Mạc Nhu Và Tề Bắc - Chương 11

Tác giả: Tử Dạ Tịch

Mấy ngày gần đây cứ nhận liên tiếp vài vụ án Gi*t người vậy nên thời gian rảnh cũng không có bao nhiêu, Tề Bắc càng không có thời gian mời Mạc Nhu đi ăn, xem như là bù lại lần trước.
Thật ra đây cũng là lần đầu tiên Tề Bắc theo đuổi một người, kể cả một chút kinh nghiệm cũng không có vậy nên càng không biết phải theo đuổi cô thế nào.
Đôi lần cầm điện thoại lên định nhắn cho Mạc Nhu vài câu hỏi thăm nhưng cũng không biết viết gì cho phải, chỉ có mỗi tối anh đều gửi tin chúc cô ngủ ngon.
Tuy là Mạc Nhu nhận được nhưng không lần nào trả lời, sau khi thấy dòng tin nhắn quen thuộc của anh xong thì bất giác cô lại nói một câu : "Cảm ơn anh, anh cũng vậy, ngủ ngon nhé!"
Tề Bắc không biết Mạc Nhu vẫn chúc lại anh, tức nhiên Mạc Nhu cũng không muốn anh biết.
Thật ra là Mạc Nhu đang muốn xem biểu hiện của Tề Bắc, có thật là anh muốn ở cạnh cô suốt đời hay chỉ là vì hứng thú nhất thời nên theo đuổi sau đó lại từ bỏ.
Một tháng trôi qua...
Một phần là vì tính đặc thù của công việc còn một phần là vì Tề Bắc muốn cho Mạc Nhu chút thời gian suy nghĩ, anh vẫn đang đợi cô, đợi ngày cô đồng ý chấp nhận anh.
Cả tháng nay ngoài gửi tin nhắn chúc ngủ ngon ra thì Tề Bắc vẫn chưa hành động gì khác, kể cả mời đi ăn cũng không có.
Cũng đâu phải tại anh, tất cả là tại mấy tên tội phạm cứ thích vào tù kia. Vừa nhận xong vụ án này thì lại đến vụ án khác, thân là một cảnh sát anh cũng không thể làm gì khác.
Mặc dù không lần nào Mạc Nhu trả lời tin nhắn nhưng Tề Bắc vẫn gửi, bận cách mấy anh cũng không quên mà gửi cho cô một câu.
Có một hôm vì mãi theo dõi nghi phạm ngày đêm nên anh quên mất việc nhắn tin cho Mạc Nhu, đến khi nhớ ra thì cũng đã hơn 1 giờ sáng. Vội vàng gửi một tin nhắn chúc ngủ ngon cho Mạc Nhu nhưng cũng không biết là cô đã ngủ chưa.
Có lẽ Tề Bắc không biết, đêm hôm đó vì không nhận được tin của anh mà Mạc Nhu đã buồn bực không yên, ngủ lại càng không được. Vì tức quá nên cô đã sang thư phòng làm việc.
Đến khi điện thoại "đing" một tiếng, đúng 1 giờ 10 phút, Mạc Nhu đã nhận được tin nhắn của Tề Bắc.
"Sáng tối đêm nay tôi vẫn luôn theo dõi và cảnh giác cao độ với kẻ tình nghi, thật xin lỗi vì đã quen mất việc mình nên làm với em. Đừng giận tôi nhé, chúc em ngủ ngon!"
Đọc dòng tin nhắn này xong bất giác Mạc Nhu nhoẻn miệng cười, chắc là Tề Bắc không phải nói đùa, xem như lần này cô tha thứ cho anh.
Tâm tình bỗng tốt lên hẳn lên, cơn buồn ngủ cũng mau kéo đến, Mạc Nhu nhanh chóng lao về phòng lên giường đi ngủ.
Nhắm mắt lại cô thầm nói một câu : "Chúc anh mau chóng phá án để không phải thức trắng đêm mà làm việc mệt mỏi thế này. Đừng ốm nhé, nếu không em sẽ đau lòng..."
Đôi mắt nặng trĩu, Mạc Nhu dần rơi vào giấc mộng êm đẹp của mình.
Có lẽ Mạc Nhu không biết bản thân mình đã dần chấp nhận Tề Bắc.
Lại một tháng trôi qua, Tề Bắc không hề làm gì khác ngoài việc hằng ngày chúc cô ngủ ngon.
Mạc Nhu không trách anh, hiện tại cô cũng không gấp gáp.
Mạc Nhu vẫn ở Mạc thị ngày ngày làm việc, thỉnh thoảng lại nhớ đến Tề Bắc.
Cô nhớ đến những việc đã trải qua cùng anh, nhớ đến lời tỏ tình kia, nhớ đến những tin nhắn ngọt ngào mà bất giác môi nở một nụ cười hạnh phúc.
Tiếng chuông điện thoại vang lên cắt đứt dòng suy nghĩ của Mạc Nhu, cô với lấy điện thoại trên bàn, thấy cái tên quen thuộc thì hơi bất ngờ.
Đây là lần thứ hai Tề Bắc gọi điện cho cô.
Suy nghĩ vài giây, Mạc Nhu ấn nghe.
"Alo."
"Mạc Nhu, đội trưởng Tề đã bị thương, hiện tại đang tiến hành cấp cứu."
Đầu bên kia nhanh chóng vang lên tiếng nói lanh lảnh của tiểu An - thành viên trong đội hình sự.
Nghe được giọng nói gấp gáp của tiểu An, trong lòng Mạc Nhu không khỏi lo lắng.
Tiểu An nhanh chóng đưa ra địa chỉ cụ thể, Mạc Nhu nghe xong liền bỏ lại tất cả mọi việc quan trọng mà hớt hả chạy nhanh đến bệnh viện.
Bàn tay nắm chặt vô lăng cơ hồ toát ra từng đợt mồ hôi lạnh.
Mạc Nhu tăng tốc, nhấn ga chạy nhanh đến bệnh viện, lòng cô cứ bồn chồn không yên.
Giờ phút này cô thấy vô cùng sợ hãi, Tề Bắc bị thương, liệu anh có sao không?
Anh bị thương có nặng không, mất máu có nhiều không?
Mạc Nhu chợt nhận ra cô chưa từng mất bình tĩnh thế này, cả người cô cứ rối rắm hẳn lên.
Tề Bắc, anh nhất định không được có chuyện gì!
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc