Lục Dạ Hàn mặc dù thua nhưng anh cũng tạm khâm phục, có lẽ anh đã quá đắc chí khi nhìn thấy cô một cô gái, đây có lẽ sẽ là bài học cho anh nhớ đời, Lục Dạ Hàn đi tới chìa tay ra bắt tay với cô.
“Kỹ năng rất tốt, có cơ hội đấu lại một lần nữa nhé.”
“Rất mong đợi.”
Cả hai cùng bắt tay với nhau trên phương diện là người cạnh tranh, Lục Dạ Hàn cảm thấy khá hứng thú về cô hơn, nhưng hiện tại bây giờ không hợp tác với AB cũng không sao, dù sao công ty của anh cũng quá mạnh rồi, không có AB cũng chả ૮ɦếƭ chóc gì.
“Tôi về nhé, khi khác rãnh tiếp tục luyện.”
Lục Dạ Hàn mặc dù thua nhưng về phong độ vẫn không để bị lép vế trước mặt Jack và Diệp Tâm Ngữ, hôm đó chính thức là ngày cô đánh bại Lục Dạ Hàn về phương diện hợp tác với AB.
“Cô Trương hay chúng ta đến công ty tôi đi lúc đó chúng ta sẽ bàn chuyện hợp tác dễ hơn.”
“Được, nghe theo ông.”
Cả hai cùng nhau đến tập đoàn AB, Diệp Tâm Ngữ tá hỏa nhìn thấy vẻ đồ sộ và hiện đại của AB quả là tập đoàn có tiếng có khác, Diệp Tâm Ngữ cùng Jack đi vào bên trong phòng họp, lấy ra bản hợp để hợp tác.
“Mời cô Trương xem qua hợp đồng.”
Jack lấy ra bản hợp đồng, Diệp Tâm Ngữ xem qua thấy mọi thứ điều ổn.
“Tôi thấy không nên quảng cáo trên TV sẽ tốt hơn, hiện tại dân mạng sử dụng internet rất phổ biến, sao chúng ta không phát tán trên các trang mạng xã hội?”
Diệp Tâm Ngữ liền thấy việc quảng cáo lên TV có vẻ không được chú ý lắm, Jack là người khá hướng nội cho nên việc quảng cáo đến chạy trương chình cũng đều tự phát bên TV.
“Đó là cách làm việc của tôi.”
Jack ngồi xuống sau đó liền thu hồi hợp đồng về, từ trước đến nay cách làm việc của Jack luôn như vậy, không thích sự rườm rà, ông ta là một người khá bủn xỉn, nên việc phát tán quảng cáo lên trang mạng truyền thông xã hội sẽ tốn một khoản chi phí lớn, nhưng lợi nhuận thì khá thấp nên Jack không thích điều đó.
“Tôi chỉ muốn góp ý cách quảng cáo, nếu sau này hợp tác chúng ta nên có chút thay đổi về cách làm việc một chút.”
Diệp Tâm Ngữ thấy sự hợp tác này có vẻ không được thuận lợi cho lắm, mỗi người một quan điểm riêng nên Diệp Tâm Ngữ không thích lắm.
“Cách làm việc của tôi trước giờ đều rất tốt, nếu cô không muốn hợp tác nữa thì thôi.”
Jack đứng dậy sau đó liền quay lưng rời đi, Diệp Tâm Ngữ lúc này thấy gương mặt biến sắc của Jack cô mới bắt đầu lo lắng, vốn dĩ cô chỉ muốn góp chút ý kiến để cả hai có thể cùng nhau phát triển hơn nhưng Jack lại có cái tôi quá lớn không chịu nghe những đóng góp của cô.
“Ngài Jack nghe tôi nói chút đi!”
Diệp Tâm Ngữ định đuổi theo nhưng Jack đã lên xe rời đi rồi, đúng là khó tính thật đấy, đây cũng là lần đầu tiên cô nhận nhiệm vụ hợp tác với công ty khác, cô chỉ muốn nói ra những gì mình nghĩ thôi nhưng không ngờ làm phật lòng của Jack, như vậy Trương thị sau này có thể sẽ khó để trở mình được.
Diệp Tâm Ngữ liền lái xe đi tìm bác Dương, cô đến chỗ cũ của hai người sau đó lấy điện thoại ra gọi cho ông nhưng không bắt máy, lúc này tâm trạng của Diệp Tâm Ngữ lo lắng vô cùng.
“Ông ấy xảy ra chuyện gì mà không trả lời điện thoại thế này?”
Diêp Tâm Ngữ lòng nóng như lửa đốt, cô đi tới đi lui trong lòng sợ ông theo dõi Bạch Sinh Liên nên đã xảy ra chuyện, như vậy chẳng phải mọi chuyện đều tan thành cho bụi hết sao?
“Bác Dương, bác bắt máy đi mà.”
Diệp Tâm Ngữ lúc này sợ lắm, cô sợ cô sẽ lại mất thêm một người thân yêu của mình, cô chỉ còn bác Dương và dì Thẩm là hai người thân thuộc duy nhất của cô, cô ôm chặt lấy điện thoại đôi tay rung rung.
Diệp Tâm Ngữ liền bấm số điện thoại của một người quen làm bên cục cảnh sát, mong rằng có thể giúp cô tìm ra tung tích của bác Dương.
“A Thành, là tôi đây Diệp Tâm Ngữ đây.”
Bên kia liền nhận ra cô.
“Tiểu thư quý hóa quá, sao hôm nay tìm tôi vậy?”
“Tôi muốn nhờ cậu giúp tôi tìm thông tin của bác Dương, người làm cũ của tôi, tôi gửi anh qua sau mong cậu có thể giúp tôi.”
“Được, gửi ảnh qua tôi sẽ điều tra cho.”
Diệp Tâm Ngữ liền lái xe về nhà để tránh sự nghi ngờ của Lục Dạ Hàn, cô mở hé cửa đi vào cũng may là Lục Dạ Hàn vẫn chưa về, cô nhanh chóng đi vào phòng thay quần áo ra, bôi bỏ lớp make up của mình, trở lại một Diệp Tâm Ngữ ngốc nghếch thường ngày.
Lúc này Lục Dạ Hàn cũng về tới anh bực tức chuyện lúc nãy nên nhìn thấy cô trong lòng không vui lắm, anh liền đi thẳng lên phòng đóng mạnh của lại, đúng kiểu giận cá chém thớt.
“Hừ, tên đáng ghét đợi đi tôi nhất định sẽ đánh bại anh.”
Cô vẫn giữ lấy điện thoại trên tay, cầu mong cho bác Dương tai qua nạn khỏi, nếu không cô cũng không biết sau này cuộc sống của cô rơi vào tình cảnh gì nữa, đã mất đi một người là mẹ rồi, nên không thể để có thêm một người hy sinh nữa.