Lớp Học Xiteen - Chương 04

Tác giả: Anh Luân

-tuấn Anh ông sao thế
-à không sao !hôm nay trông bà đẹp dạng ngời mà không trói lóa sao bà không bỏ mặt nạ ra cho tôi xem nào !
-ông bị sao thế ông dịch giúp tôi từ này ra tiếng việt cái
-từ gì
-forget mother go !
-hic sao bà lại không bỏ ra mà câu đó nghĩa gì vậy sai lè!
-quên mẹ đi !câu đó mà không dịch được
-Thôi đi nào
-ôke
cơn gió nhẹ lướt nhẹ nhàng trên làn da tôi , hương nước hoa thật dễ chiụ .tôi không còn nhìn thấy gì nữa chỉ có thể cảm nhận bên cạnh tôi là Tuấn Anh và những ánh đèn đường cứ lung linh và rưc rỡ
Đến nơi mọi người đã đến đông đủ thằng Tuấn kim cũng dẫn theo con người yêu mới ,hic con bé này là con Hồng ve mà thằng này đúng là hÀng việt nam chất lượng trung quốc tôi muốn cho khuôn mặt đẹp trai của nó ôm vào đất mẹ bao la
-chào Hải linh cậu đến rồi à
Không ai khác là thằng Tuấn kim
-ukm hôm nay tôi đi cùng người yêu giới thiệu với cậu đây là tuấn Anh hay còn gọi là Anh thạch, thạch đại gia trường tôi cậu làm quen nhé
-hic bà nói gì thế (Tuấn Anh rít vào tai tôi _)
-nghe danh đã lâu không ngờ bạn lại là người yêu của con nhok ngổ ngáo này
-cậu quá khen người yêu tôi cậu không nên nhận xét đâu vì dù có thế nào thì cô ấy vẫn đẹp nhất trong đêm nay
-có lẽ vậy !
ThằnG tuấn kim nhìn tôi có thể vì nó cũng biết tôi là jenny nên nói một đằng nghĩ một nẻo, có lẽ bên trong nó lúc này cũng có thể nhìn thấy tôi vô cùng xinh đẹp và gen tị với Tuấn Anh vì đi cùng tôi mà không phải là nó ,con trai mà nhất là lũ con trai lăng nhăng càng xinh đẹp nó càng muốn có, và cái đó nó gọi là trinh phục ,tôi không chú ý đến nó mấy ,tôi ra chỗ bé thủy chúc mừng THỦY, hôm nay thật Đẹp nó và Quân thật đẹp đôi Truyện được biên tập và đăng tại: WWW.KenhTruyen24h.Com ( Thích Truyện .VN )
-ai đây bà làm tôi không nhận ra bỏ mặt nạ ra nào
-không ,không, hôm nay tôi không muốn bỏ nó ra hiha các ông các bà hôm nay ,khen đểu anH em thế không được đâu nha
-tuấn Anh gọi tôi vào bàn ngồi cạnh cậu ấy !à thì vì giả làm người yêu thì phải vậy thôi ,cậu ấy thậy đóng tốt vai trò làm người yêu kéo ghế và bóc kẹo cho tôi ăn mấy cô em xinh tươi sung quanh nhìn mà muốn cấu xé cắn nhá tôi ra ấy
-này nhẩy cùng tôi nhé
-tôi tôi ukm
Chúng tôi bắt đầu nhẩy đèn sàn làm chúng tôi chỉ nhìn thấy nhau và không nhin thấy mọi người .TÔI như lạc vào câu chuyện cổ tích của cô bé lọ lem và Tuấn Anh là chàng hoàng tử ,thật nhẹ nhàng câu chuyện đó cho tôi một dư cảm mạnh mẽ !tình yêu Ư ,không không thể!
-linh này hôm nay cậu thât xinh đó CÓ thể bỏ mặt nạ ra không
-không ông sao thế ?
-một lần thôi mà
nói rồi tuấn Anh nhẹ nhànG lật tấm mặt nạ ra, đúng lúc đó đèn bật sáng nhưng không mấy ai chú ý ,tôi vội vàng đeo lại tấm mặt nạ vào chỉ có tuấn anh cứ dứng đờ người ra chắc cậu ấy nhìn thấy hết rồi miệng thì há hố tay thì ôm tim !câu chuyện cổ tích của yun ju (trong fim chị kế lọ lem )kết thúc lúc 5h 20 con câu chuyện cổ tích của tôi kết thúc vào lúc 20h 05.
-cậu thật đẹp lâu nay mình vãn thấy điều đó không ngờ cậu lại đẹp hơn cả tôi tưởng tượng
-Tuấn Anh ông nhìn thấy tôi rồi phải không
Tôi chạy đi lúc tôi chạy đi ở góc kia một người nhìn theo tôi cũng với tâm trạng của Tuấn Anh đó là Tuấn kim ,Tuấn Anh đuổi theo tôi
-linh bà SAO thế!
-ông nhận ra tôi rồi phải không
-cái gì bà là Linh mà tôi nhận ra bà là đương nhiên
Chắc tại lúc nay tuấn Anh chưa trấn tĩnh nên không nhận ra mình phải chạy thôi !
-Tuấn Anh này tôi muốn về nhà được không?
-ukm tôi đưa về
Trên đường về chúng tôi không nói gì với nhau chỉ tới lúc dừng trước cổng nhà tôi tuấn Anh mới nói một câu khó hiểu
-giá mà đây không phải là một màn kịch thì ………
-thôi ông về đi!
Sáng hôm sau giờ lịch sử chuyện hôm qua làm tôi không học hành được gì hôm nay lại phải kiểm tra bài cũ bọn nó kháo nhau hôm nay tôi bị gọi vì cô này gọi theo lân lượt hôm nay là lượt tôi
-này hôm nay bà phải lên bảng đấy okey
-biết rồi hic cô ơi
“tìm ai đó khác đi không phải là em tìm ai đó khác đi thuộc bài hơn em lớp em có 46 người cớ sao cô lại chọn người như em “
May quá trời sui đấtkhiến thế nào hôm nay nhà cô lại có cỗ thầy Văn dạy thay thầy này hâm hâm cả lớp biết thầy dễ tính nên cứ nói truyện cái Vân lớp trưởng nhắc mãi không được tức mình nó hô to
-bây giờ đứa nào nói là con chó
Thầy giáo ngậm ngùi im đến cuối giờ cả lớp ôm nhau cười
Tiết 5 trôi qua thật nhanh
-Chiều nay chè đá đi tao mời :Tuấn Anh lên tiếng
Cả bọn đồng thanh –ô sờ ke
-hôm nay có việc gì mà mời anh em thế :tôi tò mò hỏi
-thì hôm nay mẹ mình hôm nay từ Mĩ về mà
-oke nhưng mình không có xe đi thế nào được, xe hổng rồi đang cắm ở quán sửa xe mà .
-tôi đi đón bà ,dù sao cũng là người yêu không thể đi 1 mình được nhỉ ?
-okey
Lúc đó ở phía trước một người khi nghe thấy hai từ người yêu thì buồn lắm đó là Hân
TRONG SUY NGHĨ CỦA HÂN LUC NÀY
-nó là ai mà giám đọ với mình ,không biết Tuấn Anh bị sao mà đi thích nó một con bé giống con trai mà không có chút gì gọi là iq ,
-chiều nay ,mình không biết có nên đi không
QUAY LẠI VỚI CHUYỆN
-Tuấn Anh đang nghĩ gì mà không nói gì vậy ,hôm nay cho ai mượn lưỡi rồi người đẹp ,
-chỉ là tôi thấy thích cảm giác mà đi cùng người yêu như thê này thôi .tôi thích cảm giác yên bình này bà im lặng đi một tí nhé .
Không nói một lời cả hai đều im lặng .Tuấn Anh luôn làm tôi tò mò một công tử con nhà giàu ,luôn lạnh lùng khi nói chuyện với mọi đứa con gái khác chỉ có trong lớp là nó có thể thoải mái nói cười nó sao vậy .
-Linh nè ,Linh có nhớ chuyện đầu lớp 10 không ?
-chuyện gì ?
-ngày đầu năm ,khi mới vào trường trên sân thượng ấy.
-ukm nhớ .
Hôm đó ,một ngày mưa, tôi thì không mấy thích mưa nên cứ mưa là buồn, là cảm thấy cô đơn tôi chốn tránh mọi người tìm lên sân thượng, tại đó là lần đầu tiên tôi gặp Tuấn Anh. cậu ấy thật đẹp trai ,khuôn mặt cậu ấy là nét trạm trổ kì công của tạo hóa ,có lẽ vì thời gian chúng tôi quen nhau đã dài ,nên làm cho tôi cảm thấy không đau tim, khi nhìn thấy Tuấn Anh chứ lần đầu gặp tôi đau tim gê gớm, vì tim tôi đập nhanh khó tả đến tận bây giờ đôi khi nhìn cậu ấy cười tôi lại có cảm giác ấy. hôm đó ,đôi mắt cậu ấy mang hai giọt lệ ,cậu ấy ngước lên nhìn tôi ,không nói gì nhưng tôi hiểu cậu ấy lạnh lạnh lắm không phải là cái lạnh của thời tiết ,mà là nỗi đau trong cậu ấy làm cậu ấy tê cóng ,co do trong vòng tay lên đùi của mình ,Tuấn Anh không nép vào tường, tôi nhìn thấy mà đau lÒng lúc đó tôi không biết làm gì chỉ đưa cho cậu ấy chiếc kẹo ʍúŧ trong tay mình .
-sao vậy có việc gì sao
-Linh biết ngày hôm ấy sao mà mình buồn không ?ngày hôm ấy bố mẹ mình li hôn mình đau khổ không biết làm gì chỉ có chiếc kẹo trong tay Linh làm mình cảm thấy ấm lên
Khoảng im lặng lại bắt đầu không ai nói ,nhưng tôi cảm thấy Tuấn Anh đang nghĩ gì .hôm nay, mẹ cậu ấy về chắc cậu ấy mừng lắm, tôi cũng cảm thấy vui cùng cậu ấy.
Chúng tôi đến nơi mọi người cũng đông đủ có cái Vân ;Thủy ;Quân ;Hân;Công mọt sách
-gọi đi mày cái Vân lên tiếng
-ukm cho cháu 4 thập cẩm 2 cốm 1 bưởi nhé
-này nghe nói mày với Tuấn Anh là một đôi hôm trước tao bệnh không đến sinh nhật cái thủy được mày với nó giám dấu tao
-ai bảo là một đôi không phải
Tuấn Anh vòng tay qua vai tôi
-đúng đấy hihi –thì thầm vào tai tôi “hợp tác đi” –
-đúng là thời buổi giải rút không tin được cạp quần. giám dấu chị em bắt khAO đi –cái Thủy lên tiếng cả bọn đồng thanh “”đúng anh em ơi “
-nhìn họ đi cùng nhau khập khiễng lắm ,một con bé thì như đàn ông còn Tuấn Anh thì dù gì cũng là hotboy của trường ta –Hân lên tiếng
-hic tôi xấu thế à ????????????????
bọn nó hùa vào trêu tôi –quá xấu một nét đẹp tiềm ẩn ,mà không ai khai quật ra một cô giá đến từ dân tộc thái Hải Linh
-hic các cậu nói thế tôi yêu Linh là được rồi nhận xét người yêu người khác mà không nghĩ đến cảm giác của tôi à
- ukm thôi bọn nay xin lỗi ăn đi mọi người
Nghe xong Hân tức lắm tôi thì cảm kích Tuấn Anh câu nói tuy không có gì ,nhưng cũng cảm thấy vui vui ,
Mà sao tự nhiên mình lại thấy thích cái cảm giác làm người yêu cậu ấy nhỉ?mình bị hâm rồi nhưng quả thật rất vui và an toàn khi ở bên cậu ấy lạ thật ???????????????????
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc