia thì đã có Sở Chích Thiên đối phó, Tiêu Tử Lăng quyết định phải tận tình lợi dụng Linh Nhãn của cậu, lựa chọn vật tư cậu cần thiết nhất hoặc là trân quý nhất trong đống rừng container này để thu.
Tiêu Tử Lăng ở bên kia đang chọn chọn lựa lựa vật tư cần thu, bên này, Sở Chích Thiên với thủy thảo biến dị cấp năm đang tiến hành chiến đấu hừng hực khí thế.
Sở Chích Thiên với thủy thảo biến dị cấp năm vừa giao thủ đã biết đây là một trận chiến khó đánh, thủy thảo biến dị thế mà đã đến cấp năm cao cấp. Sở Chích Thiên trước mắt là cấp năm sơ cấp, nhưng sự tăng phúc của song hệ dị năng để cho thực lực của anh đạt bằng cấp năm trung cấp đơn hệ, bất quá cho dù như thế, so sánh với thủy thảo biến dị trước mắt vẫn yếu hơn một tầng.
Thế giới cấp năm không giống như mấy cấp bậc trước, thực lực của bốn trình độ ‘sơ trung cao đỉnh’ của mấy cấp bậc trước chênh lệch không phải quá lớn, sự cường đại của dị năng có thể bù đắp được sự chênh lệch của cấp bậc. Mà trình độ cao thấp trong cấp năm lại phân chia rất rõ ràng, cho dù dị năng của anh cường đại thế nào, cũng không có biện pháp bù đắp được sự chênh lệch của cấp bậc.
Vì vậy Sở Chích Thiên đối mặt công kích của thủy thảo biến dị, có chút bó tay chịu trói dần dần rơi vào hạ phong, bất quá dị năng không gian là một thứ không thể dùng lẽ thường để so sánh, đặc biệt là thuấn di, trừ phi ᴆụng phải cao thủ đều là dị năng không gian, bằng không sẽ ở vào trạng thái khó mà giải quyết được.
Sở Chích Thiên mỗi lần thoạt nhìn đều rất mạo hiểm, mắt thấy sắp bị đánh tới, một cái thuấn di đã tránh được nguy cơ, liên tục nhiều lần đều là như vậy, điều này làm cho thủy thảo cấp năm phẫn nộ, nó xưng vương xưng bá ở bến tàu này, hơn nữa tài nguyên dưới nước phong phú, để cho nó nhanh chóng tiến hóa đến cảnh giới trước mắt, hết thảy người với tang thi xâm lấn địa bàn của nó, đều bị nó thôn phệ không nể tình, trở thành chất dinh dưỡng của nó, nó chưa từng ᴆụng phải con mồi nào trơn nhớt như thế này.
Kỳ thực Sở Chích Thiên Tiêu Tử Lăng vừa tiến vào bến tàu nó đã cảm giác được, tâm tình nó rất sục sôi, bởi vì lại có chất dinh dưỡng tươi mới có thể hấp thu, phải biết rằng tròn một tháng, bến tàu này đã không còn bất kỳ con mồi nào tiến vào, nó chỉ có thể dựa vào vật tư dưới nước để hấp thu chất dinh dưỡng, điều này rất bất lợi đối với sự tiến cấp của nó.
Đương nhiên, chỉ con mồi tươi mới cũng không thể khiến cho tâm tình nó sục sôi như thế, càng bởi vì nó ẩn ẩn nhận thấy được một người trong đó nếu có thể bị nó săn được, nó sẽ có thể đột phá được lá chắn trước mắt, tiến vào một giai tầng mới, bản năng của nó nói cho nó nhất định phải thu hoạch được con mồi này.
Vật tư trên bến tàu nó chẳng để ý, nhưng nó sợ sau khi con mồi kia lấy được những vật tư đó sẽ rời đi, mà cấp bậc trước mắt của nó còn chưa thể lên bờ, bị nhốt trong sông ngòi. Vì vậy nó liền phát ra thanh âm hấp dẫn con mồi đến. Mà sự thực chứng minh, nó đã thành công, con mồi kia quả nhiên đi tới trước mặt nó, chính là người đang đối chiến với nó, thế nhưng nó không ngờ con mồi này khó săn như vậy, thậm chí còn khó chơi còn trơn trượt hơn so với cá biến dị trong sông.
Về phần con mồi còn lại, nếu như không có tên trước mắt này thì khẳng định nó cũng sẽ không bỏ qua, bất quá có con mồi trước mắt, con còn lại tựa như gân gà, có thể có có thể không.
Thủy thảo biến dị cấp năm biết nhất định phải nghĩ biện pháp đối phó con mồi đáng hận trước mắt, nó không muốn chơi trốn tìm đến hừng đông, phải biết rằng đêm tối chính là thời gian tăng phúc của chúng nó, dưới ánh nắng ban ngày, thực lực của chúng nó sẽ giảm xuống hai ba tầng. Phải nói trí tuệ của thủy thảo biến dị cấp năm đã rất cao, thế mà đã bị nó nghĩ ra được một phương pháp.
Vì vậy, nó chậm rãi thu hồi những xúc tua che trời lấp đất trên mặt sông, dù sao tóm không được con mồi trước mắt, vậy thì dùng ở nơi có thể phát huy được tác dụng.
Sở Chích Thiên đột nhiên cảm thấy xúc tua công kích anh giảm đi rất nhiều, anh vốn nhất định phải hết sức chăm chú mới có thể ứng phó được công kích của nhiều xúc tua như vậy giờ cảm thấy ứng phó không cật lực như trước nữa. Dần dần, anh phát hiện xúc tua công kích anh càng ngày càng ít đi, sau cùng chỉ còn lại có ba xúc tua cường hữu lực cùng anh quấn đấu, Sở Chích Thiên chau mày, trái lại càng thêm cảnh giác, anh cảm thấy mọi chuyện có chút không thích hợp.
Sở Chích Thiên còn nhớ rõ ngay từ đầu Tiêu Tử Lăng từng nhắc nhở qua bản thể của thủy thảo này ở trong sông, anh lặng lẽ triển khai tinh thần lực, bắt đầu suy đoán tình hình trong sông.
Tham trắc tinh thần của cấp năm, cự ly tuyệt không phải quá xa, chỉ có trên dưới năm mươi mét, bất quá Sở Chích Thiên vốn đã đứng ở bên bến tàu, cự ly này vẫn có thể để cho anh nhận thấy được một số tình hình trong sông, anh loáng thoáng thấy bản thể kia như một quả cầu, những xúc tua được thu hồi hình như đã biến mất không còn thấy, ngoại trừ ba dây xúc tua giương nanh múa vuốt ở trên mặt sông, đáy sông chỉ còn lại một dây xúc tua nằm ở trong nước, vẫn luôn không có động tĩnh gì.
Sở Chích Thiên nhíu mày, đây lại là tình hình gì? Chẳng lẽ thủy thảo này chuẩn bị đánh lén?
Bất quá anh có thuấn di căn bản không sợ điều này, tốc độ đánh lén nhanh thế nào cũng nhanh không lại thuấn di của anh, Sở Chích Thiên trực tiếp bài trừ khả năng này, chẳng lẽ nó còn có biện pháp khác sao? Để cho mình phân tâm sau đó đánh lén?
Sở Chích Thiên bỗng nhiên cả kinh, chẳng lẽ nơi đây còn có giống biến dị khác sao? Hoặc là thủy thảo cấp năm kia còn có phân thân gì đó các loại? Anh phản ứng đầu tiên chính là Tiêu Tử Lăng có nguy hiểm rồi, đáng tiếc anh không biết Tiêu Tử Lăng đã chạy đi đâu, trong lòng anh không khỏi lo lắng một trận.
Lúc này, anh nghe thấy một tiếng kinh hô quen thuộc ở xa xa: “A nha! Không tốt!”
Sở Chích Thiên không cần suy nghĩ, trực tiếp thuấn di một cái rời khỏi chiến trường, anh xuất hiện ở đỉnh chóp đống container nào đó, liền thấy ở chỗ trăm mét có thừa, Tiêu Tử Lăng đang quơ đường đao của mình liều mạng chém xúc tua cuốn lấy thắt lưng cậu, bất quá xúc tua cấp năm không phải thứ Tiêu Tử Lăng cấp ba có thể chém đứt. Dây xúc tua kia nhanh chóng rụt trở về, cứ như vậy trói Tiêu Tử Lăng về chiến trường, thành con tin.
Sở Chích Thiên nhất thời lĩnh ngộ, xúc tua yên lặng nằm trong nước kia không phải không động, mà là lặng lẽ ẩn núp lên trên bờ, mà những xúc tua được thu hồi trước kia, xem ra là vì kéo dài độ dài cho xúc tua này, anh biết bản thân đã bị thủy thảo cấp năm này bày kế.
Sở Chích Thiên nghĩ đến đầu tiên chính là cứu Tiêu Tử Lăng về, vì vậy thuấn di một cái qua, vừa định phóng thích kỹ năng làm đứt xúc tua cuốn lấy Tiêu Tử Lăng, lại không ngờ tới phía sau anh có vô số xúc tua nhào tới, mắt thấy sắp đâm trúng nơi yếu hại.
Tiêu Tử Lăng thấy thế kinh hoảng hô to: “Sở ca, tránh mau a.”
Sở Chích Thiên biết đã không còn cơ hội, chỉ có thể bất đắc dĩ lần nữa thuấn di rời đi, liền thấy Tiêu Tử Lăng đã bị xúc tua kéo đến trên mặt sông, treo cậu cao cao ở trên không trung, xung quanh lại xuất hiện bốn dây xúc tua, đầu nhọn của chúng nó từ bốn phương hướng nhắm ngay Tiêu Tử Lăng, rất có ý tứ chỉ cần Sở Chích Thiên dám động, xúc tua sẽ trực tiếp đâm ૮ɦếƭ Tiêu Tử Lăng.