Giao Dịch Trên Du ThuyềnVài ngày sau, cũng không thấy ai đề cập đến chuyện này, Tử Ca nghĩ thầm cho rằng anh không để nó ở trong lòng, điều này cũng không quan trọng, cô cũng không có hứng thú. Ai ngờ buổi sáng anh gọi điện đến, nói cô mang một ít quần áo chuẩn bị ra ngoài.
"Đi đâu?" Tử Ca ngồi ở trong phòng khách, ngón tay ở trên bàn phím gõ rất nhanh.
"Lần trước nói đi biển còn gì, một lúc nữa tôi qua đón."
Thời tiết sáng sủa, cuối thu không khí tươi mát hơn, trời xanh mây trắng kết hợp với nhau tạo thành một bức tranh. Không khí thật tốt, hít sâu một cái cô cảm giác được hương vị của gió mang theo chút mùi thơm
Mộ Diễn ôm lấy Tử Ca đứng ở trên du thuyền, vừa đi lên cô đã thấy các cô gái mặc bikini nóng bỏng đứng trên sàn, tư thế khác nhau, nhưng đều rất bắt mắt. Bên cạnh các cô gái đó thỉnh thoảng có một người đàn ông bên cạnh.
Tử Ca nhìn, không gian ở đây ô nhiễm ૮ɦếƭ, tay của người đàn ông đang dò xét bên trong quần bơi của cô gái, hành động trắng trợn không quan tâm mọi người xung quanh nghĩ gì. Lúc này còn chưa bắt đầu, nhưng Tử Ca đã có dự cảm từ trước nơi đây thật xa xỉ, hoang phí, dâm loạn. Nắm thật chặt cánh tay của Mộ Diễn, cô cúi đầu dán vào thân thể anh.
Tử Ca mặc một chiếc váy màu hồng nhạt, một bên chân xẻ tà, đôi chân thon dài như ẩn như hiện, cô mặc một chiếc áo hết sức ngắn tay, chiếc áo quấn quanh vòng eo tinh tế của mình.
Bộ trang phục này cô không muốn mặc, một bên xẻ tà lộ ra phần bắp đùi, tuy nói động tác không lớn thì sẽ không nhìn thấy nhưng cô luôn luôn có tâm lý bóng mờ, nhất là phải đối mặt với đám người này, cô cảm thấy bất an
Nhận thấy động tác của cô, tay Mộ Diễn đặt sẵn ở vòng eo của cô ôm thật chặt, anh cúi thấp đầu dán vào lỗ tai cô hỏi,"Cũng không phải là em, xấu hổ cái gì?"
Dĩ nhiên anh biết da mặt của cô cũng không dày, anh muốn nhìn cô hận phun lửa. Bất quá, lần này anh đã đoán sai , Mộ Diễn chỉ cảm thấy phần eo của mình bị cô hung hăng nhéo lại, xoay tròn 180 độ , vẻ mặt Tử Ca bình tĩnh, nhưng lại dùng lực nặn ra từng câu,"Đừng đem em ra so sánh với anh, da mặt anh dày là do trời phú"
"Hạ Hạ, động tác thật nhỏ thôi, đôi chân thon dài nhẵn nhụi của em cũng khiến tôi bị hút hồn, tôi cũng không nghĩ muốn người khác nhìn thấy." Hai mắt của anh hàm chứa ý cười, tay dán bên eo của cô trượt xuống , thừa dịp cô ngây người Mộ Diễn khẩn trương tiến hành cầm tay của cô chuẩn bị làm việc xấu.
Tử Ca giận dữ nhưng không có cách, mặc anh ôm vào trong, bên trong xa hoa giống như khách sạn năm sao vậy, tất cả phương tiện đều có đủ, lúc đi vào bàn tay của người đàn ông dán lên lưng cô, tính lôi cô vào Ⱡồ₦g иgự¢ của mình.
Người ở bên trong không nhiều lắm, chỉ có mấy người đàn ông ngồi trên ghế sofa, bên cạnh bọn họ là các cô gái xinh đẹp, mê người
"Mộ thiếu, đến đây. . . . . ." Người đàn ông đang đi tới Tử Ca gặp qua một lần, Tu Triết. Hắn đến chỗ này cô cảm thấy rất quái dị, dù sao thân phận của hắn cũng khác với mọi người.
Mộ Diễn ôm lấy Tử Ca tiến lên, ánh mắt nhìn lướt qua,"Đều đã đến đủ?"
"Đang chờ anh thôi." Dứt lời, hắn xoay người hướng về một bên khoang thuyền đi đến, Mộ Diễn đi theo, Tử Ca cũng bị anh kéo đi.
Cửa mở , Tu Triết nhìn Tử Ca, trong ánh mắt kia rõ ràng hiện ra vẻ không đồng ý, nhưng nhìn Mộ Diễn không thể hiện chút cảm xúc gì nên cũng bỏ quá, bên trong là một phòng khách nhỏ, đã có hai người ngồi đó, Lã Phương thì cô không lạ gì, một người khác vén hai chân ngồi ở trên ghế sofa, hắn ta cầm tờ báo vừa lúc che khuất mặt, nghe có tiếng động liền ngẩng đầu, Tử Ca liền nhìn hắn một chút. Hắn ta đứng lên, dáng người cao lớn làm phòng khách đã nhỏ nay còn nhỏ hơn, khóe miệng hắn câu cười,"Mộ thiếu."
Hai người nắm tay nhau rồi ngồi xuống, Tử Ca nhìn đến tròng mắt màu lam của hắn, Lã Phương mở ra một bọc giấy. Thứ kia sáng lên mắt, Tử Ca mạnh mẽ hít vào một hơi, sắc mặt trở nên trắng bệch.
Mộ Diễn ức chế động tác của cô, Tử Ca hấp khí cúi thấp đầu xuống, trái tim bang bang nhảy múa lợi hại, cô chưa bao giờ nghĩ tới Mộ Diễn sẽ làm chuyện phi pháp như vậy, trên người toát mồ hôi lạnh, Tử Ca cảm thấy chính mình cũng sắp tan chảy rồi.
Một tay Lã Phương ước lượng một chút rồi phóng tới trước mặt Mộ Diễn,"Xem ra trên đường chuyển giao đích thị là sự thật, đen ăn đen? Tra ra là ai sao?"
"Đây là nguyên nhân tôi tới Trung Quốc, là ai tôi còn không biết, nhưng ít nhiều cũng có chút phương hướng. Hàng hoá bán ra giúp tôi đi được một con đường, ngược lại tôi muốn nhìn xem còn có người nào dám xuất thủ không."
"Chuyện này khó giải quyết, tìm được tôi phải họp ngay, người này không đơn giản." Mộ Diễn dương tay cầm khẩu súng quăng cho Tu Triết," Gần đây một lượng hàng hoá lớn có thể tiêu thụ sao?"
"Phân ra mấy thùng đi, anh cũng không sợ một hơi ăn no đến ૮ɦếƭ à." Tu Triết xoay vòng khẩu súng trên tay
Mộ Diễn nhẹ cười, sự tình xem như ổn định,"Cần chuẩn bị một thân phận sao?"
"Không cần, đây là danh thi*p của tôi." Trên mặt bàn đẩy tới một tấm thi*p vàng, Tử Ca liếc nhìn, mặt trên ghi chữ Kỳ Dương.
" Lát nữa Sở Luật sẽ qua đây, muốn gặp mặt không?"
"Thôi, lần này thời gian rất gấp rút, hôm nào gặp lại cũng được. Bất quá, gần đây tôi nghe được một chút tin tức, Mộ, tôi không hề muốn anh xảy ra xung đột với Sở Luật."
Khóe miệng Mộ Diễn cười sâu, anh thoải mái áp thân trên ghế sofa, cánh tay quấn quanh eo của cô,"Tạm thời đừng lo lắng."
Nán lại một lát Kỳ Dương cùng Tu Triết liền rời đi, Mộ Diễn cùng Lã Phương đi theo, Tử Ca một mình đứng ở đây, toàn thân xuất hiện mồ hôi lạnh, lúc này gió biển thấm vào thổi tới khiến cô giật mình. Thương Lang nói Mộ Diễn không đơn giản, có phải là vì chuyện này hay không.
Đột nhiên Tử Ca cảm thấy đau đầu, trong lòng lại càng muốn rời đi.
Trên sàn tàu, Mộ Diễn dựa vào lan can, giữa ngón tay của anh mang theo một điếu thuốc, Lã Phương liền đứng ở một bên,"
Bên Chung-Hạ, Chung Nham đã phát hiện chút manh mối, tôi sợ hắn lại có động tác gì, chúng ta có nên chuẩn bị kết thúc không?"
"Hắn chuẩn bị thành không khí rồi, hiện tại Chung gia đã tạo áp lực cho hắn, hắn phải có đầu óc nhiều lắm mới rút về được một phần, người khác hắn có cố cũng chẳng quan tâm được." Mộ Diễn hít sâu điếu thuốc, dương tay đem tàn thuốc ném vào Hải Vực,"Bất quá, cũng nên kết thúc, trong khoảng thời gian này chuẩn bị chọn thời cơ thật tốt đi."
Lã Phương gật đầu, anh ta xoay người liền nhìn đến Tử Ca đang đi tới,"Cậu cũng thật ngoan độc, không cho cô ấy một con đường để đi?"
Mộ Diễn cười lạnh, không nói nữa.
Lã Phương và Tử Ca gặp thoáng qua, anh ta lệch đầu nhìn cô, trước kia cảm thấy cô giống với Tình Nhi, nhưng nhìn lâu mới biết được không phải cùng một hương vị
Say Tàu?Chỉ là, có một số việc trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường, ngoài cuộc tỉnh táo trong cuộc u mê.
"Lã thiếu, không ở lại chơi thêm chút nữa sao?" Một thanh âm mềm mại uyển chuyển truyền đến, Tử Ca quay đầu đi, liền thấy Sở Luật kéo theo một dáng người nóng bỏng đi tới, đúng là ngày đó tại nhà ăn từng có gặp mặt qua một lần - Ôn Toa.
Lã Phương hướng Sở Luật gật gật đầu, Sở Luật thuộc loại đàn ông cực kỳ diêm dúa lẳng lơ , đuôi lông mày gợi lên vẻ dâm loạn,"Hoàng hậu nhà tôi có lệnh, phải lập tức trở về vị trí cũ."
Không xem việc bị người yêu quản là sỉ nhục, Lã Phương thừa nhận lại khiến người khác không nói được lời nào. Tử Ca nghĩ đến Chương Tiểu Hiền, tính cách hai người thật sự khác nhau hơn nữa cũng không hay đi với nhau
Lã Phương không phải là loại người mặc cho người khác ràng buộc, trừ khi chính anh ta muốn thế, cho nên có thể nhìn ra được , Tiểu Hiền ở trong lòng anh ta hết sức quan trọng, anh ta sẽ không để cho cô ấy có bất cứ tổn thương nào.Miu
Hâm mộ hạnh phúc của người khác, nguyên nhân chính là do bản thân cô chưa từng đạt được nó. Tử Ca miễn cưỡng nhếch miệng cười cười, cô xoay người lại, thấy người đàn ông đứng bên cạnh mà hoảng sợ, Mộ Diễn đứng ở một bên, thân thể cao to quăng xuống một đoạn bóng mờ, hô hấp của Tử Ca bị kìm hãm.
"Nhìn cái gì lại mê mẩn như vậy?" Ngón tay thon dài nhẹ nắm cằm cô nâng lên, ánh mắt yên tĩnh không cảm xúc đi dò xét cô.
Tử Ca quay đầu đi, nụ cười trên miệng bất giác trở thành nụ cười nhạt,"Nhìn ra được, Lã Phương đối với Tiểu Hiền là yêu thật sự. Em hâm mộ hạnh phúc của bọn họ, nếu như có một ngày có một người sẽ đối với em cũng như vậy. . . . . ."
Nếu có một ngày như vậy, tôi nhất định sẽ không phải đi hâm mộ hạnh phúc của người khác. Đúng là, ông trời, ông cảm thấy tôi còn có cơ hội không?
Tử Ca ngừng lại không nói nữa, thần sắc của cô vẫn như thường, nhàn nhạt hâm mộ cùng nhàn nhạt cam chịu. Miệng cô quét qua ý cười chói mắt cực kì. Mộ Diễn có vẻ đăm chiêu liếc Tử Ca một cái, tay đặt trên eo của cô ,"Anh đối em có gì không tốt sao?"
Trong nháy mắt ngây người, cô cười uyển chuyển,"Rất rất tốt."
Đúng là, Mộ Diễn, anh dùng tiền bạc rất tốt, nhưng mà cái tôi muốn, anh không thực hiện nổi, cũng không muốn thực hiện.
Bên kia, Sở Luật đã đi qua đây , ánh mắt hắn cố định trên người Tử Ca , trực tiếp đem tầm mắt quỷ dị bắn sang khiếnTử Ca không thoải mái, cô quay đầu nhìn về phía mặt biển.
Một lúc sau cũng có vài người lục ᴆục đến đây. Du thuyền phát động nổi dậy, đại bộ phận mọi người vào trong khoang thuyền.Miu
Tử Ca đi theo Mộ Diễn vào ngồi ở một bên ghế sofa, quanh đây đã đầy người, ngẩng đầu liền nhìn thấy Sở Luật ngồi đối diện với bọn họ, thấy cô ngẩng đầu nhìn, khóe miệng của hắn gợi lên ý cười nhìn cô một cái, Tử Ca vội vàng bỏ qua một bên tầm mắt.
Gió ở ngoài đi qua cửa sổ thấm vào người Tử Ca , vị mặn thổi vào khiến cô khó chịu một phen, cố giữ bản thân vững vàng, Tử Ca lại cảm thấy mình không khoẻ, cô không bị say tàu, nhưng hiện tại cô cảm thấy cực kì khó chịu.
Bất động sản Tần Minh Hiên thấy du thuyền đã khởi động, vỗ vào cái ௱ôЛƓ cô gái ngồi bên cạnh ,"Có mỹ nhân không rượu sao được, đi, cho các ca ca rượu."
"Vâng, ca ca." Một tiếng ca ca ngọt ngấy muốn ૮ɦếƭ, cô gái lắc lắc thân hình như rắn nước đứng lên, khi trở về trong tay mang theo hai chai rượu đỏ.
Chỉ thấy cô ta đảo ngã rượu, đi đến mớm rượu. Các cô gái ở đây cũng vậy chẳng khác nhau là mấy, Tử Ca nhìn qua chỗ Sở Luật thấy Ôn Toa đang dang rộng chân ngồi trên người hắn, cánh tay vòng qua cổ hắn, mặc cái áo rất mỏng, иgự¢ cao ✓út, nửa kín nửa hở. Động tác khiến người ta sinh chán ghét
Tử Ca quay mắt đi lại gặp phải ánh mắt khác, đầu hốt hoảng buông xuống, thật không biết muốn đem mắt đặt tại chỗ nào mới đúng, trên mặt đã đỏ đậm một mảnh, Mộ Diễn ngồi ở chỗ kia cũng chưa hề ᴆụng tới, đối với cảnh tượng như vậy anh đã quá quen thuộc.
"Mộ thiếu. . . . . . Tôi tới hầu hạ ngài . . . . ."
Thấy Tử Ca chậm chạp lại không có động tác gì, cô ta đi tới, hai chân thon dài đứng trước mặt Mộ Diễn, giang rộng hai chân ra ngồi trên phần eo của Mộ Diễn, dùng miệng cắn nắp bình, một tay lấy ly rượu ngã tới.Miu
Khóe mắt Mộ Diễn thâm thúy nhếch lên, vui vẻ tiếp thu động tác, bộ dáng lười biếng của anh khiến anh gợi cảm hơn mười phần, ngón tay thon dài để trên đùi người phụ nữ, lòng bàn tay cảm giác da thịt cô ta nhẵn nhụi , dáng người của cô ta đầy đủ khiến máu nóng của đàn ông sục sôi, cô ta khẽ nâng thân thể lên, nửa người dưới nhẹ nhàng chậm chạp ma sát địa phương mẫn cảm của Mộ Diễn, động tác như vậy, người ngồi bên sắc mặt đã đỏ, toàn thân lại bị đốt nóng một dạng.
Bàn tay người đàn ông đặt trên đùi cô nắm chặt, khi đó rời đi, tiện để lại mấy vết nhéo màu đỏ, cô ta ngẩng cổ nhấp ngụm rượu, ánh mắt tràn ngập sự mị hoặc, cúi đầu xuống, nụ cười của người đàn ông vẫn lười biếng như vậy.
"Nôn. . . . . ."
Ngay tại lúc cái môi mọng đỏ sắp tiến gần môi Mộ Diễn, vốn đã khiêu khích thành công, lại bị người khác phá đám. Tử Ca ôm bụng, mặt xanh mét,"Em say tàu."
Cô ta lườm cô một cái, lại cúi đầu, Mộ Diễn lại nhịn không được bật cười, anh nâng ngón tay của mình lên đặt trên môi cô ta, cũng hơi hơi nghiêng đầu, một tay chụp được ✓ú cô ta,"Xuống đi." Miu
Cô ta không tình nguyện từ trên người anh trượt xuống, một tay Mộ Diễn lao quá Tử Ca,"Đổi người?"
"Em say tàu."
"Chuyện ma quỷ, trước khi đi chưa từng nghe nói qua." Giữa lông mày Mộ Diễn có vết nhăn, tay để trên vòng eo của cô dùng lực, Tử Ca chỉ cảm thấy thân thể bị anh Ϧóþ nát ra rồi,"Không phải muốn đi chơi vui vẻ sao, không thả ra thì chơi vui vẻ thế nào được?"
Rõ ràng đáy mắt anh mang theo sự thăm dò, trong lòng Tử Ca bị đâm một nhát, nhưng rất nhanh lại khôi phục vẻ mặt bình thường, trên mặt của cô trắng xanh,"Mộ Diễn, em nói thật."
"Mộ thiếu, người đàn bà của anh chưa được thuần phục, trước khi lên đây chưa dạy dỗ qua sao?" Tần Minh Hiên tới gần trêu chọc, hắn liền đứng cạnh Tử Ca, một tay ngả ngớn khoát lên trên đùi Tử Ca .
Trong bụng từng đợt khuấy đảo khó chịu, đại sảnh trong khoang thuyền dày đặc mùi thuốc lá rượu chè khiến cô không thở nổi, Tử Ca đứng dậy tránh sự ᴆụng chạm của hắn, một tay hất tay Mộ Diễn ra ,"Em thật khó chịu, có thể là dạ dày không thoải mái, em đi hít thở không khí."
Nói xong, cũng không chờ Mộ Diễn gật đầu Tử Ca liền liền xông ra ngoài, ngồi trên sàn Tử Ca nôn khan một trận, phun cái gì cũng không ra, không khí bên ngoài lưu thông, không đến mức khó chịu, kéo dài một lúc Tử Ca cảm thấy tốt hơn nhiều.
Cô không nghĩ muốn đi vào, bên trong xa xỉ, không khí truỵ lạc cô hưởng thụ không được, Tử Ca giật mình thấy thân thể mình nóng lên , thân thể bị đè ép, một đôi tay màu đồng dựa vào lan can, thanh âm trầm thấp truyền đến, Tử Ca sửng sốt mới phát hiện người tới không phải Mộ Diễn, cô sốt ruột muốn tránh thoát, lại bị cánh tay cứng rắn giống như là thép chặn lại,"Say tàu? Hay mang thai?"
Trong lời của hắn có sự nghi ngờ khiến Tử Ca kinh hãi toàn thân chảy mồ hôi,"Sức tưởng tượng của anh thật phong phú"