Lưu Manh Kiếm Khách Tại Dị Thế - Chương 117

Tác giả: Hằng Tâm

Oanh phi nguyên suất phủ dữ tương quân trướng
“Tiểu Hắc, mẹ kiếp ngươi, chả có ích lợi gì, nhìn Lam Lam kìa, có thể so sánh với bạch vũ điêu, còn ngươi, ăn nhiều ma tinh rồi, mà một tí năng lực cũng chả có. Ngươi là đồ ăn hại, ta thật mất mặt mũi với ngươi!”
"Chi chi ….. chi chi chi chi ….. chi chi chi ….."
Hoang hôn, trú địa bí mất tại Vọng Triều sơn, trên bảo tọa của đoàn trưởng tại đại sảnh công chúng, Diệp Phong đang ngậm cây Thanh sảng tiêu hồn, bên phải ôm Liên Na nữ vương ngồi trên đùi hắn. Bởi vì Tiểu Hắc do ăn một lượng lớn ma tinh, lực lượng đại tăng một cách biến thái, trong lòng hắn thầm mừng. Do Tiểu Hắc hình thể không có to ra, khiến hắn có thể coi nó như trái banh mà đá đi, làm Tiểu Hắn dậm chân liên tiếp phát ra tiếng bất mãn!
Đêm qua, toàn bộ thành viên chủ lực Tư Lược đoàn đều hành động. Những quý tộc không phục Liên Na, ngoại trừ một số ít ương ngạnh chống cự bị Gi*t đi, đa số còn lại đều đầu hàng và bị bắt giữ, rồi được giải tới bí mật trú địa ở Vọng Triều Sơn. Tam đại bại họa Khải Đặc, Ai Đức, Ba Nhĩ tiến hành dạy bọn chúng biết thế nào là làm người!
Thành viên Tư Lược đoàn tại đế đô tiến hành Gi*t hại những nhóm quý tộc, dĩ nhiên không thể tiết lộ ra cho bọn quan viên và quý tộc tại đế đô. Nhưng trước đó, Liên Na cũng đã phái người thông tri đến các quan viên và quý tộc làm ngơ việc đó. Chúng quan viên và quý tộc sống trường kỳ ở đế đô cũng hiểu được, đây là nữ vương bệ hạ tiến hành thanh trừ những tên không phục, dĩ nhiên chúng sẽ không muốn rước phiền toái vào người!
nl.Tuy nhiên, Uy Nhĩ và Phỉ Long thấy Liên Na nữ vương lại trọng dụng Lôi Ân như thế, đều cảm giác có chú không tốt, đặc biệt là Phỉ Long, giữa trưa hôm nay đến cầu kiến Liên Na nữ vương nhưng bị đóng cửa không tiếp. Bởi vì lúc ấy nữ vương bệ hạ phải ngủ lấy lại sức do làm việc quá độ tối hôm trước, nên không có để ý đến y!.kien
Gi*t hại bắt giữ các quý tộc, Tư Lược đoàn thu hoạch không ít các hệ ma tinh của ma thú. Tiểu Hắc và Lam Lam là hai tiểu súc sanh tối đại gia trong Tư Lược đoàn, vừa mới ngao ngao cao hứng thưởng thức một phen khẩu phúc, toàn bộ ma tinh thu về đều bị chúng nó ăn sạch. Lam Lam chuyên ăn băng hệ ma tinh, hình thể cũng to bằng bạch vũ điêu. Tên súc sanh Tiểu Hắc này thì ăn hết tất cả viên ma tinh còn lại. Bây giờ lực lượng cùng tốc độ của nó cực độ lạ thường, trong nháy mắt có thể đánh gục Kì Lạp Tư cự nhân!
“Đem ma tinh cho một ky linh hầu ăn hết để trong nháy mắt đánh gục một gã Kì Lạp Tư cự nhân, cái việc này mà truyền ra ngoài, khẳng định mọi người sẽ trợn mắt há mồm giật mình, thầm mắng chàng là đồ xa xỉ!” Sau giờ ngọ ( buổi trưa) không có việc gì nữa Liên Na đi đến trú địa bí mật của Diệp Phong, nhìn Tiểu Hắc, đang cười duyên ỷ ỷ ôi ôi trong lòng của Diệp Phong.
“Ha ha, không có biện pháp, tiểu súc sanh này quá tham ăn, ta chưa cho nó ăn, thì nó đã ςướק lấy hết trơn. Mà số ma tinh này để hoài cũng lãng phí, không bằng cho nó ăn để bồi dưỡng thêm, cũng là làm cho bảo bối Lộ Lộ của ta vui thêm!” Diệp Phong nghe tiếng cười của Liên Na, quay lại ngắm Lộ Lộ đang dựa trên bả vai của hắn, mà cao hứng cười to, làm Lộ Lộ nghe xong trong lòng cảm thấy ngọt ngào hạnh phúc.
“Úc, thiếu gia ngài thật thiên vị, chỉ biết lo cho Lộ Lộ…..” Nguyệt Nhi đang quỳ gối bên trái cái ghế mà xoa Ϧóþ cho chân trái của hắn, nghe hắn nói vậy, lập tức kiều mỵ cười khẻ như ra vẻ ghen tuông.
“Ha ha ha, Nguyệt Nhi cũng biết ghen sao? Đến đây, để thiếu gia hôn một cái nào!” Diệp Phong cao hứng ôm Nguyệt Nhi ngồi lên đùi trái, tay ôm cái eo nhỏ nhắn của nàng, rồi hôn một trận lên môi anh đào của nàng. Trái ôm phải ấp Nguyệt Nhi thị nữ và Liên Na nữ vương, hắn mỉm cười mị mị.
Tĩnh Hương và Mộng Hinh ngồi bên cạnh đều âm thầm lắc đầu thở dài gia hỏa này không đàng hoàng. Phần đông thành viên Tư Lược đoàn đang đánh bạc trong đại sảnh, đều thầm hâm mộ đoàn trưởng đại nhân, có thể ôm nữ vương vừa mĩ lệ vừa cao quý mà cười mỉm mỉm. Cái này có thể là một loại diễm phúc a?!
“Lão đại, đã xong xuôi, qua sự cố gắng dạy dỗ của bọn ta, đám quý tộc kia toàn bộ nguyện ý giải tán hộ vệ, giao lãnh địa và tài phú cho nữ vương bệ hạ!” Ba tên bại hoại Khải Đặc, Ai Đức, Ba Nhĩ dẫn thành viên Liệt Diễm trung đội và lôi đình trung đội, áp giải và tra tấn đám quý tộc phản nghịch xong xuôi, rồi tiến vào công chúng đại sảnh.
Thiên nột??? Đó là.. Liên Na nữ vương??? Người thế nào lại dựa trong lòng иgự¢ của Lôi Ân?? Cái này sao lại có thể?!
Hiện tại Khoa Tư Nhạc, Bố Lô, Khố Ba Lạp ba tên cầm đầu chúng quý tộc phản ngịch đang quỳ gối trên đại sảnh, bắt gặp Liên Na đang dựa lâu trong lòng иgự¢ của Diệp Phong. Tất cả đều giật mình trợn mắt há mồm, không thể tin được Liên Na thân là một nữ vương đế quốc, lại dựa trên lòng иgự¢ của một tên nam tước, lại còn mỉm cười hạnh phúc!
Diệp Phong ôm Liên Na nhìn xuống phía dưới nơi đám quý tộc phản nghịch đang quỳ, trong lòng tràn ngập cảm giác sảng khoái lưng lưng, rồi quay sang hôn Liên Na một cái thật sâu, tiếp đó là nhìn đám quý tộc phản nghịch và quát: “Bọn rác rưởi các ngươi, không thấy nữ vương bệ hạ hay sao? Còn không nhanh thỉnh an nữ vương lão bà cho ta!”
Nữ vương lão bà??
Bọn quý tộc phản nghịch Khoa Tư Nhạc thấy Diệp Phong hôn Liên Na, lại nghe hắn nói như vậy, toàn bộ đều giật mình. Bất quá bọn chúng để ý bọn ác ma Khải Đặc đang nhìn chằm chằm vào bọn chúng, liền tập tức cung kính đập đầu thỉnh an Liên Na!
Nếu trước đó bọn quý tộc Khoa Tư Nhạc khuất phục dưới dâm uy của bọn người Khải Đặc, thì bây giờ bọn chúng đối với Lôi Ân – Pháp Lôi Nhĩ cao thâm khó lường này thập phần sợ hãi. Với cái xú danh cầm thú nam tước kia, bọn chúng thật sự không thể tin được, các loại chủng tộc bộ hạ cùng biến thái trang bị không nói chi, lại thêm Truyện Tống Trận, hơn nữa còn nhốt bọn chúng cách vách với địa tinh thất tung hàng sáu ngìn năm nay, bây giờ lại đến nữ vương hiện tại của Mạt La đế quốc đang ỷ ôi dựa vào lòng иgự¢ hắn, bọn chúng há có thể không sợ?
“Lão bà, nàng đối với thái độ của bọn chúng hài lòng không?” Diệp Phong mỉm cười nhìn nữ vương mĩ lệ dựa trên lòng иgự¢ mình đối chính mình mà gật đầu ngọt ngào, đang muốn đối quý tộc phản nghịch lên tiếng, thì sa mạc tráng hán Thụy Ân đột nhiên từ Truyện Tống Trận đi tới. Gã nhìn thấy Liên Na, chần chờ một chút, rồi bẩm báo: “Đoàn trưởng, hai địa đạo đã hoàn thành, thành viện trách giám thị đã thấy không ai rời phủ, có thể tùy tời mà hành động!”
“Tốt, thật tốt!” Diệp Phong nghe bẩm báo xong, hai mắt lập tức lộ ra thần sắc hưng phấn, ra hiệu cho bọn Khải Đặc giải đám quý tộc phản nghịch lui xuống, rồi hướng Liên Na đang dựa trên lòng иgự¢ hỏi: “Lão bà, người có tin ta không?”
“Đương nhiên tín nhiệm chàng, sao đột nhiên hỏi thi*p như vậy?” Liên Na thấy Thụy Ân do bắt gặp được mình mới chần chừ bẩm báo, trong lòng có chút nghi vấn, nghe Diệp Phong đột nhiên hỏi như vậy, thì lập tức tò mò hỏi ngược lại.
“Pháp Lôi Nhĩ gia tộc chúng ta và Chiêm Mỗ Tư gia tộc tranh đấu, nàng từ nhỏ chắc đã biết, cũng rõ ràng cái cừu hận này rất sâu. Nếu quan hệ của chúng ta công khai, Chiêm Mỗ Tư gia tộc ngại ta chiếm được nàng, khẳng định sẽ có phản ứng. Tiên hạ thủ vi cường, tránh để lại tai ương sau này. Vì tương lai của chúng ta, ta đã chuẩn bị ra tay trước để tiêu diệt bọn chúng!” Diệp đại đoàn trưởng đối nữ vương lão bà lợi hại này, trước sau không có nói cho nàng nghe việc này
“Tiêu diệt Chiêm Mỗ Tư gia tộc? Cái này, cái này rất không tốt. Nếu bị người khác biết là thi*p đồng ý với chàng, thi*p sau này làm sao đối mặt được với chúng quan viên cùng với tướng quân? Huống hồ, chàng có nắm chắc có thể tiêu diệt Chiêm Mỗ Tư không? Đế quốc thất đại quân đoàn hiện có năm quân đoàn do Phí Đức tướng quân thống lĩnh ở tây bắc tỉnh. Nếu làm cho y khích động bốn vị tướng quân cùng y tạo phản, Mạt La đế quốc chúng ta sợ rằng hoàn toàn sẽ tan rã!” Liên Na ưu lự nhìn tình nhân hỏi, không trực tiếp cự tuyệt tránh làm hắn khó xử, chỉ nói ra những điểm nguy hiểm trong đó.
“Ta cũng đã chuẩn bị xong xuôi cả, chỉ cần nàng không phản đối, đêm nay có thể trực tiếp đưa Uy Nhĩ, Phỉ Long ở đế đô cùng Phí Đức ở tỉnh tây bắc toàn bộ biến mất trên thế giới này!” Diệp Phong nhìn nữ vương lão bà chánh sắc nói tiếp:
“Liên Na, tin tưởng ta. Chiêm Mỗ Tư gia tộc không trừ, quan hệ chúng ta nếu công khai, khẳng định sẽ có chuyện lớn. Chỉ có tiêu diệt Chiêm Mỗ Tư gia tộc, đem binh quyền giao lại trong tay nàng, ta mới có thể giúp nàng phát triển đế quốc hơn nữa. Bây giờ nam bắc đại lục, Mạt La đế quốc là yếu nhất, nàng vừa mới đăng cơ, lão cừu nhân Thiên Vũ đế quốc không bao lâu nhất định sẽ chỉnh đốn quân đội, nhân cơ hội mà xâm lược tỉnh tây bắc. Trong khoảng thời gian này, ta cũng đã suy nghĩ qua, nếu binh quyền ở trong tay nàng, ta có thể đi ςướק bọn địa tinh một vố lớn, đem một một lượng lớn địa tinh hỏa phảo, gia nông pháo cùng với cương thiết chiến xa, thành một quân đoàn bộ đội mới. Mặc dù binh lực chúng ta không bằng các nước, nhưng chỉ cần có hỏa khí, nhất định có thể trở thành quốc gia mạnh nhất.”
nl.Liên Na nghe Diệp Phong kể đại kế hoạch ra xong, trong lòng khó tin là hắn lại suy nghĩ nhiều đến như vậy, mắt phương long lanh nhìn hắn, khẩn trương nhẹ giọng bên tai hắn mà hỏi: “Lôi Ân, chàng…... Chàng nói lời thật cho thi*p, chàng tiếp cận thi*p với mục đích gì, có phải là vì Mạt La đế quốc…...?”.kien
“Quyền lợi và tài phú không ai không thích. Ta là nam nhân cực độ tham lam, tự nhiên không ngoại lệ. Ta thừa nhận lúc trước tiếp cận nàng vì điểm, nàng là nữ vương. Nhưng ta thật sự muốn chính là nàng, không phải là Mạt La đế quốc. Đối với ta mà nói, có một nữ vương lão bà, làm cho ta cực độ thỏa mãn và tự hào về khả năng chinh phục, còn Mạt La đế quốc, chỉ là món của hồi môn của nàng mà thôi. Nói một cách khó nghe, ta không có để tâm vào nó. Nếu ta muốn làm quốc vương, với thực lực và tài lực của Tư Lược đoàn, chỉ cần có một ít thời gian, cũng đủ cho ta chiêu binh mãi mã tổ kiến một hỏa khí quân đội, rồi tự lập vương vị, hay là để lão gia làm nội ứng, nắm hết quyền hạn của Mạt La đế quốc!” Diệp Phong ôm nữ vương lão bà đang sợ hãi vào lòng, dùng khẩu khí ôn nhu, chân thành nói trắng ra ý nghĩ trong lòng của mình bên tai nàng.
“Xin lỗi Lôi Ân, thi*p không nên hỏi như vậy…..” Liên Na nghe tình nhân nói xong, thấy hắn không phải vì đế quốc, mà vì chính mình, trong lòng nhất thời thở phào nhẹ nhỏm, ỷ ôi xin lỗi trong lòng иgự¢ hắn
“Hắc hắc, không sao, nữ vương lão bà của ta, ta cũng muốn giải thích rõ ràng cho nàng, để tránh cho nàng lo tình nhân của nàng vì quyền thế mà tiếp cận nàng.” Khi Diệp Phong tiếp cận Liên Na, mặc dù trước tiên là vì khoái cảm chinh phục một vị nữ vương, nhưng được Lạc Khắc nhắc nhở, quả thật cũng nghĩ đến Mạt La đế quốc, tự nhiên sẽ không trách Liên Na hoài nghi hắn. Đối với hắn mà nói, Liên Na nữ vương lão bà này mới là quan trọng nhất, Mạt La đế quốc chỉ là thứ đồ vật của nàng ta, “ Lão bà, nếu nàng không phản đối, ta sẽ y theo kế hoạch mà tiêu diệt Chiễm Mỗ Tư gia tộc!”
“Liên Na, hãy nghe Lôi Ân nói. Chàng đích xác là vì muội, nếu không ta cũng sẽ không cho chàng tiếp cận muội. Một núi không thể có hai cọp, muội không hiểu chánh trị, sau nà rất khó xử lý quốc vụ. Mạt La đế quốc nếu do hai gia tộc tranh chấp không ngừng, khẳng định sẽ không hay!”
Tĩnh Hương nghe Diệp Phong nói, trong lòng tuy có điểm ghen tuông, nhưng khi nghe câu cuối cùng, cũng đồng ý cùng khuyên bảo Liên Na. Mặc dù đối thoại giữa Diệp Phong và Liên Na nhỏ, nhưng Lộ Lộ, Nguyệt Nhi, Tĩnh Hương, Mộng Hinh tứ nữ bên cạnh hắn đều nghe được rõ ràng.
“Ù, cứ theo kế hoạch của chàng vậy…..” Liên Na nghe Diệp Phong giải thích thông suốt, phương tâm cũng triệt để hoàn toàn, không hề làm khó hắn, lại nghe Tĩnh Hương nói thêm, ỷ ôi nhẹ nhàng nói nhỏ trong lòng иgự¢ Diệp Phong.
Thân là nữ vương cao cao tại thượng, có cả một đế quốc, Liên Na sợ nhất chính là bị lừa gạt, rất hy vọng tình nhân có thể giải thích rõ cho nàng. Bây giờ tình nhân nàng đã nói ra, nàng dĩ nhiên hạnh phúc hơn bình thường.
“Hắc hắc, nữ vương lão bà của ta thật tốt, cứ như vậy đi….. “ Diệp Phong thấy Liên Na đồng ý cho mình tiêu diệt Chiêm Mỗ Tư gia tộc, trong lòng biết rõ mình đã nắm trọn được nữ vương mĩ lệ này, không nhịn được cao hứng ha ha cười to. Sau đó hắn nói ra kế hoạch cho Liên Na rõ, rồi gọi tinh linh thị nữ tổ chức ý một yến tiệc. Đêm khuya, từ thành viên giám thị, hắn biết được mục tiêu vẫn ở trong phủ, liền lập tức gọi Liệt Diễm, tinh linh, bạch lang, đại địa, linh ngưu năm trung đội y theo kế hoạch mà hành động.
Cái cửa địa đạo để đi thông tới phủ nguyên soái đặc tại ở khu bình dân phía đông phủ nguyên soái. Nơi này do Lạc Khắc phái người giả dạng thành dân thường để mua. Thụy Ân đái lĩnh một nửa số thành viên, cùng ba trăm tạc đạc đặc chế, thông qua Truyện Tống Trận mà đến đó, nhanh chóng tiến xuống đất để bổ trí. Đồng thời linh ngưu trung đội và một nửa số thành viên đại địa trung đội khác cũng mang theo hai trăm tạc đạn đặc chế, từ cửa địa đạo ở Thiên Luân sâm lâm, tiến dến quân doanh Bố Cát thành, tại doanh trướng của Phí Đức tướng quân mà bố trí
Vì tránh cho kế hoạch có thể thất bại, Liệt Diễm, linh ngưu, bạch lang ba trung đội đều chuẩn bị sẵn sàng hỗ trợ. Tất cả đều ẩn ở phía ngoài phủ nguyên soái, để tránh Uy Nhĩ và Phỉ Long không trúng đạn, chạy trốn ra khỏi phủ đệ. Còn phía Phí Đức thì không thể mai phục ở quân doanh, cho nên không cần phải có bộ đội dự bị.
Trong trên cao của hoàng cung, Liên Na nữ vương mĩ lệ cao quý cùng Tĩnh Hương, Lộ Lộ, Nguyệt Nhi, Mộng Hinh bốn vị mỹ nhân của Diệp đại đoàn trưởng đang đứng quan sát phía ngoài phủ nguyên soái.
Trong biệt viện của Phỉ Long, vị Mạt La đệ nhất mĩ nam này đang ngủ say sưa, trong đầu đang có một giấc ௱ôЛƓ thường ngày, đem thân thể cầm thú nam tước bằm thây vạn mảnh!
“Mẹ kiếp hắn, lão tử muốn chính muốn hưởng thụ cuộc sống yên lành ở Mạt La đế quốc, rốt cuộc hôm nay đã đến. Tấu nhạc, tấu nhạc, cho nổ, mau chóng cho hắn thưởng thức âm thanh này!” Bên một bờ hồ ở chỗ bí mật phía đông phủ nguyên soán, cầm thú nam tước nhìn phủ nguyên soái, trong tâm không ngừng thúc giục mau nổ nhanh!
Kháo, lão đại thật hưng phấn a. Bất quá, rõ ràng, người cũng hưng phấn đúng lúc. Con bà nó, sau này sẽ nhất định xem cái dạng của tên Phỉ Long bị oanh tạc như thế nào. Ta sẽ gọi ngươi Mạt La đệ nhất mĩ nam. Lão tử đem ngươi cho chó ăn….. Bại hoại kỵ sĩ Khải Đặc, nghe âm thanh của lão đại, trong lòng đang hồi tưởng lại cuộc sống lúc trước thường xuyên bị Phỉ Long khinh bỉ, trong đầu liền nổi lên một ý nghĩ ác độc.
"Oanh oanh oanh oanh oanh oanh oanh oanh …..….. oanh oanh oanh oanh oanh oanh oanh oanh …..….."
Trời đấy rung chuyển, tiếng nổ ầm ầm đinh tai nhức óc, tiếng người liên miên vang lên, cùng tiếng nổ mạnh là một kình khí cường đại bay ra, bao trùm cả phủ nguyên soái Uy Nhĩ và biệt viện của Phỉ Long. Khói từ tiếng nổ, bay thẳng lên trời, giống nhưng một con rắn lửa to đại bay thẳng lên trời. Cả đé đô đều bị chấn động!
Giờ phút này, vô luận là bọn người Diệp Phong ở ngoài phủ nguyên soái, hay là Liên Na chư nữ đều cảm giác được một bầu không khí khó chịu. Phòng ốc quanh phủ nguyên soái cơ hồ trở thành bình địa, chỉ còn là đống cát bụi trộn lẫn trong không khí. Một trận âm thanh của dân đế đô vang lên dữ dội!
Cùng lúc đó, quân doanh Bố Cát thành, chỗ đất của doanh trướng Phí Đức tướng quân cũng nổ mạnh, một ngọn lửa mãnh liệt bốc thảnh lên trời!
Ba trăm tạc đạn, âm thanh tạo thành rất nhanh, và cũng yên lặng rất nhanh. Sau tiếng nổ mãnh liệt, cả phủ nguyên soái đã trở thành một biển lửa. Diệp Phong thấy thế gọi bạch lang, tinh linh trung đội giám sát chung quanh, còn mình dẫn Liệt Diễm trung đội nhanh chóng đi vào phủ nguyên soái!
Tiếng nổ đình chỉ, chung quanh phủ nguyên soái và các nơi tại đế đô, cư dân vẫn còn kinh hồn, các quý tộc, quan viên đều thở phào nhẹ nhỏm, rồi muốn mau chóng chạy ra xem rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra. Liên Na nữ vương và Lộ Lộ, Tĩnh Hương, Nguyệt Nhi, Mộng Hinh tứ nữ nhìn ngọn lửa lớn từ phủ nguyên soái, trong lòng không hẹn mà cùng thầm mong cho kế hoạch thành công!
Tạc đạn cơ hộ được bọn đại địa kỵ sĩ Thụy Ân bố trí hầu hết các ngõ ngóc của phủ nguyên soái, đặc biệ là biệt viện của Uy Nhĩ và Phỉ Long là đặt nhiều nhất. Bởi vậy khi tiến nổ mạnh vang lên trong phủ nguyên soái xong, Diệp Phong liền dẫn Liệt Diễm trung đội bỏ qua thi thể, loạn thạch, đại hỏa, thẳng tới biệt viện của Uy Nhĩ, tìm được thi thể nát nửa đầu của Uy Nhĩ, sau đó lập tức cao hứng đi tới biệt viện của Phỉ Long.
“A….. đau….. đau a…...”
Sự thật chứng minh, Diệp Phong phòng ngừa là chính xác. Lúc bọn họ tiến đến, thì Phỉ Long với cái chân trái bị vỡ nát, đang tránh khỏi đám loạn thạch, đau đớn lê lết, muốn thoát khỏi biển lửa. Nếu y không có gọi Quang Minh độc giác thú, thì y đã ૮ɦếƭ rồi. Bây giờ y đang sợ mình giống như Quang Minh độc giác thú nổ banh xác!
“Ha ha ha, nhìn Mạt La đệ nhất mĩ nam của chúng ta xem, cái này là Mạt La đệ nhất mĩ nam đây!” Bại hoại kỵ sĩ Khải Đặc nhìn thảm trạng của Phỉ Long, nghĩ đến việc bị y đánh bại, bây giờ thấy y gặp sự việc này, trong lòng thầm sảng khoái.
“Lôi, Lôi Ân, là ngươi, tên hỗn đản ngươi, súc sanh, ta nhất định sẽ không buông tha ngươi!” Phỉ Long nghe Khải Đặc cuồng tiếu, nhìn thấy cừu hận sâu đậm, cầm thú nam tước, xuất hiện trước mắt y, nhất thời hiểu ra được việc này chính do cầm thú nam tước làm trò quỷ, lúc này không màng đau đớn mà mắng chửi.
“Phỉ Long – Chiêm Mỗ Tư, ngươi đời này sai lầm lớn nhất chính là trêu trọc ta tại phách mại tràng hai năm về trước. Nếu không có sự tình kia, ngươi bây giờ có thể sống tốt hơn rồi. Muốn tìm ta báo thù, chờ xem ngươi có cơ hội làm người không đã!”
Diệp Phong nhìn Phỉ Long đang chật vật phẫn nộ, lộ ra tiếng cười khẽ nhàn nhạt, cũng không muốn ra tay xử lý tên phế vật này, đối Khải Đặc nhanh chóng giải quyết. Sau đó hắn xoay người đi khoác lên áo choàng màu đen, điểm cây Thanh sảng tiêu hồi, nhìn biển lửa quanh mình đang cháy, tiêu sái hướng ra ngoài phủ đệ mà đi…
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc