- Trang chủ
- Ngôn Tình Việt Nam
- Luyến Ái Từ Nơi Anh
- Chương 34
Về đến nhà, cô nhìn đống đồ vừa mua đang để trên ghế sofa mà vẫn chưa tin được, anh đầu tư cứ như đang chuẩn bị cưới vợ. Cô đang chọn một bộ trang phục, nhiều đồ như vậy nên không biết mặc bộ nào. Nghĩ lại Song Kê vẫn thấy tiếc tiền nên bất giác càm ràm vài câu hệt như mấy bà vợ đang trách chồng:
- Mua nhiều như vậy phí tiền thật, em cũng không mặc hết, anh dư tiền như vậy thì đưa em đi làm từ thiện còn hơn.
Trông cô trách móc anh lại càng thấy đáng yêu. Chu Thần ôm lấy eo cô, chẳng ngại nói lời ngọt ngào khiến cô lập tức chuyển từ thái độ trách móc sang mỉm cười thích thú:
- Từ trước đến nay, cô là người phụ nữ duy nhất mà tôi mua đưa đi mua sắm.
Giờ thì cô lại thấy trong lòng tràn ngập vui sướng. Trong một thoáng tiếc tiền mà cô đã quên mất, Chu Thần vì quan tâm cô nên mới chi mạnh tay, mua sắm cho cô nhiều đồ, điều này đáng ra cô phải mừng mới đúng.
Cô quay mặt nhìn anh rồi nhẹ nhàng hôn lên má Chu Thần:
- Vậy từ đây về sau anh cũng chỉ được đưa mỗi em đi mua sắm thôi.
Trong lòng cả hai đều đang có cùng suy nghĩ về mối quan hệ mập mờ, cuộc tình trăn trở nhất là một cuộc tình không tên, chẳng rõ đối phương đối với mình là thứ tình cảm gì.
Chu Thần không đáp lời câu hỏi của cô, thay vào đó anh nhẹ nhàng áp lên môi cô một nụ hôn thay cho câu trả lời. Cả hai nhìn vào mắt nhau, cô vẫn còn cay cú một chuyện nên quyết định nói ra:
- Mà anh không thể đổi cách xưng hô được sao? Nghe khô khan ૮ɦếƭ được.
Do đã quen như vậy nên nhất thời anh không để ý. Bây giờ nghe cô bắt lỗi anh lại thấy có chút bối rối.
- Tôi vẫn chưa quen.
Cô gọi anh ngọt ngào đến thế nhưng Chu Thần vẫn xưng hô cứng ngắt, Song Kê thấy không can tâm chút nào.
- Vậy khi nào anh mới quen? Rõ ràng anh đang viện cớ.
Cô không thèm nói với anh nữa nên chọn đại một bộ quần áo rồi đứng dậy:
- Em đi tắm đây.
Mối quan hệ của cả hai gần đây đã có bước tiến triển mới, anh đối với cô rất tốt, nhưng chỉ duy nhất cách xưng hô vẫn không chút thay đổi. Song Kê vừa đi vào phòng tắm vừa thấy ấm ức, chợt cô giật cả mình khi anh đột ngột đến gần rồi bế thốc cô trên tay.
- Anh… anh làm gì vậy?
Chu Thần vừa bước vào phòng tắm vừa bình thản đáp:
- Anh cũng chưa tắm.
Cô còn tưởng tai cô bị lãng nên nghe lầm, anh vừa đổi cách xưng hô thì phải. Vài giây trước còn bảo chưa quen mà bây giờ đã nói thuận miệng như vậy.
Vừa vào đến phòng tắm, anh đã đặt cô đứng xuống sàn, đồng thời đưa tay cởi từng cúc áo. Nhìn anh “lột đồ” ngay trước mặt, dù cô rất thích nhưng vẫn không tránh khỏi ngượng ngùng. Đây rõ ràng là điều cô rất mong chờ, lúc trước bỏ công sức để quyến rũ anh, bây giờ đến lượt Chu Thần chủ động thì cô lại thấy xấu hổ.
- Anh… muốn tắm chung sao?
Trông dáng vẻ bối rối cùng câu hỏi ngô nghê của cô, anh xém chút đã bật cười. Nếu không có ý tắm chung thì anh cởi đồ để làm gì.
- Đúng vậy, sao em vẫn chưa cởi?
Bạch tổng mặt lạnh, nghiêm nghị mà cô biết đã biến đâu mất. Bây giờ chỉ còn lại Chu Thần vô sỉ không biết xấu hổ, nói ra những câu đen tối mà cô không ngờ tới.
- Em… không quen cởi đồ trước mặt người khác.
Lúc này anh đã cởi xong chiếc áo sơ mi, thân trên trần trụi, body săn chắc lộ ra ngay trước mắt cô, quả thật vừa nhìn vào cơ thể của anh đã thấy rất thơm ngon, cô chỉ sợ bản thân không kiềm chế được sẽ lao đến cắn anh một cái.
- Nhưng em đã cởi trước mặt anh rồi mà, hay là em muốn anh cởi giúp em?
Chưa bao giờ cô thấy anh nguy hiểm như lúc này, thì ra khi Bạch Chu Thần hóa sói lại đáng sợ như vậy.
- Không cần đâu, em có thể tự làm được.
Song Kê có chút chần chừ, chẳng hiểu sao cô lại cảm thấy rất ngại trong khi anh cứ liên tục tấn công. Anh không đợi thêm được nữa mà chủ động lao đến cưỡng hôn cô. Tuy ngại ngùng, bối rối nhưng cô nào có ý định phản kháng, sâu trong lòng cô vẫn luôn mong chờ điều này, chỉ cần được ở bên anh thì cô có thể đánh đổi tất cả.
Bàn tay anh hư hỏng chạm vào bờ ௱ôЛƓ căng tròn của đối phương. Hai đôi môi cuồng nhiệt đan vào nhau. Anh nhanh chóng bế hai chân của cô lên cao, vừa vặn quấn quanh eo anh rồi bước vào bồn tắm. Cô ngồi lên đùi anh, nụ hôn vẫn tiếp diễn, cùng lúc bàn tay nam tính nào chịu để yên, hư hỏng sờ soạng khắp cơ thể cô rồi tiện tay cởi từng cúc áo trên người cô.
Cả hai rời môi nhau, trang phục bị vứt lung tung trên sàn, bầu иgự¢ căng tròn thoát khỏi lớp áo lót gò bó hiện ra ngay trước tầm mắt anh. Sức hấp dẫn mê người từ nơi nhấp nhô đầy đặn như đang khiêu khích người đàn ông tràn trề tinh lực. Anh không chần chừ liền nút lấy hai nụ hoa nhỏ, liên tục dùng lưỡi trêu đùa khiến chúng chẳng mấy chốc đã trở nên cứng cáp.
Tác giả: Nhiều Tác Giả
Tác giả: Nhiều Tác Giả
Tác giả: Sơn Linh