Lưu Manh Kiếm Khách Tại Dị Thế - Chương 163

Tác giả: Hằng Tâm

Đại Hốt Du, Pháo Chế Nữ Vương
Hoàng cung xuất hiện chém Gi*t dị thường, Khắc Lôi hoàng tử cùng Ba Bỉ chủ giáo suất lĩnh đại quân ra khỏi thành, đồng thời còn đóng chặt cửa cung. Cư dân đế đô bị đe dọa cũng đã không còn ý nghĩ tiếp tục ngủ. Quan viên cùng quý tộc cũng là tâm trạng bất an, nhất là quan viên và quý tộc ủng hộ đại hoàng tử cùng tam hoàng tử, quả thật có thể nói lo lắng vô cùng.
Trong tình huống này, một bộ phận lính của đệ tứ quân đoàn kinh hoàng chạy trốn về đế đô, đem tin tức nhị hoàng tử cùng Ba Bỉ chủ giáo Gi*t đại hoàng tử và tam hoàng tử, cuối cùng đi vây công giáo đình bị Gi*t truyền ra, liền gây nên một làn sóng lớn tại đế đô!
Vây công thần thánh giáo đình, việc này quả thật là trở thành kẻ địch của toàn bộ Quang Minh giáo đồ. Mặc dù nói là nhân lúc đêm tối tập kích, nhưng nếu không có cách nào nhanh chóng đánh chiếm, khống chế toàn bộ giáo đình, bị Quang Minh giáo đồ biết, chắc chắn sẽ cùng nhau thảo phạt.
Huống chi hiện tại nhị hoàng tử và Ba Bỉ chủ giáo, không chỉ không đánh chiếm được giáo đình, trái lại còn bị kiếm khách thánh điện Gi*t, việc vây công giáo đình này, sỉ nhục bêu danh Quang Minh nữ thần, bọn chúng xem như đã được định đoạt.
Ba vị hoàng tử toàn bộ đã rời bỏ trần thế, đế quốc chỉ còn công chúa Phỉ Nhã có tư cách kế thừa hoàng vị, rất nhiều quan viên và quý tộc đã biết tin, cũng đều không nhịn được mang theo chạy tới hoàng cung, muốn vào xem tình hình của Phỉ Nhã công chúa. Trong lúc này, đúng là thời cơ tốt để lưu lại ấn tượng với nữ vương tương lai, bọn họ không muốn bỏ qua!
Trong khi quan viên và quý tộc đế đô, vừa mới tới bên ngoài hoàng cung, Quang Minh giáo hoàng Á Sắt Lâm, thẩm phán trưởng Khang Kì, thánh điện kiếm khách Lôi Ân, thống lĩnh hơn một ngàn dực nhân kiếm sĩ, đã bay đến phía ngoài hoàng cung.
“Giáo hoàng bệ hạ!” Nhân tộc cơ hồ đều thờ phụng Quang Minh nữ thần, ngoài cửa cung nhiều quan viên và quý tộc đang muốn đi vào, nhìn thấy Á Sắt Lâm giáo hoàng tới, lặp tức khách sáo thi lễ tỏ vẻ tôn kính!
“Sự tình của giáo đình bên đó, mọi người đều đã rõ sao?” Á Sắt lâm giáo hoàng xinh đẹp thánh khiết, nhìn rất nhiều quan viên và quý tộc, mỉm cười hỏi. Không cần phải nghĩ, Diệp Phong, Á Sắt Lâm bọn họ cũng có thể biết sẽ có lính quay về đem sự tình giáo đình bên đó tiết lộ.
“Đúng vậy, giáo hoàng bệ hạ. Xin tha thứ cho hành vi vô lễ của nhị hoàng tử, sự tình thật là khiến đế quốc cảm thấy nhục nhã!” Chúng quan viên và quý tộc đều lễ phép dồn dập trả lời, sợ Á Sắt Lâm đem hành vi bôi nhọ Quang Minh nữ thần loan truyền ra ngoài. Việc đó có thể nhanh chóng hủy đi uy nghiêm của Đế Mạc Tây hoàng thất!
“Ha ha, mọi người không cần để ý, ta xem nhị hoàng tử đa phần là bị Ba Bỉ lừa gạt, mới có thể là làm ra việc phạm húy như vậy!” Á Sắt Lâm giáo hoàng mỉm cười đáp. Nàng căn bản không nghĩ tới việc tiếp tục truy cứu chuyện này. Bây giờ trọng yếu nhất là giúp tiểu tình nhân hoàn thạch kế hoạch.
“Giáo hoàng bệ hạ thật là anh minh!” Chúng quan viên và quý tộc nghe Á Sắt Lâm nói xong, lập tức thở phào nhẹ nhõm, khách sáo tâng bốc!
‘Những đại nhân vật này khách sáo thật là phiền phức!’ Diệp Phong lười biếng đứng ở bên trái Á Sắt Lâm. Trong lòng thầm cảm khái, nhìn Lạp Phỉ Nhĩ bên cạnh Khoa Lôi - Khố Nại tể tướng, trên mặt lộ ra một tia tiếu ý.
Sớm trước khi đi tới Quang Minh giáo đình, Diệp Phong đã sai Lạp Phỉ Nhĩ và Ba Nhĩ, kèm hai bên Tây Đốn đi tới gặp Khoa Lôi tể tướng, dùng mạng nhỏ của Tây Đốn để đe dọa ông hợp tác.
Tây Đốn sở dĩ trở thành một kẻ bại hoại, tất cả đều do Khoa Lôi tể tướng nuông chiều mà ra. Khoa Lôi tể tướng đối với đứa nhi tử duy nhất này, tuyệt đối là cưng chiều có dư, đối diện với sự uy Hi*p cùng kế hoạch của Lạp Phỉ Nhĩ và Ba Nhĩ, ông cũng không suy nghĩ gì mà đã đáp ứng hợp tác ngay. Thứ nhất là nhi tử đang ở trong tay đối phương, thứ hai là ông cảm thấy kế hoạch nếu có thể tiến hành, rồi thành công đối với ông thập phần có lợi, thất bại cũng không có liên can đến ông.
Theo sự tình đã nói từ trước, Ba Nhĩ giữ Tây Đốn tại một nơi an toàn chờ đợi, Lạp Phỉ Nhĩ lưu lại phụ trách giám thị Khoa Lôi tể tướng để tránh ông nuốt lời chuyện xấu.
“Chư vị đều muốn tiến vào hoàng cung sao? Ta đang chuẩn bị đi tới gặp nữ vương tương lai, mọi người cùng đi chứ?” Á Sắt Lâm giáo hoàng nhìn chúng quan viên và quý tộc khách sáo mỉm cười.
“Hảo, hảo!” Chúng quan viên và quý tộc đều sôi nổi khách sáo tán đồng, loại sự tình này bọn chúng hoàn toàn không thể cự tuyệt. Giáo đình cùng đế quốc quan hệ vẫn thập phần mật thiết, giáo hoàng hoàn toàn có thể tùy ý ra vào hoàng cung, dù sao Quang Minh đế quốc có thể thành lập, giáo đình có công lao không ít!
Phía trước đã nói, đoàn trưởng Quang Minh hoàng gia kỵ sĩ đoàn bị nhị hoàng tử uy Hi*p mới đáp ứng hiệp trợ, hiện tại nhị hoàng tử bị Gi*t, hắn tất nhiên sẽ không ngu ngốc giúp nhị hoàng tử giấu diếm tội ác, lập tức để cho Á Sắt Lâm giáo hoàng cùng với chúng quan viên và quý tộc tiến vào hoàng cung, Bất quá khi mọi người hỏi hắn Phỉ Nhã công chúa đang ở đâu, hắn lại ấp a ấp úng không trả lời được, bộ dáng thật mất mặt trước mặt người khác.
“Tây Đức đoàn trưởng, Phỉ Nhã công chúa ở chỗ nào, ngươi mau nói cho chúng ta biết!”
Nguyên soái đi tới trọng địa quân sự ở biên giới, trong quan viên và quý tộc tai đế đô, Khoa Lôi tể tướng có quyền lực cao nhất, danh vọng cao nhất. Ông thấy đoàn trưởng hoàng gia kỵ sĩ đoàn Tây Đức không nói công chúa ở đâu, lập tức không vui nhíu mày hỏi.
“ Ai, ta thật sự là hổ thẹn với La Kiệt bệ hạ. Phỉ Nhã công chúa và Ny Lệ hoàng phi, lúc trước trong hỗn chiến, đều đã rủi ro trúng tên qua đời rồi!” Tây Đức đoàn trưởng tóc xanh, gầy gò, bi phẫn tự trách, vung tay tự đánh mình mấy cái bạt tai.
“Phỉ Nhã công chúa cũng đã qua đời?” Tây Đức nói, khiến cho chúng quan viên và quý tộc ở đay, tất cả đều như bị sét đánh, đứng ngẩn tại chỗ, không thể tưởng tượng quốc gia không có người kế thừa, có thể xảy ra dạng đại loạn nào!
Giáo hoàng xinh đẹp Á Sắt Lâm, nhìn thần sắc chúng quan viên và quý tộc, quay đầu vè phái Diệp Phong lộ ra vẻ mặt thăm dò, ý tứ hỏi hắn nên làm gì bây giờ!
“ Tây Đức đoàn trưởng, Phỉ Nhã công chúa trúng tên vào bộ phận nào?” Diệp Phong nghe nói Phỉ Nhã công chúa và mẫu thân của nàng Ny Lệ hoàng phi đều đã ૮ɦếƭ, trong lòng thiếu chút nữa không cười nổi, trên mặt tạo ra thần sắc trầm tư, hướng về phía Tây Đức hỏi.
“ Bụng dưới và иgự¢ phải!” Tây Đức ứng tiếng trả lời.
“ Sự tình mới phát sinh, bây giờ đến xem, Phỉ Nhã công chúa có lẽ còn có thể cứu được!” Vẻ mặt Diệp Phong ra chiều suy nghĩ, nhẹ giọng nói.
“ Có thể cứu! Ngài nói Phỉ Nhã công chúa còn có thể cứu?” Chúng quan viên và quý tộc nghe Diệp Phong nói xong, đều giật mình nhìn hắn, mặc dù có chút khó tin, bất quá trong lòng hy vọng đã cháy lên như cũ!
‘Tiểu sắc lang lại muốn lòe người!’ Giáo hoàng xinh đẹp Á sắt Lâm nhìn Diệp Phong, nhìn Diệp Phong làm ra vẻ mặt đó, trong lòng cảm khái cười thầm.
“Ân, ta chỉ là nói có lẽ, có thể cần phải thử một lần!” Diệp Phong nhìn rất nhiều quan viên và quý tộc đang mong đợi, cười hề hề giải thích.
“Lôi Ân đoàn trưởng, à không, Lôi Ân công tước, xin nhờ ngài giúp thử một lần. Nếu có thể cứu sống Phỉ Nhã công chúa, ngài chính là đại ân nhân của Quang Minh đế quốc chúng tôi!” Chúng quan viên và quý tộc đều nhao nhao kêu lên hướng về phía Diệp Phong thỉnh cầu.
“ Ha ha, nếu ta đã nói ra, tự nhiên là phải thử một lần. Chúng ta đi bây giờ chứ!” Diệp Phong cười ha ha ứng tiếng gật đầu, thần sắc rất có phong độ, khiến thục nữ xinh đẹp Á Sắt Lâm nhìn thấy thiếu chút nữa nhịn không được cười ra tiếng.
Bất quá chúng quan viên và quý tộc có thể là chưa từng chú ý điểm này, nghe Diệp Phong bằng lòng đi thử một chút, bọn họ lạp tức cao hứng để cho Tây Đức đoàn trưởng dẫn đường. Mọi người cùng nhau đi đến tẩm cung của Ny Lệ hoàng phi, thi thể của Phỉ Nhã công chúa và mẫu thân nàng Ny Lệ, giờ phút này đều ở bên trong.
“ Chư vị! Trong khi ta cứu chữa cho Phỉ Nhã công chúa, phải được yên tĩnh, hơn nữa phải có một hộ vệ. Như vậy đi, các ngài trước tiên ở bên ngoài chờ, ta và giáo hoàng bệ hạ vào thử, nếu có hiệu quả sẽ lập tức báo cho các ngươi!” Đứng ở ngoài cửa tẩm cung, Diệp Phong trong long gian trá cười thầm, miệng nghiêm nghị nói.
Nếu nói chúng quan viên và quý tộc đối với vị công tước của Mạt La đế quốc này, không có sự cảnh giác đó là giả. Bất quá Phỉ Nhã công chúa bây giờ chính là một cố thi thể, bọn họ căn bản không thể phòng bị Diệp Phong sẽ gây bất lợi cho nàng, cho nên vừa nghe Diệp Phong nói, đều khách sáo tỏ vẻ đồng ý, bọn họ bây giờ đang cầu người, tất nhiên phải khách khí!
Dặn dò mọi người một hồi, nhắc nhở bọn họ nhất định phải bảo trì yên tĩnh. Diệp Phong liền cùng Á Sắt Lâm tiến vào tẩm cung, bảo toàn bộ thị nữ, cũng nữ toàn bộ ra ngoài, đến trước giường của Phỉ Nhã công chúa và Ny Lệ hoàng phi.
“Lạc lạc, tiểu lưu manh, lần này hình như đến thần linh cũng giúp chàng, Phỉ Nhã công chúa và Ny Lệ hoàng phi ૮ɦếƭ đi, kế hoạch của chàng đã có thể không thể thất bại rồi. Nói đi, muốn cho nữ nhân nào của chàng làm nữ vương?” Trong phòng chỉ có chính mình và tiểu tình nhân, giáo hoàng xinh đẹp Á Sắt Lâm, lộ ra vẻ phong tao của nàng, dựa vào trong lòng Diệp Phong, tay trái vuốt tiểu hòa thượng trong khố của hắn, nhẹ giọng hỏi.
“Tao hóa, trong lúc này mà nàng cũng câu dẫn ta, cẩn thận ta xử nàng ngay bây giờ đó!” Diệp Phong bị tình phụ xinh đẹp vuốt ve đã dần dần phát hỏa, liền vỗ một cái trên kiều đồn tròn trĩnh, đầy đặn của nàng, nói: “Đóng giả nữ vương tương lai, cái loại nhiệm vụ quang vinh mà lại khó khăn này, phải giao cho đại lão bà Tĩnh Hương của ta, chiều cao và màu tóc của nàng ấy tương đồng với Phỉ Nhã!”
“Hừ, một tiểu thiếu phụ mới gần ba mươi tuổi, chính là đại lão bà của chàng, vậy thi*p là gì của chàng?” Á Sắt Lâm nghe tiểu tình nhân nói xong, ra vẻ tức giận hờn dỗi nhìn hắn.
“Hắc hắc, nàng không phải chung quy vẫn gọi ta là tiểu sắc lang sao? Vậy nàng mãi mãi sẽ là a di lẳng lơ của ta….. hắc hắc…..” Lưu manh công tước vừa niết kiều đồn và ngọc nhũ của thục phụ xinh đẹp, mặt dày cười xấu xa.
“Ai, đối mặt với người như chàng, thi*p thực sự là bất lực…..lạc lạc…..” Á Sắt Lâm giáo hoàng tỏ vẻ buồn bực nói, cuối cùng bản thân cũng không nhịn được cười lên.
“ Hảo, hảo, đừng làm ồn, ta đi đưa Tĩnh Hương đến, nàng chờ ở đây!”
Diệp Phong hung hăng hôn một cái trên đôi môi đỏ mọng mê người của tình phụ xinh đẹp, mang Truyện Tống Trận ra quay về Phong Diệp thành, tìm được Tĩnh Hương nói rõ một hồi tình hình bên này cho nàng, rồi lập tức dẫn nàng đi.
Kế hoạch lần này của lưu manh công tước, chính là muốn dùng thuật dịch dung trong bảo điển, làm cho dung mạo Tĩnh Hương cùng Phỉ Nhã công chúa trở nên giống nhau, để cho nàng đóng giả Phỉ Nhã công chúa làm nữ vương, khống chế Quang Minh đế quốc. Như thế không khác gì hai đại đế quốc của nhân tộc đã âm thầm hợp hai làm một.
Tĩnh Hương nghĩ đến chính mình lại đóng giả nữ vương tương lai, tâm tình dị thường kích động, thập phần căng thẳng, sau khi đến tẩm cung, thấy Á Sắt Lâm lập tức khách khí thi lễ.
Á Sắt Lâm giáo hoàng nhìn người cùng nam nhân với mình, mà Tĩnh Hương lại không biết rõ: “Tính Hương tử tước không cần khách khí, tất cả đều là người của mình. Nàng nhanh theo phân phó của Lôi Ân, bên ngoài còn có quan viên và quý tộc đang chờ!”
“Hảo!” Tĩnh Hương ứng tiếng gật đầu, ra hiệu cho tình nhân bắt tay vào dịch dung cho nàng. Mặc dù việc đóng giả nữ vương tương lai này trách nhiệm rất lớn, nhưng vì để cho tình nhân có thể trong bóng tối khống chế Quang Minh đế quốc, nhất thống toàn bộ nhân tộc, nàng chỉ có thể kiên trì cải trang tiếp.
Cái trò dịch dung này, trước kia Diệp Phong và mấy vị giai nhân đã chơi qua, bây giờ giở ra tự nhiên thuận buồm xuôi gió, không bao lâu một Phỉ Nhã công chúa mới, liền rành rành xuất hiện. Thấy được, Á Sắt Lâm ca ngợi thuật dịch dung thần kỳ, lại có thể đem mỹ nhân Tĩnh Hương này, biến thành một xú nữ làm người ta không dám nghĩ tới.
“Hắc hắc, ta thật là phục ta quá, mới làm lại có thể giống như vậy!” Diệp Phong nhìn Tĩnh Hương đang đóng giả Phỉ Nhã, đắc ý cười hắc hắc, nắm ngọc thủ của Tĩnh Hương, thoáng hiện ra vẻ xin lỗi nói: “lão bà, sau này vất vả cho nàng phải luôn đóng vai xú nữ này rồi.”
“Có thể hỗ trợ cho chàng, cay đắng đóng giả điểm này coi như không có gì. Huống hồ đóng giả chính là nữ vương tương lai, chàng đừng áy náy!” Tĩnh Hương cao hứng nhìn bộ dáng day dứt của người yêu, ôn nhu nói, trong lòng rất vui vì có thể giúp hắn làm một chút đại sự.
‘Ài, Lôi Ân tiểu sắc lang này thật là hỗn đản, lại chiếm đoạt phương tâm của nhiều nữ nhân tốt như vậy.’ Á Sắt Lâm giáo hoàng nhìn vẻ ôn nhu của Tĩnh Hương đối với Diệp Phong, trong lòng cảm khái buồn cười.
Dịch dung xong, cởi bỏ quần áo của Phỉ Nhã, Tĩnh Hương dưới sự trợ giúp của Á Sắt Lâm cẩn thận mặc vào, Diệp Phong tìm Khải Đặc và Ai Đức, để cho bọn họ đem Phỉ Nhã đến Phong Diệp thành mai táng. Sau khi đeo Quang Minh sáo trang, cùng Á Sắt Lâm ở trong phòng phóng ra mười mấy nhất giai ma pháp “Quang Minh khôi phục”, làm cho sinh động, cuối cùng còn tới cửu giai Quang Minh quyến luyến để hư trương thanh thế!
Xong xuôi hết thảy sự vụ, ba người ở bên trong đợi một hồi, cảm giác thời gian không sai biệt lắm, Diệp Phong và Á Sắt Lâm mới cười thầm, mang theo Tĩnh Hương làm ra vẻ yếu nhược, bi ai, đi ra tẩm cung.
“Trời đất, sống lại rồi, Phỉ Nhã công chúa sống lại rồi, Lôi Ân công tước, ngài thật sự là quá lợi hại đó!!”
“Lôi Ân công tước, ngài biết y thuật sao? Ngài là dùng biện pháp gì làm Phỉ Nhã công chúa sống lại vậy?”
Chúng quan viên và quý tộc ngoài tẩm cung lo lắng chờ đợi, thấy Phỉ Nhã công chúa đi ra từ tẩm cung, lập tức phát ra tiếng hoan hô vui mừng, vây quanh Diệp Phong khách sáo nịnh bợ, tò mò hỏi xem hắn là dùng biện pháp gì để cứu sống Phỉ Nhã công chúa.
“Ha ha, ta chính là dùng một loại bí pháp tổ truyền, phải phối hợp thời gian tử vong của người ૮ɦếƭ, cùng với bộ phận thụ thương, để cân nhắc có cứu hay không, trong đó còn có một số chỗ tương đối phức tạp, phải có nhiều năm chuyên tâm nghiên cứu mới có thể hiểu được. Hôm nay có thể cứu sống Phỉ Nhã công chúa, tuyệt đối là kỳ tích, Quang Minh nữ thần phù hộ a!”
Lưu manh công tước đối mặt với câu hỏi nịnh của chúng nhân, cười ha ha bịa chuyện một cách trôi chảy. Á Sắt Lâm và Tĩnh Hương ở phía sau đều nhìn hắn cười thầm, trong lòng âm thầm cảm khái bản lãnh bịa đặt của người này quá lợi hại!
Chúng quan viên và quý tộc nghe Diệp Phong nói xong, không hiểu lắm, nhưng cũng không tiện hỏi sâu, dù sao người ta đã nói đó là bí pháp tổ truyền, ngoại nhân không thích hợp hỏi đến, hơn nữa có thể cứu sống Phỉ Nhã công chúa, cái này tuyệt đối là sự tình đáng để vui mừng.
Vì tránh cho vừa mới đóng giả, xuất hiện không thích ứng mà bị vạch trần, Tĩnh Hương ra vẻ yếu nhược và bi ai, đứng một hồi rồi dựa theo lời dặn của Diệp Phong, nói quá mệt mỏi, phải trở về nghỉ ngơi, chỉ thị cho Khoa Lôi tể tướng phụ trách xử lý sự vụ còn lại.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc