Mạnh Mẽ Khi Yêu - Chương 12

Tác giả: Quý Khả Tường

Tâm sự của tác giả
Lần trước, sau khi tôi viết một bài ca thán về bộ phim Quên lãng ý niệm X trên một trang web, rất nhiều độc giả đã hồi âm, nói là họ không tin tôi lại hứng thú với thể loại phim truyền hình dài dòng lê thê.
Chà, đừng nói là các bạn không tin, đến tôi bây giờ nghĩ lại, cũng không dám tin một năm trước lại bị bộ phim đó ђàภђ ђạ giày vò thậm tệ như thế.
Rốt cuộc tôi đã tạo ra nghiệt duyên gì? Sao hồi đó lại lên nhầm thuyền cơ chứ? Tại sao phải đau đớn chứng kiến nữ nhân vật chính yêu thích nhất bị người ta giày vò đến ૮ɦếƭ mới yên lòng lau nước mắt bước xuống thuyền cơ chứ?
Tôi đúng là ngốc hết thuốc chữa, chẳng cool tẹo nào, hức! Những độc giả khờ khạo như tôi đã nằm trong tay Đài truyền hình X rồi.
Về sau, từ khi nhân vật nữ chính của phim giờ vàng trên kênh X ૮ɦếƭ đi, tỉ lệ người xem ngày một giảm sút, hiện giờ con số đã chạm đáy rồi. Thành thực mà nói, tôi vui muốn điên lên được, đúng là ông Trời có mắt mà, ha ha (Tôi là một người rất nhỏ nhen phải không? Không sai, tôi chính là như thế đó, he he).
Dù sao đây cũng là một bài học đắt giá! về sau tôi nhất định không dễ dàng mắc lừa Đài truyền hình nữa đâu.
Cuối cùng, tôi xin được to gan trình bày ý kiến của mình, sau đây là hai sự lừa gạt không thề dung thứ được.
Đàn ông xấu xa lừa gạt phụ nữ nhẹ dạ.
Đài truyền hình đểu cáng lừa gạt khán giả trung thành.
Mọi người đều phát hiện ra, ba nhân vật nữ chính cùng sống ở Đạm Thủy phải không?
Vì sao tôi lại yêu thích Đạm Thủy như thế? Bởi vì, hiện tại tôi đang sống ở Đạm Thủy xinh đẹp! Hoàng hôn sắc tím, say mê lòng người, cảnh này lộng lẫy dường nào tin là mọi người đều có thể hình dung được.
Ngoài một số bất tiện khi sống ở thành phố Đài Bắc, tôi thực sự rất thích chỗ ở hiện nay. Không những phong cảnh đẹp đẽ, khu tập thể còn có phòng tập thể dục, hồ bơi, hồ nước nóng, chỉ cần đi thang máy xuống tầng là có chỗ để vận động, quá phù hợp với người phụ nữ lười đến trung tâm thể dục thẩm mỹ thành phố đăng kí.
Nói về căn hộ của tôi, dù không rộng nhưng không gian thoáng đãng, gần cửa sổ có một tủ đựng rượu, trong nhà tắm có bồn tắm (đối với phụ nữ độc thân thì điều này rất quan trọng). Chủ nhà còn chu đáo kê một chiếc sofa dễ chịu, hại tôi hôm nào cũng nằm dài trên sofa đọc sách, xem được một lúc lại ngủ khò mất.
Dĩ nhiên, môi trường xung quanh cũng là điểm mấu chốt để tôi quyết định nộp tiền thuê nhà.
Đối với tôi, điểm quan trọng nhất cần xem xét là tiệm thuê truyện. Có hai tiệm, duyệt. Siêu thị thì sao? Chạy bộ chưa đến năm phút. Hiệu thuốc, có, tiệm tạp hóa, dĩ nhiên là có, tiệm thuê băng đĩa, ok, thư viện khu vực... wow! Lời quá đi, duyệt trăm phần trăm.
Trường trung học Đạm Thủy mà hai nhân vật chính gặp lại nhau, cách nhà tôi không xa, không biết chừng có hôm nào đó, tôi và bạn sẽ tình cờ lướt qua nhau trong quán cà phê Tầm Căn Viên.
Hai hôm trước biên tập gọi điện đến, hỏi tôi có thể xây dựng một hình tượng nhân vật nam “mạnh mẽ” một chút không? Tôi nói, trong tác phẩm của tôi, hầu như các nữ nhân vật chính đều chiếm thế thượng phong, đặc biệt là cuốn Mạnh mẽ khi yêu này.
Ha ha, biên tập đã nói đến vấn đề mà tôi không thể không công nhận.
Thẩm Tĩnh quả là rất mạnh mẽ, quá mạnh mẽ luôn, đến tôi là mẹ đẻ ra nàng cũng phải cúi đầu bái phục.
Nếu nói Trang Hiểu Mộng gần với hình tượng ngoài đời của tôi, thì Thẩm Tĩnh chính là thần tượng mà tôi ngưỡng mộ. Sự nhã nhặn của cô, sự điềm đạm của cô, quan niệm chung sống lạc quan của cô, đều là những thứ tôi hướng đến bấy lâu nay.
Nhưng lúc đầu, Thẩm Tĩnh không được chững chạc nho nhã như thế, cô ấy đã bị tổn thương, vực dậy hết lần này đến lần khác, mới trưởng thành được.
Tôi luôn tin rằng, chỉ có những người đã từng bị tổn thương, trên thân mang những vết sẹo, tâm trí mới đạt được đến cảnh giới cao nhất.
Vết thương có lẽ nhức nhối, nhưng cũng là dấu ấn rạng rỡ.
Một người không phải trải qua tổn thương nào, mãi mãi nhìn cuộc đời bằng cặp mắt màu hồng hạnh phúc? Hay một người thương tích đầy mình, học được cách tha thứ cho người khác, biết thương yêu để bản thân hạnh phúc hơn?
Đây là một câu hỏi khó trả lời.
Đáp án của tôi, càng gần vế sau hơn.
Bởi vì có trải qua quá khứ đau khổ mới biết trân trọng những gì đẹp đẽ trước mắt.
Tôi tin là như vậy.
Vì thế cá nhân tôi không mê mẩn lắm những chàng trai chưa từng biết mùi đau thương.
Từ bé đã thuận buồm xuôi gió, chưa từng trải qua trắc trở, chưa từng nếm vùi đau khổ, thì chàng trai đó không cách nào trở thành một vị nam tử đại trượng phu trong tim các cô nàng được.
Con gái có quyền ngây thơ, nhưng con trai mà ngây thơ quá, thì chỉ khiến tôi muốn đập cho một trận. (Quả là một bà già cau có rồi :_:)
Người đàn ông mà tôi ngưỡng mộ phải trải qua đau khổ, nhưng không ảnh hưởng gì tới nhiệt huyết của anh ta, phải chững chạc vững vàng, nhưng không được khinh đời ghét người.
Nếu nhân vật nam chính của tôi thiếu những yếu tố trên thì các nữ nhân vật chính sẽ ra tay dạy bảo (thậm chí lúc cần thiết không ngại cho anh ta nếm mùi đau khổ).
Chỉ cần nhân vật nam chính biết vượt qua đau thương, tiến về phía trước, tôi không cho rằng anh ta “yếu đuối”, bờ vai của anh ta sẽ rất cứng cáp, rất mạnh mẽ.
Vì thế, xét theo định nghĩa trên, Mạnh Đình Vũ cũng không coi là quá “yếu đuối” phải không?
Suy cho cùng anh ta chỉ là... ૮ɦếƭ dí trong lòng bàn tay Thẩm Tĩnh mà thôi! (Xin quý vị nửa phút chia buồn cùng anh, cảm ơn.)
Hết
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc