Lớp Học Siêu Quậy - Chương 06

Tác giả: butchivacucgom

Sống vỗ bờ
Sáng sớm, lớp nó đang túm tụm ăn sáng, nó đang lim dim thì
-há há há- giọng Huyền Trang cười to, vừa bước vào lớp vừa nói chuyện điện thoại- chị nói cho em biết, em mà không trả thì em biết sẽ như thế nào rồi đấy- giọng Trang thách thức.
Nó nhìn Trang mắt tròn mắt dẹt. Thấy thế, Qùy nhìn nó cười
- Nhỏ đó, ba mẹ nó là chủ sàn nhảy New Century trên đường Trần Phú đấy nên nói chuyện hơi giang hồ xíu.
5 tiết học trôi qua, dường như lớp nó có chuyện gì đó, những tờ giấy được đưa đi đưa lại torng lớp học, chuyền tay, những cái nháy mắt gật đầu. Nó đứng trước cổng trường, chờ cậu Hòa ra. Đang ngắm trời ngắm đất thì nó nghe thấy tiếng ồn, rồi nó thấy mọi người chạy ào ra cổng, nhìn theo đám đông, nó thấy Trang đang... đánh nhau với học sinh trường khác. Khác với cái dáng vẻ đoan trang ban sáng, cô bạn nó giờ đây tóc xõa ra, 2 tà áo dài cột lại, đôi dày cao gót được gỡ quăng giữa đường. Trang và cô bạn kia lao vào đấm, cáu, nắm tóc nhau, nhưng có vẻ Trang bạn nó thắng thế, cô nàng ra những cú đấm rất mạnh tay đầy võ nghệ. Đang không hiểu chuyện gì, thì nó lại thấy Chí Hiếu và đám con trai bay vào đánh nhau với đám lu la còn lại, nhìn thế trận, nó biết là bên trường kia no đòn, lớp nó có vẻ đánh nhau có nghề. Thấy lộn xộn trước trường, xung kích trường nó vào cuộc, ổn định trật tự.
Lo giải quyết vụ đánh nhau của lớp nó, nên 2 cậu cháu về nhà trễ, cậu Hòa chở nó đi ăn tiệm. Theo chân cậu vào quán Nem Ninh Hòa, nó nhìn món ăn mới với cặp mắt lạ lẫm, ăn ngon lành, bây giờ nó mới thấy yêu thêm tí xíu quê hương của nó, ẩm thực phong phú và đầy màu sắc, mùi vị. Đang ăn hăng say thì nó nhìn thấy gương mặt cậu Hòa có chút gì đó ưu tư, tạm ngưng "chiến sự" lại, nó nhìn cậu chăm chú
- Nãy lớp con làm cậu buồn lắm nhỉ?
- Không sao đâu con, cậu cứ nghĩ là tụi nó sẽ thay đổi, nhưng có vẻ là rất khó.
- Cái gì cũng phải có thời gian- nó nhún vai, đưa cuốn nem lên miệng
Cậu không nói gì, nhìn nó cười buồn. Bất chợt lúc đó, nó như cảm nhận được nỗi buồn khó tả của cậu. Trời đã khuya, nhưng nó không sao ngủ được, nằm vắt tay lên trán suy nghĩ, muốn trị được trước hết phải hiểu được bọn này.
Hôm sau tới lớp, nó nhìn khắp 1 lượt cả lớp, quăng cặp lên bàn, nó bước lên bục giảng, đập bảng 1 cái rầm
- Đề nghị các bạn trật tự, bạn nào cho mình biết lý do sao hôm qua các bạn đánh nhau?
- Không liên can gì thì đừng tò mò- Khương nhìn nó tỏ vẻ khó chịu.
- Điều 3: đoàn kết trong mọi tình huống- nó nhìn thẳng vào Khương.
Cả lớp im lặng, nó chờ đợi. Chí Hiếu đứng dậy bước về phía nó, bỗng Trang chặng Hiếu lại
- Việc của Trang
Rồi Trang quay lại, nhìn nó
- Hôm qua, đám con Hoa bên Chu Văn An kéo sang trường tìm Trang vì tụi nó nói Trang giành người yêu nó. Nhưng Trang không làm, nên Trang không nhận, nó không tin thế là đánh nhau. Chỉ vậy thôi.
- Hi vọng lần sau các bạn sẽ không đánh nhau nữa, có gì ngồi lại nói chuyện, đã là 1 tập thể thì sống ૮ɦếƭ có nhau- nó nói cứng- thêm điều khoản số 9: không đánh nhau tại trường.
- Hay cho câu đó, sống ૮ɦếƭ có nhau nhá- Thanh Hùng nhìn nó cười đểu
- Nói là làm- nó cương quyết.
Cả lớp nó vỗ tay, như ủng hộ câu nói đó của nó. Chí Hiếu nhìn nó, ánh mắt chứa nhiều tâm tư.
Cuối giờ học, nó đang lo cất lọ hoa, khăn bàn vào tủ thì thấy Quỳ chạy hớt hải vào lớp, vớ lấy cặp chạy đi. Cảm giác bất an, nó cất đồ nhanh, chạy theo Quỳ ra trước cổng trường, nhìn vẻ vội vã của Quỳ, nó không yên tâm, gọi với
- Quỳ ơi, chuyện gì vậy
- Tụi nó kéo con Trang xuống Bãi Dương rồi, đám lớp mình đang ở dưới đó, thôi Quỳ đi nhá
- Cho Minh theo nữa- nó nhảy lên yên xe.
- ừ, bám chặt nhé
Nói rồi Quỳ nổ máy, phóng xe như bay xuống sân banh dưới biển.
Khi nó và Quỳ tới nơi, trước mắt nó là cảnh tượng bên kia tay cầm côn và gậy, còn lớp nó tay không.
- mẹ, tao đã nói tao không ςướק bồ mày, mày bị điếc hả- Trang gằng giọng
- haha, cái thứ quỷ cái như mày làm gì biết liêm sỉ mà tao phải nghe- Hoa vừa nói xong nhổ ngay nước bọt.
- mày có gang thì mày đi ςướק lại người đó, mắc gì chơi trò hèn đánh nhau- Minh tức khí lên tiếng chen ngang.
Cả 2 bên quay lại nhìn nó, bọn lớp nó trố mắt ngặc nhiên, Quỳ cũng bất ngờ vì câu nói của nó.
- hừ lại thêm 1 đứa dẫn xác tới- Hoa nhếch mép- Lên tui bay.
Tiếng Hoa vừa dứt, đám trường kia xông lên ào ào. Nó nãy giờ cố gắng nhịn nhưng đã bị dồn vào đường cùng, nó tức mình ra tay. Vốn là con gái, nhưng tính khí lại như con trai, từ bé nó đã được học võ để tự vệ, lâu nay nó lo học nhưng hôm nay nó quyết tâm đánh cho bỏ tức. Nó lao vào, đánh với tui kia, lớp nó cũng lao vào. Đánh mãi, bên kia thua sức, bỏ chạy.
- Mày liệu hồn đó con quỷ cái- Hoa trước khi phóng xe đi nhìn Trang lườm lườm.
Vậy là cũng xong, tuy có võ phòng thân nhưng do bên kia dùng gậy, côn nên nó và cả lớp cũng bị trầy tay, bầm người, chảy máu. Tay phải nó bây giờ đang chảy máu, vết rách rất sâu hậu quả của cú ngã do né côn, nó phải chống tay xuống mặt sân bóng cát biển, sạn vẫn còn bám trên tay nó, đau lắm nhưng nó cắn răng.
- các bạn không sao chứ, đã nói là phải...
- đoàn kết trong mọi tình huống- đám lớp nó đồng thanh, tuy mặt đang đau nhưng ai cũng cười thiệt to.
Kéo nhau về, nhìn đứa nào đứa nấy đầy vết thương và bụi bẩn.
- về với bộ dạng này không được, qua nhà Nguyên đi-Hạnh Nguyên đề nghị
thế là cả lớp nó kéo nhau qua nhà Nguyên, căn nhà rộng rãi nhưng không có ai. Từng người trong lớp rửa mặt mũi, ai bị thương thì được bông băng thuốc đỏ, Chí Hiếu bước tới chỗ nó, cẩm tay nó lên rửa sạch, băng bó lại cho nó, bất chợt nó thấy rằng mọi người không ghét nó như nó vẫn nghĩ.
- con gái, con đứa, lần sau thấy đánh nhau 36 kế lo chạy đi nghe không, để con trai đánh được rồi- Hiếu nhẹ nhàng.
- Nhưng...- nó cãi
- Công nhận, nãy bà Heo cũng lì ghê luôn, tay không tấc sắc mà cũng mạnh mồm đấu khẩu với con Hoa- Vinh chọc nó.
Không biết nói gì, nó nhe răng cười. Chiều hôm đó, nó đã có 1 bữa tối vui vẻ, quậy phá củng lũ bạn tại nhà Nguyên, bây giờ nó mới biết con trai lớp nó nâu ăn rất ngon, còn nự lớp nó thì đi chợ giỏi trả giá, mặc dù ai cũng là cô chiêu cậu ấm.
Tối đó, chìm vào giấc ngủ là nụ cười, nó không thể ngờ rằng cái chợ nhỏ lớp nó lại vui và thương nhau đến thế, rất khác với lớp học ở bên kia. Đúng là còn nhiều rất nhiều thứ cho nó học hỏi, suy nghĩ và nhìn nhận, nó bớt đi phần nào buồn bực bắt nó về Việt Nam với ba mẹ
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc