Giữa trưa, Y Thượng Tĩnh theo lệ thường, cùng Tiền Duy Nhã đang ở đi căn tin ăn cơm, duy nhất bất đồng là, hôm nay là Y Thượng Tĩnh vào buổi trưa 12h, liền dùng cuộc gọi liên hoàn đoạt mệnh đem Tiền Duy Nhã từ trong đống báo cáo đào lên.
“Thượng Tĩnh, cậu hôm nay không có việc gì đi? !” Tiền Duy Nhã vừa ăn cơm, vừa nhìn Y Thượng Tĩnh ngồi ở đối diện đang ăn mãnh liệt, cảm thấy bạn tốt hôm nay là lạ, tựa hồ là gặp phải chuyện gì —— dĩ vãng đều là chính mình đi tìm người cùng ăn trưa, hôm nay cậu ta như thế nào đột nhiên đổi tính ? “Cậu hôm nay buổi sáng không làm công việc thường ngày sao?” Công việc, chỉ là đi làm khi vụng trộm ngủ.
“Ngủ?” Y thượng tĩnh rốt cục ngẩng đầu, không nể mặt, làm bộ dạng không có tinh lực: “Duy nhã, mong muốn trong lòng của cậu, rốt cục đã được thực hiện, mình về sau đi làm, không bao giờ có thể ngủ được nữa!”
“Nga?! Thật sự?!” Tiền Duy Nhã liền cảm thấy hứng thú, Y Thượng Tĩnh đi làm nhàn hạ đã không phải là chuyện một ngày hai ngày, có bị thủ trưởng bắt được cũng là chuyện thường tình, nhưng chưa bao giờ nghe cậu ấy nói qua mấy câu như là về sau ‘ đi làm không thể ngủ được nữa’ nha.”Đã xảy ra chuyện gì, làm cho cậu bực tức đưa ra kết luận như vậy nha?”
“Hôm nay buổi sang khi đi làm, bị cấp trên túm gáy —— bởi vì ta so với thủ trưởng đi làm còn muộn hơn, nên không có đúng giờ báo cáo lịch trình, cấp trên cố ý quanh co lòng vòng đến 10 phút, rõ ràng âm thầm thuyết giáo mình một phen.” Y Thượng Tĩnh không có trực tiếp trả lời Tiền Duy Nhã, mà là tinh tế tự thuật tình huống: “Liền từ một việc nhỏ đó có thể thấy được vị cấp trên này có bao nhiêu sợ lông rùa, mình đã đúng giờ đi làm, chẳng qua báo cáo hành trình đã muộn có một chút, hắn liền bắt đầu hoài nghi của ta tính chuyên nghiệp trong công việc của mình, thậm chí còn hỏi mình ở đại học là như thế nào học tập! Để cho mình tức giận lên, hắn cư nhiên bảo mình học cách dùng máy pha cà phê cơ để pha cà phê cho hắn uống!”
“Cái này thì có gì tức giận a! Thư ký pha cà phê cho cấp trên là chuyện bình thường a!” TiềnDuy Nhã liếc mắtc nhìn Y Thượng Tĩnh một cái, bắt đầu lần thứ N thuyết giáo: “Ý tứ của cậu là cậu đến muộn hơn cấp trên, báo cáo hành trình còn phải do cấp trên nhắc nhở, liền lấy hai điểm này mà nói, cậu bị cấp trên mắng cũng là xứng đáng!”
Y Thượng Tĩnh nghe xong, cũng không đặt ở trong lòng, ngày thường nghe đã muốn thành thói quen, cũng không để ý đến —— nhất định chính mình cũng có chỗ không đúng, để cho cấp trên phải nhắc nhở thư ký báo cáo hành trình, cho dù chính mình không muốn làm công việc này, vốn dĩ cô là người sống ngày nào hay ngày nấy nên về vấn đề này, này. . . . . . Này lại nói như thế nào, cũng không thể nào nói nổi. “Vấn đề mấu chốt là mình không biết dùng máy cà phê cơ để pha cà phê a! Mà hắn cũng biết chuyện mình không biết dùng cà phê cơ thật, hắn còn hạ mệnh lệnh mình học dùng máy cà phê cơ!” Y Thượng Tĩnh lần này là thật khó xử, nhăn mặt đau khổ nói: “Cậu không phải không biết mình đối với việc liên quan đến nấu ăn này nọ mười chuyện thì hơn chín chuyện là không làm được—— không biết gì cả a! Chính yếu là, mình cùng phòng bếp trời sinh tương khắc, là một người ngu ngốc trong chuyên bếp núc! Cậu nói đi, làm sao có thể sẽ pha ra một ly cà phê ngon miệng? !”
“Cậu hẳn là bị cái này làm khó đi?! những lời đằng trước căn bản đều là vô nghĩa đi!” Tiền Duy Nhã nhìn bạn mình trưng ra vẻ mặt đau khổ, liền biết là chuyện gì rồi, nở nụ cười ra tiếng, “Ha, Y Thượng Tĩnh, mình thật không biết nên nói cậu là ngu ngốc hay là nói cậu thông minh đây! Trong văn phòng chẳng lẽ chỉ có một mình cậu? Cậu đi nhờ người khác pha không phải là xong, sau đó cậu đem đi cho cấp trên là được không phải sao? ! Đúng rồi, cấp trên của cậu là ai? Hiện tại mình còn không biết cậu làm gì ở đâu đâu”.
“Cậu mới ngu ngốc ấy! Trong văn phòng quả thật có những người khác, nhưng những người đó là người ra mệnh lệnh a!” Y Thượng Tĩnh ở trong lòng nói thầm, nhưng rất nhanh liền nghĩ đến một người, ha ha, có lẽ người kia có thể giúp đỡ được việc này!
“Nói a! Cậu làm ở phòng nào? Mỗi lần khi hỏi cậu vấn đề này, cậu đều trốn không nói! Vẫn là không xem mình là bạn bè a! Y Thượng Tĩnh!” Tiền Duy Nhã tựa hồ có chút tức giận, âm lượng cũng khai lớn vài phần.
“Nguyên lai cô ta chính là Y Thượng Tĩnh a!” Coi như khi Y Thượng Tĩnh đang muốn mở miệng nói chuyện, bàn bên cạnh truyền đến tiếng thảo luận nho nhỏ, nhưng này thanh âm tựa hồ chính là cố ý làm cho Y Thượng Tĩnh nghe thấy. Y Thượng Tĩnh hơi hơi nghiêng đầu, liền nhìn đến bàn bên cạnh có 3 cô gái, đang châu đầu ghé tai nhìn Y Thượng Tĩnh cắn đầu lưỡi.
“Đúng, chính là cô ta! Nghe nói là thư kí của tân phó tổng! Nhưng lại là tổng tài tự mình đề bạt!” Cô gái A hơi có chút ghen tỵ nói, “Dựa vào cái gì là cô ta nha, bộ dạng cũng bình thường thôi, năng lực cũng không giỏi mấy —— nghe nói cô ta vào công ty đã nhiều năm, chưa bao giờ được thăng chức. Như thế nào chuyện tốt như vậy liền rơi xuống đầu cô ta rồi?!”
“Đúng vậy!” Cô gái B tiếp nhận nói, đầu tiên là quét mắt nhìn Y Thượng Tĩnh một cái, sau đó lại nhìn phía trần nhà: “khi mở đại hội công nhân viên chức, ta thấy phó tổng! Phó tổng là một đại soái ca nhưng nhìn rất là kiêu ngạo nha! Đặc biệt cặp mắt hoa đào kia, nháy mắt, ba hồn của ta đều đi theo hắn đi; kia nụ cười độc đáo, ba phần thư sinh, năm phần tao nhã, còn ẩn trong đó hai phần trong trẻo nhưng lạnh lùng! Nga, lòng của ta cũng theo hắn đi ! Ai! Nếu có cơ hội làm việc ở bên cạnh phó tổng, đừng nói là làm thư kí cho hắn, cho dù là làm chân sai vặt cho hắn thôi, ta cũng cam tâm tình nguyện a!”
Y Thượng Tĩnh nghe vị sắc nữ này thâm tình thổ lộ, canh vừa muốn nuốt vào miệng cũng muốn mau phun ra; mà một bên Tiền Duy Nhã cũng rất đồng ý gật gật đầu.”Không tiền đồ!” Y Thượng Tĩnh nhẹ giọng mắng Tiền Duy Nhã, đồng thời cũng là mắng sắc nữ kia.
“Ngươi mau đem nước miếng chảy ra lau đi! Ghê tởm muốn ૮ɦếƭ! Nhìn ngươi như vậy, còn muốn đến bên người phó tổng công tác, vậy ngươi còn không phải chưa đánh đã thua hay sao?” Cô gái C vỗ vỗ đầu cô gái B, trở mình xem thường nói: “Hơn nữa, ngươi cho là bằng năng lực hiện tại của mình thì có thể leo lên làm thư ký phó tổng sao?”
“Như thế nào không thể? Ít nhất năng lực của ta so với họ Y kia mạnh hơn a!” Cô gái B lập tức phản bác.
“Là năng lực này hay năng lực kia!” Cô gái C lắc lắc đầu, sau đó vẻ mặt thần bí nói: “Các ngươi biết không? Y Thượng Tĩnh khi còn chưa đổi đi nơi khác, cấp trên lúc đó của cô ta từng muốn cô ta ℓàм тìин nhân của mình.”
“Nga! Đúng nga!” Cô gái A bừng tỉnh đại ngộ, khả rất nhanh lại khó hiểu hỏi, “Nhưng mà chuyện kia không phải không giải quyết được gì sao? Còn nghe nói, tên cấp trên háo sắc kia bị điều đến công ty con đi!”
“Nơi này có tin tức!” Cô gái B lại vẻ mặt thần bí nói tiếp: “Theo tin tức độc nhất vô nhị mà ta biết, thủ trưởng kia là bị tổng tài tự mình điều đi rồi ! Còn có, lần này Y Thượng Tĩnh thăng chức cũng là tổng tài tự mình chuyển đổi . . . . . . Các ngươi chính mình ngẫm lại đi, trong đó chắc chắn có cái gì. . . . . .” Cuối cùng, cô gái C còn nhíu nhíu mắt.
“Nga. . . . . .” Cô gái A và cô gái B thật dài thán thanh, gật đầu tỏ vẻ hiểu biết.
“Các ngươi ở đó nói bậy cái gì đo?” Một thanh âm nghiêm túc đánh tới “Công ty mời các ngươi đến, chính là không có việc gì ở trong này nói chuyện phiếm sao?”
Y Thượng Tĩnh quay đầu, nguyên lai là. . . . . .
“Các ngươi ở đó nói bậy cái gì thế?” Một đạo nghiêm khắc nam âm hưởng khởi, “Công ty mời các ngươi đến, chính là không có việc gì ở trong này nói chuyện phiếm sao?”
Y thượng tĩnh quay đầu, híp lại mắt, nguyên lai là Sử Lộc, liền mỉm cười hướng Sử Lộc gật gật đầu, xem như chào hỏi.
Sử Lộc thấy Y Thượng Tĩnh hướng chính mình cười cười, liền đi tới bên cạnh Y Thượng Tĩnh, khó hiểu hỏi: “Thượng Tĩnh, mấy cô kia dùng lời nói độc ác với cô như vậy, cô sao lại không vì chính mình biện luận một chút?”
“Thanh giả tự thanh, trọc giả tự trọc!” Y Thượng Tĩnh tùy ý cười cười, lại lại mị mắt đánh giá ba vị sắc nữ rồi liếc mắt một cái, “Kỳ thật việc các cô ấy vừa nói cũng kém không xa lắm a! Ta hoàn toàn không có tài, hai lại không có sắc, ba lại không có chổ dựa, đột nhiên được thăng chức thư kí của phó tổng, chỉ cần là người bình thường đều đã cho rằng phương diện này có cái gì ám muội rồi. Trợ lý Sử, chẳng lẽ ngài sẽ không tò mò sao?”
Ba vị nữ sĩ nghe Y Thượng Tĩnh vừa nói như vậy, đều hai mặt nhìn nhau, còn không khỏi quăng đến ánh mắt khinh bỉ. Mà Sử Lộc bị Y Thượng Tĩnh hỏi đến vấn đề này, hôm nay khi nghe nói thư ký mới của phó tổng là Y Thượng Tĩnh, trong lòng liền rất ngạc nhiên, vì thế liền tìm tư liệu vài năm công tác trước đây ở phòng nhân sự của cô xem thử, cảm thấy cô lần này thăng chức thật sự là rất ngoài ý muốn! Sau đó hắn lại nghe người ta đồn đãi, cũng là có vài phần tin tưởng.
Sử Lộc không nói, làm cho Y Thượng Tĩnh trong lòng cười lạnh một tiếng: đã sớm biết nếu bị người trong công ty phát hiện chính mình đột nhiên thăng chức, nhưng lại là được chủ tịch tự mình đề chức, hơn nữa thêm lời đồn đãi của một thời gian trước, chính mình chắc chắn trở thành nử chính trong tin tức bát quái nhàn thoại của công ty! Mà chính mình cho dù là có nói gì đi nữa cũng giải thích không được chuyện này —— một nhân viên đi làm ba năm trong công ty, cư nhiên còn không biết ông chủ công ty, nói ra, ai tin? !
“Thượng Tĩnh!” Tiền Duy Nhã mặt vẻ đầy giận dữ, tựa hồ thập phần tức giận, lớn tiếng nói: “Cậu nói rõ ràng cho mình, thật sự như lời mấy cô đó đồn đãi sao? Mình và cậu ở chung nhiều năm nay, tính tình của cậu mình biết rõ, mình không tin cậu là người như thế! Cậu mau đem mọi chuyện nói rõ ràng, mình không thích nghe có người nói xấu cậu!”
Y Thượng Tĩnh lặng lẽ nhìn Tiền Duy Nhã, trong lòng một trận cảm động, liền phóng nhẹ thanh âm, nhẹ nhàng mà cười, cúi đầu nói thanh: “Duy Nhã, cám ơn cậu đã tin tưởng mình! Người bạn như cậu, mình không kết giao lầm!”
“Đừng có nói sang chuyện khác !” Duy Nhã cũng chậm lại thanh âm, cười khẽ nói: “Cậu đó! Một kẻ đi làm chỉ nghĩ như thế nào làm một người nhàn nhã ngủ, làm sao có thể nghĩ đến việc đi làm công việc không thú vị này? ! Nếu cậu là thật sự muốn thăng chức, lấy thực lực của cậu, chỉ sợ đã sớm ở trên chức vị của mình rồi, còn phải dùng thủ đoạn ghê tởm để thăng chức cho mình sao?”
Thượng Tĩnh vừa nghe, cũng cười! Duy nhã! Cậu thật đúng là người hiểu mình! Mà Sử Lộc nghe vào trong tai, trong lòng bỗng nhiên giật mình, lúc trung học, Y Thượng Tĩnh đã không phải là người ưa xuất đầu lộ diện, nếu lần đó không phải cô ngoài ý muốn giúp chính mình, chính mình cũng sẽ không để ý tới cô, tiến tới phát hiện bí mật của cô a! Tuy rằng mấy năm nay không gặp, nhưng theo tình huống mấy năm nay cho thấy cô tuy rằng nhàn hạ nhưng cũng rất có nguyên tắc, công việc thuộc bổn phận của mình cô điều xử lí rất tốt, cho nên cho dù cấp trên của cô có muốn bới lông tìm vết, tìm cái lý do chân chính buộc cô từ chức, cũng không xuống tay được.
“Thượng Tĩnh, ta lúc nãy không có cái ý tứ kia. . . . . .” Sử Lộc vì chính mình biện giải mở miệng.
“Cũng không có gì! Ta cũng không phải lần đầu tiên trở thành nhân vật chính trong lời đồn đãi.” Y Thượng Tĩnh cười cười, thản nhiên liếc mắt nhìn Sử Lộc một cái, sau đó lại nhìn về phía kia ba vị mỹ nữ, “Ba vị mỹ nữ, cám ơn các ngươi còn có thể nhớ kỹ ta, một tiểu nhân vật không đáng được chú ý này. Ta rất vui khi trở thành nhan đề giải trí cho các ngươi, làm nhân vật chính trong miệng các ngươi, ta có thể cùng các ngươi kết giao bằng hữu hay không, đến tiến thêm một bước để nhận thức nào?”
Tiền Duy Nhã nhìn Y Thượng Tĩnh híp mắt lại, khuôn mặt tựa tiếu phi tiếu, liền biết, Y Thượng Tĩnh lần này là muốn ra tay ! Xem ra, cô ấy lần này là rất tức giận! “Thượng tĩnh, cậu không cần cùng mấy cô đó chấp nhặt!”
“Kiến thức? ! Phải dùng ra sao? !” Y Thượng Tĩnh tựa tiếu phi tiếu: “Mình chỉ là hôm nay tâm tình rất không tốt, cho nên muốn tìm vài người đến nói chuyện phiếm, thuận tiện cũng kết giao thêm vài người bạn, về sau cho dù thực sự có chuyện gì, mọi người cũng có thể chiếu cố lẫn nhau a! Đúng hay không, trợ lý Sử?”
“Ách. . . . . .” Sử Lộc nghĩ trả lời, nhìn biểu tình của Y Thượng Tĩnh cũng không giống như là đang tức giận, trên người cô phát ra một loại khí thế, rất lạnh, không giống như là Y Thượng Tĩnh trong trí nhớ, bất luận chuyện gì đều thản nhiên! Chẳng lẽ hiện tại mới có thể là Y Thượng Tĩnh chân chính sao? !
Mà ba nữ nhân kia nhìn thoáng qua nhau, liền hướng về Sử Lộc nói: “Trợ lý Sử, chúng ta còn có việc, phải đi trước!” Sau đó liền vội bưng bàn ăn, đứng dậy bước đi.
“Coi như các ngươi chạy trốn mau! Lần sau sẽ không tiện nghi cho các ngươi như vậy!” Y Thượng Tĩnh cười lạnh nói, “Cho rằng ta yếu đuối dễ bắt nạt, dám ở trước mặt ta nói xấu ta, không cho các ngươi chút giáo huấn, thật đúng là hổ không ra oai lại nghĩ mèo bệnh!”
“Tốt lắm, tốt lắm. Thượng tĩnh, ai lên chức thì cũng chính là có chuyện như vậy! Ngươi thăng chức, người khác nhìn đỏ mắt, đương nhiên sẽ nói xấu cậu! Cậu đừng để trong lòng nữa.” Tiền Duy Nhã an ủi vỗ vai Y Thượng Tĩnh, “Kệ các cô kia nói cho đã miệng đi, qua vài ngày sẽ không có chuyện gì nữa!”
“Đúng vậy a! Thượng tĩnh!” Một bên Sử Lộc cũng an ủi Y Thượng Tĩnh, nguyên bản cũng muốn vỗ vỗ vai của cô, nhưng lại nghĩ lại ấn tượng của hắn với Y Thượng Tĩnh chỉ là sơ giao, chính mình cùng cô cũng không phải quá quen biết, làm như vậy, sẽ có điểm đường đột. Vì thế, Sử Lộc cứng rắn đem cái tay vươn được nửa đường kia thu trở về, sờ sờ cái mũi của mình. Khi hắn vừa tới công ty lại trở thành trợ lí của phó lý, cũng bị người nghi ngờ năng lực, cũng có người truyền đi lời đồn đãi về mình. Mà không phải hiện tại chính mình cũng không phải rất tốt sao? Cho nên, chỉ cần chính mình cố gắng đi chứng minh lời đồn đãi của họ là sai lầm, lời đồn đãi liền tự sụp đổ.
“Ân!” Y Thượng Tĩnh gật gật đầu, tỏ vẻ hiểu được lời nói của Sử Lộc: “Kỳ thật ta cũng cũng không có để ý! Hơn nữa, nói không chừng, qua vài ngày, ta sẽ trở lại chức vị cũ của mình!” Y Thượng Tĩnh cười cười: “Trợ lý Sử, anh có muốn cùng ngồi hay không?!”
Sử Lộc thực tự giác ngồi xuống bên cạnh Y Thượng Tĩnh, Tiền Duy Nhã lại âm thầm cười, nhưng miệng lại hỏi : “Cậu nói những lời này là có ý tứ gì? Chẳng lẽ cậu không thể đảm nhiệm công việc này?”
“Ha ha! Ý tứ trên mặt chữ!” Y Thượng Tĩnh cũng không muốn nói thêm cái gì, nói hơn, trong lòng sẽ có tức giận. Liền chuyển đề tài, “Trợ lý Sử và Duy Nhã, các ngươi có thể hay không hướng ta giới thiệu tình huống trong công ty, tỷ như nói công ty chúng ta sáng lập như thế nào, còn có cổ đông linh tinh.”
Sử Lộc vừa nghe, liền xanh mặt, nhịn không được nhìn Tiền Duy Nhã liếc mắt một cái, như là đang hỏi: cô ấy có thật là không biết? việc đó không phải là tư liệu cơ bản nhất cần phải biết của một nhân viên khi đi làm sao? Mà Tiền Duy Nhã cũng quay về bày ra một ánh mắt bất đắc dĩ.
“Uy ! Các ngươi không cần ở nơi này mắt đi mày lại !” Y Thượng Tĩnh đương nhiên biết bọn họ trong mắt truyền nội dung gì, cười hớ hớ nói: “Nói đi! Ta chính là không ngại học hỏi kẻ dưới, các ngươi cũng không nên đánh gãy tinh thần tích cực học tập của ta a! Các ngươi phải biết rằng, thời gian ta khiêm tốn như vậy không nhiều lắm nga!”
Tiền Duy Nhã vừa nghe, gương mặt hiện lên biểu tình bị đánh bại, mà sử lộc cũng chỉ là mỉm cười.
. . . . . .
Tuy rằng mùa đông lạnh, nhưng mùa đông sau giữa trưa trời nắng cũng là thực ấm áp.