Mạnh Mẽ Chiếm Đoạt Cô Gái Chớ Càn Rỡ - Chương 01

Tác giả: Mộ Vân Già

Hộp đêm CK.
Tiếng nhạc lung động lay động, toả nhiệt cùng ánh và vũ điệu mê ly, ở một góc liên tiếp tiếng thét chói tai truyền ra ngoài khiến không khí mờ ám bao trùm nơi đây.
Trên sàn nhảy, một cô gái thân hình xinh đẹp nhảy đủ các điệu múa, mặt mũi trang điểm kĩ càng, xinh đẹp mà mị hoặc, một đôi hoa đào thu hút ánh mắt nhìn, chiếc áo lót màu đen khéo léo ôm lấy bộ иgự¢ tròn trịa, mỗi khi người cúi ép xuống, hai bầu иgự¢ tròn đầy hấp dẫn thu hút mọi ánh mắt, cô nhảy vũ điệu đầy nhiệt mà kích tình, thân thể mềm mại như rắn, leo lên cây cột lạnh như băng, theo âm nhạc phập phồng, thân hình thon dài trắng nõn, chân quấn quanh cây cột, ngửa người ra sau, bộ tóc dài theo động tác của cô gái tạo thành hình vòng cung, mồ hôi ở dưới ánh đènnhẹ nhàng lóe lên, cô gái trên mặt mang theo vẻ hấp dẫn.
"Oh oh oh oh. . . . . ." dưới khán đài người xem kêu la điên cuồng, bị vũ điệu của cô gái làm cho ham muốn trỗi dậy.
Lầu ba, bóng dáng thon dài từ trên nhìn xuống, mặt của anh lúc sáng lúc tối mờ aot, đột nhiên, khóe miệng hiện ra nụ cười nhạt.
Chén rượu trong tay giơ lên, hướng về phía sàn nhảy, chất lỏng màu đỏ xinh đẹp đung đưa khiến người ta say mê, tròng mắt híp lại, ý nghĩ phải đoạt lấy không chút che giấu trào ra ngoài .
Hạ Tử Ca ánh mắt sáng quét qua đám người điên cuồng dưới đài, không chút lưu luyến xoay người rời đi.
"Tử Ca, cô thật quá tuyệt vời! Người xem cũng sôi trào. Thế nào, suy tính xem có nên tới đây làm người múa dẫn đầu, tôi bảo đảm thu nhập rất khả quan."
Phòng nghỉ ngơi phía sau đài diễn, Hạ Tử Ca còn chưa kịp thay đồi, quản đốc Dung tỷ liền đi tới đây thuyết phục, "Dung tỷ, cô biết, hôm nay chẳng qua là đặc biệt thôi."
Nếu như không phải là Linda vừa lúc có chuyện, cô sẽ không lên đài. Ở chỗ này không phải là một ngày hai ngày , cô biết làm cái gì đối với cảm xúc của mình là có lợi nhất.
Cô có thể ngây ngốc ở nơi này bình an vô sự hai năm không phải là không có nguyên nhân.
"Được rồi." Dung tỷ nhún vai cũng không miễn cưỡng, nơi này muốn cái vị trí kia có khối người.
"Lầu ba phòng VIP, người ta gọi cô, đổi y phục trực tiếp trở về quá khứ đi." Dung tỷ ném cho Tử Ca một cái mã số.
Hạ Tử Ca hơi cau mày, vốn đã nói cô múa xong có thể tan việc , nhưng là, ở chỗ này không có giải thích, chỉ có phục tùng, khách hàng là trên hết.
Thay bộ quần áo cực ngắn, lần nữa tu bổ lại nhan sắc, xác định tướng mạo như vậy đã đủ phong trần, Hạ Tử Ca mới xoay cái eo thon nhỏ đuổi theo Dung tỷ.
Lầu ba VIP, đó là nơi sang trọng , có thể đi vào nơi đây phải là người có danh tiếng. Đẩy cửa tiến vào, bên trong bao phủ sự xa hoa lãng phí không khí trước sau như một.
Hạ Tử Ca nhìn lướt qua, ánh mắt ở chống lại tầm mắt sắc bén của một người đàn ông đột nhiên rũ xuống.
Nguy hiểm.
Nhìn một cái, theo bản năng cô cảm giác có gì đó không tốt, để cho Tử Ca thật lòng muốn cách xa người đàn ông này.
Chiếc ghế sa lo bằng da của Italy to bằng nửa căn phòng, Mộ Diễn thân thể đè ở trên ghế sa lon, bên cạnh là một cô gái có vóc dáng xinh đẹp.
Chỉ đơn giản khoác lên mình cái áo sơ mi màu đen, từ cổ áo xuống phía dưới có ba cái nút cài toàn bộ đều rộng mở, để lộ vết hôn đậm nhìn một cái không sót gì, ống tay áo hướng về phía trước cuốn lên, lộ ra một cánh tay thon dài, từng bắp thịt lộ ra vẻ lực lưỡng. Mê ly dưới ánh sáng.
Mặt của hắn ở trong tối cách ánh đèn mặc dù có vẻ gian ác nhưng mà tinh sảo. Muốn nước xoáy trung rút người ra dáng vẻ, hấp dẫn (ѕєχy) cuồng quyến, cả người trên người tản ra một loại nguy hiểm lại mê người hơi thở.
CK là nơi tụ họp của các cô gái nóng bỏng ѕєχy, chỉ cần khách muốn, các cô gái đều đáp ứng. Chẳng qua là, đối với Hạ Tử Ca mà nói tình huống như vậy đã quá với phạm vi tiếp nhận của cô. Cô rũ mắt xuống vẫn đứng yên không hề nhúc nhích.
"Mộ thiếu, đây là Tử Ca, tôi mang cô ấy đến cho cậu."
Dung tỷ đơn giản giới thiệu sau đó đem Tử Ca hướng vào bên trong đẩy một cái, đang đắm chìm trong suy nghĩ Tử Ca lảo đảo một cái, còn chưa đứng vững, trên cánh tay căng thẳng, Cô kinh hô lên, ngã ᴆụng vào Ⱡồ₦g иgự¢ cứng rắn của đàn ông, chân thon dài nhảy qua ngồi ở trên đùi người đàn ông kia, tư thế mờ ám, làn váy ngắn bởi vì tư thế này đã không thể che chở nổi cái ௱ôЛƓ đang vểnh lên cao của cô.
Dấu son môi đỏ sẫm trên иgự¢ người đàn ông, một màu đỏ thật đẹp mắt. Hạ Tử Ca chật vật ngước mắt, ᴆụng vào một đôi mắt thâm thúy , đen nhánh âm thầm mang theo một chút sắc bén như đang thăm dò cái gì đó
Tử Ca hoảng hốt, cúi đầu hốt hoảng kéo váy của mình xuống , nâng thân thể của mình lên, chẳng qua là thân thể mới vừa vừa nhấc khỏi, đột nhiên có người ôm ngang hông rồi kéo xuống, cả người cô ngồi trên người anh ta, cô mềm mại cùng anh cứng rắn, sắc mặt trong nháy mắt thay đổi lần lượt trắng bệch rồi đỏ hồng không tìm được sắc thái nhất định.
"A. . . . . ." Cô kinh hô hai tay của anh ta đã ổn định thân thể của mình, bốn mắt giao nhau, Hạ Tử Ca ngồi đó, ánh mắt cong lên, nhếch miệng lên, cười.
Bạn đang đọc truyện tại website Thich Truyen. VN - Web đọc truyện miễn phí tốt nhất hiện nay.
"Ai nha, ghét".
Tử Ca cười chứa đựng vẻ nịnh hót, giọng ngọt mềm như viên kẹo, bàn tay nhỏ bé mềm mại đặt trên иgự¢ người đàn ông không bỏ xuống, như có như không trêu đùa.
Mộ Diễn cầm lấy bàn tay đang làm loạn của cô ở иgự¢ mình, đuôi lông mày khơi mào, "Đã đói khát như vậy rồi sao?"
Tiếng nói của anh trầm thấp, nhàn nhạt, cũng không lộ ra cảm giác bị áp bách.
Hạ Tử Ca đỏ mặt, tán tỉnh như vậy gặp nhiều rồi nên không thấy lạ, nhưng cô không có thói quen đó, may mắn là trên mặt chát một lớp phấn dày che đi khuôn mặt đỏ ửng. Lúc này không cần giả bộ, cô thẹn thùng đến gần anh thêm một chút.
Mộ Diễn con ngươi thâm thúy híp lại, trong đôi mắt chợt lóe lên sự chán ghét rõ ràng.
Tử Ca chê cười, đàn ông chính là như vậy, đi ra ngoài tìm thú vui, rồi cũng chán ghét, sau đó sẽ đi tìm một thú vui mới hơn.
Cảm giác lực đạo giữ ngang hông cô đã buông lỏng, cô nghiêng người hướng về phía sau lưng anh, lần này không trở ngại chút nào, cô đi đến chiếc ghế sa lon bên cạnh anh .
"Mộ thiếu, để người ta phục vụ anh được không?" Một bên Lin­da thấy Mộ Diễn hứng thú trong mắt dần tan biến, cô ta lấy thân thể mình tựa sát vào người anh, một tay không an phận cho vào bên trong áo sơ mi của anh.
Mộ Diễn khiêu khích, không ngăn cản cử động to gan của cô ta, Lin­da vui mừng trong bụng, cả người cũng tiến lên, tiếng thở dốc vang lên, bàn tay của anh không khách khí xoa nắn nơi đẫy đà nhất của cô ta, khống chế trên người cô ta, không khí đột nhiên ấm lên, hơi thở từ từ kéo lên.
Tử Ca không nhịn được mất tự nhiên quay mặt đi, không muốn nhìn cảnh tượng đang xảy ra của đôi nam nữ kia. Cô bất đắc dĩ rũ mắt xuống.
Hạ Tử Ca trầm mặc ngồi một bên, tình cảnh như vậy mặc dù ở CK cô đã gặp rất nhiều lần, mặc dù có thể không nhịn được mà đỏ mặt, nhưng trong lòng lại ૮ɦếƭ lặng.
Có lẽ, cô bị lãnh cảm?
Tử Ca vẫn suy nghĩ, khóe miệng vô ý thức cười, phảng phất xung quang chỉ là cảnh tượng hàng ngày đều diễn ra, mà cô chỉ là xem cho vui mà thôi.
Mộ Diễn ánh mắt nhìn Hạ Tử Ca thấy cô cười vui vẻ chợt dừng động tác lại, đẩy Linda đang ở trên người anh ra, anh nhìn chằm chằm Hạ Tử Ca cười, sắc mặt lạnh nhạt nhưng rõ ràng mang theo vẻ hứng thú.
"Mộ thiếu... . . ." Đang kịch liệt chìm đắm trong say mê, không hiểu người đàn ông này tính khí thế nào lại thay đổi trong nháy mắt.
"Buồn cười sao?" Mộ Diễn ngón tay nắm được cằm Tử Ca , bức bách cô ngẩng đầu lên.
A? Anh, rốt cuộc đang nói cái gì? Tử Ca mờ mịt ngước mắt, ngón tay của hắn thon dài, không nhẹ không nặng nắm được cằm cô, lại làm cho cô không cử động được chút nào.
Mộ Diễn khóe miệng cười, ánh mắt mờ mịt nhìn Hạ Tử Ca, anh đột nhiên nghiêng người, khoảng cách xích lại gần, Hạ Tử Ca nụ cười trên mặt liền cứng ngắc, nhưng cằm còn bị anh nắm, không quay mặt được.
"Tôi hỏi cô, mới vừa nãy cô cười cái gì?"
Mộ Diễn hỏi thật chậm, ngón tay chế trụ ở cằm cô hơi dùng sức, Hạ Tử Ca cau mày, nhưng vẫn cắn răng nhịn được, cô muốn thoát khỏi bàn tay đó. Trên người anh có mùi son phấn của đàn bà, còn có mùi rượu nhàn nhạt, từ người anh phả vào mũi cô, khiến cô thấy chóng mặt .
Người đàn ông này, thật sự rất đẹp mắt.
Tử Ca vội vàng kết luận. Đàn ông càng đẹp mắt càng phải cách xa.
"Ghét, người ta nào có cười. Tôi mời ngài một ly rượu."
Tử Ca nhẹ cười, nói vòng vo lảng tránh, thân thể cách xa sự áp bách của người đàn ông bên cạnh. Khoảng cách gần như vậy, hơi thở của hắn dường như muốn đả thương da thịt của cô.
Mộ Diễn có ý tứ suy nghĩ, bất động ngắm nhìn động tác của cô.
Đứng lên đi lấy khay rượu, Hạ Tử Ca tay mới vừa chạm vào đến chai rượu, đột nhiên một cái tay sờ soạng ở ௱ôЛƓ cô.
Cố gắng nhịn không đem chai rượu đổ xuống, Hạ Tử Ca hít sâu một hơi, nhìn về phía tay của người kia, một người đàn ông hơn 40 tuổi, ánh mắt vẩn ᴆục không ánh sáng, vừa nhìn liền biết đang say đắm trong men rượu.
Tử Ca, không phải là ᴆụng mấy cái rồi thôi sao, không quan hệ, chỉ có thể kiếm được tiền là ổn. Tiền không phải là tất cả , nhưng không có tiền thì tất cả đều không thể có, những năm này, cô đã hiểu quá rõ.
"Mới tới sao? Ta chưa từng thấy qua cô."
Ánh mắt hắn vẩn ᴆục , bộ dáng kia khiến cho Tử Ca cảm giác mình giống như một miếng thịt đang nằm trên thớt. Trong đôi mắt thoáng qua một tia chán ghét, nhưng vẫn nâng mặt lên cười.
"Trương Đổng, tôi có nói là tôi mới tới sao?"
Hắn là khách quen của CK, thích những người non nớt.
Cô xinh đẹp cười một cái, nhìn Trương Đổng, hô to "Ha ha, Lão Tử gần đây đổi khẩu vị."
Vừa nói, có một cánh tay kéo Hạ Tử Ca đến gần bên mình, Tử Ca cau mày, hơi quằn quại , nhưng sức lực chênh lệch nhau khiến cô ngã ᴆụng vào người hắn .
Nhìn thấu được cái miệng của tên heo mập kia, tâm của Hạ Tử Ca trùng xuống, nắm chặt chai rượu .
Mộ Diễn mắt lạnh nhìn chuyện vừa xảy ra, trên mặt không hiện ra cảm xúc gì, chẳng qua là ngón trỏ điểm nhẹ ở trên đùi, cứ như vậy dáng vẻ tỏ ra yên tĩnh
Vừa thấy có người hướng về phía mình, các cô em trong CK cũng hiểu ra, lập tức đứng lên nghênh đón
"Trương Đổng, ngài nếu muốn đổi khẩu vị liền nói cho ta biết." Cô gái lắc lắc cái eo thon nhỏ, một đôi gò bông lớn đung đưa trước mặt Trương Đổng .
Hạ Tử Ca trong lòng buông lỏng, chuẩn bị đứng dậy, ai ngờ Trương Đổng ôm lấy cô, "Lão Tử muốn cô!"
Cánh tay bị kéo đau, Hạ Tử Ca mắng chửi hắn không có tâm , trên mặt muốn cười cũng không được, Cô nhìn Mộ Diễn, khuôn mặt bình tĩnh của anh đang nhìn bọn họ, rõ ràng không muốn giúp đỡ.
Cục diện nhất thời an tĩnh, đại gia hai mặt nhìn nhau, nhất thời cũng không biết nên làm cái gì bây giờ.
Một tay che phủ nơi tròn đầy của cô, Hạ Tử Ca như một cây đàn bị đứt dây, cô xem như không có chuyện gì xảy ra , cắn răng một cái.
"Trương Đổng, người ta lần này tới là để bồi Mộ Thiếu." Cô liếc về phía người đàn ông tuấn tú kia, Cô biết trong này lời của anh là có trọng lực nhất.
Cô, đúng là được anh gọi tới, Cô cho là mang Mộ Diễn ra, có lẽ sẽ có tác dụng. Mà người đàn ông kia đối với cô không có một tia hứng thú, mặc dù cô không biết nguyên nhân.
Lui thêm bước nữa, bị chó cắn cũng không thể để chó ghẻ cắn.
"Nếu như Trương Đổng thích, ta nhường lại." Anh dựa người vào chiếc ghế sa lon, thanh thản nói rõ ràng, coi như đang xem một bộ phim hài, mọi chuyện không liên quan đến mình.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc