“Thượng Tĩnh! Thượng Tĩnh!” Tiền Duy Nhã thấy Y Thượng Tĩnh ngồi ở đối diện như đi vào cõi thần tiên một khoảng thời gian thỉnh thoảng cười khúc khích, không khỏi vỗ tay cô gọi cô hoàn hồn, “Nghĩ gì thế? Còn thỉnh thoảng lại cười khúc khích, không giống như ngươi bình thường nha!” Tiền Duy Nhã bỗng nghĩ tới điều gì, đưa đầu lại gần, thấp giọng, cười quái dị: “Yêu đương rồi có phải không?!”
“Đi qua một bên!” Y Thượng Tĩnh đẩy Tiền Duy Nhã trở về, vừa ăn cơm vừa vẻ mặt nhàm chán nói, “Yêu đương?! Ta cảm thấy không bằng ta ngủ tốt hơn! Đừng tưởng rằng ngươi có bạn trai rồi, muốn vào mộ phần rồi, hai ta quan hệ tốt, nên muốn đem ta đi làm vật bồi táng!”
“Phi phi phi! Ta mới không cần ngươi làm vật bồi táng đó! Mộ phần của chúng ta, ta và Bình Tùng đi vào là đủ rồi, ngươi muốn vào giúp vui sao?” Tiền Duy Nhã cười mắng, sau đó lại thực bát quái đối Y Thượng Tĩnh thấp giọng nói, “Nhưng ta nghe nói, hai ngày trước ta đi công tác thì trong văn phòng có người hướng ngươi thông báo nga!”
Y Thượng Tĩnh vừa nghe, lập tức đổi sắc mặt, mặt không chút biểu tình nhìn Tiền Duy Nhã, lạnh lùng nở nụ cười nói: “Chuyện này vẫn là không nhắc thì tốt hơn! Nhắc tới, ta liền một bụng hỏa! Quên đi, đừng làm cho ta mất hứng, nói chuyện khác a!”
Tiền Duy Nhã kỳ thật cũng có nghe người ta đồn đãi vài phần, hình như là chủ nhiệm phòng làm việc của Y Thượng Tĩnh, họ Trầm, gần năm mươi tuổi, có điểm háo sắc. Ngày nào đó từng một mình gọi Y Thượng Tĩnh vào phòng làm việc của hắn, công khai nói rõ, nếu như cô muốn thăng chức, cô phải ℓàм тìин nhân của hắn. Kết quả bị cô mắng cho một trận. Theo lý thuyết, Y Thượng Tĩnh mắng cấp trên như thế, không bị sao đó là chuyện lạ rồi, nhưng chuyện lạ lại hết lần này tới lần khác xảy ra: ngày thứ hai, cô vẫn đi làm như thường, mà chủ nhiệm lại đột nhiên bị chuyển đi.
(Túy Lạc Hoa: Đố mọi người biết tại sao sâu lười tỷ tỷ không bị đuổi việc mà lão họ Trầm lại bị chuyển đi?!)
Đương nhiên, đó là chuyện sau khi Tiền Duy Nhã đi công tác trở về, nghe được từ các đồng nghiệp; mà Tiền Duy Nhã lại biết rất rõ tính tình của Y Thượng Tĩnh, cô sẽ không bởi vì bị cấp trên đùa giỡn mà tự động từ chức, đồng thời cũng sẽ không vì muốn thăng chức mà bán chính mình; nhưng làm Duy Nhã không giải thích được, Trầm chủ nhiệm cư nhiên sẽ ở ngày thứ hai chuyển đi, còn là giáng chức chuyển đi! Lúc đó, việc này trong công ty truyền đi vô cùng náo nhiệt, đều cho rằng Y Thượng Tĩnh có người hậu thuẫn, nhưng vài ngày tới, Y Thượng Tĩnh vẫn như cũ, đồng thời cấp trên cũng không có phản ứng gì, lúc này mọi người mới tự động đem đề tài kia vứt bỏ. Nhưng việc này, Duy Nhã cảm thấy bên trong chắc chắn có ẩn tình, tuy rằng cô biết Thượng Tĩnh sẽ không đi hướng cấp trên cáo trạng nói có người quấy nhiễu tình dục, mà những người khác trong công ty cũng biết Trầm chủ nhiệm có chút háo sắc, quấy rầy nhân viên nữ cũng không phải chuyện một hai ngày, nhưng nghe nói Trầm chủ nhiệm có hậu thuẫn, dường như rất mạnh, nên không có người nào dám đi tố giác hắn. Nhưng vấn đề bây giờ là, nếu họ Trầm có hậu trường lớn, như thế nào lại đột nhiên lại bị giáng chức?! Đương nhiên, Y Thượng Tĩnh không có hậu thuẫn gì, cho nên mới nói chuyện này quái!
Những chuyện này, Tiền Duy Nhã cũng chỉ là ở trong lòng ngẫm lại, nhất định chuyện này đối với Y Thượng Tĩnh mà nói coi như là một hồi ức không đẹp. Duy Nhã lần thứ hai nhìn Y Thượng Tĩnh một chút, tư sắc thường thường, chỉ có thể xem như thanh tú, ăn mặc cũng không phải rất có thưởng thức, chỉ có cặp mắt kia thập phần có linh khí, nhưng nếu đặt ở xã hội mỹ nữ như mây này, cô giống như cỏ dại bình thường không chút thu hút, hơn nữa tính cô cùng thế vô tranh*, thật là dễ bị người lãng quên. Họ Trầm này như thế nào lại chú ý tới Thượng Tĩnh chứ? Thực sự nghĩ không ra a!
(Túy Lạc Hoa: cùng thế vô tranh: không tranh chấp với đời)
“Đúng rồi, Nhã! Hôm nay là thứ sáu đúng không?” Y Thượng Tĩnh đem ngụm cơm cuối cùng nuốt xuống, vừa ăn canh vừa hỏi.
“Đúng vậy! A! Ngươi luôn luôn đi làm đúng giờ cư nhiên không biết hôm nay là ngày nào trong tuần?” Duy Nhã trêu đùa nói, “Người khác không biết ngươi, ta lại phi thường rõ ràng, ngươi đi làm so với ai khác đều trễ, nhưng lúc tám giờ phải vào công ty đánh thẻ, tan tầm sớm nhất rời công ty cũng là ngươi, năm giờ lẻ một giây thì ngươi cũng đã rời công ty rồi!”
“Nhưng ta cũng không đến trễ, cũng không về sớm a!” Y Thượng Tĩnh dùng thanh âm thập phần bất đắc dĩ nói, “Ai, Nhã, ngươi khả năng tán dóc của ngươi vẫn tốt như vậy, ta rõ ràng hỏi ngươi ngày hôm nay có phải thứ sáu không, ngươi lại nói đến thời gian ta đi làm!”
“Ha ha!” Tiền Duy Nhã cười ngây ngô hai tiếng, “A, ngươi đêm nay có an bài cái gì đặc biệt không? Bình Tùng mời mấy vị bằng hữu ăn cơm, muốn ngươi cũng đi!”
“A! Thật đáng tiếc!” Y Thượng Tĩnh vẻ mặt luyến tiếc, “Ta đêm nay đã có hẹn rồi, bằng hữu thời đại học hẹn cùng đi chơi. Nếu không, lần sau ngươi mời một mình ta ăn cơm đi!”
Tiền Duy Nhã tỏ vẻ hiểu biết gật đầu, Y Thượng Tĩnh vẻ mặt vui mừng. Lấy điện thoại di động ra xem lần nữa, sắp đến giờ rồi, một chút quay về phòng làm việc còn có thể nghỉ ngơi một chút “Nhã, đi thôi, quay về phòng làm việc.”
“A, mới ăn cơm xong, đi ra ngoài đi một chút đi, như vậy cũng có trợ giúp tiêu hóa!” Tiền Duy Nhã vẻ mặt không cam lòng, đứng liền không muốn đi.
“Vậy ngươi đi đi!” Y Thượng Tĩnh vừa ngáp vừa đi vừa nói chuyện, “Sau khi ăn cơm xong ta liền muốn ngủ, ta không muốn đi cùng ngươi!”
“Ngươi!” Tiền Duy Nhãđi theo phía sau Y Thượng Tĩnh, nghe Y Thượng Tĩnh vừa nói như thế, liền tức giận, “Thật không biết ngươi là từ cái gì biến thành, ăn đã muốn ngủ, ngủ đã muốn ăn, quả thực còn hơn con heo nha! Còn có a, heo nhà người ta ăn ngủ, ngủ ăn là muốn thêm thịt, nhưng còn ngươi, dù ăn thế nào cũng là một hạt đậu đũa!”
“Ai! Nhã, ngươi cũng đừng có hâm mộ ta! Kỳ thực ta cũng rất muốn nhiều thịt hơn một chút, nhưng vô luận ta ăn thế nào cũng ăn không mập, thật sự là không có biện pháp a!” Y Thượng Tĩnh vừa cười, vừa lôi kéo tay Tiền Duy Nhã, “Nếu không, ngươi đem thịt mỡ dư thừa trên người ngươi đưa cho ta?”
(A Tử: bạn Tĩnh y như ta, đồng cảnh ngộ nha, ăn hoài mà chả có thêm đc tí thịt nào)
“Ngươi…”
“Uy! Các ngươi nghe nói chưa?” Giữa lúc Tiền Duy Nhã muốn đối Y Thượng Tĩnh bão nổi thì lối đi nhỏ bên ngoài nhà hàng truyền đến tiếng mấy đồng nghiệp nói chuyện với nhau, “Nghe nói con trai của chủ tịch tuần sau sẽ được bổ nhiệm làm phó tổng của công ty đó!”
“Con trai của chủ tịch là vị nào?”
“Oa, ngươi có đúng nhân viên công ty này hay không?”
“A, công ty chúng ta không phải vẫn không có chức phó quản lí sao?’
“Hắc! mới không phải nha, Ta nghe nói, người này đã ở công ty con bên ngoài công tác đã hơn một năm rồi!” Mỗ nữ dùng ngữ điệu rất bát quái đích nói, “Tuần trước tổng giám đốc từ chức rồi, tuần này liền vẫn là chủ tịch tự mình quản lý. Các ngươi cũng biết, chủ tịch lớn tuổi nha, lớn tuổi, sức khỏe sẽ không tốt, muốn đem sự nghiệp này giao cho con của mình a!”
“Nha!” Chúng nữ âm điệu sáng tỏ, “Được rồi, công tử của chủ tịch bao nhiêu tuổi rồi, đẹp trai hay không, quan trọng là, kết hôn chưa?”
“Cái này, cái này ta cũng không rõ ràng lắm a! Bất quá, buổi chiều ta sẽ đem chuyện này hỏi thăm rõ ràng!” Mỗ nữ vô cùng khí khái vỗ иgự¢ cam đoan.
…
“Đi thôi!” Y Thượng Tĩnh không có hứng thú nghe những bát quái này, lôi kéo Tiền Duy Nhã muốn rời đi, nhưng Tiền Duy Nhã chân giống như mọc rễ, dù kéo thế nào cũng không nhúc nhích, “Ngươi không đi, ta đi trước.”
“Được rồi! Lập tức đi ngay.” Y Thượng Tĩnh mới đi vài bước, Tiền Duy Nhã liền đuổi theo, vẻ mặt bát quái, “Ngươi nghe được không, quản lí mới sẽ tới, không biết quản lí mới lớn lên trông thế nào? !”
“Không phải quản lí, là phó tổng!” Y Thượng Tĩnh sửa đúng, “Còn có, người ta lớn lên thế nào thì làm sao?” Y Thượng Tĩnh cầm tay trái của Tiền Duy Nhã lên , “Ngươi xem, ngươi ngay cả nhẫn kết hôn cũng đeo rồi, còn muốn làm gì?”
“Uy! Ta có nói muốn làm gì sao, ta chỉ là muốn nhìn soái ca mà thôi! Lòng thích cái đẹp, mỗi người đều có!”
Y Thượng Tĩnh hết chỗ nói rồi, kéo tay Tiền Duy Nhã, cầm chặt nàng đi về phòng làm việc.
“Ân! Đúng rồi, thứ hai tuần sau mở đại hội toàn công ty, ngươi giúp ta trả lời nha!”
“Uy! Ngươi lại không đi họp a!”
“Đúng vậy, ta trừ bỏ đại hội lúc mới vừa vào công ty, có lần đó phải đi?” Y Thượng Tĩnh nhíu mày, “Huống hồ công ty mỗi lần mở đại hội đều cùng ta không có bao nhiêu liên hệ, cùng với đi nghe những chuyện này, còn không bằng ở trong phòng làm việc ngủ đâu!”
“Ngươi! Ta chỉ có thể nói là ngươi hết chỗ nói rồi!” Tiền Duy Nhã bất đắc dĩ nói, “Mỗi lần mở đại hội ngươi đều không đi, chỉ sợ ngươi một chút cũng không nhận ra nhân viên cao cấp đâu!” Tiền Duy Nhã chợt nhớ tới ngày đó đại hội lúc vừa vào công ty, Y Thượng Tĩnh ngồi ở bên cạnh ngủ gà ngủ gật, liền đổi giọng, “Điều này không phải chỉ sợ, mà là khẳng định ngươi nhất định không nhận ra nhân viên cao cấp của công ty chúng ta!”
“Đúng! Đúng! Ngươi nói không sai, ta hiện tại ngay cả chủ tịch công ty chúng ta như thế nào cũng không biết, được rồi chứ!” Y Thượng Tĩnh thẳng thắn gật đầu, khẳng định câu nói của Tiền Duy Nhã. Tiền Duy Nhã nói xong không sai, nhân viên cao cấp của công ty, Y Thượng Tĩnh chỉ biết là có người nào, nhưng chưa từng thấy qua bọn họ. Bất quá, Y Thượng Tĩnh cũng không thèm để ý điểm ấy, một người thư ký nho nhỏ, có biết những việc này hay không cũng không quan trọng, chỉ cần khi báo cáo, không gọi nhầm tên chủ quản liền mọi việc OK rồi!
“Ngươi còn nói mà không biết ngượng!” Tiền Duy Nhã tức giận nói, “Ngươi nói, có nhân viên nào như ngươi vậy, ngươi xem ngươi…”
Y Thượng Tĩnh thấy Tiền Duy Nhã vừa muốn bắt đầu nhắc tới mình, liền bước nhanh hơn, đồng thời cũng rất tự giác đem hai tay đả thông, đem những lời này trực tiếp tiến vào tai trái ra tai phải.
“Uy! Y Thượng Tĩnh, ngươi không nên đem trọng lượng thân thể ngươi phân đến trên người ta, nặng muốn ૮ɦếƭ! Có ai đi đường như vậy sao?! Đem thân thể dựa vào người khác, người không biết còn tưởng rằng hai ta quan hệ đặc biệt tốt! Có trời mới biết ngươi làm như vậy chỉ là vì lười biếng bước đi!”
(TLH: muội phục tỷ tỷ lun… đúng là lười hơn cả lười… siêu lười luôn)
“Hai ta quan hệ không tốt sao?”
“Ta hiện tại tình nguyện hai ta quan hệ tuyệt không tốt!”
… Hai người càng lúc càng xa, chỉ để lại một đường thanh âm khắc khẩu, tình bạn của nữ nhân, có lúc chính là mạc danh kỳ diệu như thế.
“Uy ! Thượng Tĩnh! Lại đây, lại đây!” Y Thượng Tĩnh vừa mới bước ra cửa chính công ty, liền có người lớn tiếng gọi nàng.
Y Thượng Tĩnh tìm theo tiếng nhìn lại, thấy người kia tránh ở khúc quanh, liền không khỏi nở nụ cười, lập tức đi tới, nhìn người kia cười nói: “Đội trưởng Bùi, mấy ngày nay không gặp ngài, ngài bề bộn công việc?”
(Túy Lạc Hoa: papa chồng tương lai của sâu lười tỷ tỷ xuất hiện rồi)
Người Y Thượng Tĩnh gọi là đội trưởng Bùi, là sau khi Y Thượng Tĩnh vào công ty một năm nhận thức, khoảng năm mươi tuổi, người tốt lắm, nhìn bề ngoài, sẽ cho người ta cảm thấy đây là một người rất nghiêm túc, nhưng nếu cùng hắn tiếp xúc lâu dài, sẽ cảm thấy người này rất thú vị, cũng rất có tri thức, cùng hắn nói chuyện, có thể nói là một loại hưởng thụ.
Tuy rằng Y Thượng Tĩnh biết hắn hai năm, lại không biết tên của hắn, cũng không biết công tác ngành nào, ở đâu, nhưng Y Thượng Tĩnh cũng không thèm để ý việc này, theo cách nói của hắn, hắn hẳn là làm công tác phương diện hậu cần, vả lại dường như là nhân vật cấp cao, Y Thượng Tĩnh hay nói giỡn gọi hắn là đội trưởng Bùi. Đội trưởng Bùi có khi bề bộn nhiều việc, có khi cũng rất rỗi rãnh. Khi bận, một hai tháng không thấy đến người cũng là bình thường; khi rãnh rỗi, mỗi ngày Y Thượng Tĩnh tan tầm phải rời khỏi thì liền ở bên ngoài công ty chờ rồi, sau đó lôi kéo Y Thượng Tĩnh đi phụ cận trong công viên đi một chút.
(Túy Lạc Hoa: haiz`… sâu lười tỷ tỷ đúng là sâu lười tỷ tỷ … quen biết 2 năm mà ngay cả cái tên của người ta cũng không biết… đúng là không còn gì để nói…)
Bất quá, xin đừng tưởng rằng bọn họ là đang tiến hành tình yêu một già một trẻ linh tinh, trong mắt Y Thượng Tĩnh, cô xem Đội trưởng Bùi như trưởng bối mà tôn kính, tuy rằng ngẫu nhiên có vui đùa một chút. Đồng thời Y Thượng Tĩnh cũng rất yêu thích Bùi bá mẫu —— Đội trưởng Bùi sở dĩ kéo Y Thượng Tĩnh đi công viên, là bởi vì phu nhân của hắn đang luyện hát kinh kịch ở đó, kéo Y Thượng Tĩnh đi, chỉ vì cổ vũ cho vợ, Bùi phu nhân đúng là một người mê kinh kịch, mà Y Thượng Tĩnh đối hí khúc cũng có chút yêu thích, tuy rằng chưa nói tới tinh thông, nhưng đối với văn hóa hí khúc bác đại tinh thâm, cũng là có chỗ hiểu biết, cho nên, mỗi khi Bùi phu nhân cùng Y Thượng Tĩnh nói đến hí khúc thì luôn có thể tìm được không ít đề tài chung.
“Hừ! Đám người kia muốn đem mọi chuyện ném cho ta, để cho ta luống cuống tay chân tìm không thấy phương hướng, đáng tiếc bọn họ tính sai, đừng tưởng rằng ta già rồi sẽ không có cách!” Lúc này vẻ mặt Đội trưởng Bùi lại có vài phần tính trẻ con.
“Đúng vậy, bọn họ làm sao biết Đội trưởng Bùi là bảo đao chưa già, người từng trải qua sóng to gió lớn, làm sao lại đem đám vãn bối bọn họ để vào mắt!” Y Thượng Tĩnh cười nói, nhớ tới lúc trước Bùi đội trưởng muốn tìm nàng thì sẽ ở trên đường nàng về nhà chờ, nhưng hôm nay lại ở cửa công ty, ” Đội trưởng Bùi, hôm nay sao lại ở chỗ này chờ ta?”
Đội trưởng Bùi lấy tay gãi gãi mái đầu đã hói hơn phân nửa, cười nói: “Hôm nay lão bà của ta không đi hát kinh kịch, con trai của ta ngày hôm qua đã trở về, nói là muốn ở nhà cùng hắn. Mà ta có chút việc nhỏ muốn tìm ngươi, nên mới ở đây chờ ngươi .”
Nghe nói con trai Đội trưởng Bùi làm việc ở nước ngoài, vốn không có ở nhà. “Vậy ngài cũng không cần trốn ở chỗ này a!” Y Thượng Tĩnh lại càng khó hiểu, chợt nhớ tới cái gì, liền chỉ vào Đội trưởng Bùi, trừng mắt nói, “Lần trước ta nói với ngươi chuyện ta bị cấp trên quấy nhiễu tình dục, có phải người phản ánh với cấp trên hay không? Sau đó tên đầu gấu kia đã bị đuổi đi? Tiếp đó, con gấu kia biết là người sau lưng ngươi làm, sau đó đã nghĩ biện pháp đến chỉnh ngươi, làm hại ngươi mấy ngày nay đều mệt mỏi ૮ɦếƭ khi*p, đúng không?”
“Ha ha, không thể nào! Ngươi đừng suy đoán lung tung!” Đội trưởng Bùi vừa nghe, vừa cười vừa nói, “Như ta vậy đây, không phải muốn cho người hiểu lầm a! Nha đầu, ngươi hiểu hay không, người kia nói rất đáng sợ!”
“Mặc kệ hắn! Ta đi đoan, làm được chính, ai không có phẩm chất !” Y Thượng Tĩnh nghe Đội trưởng Bùi nói úp úp mở mở, sự kiện kia, trong lòng cũng sáng tỏ bảy tám phần rồi, nhưng Y Thượng Tĩnh lại cảm thấy họ Trầm kia là xứng đáng, chiếm tiện nghi nhân viên nữ như vậy, lần này chỉ là giáng chức vi trừng phạt, xem như tiện nghi hắn! Cũng liền không hỏi nữa. Ngược lại lo ngại nói , “Đúng rồi, ngài muốn nói chuyện gì với ta? Muốn hay không tìm một chỗ ngồi xuống từ từ nói chuyện?”
“Không cần, kỳ thật cũng không phải chuyện đán ngại.” Đội trưởng Bùi nghĩ nghĩ, dừng dừng, dường như đang suy nghĩ làm thế nào sử dụng từ ngữ tốt hơn, “Thượng Tĩnh a, ngươi tới công tác công ty này cũng ba năm rồi, lại vẫn là một thư ký nhỏ, có nghĩ tới đổi lại ngành, đổi lại chức vị hay không!”
“Đại đội trưởng, chúng ta làm bằng hữu đã hai năm, ngài còn không biết tính của ta sao!” Y Thượng Tĩnh dùng ngữ khí phi thường kiên nhẫn nói, “Ta trước kia khi học đại học là học làm thư ký, sau khi tốt nghiệp, liền tìm được công việc phù hợp như vậy, hơn nữa ta cũng rất hài lòng với công việc hiện tại, quan trọng nhất là, năng lực của ta có hạn, cũng làm không được việc khác, cho nên ta không muốn đổi”. Kỳ thật trong lòng Y Thượng đoán, sau lưng vị Đội trưởng Bùi này cũng có thể có vị nhân viên cao cấp làm hậu thuẫn.
(Túy Lạc Hoa: haha… tỷ tỷ ơi… bản thân ông ấy đã là nhân viên cao cấp rùi… hơn nữa còn là người đứng đầu công ty nữa a…)
“Hừ hừ, ta thấy ngươi không muốn đổi thì có!” Đội trưởng Bùi níu mày, chép miệng, “Ngươi sợ thay đổi chức vị, sẽ không rãnh rỗi như vậy, vừa không thể lười biếng, cũng không thể lấy thời gian của ngươi làm việc khác!”
Y Thượng Tĩnh cười một cái “Ngươi chỉ giỏi cười”, không nói. Đội trưởng Bùi nói tiếp: “Ta cảm thấy ngươi như vậy đúng là loại nhát gan! Không dám tiếp nhận khiêu chiến với công tác mới, khiêu chiến ở chức vị mới, ngươi cũng có thể giống như hiện tại, đúng giờ đi làm.”
“Nhát gan?!” Y Thượng Tĩnh cũng nhíu mày, nhưng ngược lại cười nói, “Đúng, đúng, ta là người nhát gan! Cho nên, ta còn làm thư ký nhỏ của ta, không có việc gì ngủ một chút, nếu không, liền đi tìm bá mẫu, nghe bá mẫu hát kinh kịch một chút, nếu không, tìm ngài đi chổ này chổ kia cũng tốt a!”
“Ai, nói không lại ngươi! Nếu cha mẹ ngươi nghe thấy lời nói này, biết co gái không chịu cầu tiến, thật không hiểu. . . . . .” Đội trưởng Bùi còn chưa nói hết, điện thoại của hắn liền vang lên, lấy điện thoại di động ra, nhìn xem số gọi tới, tiếp theo liền đối với Y Thượng Tĩnh nói, “Ta còn có việc, ta đi trước a! Chúng ta lần khác lại tán gẫu!” Liền một đường chạy chậm vào cửa chính công ty .
Y Thượng Tĩnh nhìn bóng lưng kia biến mất, cười cười, trong hai năm qua, Bùi đội trưởng đã là lần thứ hai mươi hỏi mình muốn hay không thăng chức rồi! Mỗi lần Y Thượng Tĩnh đều cự tuyệt, trong mắt Y Thượng Tĩnh, loại thăng chức này, hay là muốn dựa vào bản thân cố gắng thực hiện được, như vậy mới có cảm giác thành tựu, mà chính mình biết rõ mình là một người lười, cái chuyện phấn đấu hướng về phía trước này, vẫn là để cho người khác đi làm đi!
Trên đường về nhà, Y Thượng Tĩnh tâm tình tốt lắm, cũng rất hưởng thụ. Chậm rãi bước ở hoàng hôn trên đường, nhìn dòng xe cộ giống như thủy triều kia cùng dòng người, tuy rằng thực ầm ỹ, nhưng trong mắt Y Thượng Tĩnh xem ra, lại là một loại yên tĩnh đặc biệt —— tuy rằng thỉnh thoảng sẽ có gió lạnh thổi qua, nhưng cái này cũng không gây trở ngại Y Thượng Tĩnh đi hưởng thụ phần yên tĩnh này.
Ngay lúc Y Thượng Tĩnh hưởng thụ nó thì đã có người đến cắt đứt. Giống như vị này không biết là từ nơi này/nào nhảy ra nhân huynh giống nhau.
“Ngươi là Y Thượng Tĩnh, đúng không?”
Y Thượng Tĩnh mắt lạnh nhìn vị này vẻ mặt kinh hỉ, nhìn từ trên xuống dưới nam nhân của chính mình, nam nhân này diện mạo không tệ, tuy rằng lông mi quá ngắn, nhưng lông mày tốt lắm, hơn nữa đôi mắt hoa đào kia, mũi cao, môi tuy không dày lắm nhưng rất thích hợp, làm cho người ta hai mắt tỏa sáng, nếu không xem thì thật là có lỗi với mọi người, nếu như có thất nghiệp thì người nọ có thểd ùng gương mặt này để kiếm sống. Thân cao khoảng 1m80, một thân tây trang màu đen, trong tay còn mang theo cái cặp công văn, xem ra, hẳn là vừa tan tầm.
“Thực xin lỗi, ngươi nhận lầm người!” Y Thượng Tĩnh đầu óc đi lòng vòng, nhớ không nổi chính mình có nhận thức người nào như vậy, chỉ cảm thấy người này nhìn có chút quen mặt, lại chưa quen mặt đến muốn nhận thức một người như thế.
“Ngươi không nhớ ta?” Nam nhân kia vẻ mặt không tin, trên mặt sáng rọi cũng ít đi vài phần, “Ta ngồi cùng bàn với ngươi thời trung học a!”
Trung học?! Y Thượng Tĩnh nghĩ nghĩ, mơ hồ nhớ rõ thời trung học của mình thật sự có mấy người ngồi cùng bàn là nam sinh, nhưng vẫn là nghĩ không ra vị này là người nào. “Ngươi vẫn là nói ngươi tên đi, ta thật sự là nghĩ không ra .” Y Thượng Tĩnh bình tĩnh lắc lắc đầu.
“Ta là bạn học chung lớp mười với ngươi, Sử Lộc!” Sử Lộc nhìn Y Thượng Tĩnh trước mặt không có phản ứng gì, lại nói tiếp, “Ngươi có nhớ hay không học kỳ sau năm lớp mười, lão sư số học kia không có một chút thú vị nào, các học sinh đều thích ngủ vào giờ lên lớp của hắn, có một ngày, lão sư phát hỏa, liền ra vài đề trên bảng đen, bắt các bạn lên làm, trong đó có ta, nhưng đề này ta không biết làm, lo lắng không chịu đi lên, sau đó ngươi liền viết đáp án đề kia cho ta, để cho ta theo đó mà làm!”
Có chuyện này sao? Y Thượng Tĩnh đang cố gắng nhớ lại, đáng tiếc vẫn thủy chung nghĩ không ra, nhưng lại sợ vị nhân huynh này sẽ lôi kéo chính mình không ngừng nhớ lại chuyện trước kia, mà làm trễ nãi thời gian của mình, liền cười nói: “Ha ha, nguyên lai là ngươi a! Trí nhớ của ta không được tốt, ngươi xem, mới có mấy năm, liền đem bạn học cũ quên hết ! Chào ngươi a!”
Sử Lộc là một người thông minh, nghe Y Thượng Tĩnh nói như vậy, liền đoán Y Thượng Tĩnh cũng không thật sự nhớ tới chính mình, nhưng không thèm để ý, ngược lại đang nghe nàng nói như vậy thì có vài phần cao hứng: “Ta rất khỏe! Còn ngươi?! Thật không nghĩ tới, sẽ ở trong cái thành phố này thấy ngươi! Ngươi là cũng từ thành phố C tới thành phố S công tác?”
(Túy Lạc Hoa: haha… ca thông minh sao không biết giải toán mà phải đợi tỷ tỷ chỉ nhỉ….)
“Không phải, nhà của ta vốn chính là thành phố S.” Y Thượng Tĩnh ngắn gọn đáp trả, “Ta chỉ là ở thành phố C học cao trung mà thôi.”
“Trách không được năm đó ngươi thi đại học toàn quốc S!” Sử Lộc thấp giọng nhớ lại. Nhưng Y Thượng Tĩnh lại nghe được, trong lòng liền kỳ quái, chính mình thi vào trường ở thành phố S có cái gì kỳ quái?
(Túy Lạc Hoa: À… hiểu rùi…tình địch của Phàm ca xuất hiện rồi…)
“Y Thượng Tĩnh, chúng ta tuy rằng chỉ đồng học một năm, ngồi cùng bàn một học kỳ, nhưng xem như bạn học cũ, hôm nay ta mời bạn học cũ ăn một bữa cơm, có được không?” Sử Lộc cười hỏi. Cao nhị phân khoa thì Sử Lộc nguyên lý, Y Thượng Tĩnh bắt chước văn.
“Ách, cái này. . . . . .” Y Thượng Tĩnh đang muốn từ chối thì di động vang lên, vừa thấy, nguyên lai là Phương Nhứ gọi tới, lấy tốc độ rất nhanh tiếp nhận, nhưng vẫn là nghe đầu bên kia điện thoại bắt đầu gầm thét: “Y lười nữ nhân, tan tầm chưa? Tan tầm liền nhanh chút lại đây, gặp ở chỗ cũ! Đêm nay lại muộn, coi chừng cho ta!”
“Đã biết, lão đại!” Y Thượng Tĩnh đối Sử Lộc cười cười xin lỗi, tiếp theo, hơi xoay người, nhẹ giọng nói, “Tốt lắm, ta sắp tới rồi, đang trên đường!” Sau đó rất nhanh cúp điện thoại, xoay người, đối Sử Lộc cười cười xin lỗi, “Thực xin lỗi, ta hôm nay có hẹn rồi, để lần khác lại đi!” Lại thấy xe taxi đang đến đây, liền đưa tay đem xe ngăn lại, tiếp theo đối Sử Lộc nói, “Ta còn có việc, ta đi trước, bye bye !” Nói xong liền ngồi trên xe taxi, tuyệt trần mà đi.
Sử Lộc cười nhìn chiếc xe kia đi xa, nhẹ giọng cười nói : “Aiz`! Không nghĩ tới nhiều năm không gặp thế này, vẫn là một bức nhà bên muội muội dạng!” Sau đó cũng bắt một chiếc xe taxi, tuyệt trần mà đi.
***(P/S: Túy Lạc Hoa: Ha… ha…Dạo này ta nổi hứng bình loạn, có gì sai sót mong mọi người thông cảm nha…)***